1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

CLB xe Dream (Honda)

Chủ đề trong 'Ô tô - Xe máy' bởi ekichi04, 30/12/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. XL2882

    XL2882 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2007
    Bài viết:
    699
    Đã được thích:
    0
    Sao không thấy ảnh của Doicobaogiovui đâu nhể? Phọt lên cho anh em xem kon máy pờ rồ chụp có ra gì không ku em?
  2. atomds

    atomds Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2007
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    ối ối chỗ cách nhà em 500m! lịt u hôm đó em phải thi lại + hôm đó còn mỗi 1 lít không đi đc! nhìn anh em mình bú bia thèm nhỏ rớt
  3. doibuon8888

    doibuon8888 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/12/2007
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    sao topic trôi nhanh quá vậy kéo lên nào
  4. n3o1988

    n3o1988 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2007
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    hò dô ta nào,kéo topic ta lên nào,
    hehe,mai xe em mới xong,hix,khổ wá,mưa gió thế này cứ phải chạy đi chạy lại
  5. XcrazyPrince

    XcrazyPrince Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/12/2007
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0

  6. VanLand

    VanLand Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/12/2007
    Bài viết:
    1.142
    Đã được thích:
    0

    ối ối chỗ cách nhà em 500m! lịt u hôm đó em phải thi lại + hôm đó còn mỗi 1 lít không đi đc! nhìn anh em mình bú bia thèm nhỏ rớt
    Atomds lần sau ko đc có tư tưởng này nhé,còn mỗi 1 lít thì anh em sẽ cho bạn mượn đc mà.Chỉ cần tinh thần "chiến",thu xếp đc thời gian thì cứ đi nhé.Cảnh cáo lần 1 đó
  7. XL2882

    XL2882 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2007
    Bài viết:
    699
    Đã được thích:
    0
    Tớ đang định mồng 3, 4 đi Mộc Châu, có bác nào tham gia cung phượt đầy hấp dẫn này không nhỉ, thanh niên ngồi ở nhà làm gì, hư người . Các bác mới làm lại máy tham gia chuyến này test xe đi, đường trường mới biết ngựa hay mà
    Hiện đã có 2 xế, 1 ôm đăng ký
    "Cào cào" ký sự
    Lao Động Cuối tuần số 48 Ngày 09/12/2007 Cập nhật: Chủ Nhật, 09/12/2007 - 12:29 AM

    Bản định cư của người Mông Đen ở Loóng Luông.
    (LĐCT) - Chuyến "phượt" nhiều tập của nhóm dân chơi loại xe gắn máy cao lênh khênh như con cào cào khám phá những cung đường mạo hiểm mới, mở màn từ ngày 15.11. Lần này chúng tôi tham gia vào bộ phim truyền hình nhiều tập về du lịch văn hoá lịch sử xuyên Việt bằng xe máy, do Yamaha-Vietnam tài trợ.
    Phim dự định trình chiếu trên HTV7 (TPHCM) vào các tối thứ Sáu, thứ Bảy, Chủ nhật hàng tuần kể từ 7.12 này.
    Đoạn trường "Tam giác Phượt"
    Chúng tôi - những kẻ ham đi, ham vui và ham vượt qua thách thức từ phương trời nắng gió phía nam ra - tự gom lại thành một cộng đồng, tự gọi nhau là "phượt", dù chính mình cũng khó thống nhất được với nhau một cách rạch ròi thế nào là "phượt". Có vẻ như "phượt" vừa là danh từ chỉ người nhiều ham hố, vừa là động từ chỉ hành động thích ngao du của dân "phượt".
    Nói cách khác, chúng tôi tự cho đó là những người năng động, thích tự đi và hay đi khám phá, thích tự "hành xác", đối mặt và vượt qua các thách thức để tự làm mới mình. Mà nôm na lại thì cũng là "thân lừa ưa nặng".
    Trong chuyến "phượt" này, 12 chiếc xe cào cào cùng các phượt gia khởi quay tập đầu theo tuyến Hà Nội - Mai Châu, rồi lên Mộc Châu. Nhưng dân "phượt" không đi theo đường 6 thông thường, mà đi vòng bằng một con đường "song song" với đường 6, xuyên qua Rừng Quốc gia Xuân Nha. Đó là một trong những cung đường khó nhất, trèo đèo lội suối, vòng qua Phú Lầu, Khò Hồng, Na Tân rồi ra đường 43 nối đường 6 với cửa khẩu Pa Háng sang Lào.
    "Tam giác Phượt" cái tên tự đặt này nghe đã thấy đầy tính "khó khăn khắc phục". Đó là ngã ba giữa Sơn La, Hoà Bình, Thanh Hoá. Những tỉnh này vốn đã là vùng sâu vùng xa, biên giới của tỉnh hẳn sâu xa cỡ nào. Chỉ có dân "phượt" mới khoái la cà vào vùng này. Cũng không phải "phượt" nào cũng dễ chơi, vì địa hình quá hiểm trở.
    Nhóm "phượt" chúng tôi được liệt vào loại "dửng mỡ" và "hầm hố" có hạng, với những chiếc xe "cào cào" hiệu Yamaha phân khối lớn, gầm cao bánh bự, với "kính thưa các loại trang bị" tận răng, từ mũ đến bao khuỷu tay, đầu gối, ống quyển... mới có thể đương đầu với những hiểm nguy bất ngờ. Không kể các loại hậu cần tháp tùng sẵn sàng phục vụ để có thể qua được cả các khu vực biên giới không phải có thể ra vào vô tư.

