1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyên Mục Âm Nhạc & Đời sống

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi havalo, 17/06/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. aut_storm

    aut_storm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    65
    Đã được thích:
    0
    Đâu Phải Bởi Mùa Thu
    Nhạc : Phú Quang
    Lời thơ : : Nữ sĩ Giáng Vân
    Tôi đang ở xa Hà Nội vào những ngày Hà Nội bắt đầu bớt nắng và đã thấy lác đác lá rơi... Lá rơi, dấu hiệu một mùa thu. Lá rơi, cái khoảnh khắc nhớ nhung và nuối tiếc. Mùa thu chợt tràn về trong tôi bằng nỗi ám ảnh lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu...
    Bài hát Đâu phải bởi mùa thu được nhạc sĩ Phú Quang viết từ năm 1976, phổ thơ của nữ sĩ Giáng Vân. Thực ra, bài thơ mang một tâm trạng khác, chứ không phải " phân biện" về những lỗi lầm không thể thuộc về ai như trong bài hát. Nhạc sĩ Phú Quang đã từng tâm sự: ?oTôi mượn những câu chữ lóng lánh của Giáng Vân để viết. Lúc đầu tôi không biết nói thế nào, chỉ sợ tác giả thơ sẽ giận. May mắn, Giáng Vân đồng tình một cách thích thú!?
    Em ru gì lời ru cho đá núi
    Đá núi tật nguyền, vết sẹo thời gian
    Em ru gì lời ru cho biển khơi
    Biển khơi có bao giờ ngừng lặng
    Những lời ru tha thiết ấy được ru trên môi bao người từ thập niên trước đến thập niên này, và đến hôm nay vẫn còn cảm xúc mới nguyên trong tôi. Có điều gì như xót xa, có điều gì như cam chịu, phải chăng là một sự tự vấn, tự hỏi, tự trả lời?
    Em ru gì cho anh, một đời đam mê, một đời giông tố
    Em ru gì cho ta qua bao ngày phôi pha
    Cứ thế, người yêu nói với người yêu, mà như gọi vào thăm thẳm lòng mình. ?oEm ru gì... Em ru gì...? tưởng như trách móc đấy, nhưng không, đó là những lời thì thầm đầy sẻ chia. Mọi điều rồi sẽ qua đi, trước cái với tay bất lưc níu lại. Ngày tháng trôi đi, dòng sông trôi đi, đam mê trôi đi, giông tố trôi đi, ngộ nhận cũng trôi đi... Sự đổ vỡ vô tội, cuộc chia tay không ai có lỗi.
    Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng
    Bài hát chuyển sang một bến bờ khác, nuối tiếc ngỡ ngàng. Với tôi, đây là ấn tượng khó quên nhất trong bài hát. Ai vừa hát lên cao sao đột nhiên im lặng? Câu hát trắc ẩn đó không " tắt nửa chừng" mà dâng oà lên trong lòng người nghe một niềm yêu, một nỗi nhớ. Câu hát yếu đuối và mong manh như trái tim con người. Bây giờ chỉ còn kỷ niệm cháy lao xao trong ngọn nến tâm linh
    Thôi đừng hát ru, thôi đừng day dứt
    Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu
    Tiếng lá rơi hay tiếng em ru? Tiếng lá rơi nhiều như trút hay tiếng ngày xưa vọng về? Có thể em đang hát cũng có thể anh đang khóc hay ngược lại... Nhưng đừng đổ tội cho ai cả, đừng trách ai cả. Ai không lỡ lầm, mà lỡ lầm là lẽ đương nhiên của đời người, vì thế lỡ lầm không thuộc về ai. Cũng như ?olá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu?.
    Tiếng hát của Thanh Lam dắt người nghe vào một không gian mùa thu mênh mang, mênh mang đam mê, mênh mang giông tố.
    Em ru gì, lời ru bao tiếc nuối,
    Tiếc nuối một đời ước vọng tàn phai
    Thế thôi, quẩn quanh trong lòng mình một chút để được trở về với chính mình, để thấy mình đang mất mát, để thấy mình đang hạnh phúc... Hãy hát đi, hát với Giáng Vân, hát với Phú Quang, hát cùng Thanh Lam, hát cho những mùa thu đã đến và đã đi qua cuộc đời mình.
    Em ru gì lời ru cho anh
    Một đời đam mê một đời giông tố
    Em ru gì cho ta khi bao ngày phôi pha
    Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng
    Thôi đừng hát ru, thôi đừng day dứt
    Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu
    -------------------------------------------------------------------------------------
    Còn lại chút gì trong ta những khắc khoải của đời thường, tìm thấy giây phút bình yên sau những biết động của những ngày qua .

