1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

có ai muốn đọc "TUỔI 20 YÊU DẤU " .......của NGUYỄN HUY THIỆP , tác phẩm viết cho tuổi mình ko ????

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hoa Phượng (HP Club)' bởi baolua, 01/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. baolua

    baolua Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/01/2003
    Bài viết:
    617
    Đã được thích:
    0
    có ai muốn đọc "TUỔI 20 YÊU DẤU " .......của NGUYỄN HUY THIỆP , tác phẩm viết cho tuổi mình ko ????

    Tuổi hai mươi yêu dấu
    Nguyễn Huy Thiệp



    CHƯƠNG 5
    Chat

    ?oNhiều người còn thích tồn tại tiếp trong một computer hơn là trong một cơ thể sinh học?
    Claude Vorilnon [9]


    Đường về nhà tôi đông đặc xe máy và ôtô. Đang có tắc đường vì đây là giờ cao điểm người ta đi làm về. Để giết thì giờ, đằng nào cũng phải chờ đợi nên tôi rẽ vào một quán cà phê chat. Hồi hè năm ngoái, tôi có đến nhà bác Trạch bạn của bố tôi để học sử dụng máy vi tính một thời gian. Bác Trạch dạy ở đại học Bách khoa, mở lớp dạy sử dụng máy vi tính ở nhà. Bác Trạch rất hâm mộ bố tôi và ca ngợi bố tôi là ?othiên tài?. Không thể chê trách gì về vị giáo sư đại học này, trừ việc bác ấy hay mặc quần sooc có ống quá rộng và thỉnh thoảng lại thò tay vào đùi gãi sồn sột. Bọn con gái cứ đỏ cả mặt lên vì bác ấy nhiều khi cứ tì vào cả người chúng. Bác ấy rất tử tế với tôi, thậm chí còn không lấy cả tiền học phí. Bác ấy còn khen tôi đẹp trai, thông minh, rằng ?ohổ phụ sinh hổ tử? v...v... Kể ra được một vị giáo sư đại học khen ngợi thì cũng nở mũi...

    Về chuyện chit chat thì thằng anh trai ngu xuẩn của tôi rất bợm. Hắn thường ký tên là Eros (thần ái tình) để làm quen với các darling của hắn. Đã có thời gian hắn mê trò này đến mụ cả người. Thật thảm hại cho hắn, các tiểu muội mà hắn làm quen trên mạng đều xấu như ma và đa số đều là học sinh đang quàng khăn đỏ, có khi còn chưa biết mặc xu chiêng! Mỗi khi vị chatter này ở điểm hẹn về mặt mũi ỉu xìu là tôi biết ngay hắn vừa được ăn một quả đắng chát ra sao. Tôi đã từng nhiều lần đến nhà con Dung cận chơi. Con bé thối tha này thật đúng là một dân chuyên nghiệp. Nhà nó có một dàn máy vi tính trang bị cả đầu chép để chép đĩa. E-mail của nó là webmaster@... chứ không phải e-mail miễn phí Yahoo. Phải biết rằng chỉ có những chủ trang web mới có địa chỉ webmaster@. Nó nói rằng để mua domain (tên miền) sẽ phải mất tới mấy chục đô-la còn nếu mua host (quyền đưa thông tin lên trên trang web) phải mất tới gần một ngàn đô-la. Con Dung cận còn chỉ cho tôi cách vào trang Register.com để đăng ký trang web như thế nào và gợi ý sẵn sàng mua tặng tôi một trang web riêng tên mình. Thú thực là tôi xin vái cả nón. Những điều kiện mà con Dung cận ỡm ờ đưa ra với tôi rất khó ngửi. Tôi không muốn làm nô lệ cho cô công chúa con nhà khệ này. Bố nó làm giám đốc giám điếc tòa án gì đấy ở dưới Quảng Ninh, bố nó khệ vì bố nó là một tên ăn cướp ban ngày. Cứ nghĩ rằng nhà tôi phải ?omôn đăng hộ đối? với nhà nó là tôi phát tởm. Tôi công nhận con Dung cận vô tội, nó trong trắng và khá ngớ ngẩn nhưng nếu phải chết vì một dàn máy vi tính thì hỡi ơi - còn đâu là trang nam tử!

    Tôi ngồi chat một lúc và cũng ký tên là Eros 2 để phân biệt với thằng anh trai ngu xuẩn của tôi rồi phới. Tôi chẳng thích gì trò này vì nó có vẻ phù phiếm và rởm đời. Tôi thích chơi game hơn vì trò này đơn giản lại hiệu quả, còn khi ngồi chat cứ phải lọ mọ ngồi đánh từng chữ một thì đây không phải sở trường của tôi.

    Quán cà phê chat vào lúc chập tối có vẻ âm thầm tựa như đang mê sảng. Con bé chủ quán là một con bé rất đĩ bợm, nó mặc quần jeans ngè và áo hai dây, ngực mềm không thể tả được. Khi tôi chat, thỉnh thoảng nó lại đến đằng sau lưng tôi liếc mắt và mủm mỉm cười. Hóa ra nó biết thằng anh trai tôi, nó nói rằng thằng anh trai tôi hứa sẽ vẽ chân dung cho nó. Tôi ừ ào lấy lệ. Thật ®óng là một con bé đĩ bợm! Chân dung với chẳng chân dung! Chợt tôi nhớ đến một truyện khôi hài trên net mà bật cười. Chuyện rằng có một bà cô định nhờ họa sĩ vẽ chân dung mới hỏi tay họa sĩ rằng: ?oHết bao nhiêu tiền?? Tay này trả lời: ?o500 đô-la?. Bà cô thấy đắt nhưng nghĩ rằng tay họa sĩ sẽ vui và lấy giá rẻ nếu cô ta không mặc quần áo nên mới hỏi rằng: ?oVậy tốn bao nhiêu tiền nếu ông vẽ tôi khỏa thân??. Tay họa sĩ nghĩ một lúc rồi nói: ?o1000 đô-la nhưng bà phải cho tôi đi tất chân và đeo một vài thứ gì đấy vào người để đựng bút lông!?.