    "Cào cào" đi qua một bản vùng biên.
    Vật gây ấn tượng đầu tiên với nhóm "phượt" chúng tôi có lẽ là cây cầu ximăng già nua phía dưới ngã ba chợ Co Lương, đã bay mất cả thân chỉ còn lại mấy cái trụ sứt sẹo chìa ra vài thanh sắt cong queo. Nó là nạn nhân của cơn bão số 5. Cảnh mới ấy được nhanh chóng đắp bằng một cảnh mới khác - một chiếc "cầu phao" lao ra, oằn mình đến sủi bọt, cố cản dòng nước tràn trôi về xa thẳm.
    Núi đằng xa, rừng hai bên xoải ra đón nước, còn dòng nước cuộn lăn với sỏi đá. Sông Mã đấy, một khúc ruột từ thời Tây tiến xưa đến nay vẫn quặn thế. Gọi là "cầu phao" mà không phao cũng không cầu. Nó chỉ là những cây tre cây vầu đan kết với nhau rồi lao ra con ngầm dữ tợn. Mặt cầu được trải bằng những bao cát mỏng, trầy trượt xe qua. Một chiếc xe máy trượt trên những thanh tre, văng xuống suối. Khách qua cầu tự xúm lại giúp lôi lên. Cảnh được nhìn thấy hôm ấy hẳn cũng là cảnh thường diễn ra ở đó.
    Từ Mai Châu lên Mộc Châu, nếu đằng thằng đi theo đường số 6 thì quá dễ dàng lại nhiều cảnh đẹp. Nào là những dốc cao hùng vĩ, đèo ngoằn ngoèo hoành tráng, con đường nhựa xuyên qua núi, băng qua những vườn đào với những làng dân tộc đầy sắc màu.
    Đẹp đấy, nhưng vẫn chưa đủ lôi cuốn dân du lịch thích khám phá ưa mạo hiểm. Đi hoài đến nhàm chán. Chán vì nó quá dễ đi. Những con đường mòn xẻ rừng luồn lách quanh co bên vách núi bên vực sâu. Có những khúc rừng êm ả, rọi đốm nắng như hoa trắng vãi trên đường. Có những đoạn lọt một bánh xe, chệch một ly đi cả xe lẫn người. Có cả những đoạn đứng bên này núi nhìn bên kia núi mà ớn thấy mồ. Đèo dài, dốc đứng, lổm nhổm đá tròn phủ bụi dày. Bánh xe caosu chọi đá, dễ bị gạt phăng văng cả người lẫn "cào cào" yêu quý.
    Mỏi rời tay vì phải ghì phanh lúc xuống, rồ ga giữ trớn lúc lên. Đau nhừ lưng vì cứ như bị nện, đấm bóp quá liều. Mỏi cứng chân vì đạp phanh và sang số. Nhiều đoạn đường ngập trong ngầm nước, lồi lõm đất lẫn đá lổn nhổn, lúc trơn tuột, lúc bụi mù mịt. "Cào cào" là loại xe địa hình cực khoẻ, nhiều khi còn phải khựng lại phụt khói hay nóng giãy má phanh. Tự đặt mình vào những tình huống khó khăn như thế để rồi tự vượt qua. Thế mới thích và mới ra cái chất "phượt".
    Ra đến đường 43 chúng tôi mới thở phào. Từ ngã ba này, quẹo trái lên cửa khẩu Pa Háng, rồi chạy ngược lại 113km xuống ngã ba Gia Phú, về Mộc Châu - một thảo nguyên sương mù kẹp giữa những cánh đồng cỏ với những bản định cư của người Mông ven chân núi. Từ núi rừng trở về thảo nguyên, chúng tôi tự hào đã thắng chính mình.
    Mộc Châu ngày mới
    Mộc Châu những ngày này rợp cờ hoa kỷ niệm 55 năm ngày giải phóng. Con phố với những nhà lầu có chóp nhọn, cửa hàng thời trang len lỏi lên phố cao. Bên trong, vẫn thấp thoáng những con đường đất dẫn lên núi, nhấp nhổm mấy chú ngựa thồ đóng yên gỗ, cọc cọc như mỗi ngày. Những cái máy dập gạch nằm lẫn với những cái máy gặt đập liên hợp, trông rõ nét gân guốc tự tạo.

