1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

CHUYỆN VỀ MỘT TÌNH YÊU

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Hoang_Yen_new, 15/05/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dude_T

    dude_T Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2002
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    kí rì vậy , truyện kết thúc ở đây ấy hả? Unbelievable, chả lẽ lại vô duyên vậy, chắc còn tiếp tục chứ?
    neu truyen con tiep tuc thi chac day lai la tro dua cua anh chang vui tinh Dien thoi. Thich de chi em hut hang ty cho vui ay ma. Hopefully la nhu vay !
    Nhung doc truyen cung thay gan gui qua, dung la tinh yeu thoi internet, lai thay nho chuyen cua minh , hic hic..
    Boc lich nghe tiep truyen........
  2. SonSi

    SonSi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Tôi thì nghĩ cái anh chàng Diên nói thật đấy, chứ chả đùa đâu. Nhưng nếu anh ta có vợ rồi thì cô bé biết làm sao nhỉ? quên đi hay là vẫn nhớ? Kiểu gì cũng khổ các bác ạ!
    Chị Hoàng Yến ơi!!!!! Tiếp đi chị ơiiiiiii!
    Kìa chú ếch con
    Có đôi mắt tròn...

    Được sửa chữa bởi - SonSi vào 26/05/2002 20:58
  3. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Hề , có ai đọc cái tiểu thuyết " Vợ chàng " của một nữ văn sí Pháp tên Berheim chưa nhỉ ?
    Cái anh chàng trong truyện ấy không nói thật . Không biết anh chàng ở đây thế nào ?
    -*-*-*-*-*-*-*-
    Bầy quạ bay qua
    Làng xưa
    Đông giá .
  4. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    Đọc tự nhiên thấy buồn kinh khủng . Buồn lắm. Cháu thấy cháu quá giống cái cô bạn Mai kia. Bác Yasu chắc hiểu cháu muốn nói đến ai. Hic , cái anh chàng ở Qui Nhơn 28 tuổi ấy ạ ! Hic , biết đâu đến một ngày nào đó anh ta hiện ra và nói những lời y như anh chàng Diên đó nhỉ ? ? Thôi, tốt hơn cả là chẳng có rung với động gì hết cả. Tại sao người ta sinh ra cái thứ gọi là Internet làm gì để rồi kéo theo hàng tỉ mối tình vu vơ qua mạng thế này nhỉ ?? Mơ mộng và xa vời .... Thậm chí đôi khi còn ngu ngốc. Nếu anh ta nói thật , cô Mai ấy nên quên đi, quên đi là tổt hơn cả. Còn nếu như bác Yasu nói thì cũng vô cùng lắm... Không có chuyện ấy đâu. Em chả tin.
    Tình yêu trong xa cách được ví như ngọn lửa trong gió.
    Gió sẽ thổi tắt ngọn lửa nhỏ và làm bùng lên ngọn lửa lớn....
    Ngọn lửa tình yêu.
  5. ngohonganh

    ngohonganh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Ừ công nhận là mấy chuyện yêu đương trên mạng thì buồn thật đấy, nhưng tôi nghĩ nếu ngay từ đầu mọi người đã xác định là chỉ lên mạng để giải trí thì đâu đến nỗi, nhỉ???
    Có một hôm tôi đi mua sắm!
  6. dude_T

    dude_T Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2002
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    ua hóa ra truyện kết thúc thật à, thế thi nhạt nhỉ. Hồi đầu nghe có vẻ hấp dẫn thế mà lại chỉ đi đươc đến đây thôi sao. Hay tác giả lại bị cuốn vào cái vòng wc roi ko ra được mà viết tiếp nữa.
    Hơ nhưng mà xét cho cùng thì may cái chuyện tình cảm trên mạng cung phù phiếm lắm, nó cung ảo như chinh cái the giới ảo ma` nó tồn tại bên trong vậy
  7. Hoang_Yen_new

