1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện vui Quảng Bọ (Ba láp 100%)

Chủ đề trong 'Quảng Bình' bởi robedan, 29/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. robedan

    robedan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn chị No nhìu về những góp ý, miềng sẽ mỗi ngày hoặc mỗi tuần 1 chuyện thì hay hơn. Tiếp nhé:
    Không làm phiền​
    Một cặp vợ chồng đi nghỉ tại một khu câu cá. Người chồng thích đi câu vào lúc trời sáng, người vợ chỉ thích đọc sách. Một hôm người chồng đi câu về và muốn chợp mắt một chút. Mặc dù không quen với không khí trên hồ nhưng người vợ vẫn chèo thuyền ra ngoài để hưởng ánh sáng mặt trời.
    Cô ta chèo thuyền ra xa một đoạn sau đó dừng lại và tiếp tục đọc sách. Đột nhiên, có một anh bảo vệ tiến lại gần. Anh ta dừng ngay bên cạnh thuyền của cô và hỏi:
    - Xin chào quý cô, cô đang làm gì thế?
    - Tôi đang đọc sách. - Người phụ nữ trả lời.
    - Cô đang ở trong khu vực cấm câu cá đấy. - Anh ta nhắc
    - Tôi xin lỗi thưa ngài, nhưng tôi không câu cá, tôi chỉ đọc sách thôi mà.
    - Nhưng cô có tất cả các dụng cụ cần thiết cô có thể câu bất cứ lúc nào, tôi phải giữ cô lại và lập biên bản mới được.
    - Nếu anh mà làm vậy tôi sẽ kiện anh về tội quấy rối ********. - Người phụ nữ nạt lại.
    - Nhưng tôi thậm chí còn chưa đụng vào cô kia mà.
    - Đúng thế, nhưng anh có đầy đủ dụng cụ cần thiết và anh có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.
    Nghe đến đây anh chàng ngán ngẩm, lặng lẽ chuồn êm.
  2. robedan

    robedan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Chương trình bảo vệ sức khoẻ bắt buộc
    Trên một chuyến tàu, cuộc trò chuyện chuyển sang nói về những thói quen tốt và xấu trong việc gìn giữ sức khỏe. Một anh chàng béo tốt hồng hào thao thao bất tuyệt về đề tài này.
    - Hãy nhìn tôi đây! - Anh ta nói. - Chưa bao giờ tôi bị ốm cả, và tất cả là do ăn uống đơn giản.
    - ???
    - Tại sao ư? Thưa các ông! - Anh ta tiếp. Từ lúc 20 tuổi cho đến 40 tôi sống một cuộc sống hết sức đơn giản bình thường - không muộn giờ, không quá độ. Mọi ngày, kể cả mùa đông và mùa hè, tôi thường ngủ từ khoảng 9 giờ tối và thức dậy vào 5 giờ sáng. Tôi làm việc từ 8 giờ sáng tới 1 giờ chiều, rồi ăn trưa - một bữa trưa thanh đạm. Tiếp đó là nửa tiếng nghỉ ngơi, rồi lại tiếp tục 4 giờ làm việc, sau đó...
    - Xin lỗi! - Một người lạ ở trong góc cắt ngang. - Ông vào tù vì tội gì vậy?
  3. robedan

    robedan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Định nghĩa về sai lầm​
    Nếu một kỹ sư mắc một sai lầm, đó là một dự án mới! Nếu một nhà khoa học mắc một sai lầm, đó là một phát minh mới!..
    Nếu một nhà thám hiểm mắc một sai lầm, đó là một sự khám phá mới!
    Nếu một lái xe mắc một sai lầm, đó là một tai nạn.
    Nếu một chính trị gia mắc một sai lầm, đó là một luật mới!
    Nếu một giáo sư mắc một sai lầm, đó là một giả thuyết mới!
    Nếu một thợ cắt tóc mắc một sai lầm, đó là một kiểu tóc mới!
    Nếu một thợ may mắc một sai lầm, đó là một mốt mới!
    Nếu bố mẹ mắc một sai lầm, đó là một thế hệ mới!
    Nếu ông chủ mắc một sai lầm, đó là lỗi lầm của chúng ta!
    Nếu một nhân viên mắc một sai lầm, đó là một sai lầm!
  4. robedan