    Cầu phao tại Co Lương.
    Ngày xưa, Mộc Châu như một điểm dừng trên lối rẽ của đường 6 mịt mờ đèo dốc. Rồi nó từng nổi tiếng với những nông trường bò sữa. Bò sữa bây giờ vẫn còn, còn nông trường thì không. Nó được chuyển hoá, khoán hộ, giao đất cho người sản xuất. Và vì thế sữa vẫn còn. Cửa hàng nào cũng đầy ắp sữa Thảo Nguyên, ngòn ngọt thanh vị hương hoa cao nguyên Tây Bắc.
    Bản Loóng Luông kẹp giữa quốc lộ 6 và dãy núi cao. Những mái nhà trăng trắng xếp theo hàng lối chen lẫn với vườn đào. Đào trái vụ đang cho nụ, chuẩn bị cho một mùa hoa Tết. Giáp Tết, khúc này bừng lên sống động như cả một rừng đào, lấp ló bên những con đường đất len lỏi giữa lô xô mái nhà.
    Đó là bản định cư. Người Mông xưa sống tản mát trên núi cao, nay bám sát quốc lộ, với quy hoạch ngay hàng thẳng lối. Nương rẫy ở sâu hơn, còn các cửa hàng bán rau, thịt thì áp sát đường, phục vụ cho cả làng. Những bó rau "cải Mèo" (hình như đó là tên loại rau này) xanh ngắt, to hơn cải ta, nhưng ngọt lịm, không cần bột ngọt hay xương hầm. Thế mới thú vị.
    Ngược lại, ngô, củ dong được người Mông gùi và chở bằng xe máy ra bán. Người ta cứ việc tự đặt hàng lên cái cân, rồi tự giác báo số cân cho người mua hàng. Mọi việc làm ăn cứ như được sắp xếp đâu vào đó cả, không nhộn nhạo.
    Ngựa và đường
    Hoá ra có đến 3 con đường 6. Đường 6 mới là con đường nhựa rộng rãi và ít ngoắt ngoéo, nơi bây giờ xe bon bon vừa được đưa vào sử dụng cách đây vài năm. "Đường 6 cũ" là con đường nhỏ hơn, bọc quanh co quanh Mộc Châu. Lại còn một con đường 6, cũ hơn nữa, cứ như thể phải gọi là "cũ kỹ". Đó là con đường rải nhựa từ thời Pháp, nay chỉ còn lổn nhổn đất lẫn đá, lòng vòng men qua các sườn núi liên tiếp gối đầu vào nhau, khó có đoạn nào thẳng được đến trăm mét.
    Hiểm trở như thế, nên ngày xưa con đường 6 cũ kỹ này từng là chiến trường nổi tiếng. Quân Pháp kéo lên Điện Biên Phủ qua đoạn này thường bị phục kích và anh hùng Cù Chính Lan đánh xe tăng địch cũng trên đoạn đường này.
    Bây giờ nó vẫn hoang vu. Từ sườn núi này nhìn thấy sườn núi kia, cứ tưởng vươn tay ném hòn đá đến được, hoá ra phải đi lòng vòng cả vài cây số. Những khúc quanh liên tục lặp lại là những ngọn lũ từ trên đỉnh núi bổ xuống, xẻ góc con đường, đổ bùn đất đá xuống thung lũng thăm thẳm.

