1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện vụn vặt.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi aug17th, 17/05/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    @}

    Như Hoàng tử, cũng có một chú cáo ở rất xa ~
  2. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn anh.

    Đã giúp tôi làm bốc hơi chút ít tình cảm còn rơi rớt lại trong lòng.

    Thật ra thì tôi đã cười khẩy một cái.

    .

    Cảm ơn.
  3. ngocxit09

    ngocxit09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2009
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay chiến đấu hơn 4 tiếng học ở trường.. híc! Thầy nói giỏi thật đấy, hơn 4 tiếng nói là ko cần ngừng nghỉ.. @_@
    haizzz
    Hum nay làm việc hết công suất, từ sáng => chiều => tối!!! hii
    ------------------------------------
    @ Anh: Anh hãy chăm sóc cho mình thật tốt nhé! A nhớ cái chân vết thương phải chăm sóc cho cẩn thận, để lâu khỏi là sẽ không tốt đâu ạ... (Hy vọng ở đó a cảm nhận được những gì e đang viết -> ẢO TƯỞNG) haizz
  4. smallurgo

    smallurgo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    1.610
    Đã được thích:
    0
    ...Outbox: HN hôm nay rất đẹp. Nắng dịu dàng, ấm áp. Nhưng tôi chỉ có thể ngắm nhìn nó qua khung cửa sổ nhỏ xíu. Đôi chân tôi như muốn run lên vì khao khát được tung tăng chạm tay vào nắng. Tình cờ, tôi nghe lại Nợ ai đó cả thể giới. Và tôi nhớ bạn. Tôi đã nợ bạn. Nợ rất nhiều kỷ niệm...
    ...Inbox: Bạn chẳng nợ gì tôi cả. Bạn đã trả hết từ rất lâu rồi. Trả thừa cả những gì bạn cần phải trả...

    ...Outbox: Nếu sau này em đến một vùng đất khác. Nơi đó ắt hẳn sẽ phải có thật nhiều nắng. Có cả mùa đông lạnh thật lạnh. Để em biết nhớ và yêu anh nhiều hơn...
    ...Inbox: Nếu không có người thân yêu nhất ở bên cạnh, nắng liệu có ích gì với em không???
  5. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
  6. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    29, chị không gặp em.
    30, em không gặp anh.

    Chắc hẳn là sẽ khó có một lần nữa để lại nhìn thấy. Gần gụi và nhiều ân tình.
    Với em, duyên hết.
    Với anh, nợ tan.

    Em hãy giữ gìn nụ cười ấy.
    Anh hãy thành công.

    Chúc mừng năm mới.
  7. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    'Ngư tiều y thuật vấn đáp'

    Gặp hắn ngu ngơ như tiến sĩ giấy, bèn hỏi

    Ngắm gì?
    Mùa thu ngắm núi, mùa hạ ngắm sông
    (có lần ngắm núi dưới sông
    từ bờ sông dõi núi, từ trên núi tầm sông...)

    Buồn không?
    Hiu hiu tôi mới thực là mình.

    Làm thơ?
    Từ cái tứ vu vơ
    dựng lên cả bài thơ - vất vả lắm.
    Viết xong rồi chép lại
    rồi nghiền nát câu thơ
    tháo ra từng chữ, soi soi
    có khi cả bài chỉ để gánh 1 từ
    nghĩ điếng người chỉ để cứu 1 câu.

    Khổ quá!
    Xong bài thơ khoan khoái vô chừng...


    Hoa gì?
    Hoa gì cũng được miễn đừng quá nhiều
    loại nào không ai biết, càng hay
    lúc sắp tàn hoa dễ gợi ưu tư.
    Những người luỵ hoa hồng
    là a dua cả đấy.

    Thời tiết?
    Nắng hay mưa, đều thích
    miễn là được ra đường
    tuyết bay, đừng đội mũ.

    Tìm gì?
    Tôi chỉ đi tìm tôi
    lui vạn dặm chỉ để hướng nội thôi.

    Thấy không?
    Ðến bây giờ chưa rõ.

    Sao có lúc như khóc như cười, nông nỗi?
    Số là ngày này cách mấy nghìn năm
    thương nữ bến sông xa, giặt áo...

    Hết thuốc chữa!
    Cám ơn.


    Tiến sĩ giấy quay đi, chân thấp chân cao.

    ( Như những mùa thu - ĐQN )
  8. smallurgo

    smallurgo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    1.610
    Đã được thích:
    0
    Ngày không nắng...
    Với em, tất cả chỉ vừa mới bắt đầu.
    Với anh, tin tưởng là một bài tập khó nhưng cần phải học.

    Ngày không nắng...
    Với em, cất chặt những áp lực và hoang mang quá đỗi.
    Với anh, câu động viên luôn thường trực bờ môi.

    Ngày không nắng...
    Với em, quay lưng đi buông một tiếng thở dài.
    Với anh, lặng lẽ ôm chặt một cơ thể yếu mềm.

    Ngày không nắng...
    Với em, không từ bỏ.
    Với anh, chờ đợi.