    robedan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Nhầm​
    Một cô gái xinh đẹp lái xe đi về miền Tây. Xe của cô ta hết xăng, và một anh chàng da đỏ phi ngựa tới, cho cô ta đi nhờ tới trạm xăng.
    Cứ vài phút anh da đỏ lại kêu lên những tiếng hú hoang dại.
    Cuối cùng anh ta đưa cô gái đến nơi cần đến. Rồi anh tạm biệt và quất ngựa phi nước đại ra đi, để lại sau lưng tiếng hú dài vang lừng không trung.
    - Lạy Chúa tôi! - Người bán xăng ở trạm nói. - Cô đã làm gì với anh chàng da đỏ để đến nỗi anh ta la hét ầm lên như vậy?
    - Làm gì ư? Chả có gì cả! - Cô gái nói. - Tôi chỉ ngồi sau, quàng tay quanh anh ta và nắm lấy mấu ở đầu yên ngựa thôi.
    - Thưa quý cô thân mến! - Anh chàng bán xăng nói. - Những người da đỏ không dùng yên ngựa đâu.
  5. rec

    rec Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    1.166
    Đã được thích:
    0
    Customer support for Wife 1.0
    Claim letter:
    Kính gửi: Phòng Hỗ trợ khách hàng
    V/V: Làm ơn giúp tôi giải quyết vấn đề sau
    Năm ngoái, tôi đã nâng cấp chương trình Girlfriend 7.0. lên thành Wife 1.0. và nhận thấy có nhiều điều bất ổn. Chương trình mới này hiện đã phát sinh một số chương trình con Child Processing chiếm rất nhiều không gian và các resource quý giá khác mà trước kia trong phần quảng cáo sản phẩm lại không thấy nói tới. Thêm vào đó, Wife 1.0 lại tự cài đặt thêm một số chương trình, dần xâm nhập và quản lý tất cả các hoạt động khác trong toàn bộ hệ thống.
    Những chương trình ứng dụng như Bikini 3.0, Boys Nite 2.5, Saturday Football 5.0 không còn chạy được nữa. Cứ mỗi lần tôi khởi động chương trình mình ưa thích thì Wife 1.0 lại làm cho chúng bị ngắt giữa chừng. Tôi đang định cài lại Girlfriend 7.0 nhưng chương trình gỡ bỏ (uninstall) Wife 1.0 lại không hoạt động. Làm ơn giúp tôi gấp, xin cảm ơn.
    Your sincerely,
    Mr. Unlucky man
    ---------------------------------------------
    Reply letter
    Mr. Unlucky man kính mến!
    Đây là một vấn đề rất phổ biến mà cánh mày râu thường hay phàn nàn. Trong hầu hết các trường hợp thì nguyên nhân đều là do nhận thức sai lầm ngay từ lúc đầu. Nhiều người nâng cấp từ một phiên bản Girlfriend lên Wife 1.0 với ý nghĩa rằng Wife 1.0 đúng là một chương trình giải trí và phục vụ thiết thực. Thực ra, Wife 1.0 là một hệ điều hành được tạo ra để quản lý mọi thứ. Ông khó mà gỡ bỏ, xoá hoặc hạn chế Wife 1.0 hay chuyển đổi trở về Girlfriend 7.0 (hay bất cứ bản nào cổ hơn) vì Wife 1.0 mạnh hơn hẳn mọi chương trình khác.
    Một số người thậm chí đã thử cài đặt thêm Girlfriend 8.0 hay cài đè phiên bản Wife 2.0 nhưng cuối cùng lại gặp nhiều rắc rối hơn so với dùng chương trình Wife 1.0 nguyên thuỷ. Với kinh nghiệm của một nhân viên hỗ trợ kỹ thuật tôi thành thật khuyên ông cứ dùng Wife 1.0 và tập thích nghi với chương trình này. Bản thân tôi cũng dùng Wife 1.0 và tôi khuyên ông đọc lại toàn bộ phần nói về những lỗi thao tác thường gặp. Ông phải nhận lấy tất cả trách nhiệm cho những lỗi và những vấn đề có thể xảy ra bất kể nguyên nhân gì. Cách xử lý tốt nhất cho mọi trục trặc là nên dùng chương trình phần sửa lỗi C:APPOLOGIZE. Trong bất kỳ trường hợp nào, tránh sử dụng ngay phím ESCAPE vì cuối cùng không trước thì sau ông cũng phải gõ lệnh APPOLOGIZE trước khi Hệ điều hành Wife 1.0 trở lại hoạt động bình thường.
    Nói chung, hệ thống sẽ làm việc hoàn hảo chừng nào ông còn chịu trách nhiệm cho những lỗi thao tác của mình. Wife 1.0 là một chương trình tuyệt vời nhưng đòi hỏi phải được bảo trì thường xuyên. Ông có thể mua thêm một số phần mềm hỗ trợ để cải thiện sự vận hành của Wife 1.0. Tôi xin giới thiệu phần mềm Flowers 2.1 và Presents 5.0.
    Trong bất kỳ trường hợp nào xin cũng đừng cài đặt Secretary with Short Skirts 3.3. Đây không phải là một chương trình hỗ trợ cho Wife 1.0 và có thể gây những thiệt hại không thể phục hồi được cho hệ điều hành này.
    Mong rằng ông sẽ quen dần với Wife 1.0.
    Xin gửi lời chào trân trọng,
    Phòng Hỗ trợ khách hàng
    (Sưu tầm)
  6. robedan

