1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyên mục thịt chó " Đệ nhất trần đời là miếng dồi chó, chết xuống âm phủ không có mà ăn"

Chủ đề trong 'Ẩm thực' bởi hoibihay, 21/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nguyenducquizen

    nguyenducquizen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2003
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện "mượn" nhau thương hiệu không chỉ dừng lại ở phạm vi "khu liên hiệp thịt chó" Hà Nội mà một số tỉnh như Vĩnh Phúc (nhà hàng của anh Hoà ở cạnh bệnh viện Vĩnh Phúc nức tiếng cả vùng), hay ở Yên Bái (nhà hàng Mậu ở huyện Yên Bình), hay Thái Nguyên, Hải Phòng, Ninh Bình... Thậm chí cả trong Nam (quận Gò Vấp, TP.HCM) người ta cũng mượn danh "chi nhánh Anh Tú Nhật Tân" cho các nhà hàng thịt chó của mình. Những chủ nhà hàng mượn tên đó kẻ thì nghe danh Anh Tú, người thì đã từng làm thợ, học nghề ở nhà hàng của Anh Tú. Hơn chục năm trong nghề, nhà hàng Anh Tú đã đào tạo hàng trăm thợ. Theo lời ông Tú: "Có người cũng tử tế, hỏi xin ý kiến tôi hoặc còn hỏi mượn tên để xin hưởng lộc ! Nhưng cũng có người đến học lỏm nghề, có người chuẩn bị về hưu đến làm thân với tôi, sau lôi kéo thợ của tôi để mở một nhà hàng khác !".
    Ông Tú nặng nhọc ''''chốt'''' một tiếng thão thượt về chuyện ''''thương hiệu'''': ''''Kệ ! Miễn là mình vẫn giữ được khách quen và chất lượng như ngày xưa... !''''.
    Chuyện "mượn" thương hiệu không phải là không có sự "bực mình", nhưng không có "Luật bản quyền" và cũng không ai nghĩ đến việc đăng ký "thương hiệu" cho những cái tên kinh doanh của nhà hàng. Khách hàng quen thuộc của Anh Tú lúc bấy giờ cũng có cả những tay đầu gấu, chợ búa, đặc biệt là một số đàn em của Khánh Trắng đang hoạt động rất dữ ở chợ Long Biên. Một trong số những kẻ đó tỏ vẻ "bất bình" trước việc nhà hàng Anh Tú mọc ngày càng nhiều nên đã bày tỏ sẽ giúp Anh Tú "trừng trị" cái bọn "mượn danh". Nhưng lúc đó, theo lời Anh Tú hậu cần thì quả thực lượng khách của nhà hàng nhiều không phục vụ hết, ngay cả khi có vài nhà hàng Anh Tú mọc thêm thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến số lượng khách cũng như thu nhập của nhà hàng, bởi số khách quen đến ăn vẫn đông không đủ để phục vụ. Ông Tú cũng nghĩ, trên khắp dải đê này đều là bà con làng xóm với nhau nên việc đàn áp, cưỡng chế nhau theo kiểu xã hội đen là không thể !
    Năm 1997, con đường dải nhựa được mở ra đã làm đô thị hoá cái khu liên hiệp thịt chó ven đê. Nhiều nhà hàng lại tiếp tục mọc lên phục vụ du khách tứ phương. Xen lẫn các quán thịt chó đã là những quán ăn độc đáo khác như cơm lam, ốc, ngan, vịt... Đây cũng là lúc các nhà hàng thịt chó Nhật Tân đã quá thừa so với nhu cầu ẩm thực của khách hàng. Những quán không ngon vắng khách bán không hết hàng thường hấp lại, khách biết lại càng "ế". Món thịt chó đã tăng giá hơn nhưng chất lượng lại kém đi do chưa đủ trình độ kỹ thuật để chế biến các loại thịt chó Tây, chó lai, chó Nhật... Cộng thêm hàng loạt thông tin từ báo chí về thịt chó điên ở Đông Anh khiến cho người ta e dè hơn với món đặc sản cầy tơ. Thời hưng thịnh "khu liên hiệp" có tới 37 nhà hàng thịt chó, hoạt động tấp nập suốt ngày đêm, thậm chí cả những ngày "trong mùng" vẫn có người "khoái khẩu". Nhưng dần dà, người Hà Nội sành ăn và ngay cả các du khách thập phương cũng bắt đầu theo một trào lưu "đặc sản" khác, thịt chó không còn là món "độc tôn" nữa mà thêm vào đó là thịt rắn, cá sấu, thú rừng... Nhiều nhà hàng thịt chó bắt đầu làm ăn thua lỗ và rơi rụng dần, con số nhà hàng tồn tại còn khoảng 12-13 hàng tập trung chủ yếu ở khu giáp phường Quảng An (quận Tây Hồ), ngay cả những nhà hàng mang tên Anh Tú giờ cũng chỉ còn rất ít.