    Câu chuyện thật nực cười! Tôi hình dung thấy thằng anh trai ngu xuẩn của tôi cởi truồng người đeo ống bơ đi đi lại lại để vẽ chân dung, thế là tôi cười phá lên trong tiệm cà phê chat. Tất cả mọi người quay lại nhìn tôi tưởng tôi hóa dại!

    -----------------------------------
    các chương thực chất ko liên quan đến nhau là mấy , vì thế thấy có cảm hứng với chương 4 , post lên cho mọi người đọc ..một giọn văn hình như là hơi thiếu muối . ...nhưng có điều gì đó cũng rất cuốn hut . có lẽ là vì tính thời sự của tác phẩm ???
    ---------------------
    trich..........

    Mấy chương đầu đọc rất cuốn hút với giọng văn của NTH, với cách nói tưng tửng, khiêu khích nhưng vẫn ẩn chứa điều gì đó.

    Nói vậy nhưng truyện cũng để lại nhiều suy nghĩ, đặc biệt là về hạnh phúc, danh vọng, tiền tài vv

    nothing else matter
  2. dotuannam

    dotuannam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Ái chà chà, bác kiếm đâu ra cuốn chuyện hay thế, đọc mấy chữ mà thấy ông tác giả viết bạo tay quá. Nhưng cũng hay hay, bác có thể cho em mượn được không???
    Đời là mấy tí anh em ta ơi học mà làm gì, đời là mấy tí tội gì không chơi.
  3. baolua