    robedan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Hì, bác Rec ni có vẻ rành mấy cái vụ xxx trên mạng thịt! Toàn mấy chương trình "người nhớn" ko? Mình đọc chả hỉu gì hít, dịch mãi mới ra nên đoán vậy. Hè hè
  7. robedan

    robedan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Chuyện cười hay nhất thế giới​
    Hôm thứ năm, sau một năm khảo sát tỉ mỉ, khoa học, câu chuyện hài hước nhất thế giới đã được công bố.
    Trong một dự án được mô tả là nghiên cứu khoa học lớn nhất từ trước tới nay về đề tài hài hước, Hiệp hội Tiến bộ Khoa học Anh đã yêu cầu những người sử dụng Internet trên thế giới gửi những chuyện cười ưa thích của mình và đánh giá mức độ hài hước của những chuyện do người khác gửi lên. Kết quả là họ đã nhận được 40.000 chuyện cười gửi đến từ 70 quốc gia cùng với hai triệu bài đánh giá. Dưới đây là câu chuyện được chọn là hài hước nhất năm nay:
    Hai người thợ săn đang đi trong rừng thì bỗng dưng một người ngã lăn ra. Anh ta dường như đã tắt thở, đôi mắt thì đờ đẫn. Người kia móc điện thoại ra và gọi cứu hộ. Anh ta vừa thở hổn hển vừa nói với người trực điện thoại:
    - Bạn tôi chết rồi! Tôi phải làm gì đây?
    Điện thoại viên trả lời bằng một giọng bình tĩnh, nhẹ nhàng:
    - Khoan đã. Tôi sẽ giúp anh. Trước hết, phải biết chắc anh ta đã chết chưa?
    Im lặng một lúc và một tiếng súng vang lên.
    Trở lại bên điện thoại, người thợ săn nói:
    - Rồi, sao nữa?