  2. thanhk43

    thanhk43 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    772
    Đã được thích:
    0

    Biển, Nỗi Nhớ và Em
    Sáng tác: Phú Quang; Thơ: Hữu Thỉnh
    Biểu diễn: Ngọc Tân
    Em xa anh, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
    Biển vẫn thấy mình dài rông thế
    Xa cánh buồm, một chút đã cô đơn
    Gió âm thầm không nói
    Mà sao núi phải mòn
    Anh đâu phải là chiều
    Mà nhuộm em đến tím
    Sóng có nghĩa gì đâu
    Nếu chiều nay anh chẳng đến
    Dù sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh.

  3. thanhk43

    thanhk43 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    772
    Đã được thích:
    0

    Chiều không em
    Nhạc: Phú Quang
    Thơ: Nguyễn Thụy Kha
    Chiều không em chiều buồn không em
    Trời đầy mây mà trời một mình
    Cây nối cây mà xanh xao cô đơn
    Nghe trống vắng trống vắng từng giọt chiều
    Chiều không em mặt hồ buồn tênh
    Mãi lang thang cơn gió vô tình
    Chiều không em chân quay về ngơ ngác
    Ta còn gì để mà nhớ mà quên
    Chiều không em chiều buồn không em
    Trái tim ta ai ném bên thềm
    Chiều không em câu ca vàng sương khói
    Biết về đâu để mà nhớ mà quên.

  4. thanhk43

    thanhk43 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    772
    Đã được thích:
    0
    Từ Trong Nỗi Nhớ gửi Cho Riêng Em ​
    Đã có lần em gọi tình yêu của chúng ta là cuộc tình hờ hững... Tôi ngạc nhiên, tự hỏi rằng: vì lẽ nào em không biết tôi yêu em đến thế? Vì lẽ nào em còn nghi ngờ những cảm nhận trong tim tôi về em? Nếu như tôi có thêm một cơ hội, tôi nhất định không để em lặng lẽ lướt qua như vậy. Bài hát "Chiều không em" của Phú Quang mỗi ngày vẫn vang lên tha thiết, nồng nàn trong căn phòng của tôi. Dẫu biết, mùa thu... chim sẻ bỏ hiên nhà bay xa lắm rồi.
    Chiều không em chiều buồn không không em
    Trời đầy mây mà trời một mình
    Cây nối cây mà xanh xao cô đơn
    Nghe trống vắng, trống vắng từng giọt chiều
    Một mình tôi tựa nơi bậc cửa, nhắm mắt lại mà nghe gió đang thổi cùng với nỗi cô đơn trằn trọc chung quanh. Tôi đã chẳng thể che dấu mình trước em - một gã trai gương mặt lạnh lùng mà lòng tha thiết yêu thương, cao ngạo, mạnh mẽ đấy mà sẵn lòng mềm yếu. Nhưng rồi em ra đi, đành bỏ mà đi thật.
    Chiều không em mặt hồ buồn tênh
    Mãi lang thang cơn gió vô tình
    Chiều không em chân quay về ngơ ngác
    Ta còn gì để mà nhớ mà quên
    Chiều không em chiều buồn không em
    Trái tim ta ai ném bên thềm
    Chiều không em câu ca vàng sương khói
    Biết về đâu để mà nhớ mà quên
    Từ trong căn phòng tối sẫm. Tôi bước ra đường phố thoáng đãng, vẫn cảm thấy một cảm giác buồn bã rất lạ. Cảm giác gì vậy? Phải chăng đến tận bây giờ tôi vẫn còn mong muốn em quay trở về. Có thể điều đó không bao giờ xảy đến, nhưng nỗi mong ước ấy vẫn cứ hiện hữu trong tôi, và nhắm mắt làm ngơ việc đó thật là vô ích.
    Cảm ơn người viết Chiều không em, để tôi có dịp nhận thức rõ hơn chính bản thân mình. Cảm ơn người hát Chiều không em, để tôi có dịp gom hết lỗi lầm cùng bao tiếc nhớ mà tạ lỗi cùng em - nỗi ám ảnh của tôi suốt một đời người.
  5. thanhk43

    thanhk43 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    772
    Đã được thích:
    0