    Và người ta vẫn nắm tay nhau qua cả những ngày không có nắng. Có thể vì một chữ YÊU.

    YÊU thôi, đã đủ là một hạnh phúc rồi, phải không?
  9. smallurgo

    smallurgo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    1.610
    Đã được thích:
    0
    14/02/2011<P class=MsoNormal style=[/IMG]Người ta gọi ngày này là ngày tình yêu. Nếu là tình yêu, ắt hẳn tôi sẽ nhớ đến bạn.
    Chưa bao giờ tôi hỏi bạn có đủ hạnh phúc không. Cũng như chưa bao giờ tôi cần phải lo lắng bạn không đủ ấm áp.
    Bởi, cho đến tận cùng bạn vẫn có người bạn yêu ở cạnh. Uhm, ở cạnh.

    Đôi khi một người có nhiều yêu thương đủ cho cả hai.
    Trong một khoảnh khắc xưa cũ lắm, tôi đã nói với hắn như vậy.
    Lúc đó, tôi đã nghĩ tôi yêu hắn đủ đầy. Thật ra thì tôi lầm tưởng hay đơn thuần là cường điệu hóa cảm xúc. Tôi vẫn yêu tôi phần nhiều.
    Thế rồi, tôi đẩy hắn đi. Cũng chưa chắc là tôi đẩy hắn đi. Có khi bởi lẽ tôi chẳng giữ được hắn lại.
    Tôi thương cái thân tôi quá. Tôi khóc ròng. Ngày hắn đi, ồn ào…

    Sau này, tôi tuyệt nhiên không còn cảm nhận được nỗi đau ngày đó.
    Bắt gặp hắn trên đường, tôi mỉm cười xã giao không gượng gạo.
    Thỉnh thỏang dăm ba câu chuyện, vài ba tin nhắn. Tôi vẫn biết cách xã giao trong chừng mực.
    Nối đau qua rồi. Tôi nghĩ thứ tồi tệ nhất mà người ta dành cho nhau không phải là sự hận thù mà chính là sự lãng quên.

    Anh thường xuất hiện trong cuộc sống của tôi bằng những mẩu đối thoại không đầu không cuối.
    Tôi không để ý hoặc thậm chí là phớt lờ anh.
    Sau ngày hắn bỏ đi, anh dành cho tôi nhiều hơn những sự quan tâm đơn thuần.
    Hơn 700 ngày chỉ có hắn hiện diện trong cuộc sống. Hắn bỏ đi, dù muốn dù không, để lại trong tôi một vết trống hoác.
    Anh rụt rè đặt bàn tay nồng ấm của mình vào vết nứt của tôi.
    Một ngày tháng sáu nóng bức, giữa ồn ào tấp nập của buổi tan tầm, tôi nhận được một bản nhạc anh tặng.
    Giữa tất cả những xô bồ hối hả ấy, tôi đứng gần như chết lặng giữa đường lắng nghe những âm thanh lúc trầm lúc bổng của một bản nhạc không biết tên.
    “Em yêu anh nhé, có được không?”. Anh đã hỏi tôi như thế.
    Sau này làm chuyện gì, anh cũng đều thêm cụm từ “có được không” ở cuối.
    Tôi quen dần với việc ý kiến cá nhân được nuông chiều như thế.

    Valentine không có ý nghĩa nhiều lắm với tôi. Nó cũng chỉ là một ngày bình thường.
    Ngày bình thường là ngày tôi yêu anh và được anh yêu.
    Đã nói rồi mà, tình yêu của tôi rất êm đềm và không cần phô trương.
    Êm đềm và không phô trương, khác xa với cất giữ trong bóng tối. Như đã từng.
    Không hoa hồng, không chocolate. Anh hiểu tôi đã đủ những thứ có vẻ ngọt ngào nhưng tẻ nhạt đó.
    Anh tặng tôi sự Ân cần, Dịu dàng, Tin tưởng và Chờ đợi.
    Có chắc tôi còn cần gì hơn?

    Anh hỏi tôi: “Em cưới anh nhé” mà quen mất “có được không” ở cuối.
    Lần đầu tiên, anh chẳng thèm hỏi ý kiến của tôi nữa.
    Lần đầu tiên, tôi buộc phải im lặng trước đề nghị của anh.
    Tôi cần thời gian, rất nhiều thời gian để sống cho trọn vẹn với những đam mê và ước vọng bất tận của bản thân.
    Dẫu vậy, tôi vẫn đang muốn tin rằng anh là người đàn ông tặng cho tôi nhiều Dịu dàng nhất.
    Và rồi, sẽ đến lúc, khi cái thói bay bổng của tôi thôi ngông cuồng, tôi sẽ tặng lại cho anh một thứ. Đó chính là Cuộc đời.

    Ngày còn Hạnh phúc khi ta còn người ta yêu, bạn nhỉ!
  10. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    Mã:
    Comptine d'un autre été: L'après-midi from Christopher Stoneman on Vimeo.

Chia sẻ trang này