    Đã có thời điểm Anh Tú chuyển địa điểm mở nhà hàng thịt chó ở Thuỵ Khuê (năm 2000) với 4 người thợ và ngày cũng tiêu thụ hết 4-5 chú cầy, nhưng chỉ được vài tháng thì nhà hàng giải thể vì nhiều lí do khác nhau. Ông Tú hậu cần công nhận việc kinh doanh hiện giờ không còn phát đạt như trước. Và cái tên nhà hàng thịt chó Anh Tú cũng chỉ có ý nghĩa đối với những khách quen bởi giờ đây cũng có những "đại gia" thịt chó khác không cần mang tên Anh Tú nhưng sức cạnh tranh thì khốc liệt hơn rất nhiều. Ngay cả việc bảo vệ "thương hiệu" của họ cũng mang tính bạo lực hơn theo kiểu thương trường là chiến trường. Giới kinh doanh thịt chó Nhật Tân vẫn nhớ như in vụ nhà hàng T - một hàng thịt chó được coi là đông khách nhất khu liên hiệp bây giờ - đã bảo vệ thương hiệu của mình bằng cách cho người đến uy hiếp và tháo dỡ biển hiệu ở một nhà hàng khác dám... mang tên mình!
    * * *
    "Thực ra có lúc cán bộ thuế và quản lí thị trường hỏi tôi có cần bảo vệ bản quyền không? nhưng tôi thấy không cần nữa, vì thú thực cũng là miếng cơm manh áo của người làng xóm. Đặc biệt là tôi hiểu đây là một nghề sát sinh nên không muốn duy trì lắm. Hiện tại, tôi cũng nghĩ đến một số dự định sắp tới như chuyển hướng kinh doanh ra ngoại thành, bởi ở đây đô thị hoá không thích hợp với món ăn mang tính dân dã này. Hay một số tỉnh cũng mời tôi hợp tác làm ăn, dạy nghề, làm bếp trưởng và trả lương rất cao. Nhưng các con tôi không muốn tôi để nhà hàng này ở lại, chúng nó không có ý định theo nghề này". Ông Tú bình thản nói mà chẳng biểu hiện sự tiếc nuối gì!
    Hiện trong "khu liên hiệp thịt chó" chỉ còn tồn tại vài ba nhà hàng Anh Tú, hỏi nhà hàng nào cũng nhận mình là Anh Tú đầu tiên. Ngay cả Anh Tú hậu cần cũng chỉ biết minh chứng cho nhà hàng "Thịt chó Anh Tú" của mình là đầu tiên bằng việc khẳng định trong các nhà hàng mang tên Anh Tú chỉ có duy nhất ông tên thật là ... Anh Tú!.
    Ông Tú kể, ông đã từng được vinh dự làm tiệc cho một vị lãnh đạo cao cấp tiếp một đoàn khách Triều Tiên, được đồng chí gửi thư khen chúc Tết gia đình năm1993. Ông còn khẳng định nếu ai đó quan tâm kỹ về nhà hàng Anh Tú đầu tiên thì đến phường Nhật Tân hỏi ''''Anh Tú hậu cần'''' !
    · Thế Vinh - Kiều Minh

  2. Ba_Khia_man

    Ba_Khia_man Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    Tui ở miệt dưới chính tông đây, đọc. cái chu để của các bác thấy phát ớn !!! Con chó cua tui dê thương lam, mong rang nó đừng gạp những ngươi dã man như các bác ở miệt trên. Mỉnh an ba khia/, tuy nghèo chỉ có mạn thôi, mà thấy vui hơn.
  3. Kaza