    baolua Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/01/2003
    Bài viết:
    617
    Đã được thích:
    0
    Tuổi hai mươi yêu dấu
    Nguyễn Huy Thiệp
    CHƯƠNG 3
    Buổi sáng yên tĩnh
    Vừa bình minh bạn hãy tự nói trước hết: tôi sẽ gặp một tên già hàm, một tên vô ân, một tên dị hợm, một tên lưu manh, một tên ganh tị, một đứa ích kỷ.
    Marc - Aurèle[5]
    Buổi sáng tôi thường dạy muộn vì tôi thường thức khuya xem chương trình bóng đá trên tivi. Chương trình này thường bắt đầu vào khoảng 11 giờ đêm. Những trận Champions League phát trực tiếp thường vào khoảng gần 2 giờ sáng. Tôi khoái bóng đá kinh khủng, tôi rất hâm mộ các câu lạc bộ Real Madrid và Manchester United. Đây thực sự là bóng đá của bọn nhà giàu. Đến nằm mơ tôi cũng chẳng bao giờ nghĩ ở nước mình có thể hốt bạc vì một trò chơi như thế.
    Khoảng 5 giờ sáng, mẹ tôi thường dựng tôi dậy bằng một câu hỏi hết sức khó chịu: ?oSáng nay con ăn phở hay ăn bánh cuốn?? Cũng có thể là xôi, là cơm rang hay thứ khỉ gió gì tọng vào bụng. Đối với tôi, ăn sáng là một nghĩa vụ rồi đến một lúc nào đấy nó thành kẻ thù, thành một ức chế tình cảm khổ ải. Cứ hình dung mẹ tôi phải dậy sớm hì hục nấu ăn cho tôi là tôi không sao nuốt trôi. Với tôi thì ăn thứ gì chẳng được vậy sao mẹ tôi lại cứ đi hỏi lăng nhăng như thế? Tôi rất bực mình và thà nhịn quách cho xong. Nhiều lần tôi đã nhịn quách dù cho mẹ tôi đã kỳ công nấu hết món này đến món khác.
    Những hôm không có giờ học buổi sáng thì tôi thường ngủ tới 9 giờ sáng. Tôi nằm trên giường xem tivi hoặc đọc một tờ tạp chí gì đó về học sinh, sinh viên hay bóng đá. Những tạp chí về học sinh, sinh viên thường rất dâm đãng và đểu giả. Đầy rẫy những quảng cáo về băng vệ sinh Kotex Softina và trò gỡ rối tình cảm. Tôi đã học được vô khối ?okiến thức? ở đó, thí dụ người Ai Cập cổ đại đã dùng bao cao su từ thế kỷ XIII trước Công nguyên, cách đây khoảng 3300 năm. Những chiếc bao cao su được làm bằng bóng ***** hoặc ruột của động vật có bôi dầu. Người ta còn dùng giấy làm từ những cây sậy bọc bên ngoài ?ocái ấy?. Vào thời vua Anh Charles đệ nhị, bá tước Condom sáng chế ra một cái bao có bôi dầu làm bằng ruột cừu, thậm chí còn thắt cho nó một cái nơ đỏ để cho lãng mạn. Đại để như thế.
    Thỉnh thoảng tôi cũng chơi trò trắc nghiệm mà tờ tạp chí gợi ý kiểu như: ?oBạn có phải là người có tình cảm lăng nhăng không? hay ?oBạn tự tin đến đâu khi đi dự party? v...v... Nhìn chung, với những trắc nghiệm như thế thì tôi bao giờ cũng là một người hoàn hảo.
    Thường thì sau khi vệ sinh cá nhân xong, tôi ngồi ăn sáng như một ân huệ tình cảm đối với mẹ tôi rồi phóng xe máy ra đường. Xe máy của tôi bao giờ cũng đầy xăng và sạch bóng. Nói gì thì nói, bố tôi và thằng anh trai ngu xuẩn của tôi đều là những người rất coi trọng đồ đạc trong nhà. Với họ - những người đàn ông chân chính ấy - thì đồ vật trong nhà là một phần đời của họ, có khi là một phần đời có ý nghĩa nhất cũng nên.
    Ra đường, tôi lượn xe máy một vòng qua những phố chính rồi đến trường học. Hôm nay, chúng tôi phải lên hội trường để học chính trị. Báo cáo viên là một ông già ở trường Đảng cao cấp [6]. Bố tôi chơi với ông này. Hai người đã từng tặng sách cho nhau. Đấy là một trò hủ bại của đám ?othượng lưu trí thức?. Vị giáo sư trường Đảng trông hệt như một con ba ba, ngang tàng và khỏe kinh khủng. Đứng trên bục giảng, giáo sư nói oang oang về các chính sách đối nội, đối ngoại của nhà nước. Tôi lờ mờ hiểu rằng Việt Nam là một nước đang phát triển sẵn sàng hòa nhập cùng thế giới. Bổn phận của thanh niên là phải thế này, thế nọ... Giáo sư nói đến những anh Tư, anh Sáu gì đó như ngầm thông báo quan hệ riêng của ông ta với các nhà lãnh đạo cấp cao của nhà nước. Càng nghe, thú thực là bản thân tôi càng thấy ù ù càng cạc. Bọn sinh viên đều như thế hết nhưng tất cả đều giả vờ như nghiêm túc lắm. Đến giờ giải lao, tất cả ồn ào, ồ lên như vừa thoát nạn tra tấn, các gương mặt giãn ra sung sướng. Tôi tìm gặp con Liên lùn lớp trưởng, nó có nhiệm vụ ghi tên những đứa đi học chính trị vào một quyển sổ điểm danh. Con bé này rất nguyên tắc, nó đúng là một ?oquản giáo? bẩm sinh, thâm tâm tôi rất sợ nó. Nó là một đứa không thể mua chuộc được. Bạn bè trong lớp gọi nó là ?obà Thatcher? (gọi theo tên của cựu thủ tướng nước Anh).
    Con Liên lùn bảo tôi:
    - Tháng này mày đã bỏ học bốn buổi.
    Tôi cãi nhau với nó, rằng nó ghi nhầm, rằng nó không có lương tâm... Nó bảo tôi rằng tôi chỉ chường mặt ra để điểm danh sau đó lại chuồn về. Thực tế là nó nói đúng nhưng tôi cố cãi cho được. Cãi chày cãi cối là nghề của tôi nhưng với thứ mặt sắt này thì vô phương. Cuối cùng tôi đành phải chịu.
    Tôi rất hậm hực vì không thành công với con Liên lùn. Tôi bỏ vào căntin của ký túc xá để chén một bát mì tôm. Chúng tôi vẫn gọi bà Bằng bán hàng ở đây là u. Đây là tiếng thân mật gọi mẹ ở vùng nông thôn đồng bằng Bắc bộ. Bà Bằng có vẻ rất thích như thế. Tôi hỏi thăm con gái của u, một con bé xấu kinh người mà lại còn hôi nách nữa. Bà Bằng có vẻ thích chí:
    - Con Lan nó đang đi học. Thế cậu biết nó à?
    Tôi cười:
    - Con gái của u nổi tiếng khắp trường ai mà không biết. Con chấm con gái của u điểm 9,5 cơ đấy.
    Bà Bằng cười hể hả và thưởng cho tôi một cặp chân gà. Món này thật khoái khẩu nhưng lúc này tôi chẳng có bụng dạ nào để ngồi nhâm nhi món ăn khoái khẩu ấy. Con Liên lùn chấm tôi bốn buổi bỏ học tháng này là tôi nguy to! Cộng với những buổi bỏ học của những tháng trước thì tổng số buổi bỏ học của tôi lên tới hơn mười lăm buổi, đã quá số buổi nhà trường quy định cho những kỳ thi học kỳ! Thôi mặc kệ! Makeno [7]! Nếu cần thì tôi đúp lại một năm là cùng chứ gì.
    Thằng Thanh nhạn đi xe máy vào tận trong trường tìm tôi. Nó đi một chiếc xe máy F.X rất oách, chắc là chiếc xe cầm đồ. Nó rủ tôi đi chơi công viên nước để ngắm gái đẹp. Hấp dẫn kinh người! Tôi chưa đi chơi công viên nước bao giờ. Vé vào cửa rất đắt. Lời mời của nó hấp dẫn tới mức tôi quyết định bỏ dở buổi học chính trị, mặc kệ vị giáo sư ba ba ngang tàng với những lời giảng giải đanh thép của ông ta!
    ----------------------
    tôi thấy kì lạ , ko hiểu sao một người cầm bút mấy chục năm , tính ra thì tuổi đời cũng tưong đương với tuổi nghề lại có thể viết những dòng văn như của một người trẻ tuổi , đặc biệt có cảm giác như tác giả viết rất ngẫu hứng , dung dị , vì thế ko gọt giũa mà cũng ko sắc sảo cho lắm ......nhưng lại như chuyện người ta kể đời thuờng , giữa những người bạn , vì thế có những chương cảm nhận được rất nhiều thú vị
    nothing else matter
  4. vietanh_racroi

    vietanh_racroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0
    Thôi thôi viết nên đây đoc. không được nhập tâm cho lắm,hay BaoLua gửi truyện này cho VietAnh đi,VietAnh sẽ in cho mỗi người một bản,về nhà vừa nằm,vừa ăn vừa đọc có phải sướng hơn không.
    ai muốn thì đăng kí nhé,VietAnh sẽ gửi tới tận nhà.
  5. dotuannam