    Hoang_Yen_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    260
    Đã được thích:
    0
    VII.
    Mai quyết định không tiếp tục liên lạc với Diên nữa, một người đã có vợ con luôn làm cô cảm thấy e dè. Cô cũng hơi hẫng hụt, cái cách Diên chuyện trò với cô có sự nghịch ngợm của một chàng trai mới lớn, vậy mà...
    Rồi công việc cuốn hút , một tuần sau, khi cô gần như không nghĩ đến chuyện đó nữa thì Mai lại nhận được mail của Diên:
    " Mai có khoẻ không em? Sao không mail cho anh? Thấy anh có vợ là xách dép chạy rõ nhanh sao? Cho anh là một người bạn mail của Mai không được ư? Anh rất thích được nói chuyện với Mai. Có chuyện gì vui buồn kể cho anh nghe với, "mình là anh em, có chi đâu mà ngại ngần" phải không Mai? Có thể với kinh nghiệmcủa mình, anh sẽ giúp Mai chọn được một người bạn đời phù hợp, bù lại, anh sẽ rất thú vị có những giây phút trò chuyện cùng em. Thỉnh thoảng có buổi trưa nào rảnh rỗi mình chat cho vui Mai nhé! Rất mong tin Mai. Thân. Diên"
    Mai đọc nhiều lần bức thư, cô suy nghĩ nhiều về Diên, Diên cần gì mà cứ phải trò chuyện với cô, cô có gì đặc biệt đâu, nếu có ý định tán tỉnh, lợi dụng cô tại sao lại thẳng thắn với cô như vậy, chắc là Diên chỉ coi cô như một người em gái chân thật thôi, vậy thì cô có thể chuyện trò với Diên được chứ nhỉ.
    Mai vẫn đắn đo chưa muốn trả lời Diên, ba ngày sau, Mai lại nhận được mail Diên gửi.
    "Mai ơi, em vẫn im lặng để suy nghĩ ư? Được rồi, em cứ nghĩ đi! Còn anh, anh thấy thật sung sướng vì từ nay có một nơi để mình có thể tâm sự mọi điều, một người có thể hiểu những điều
    sâu kín của mình sẽ làm cho lòng mình nhẹ nhõm biết bao...
    Em sẽ hỏi tại sao anh lại muốn tâm sự với em mà không phải là ai khác. Mai ơi, em chẳng nhìn anh lấy một lần còn anh thì cứ ngắm nhìn em mãi sau khi đọc lời của em: "Thích ngắm nhìn lá vàng rơi vào mùa thu..." Anh hiểu đấy không phải là một lời nói đùa, đấy là những những rung cảm tận đáy lòng. Anh nhìn ánh mắt em đang chăm chú nhìn lên màn hình, sao anh thấy nó trong sáng hồn nhiên đến thế, một ánh mắt dịu dàng, hồn hậu dường như cuộc sống đua chen hối hả đang diễn ra hàng ngày không thể làm thay đổi cách nhìn ấy, niềm tin ấy...
    Ngày xưa, khi còn bé, khoảng 7,8 tuổi,anh phải đi học trường làng ở xa nhà lắm cách 5, 6 quãng đồng rộng, đi mỏi chân. Nhiều hôm trưa nắng chang chang, đi học về vừa đói vừa mệt, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, anh có cảm giác mình cứ phải đi giữa nắng mãi, chẳng bao giờ đến nơi cả. Thật may mắn là ở giữa quãng đường anh đi có một cây đa rất to, bốn người ôm không xuể. Cây đa toả bóng mát lắm, chim chóc kéo đến làm tổ hót ríu rít suốt ngày. Lần nào đi đến cây đa này, anh cũng dừng lại nghỉ, có hôm anh quăng cặp sách, gối đầu lên rễ đa ngắm lũ chim sâu loách choách trên vòm lá, mát quá ngủ thiếp đi lúc nào không biết, tỉnh dậy trời đã ngả về chiều.
    Mai ơi, thật may mắn khi anh tham gia cái lớp học về mạng ấy, vì thế mà anh có cơ hội gặp em, để anh hiểu trên chặng đường dài mệt mỏi anh đi vẫn còn có những bóng mát dịu dàng nâng bước...
    Anh đã có vợ, anh không được phép "trồng cây si" trước em, thực tình anh cũng không muốn như vậy. Anh chỉ muốn dựa một chút vào cái tình người đẹp đẽ của em thôi. Chúng mình sẽ mãi mãi là hai người ở hai nơi xa xôi, chia sẻ cùng nhau những trăn trở trong cuộc đời, cùng giúp nhau giải toả những nỗi niềm sâu kín, chúng mình sẽ chẳng bao giờ cần gặp nhau mà vẫn giúp nhau được rất nhiều. Đồng ý với anh không Mai?