    Cô gái Mông Đen ở Loóng Luông.
    Lũ quét không sợ bằng lũ ống. Một người dân sống lâu năm ở vùng này giải thích: lũ ống là do nước thấm vào núi, tích chứa trong đó như cái hồ, đến lúc đầy ứ rồi, nó bục ra không có hiện tượng nào để dự báo trước. Cứ tưởng tượng cũng thấy kinh - cả cái hồ trên núi cao đổ ập xuống bất ngờ.
    Núi xói lở, làm trơ đá ra như những cái răng sứt mẻ, trơ trụi bám víu một cách tuyệt vọng vào nền đất đã mềm oặt trong cơn say. Hầu hết các khúc cua gập vào lòng núi đều bị chém như vậy. Đường bị lấp, được ủi đi, còn hăng mùi cây. Bên vực, đất được gạt ra, bước chân còn lún. Bên núi, những vết nứt há miệng, chực lở tiếp hất cả con đường về phía vực.
    Con đường 6 cũ kỹ từ ngã ba đường 6 cũ quẹo về Chiềng Yên đi được hơn chục cây số trong tình trạng như vậy. Xa hơn, cố đi vài cây số nữa, phải thay nhau vác xe qua khe, qua ngầm, qua đất lấp. Rốt cuộc, từ trên dốc dựng đứng, lao xuống, ngoặt đi vào..., vách dựng đứng. Hết đường. Đúng ra tắc đường. Đường mất vì núi đổ. Không còn cách nào khác, phải quay về. Con đường hơn chục cây số khúc khuỷu khoác thêm màn sương lạnh mù mịt. Xa xa trên nhưng mảnh nương bậc thang, ai đó đốt lửa. Khói cuộn mà không bốc nổi sương, cứ thế quấn quýt, vật vã.
    Trên đỉnh đèo, bóng những chiếc xe Win mới tinh nhô lên, in trên nền sương trăng mờ. Đó là những con ngựa thời nay của người Mông. Chàng trai áo đen chở cô gái váy đỏ tốc lên trong gió. Đằng sau cô gái, bó cây ngô to ngang lưng lật phật reo. Con ngựa ngày xưa nay thay bằng cái xe, con đường gồ ghề nay trải nhựa phẳng lỳ. Cảnh ấy nhiều và trở thành đặc thù. Nó khác với cảnh thường thấy cách nay đã lâu - những bà già và cô gái, chân đất quấn xà cạp còng lưng gùi những bó ngô dướn người dấn từng bước trên dốc núi.
    Rong ruổi trên những con đường, đây đó những cây cầu mới đang nối mạch. Và những đoàn xe mới đang tiếp nối...
    Du Di

