1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện............nửa đêm

Chủ đề trong '1983 - Hội Ỉn Sài Gòn' bởi khong_nick, 12/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. a_grace

    a_grace Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/01/2006
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0

    Hi....mình là thành viên mới toe thôi , cũng là "ủn ỉn 83" ...lần đầu tiên post bài ...
    Đọc bài của khong_nick thấy ...có những điều giống suy nghĩ của mình quá ...Gửi tặng bạn bài thơ nhen, mình cũng ko nhớ là đọc được ở đâu và tác giả là ai nữa ...mong chia sẻ cùng bạn...
    Hãy yên lòng tất cả đã đi qua
    Rồi kí ức không còn day dứt nữa
    Rèm kép lại không chờ ai gõ cửa
    Chập choạng chiều trên ngõ phố lặng yên
    Về đi thôi kẻo lại lạc phố quen
    Ta từ chối những điều không có được
    Sự im lặng cũng nghĩa là từ khước
    Ngày mai ... một người sẽ đi qua ...
    Hãy yên lòng tất cả sẽ trôi xa
    Hãy yên lòng trước những điều không thể
    Ta đi qua nhau nhẹ nhàng lặng lẽ
    Để trở về kiêu bạc với niềm đau ....
  2. khong_nick

    khong_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Thanks!
  3. khong_nick

    khong_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Valentine
    Ta ghét ngày đó

    Cậu nhóc thọc tay sâu hơn vào túi lững thững bước đi trên con phố dài.
    Ước gì đêm nay trời trở gió cho ta chút mát mẻ hơn ngày thường
    Không khí xung quanh cứ làm cậu cảm thấy ngột ngạt, cậu thấy tức giận và khó chịu với những cặp tình nhân đang vui vẻ lướt vội qua cậu. Cái nóng như âm ỉ trong tâm hồn cậu và cả những người xung quanh đang phả vào cậu từng đợt một.
    Ta không muốn nhớ
    Vậy mà cậu đang nhớ, nhớ một người bâng quơ nào đó, nhớ một điều gì đó mà cả cậu cũng không hiểu nỗi. Có lẽ, cậu thèm một người bên cạnh lúc này biết dường nào.
    Ngày của tình yêu ư
    Cậu hình như cũng thèm một tình cảm tương tự như thế. Chưa bao giờ cậu cảm thấy cô độc như thế.
    Reng..reng...
    Cậu cũng chẳng biết sao mình lại làm thế. Tiếng mở cửa lạch cạch với khuôn mặt ngạc nhiên đang nhìn cậu.
    Đi với tớ nhá
    Trời đang trở lạnh, cậu tự nhiên lại chẳng muốn trời như thế, cô bạn bên cạnh khẽ kêu lên, có lẽ đi vội quá, quên mang theo chiếc áo khoác.
    Tạm biệt. Valentine hạnh phúc nhe.
    Cô bạn đang vui vẻ bỗng đổi giọng với cậu, về tới nhà rồi, nãy giờ trò chuyện có bị gì đâu.
    Này
    Cánh cửa lại mở ra lần nữa
    Cậu không có gì để tặng tớ sao, một lời chúc cũng không có à. Valentine không đáng ghét vậy đâu, chỉ tại cậu làm cho nó trở nên đáng ghét vậy thôi.Tớ không muốn ghét giống như cậu vậy.Nhưng có lẽ tớ đang ghét nó.
    Ta đã làm gì thế này.
    Cậu vẫn còn thẩn thờ trước cánh cửa đã đóng.
    Về thôi, đây sẽ là valentine cuối cùng. Tự hứa với lòng không bao giờ có một ngày như vậy nữa. Có lẽ cậu đã không còn muốn làm kẻ đáng ghét trong mắt cô bạn nữa rồi.
    Chặc, coi bộ ta phải nghĩ xem hôm sau phải làm gì để cô bạn cười nhỉ
    Valentine,chờ đấy.Một ngày không xa.
    ...........................
    14/02/2006
  4. blue_spy

