1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện về những người thích đùa (truyện tự sáng tác)

Chủ đề trong 'Những người thích đùa' bởi skeletonnn, 17/02/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. motlanvamaimai

    motlanvamaimai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/03/2003
    Bài viết:
    8.071
    Đã được thích:
    0
    hầu như toàn những tin củ chuối em đọc trên báo roài
    bác có tin nào khác ko?

     
    ***em ko cau ba`i!^_^!em ko cau ba`i******
    em tro? la.i va~n la` em nga`y truo'c
    co' buo`n hon cha'c cu~ng ta.i vi` anh^_^
     
     


     
  2. garung76

    garung76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2004
    Bài viết:
    521
    Đã được thích:
    0
    Gửi con Larra tội nghiệp của Cha.
    Đã lâu cha không thấy con đến nhà thờ thú tội. Dạo này thấy con có vẻ hơi quá đà rồi đấy ! giám nói xấu cả Cha à. Cha đã nói với con bao nhiêu lần rồi , thậm chí gặp cả phụ huynh của con để bàn cách giáo dục con cho nên người ấy thế mà con vẫn chứng nào tật ấy. Đầu óc của con không còn gì tốt đẹp hơn hay sao suốt ngày như trên mây trên gió nghĩ toàn những chuyện điên khùng, dâm dục và tội lỗi. Con và Zim giông hệt như nhau , Hai đứa như cùng một trứng sinh ra suốt ngày chỉ ngẩn ngơ với những chuyện chim chuột, ái ân trai gái. Cha đã liên hệ với một nhà thờ bên Trâu Quì rồi . Cuối tuần này Cha bảo hai đứa đến xưng tội nếu thấy không ổn Cha sẽ gửi hai con sang Trâu quì để chữa bệnh .
    Chúa cứu rỗi các con
    Amen
    P/S ( ô chúa đang tới trông ngài có vể rất bận rộn )
    Thế là bố tức lên đập phát chết luôn !
  3. motlanvamaimai

    motlanvamaimai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/03/2003
    Bài viết:
    8.071
    Đã được thích:
    0
    em thấy chả ra sao cả! ko nói nổi!

     
    ***em ko cau ba`i!^_^!em ko cau ba`i******
    em tro? la.i va~n la` em nga`y truo'c
    co' buo`n hon cha'c cu~ng ta.i vi` anh^_^
     
     


     
  4. garung76

    garung76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2004
    Bài viết:
    521
    Đã được thích:
    0
    Zim thật đẹp trong ngày khai giảng năm học mới , cô bé tung tăng nhảy nhót tới trường . Lòng vui sướng vì lần đâu tiên được cả bố và mẹ cho tiền ăn quà sáng. Vừa tới cổng trường cô bé đã khoe khoang với lũ bạn mới . HE HE các bạn ơi hôm nay tớ được bố mẹ cho 15 nghìn ăn quà sáng nhé hì bố tớ cho tớ 7 nghìn mẹ tớ cũng vậy nộp cho tớ 7 nghìn , Hôm nay tớ khao cô bé nói. Lúc đấy có cậu cùng lớp phát biểu với cô bé thảo nào tớ thấy cậu học lớp 2 mấy năm liền rồi !
    Thế là bố tức lên đập phát chết luôn !
  5. skeletonnn