    Kaza Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2003
    Bài viết:
    2.880
    Đã được thích:
    1
    Bác ớn ah,vậy theo bác con thỏ có dễ thương ko mà nguời ta vẫn ăn thịt thỏ.Lịch sử AT của loài người đã chứng minh khi hợp khẩu vị và cảm thấy thích loài người bất chấp tất cả.Họ có thể ăn thịt những con vật dễ thương và gần gũi nhất của mình như chó mèo thỏ ngựa.Nhưng chung quy nó vẫn phục vụ cho sự tồn tại của con người.
    Còn bạn nói con chó của bạn dễ thương ->ko nỡ thịt thì chẳng lẽ con chó nào ko dễ thương là bạn thịt ah->bạn nên nhớ rằng mỗi sinh vật đều có linh hồn của nó dù bạn thịt 1 con chó hay 1 con lợn cũng như nhau mà thui
    [red]Mai yeu nguoi thoi[/red]
  4. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    :(( em ko ăn được mấy con vật nuôi :((
    Dying in Peace
  5. Ba_Khia_man

    Ba_Khia_man Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    Tui chưa bao giờ ăn thịt chó thỏ mèo ngựa cả nếu bạn muốn biết. Từ nhỏ chay trường, bây giờ rau cải, dưa mắm làm đầu,
    và cá tôm (động vật không có vú).
    chỉ khi có bạn mời mà ''''phá giới'''' thôi bạn à.
    Dĩ nhiên la phá giới cũng có giới hạn của nó.
    Có những động vật người ta nuôi công nghiệp để ăn, và có những động vật người ta nuôi để gần gủi,.
    Con người vốn là một động vật ăn thịt (ăn tất cả thì đúng hơn).
    Nhưng khác những động vật khác là con người có tình cảm ...
    tui chỉ mong nó không gặp những người vô tình cảm bắt cóc nó đi !
    Tui cũng không cần nói thêm gì với bạn cả, mỗi người một quan điểm. Diễn đàn để nói lên quan điểm, ý nghĩ của mình nhưng không gì vậy mà tui tranh hơn với bạn đâu.
    Được Ba_Khia_man sửa chữa / chuyển vào 19:58 ngày 31/08/2003
  6. XXBodyguard

    XXBodyguard Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    747
    Đã được thích:
    0
    Các bác cho em hỏi: lâu nay em vẫn nghe câu Cầy Tơ bảy món nhưng hôm nay ngồi trong giờ học Thiền ... em chợt nhớ, cái miếng mộc tồn em mới chỉ thưởng thức được có 5 món ( mà ..........chúng nó chứ- hình như ở đâu cũng chỉ có 5 món này)
    1. Hấp
    2. Chả
    3. Dồi
    4. Rựa
    5. Sáo
    ... Vậy chứ 2 món còn lại nó bỏ đi đâu của em mất rồi.... Các bác ơi... kính kính... miệng em đầm đìa rồi đây
    Trong cuộc đời này...ai là ai..
    Được haythapanhsang sửa chữa / chuyển vào 23:12 ngày 03/09/2003
  7. cooking

    cooking Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    1.328
    Đã được thích:
    0
    còn món xào lăn và món ngẩu pín (cái này khá đắt đấy).
    Chữ kí của bạn không hợp lệ! hãy kiểm tra lại!
  8. LazieDog

    LazieDog Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/11/2002
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0

    Có món xào lăn và lẩu chó nữa...còn các bộ phận khác thì không tính...ví dụ : Chân trước, chân sau....đuôi....
    Hiện nay người ta còn chế biến tới tận cả chục món ý chứ
    Đoàn người cứ.....tớ cứ đi...hi hi.....
    [/size=4
  9. hanman