    blue_spy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2003
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    1
    Mơ một hạnh phúc
    Khi gặp nhau, tình yêu hé nở nụ cười
    Nắng mai làm hồng đôi tim ấm nồng
    Bao mộng mơ,ước muốn luôn luôn làm anh vui
    Lòng thầm nag ơn trời đã cho anh gần em
    Bao ngày qua, niềm vui cũng đã nhạt màu
    Với anh, mộng mị cho anh nỗi phiền
    Bao buồn vui giấu kín
    Không biết kể cùng ai
    Sợ người không vui nên đành thôi
    Mơ một hạnh phúc ấm áp nơi con tim anh
    Có quá lớn lao không anh?
    Hãy nói em nghe đi anh!
    Để em được sống mãi với tiếng yêu đầu chất ngất khi ta gặp nhau
    Chẳng được sao anh?
    Mơ một hạnh phúc mãi mãi chỉ riêng em thôi
    Có quá lớn lao không anh?
    Hãy nói em nghe đi anh!
    Để em được thấy mãi những khi anh cười
    Thấy mãi anh trong niềm vui
    Và sẽ mãi luôn được gần bên anh​

  5. khong_nick

    khong_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Tình cờ tìm thấy một bài viết
    kỷ niệm xưa chợt ùa về
    đau nhói cả trái tim
    Anh biết chăng

    Vẫn như ngày xưa

    TTO - Vẫn như ngày xưa, tôi chẳng lý giải được vì sao tôi yêu anh nhiều đến vậy. Cũng như tôi chẳng bao giờ hiểu vì sao những cơn mưa vẫn mãi rơi, nhưng có những điều mất đi người ta lại chẳng bao giờ tìm lại được...
    Đã rất lâu rồi tôi không đựơc gặp anh. Rất lâu rồi tôi không được nhìn thấy nụ cười rất tươi để giấu đi ánh mắt thật buồn quen thuộc. Rất lâu rồi tôi không được siết chặt bàn tay rất đỗi thân thương ấy. Cũng đã rất lâu rồi kể từ ngày tôi nhận ra tôi không phải là người con gái mà trái tim anh đang thiếu vắng. Cũng đã khá lâu rồi kể từ ngày tôi hạnh phúc với tình yêu mới.
    Rất lâu rồi.... Nhưng những dấu yêu ngày nào tôi chẳng bao giờ có thể gửi cho gió mang đi thật xa. Ngày xưa, tôi tưởng rằng chỉ những cơn mưa mới mang đến nỗi buồn. Xa anh rồi tôi mới biết, có những ngày nắng đẹp còn buồn hơn cả những cơn mưa... Mà cũng phải thôi. Làm gì có chốn nào là vùng trời bình yên khi lòng mình đầy giông bão.
    Anh bây giờ chắc đã khác xưa. Chắc nụ cười của anh không còn vương nỗi buồn từ ánh mắt. Có lẽ anh đang hạnh phúc bên người yêu mới. Chắc anh đã không còn là người ngày xưa tôi đã yêu. Cũng đúng thôi. Vì anh và tôi vẫn phải bước đi dẫu trời mưa hay nắng.
    "Trong bề bộn cuộc đời, anh có bao giờ một lần nhớ đến em không? Em vẫn vậy thôi. Vẫn khờ khạo đợi mong anh. Vẫn chỉ biết lang thang trên net để được "nhìn thấy" anh mỗi khi lòng quay quắt nhớ, để an lòng khi biết rằng anh vẫn khoẻ. Em mãi là kẻ chỉ dám đứng bên lề cuộc đời anh...
    Sinh nhật anh, em cầu mong cuộc đời mang đến cho anh thật nhiều niềm hạnh phúc. Và mong anh có đủ dũng cảm để đi hết con đường anh đã chọn."