    Kết quả bầu chọn được công bố chính thức trên trang Web: www.laughlab.co.uk

  8. robedan

    robedan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Sửa chữa máy tính​

    Một kỹ thuật viên nhận được một cuộc gọi của khách hàng . Sau khi nghe trình bày, anh ta bảo với khách hàng:
    - Cô hãy rút dây cắm điện ra và mang nó đến đây để tôi chữa cho.
    Một lát sau, cô gái mang đến một dây cắm điện...


  9. math0

    math0 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2003
    Bài viết:
    1.078
    Đã được thích:
    0
    Ly hôn bi hài ký
    Có hàng nghìn lý do khiến người ta dẫn nhau ra toà, trong đó có những tình huống khiến không ít quan tòa nghiêm khắc cũng phải bật cười.
    Một người công tác trong ngành tòa án ở Thừa Thiên-Huế kể: ?oTrong một tháng cuối năm, Đại học Huế có đến 6 cặp vợ chồng nộp đơn xin ly hôn, hầu hết họ đều vừa là giảng viên, vừa là nghệ sĩ. Đến mức, một thẩm phán phải thốt lên: ?oCác thày cô từ từ cho chúng tôi giải quyết cho người khác với, chẳng lẽ ăn rồi cứ xử chuyện các thầy cô không à??.
    Trường hợp đầu tiên ông thẩm phán kể, lý do anh T.T. đưa ra để ly hôn vợ mình là do bếp nhà anh không bao giờ đỏ lửa. Lần đầu, tòa gọi hai người lên hòa giải, đứng trước tòa, anh dõng dạc: ?oXin hỏi chủ tọa, nếu vợ ông cho bố con ông ăn cơm hộp suốt 6 tháng trời thì ông có ăn được không??.
    Ông thẩm phán kể xong đoạn này ghé tai tôi nói nhỏ: ?oTheo thủ tục thì mình tổ chức hòa giải thế thôi, chứ cơm hộp mà ăn suốt 6 tháng thì ?obố? ai mà chịu được?.
    Trường hợp của anh P.V và chị H.B thì lại khác, anh chị này có một mối tình đẹp và gian truân đến mức... nổi tiếng cả trường. Khi lấy được nhau, họ trở thành đôi bạn phải nói là ?ochồng tung vợ hứng?, điều đó đã giúp họ thành đạt trên nhiều lĩnh vực.
    Bạn bè vẫn còn nhớ, nếu anh ngồi nhậu ở đâu cũng có chị ngồi bên cạnh, đến 2 giờ sáng cũng ngồi vui vẻ như là "chuyện thường ngày". Nhìn cảnh ấy, không ít người ao ước vợ mình cũng được như thế.
    Bẵng đi ít lâu, bạn bè trở lại Huế, mới biết họ đã ly hôn. Hỏi lý do, anh tỉnh rụi: ?oNếu suốt đời đi đâu cũng có vợ ngồi bên cạnh, ông có thể tưởng tượng nó chán đến thế nào không??.
    Người ta còn kể rằng, ở trường còn một thầy giáo đã lớn tuổi, mỗi chiều xong việc, ông thường rủ anh em uống vài chai bia giải khát, theo ông là để ?oxả stress?. Không hiểu bằng cách nào mà ông ngồi đâu bà cũng tìm đến được.
    Mỗi khi bước xuống từ xe thồ, bà tiến thẳng đến bàn nhậu, quỳ xuống và cứ thế chắp tay lạy: "Các anh tha cho chồng tôi! Các anh tha cho chồng tôi!". Bà cứ quỳ mà lạy cho đến bao giờ ông về mới thôi. Từ đó, cho dù quý ông nhưng không ai đủ can đảm để ngồi với ông. Quá bức xúc, ông xách va-li ra đi...
    Ông thẩm phán tiếp tục câu chuyện: ?oLàm quan tòa như chúng tôi mà nhiều khi nghe họ trình bày lý do, không nhịn được cũng phải... bật cười. Đúng là... lãng xẹt!?.
    Những ai sống ở Huế hoặc giả có giao du bạn bè ở đó, hẳn nghe tiếng của một người làm thơ rất đặc biệt. Anh làm nghề đòi hỏi nhiều đến cơ bắp, nhưng đầu óc lại rất lãng mạn, lãng mạn đến mức như không sống trong cõi thực. Nhưng những vần thơ của anh thì được rất nhiều người tâm đắc, bởi đó chính là tiếng lòng của mọi người.
    Cuộc đời bĩ cực của anh có quá nhiều cú sốc, khiến đầu óc lắm lúc không được bình thường. Một trong những cú sốc đó là vợ anh đưa anh ra tòa ly hôn.
    Đau khổ khiến lời nói của anh trước tòa cũng thành... thơ. Rằng: "Em đến với ta trong thời lãng đãng/Lúc quá mộng mơ em chẳng cần tiền/Qua tháng ngày cọ xát cùng cơm áo/Em nghĩ rằng ta chỉ là một thằng điên/Thế nên em lôi ta như lôi một con trâu ra tòa ly dị/Tình yêu ta gặp phải thiên tai...?