    dotuannam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Ha, ha....bác Bao Lúa nhà ta cứ nhỏ giọt để câu anh em chắc. Bác viết ra thế này thì bao giờ mới hết cuốn truyện, mà đoạn nọ nối vào đoạn kia, chẳng biết mô tê ra làm sao nữa . Bác đang ở Hà nội thì cho em mượn đi (em cũng đang ở Hà Nội). Đảm bảo với bác là cuốn sách đó một đi không trở lại (he..he...đùa bác tí ). Nhưng mà ông tác giả viết thánh thật, những chuyện đó rất đời thường, ai cũng biết, đã đành là ko giỏi văn để viết chuyện nhưng ko phải là ai cũng dám nói những chuyện phê phán như thế. Nhưng bảo đây là suy nghĩ của một thanh niên 20 tuổi thì tôi ko tin, có phần nào đó hơi.....(khó tìm từ wa'' ) có lẽ là suy nghĩ hơi già và hơi tiêu cực về xã hội.
    Bác viết tiếp đi, có lẽ cũng chỉ cần thế thôi, để còn bình loạn một chút, ai cũng đọc thì mất cả thú.
    Thanks a lot
    Đời là mấy tí anh em ta ơi học mà làm gì, đời là mấy tí tội gì không chơi.
  6. nguyenvietbach