    skeletonnn Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/10/2003
    Bài viết:
    3.262
    Đã được thích:
    28
    Những đứa trẻ chết già (phần 24)
    Đám tang ông cụ khá đông người. Khi chiếc quan tài hạ xuống huyệt, Romeo nhìn thấy Juliette cũng có mặt. Nàng cúi đầu lầm rầm mấy câu, sau đó bỏ ra đứng một mình. Romeo sững người, vừa xấu hổ, vừa tiếc nuối. Từ cái hôm bị ông bố Juliette bắt quả tang ngủ với vợ ông ta gây nên mối đại thù giữa hai họ, Romeo không dám bén mảng đến căn nhà ấy nữa, mặc dù hàng mấy năm ông mới trở về một lần. Romeo biết Juliette sẽ khinh mình nhưng chàng cũng biết bàn tay ông bố của nàng có thể vặn chết cả trâu đực. Mắt Romeo lén lút quan sát Juliette, trong ráng chiều mùa đông, trông nàng buồn rượi mặc dù thân hình vẫn phốp pháp, hừng hực. Romeo thở dài khi có ai đó đến cầm tay anh ta dắt lên xe. Nhìn mặt Romeo thất thần, mọi người đều cảm động, vì hiếm có trường hợp một đứa cháu lại thương ông đến độ ấy. Vài người đàn bà rỉ nhau:
    - Cả nhà được có cậu ta là có hiếu.
    - Đúng đấy bác ạ. Trông kìa, tội nghiệp quá đi mất. Còn con mẹ lác kia, mặt cứ hớn lên. Thật vô phúc cho ông cụ!
    Trước khi mọi người tản về, Romeo bắt gặp ánh mắt Juliette nhìn mình rất lạ, rồi bóng nàng khuất sau dãy hàng rào găng đen thẫm. Ánh mắt ấy giễu cợt Romeo. Hai ba ngày sau, Romeo vẫn còn cảm thấy vừa nhục nhã, vừa bực tức. ?oNàng nghĩ, mình chỉ biết có một nàng thôi ư? Romeo choáng váng nghĩ: - Được, ta sẽ cho nàng biết thế nào là thằng đàn ông!?. Và Romeo cay cú vào trung tâm Perugia đi tìm gái. Romeo thích thú nhẩm đếm số đàn bà qua tay mình. Cô thứ ba. Cô thứ năm. Cho đến cô thứ bảy thì Romeo thét lên đau đớn, khi hai người vừa rời nhau trong căn nhà trọ, chưa kịp thay quần áo:
    - Trời ơi, quỷ dữ, ngươi đổ bệnh cho ta?
    Bằng kinh nghiệm qua những lần giao đấu, Romeo phát hiện ra cô ả vừa ngủ với mình bị mắc bệnh lậu. Chàng kinh hoàng nhẩy xổ vào đấm đá cô ả túi bụi rồi thất thểu ra về. Nằm nghĩ, Romeo thấy ức Juliette, chính nàng đã đẩy chàng đến nước này. ?oĐã thế, mình sẽ cho nàng biết!?. Romeo liều lĩnh trèo tưởng trở lại nhà Juliette. Nàng đón Romeo bằng nụ cười vừa thương hại vừa thông cảm, pha chút thèm khát.
    ?oJuliette nàng hỡi, thề có ánh trăng đang dát vàng trên khuôn mặt phèn phẹt của nàng, ta sẽ cho nàng biết tay? - Romeo nhủ thầm. Ba ngày sau, mặt Juliette trở lên vàng bủng, lấm tấm những vết tím như tàn nhang.
    ***​
  6. garung76