    Vì biết nàng theo người khác, lại viện dẫn lý do này nọ không thể chung sống với anh, nên anh không ngần ngại phát biểu: ?oKhi biết tẩy em chỉ là con 8 bích/ Em cú cái gì mà dám tố đời ta??.
    Vị thẩm phán có mặt tại phiên tòa kể rằng, đây là trường hợp hy hữu, phát biểu toàn bằng thơ, khiến HĐXX vô cùng lúng túng, nhưng cuối cùng cũng đành chấp thuận. Mãi cho đến trước khi phán quyết, chủ tọa yêu cầu anh phát biểu quan điểm của mình, anh trở nên thực tế hơn bao giờ hết: ?oKhi nỗi buồn của em cũng man khai lý lịch/Em là sợi dây gì mà dám buộc đời ta?/Kỷ niệm trong em trôi nhanh như từng tờ lịch/Em là cái kìm gì mà dám kẹp đời ta??.
    Chuyện này cũng chẳng phải quá lạ vì trước đó, một nhà thơ trẻ có tài ở Đồng Hới (Quảng Bình) từng nộp một lá đơn ly dị vợ bằng... thơ dài như một trường ca! Trong đó, anh kể về công lao người mẹ già đơn chiếc đã tần tảo nuôi anh thành người. Thế mà vợ anh, người được mẹ đồng ý cho về làm dâu lại đối xử với bà không tốt.
    Bài thơ được anh đọc trước tòa khiến cô thư ký phiên tòa cũng phải... lau nước mắt. Sau đó, rất nhiều người chép bài thơ này, chuyền tay nhau để làm bửu bối... răn vợ. Cái hay là ở chỗ, vợ anh vì cảm động quá nên đã xin lỗi trước tòa, mong được anh tha thứ. Bây giờ, họ vẫn sống với nhau nghe đâu rất hạnh phúc. Đọc thơ như thế thì cũng nên đọc vậy!
    Một câu chuyện có thật khác nghe như tiếu lâm. Giám đốc một công ty cùng vợ ra tòa lần 3, tòa xử ly hôn, cả hai chấp thuận xong việc phân chia tài sản, chủ tọa đứng lên định tuyên bố kết thúc phiên tòa thì ông giơ tay xin phát biểu: "Thưa tòa, việc đã xong, trước khi chia tay, tôi xin hát tặng vợ tôi một bài".
    Chủ tọa chưa kịp phản ứng thì ông đã cất giọng, một chất giọng rất... karaoke: "Chia tay em, chia tay hoàng hôn, anh mang theo về tình yêu và nỗi nhớ, anh mang theo về con tim cô đơn...".
    Các vị quan tòa cho dù cố nén cũng phải phì cười, còn bà vợ xông đến, túm lấy cổ áo ông: "Tim ông thì mấy con mắt xanh mỏ đỏ nó chia nhau hết rồi, còn đâu mà cô đơn, cô điếc!?.
    Chị vợ ngoại tình, anh chồng (lúc bấy giờ là phó giám đốc một sở ở tỉnh Quảng Bình) buộc phải ly hôn (phải thôi!). Lúc phân chia tài sản, chị bảo chị không cần gì, chỉ cần nuôi con. Tuy vậy, ngôi nhà mặt tiền vẫn được tòa án xử chia ra làm đôi và chị chủ động ngăn nó ra bằng một bức vách bằng... tre đan.
    Hằng ngày, chị dẫn người tình của mình về nhà, ngang nhiên làm trò nhăng cuội và cũng không ý tứ trước mặt con gái đã lớn, khiến anh hết chịu nổi. Cuối cùng, vì con, anh xin chị được đưa con đi thuê nhà ở. Không cần năn nỉ, chị đồng ý cái rẹt với điều kiện rất đơn giản: để chị sở hữu ngôi nhà. Vì con, anh cũng gật đầu cái rẹt, thế là xong!
    Chuyện này lại rơi vào một anh đang công tác trong ngành bảo vệ pháp luật. Có chút tiền, anh đâm ra lêu lổng. Nghe đâu có một lần chị bố trí và bắt được quả tang anh trong... khách sạn. Không còn đường chống chế, anh giở bài cùn: ?oĐây chẳng phải là chuyện yêu đương chi cả, tiền trao cháo múc, xong ai về nhà nấy".
    Bị vợ ly dị đã đành, chuyện đến tai cơ quan, anh không còn được giữ cương vị cũ. Buồn đời, anh đâm ra nát rượu. Sau mỗi lần uống say anh ta lại mò về nhà vợ cũ và đòi "yêu" như chị vẫn còn là vợ mình. Chị vợ là tay cao thủ, bảo: "Anh với tôi không còn tình cảm, nếu anh muốn thì "tiền trao cháo múc".
    Trường hợp của một giáo viên, anh đã 3 lần nộp đơn ra tòa, nhưng lần nào cũng vậy, đến khi tòa gọi anh lại phải rút đơn vì chị lại có bầu. Đồng nghiệp trêu anh rằng 3 đứa con của anh đều... ngoài giá thú. Đến bây giờ, mỗi lần hỏi anh cuộc sống vợ chồng thế nào, anh cười ngượng: "Thế nào thì chịu thế đó, không nộp đơn ra tòa nữa, bả cao tay lắm, sợ nộp đơn thì bả lại có bầu".
    Nguyễn Thế Thịnh
    Báo Thanh Niên
  10. lwt