    hanman Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/11/2001
    Bài viết:
    507
    Đã được thích:
    0
    Hấp dẫn quá ... Chó ở Hàn quốc cũng có nhưng mà xem ra thua xa thịt chó Việt nam, chưa kể là còn đắt toé khói.
    Nhân đây, có bài viết này, cũng rất hay nên copy lên đây cho bà con thưởng thức:
    Làm chó
    Bộ đội Bắc Kỳ xử lý xong một con chó chỉ cần 01 con dao manh-xờ-lam ! Tiếng đồn thổi đó có đúng không thì chúng ta cùng xem nhé .
    Giết trâu,mổ bò,ngả lợn là những từ ngữ để chỉ việc làm thịt con vật tương ứng, còn với chó,chỉ có thể gọi một cách gợi cảm nhất là : LÀM CHÓ.Thực ra cũng còn những từ ngữ khác như ngả cầy tơ,đánh đụng thịt chó...Nhưng tôi vẫn thấy chỉ có làm chó thì thú vị tình thâm. Có vùng quê đã có cỗ bàn là phải làm chó, làm chó cả làng; mấy bạn nhậu tìm được hôm mát trời trốn vợ, tụ tập làm chó, cả lũ lĩ thi nhau làm chó; chú lính sắp ra quân ngậm ngùi làm chó chia tay đồng đội lần cuối.... làm chó thực náo nức, thực khoái tỉ!
    Muốn làm chó cho ngon thì bắt đầu từ chọn chó, các tiêu chuẩn vàng: NHẤT BẠCH, NHỊ VÀNG, TAM KHOANG, TỨ ĐỐM. Nhất Bạch, sống khôn chết thì thịt thơm phức. Nhị Vàng, thứ chó nhiều nhan nhản, sau khi thui vàng ruộm gợi cảm, tuyệt phẩm. Tam Khoang, tứ Đốm, rồi đến các thứ hạng xoàng là anh chó đen, chó vện... nhưng đã máu lên rồi thì loại nào cũng cân tuốt.
    Chọn được con chó tơ ưng ý, tầm khoảng 10-12 cân, nặng hơn thì thịt mỡ, nhẹ hơn thì thịt nhão, chán phè. Chú khuyển ấy, độ mươi mười hai người ăn là vừa. Cùng các chiến hữu bình loạn xong xuôi là bắt đầu chiến dịch, thằng chịu trách nhiệm đi chợ thì nhớ nhé: riềng, mẻ, mắm tôm, bún, rau sống rau chết cho đủ nhé. Thằng kia, việc thì nhác, vác bát thì nhanh, khẩn trương đi tìm rơm, hái củi. Còn chú ba, tay dao thớt xong chửa? Làm nhanh lên kẻo muộn.
    Việc đầu tiên cầu kỳ là làm sao cho bớt hết mùi mồ hôi chó, chả gì nhanh hơn là lùa cho chú cẩu chạy lòi tói. Nhớ buộc mõm lại không cẩu xực.
    Treo lên, cắt tiết, chọn tia đỏ hãm tiết canh, tiết sau giữ làm dồi, nhớ để tý tiết còn cho vào nồi nhựa mận. Làm lông nhanh nhé, ơ kìa sao chú để nước còn nguội ngắt thế này làm sao được, thôi lấy cái phích ra đây, phủ bao tải dội nước sôi vào, vừa dội vừa cạo lông, hà hà dễ chưa.
    Chuẩn bị rơm chưa, thằng này được, biết chọn rơm nếp, khéo đấy. Phủ đầy rơm vàng, nổi lửa thui, sao cho chín mắt, chín mũi, chín đầu, chín thân là được. Trùng trục là con chó thui, thơm phức là con chó thui, vàng ruộm là con chó thui, thơ chưa, nhạc chưa...sao không thấy có bài Lý con chó, Lý con chó thui nhỉ?
    Chú ba pha thịt cho khéo nhé, đùi ra đùi, chỗ ấy dành hấp là vừa, để chỗ kia nướng chả, chỗ béo béo ấy; thằng tư cạo sạch cái đầu, lọc cho kỹ vào để tý còn cho vào làm nhân tiết canh cùng với chỗ ức, tý phổi, cái lưỡi, cái cuống họng, băm kỹ nhé, kẻo sượng. Xong thì đi làm lòng, đưa thịt sang đây anh còn gia giảm tẩm ướp.
    Xem gia vị nào, riềng nhà này được, chỗ non để ăn sống, ngâm vào dấm trưóc đi cho thơm, cho dịu. Chỗ già giã nhỏ vào, một nửa già đưa cho anh, chỗ còn lại rang vàng lên, chút nữa cho vào món nướng. Mẻ nhuyễn, sánh, tốt; mắm tôm sai toét, ai lại mua thứ mắm đỏ này, phải là mắm tôm đen xịt như màu nước cống, thơm lựng, chín nục mới được chứ. Thôi cũng tạm. Muối đâu, chút bột ngọt đâu rồi, tiêu, ớt, sả, đủ cả chưa? Hai miếng hấp để nguyên đừng thái nhé, thái thịt chả nhỏ vừa thôi, kẻo cháy hết, đám thịt bụng thái to to một chút cho vào đám dựa mận, cho cả đám thịt vụn vào nhé.