    garung76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2004
    Bài viết:
    521
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ họ đang cưa
    Một buổi sáng, ở giữa làng NNTĐ , có ba ông Cafe,Xì ke , GR76, Chuyên gia viết kịch bản phim của làng đang cuốc đất trồng rau. Bỗng lưỡi cuốc va phải một vật cứng bằng kim loại. Tất cả dừng tay, thận trọng bới và phát hiện đó là một quả bom rất to.
    Trước một thực tế vừa bất ngờ, vừa có mâu thuẫn cao đến thế, lòng say mê nghề nghiệp trong ba nhà bịa chuyện đại tài nổi lên. Họ quyết định viết chung một kịch bản về quá trình phá huỷ quả bom để khoe khoang với con gái của làng . Đó là:
    - Kịch bản phải rất kịch tính. (Bởi đây có đầy đủ các nhân tố ấy: Bom đạn ở ngay cạnh nhà dân).
    - Kịch bản phải có tiết tấu nhanh (trái bom có thể nổ bất cứ lúc nào), tính hành động cao, lời thoại ít.
    - Trong quá trình câu chuyện diễn ra, phải có một số thứ hy sinh (hoặc là tính mạng, hoặc là những nguyên tắc cư xử, hoặc những tính cách xấu nhân cơ hội này phải bộc lộ ra rồi bị xoá bỏ).
    Tất nhiên, còn một số thoả thuận đơn giản khác nữa như diễn viên nữ chính phải đẹp, phải có cảnh đứng trong buồng tắm để xin tài trợ của công ty dầu gội đầu...
    Sau khi thoả thuận xong những bước cơ bản, kịch bản được ba nghệ sĩ sôi sục phác thảo ngay tại hiện trường. Mở đầu là quay cảnh thành phố đông đúc. Rồi quả bom lộ ra. Một người dân trông thấy thét lên, cuống cuồng điện thoại báo cho cảnh sát. Hàng chục xe cảnh sát hú còi lao tới, một hàng rào an toàn được nhanh như chớp căng ra. Tất cả cuộc sống bên trong hàng rào bị ngưng trệ. Người ta khẩn cấp di chuyển trẻ con, ông già bà già. Người ta để lại nồi cháo đang sôi trên bếp, bế em bé sơ sinh ra khỏi cái nôi đang đu đưa, đu đưa... (phần này có nhạc).
    Rồi một toán cảnh sát trang bị bảo hộ thận trọng tiến tới. Phát hiện ra trái bom vượt quá khả năng của mình, họ dùng vô tuyến gọi về trung tâm tình huống khẩn cấp cách đó mấy chục km. Lập tức, một chiếc trực thăng cất lên, mang theo một chuyên gia bom mìn.
    Đến đây, như bao nhiêu lần khác trong đời, các nhà biên kịch nổ ra tranh cãi. Ba ông đưa ra ba phương án khác nhau.
    Phương án một: Trực thăng gặp bão. Chuyên gia phá bom phải hạ cánh khẩn cấp. Anh đón một chiếc xe hơi phóng nhanh tới hiện trường. Lái xe là một cô gái. Giữa đường có bọn cướp chặn xe. Cô gái chiến đấu dũng cảm và bị thương. Anh chuyên viên phải đấu tranh giữa việc đưa cô vào bệnh viện và việc đến tháo trái bom. Cuối cùng, anh vẫn tới trái bom vì sinh mạng của hàng nghìn người. Lúc kíp nổ của quả bom vừa được tháo cũng là lúc cô gái bất tỉnh.
    Phương án hai: (Tác giả của phương án này coi phương án một là "sến"). Ngồi trên trực thăng là một chuyên viên phá bom trẻ tuổi, con của một chiến sĩ phá bom anh dũng đã hy sinh trong chiến tranh. So sánh ảnh của cảnh sát truyền về với ảnh lưu trữ, anh biết rằng chính kiểu bom này đã giết chết cha mình. Hạ cánh bên trái bom, anh vừa xoay ngòi nổ thì tiếng nhịp của một thiết bị đếm ngược vang lên. Thì ra ngòi nổ thực nằm ở phía dưới, hễ anh buông tay là phát nổ ngay. Dùng tay còn lại, anh gọi điện về cho mẹ, nói rằng bà đừng buồn, mình đã sống xứng đáng. Rồi cả anh và trái bom được khiêng đi... ra biển. Dân thành phố đứng im hai bên xúc động. Bầu trời như ngưng đọng, chim chóc bỗng ngừng kêu... (Chỗ này âm nhạc cao trào).
    Phương án ba: (Tác giả của phương án này chê hai phương án kia là thiếu tính khái quát). Trực thăng móc quả bom vào dây cáp rồi kéo lên, giữa chừng dây đứt. Trái bom rơi xuống và kíp nổ bị hỏng, không thể tháo được nữa vì bất cứ chấn động nào cũng sẽ làm cho nó bùng lên. Vậy mà trái bom lại rơi vào giữa một đám cưới. Toàn bộ quan khách và cô dâu chú rể phải bất động. Giữa lúc cực kỳ căng thẳng thì cô dâu nhào vào ôm lấy trái bom. Người ta bèn phun một chất đặc biệt khiến cô dâu và nó đông cứng lại trong một hình khối trong suốt. Hình khối đó được đặt giữa quảng trường thành phố, và là nơi tưởng niệm của tất cả những người yêu nhau hiện nay.
    Cả ba ông, ai cũng bảo kịch bản của mình là nhất và cãi nhau kịch liệt. Chợt, một nhà biên kịch khác GND đi qua. Nghe xong câu chuyện, nàng ta cả cười, rút ra tờ báo Lá cải số ra ngày 12/04/2004, trên trang 5 có đăng một chuyện, tóm tắt như sau: Có công ty đào được trái bom, báo cho ông chức năng ba ngày chưa thấy tới. Công ty bèn tự đưa bom lên xe, vừa run vừa hồi hộp lái đến giao nộp. Sau đó một tuần, công ty nhận được giấy báo phải đóng 1 triệu đồng là kinh phí để thiêu huỷ bom...!
    Đọc xong bài báo, ba nhà biên kịch khóc lên tê tái. Lại một lần nữa họ thấy rằng: Từ thực tế cuộc sống cho tới phim ảnh là một khoảng cách quá xa. Thảo nào những tác phẩm của họ xưa nay không có người tin và không có người xem! Họ không còn tâm trí đâu để viết kịch bản của mình nữa. Nhưng trái bom thì phải làm thế nào? Nếu mang nộp thì phải đóng tiền, nếu chôn lại xuống đất là "phủ nhận hiện thực khách quan", thôi thì chỉ còn cách hành động như người dân xưa nay vẫn làm, đó là cưa bom ra để bán lấy tiền.
    Họ kiếm lấy một cây cưa, và những tiếng xoèn xoẹt vang lên...
  7. mocoitinh

    mocoitinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Sự tích Cà dê đắng
    Cà dê đắng đến nhà Nguyễn Xuân Mai để xin được làm Admin TTVN. Nguyễn Xuân Mai chấp nhận, với điều kiện, Cà dê đắng phải thực hiện được ba điều: Thứ nhất là lấy được quả xe đạp Sài gòn bắt nắng gia truyền 3 đời trong nhà phoipha, thứ hai là phải đậu vào trường đại học ?oBách thú khoa? và thứ ba là phải làm Mod một box nào đấy trên TTVN.
    Đầu tiên, Cà dê đắng cho đàn em là con mụ Zim mang đến tặng phoipha một con gà béo tròn trục, món ăn khoái khẩu mà phoipha ưa thích. Phoipha dính H5N1 phải đi bệnh viện. Sau đó, Cà dê đắng ?obắt tay? với bác sĩ Baphi kê cho phoipha một loạt toa thuốc ngoại nhập. Giá thuốc cực cao mà nhà phoipha lại nghèo không trả nổi tiền thuốc nên phải đem xe đạp đến chỗ Cà dê đắng cầm cố.
    Sau đó, Cà dê đắng đến gặp Xì ke lon ton là trùm tổ chức đường dây thi hộ, bỏ ra một số tiền lớn để Xì ke lon ton làm bằng tốt nghiệp giả, giấy chứng minh nhân dân giả cho gà rừng 76 đi thi. Kết quả là Cà dê đắng đậu thủ khoa.
    Nhờ có ô dù ( quen biết nhiều mod và admin ) và tấm bằng đại học loại xịn, Cà dê đắng reg 1 cái nick tại TTVN và được bổ nhiệm làm trợ lý Mod cho lão già Kha ghẻ tý. Về đây Cà dê đắng không bỏ qua cơ hội nào để lấy lòng Kha ghẻ tý. Cà dê đắng dùng nick ảo lập ra các topic gây lộn, nói xấu chia rẽ các thành viên, post ảnh ***, phim Nữ sinh Ngô Quyền..thật không từ một thủ đoạn nào. Sau đó nick Cà dê đắng liên tục than phiền, xì đểu, gửi PM riêng cho kha ghẻ tý...Nhờ vậy mà chẳng bao lâu Cà dê đắng nhảy từ member lên Mod làng NNTĐ TTVN!
    Sau đó, Cà dê đắng đến chỗ Ng Xuân Mai và kể cho nghe việc mình đã hoàn thành ba điều kiện như thế nào. Nghe xong Ng Xuân Mai lắc đầu thở dài nói:
    -- Để mai ta cho ngươi làm Admin khu vực vui chơi giải trí thay thằng cu Tẹc mi na tờ.
    Được mocoitinh sửa chữa / chuyển vào 10:23 ngày 15/04/2004
  8. mocoitinh

    mocoitinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Làng Kụ Rung..Xứ sở nụ cười.