    VIỆT HẠ
  6. secret_garden2738

    secret_garden2738 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2006
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Cung khong xa la gi vi toi cung la nguoi hay hoat dong ve dem. Va cung khong co gi de tranh luan ve nhung cam xuc trong dem. Voi nhung tat bat cua viec hoc tap, thi cu ban ngay. Thi ve dem tui lai cang khong sao ngu dc.Khong biet, dem doi voi ban nhu the nao nhung doi voi tui no la mot loat chuoi cac hinh anh va su kien cua qua khu. Toi thuc su nho nhung qua khu thieu thon nhung lai rat ngot ngao. Toi nho noi, toi nho nhung buoi rong choi cung may dua hang xom, nho nhung luc tam mua, nhung khi danh lon voi bon con trai. Toi cam thay minh that su la minh, khong lo toan, ko tinh toan, khong ich ky, khong ganh dua, khong tu ti. Toi khong biet tai sao lai viet len nhung loi nay, chac co le nho nhung cau truyen ma ban post len. Khi doc no tui cam giac nhu dau do co mot phan vai dien cua tui.Cuoc song, cuoc song, oi cuoc song.Lam nguoi that kho.
  7. khong_nick

    khong_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Những cơn mưa sài gòn đến thật vội vã
    em cũng chẳng biết mình đang làm gì, có lẽ, đơn giản, chỉ muốn viết một điều gì đó.
    Nhiều lúc em tự hỏi bản thân mình, giữa cái không gian ảo vô chừng thế nào, có điều gì níu bước chân em lại, một điều gì đó để em trút cạn tâm hồn mình cho những lần đọc xa lạ.
    Anh biết không, dạo này bỗng dưng em lại thèm khóc một cách kinh khủng, thèm cái cảm giác một cái gì đó có thể thoát ra khỏi bản thân mình.
    Đôi lúc em cảm thấy rằng, những gì mình đang làm đây thật vô nghĩa, chặn lấy tất cả cảm xúc của mình, dồn nén nó lại và để rồi toả ra trong từng câu chữ không chau truốt thế này.
    Hình như, lâu rồi em không viết theo kiểu cách như vậy.
    Người ta vẫn thường bảo, khi con người ta trẻ, sự sỡ hãi giữa lằn ranh sống và chết đôi khi không rõ ràng và quá mỏng manh. Cuộc đời còn dài mà.
    Và trong một khoảnh khắc nào đó, em nhận ra rằng nó sẽ chẳng bao giờ dài như ý mình muốn. Phải không anh.
    Hy vọng anh sẽ biết trân trọng những gì mình đang có.
    Em cũng đang cố gắng thế đấy.
    Giâc mơ ơi. Xin đừng trở lại.
  8. khong_nick

    khong_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    cảm ơn đã chia sẻ
    Rồi thời gian sẽ qua đi rất nhanh ,
    Anh sẽ có những mối tình nồng nàn khác
    Chỉ có em khi thu về man mác
    Phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười ...!!!

    u?c _phuong_nam_ s?a vo 18:52 ngy 11/03/2007
  9. khong_nick

    khong_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Tin được không ? tất cả đã xa rồi ?
    Nhớ ? Thương ? cũng chỉ còn trong ký ức.
    Con tim. Vẫn phải rung trong ***g ngực.
    Đau vẫn phải cười, khóc vẫn phải quên.
    Anh có mong ? Một ngày em đứng lên.
    Nở nụ cười bên người con trai khác.
    Anh có giận ? khi cuộc đời đen bạc.
    Người đón em về chẳng phải là anh.
  10. khong_nick

    khong_nick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Anh yêu em khác mọi người

    Em bảo anh: ?oXe đạp của em hỏng rồi, em phải đi bộ nửa tiếng đồng hồ mới đến nhà ga?. Em cứ tưởng là anh sẽ tỏ ra quan tâm và nói: Sao em không đi taxi? Em có mệt không? Thế nhưng anh lại bảo: Dù sao thì đường cũng gần thôi, và em cũng có dịp để giảm béo.