    Tình Khúc Mong Manh
    Nhạc: Phú Quang
    Tình yêu là tia nắng soi ngàn khát khao ngày nào
    Là cơn gió ru ngàn tiếng ca dạt dào
    Cho ta ngất ngây, cho ta đắm say
    Giờ đây còn đâu phút ban đầu nhớ thương ngập tràn
    Còn đâu phút nghe hồn lắng sâu nồng nàn
    Kỷ niệm xưa dần phai tàn
    Còn mình em hai bàn tay hoang trắng
    Còn mình em hai bờ vai tê cóng
    Ngày đêm một bóng ngóng trông
    Thương khúc tình ca mong manh
    Còn mình em nghe chiều rơi xao xác
    Còn mình em bên đường xưa ngơ ngác
    Từng bước chân lang thang
    Xót xa thương khúc tình ca mong manh

  6. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0

    Gloomy Sunday (Bài ca tự tử)
    Ca sĩ: Sarah McLachlan
    Sunday is Gloomy,
    My hours are slumberless,
    Dearest, the shadows I live with are numberless
    Little white flowers will never awaken you
    Not where the black coach of sorrow has taken you
    Angels have no thought of ever returning you
    Would they be angry if I thought of joining you
    Gloomy Sunday
    Sunday is gloomy
    with shadows I spend it all
    My heart and I have decided to end it all
    Soon there''ll be flowers and prayers that are sad,
    I know, let them not weep,
    Let them know that I''m glad to go
    Death is no dream,
    For in death I''m caressing you
    With the last breath of my soul I''ll be blessing you
    Gloomy Sunday
    Dreaming
    I was only dreaming
    I wake and I find you
    Asleep in the deep of
    My heart
    Dear
    Darling I hope that my dream never haunted you
    My heart is telling you how much I wanted you
    Gloomy Sunday

    ----------------------------------------------------------------------
    Chủ Nhật Buồn
    Chủ Nhật sao mà buồn
    Chẳng làm gì, mà cũng chẳng ngủ được
    Chỉ có bóng tối là bạn
    Những bông hoa trắng nhỏ
    Chẳng đánh thức anh nổi
    Cỗ xe chở đầy muộn phiền
    đã đưa anh đi
    Những thiên thần đã rời bỏ anh mãi mãi
    Họ sẽ giận không nhỉ,
    nếu em tính đi cùng anh?
    Chủ Nhật Buồn
    Chủ Nhật thật là buồn
    Một mình em trong bóng tối
    Em đã quyết rồi
    sẽ chấm dứt tất cả
    Em sẽ thắp nến lên
    Những lời nguyện cầu sẽ thốt ra từ em
    không một chút nước mắt
    Chúng sẽ biết rằng em vui vẻ ra đi
    Chết thì thôi mơ ước
    Vì khi chết em sẽ vẫn âu yếm anh
    Cho đến hơi thở cuối cùng,
    Em sẽ nguyện cầu cho anh
    Chủ Nhật Buồn
    Mộng ước, em chỉ còn biết ước nguyện
    Em thức dậy, thấy anh vẫn ngủ
    Tận sâu trong lòng em
    Anh yêu, em ước nguyện
    Những mộng ước của em không làm anh lo lắng
    Tim em đang mách bảo anh đấy
    Em muốn anh đến dường nào
    Chủ Nhật Buồn

