Có ai thích Tú Xương không? Gửi ông Tú Xương Ông Trần ông nhìn trên thành Nam trăng soi vằng vặc dưới vầng trăng ngựa xe loạn lạc bụi bay...bụi bay...bụi bay... nâu sồng rách bạc vai áo đẫm mồ hôi chân trần bỏng rát câu thơ ông đẫm đất bám đỏ bụi phù sa Bụi không bay đến vầng trăng vầng trăng thanh khiết Dưới vầng trăng ông viết ánh trăng lờ mờ dòng chữ ông cao thấp những nhà dân lô nhô thành Nam đông chật Ông nhìn vầng trăng khoc trong những câu thơ cười cầng trăng xa vời tôi không cười... không khóc thành Nam không loạn lạc vẫn thấy bóng ông trang giấy đầy bụi bay gò lưng ngồi viết Có ai vừa đi dưới sông lên tiếng gọi đò trên con sông vừa lấp Kìa mắt ông thao thức trên thành Nam vầng trăng đẫm ướt... Sẽ có mãi cô bé muời sáu tuổi Dù tóc em năm tháng đổi thay màu.
Một trà, một rượu, một đàn bà Ba thứ lăng nhăng nó hại ta Chừa được thứ nào hay thứ ấy May ra chừa rượu với chừa trà _____________________________ Chỉ là một chàng trai độc thân vui tính !
Ông nghè ông thám vô mây khói Đứmg lại văn chương một Tú tài Sẽ có mãi cô bé muời sáu tuổi Dù tóc em năm tháng đổi thay màu.
Hôm kia anh tắm ở ven sông Ngó thấy em đang hôn lén chồng Mắt Liễu đưa tình anh khẽ tức Dòng sâu chúi xuống lặn cho xong Anh chẳng dám nhận mình là thi sĩ Chỉ tại lòng quặn nhói thốt nên thơ