    Em bực mình, cảm thấy anh chẳng yêu em, chẳng quan tâm em. Hôm sau khi ngủ dậy, em thấy trên bàn có chiếc chìa khóa xe đạp của anh và thức ăn bữa sáng thịnh soạn anh đã chuẩn bị sẵn cho em. Bấy giờ em mới phát hiện: Thì ra anh yêu em, chỉ có điều anh chẳng nói gì cả - đây là cách yêu của anh, khác với mọi người.

    Em bảo anh: ?oEm muốn đi thăm Osaka và Hà Lan để thưởng thức biển hoa tươi ở đấy?. Em cứ tưởng anh sẽ tỏ ra quan tâm và nói: Em muốn đi đâu cơ? Nào, chúng mình lên kế hoạch nhé. Dù là anh nói vài câu đãi bôi cũng được. Thế nhưng anh lại bảo: Thật vô vị, bỏ ra một núi tiền đi thăm những nơi chán ngấy ấy để làm gì nhỉ? Em tức lắm, cảm thấy anh không yêu em, không hiểu em. Về sau em thấy các tạp chí du lịch trong nhà mình dù là du lịch trong nước hay ngoài nước, cứ trang nào có giới thiệu về thưởng thức hoa, góc cuối trang ấy đều có vết gấp, trên trang ấy đều có ghi chú của anh. Lúc ấy em mới phát hiện thì ra anh vẫn yêu em, chỉ có điều anh chẳng nói gì - đây là cách yêu của anh, khác với mọi người.

    Em bảo anh: ?oTóc em rụng nhiều quá, thế mà bác sĩ bảo chẳng sao cả. Em thật sợ có ngày em sẽ trở thành một con hói?. Em cứ đinh ninh là anh sẽ an ủi em và nói: Tóc em trông vẫn còn khá nhiều đấy chứ. Nhưng anh lại bảo: Thế đấy, bây giờ mới biết tóc em rụng lung tung khắp nơi, sàn nhà chỗ nào cũng thấy tóc em, bẩn ơi là bẩn. Em thấy đau nhói trong lòng, nghĩ rằng anh chẳng yêu em, chẳng để ý đến em. Về sau, em thấy trên sàn nhà càng ngày càng có ít tóc rụng của mình, em nghĩ là mình hết rụng tóc rồi, vì thế cũng chẳng lo lắng chuyện em sẽ trở thành một con hói nữa. Thế nhưng mấy hôm anh đi công tác vắng, em mới thấy trên sàn nhà có nhiều tóc hơn, trong thùng rác cũng thấy có một đống tóc bọc giấy báo. Bấy giờ em mới phát hiện, thì ra anh vẫn yêu em, chỉ có điều anh chẳng nói gì - đây là cách yêu của anh, khác với mọi người.

    Em bảo anh: ?oHôm nay em đi chơi với mấy đứa bạn, tối nay về muộn đấy?. Cứ tưởng anh sẽ quan tâm hỏi em: Đi chơi với ai thế? Đi đường cẩn thận nhé, nhớ gọi điện về nhà, hoặc về sớm một chút... đại loại những câu như vậy. Thế nhưng anh lại bảo: Tùy em, chỉ cần em vui là tốt rồi. Em rất bực mình, cảm thấy anh chẳng yêu em, chẳng quan tâm em. Đêm hôm ấy em giận dỗi 3 giờ sáng mới về, lúc vào nhà em trông thấy nét mặt buồn ngủ bơ phờ của anh. Bấy giờ em mới phát hiện là anh vẫn yêu em, chỉ có điều anh chẳng nói gì - đây là cách yêu của anh, khác với mọi người.