    ------------------------------------------------------------------
    Có thể nào một bài hát làm cho người nghe nó phải chết không? Nghe có vẻ phi lý, nhưng đó là sự thật đối với một bài hát mang tên Gloomy Sundaỵ
    "Gloomy Sunday" là tên của một bài hát kể về 1 tình yêu đã mất. Thật đúng như tựa đề của nó, bài hát được viết vào một ngày Chúa Nhật thật ảm đạm của tháng 12 năm 1932 bởi 1 nhà soạn nhạc tên là Reszo Seress.
    Reszo thường nằm nguyên ngày trong căn phòng của mình ở thủ đô Paris. Người phụ nữ anh yêu vừa cự tuyệt tình yêu cao thượng của anh. Reszo luôn luôn tôn thờ tình yêu của mình, nên vì vậy anh đã phải đau khổ thật nhiều khi tình yêu của anh bị từ chốị Trong nỗi thất vọng, anh đã sáng tác ra bài hát sầu thảm nhất trong đờị Khi bài nhạc được hoàn thành, Reszo cảm thấy nhẹ nhàng hơn đôi chút trong lòng. Tuy nó không bù vào nỗi mất mát tình yêu to lớn kia, nhưng bài hát của anh ta thật hay - đủ hay để được đưa vào dĩa nhạc thời bấy giờ.
    Khi Reszo cố gắng bán "Gloomy Sunday", thoạt đầu anh đã gặp nhiều khó khăn khi tìm người tiêu thụ. Các nhà sản xuất dĩa nhạc cho rằng bài hát nghe rất lạ và quá buồn thảm để trở thành 1 dĩa nhạc có giá trị.
    Một nhà sản xuất đã viết rằng: " Có cả một mối tuyệt vọng bị cưỡng ép thật kinh khủng trong bài hát ấỵ Tôi không nghĩ rằng nó sẽ đem lại điều gì hay ho cho người nào nghe bài hát ấỵ"
    Nhưng không vì thế mà Reszo ngừng cố gắng để tìm mối tiêu thụ. Cuối cùng, anh ta đã tìm được một nhà sản xuất chịu phát hành nhạc của anh. Khi bài hát được tung ra thị trường cũng là lúc nhiều sự việc lạ lùng bắt đầu xảy rạ
    Một người đàn ông đang ngồi trong 1 quán café đông đúc tại Budapest đòi ban nhạc chơi bản "Gloomy Sundaỵ" Người đàn ông ngồi tại bàn ông ta vừa nhấp rượu champagne vừa lắng nghe bài nhạc. Khi bản nhạc chấm dứt, người đàn ông trả tiền, rời khỏi quán, và vẫy 1 chiếc xe taxị Vừa ngồi vào trong xe, ông ta liền lôi ra 1 khẩu súng và tự kết liễu đời mình.
    Vài ngày sau đó, một cô gái bán hàng thật trẻ đã tự treo cổ tại Berlin. Nằm phía dưới chân của cô gái là tờ nhạc của bài "Gloomy Sunday".
    Một cô thư ký xinh đẹp tại New York tự tử trong căn apartment bằng hơi ga đã để lại một mẩu giấy nhỏ xin yêu cầu bản nhạc "Gloomy Sunday" được chơi vào buổi lễ an táng cô.
    Khắp thế giới, có nhiều bài tường trình về những cái chết liên quan đến bài hát ấỵ Ca sĩ chết trong lúc hát. Người ta chết trong lúc nghẹ
    Cuối cùng thì công ty truyền thông Anh Quốc phải cấm hẳn bài "Gloomy Sunday" vào những buổi phát thanh thường lệ trên làn sóng. Công ty này không thể làm ngơ trước những lời phiền hà đến từ bài hát ấỵ
    Nhiều hệ thống viễn thông Hoa Kỳ cũng nhanh chóng làm giống vậỵ Mười lăm quốc gia khác đã đâm đơn kiện bài hát. Các luật sư quanh thế giới đã tranh luận
    rằng người soạn nhạc của bài hát có nên chịu trách nhiệm cho hàng loạt cái chết là hậu quả của sự sáng tạo của anh ta hay không. Nhưng khi các đài radio cố gắng hủy bỏ bài hát thì nó càng trở nên phổ biến hơn. Người ta còn cản thấy hào hứng hơn khi nghe bài hát "tự tử" này (suicide song).
    Bài hát dường như ảnh hưởng mọi người không phân biệt gì đến tuổi tác hay tầng lớp. Một người đàn ông 80 tuổi tự hủy diệt đời mình bằng cách nhảy từ cánh cửa sổ lầu bảy xuống trong khi bài nhạc đang hát. Một cô gái 14 tuổi chết đuối khi trong tay còn cầm một bản copy của bài "Gloomy Sunday".
    Một nạn nhân trẻ tuổi khác, một cậu bé sai vặt người Ý, đang đi ngang một người ăn xin trên lề đường đang hát bản nhạc "Gloomy Sunday" đột nhiên dừng lại, để chiếc xe đạp của cậu sang một bên, tiến dần đến chỗ người ăn xin và cho ông ta hết số tiền mà cậu đang có. Sau đó chẳng một lời nào, cậu bé đi đến một cây cầu gần đấy và tự nhảy xuống tìm lấy cái chết.
    Báo chí lượm lặt hết tất cả những câu chuyện và gửi phóng viên đến phỏng vấn Reszo và hỏi anh ta nghĩ gì về điều ấỵ Nhưng Reszo cũng bàng hoàng như bao người khác. Anh ta cũng chẳng hiểu vì sao bài hát của mình đã gây ra nhiều điều bất thường đến vậỵ
    Từ đó, người soạn nhạc dường như bị truyền nhiễm những điều bất lành theo sau bài nhạc bất cứ khi nào và nơi đâu khi bản nhạc được chơi lên. Khi bài "Gloomy Sunday" trở thành một "top hit" trong tuần, Reszo đã viết một lá thư gửi cho người yêu cũ của chàng và xin thêm một cơ hội nữa để nối lại mối duyên xưạ