    lwt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2004
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện này ko biết có mô phỏng chuyện Lưu Bị cẩm rượu thời Tam Quốc ko ?
    Đọc quen quá/
    ---------------------------------
    Đọc được cái này, chảng biết bỏ đâu, thôi thì nhờ vậy, bác Mod làm gì cũng ko quan tâm :
    Sát thủ 11 tuổi ở Nhật Bản giết bạn do đọc truyện tranh


    Tranh của No-rio, Nhật
    Đúng ngay Ngày quốc tế thiếu nhi năm nay, nước Nhật chấn động vì chuyện một cô bé học trò 11 tuổi cắt cổ bạn học bằng con dao rọc giấy. Chuyện xảy ra ngay giữa lớp học, vào giờ nghỉ ăn trưa. Động cơ của án mạng bắt đầu từ chuyện hiềm khích tuổi học trò.
    Điều khiến người Nhật phải hốt hoảng chính là sự thản nhiên đến độ lạnh lùng của cô bé sát thủ mà tên tuổi không được tiết lộ.

    Câu chuyện gói gọn trong Trường tiểu học Okubo của thành phố Sasebo, miền nam nước Nhật. Nạn nhân và sát thủ là đôi bạn thân học cùng lớp. Cả hai đều có chung đam mê máy tính, thế giới mênh mông của Internet và thế giới đầy tưởng tượng của văn chương. Cả hai đều có khả năng tự dựng ra trang web cá nhân cho riêng mình và mỗi ngày đều chìm đắm trong đó mà thổ lộ tấm lòng.