    nguyenvietbach Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    2.889
    Đã được thích:
    0
    TU Ổ I HAI M ƯƠ I YÊU D Ấ U
    Hà N ộ i ?" 2003
    Tu ổ i hai m ươ i yêu d ấ u - Nguy ễ n Huy Thi ệ p 2/107
    CH ƯƠ NG 1
    Ch ẳ ng ai hi ể u cóc khô gì
    H ỏ i tên? R ằ ng bi ể n xanh dâu
    H ỏ i quê? R ằ ng m ộ ng ban đầ u r ấ t xa
    G ọ i tên là m ộ t hai ba
    Đế m là di ệ u t ưở ng, đ o là nghi tâm?
    Bùi Giáng 1
    - Xin l ỗ i, anh không có tâm tr ạ ng t ố t l ắ m.
    - Thì anh có bao gi ờ có tâm tr ạ ng t ố t đ âu!
    Trao đổ i b ạ n bè
    Tôi là Khuê. N ă m nay tôi 20 tu ổ i. Tôi mu ố n nói v ớ i các ng ườ i r ằ ng ch ẳ ng ai hi ể u
    cóc khô gì.
    Ví d ụ nh ư gia đ ình tôi. Tôi có b ố m ẹ và m ộ t th ằ ng anh trai ngu h ế t ch ỗ nói. B ố m ẹ
    tôi không ngu, h ọ ch ỉ là nh ữ ng ông b ố bà m ẹ bình th ườ ng, th ậ m chí thành đạ t
    trong xã h ộ i. Hãy nghe m ẹ tôi nói v ớ i b ố tôi: ?oAnh ă n đ i, anh ph ả i ă n kh ỏ e vào m ớ i
    đượ c. Anh ă n qu ả tr ứ ng v ị t l ộ n này nhé! U ố ng c ả s ữ a n ữ a?. B ố tôi n ằ m trên đ iv ă ng,
    lim dim m ắ t. Tôi r ấ t ghét cung cách ấ y c ủ a ông. N ế u m ẹ tôi đ i v ắ ng, có khách đế n
    (nh ấ t là khách n ữ ) ông ta tr ở nên nhanh nh ẹ n nh ư m ộ t con báo. Có l ẽ b ố tôi là m ộ t
    ng ườ i r ấ t th ạ o đ àn bà. Tôi đ ã th ấ y nhi ề u cô thút thít khóc khi nói chuy ệ n v ớ i ông.
    Lúc ấ y ông l ạ i v ỗ v ề h ọ v ớ i v ẻ t ừ ng tr ả i: ?oKhông sao? không sao! Đờ i ấ y mà? cu ộ c
    s ố ng là th ế ??. Sau đ ó ông l ấ y ví ra cho h ọ ti ề n, ông giúi vào tay h ọ và v ị khách tr ứ
    danh kia nín b ặ t. Gi ờ i ạ , th ế mà v ớ i tôi ông r ấ t b ủ n x ỉ n. Tôi không có m ộ t đ ôi giày
    nào t ử t ế , còn áo v ớ i qu ầ n thì toàn là th ứ t ầ m t ầ m! T ừ b ả n n ă ng, tôi ng ấ m ng ầ m
    c ă m ghét gia đ ình tôi th ậ m t ệ . S ự t ừ ng tr ả i, hi ể u bi ế t c ủ a b ố tôi? s ự chu đ áo t ậ n
    t ụ y c ủ a m ẹ tôi? s ự lên m ặ t đạ o đứ c khôn ngoan c ủ a th ằ ng anh tôi? T ấ t c ả nh ữ ng
    đ i ề u nh ư th ế khi ế n tôi l ộ n m ử a. Tôi là cái gì ở cái nhà này? Tôi mãi mãi không bao
    gi ờ đượ c nh ư h ọ . Tôi là con gián, là con ki ế n, là con s ố không. Ch ẳ ng ai hi ể u cóc
    khô gì v ề tôi.
    Ch ẳ ng ai hi ể u cóc khô gì! Ví d ụ nh ư ở tr ườ ng h ọ c. Tôi ng ạ c nhiên vì t ạ i sao ng ườ i
    ta l ạ i đ i nh ồ i nhét hàng m ớ ki ế n th ứ c ch ữ ngh ĩ a nh ư th ế vào đầ u b ọ n tr ẻ bao nhiêu
    n ă m tr ờ i? Tôi công nh ậ n nh ữ ng ki ế n th ứ c ti ể u h ọ c là có lý. Nh ữ ng thày cô giáo th ậ t
    ra thày cô giáo! H ọ đ úng là nh ữ ng b ậ c thánh, m ặ c d ầ u các thày cô giáo ti ể u h ọ c ở
    đ âu c ũ ng v ậ y, h ọ đề u có v ẻ nghèo nàn, nh ế ch nhác và b ẩ n th ỉ u. Lên b ậ c trung h ọ c
    và đạ i h ọ c thì toàn b ộ n ề n giáo d ụ c đề u đ áng v ứ t đ i c ả . Ki ế n th ứ c thì r ố i r ắ m, r ỗ ng Tu ổ i hai m ươ i yêu d ấ u - Nguy ễ n Huy Thi ệ p 3/107
    tu ế ch, vô b ổ , ch ẳ ng ai hi ể u cóc khô gì. B ọ n giáo s ư đạ i h ọ c ă n di ệ n và vô đạ o đứ c
    nói nh ă ng nói cu ộ i ở trên b ụ c gi ả ng. Chính h ọ c ũ ng ch ẳ ng hi ể u h ọ nói cái gì. N ề n
    giáo d ụ c trung h ọ c và đạ i h ọ c theo tôi là m ộ t n ề n giáo d ụ c ng ụ c tù, kh ủ ng b ố . Nó
