1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Club thơ văn Lý - Trần

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi TKhai, 04/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TKhai

    TKhai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    Club thơ văn Lý - Trần

    Tôi chưa thấy có box dành riêng cho thơ văn Lý- Trần. Có ai thích thơ văn Lý- Trần thì tham gia nhé.
  2. TrienNguyen

    TrienNguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Ngay cả dòng chữ kí còn viết sai lên sai xuống. Mong gì nói chuyện xa xôi?
  3. TKhai

    TKhai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    Xưa thật là xưa các cụ đã nói rồi:
    Biết thì thưa thớt, không biết thì dựa cột mà nghe.
  4. phuongak

    phuongak Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2005
    Bài viết:
    532
    Đã được thích:
    0
    Nói cho chú Tkhai gì nhé! Chú viết sai rồi:
    Thời lai đồ điếu thành công dị,
    Vận khứ anh hùng ẩm hận đa.
    Gặp thời đến, anh đồ tể, anh câu cá cũng dễ thành công.
    Vận may đã qua rồi, anh hùng chỉ biết ngồi uống hận vào thôi.
  5. phuongak

    phuongak Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2005
    Bài viết:
    532
    Đã được thích:
    0
    Tặng bạn Tkhai bài của sư Vạn Hạnh, có lẽ mấy bài thơ của các Thiền sư (những người có học thức cao nhất thời bấy giờ) là những áng thơ văn đầu tiên của kỷ nguyên độc lập:
    Thân như điện ảnh hữu hoàn vô,
    Thảo mộc xuân vinh thu hựu khô.
    Nhậm vận thịnh suy vô bố úy,
    Thịnh suy như lộ thảo đầu phô.
    (Thân như bóng chớp có rồi không,
    Cây cối xuân tươi, thu não nùng.
    Mặc cuộc thịnh suy đừng sợ hãi,
    Kìa kìa ngọn cỏ giọt sương đông).
    (Bản dịch của Ngô Tất Tố)
    và của Mãn Giác thiền sư:
    Xuân khứ bách hoa lạc,
    Xuân đáo bách hoa khai.
    Sự trục nhãn tiền quá,
    Lão tòng đầu thượng lai.
    Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận,
    Ðình tiền tạc dạ nhất chi mai.
    (Xuân qua trăm hoa rụng,
    Xuân lại tới và trăm hoa sẽ lại nở.
    Sự vật đuổi nhau qua trước mắt,
    Cái già sùng sục tới trên đầu.
    Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết,
    Đêm qua, sân trước, một cành mai).

Chia sẻ trang này