    Sau 1 tua tham quan các box trên TTVN, Mode làng Kụ Rung Cà dê đắng quả quyết: "Ăn nhau ở con người, làng chúng ta sống nhờ vào du lịch, cần phát động phong trào toàn dân làm du lịch".
    Lệnh được ban ra, một cuộc họp quy tụ các chuyên gia của đủ thứ lĩnh vực từ du lịch đến văn hóa, văn nghệ, môi trường, đạo đức, kinh tế... được triển khai. Sau nhiều tranh cãi nảy lửa, người ta đi đến kết luận: ?oTrong những thứ có thể thu hút khách du lịch thì con người là quan trọng nhất, và điều quan trọng nhất của cái quan trọng nhất đó chính là nụ cười?. Một nghị quyết nhanh chóng được đưa ra: biến làng Kụ Rung thành ?oLàng của những nụ cười?.
    Ngay ngày hôm sau, trên các đường làng, bờ tường, gốc cây giếng nước xuất hiện nhiều băngrôn với các dòng chữ: ?oCười là yêu làng ?, ?oMỗi nụ cười là một viên gạch xây dựng làng giàu đẹp?, ?oNụ cười, nền tảng của ngành công nghiệp không khói"...
    Sau ba tháng phát động và treo băngrôn, làng Kụ Rung thống kê được rằng số khách vào làng tăng hơn một người so với cùng kỳ năm ngoái. Như vậy là có triển vọng. Hội nghị các chuyên gia lại được mở ra để đánh giá tình hình.
    Tất cả các nhân vật ưu tú nhất thành phố như KQ25, Lara, Xì ke lon ton, Gà đồng.. đều thống nhất rằng các biện pháp tuyên truyền cần phải bình dân hơn một chút cho mọi người dễ hiểu. Các công việc cần thiết được triển khai ngay.
    Ví dụ như Xì ke lon ton với topic "Lẩu râu Rũng Rê". T@ với ?oThêm lời thoại cho hình?, "Những câu chuyện vui về chị em" -của Trang MTC, hội tán rai của em Nhóc vẹt.. lại có tiểu phẩm ?oLọ Lem tân kỳ? kể về một cô bé nghèo khổ nhờ luôn nở nụ cười mà được một nhóm khách du lịch đang nhậu tặng một lon bia. Dưới nắp lon bia may mắn ấy là một giải thưởng trị giá cả tỷ đồng, thế là cô bé trở nên giàu có và cưới được một chàng hoàng tử đẹp trai như anh Mocoitinh...
    Ngành thông tin tuyên truyền cũng có những thay đổi đáng kể. Các băngrôn cũ được hạ xuống và thay bằng các khẩu hiệu khác hình tượng hơn như: ?oHãy cười với những người đến từ phương xa?, ?oHãy cười thân thiện với những người mũi cao, đeo balô, mặc quần soọc và áo thun ba lỗ?...
    Ba tháng nữa trôi qua trong sự hồi hộp chờ đợi của dân làng. Kết quả là số khách ghé thăm box tăng hơn hai người so với cùng kỳ năm ngoái. Ngành truyền hình cho biết lượng người xem tivi tăng vọt. Đặc biệt khoa cấp cứu bệnh viện làng đã đón được số bệnh nhân nhiều gấp ba lần so với cùng kỳ năm ngoái, đa số là tai nạn giao thông do mải đọc các khẩu hiệu.
    Các chuyên gia lại có dịp ngồi lại để trổ tài hùng biện. Xì ke lon ton cho rằng các biện pháp tuyên truyền vẫn chưa cụ thể, thiết thực. Mụ Zim lại kể rằng dân tình đã cười nhiều hơn nhưng họ chỉ cười khi xem các topic đính cái mũi tên lửa đỏ chói như Xem lời thoại, những tấm ảnh... còn khi gặp các topic có chủ đề mới của thành viên mới thì họ lại chìa ra cái mặt như đưa đám, không có lấy tí thái độ động viên, cổ vũ còn dè bửu cái này đã xem ở chỗ này, cái kia đã xem ở chỗ nọ..
    Cà dê đắng lắc đầu, chán nản bảo rằng trình độ dân trí của làng ta còn thấp lắm, chịu thua thôi. Tốt nhất là đưa chương trình ?oNụ cười cho du lịch? vào chương trình giáo dục ngay từ lớp mẫu giáo. Cuối cùng ý kiến của chuyên gia tán rai, em nhi đồng thói tai nhóc vẹt được mọi người đồng tình nhất, em này cho rằng tốt nhất là đưa ra chương trình ?oNụ cười có thưởng?.
    Chương trình ?oNụ cười có thưởng? được thực hiện ngay lập tức. Mỗi dân làng được phát một cuốn sổ. Đại khái là: Ngày... cười với ông S., bên box Tâm sự, ký nhận. Ngày... cười với bà M. bên box Mua bán, rao vặt, ký nhận, Ngày... cười với anh D. bên box Giáo dục giới tính, xác nhận... Đến cuối tháng đem sổ tới lĩnh thưởng. Quy định là mỗi nụ cười đổi được 10 kg cà phê hoặc một tạ muối, hay 6 kg đường hoặc một con cá ba sa 2,1 kg.
    Chương trình này có hiệu quả ngay lập tức. Một đồn mười, mười đồn trăm, người tứ xứ trên TTVN đổ về ào ạt. Dân tình khấm khá hẳn lên nhờ trúng thưởng. Riêng các ông chủ nhà hàng và khách sạn như ThanhvienTV, KQ25.. thì cười suốt ngày nên phần thưởng xài không hết liền đem góp ngay cho các quỹ từ thiện. Chỉ một rắc rối nho nhỏ là bệnh viện phải mở thêm khoa đặc biệt chuyên chữa sái quai hàm và ngộp thở do cười quá nhiều.
    Bây giờ nếu gõ http://ttvnol.com ra thì các bạn sẽ thấy ngay trên trang chủ những câu như: Làng NNTĐ, nơi không thể không đến..hay đại loại là Vào TTVN mà không đến làng NNTĐ...Vứt.
  9. lodenh