    Em bảo anh: ?oĐây là cái áo khoác em chọn cho anh, mua từ hồi đổi mùa năm ngoái, cất trong tủ đã một năm. Bây giờ mùa đông mới sắp đến, em tặng anh sự ấm áp này?. Cứ tưởng anh sẽ xúc động trả lời: Cảm ơn em yêu của anh. Đây là sự ấm áp trong một mùa và cũng là kỷ niệm khó quên trong suốt đời anh. Thế nhưng anh lại nói: Chắc là em mua trong dịp các cửa hàng đại hạ giá chứ gì? Em bực mình lắm, cảm thấy anh chẳng yêu em, chẳng hiểu em. Về sau khi đến cuối tháng 5, hết rét, mùa xuân bắt đầu trở về, em vẫn thường xuyên trông thấy anh mặc cái em gọi là áo khoác tình yêu, anh cho là áo hạ giá ấy. Em nghĩ đi nghĩ lại, đếm đi đếm lại mới kinh ngạc nhận thấy là hầu như ngày nào anh cũng mặc cái áo ấy đi làm. Bấy giờ em mới phát hiện ra là anh vẫn yêu em, chỉ có điều anh chẳng nói gì - đây là cách yêu của anh, khác với mọi người.

    Em bảo anh: ?oEm thích ăn món mì nguội của nhà hàng ở góc phố bên kia?. Mới đầu em cứ tưởng là anh sẽ nói với em: Thế thì ngày mai chúng mình cùng đi ăn nhé! Thế nhưng anh lại bảo: Suốt ngày chỉ nghĩ chuyện ăn uống, sao em chẳng nghĩ xem hồi này mình có béo ra không. Em xót xa trong lòng, cảm thấy anh chẳng yêu em, chẳng quan tâm em. Về sau em thấy anh hay mua nhiều loại tương vừng, tương lạc, lọ này hộp nọ, pha hết bát tương này đến bát tương khác cho em ăn. Bấy giờ em mới phát hiện, thì ra anh vẫn yêu em, chỉ có điều anh chẳng nói gì - đây là cách yêu của anh, khác với mọi người.

    Em bảo anh: ?oEm thật mừng là đã lấy anh, anh đúng là người chồng tốt nhất?. Cứ tưởng anh sẽ vui vẻ đáp: Anh cũng thấy em là người vợ tốt nhất. Thế nhưng anh lại bảo: Lấy nhau rồi chứ nếu chưa lấy thì em sẽ nghĩ thế nào nhỉ? Em tức lắm, cảm thấy anh chẳng yêu em, chẳng hiểu em. Về sau em vô tình phát hiện thấy tối nào anh cũng lấy giấy vệ sinh lau chùi tấm ảnh cưới của chúng mình để ở đầu giường, lau xong rồi ngẩn người ra mỉm cười ngắm tấm ảnh ấy khá lâu. Bấy giờ em mới phát hiện thì ra anh vẫn yêu em, chỉ có điều anh chẳng nói gì - đây là cách yêu của anh, khác với mọi người.

    Em nghĩ cuối cùng em đã hiểu ra, dưới vẻ ngoài không quan tâm của anh có một trái tim khó diễn tả bằng lời nói, một trái tim yêu em. Thì ra anh vẫn yêu em, chỉ có điều anh chẳng nói gì - đây là cách yêu của anh, khác với mọi người.

    Có người nói, khi bạn ra đời thì đã có một mối nhân duyên thiên định sinh ra dành riêng cho bạn. Song biển người mênh mông, thế giới rộng bao la, đời người đau khổ mà ngắn ngủi, làm thế nào mới có thể tìm được mối nhân duyên thiên định dành riêng cho mình ấy? Làm cách nào để có thể tìm được người bạn đời hoàn mỹ đó? Con người hiện đại chẳng bao giờ có thể cố chờ đến cùng mối nhân duyên trời cho ấy, chẳng thể dùng tuổi thanh xuân chóng tàn lụi và tâm trạng lo lắng để nín thở chờ đợi, và thế là anh (chị) thường rất miễn cưỡng chấp nhận chị (anh) theo gió mà bay đến với mình, nhưng sau đó lại luôn luôn so sánh người ấy với người bạn đời hoàn mỹ để rồi thất vọng hết lần này đến lần khác. Họ không biết rằng, thực ra hiểu được cách quý trọng con người ở bên mình và mình đã sở hữu - đấy mới là niềm hạnh phúc lớn nhất, tình yêu chân thật nhất.