    Án mạng xảy ra, người ta mới tìm vào trang web của cô bé sát thủ và nhận ra rằng đã xuất hiện những dấu hiệu báo trước của điều tệ hại. Cô bé sát thủ đặt cho mình nickname ?oĐấu tay đôi?.

    Trong những văn bản mà cô bé đăng trên trang web của mình, người ta thấy sự ảnh hưởng sâu sắc của cuốn tiểu thuyết có tên gọi Chiến trận hoàng gia.

    Tiểu thuyết giả tưởng này kể về một chương trình huấn luyện đặc biệt của chính phủ dành cho 42 học sinh trung học trên một đảo hoang. Những cô cậu học trò đó phải sát hại lẫn nhau để cuối cùng chỉ còn người mạnh nhất sống sót.

    Cô bé cũng tiến hành cuộc điều tra đối với những người vào thăm trang web của mình qua câu hỏi ?oCó dám giết chết bạn học không nếu được chọn tham gia chương trình Chiến trận hoàng gia? Đa phần câu trả lời mà cô bé nhận được là ?ophải giết chết bạn bè? để tồn tại.

    Rồi trong phần nhật ký trên trang web của sát thủ, người ta đọc thấy những biến chuyển trong tâm tư của cô bé. Cô bé bắt đầu nói về ?olớp học ngột ngạt?, về phần lớn bạn học ?oquá bẩn thỉu?.

    Cô bạn học Satomi Mitarai, 12 tuổi, đã phạm sai lầm khi có những bình phẩm về những lời tâm sự của bạn. Theo lời kể của sát thủ thì đến giữa tháng năm, Satomi đã viết tin nhắn chửi rủa gửi vào trang web của cô bé. Nhiều câu chửi rủa như thế đã được lặp đi lặp lại. Rồi thì sát thủ bắt đầu nghĩ đến chuyện sát hại người bạn học của mình.

    Theo các nhà điều tra vụ án, những lời chửi rủa qua mạng kia dẫu có thể gây ảnh hưởng đôi chút nhưng cũng khó có thể cho đó là động cơ dẫn đến việc sát hại một mạng người, nhất là lại ở một cô bé 11 tuổi.

    Ông Fujita Hiroyasu, giáo sư Đại học Tezukayama, người từng làm thẩm phán ở các phiên tòa xử lý những vụ án liên quan đến gia đình, thì lại nhận xét: ?oKhông hiếm gặp những đứa trẻ - nạn nhân của những vụ trêu chọc hoặc làm nhục đã nhen nhóm trong lòng những kế hoạch trả thù hoặc thậm chí là giết người. Nhưng điều quan trọng nhất là tìm hiểu lý do vì sao một số em lại dám đi đến hành động cụ thể. Ta không thể làm ngơ sự ảnh hưởng của một số hình ảnh hoặc đoạn văn bạo lực?.

    Trong xã hội phát triển như hiện nay, những đứa trẻ thường lớn nhanh hơn cha mẹ chúng tưởng. Nếu không có sự chuẩn bị một cách nghiêm túc trong việc giáo dục con cái thì người ta sẽ dễ bị rơi vào tình huống chỉ còn biết buông ra câu: "Trời, (chúng) tôi đâu có ngờ...".

    Những bậc phụ huynh người Nhật giờ đây hẳn phải ngồi xem lại nội dung những trang web mà con mình đang lao vào hoặc lục xem những quyển sách mà chúng đang đọc.

    Có lẽ đã là quá muộn vì đã có đến 6,8 triệu bản truyện tranh Chiến trận hoàng gia được bán ra và phần lớn trong số đó hẳn đang là sách được ưa thích của các thiếu niên Nhật.

    Tuổi trẻ - theo Courrier Inter

Chia sẻ trang này