Chuyến tàu ngược thời gian. Sân ga tình yêu. I. Sương xoá kín những con đường phía trước Em xoá kín đời anh những nghi ngờ Kỷ niệm xưa giữ trên mảnh trăng mờ Tình yêu cũ giờ đã thành hư ảo Đường Thanh niên gió lộng trong đợi chờ Mặt Hồ Tây tựa biển hồ thăm thẳm Chỗ hai ta sao giờ đây trống vắng Liễu rủ xuống một cặp tình nhân Sân nhà em đã vãn những bóng người Trăng chỗ ấy đã không còn óng ả Mái tóc em thời gian đã gửi lại Những da diết cùng bồi hồi mong manh II Để ai qua phố một chiều "Tóc ngắn Mắt bồ câu rất hiền" Đêm về gió thổi triền miên Hơi nguyên em hiện lên khẽ khàng Tan nhanh anh vào khói thuốc mơ màng Tháng năm như thế nhẹ nhàng đi qua III Đợi đến cuối ngày đông Em chưa về Trăng vẫn vật vờ chờ em trên sân nhà trống trải có phải một sân ga? IV Ga cuối cùng đoàn tàu vắng vẻ Ai hành khách chuẩn bị xuống nào Chào cô soát vé, cho tôi xin lại phần bị xé Đi về những ga đầu tiên Tàu điện leng keng trên phố Tuổi thơ ngồi nhớ góc nhỏ công viên V Đêm triền miên Em xoã tóc xuống miền tôi hoang vắng Có nắng vàng mong manh ./. Thế cũng đủ cho hôm nay.
Mấy câu đầu của đoạn một rất ấn tượng ! Bông cúc nhỏ trắng lặng thầm Mỏng manh đợi suốt mùa đông một người... Được bong_cuc_nho sửa chữa / chuyển vào 18:26 ngày 03/08/2003