    Nếu có một tình cảm bền vững lâu dài và một tình cảm vẻ ngoài hào nhoáng nhưng lại chóng phai tàn thì bạn muốn lựa chọn tình cảm nào? Thế gian này có vô vàn đàn ông xuất sắc và đàn bà xinh đẹp, song tình cảm thật sự thuộc về bạn lại chỉ có một mà thôi. Dù thế nào đi nữa cũng chớ có vì ánh mắt của người khác mà thay lòng đổi dạ, bỏ mất tình yêu chân thành. Nhất thiết không được sống trong ánh mắt của kẻ khác mà đánh mất chính mình. Cũng mãi mãi đừng có tham lam quá. Tình yêu không phải là giấc mơ, như một truyện hài kể: Nếu ai đó cho rằng trên thế gian này có tình yêu mười phân vẹn mười thì người ấy chẳng phải là nhà thơ thì cũng là kẻ ngớ ngẩn. Cho nên chúng ta hãy để tâm gìn giữ, chăm sóc tình yêu bình thường không có gì là ghê gớm của mình.

    Các nhà triết học nói: Tình yêu tức là khi bạn biết người ấy không phải là người bạn sùng bái, hơn nữa rõ ràng còn có các khiếm khuyết này nọ, nhưng bạn vẫn cứ chọn người ấy, không vì các khiếm khuyết đó mà chối bỏ toàn bộ con người ấy. Đúng thế, không có một người yêu nào mười phân vẹn mười cả, cũng không có tình cảm nào không có chút tì vết, đó chính là người yêu và tình yêu đích thực. Đến bao giờ ta mới có thể bình tâm suy ngẫm về những lời nói ấy, nghĩ một chút về sự nực cười và ngây thơ của ta năm nào cố công theo đuổi một người tình hoàn mỹ?

    Nếu có một người mà trong mắt bạn, người ấy không có khiếm khuyết gì hết, bạn kính sợ người đó nhưng lại khát khao muốn được gần gũi người đó, tình cảm ấy không gọi là ?otình yêu? mà gọi là ?osùng bái?. Khi đã sùng bái thì phải tạo ra một thần tượng, giống như loại tô-tem, một thứ không máu không thịt. Tình yêu không cần thứ đó. Tình yêu là cái rành rành trước mắt có thể lấy tay chạm vào, dùng con tim để lĩnh hội.

    Yêu là khi biết rõ ràng người ấy ăn mặc luộm thuộm mà bạn vẫn bằng lòng cùng người đó xuất hiện trước đám đông; là khi bạn coi khinh nghề buôn bán mà người ấy lại vẫn cứ là một tiểu thương đáng yêu của bạn; là khi bạn vốn có tính quá ưa sạch sẽ mà lại cam chịu rửa hộp cơm nhầy nhụa mỡ hoặc giặt đôi giày thể thao hôi hám của người ấy.

    ?oAnh (em) không phải là người xuất sắc nhất, nhưng em (anh) chỉ yêu một mình anh (em) mà thôi!?. Khi đọc câu ấy, ta có cảm giác như mường tượng thấy một đôi bạn đời từng trải qua muôn vàn sóng gió của cuộc sống đang nắm tay nhau thong thả dạo bước dưới ánh nắng ấm áp, nét mặt tràn trề hạnh phúc ôn lại quãng đời đã qua. Chuyện cũ đã xa rồi mà kỷ niệm xưa vẫn còn đấy mãi mãi...
    Nguyễn Hải Hoành dịch
    (Theo Người Lao Động)
    Tặng Anh

Chia sẻ trang này