    lodenh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/02/2004
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự của Xì ke lon ton
    Buồn! Chao ôi là buồn. Skeletonnn ngồi lặng lẽ, nghe chao chát nỗi buồn dội về. Nhếch miệng, mếu máo. Không thể cười nổi nữa. Mặt chàng rầu rầu, nhìn xuống, nhìn lên, rồi lại nhìn vu vơ thất thần. Có lúc chàng thộn ra, đờ đẫn. Có lúc chàng nắm chặt tay, bặm môi, cố co người để kìm nén nỗi buồn, nhưng hình như càng cố, mọi cái càng ùa về, ăm ắp đầy...
    Thế rồi đột nhiên, đột nhiên, chàng đứng dậy. Thôi rồi, chàng bỏ đi uống rượu đây!!! Nhưng không. Chàng xoay người. Và "nỗi buồn" của chàng trào ra, xối xả, vàng khè. Tiếng xối xả lẫn trong tiếng nghiến răng của chàng rủa con em gái : Mịe, nhà có mỗi 1 nhà vệ sinh, ngồi giam hơn một tiếng đồng hồ...!!!
    Dù sao nỗi buồn cũng đã vơi vơi...
  10. lodenh

    lodenh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/02/2004
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự của Girl never die
    Anh, hôm qua em nhìn thấy anh đi với cô gái khác. Thân mật lắm. Tình cảm lắm. Vậy là đã có người thay em ngồi đong đưa trên cái xe đua của anh, có người thay em cười nói với anh, nhận sự yêu chiều của anh...Vậy là đã hết. Em cũng không ngờ mọi cái lại qua đi nhanh thế. Không ngờ anh có thể quên em nhanh đến thế. Bỗng dưng em thấy ngao ngán cái cuộc đời này. Mọi cái chỉ là phù du. Và tình người cũng chỉ là phù du...
    Nhưng thật lòng, em vẫn muốn 1 lần cuối bày tỏ với anh...Thật lòng... Cái cô đấy hoá ra còn vổ hơn em, thùng phi di động hơn em. Chẹp, chắc phải 68, 70 kí... Ôi! cầu chúc cho anh hạnh phúc....!!!

Chia sẻ trang này