    làm cho toàn b ộ thanh niên chúng tôi tr ở nên ki ệ t s ứ c, ấ m ớ , d ở h ơ i ho ặ c để u cáng
    theo m ộ t cách nào đấ y. Nó là m ộ t n ề n giáo d ụ c đ ào t ạ o l ư u manh. T ấ t c ả nh ữ ng
    thanh niên thành đạ t c ủ a n ề n giáo d ụ c đ ó để u là nh ữ ng tên l ư u manh m ộ t tr ă m
    ph ầ n tr ă m, tôi xin th ề nh ư v ậ y!
    Ký ứ c đẹ p đẽ nh ấ t c ủ a tôi v ề nhà tr ườ ng (và c ủ a t ấ t c ả nh ữ ng ai l ươ ng thi ệ n th ự c
    s ự ) ?" tôi xin th ề nh ư v ậ y, ch ỉ là ở vi ệ c d ạ y đọ c, d ạ y vi ế t, d ạ y c ộ ng tr ừ nhân chia?
    th ấ p thoáng v ớ i m ấ y bóng hình thày cô th ả m h ạ i. Tôi đ ã đọ c ở đ âu đấ y m ộ t bài th ơ
    vi ế t v ề h ọ , câu ch ữ ở trong bài th ơ thì không ra gì nh ư ng tình c ả m c ủ a ng ườ i vi ế t
    khi ế n tôi xúc độ ng:
    Ng ườ i ta ph ả i cám ơ n anh, ng ườ i thày giáo nông thôn
    Anh là ng ườ i khai hóa v ĩ đạ i c ủ a nhân dân tôi
    Đ ây m ớ i là ki ế n th ứ c tinh khi ế t
    Cho dù nó v ừ a thô s ơ , v ừ a sai l ầ m, l ạ i ấ u tr ĩ n ữ a
    Nó là a, b, c
    Ơ i anh giáo làng!
    Anh ph ả i làm vi ệ c v ớ i l ũ ranh con thò lò m ũ i
    Chúng không bi ế t th ế nào là tay ph ả i, tay trái
    Anh s ẽ d ạ y chúng, ph ả i không, s ẽ d ạ y chúng:
    Tay ph ả i thì gi ươ ng cao, còn tay trái đặ t lên trái tim
    Anh s ẽ d ạ y chúng, ph ả i không, s ẽ d ạ y chúng:
    M ẹ thì không bao gi ờ đượ c quên
    Phía tr ướ c là chân lý
    R ấ t có th ể có n ạ n h ồ ng th ủ y
    Mà ngoài trái đấ t là thiên hà
    Ch ữ đầ u tiên là ch ữ a?2
    Tôi c ă m ghét ?on ề n giáo d ụ c cao c ấ p?, m ặ c d ầ u tôi đ ang là sinh viên n ă m th ứ hai
    đạ i h ọ c. Tr ừ m ộ t s ố đứ a ở thành th ị (trong đ ó có tôi) còn h ầ u h ế t đề u ở nông thôn
    ra. Chúng đề u nh ư nh ữ ng cô chiêu, c ậ u ấ m. B ọ n này ă n di ệ n, c ố h ọ c đ òi cung cách
    thành ph ố b ằ ng nh ữ ng đồ ng ti ề n còm cõi mà b ố m ẹ chúng t ằ n ti ệ n g ử i ra. Tôi th ấ y
    chúng l ố b ị ch không t ưở ng đượ c. T ấ t c ả s ự ch ă m ch ỉ đ èn sách c ủ a chúng đề u gi ả
    t ạ o, không đứ a nào dám nh ậ n r ằ ng nh ữ ng th ứ ki ế n th ứ c đượ c h ọ c đề u đ áng v ứ t đ i,
    không v ứ t đ i tr ướ c thì r ồ i sau này c ũ ng v ứ t. Tóm l ạ i, ch ẳ ng ra c ứ t chó gì!
    Ch ẳ ng ai hi ể u cóc khô gì! Ví d ụ nh ư khi ta m ở tivi. Ng ườ i ta đ ang truy ề n hình tr ự c
    ti ế p phiên h ọ p Qu ố c h ộ i. Các ngh ị s ĩ ng ủ g ậ t. Ng ườ i ta cãi nhau v ề m ấ y ch ữ trong
    đ i ề u lu ậ t. Lúng túng kinh kh ủ ng. Tôi th ấ y rõ ng ườ i ta lúng túng trong vi ệ c đ i ề u
    hành đấ t n ướ c. Nhân dân đ ang l ầ m l ẫ n th ả m h ạ i, h ọ đặ t ni ề m tin c ủ a h ọ vào m ộ t Tu ổ i hai m ươ i yêu d ấ u - Nguy ễ n Huy Thi ệ p 4/107
    l ũ ng ườ i th ố i tha, d ố t đặ c. Đ áng l ẽ ra ph ả i kín nh ẹ m đ i (cái l ũ ph ườ ng tu ồ ng ấ y) thì
    h ọ l ạ i ch ườ ng m ặ t ra ở trên tivi ch ơ i trò ?odân ch ủ ?. Nhân dân không c ầ n dân ch ủ ,
    h ọ c ũ ng ch ẳ ng ư a gì độ c tài, ai cai tr ị c ũ ng th ế thôi nh ư ng đ i ề u c ơ b ả n là h ọ đượ c
    s ố ng yên ổ n, no ấ m.
    Ch ẳ ng ai hi ể u cóc khô gì! Tôi mu ố n gào toáng lên nh ư v ậ y. Th ờ i c ủ a tôi đ ang s ố ng
    là th ờ i chó má. Tin tôi đ i, m ộ t tr ă m ph ầ n tr ă m là nh ư th ế đấ y!
    Gửi
  7. nguyenvietbach