    Ngày hôm sau, người ta tìm thấy thi hài của cô gái trẻ đã chết vì uống thuốc quá liều lượng. Bên cạnh cô ta là một tờ giấy với nét chữ nghệch ngoạc trên ấy nhưng còn có thể đọc được. Đó là tên của bài nhạc "Gloomy Sunday".
    Đến lúc này thì Reszo chẳng còn nghi ngờ gì về bài hát mang đầy tính nguyền rủa của chính mình. Lần đầu tiên trong đời, Reszo cố gắng thu hồi lại bài nhạc để nó khỏi bị lan ra nhiều thêm. Nhưng tất cả mọi nổ lực của anh đều không thành. Bài hát càng bị cấm, nó lại càng trở nên phổ biến hơn. Những bản copy lậu được bày bán trên đường phố như một loại trái cấm.
    Trong mỗi quốc gia, số người chết lại càng gia tăng. Bài hát đã đem lại nhiều lời đồn đãi chết người đến nỗi các nhạc sĩ không dám chơi bài ấy hay thậm chí các ca sĩ cũng sợ không dám hát.
    Thời gian trôi quạ Chiến tranh thế giới lần thứ 2 bùng nổ và người ta cũng bắt đầu quên đi bài hát ấỵ Dần dần, cơn sốt bài hát được lắng dịu xuống.
    Vào thời điểm này Cơ Quan Truyền Thông Anh Quốc quyết định nới lỏng lệnh cấm bài hát. Đài BBC cho phát thanh "Gloomy Sunday" trên làn sóng điện, nhưng bấy giờ bài nhạc chỉ còn là một hợp tấu khúc (orchestral piece). Từ ấy bài hát được sửa lại theo lối hoà âm hợp khúc nàỵ
    Cũng bài nhạc được sửa lại theo kiểu version mới này được phát ra và cứ lập đi lập lại hàng giờ trong một căn apartment nhỏ. Người cảnh sát đi tuần gần đấy cứ phải nghe mãi một bài hát và lấy làm lạ. Tiếng âm nhạc phát ra từ cánh cửa sổ của một hộ apartment trên con phố mà người cảnh sát tuần tiểụ Cảm thấy lạ vì người nào có thể nghe mãi một bài hát cứ hát đi hát lại mãi thật nhiều lần mà không ngừng nghỉ, người cảnh sát cuối cùng quyết định điều trạ
    Khi viên cảnh sát bước vào căn nhà, "Gloomy Sunday" đang được hát trên dàn máy hát xoay tròn tự động. Thân thể của một thiếu phụ đang nằm cạnh chiếc bàn nơi để chiếc máy hát đang chạỵ Người thiếu phụ đã chết với một liều thuốc ngủ cực mạnh.
    Đây mới chỉ là một bắt đầu của hàng loạt cuộc tự tử khác nối tiếp. Một lần nữa, Cơ Quan Truyền Thông Anh Quốc phải ra cấm lệnh đối với bài hát.
    Giờ đây thì Reszo Seress đã trở thành một người luôn bị ám ảnh bởi những cái chết do bài hát của anh ta gây nên.
    Có hơn 100 người chết sau khi nghe bài hát "Gloomy Sunday". Bài hát vẫn có thể được nghe từ thời này sang thời khác. Gần đây, số tường trình về những cái chết liên quan đến bài hát ấy không còn nữạ Có lẽ lời nguyền năm xưa đã hết linh nghiệm chăng? Có thể là vậỵ Nhưng nếu bạn đang ở trong một quán bar nào đó và khi nghe người disc jockey bảo rằng bài nhạc cũ kỳ lạ "Gloomy Sunday" sắp được chơi, tôi thành thật khuyên bạn nên bước ra ngoài và tham gia những trò chơi khác thì tốt hơn.
    ----------------------------------------
    "Vào những năm 30, có 1 nhà hàng tại Budapest do Laszlo và cô bạn gái Ilona cùng nhau quản lý. Tất cả các thực khách đến restaurant đều bị cuốn hút không những bởi những món ăn rất ngon mà còn bởi chính sắc đẹp và sự duyên dáng của Ilona. Cả thương nhân người Đức Hans Wieck cũng như Andras, nghệ sĩ chơi đàn piano cho nhà hàng đều không chống cự lại được trước sức hấp dẫn của Ilona. Trong khi Andras tìm được đường vào trái tim của Ilona qua bản nhạc "Bản nhạc của ngày Chủ nhật buồn" (Lied vom traurigem Sonntag) do chính anh sáng tác, thì Wieck lại nhảy xuống sông Đa-nuýp (die Donau) để tự tử sau khi bị Ilona từ chối tình yêu, nhưng may thay Laszlo đã kịp thời cứu sống Wieck. Và trong khi Andras và Ilona đắm say trong lửa tình thì Laszlo và Wieck trở thành đôi bạn thân. Khi Wieck quay trở lại nước Đức, thì mối quan hệ tay ba có 1 không 2 Laszlo-Ilona-Andras đã được hình thành bởi chính tình yêu, lòng vị tha cao thượng và sự đam mê âm nhạc của cả 3 người. Khi Budapest bị xâm chiếm bởi Đức quốc xã và nạn phân biệt đối xử với người Do Thái thì Wieck quay trở lại Budapest với tư cách là 1 sĩ quan cao cấp Đức quốc xã. 1 cách từ từ và không thể ngăn cản tấn bi kịch đã xảy ra."
    (Sưu tầm)
    Con số chính xác về số người chết là 151
  7. mimanchi_paolo