    Anh rất yêu vợ anh, bọn anh lấy nhau vì tình yêu, sống với nhau như ngàn vạn các cặp vợ chồng khác, như Chúa đã sắp đặt cho người đàn ông sống cạnh người đàn bà, sinh con đẻ cái, đem đến cho nhau cả ngọt ngào và cay đắng. Năm tháng qua đi càng dầy lên những ràng buộc và chẳng bao giờ xa được nhau.
    Đáng nhẽ anh phải chia sẻ tất cả hồn mình với vợ anh, trước đây anh cũng từng nghĩ thế, nhưng thực tế gia đình đã cho anh hiểu, có những điều vợ anh không hiểu hoặc không bao giờ muốn hiểu, muốn chấp nhận và không phải cái gì anh cũng dám nói với vợ mình.
    Cuộc sống bọn anh còn vất vả, anh còn bố mẹ già cần giúp đỡ vì vậy anh thường xuyên muốn làm thêm việc để tăng thu nhập cho gia đình. Anh đã cố gắng hết sức mình...
    Có một điều này đã làm anh thêm mệt mỏi trong việc mưu sinh, đó là hàng tháng đến ngày lĩnh lương, ngay khi đi làm về vợ anh đã ngước mắt nhìn anh chờ đợi.
    Đấy là ánh mắt của một con thú bị thương,dai dẳng, khao khát, ánh mắt của một kẻ đòi nợ nhẫn nhục nhưng kiên quyết. Anh không chịu nổi lâu hơn, anh đưa ví cho vợ. Thường thì chuyện này chấm dứt rất nhanh khi lương anh còn đủ, cô ấy thường để lại một chút ít để anh tiêu vặt, nhưng có lúc anh có những việc phải chi trước đó cho gia đình anh mà không tiện nói với cô ấy thì bắt đầu có chuyện. Mắt cô ấy quắc lên, anh bắt đầu giải thích nhưng mọi lời giải thích đều vô nghĩa. Anh bắt đầu cảm thấy căng thẳng. Cô ấy vẫn không dừng lại. Có thể cuộc sống bắt cô ấy phải như thế chăng? Anh thấy mệt mỏi như ngày xưa đi mãi giữa trời nắng chang chang...
    Được Hoang Yen sửa chữa / chuyển vào 22/06/2002 ngày 18:41
  8. pagoda

    pagoda Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    494
    Đã được thích:
    0
    :-) Sao chú Yu lại bảo anh chàng đó không nói thật:-). Đọc không kĩ rồi.

    V@
    [/size=4
  9. Milady82

    Milady82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    58
    Đã được thích:
    0

    Thật lãng mạn!!
    Tôi cũng quen một vài anh chàng trên mạng, có nên hi vọng không nhỉ..
    ...vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy
    vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều
    có phải mắt muôn đời nói hộ lời yêu....
  10. Batigol_HN

    Batigol_HN Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    3.251
    Đã được thích:
    0
    Tôi kô thích con ng Diên kô nên reo rắc vào lòng cô gái đa cảm như Mai những tình cảm như thế. Cái đó gọi là biết là kô thể mà vẫn muốn có. Ích kỷ quá !!! Đã biết Mai là ng mềm yếu trong tình cảm mà còn làm vậy. Tai sao Dien kô nén lòng mình lại tự cảm thấy hạnh phúc với gia đình đang có ???Đã biết là kô thể đến đựoc với nhau mà còn cố níu kéo.
    Hoặc giả như đây là câu nói đùa một đòn tâm lý với Mai thì cũng thật kô phải. Với tình cảm của ng con gái như thế phải biết giữ gìn nâng niu chứ.............
    Mấy lời trên có lẽ hơi ngây ngô, nhưng là lời thật lòng. Mong tác giả và bà con luơng thứ.
    Sir_Batis in Club1980

Chia sẻ trang này