    Lòng làm cho xong đi để còn làm dồi, thịt vụn, phổi, ít mỡ, rau răm, hành, đỗ xanh xay dập rang chín, vài củ lạc... dồi vào cỗ lòng chỗ ấy là vừa, nhớ để chỗ mỡ chài lại, lúc nào nướng dồi còn có cái mà cuộn. Thái lòng để tý gan xắt đều lên trên cho gợi cảm nhỉ.
    Xong việc thái thịt thì là tẩm ướp thịt, riềng mẻ, mắm tôm, sả, bột ngọt bóp đều, cho tới khi thịt hơi nhuyễn dính tay là được. Chuẩn bị nồi là vừa rồi đấy.
    Xếp dưới cùng là những nhánh sả, lá sả già, tới đám xương sống, xương sườn, xương sườn... cùng măng tươi đã xào qua cho ngấm gia vị, nước vừa ngập là đủ; xếp thịt hấp lên trên, lòng dồi trên nữa, lấy tàu lá chuối đậy lên rồi hẵng đậy vung. Bắc nồi lên đi, nổi lửa lên em, đun củi tạ ấy nhé cho đượm. Nồi thịt ấy thế anh nào phụ trách đừng chểnh mảng, hỏng ăn là không xong với tôi đâu .
    Nồi dựa mận đun dần đi, anh nào nướng chả thì nướng đi, sắp trưa trật trìa ra rồi. Còn chỗ thăn đâu, anh đã để riêng, khi nào vào mâm thì anh xào lăn ăn cho nóng nhé. Cái món xào này, ăn nguội mất ngon.
    Rửa rau sống chưa nhỉ, đủ vị chưa, rau diếp, rau mùi, tía tô, kinh giới, lá mơ tam thể, mùi tàu, chuối non xắt chọn cây chuối tây còn non ấy, ngâm qua nước muối đi nhé.
    Pha mắm tôm chấm chửa, giã nhỏ tỏi, riềng, ớt, sả, mắm tôm, bột ngọt, tý dấm, vắt chanh vào, sủi bọt đầy bát là chuẩn, nhớ cho thêm chút rượu cho chín mắm nhé!
    Chú út đâu rồi, sang nhanh mời bác Cả, không nguội hết cả cỗ bàn. Nhớ nói anh Cả cho cái tang rượu nếp cái nấu bữa Tết ấy nhé, thịt cầy không có rượu lậu làng ta thì hỏng bét, hỏng bét. Rượu Tây, rượu Tàu cũng chả lại được. Ừ, dưng mà cái anh Sminoff xanh cũng hợp, mấy chú nhẩy!
    Nào, xem nào, thịt cầy bẩy món phỏng, anh chấm nhé!
    1. Lòng dồi, dòn, bùi, béo, nướng vừa lửa, được.
    2. Tiết canh mát, ngọt, băm nhuyễn mà còn giòn, được.
    3. Xào lăn, thịt thăn xào với hành tây vừa nóng, tuyệt.
    4. Hấp mềm ngọt chân răng, chú ba vẫn giữ được truyền thống đấy, khen chú!
    5. Chả chó, giòn da, đậm thịt, thơm phức, duyệt.
    6. Dựa mận sánh, nhuyễn, giòn sừn sựt, màu bồ quân thế này là nhất hạng.
    7. A, mấy chú thuơng anh răng yếu lại còn vẽ chuyện, hầm nhừ chân đùi cho anh nữa cơ à, xin cảm ơn!
    8. Đủ rồi nhỉ, cho anh bát xáo măng, bún xáo chó là không có địch thủ đâu nhé, tôi nói vậy các chú có cho là phải không nhỉ.
    Anh ơi, thêm tý óc chó nhé, ngon như óc chó mà anh. Anh ăn thêm một cái cẳng nhé, em làm sạch lắm, anh ăn thêm cho em một miếng đi anh. Thôi anh xin cảm ơn, anh sắp vỡ bụng rồi đây này. Các chú khá, giữ vững đươc món ngon truyền thống, thưởng cho 100 điểm! Ấy, ngày còn chiến tranh, anh ăn thịt chó Miền Nam, cho thêm nước dừa, cũng được nhưng nhờ nhợ, chán chết.
    Và cứ thế, cứ thế, chén chú chén anh, bùi môi, ngọt giọng không biết chán!

    Thịt chó, món ăn Dân Tộc, ngon, bổ, rẻ,ăn thêm chút nữa đi, cho tăng thêm chất bổ trong người, chứ ít chất bổ quá, anh sợ khó sống!
    Được nore sửa chữa / chuyển vào 12:41 ngày 12/09/2003

Chia sẻ trang này