    mimanchi_paolo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/11/2003
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0

    TRONG ÁNH CHỚP SỐ PHẬN
    Trong ánh chớp bất ngờ của số phận
    Em đã kịp nhìn thấy anh
    Trong vòng quay điên cuồng của số phận
    Em đã dừng lại đúng nơi anh
    Và từ đó em lặng lẽ nói cười, lặng lẽ nát tan
    Và từ đó em thành sương thành lửa
    Tình nào không một nửa là mơ !
    Xe cấp cứu đang rút còi đó phải chăng ?
    Hàng giậu ấy, hoa Quỳ vàng đã nở
    Hay nỗi buồn xưa một thuở vẫn chưa tan ?
    Em lặng lẽ cầu xin, lặng lẽ chờ mong
    Lặng lẽ vỡ òa, lặng lẽ khô cạn
    Lặng lẽ hồi sinh chứa chan trong tiếng gọi thầm tên anh !
    Lặng lẽ hồi sinh chứa chan trong tiếng gọi thầm tên anh !
    Lặng lẽ hồi sinh chứa chan trong tiếng gọi thầm tên anh !
  8. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0
    Vớ vỉn quá
  9. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0

    Hay thế này mà ko ai biết thưởng thức, chán thật!
  10. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0
    Mộng thuỷ tinh Ca sĩ: Khánh Ngọc

Chia sẻ trang này