    nguyenvietbach Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    2.889
    Đã được thích:
    0
    Tu ổ i hai m ươ i yêu d ấ u - Nguy ễ n Huy Thi ệ p 5/107
    CH ƯƠ NG 2

    B ạ n bè
    ?oKhi b ạ n tôi ch ộ t m ắ t, tôi ngó h ọ ngang m ặ t?
    Joubert 3
    Tôi g ầ n nh ư không có b ạ n bè nào ở đạ i h ọ c. Tôi không ư a gì cái l ũ nhà quê h ọ c
    làm sang ấ y. Không có đứ a nào ra h ồ n. Tôi thích b ọ n b ạ n ở ph ổ thông h ơ n. Nói cho
    cùng, b ọ n b ạ n ở ph ổ thông c ũ ng ch ẳ ng ra gì nh ư ng t ấ t c ả chúng đề u ở thành ph ố
    nên chúng đỡ t ẩ m h ơ n. H ồ i h ọ c ph ổ thông, tôi h ọ c ở m ộ t tr ườ ng t ư , t ứ c là m ộ t
    tr ườ ng dân l ậ p. Hi ệ u tr ưở ng nhà tr ườ ng là m ộ t tay đạ i tá pháo binh v ề h ư u, hoàn
    toàn ch ẳ ng hi ể u quái gì v ề giáo d ụ c nh ư ng khôn ranh kinh kh ủ ng. Khi n ề n kinh t ế
    th ị tr ườ ng m ở ra, tay c ự u pháo th ủ ch ớ p l ấ y th ờ i c ơ đứ ng ra xin phép m ở tr ườ ng
    r ồ i thuê giáo viên đế n d ạ y. Bà v ợ ông ta làm th ủ qu ỹ , cô con gái gi ữ chân giáo v ụ
    đ i ề u ph ố i các gi ờ lên l ớ p. Tr ườ ng tôi mang tên m ộ t v ị danh nhân trong l ị ch s ử mà
    c ả thày l ẫ n trò đề u ch ẳ ng hi ể u thân th ế s ự nghi ệ p v ị ấ y ra sao. Quan đ i ể m ?ob ắ n
    c ầ u v ồ ng? c ủ a tay c ự u pháo th ủ khá gi ả n d ị : ?oTr ẻ con nhìn chung không có tr ẻ con
    h ư , nguyên t ắ c giáo d ụ c t ố i cao là tha b ổ ng?. T ấ t c ả h ọ c sinh c ứ đ óng đủ ti ề n h ọ c
    phí là có th ể đế n l ớ p. Ở l ớ p 10, l ớ p 11 l ũ h ọ c sinh chúng tôi ph ả i ng ồ i lèn vào nhau
    vì đ ông không th ể t ả , l ớ p 11H chúng tôi s ĩ s ố có t ớ i 72 đứ a, cô giáo ch ủ nhi ệ m
    không th ể bi ế t đứ a nào vào đứ a nào, s ự cai tr ị c ủ a cô hoàn toàn trông c ậ y vào con
    bé l ớ p tr ưở ng, nó ph ả i ?och ấ m công? t ừ ng bu ổ i lên l ớ p c ủ a chúng tôi để bi ế t đứ a
    nào h ọ c, đứ a nào không. V ớ i con bé này thì chúng tôi b ắ t n ạ t nó d ễ ợ t. Đế n l ớ p 12,
    tay đạ i tá hi ệ u tr ưở ng độ c tài nh ư ng ranh mãnh th ườ ng làm m ộ t đợ t thanh l ọ c h ọ c
    sinh r ấ t nghiêm kh ắ c: t ấ t c ả nh ữ ng đứ a nào không có kh ả n ă ng thi đỗ t ố t nghi ệ p
    ph ổ thông trung h ọ c đề u ph ả i chuy ể n sang tr ườ ng khác không có m ộ t hai gì c ả . S ố
    l ượ ng h ọ c sinh v ơ i đ i m ộ t n ử a. Nh ữ ng giáo viên d ạ y l ớ p 12 đề u là nh ữ ng ?ohi ệ p s ĩ
    thánh chi ế n? t ứ c là nh ữ ng tay luy ệ n thi chuyên nghi ệ p không chê vào đ âu đượ c.
    H ọ c sinh b ị v ầ n nh ư v ầ n gà ch ọ i. K ế t qu ả k ỳ thi t ố t nghi ệ p ph ổ thông trung h ọ c ở
    tr ườ ng chúng tôi vì th ế n ă m nào c ũ ng vào lo ạ i nh ấ t thành ph ố , g ầ n nh ư n ă m nào
    c ũ ng là m ộ t tr ă m ph ầ n tr ă m t ố t nghi ệ p.
    B ọ n b ạ n ở l ớ p 12 c ủ a tôi nhìn chung đề u là con nhà khá gi ả . Tôi công nh ậ n trong
    b ọ n chúng có nh ữ ng đứ a th ậ t xu ấ t s ắ c, thí d ụ nh ư con Dung c ậ n, th ằ ng Th ắ ng béo
    hay con Huy ề n m ờ . Con Dung c ậ n là con m ộ t ông giám đố c ở d ướ i Qu ả ng Ninh,
    ông này mua nhà trên Hà N ộ i, thuê gia s ư d ạ y riêng cho nó. Nó nói ti ế ng Anh lau
    láu, s ử d ụ ng máy vi tính thì h ế t chê. Th ằ ng Th ắ ng béo th ự c s ự là m ộ t thiên tài, có
    l ẽ vì nó có gene di truy ề n: c ả b ố m ẹ nó đề u là bác h ọ c. Nó làm toán c ứ nh ư ng ườ i Tu ổ i hai m ươ i yêu d ấ u - Nguy ễ n Huy Thi ệ p 6/107
    ta ă n k ẹ o. Ch ỉ s ố I.Q c ủ a nó có l ẽ ph ả i cao nh ấ t n ướ c. Con Huy ề n m ờ là con nhà
    Kitô giáo, nó ngoan đạ o kinh kh ủ ng, nó h ọ c gi ỏ i có l ẽ vì Chúa giúp nó.
    Tôi là tr ườ ng h ợ p ngo ạ i l ệ . Nói tr ắ ng ph ớ ra, tôi ch ẳ ng có ?oki ế n th ứ c? quái gì, tôi
    không th ể phân bi ệ t th ế nào là sin v ớ i cosin, tôi không bi ế t cách vi ế t m ộ t bài v ă n
    chính lu ậ n ra sao. Ti ế ng Anh tôi d ố t kinh ng ườ i. C ả đị a lý n ữ a, tôi c ứ t ưở ng S ơ n La
    là m ộ t t ỉ nh ở Nam B ộ . Tôi c ũ ng không hi ể u t ạ i sao tôi l ạ i h ọ c h ế t đượ c ph ổ thông
    trung h ọ c, r ồ i thi t ố t nghi ệ p lo ạ i ư u h ẳ n hoi, sau đ ó l ạ i vào đạ i h ọ c. Công nh ậ n r ằ ng
    b ố m ẹ tôi có ?ophù phép? cho h ậ u tr ườ ng vi ệ c h ọ c c ủ a tôi nh ư ng s ự ?ophù phép? ấ y
    nào có ra gì. B ố tôi là ng ườ i r ấ t nghiêm kh ắ c, ông r ấ t ng ạ i đế n nhà các thày cô
    giáo. B ố tôi là m ộ t nhà v ă n danh ti ế ng, có th ờ i ông t ừ ng là th ầ n t ượ ng c ủ a b ọ n tr ẻ .
    Ông luôn bi ế t gi ữ gìn danh ti ế ng c ủ a mình, tôi luôn t ự hào và bi ế t ơ n vì ông ch ư a
    t ừ ng h ạ mình tr ướ c ai. Nói nh ư th ế không có ngh ĩ a là tôi không oán ông, vi ệ c nào
    ph ả i ra vi ệ c ấ y. Quà c ủ a b ố tôi cho các thày cô giáo th ườ ng ch ỉ là m ộ t cu ố n sách do
    ông vi ế t, khi cho sách bao gi ờ ông c ũ ng nói r ằ ng: ?oTrong cu ố n sách này có truy ệ n
    đọ c đượ c, có truy ệ n không đọ c đượ c?. Còn m ẹ tôi, v ớ i thói b ủ n x ỉ n c ổ truy ề n c ủ a