  8. XL2882

    XL2882 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2007
    Bài viết:
    699
    Đã được thích:
    0
    Mộc Châu: Hoa cỏ mùa xuân
    TTO - Tết nguyên đán đang đến rất gần, giữa những ngày cuối năm bận rộn, nhiều bạn trẻ ở phía Bắc cố thu xếp để dành ra hai ngày nghỉ cuối tuần lên Mộc Châu đón xuân sớm...
    [​IMG]
    Xuân về trên cao nguyên
    Cao nguyên Mộc Châu nằm cách Hà Nội chừng 200km về phía Tây bắc, là huyện đầu của tỉnh Sơn La trên quốc lộ 6. Với độ cao hơn 1.000 mét so với mặt nước biển, đây là nơi có điều kiện khí hậu rất thoáng đãng và trong lành, phù hợp với những cuộc nghỉ dưỡng và picnic.
    Mộc Châu là thảo nguyên có cánh đồng cỏ rộng lớn và xinh đẹp nhất ở miền núi phía bắc. Đặc biệt vào mùa xuân, hoa cỏ và cây cối ở nơi đây đâm chồi nảy lộc, thiên nhiên tươi mát trữ tình, những làng dân tộc vẫn còn nguyên những bản sắc cổ truyền và lễ hội đón xuân. Tất cả sẽ đem lại cho bạn những giây phút êm ả, thanh bình và rất khó lãng quên.
    Bạn có thể xuất phát ở Hà Nội từ chiều thứ 6 để tới nghỉ đêm tại Mai Châu ?" "Thủ đô" của dân tộc Thái với những ngôi nhà sàn lẫn trong cau cọ. Sáng hôm sau bắt xe bus hoặc chạy xe máy lên cao nguyên Mộc Châu theo quốc lộ 6, nhàn tản rong chơi giữa một rừng hoa đào, hoa mận dọc hai bên đường, lên thị trấn nông trường để ngắm những đồi chè mênh mang tầm mắt, những đồng cỏ ngút ngàn có đàn bò sữa nhẩn nha gặm cỏ hay nằm ườn trên sườn đồi.
    Sớm hôm sau ghé thị trấn nông trường, đừng quên mua về làm quà hai loại đặc sản nổi tiếng của cao nguyên là chè tuyết và bánh sữa. Chè ở độ cao lớn thường có vị ngọt và mát rất đặc biệt, còn bánh sữa thảo nguyên thì có nguồn nguyên liệu từ những chú bò được chăm sóc tốt nên rất thơm và tinh khiết. Ngoài ra, bạn hãy nhớ thưởng thức món thịt lợn gác bếp của người vùng cao, uống rượu ngô nhạt như nước trắng nhưng dễ say đến quên cả đường về.
    [​IMG]
    Thảo nguyên mênh mang
    [​IMG]
    Vượt sông Đà từ Đà bắc sang Mộc Châu
    Nếu là người ưa thích khám phá, hãy rời đường lớn để rẽ vào những con đường mòn nhỏ khuất sau những vườn cây xanh um, để tới những bản làng, xã nằm sâu hơn trong núi như Chiềng Yên, Tô Múa, Lóng Sập... Nơi ấy, bạn sẽ gặp người Mông, người Thái, người Mường hồn hậu và yêu cuộc sống, đám trẻ con ngơ ngác và những ngôi nhà tranh nằm giữa một rừng hoa.
    Phiêng Luông và Lóng Luông là hai xã nằm sát quốc lộ 6, nổi tiếng với những vườn đào và mận cổ thụ, cũng là nơi mà nhiều người ở dưới xuôi tìm đến khi cuối năm, những mong mang xuống phố được một cành đào rừng với những nụ và hoa khỏe khoắn, cánh trắng nhị hồng, lộc non mơn mởn. Bạn sẽ bị cuốn hút đến quên cả thời gian cho một ngày lang thang giữa bản hoa, làng lá và những cánh đồng cải dầu. Một giấc ngủ đêm yên lành ở Mộc Châu trong cái lạnh se se dễ chịu của cao nguyên.
    [​IMG]
    Đường vào bản

    [​IMG]
    Trên cánh đồng hoa cải dầu
    Một cung đường khác ?ohiểm? hơn thường được dân du lịch ?obụi? lựa chọn là chạy xe máy từ Hà Nội qua Đà Bắc ở Hòa Bình theo tỉnh lộ 433.
    Trên đường đi sẽ ghé chơi ở xã Đoàn Kết, nơi có vườn hồng quả sai lúc lỉu, qua khu bảo tồn thiên nhiên Phúc Anh tới Cửa Nánh. Tiếp đó từ Suối Nánh, Mường Tuổng ?" Đồng Nghệ lên đò xuôi sông Đà để sang Bến Khủa ?" Song Khủa thuộc đất Mộc Châu ?" Sơn La. Từ đây chạy về Tô Múa ?" nơi có câu ca nổi tiếng ?oGái Mường Tè ?" chè Tô Múa? và theo tỉnh lộ 37 ra ngã ba đèo Hua Tát rẽ phải đi về phía thảo nguyên.
    Chi phí cho một chuyến Mộc Châu rất ?obụi?, dao động trong khoảng 200.000 ?" 300.000đồng.
    Bạn đã đi chưa?
    Hãy đến nhé, để thấy thảo nguyên thật dễ đến mà khó về!
    TIỂU PHONG
  9. doibuon8888

    doibuon8888 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/12/2007
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    kéo lên nào
  10. VanLand

    VanLand Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/12/2007
    Bài viết:
    1.142
    Đã được thích:
    0
    Vụ phượt của bác Linh khá hay,nhưng nếu tình hình thời tiết thế này thì nói thật chứ máu thì máu em cũng chịu.Đi làm có 2 cây em còn ngại chứ chưa nói chạy đg dài.Em đc cái sức khỏe hơi "đuối"

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này