    đ àn bà, quà cáp cho các thày cô giáo th ườ ng ch ỉ là m ộ t cân táo Trung Qu ố c ho ặ c
    m ộ t h ộ p k ẹ o chocolate mua ở ngoài ch ợ . Ấ y th ế mà m ẹ tôi luôn b ả o r ằ ng: ?oH ộ p k ẹ o
    chocolate này ch ồ ng em mang ở M ỹ v ề ?. Th ậ t ch ế t c ườ i, m ẹ tôi th ậ t hài h ướ c t ừ
    trong b ả n ch ấ t, m ẹ tôi c ứ t ưở ng thiên h ạ không ă n chocolate bao gi ờ , m ẹ tôi c ứ
    t ưở ng ng ườ i ta không bi ế t đọ c ch ữ n ữ a. Ôi m ẹ ôi! Chocolate v ớ i ch ẳ ng chocolate,
    tôi th ậ t ng ượ ng ch ế t đ i đượ c. Chocolate b ố tôi mang ở M ỹ v ề thì tôi đ ã x ơ i t ừ h ồ i
    tám hoánh. Ở nhà tôi, t ấ t c ả nh ữ ng th ứ gì ngon lành nh ấ t tôi đề u chén ráo, chén
    s ạ ch. Ấ y th ế mà có chocolate mang ở M ỹ v ề để t ặ ng thiên h ạ thì có n ự c c ườ i hay
    không?
    Trong s ố b ọ n b ạ n h ọ c l ớ p 12 cùng tôi thì s ố đỗ vào đạ i h ọ c để đượ c h ưở ng th ụ
    ?on ề n giáo d ụ c cao c ấ p? ch ỉ có vài ng ườ i. Đ a s ố ở nhà ho ặ c đ i h ọ c m ộ t ngh ề v ớ v ẩ n
    nào đấ y. Đ a s ố ở nhà đề u là con gái, có đứ a l ấ y ch ồ ng và đẻ con ngay. Thôi th ế
    c ũ ng đượ c, nh ữ ng n ụ hoa h ồ ng n ở s ớ m ấ y, đằ ng nào thì s ố ph ậ n chúng c ũ ng là
    sinh n ở , duy trì nòi gi ố ng, ch ẳ ng tr ướ c thì sau. Hai m ươ i tu ổ i tôi đ ã ph ả i đ i d ự t ớ i
    ba đ ám c ướ i. Khi tr ở thành cô dâu, b ọ n con gái tr ở nên già kinh kh ủ ng, chúng tr ở
    thành ti ti ệ n, chúng luôn có v ẻ v ớ b ở ho ặ c ?oă n ch ắ c m ặ c b ề n?, chúng còn ra v ẻ đ àn
    ch ị v ớ i tôi. Tôi r ấ t ghét nh ữ ng đ ám c ướ i c ủ a chúng. Tôi thích nh ữ ng thi ế u n ữ m ặ c
    qu ầ n jeans h ơ n là nh ữ ng bà c ụ non m ặ c váy c ướ i. C ứ hình dung ra hai cái đ ùi lõa l ồ
    đằ ng sau l ớ p v ả i voan tr ắ ng kia mà t ở m l ợ m. Tôi mu ố n nh ổ to ẹ t vào th ứ h ạ nh phúc
    ấ y.
    Trong s ố b ạ n h ọ c ph ổ thông c ủ a tôi có th ằ ng Thanh nh ạ n là th ằ ng đ áng k ể . G ọ i là
    Thanh nh ạ n là l ấ y tích ?olãng t ử Y ế n Thanh? trong phim Th ủ y H ử 4 c ủ a Tàu. Y ế n và
    nh ạ n đề u cùng là m ộ t lo ạ i chim t ươ ng t ự nh ư nhau. Thú th ự c, tôi không th ể phân
    bi ệ t đượ c chúng, th ậ m chi tôi còn ch ư a nhìn th ấ y chúng bao gi ờ . Tôi ch ỉ bi ế t r ằ ng
    dãi c ủ a con chim y ế n đượ c ch ế bi ế n thành m ộ t món ă n r ấ t đắ t ti ề n.Tu ổ i hai m ươ i yêu d ấ u - Nguy ễ n Huy Thi ệ p 7/107
    Nhà th ằ ng Thanh nh ạ n là nhà c ầ m đồ . Nhà nó c ầ m đủ th ứ , t ừ xe máy xe đạ p cho
    đế n gi ấ y t ờ nhà c ử a. Có l ẽ ch ỉ tr ừ qu ầ n lót c ủ a ng ườ i ta là nhà nó không c ầ m. B ố
    nó là m ộ t đạ i úy công an b ị ?otu ộ t xích? t ứ c là b ị đ u ổ i kh ỏ i ngành. B ố nó b ỏ m ẹ nó
    l ấ y v ợ hai là m ộ t má mì chuyên ngh ề ch ứ a gái. S ố ng v ớ i dì gh ẻ , th ằ ng Thanh nh ạ n
    không ph ả i là m ộ t th ằ ng quý t ử gì. Nó hi ể u đờ i r ấ t s ớ m, đươ ng nhiên ch ữ ?ohi ể u
    đờ i? ở đ ây có ngh ĩ a là nó t ự ph ả i lo cho thân xác nó. Ông b ố nó cho nó hoàn toàn
    t ự do.
    Th ằ ng Thanh nh ạ n thi tr ượ t đạ i h ọ c, nó ch ỉ láng cháng ở nhà ch ờ m ộ t c ơ h ộ i ti ế n
    thân t ố t h ơ n. Nó nói v ớ i tôi r ằ ng b ố nó đ ang có m ộ t ?ok ế ho ạ ch t ươ ng lai? cho nó.
    Tôi c ườ i vào m ũ i cái ?ok ế ho ạ ch t ươ ng lai? ấ y, b ố nó thì t ươ ng lai gì! B ố nó luôn
    mi ệ ng nói t ụ c, ai c ũ ng g ọ i là th ằ ng, k ể c ả th ủ t ướ ng chính ph ủ . Th ằ ng Thanh nh ạ n
    r ấ t t ự hào vì b ố nó quen nhi ề u tay anh ch ị trong ?oxã h ộ i đ en?. Bu ổ i sáng, b ố nó
    th ườ ng ă n sáng và u ố ng cà phê ở ngõ Hàng Hành. Tôi để ý th ấ y nhi ề u ng ườ i t ỏ ra
    kính tr ọ ng b ố nó, h ọ th ườ ng g ọ i b ố nó là ?ođạ i ca?.
    Th ằ ng Thanh nh ạ n quen bi ế t nhi ề u vô k ể . Ch ỗ nào nó c ũ ng có ng ườ i quen: nhà
    hàng, quán xá, công s ở , b ệ nh vi ệ n? Ch ỗ nào nó c ũ ng có th ể c ắ m đượ c, t ứ c là có
    th ể n ợ ti ề n đượ c. Đ i v ớ i nó thì không s ợ gì b ị đ ói? V ớ i nó ngày nào c ũ ng có party!
  8. nguyenvietbach

    nguyenvietbach Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    2.889
    Đã được thích:
    0
    To VietAnh@ bạn có máy in hả,tớ sẽ copy toàn bộ hơn 20 chương này ra đĩa rồi đưa cho cậu,cậu in cho mọi người nhé.
    To Baolua@ tớ cũng chỉ đọc được trên mạng,ấy có truyện cho tớ muợn coi nhé hi`
  9. vietanh_racroi

    vietanh_racroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0
    oke Nguyenvietbach gửi đi tôi in cho,tôi không in máy in ở nhà mà là máy in nhà thằng bạn,nhưng máy in của ai chả thế chứ không được nói tôi là lợi dụng nhé
  10. nguyenvietbach

    nguyenvietbach Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    2.889
    Đã được thích:
    0
    HÌ chả ai nói bác đâu miễn sao bác free cho anh em mỗi người một cuốn là được.
    Để lần tới họp HPC HN Iem sẽ gửi cho bác nhé.

Chia sẻ trang này