1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có bao nhiêu người đã từng đi qua thương nhớ mà quên được nhau?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi kid_lam_dieu, 07/12/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bivabeo

    bivabeo Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/10/2007
    Bài viết:
    2.527
    Đã được thích:
    0
    Chắc chắn, sẽ không bao giờ QUÊN, mà chỉ còn là KỶ NIỆM, là QUÁ KHỨ.
    Một người đã từng xuất hiện trong cuộc đời của ta, đã từng là quan trọng đối với ta thì sẽ không bao giờ QUÊN đc cả,
    Tôi sợ những người nào nói : "đã quên". Một là họ nói dối, hai là họ quên thật - nếu đúng thế thật thì họ quá lạnh lùng.
    Đó là một phần của quá khứ, hình thành nên con người ta hiện tại, vì vậy, ko quên mà chỉ nên dẹp sang một bên.
    Đến một lúc nào đó, vô tình nhắc đến thì cũng chỉ là: uh, người quen cũ"
    chạp, sống trên đời này, sợ nhất là sự lãng quên.
  2. Dumuc_kt

    Dumuc_kt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2004
    Bài viết:
    2.144
    Đã được thích:
    0
  3. hnkvvcs

    hnkvvcs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2009
    Bài viết:
    204
    Đã được thích:
    0
    Tớ, quên 100%
    nhưng mối tình đàu phải mất khá nhiều t/g để quên
  4. BeXiuHa

    BeXiuHa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2006
    Bài viết:
    96
    Đã được thích:
    0
    Không thể quên ^^. Những người đã đi qua đời mình ấy :)
  5. kid_lam_dieu

    kid_lam_dieu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/10/2002
    Bài viết:
    7.215
    Đã được thích:
    1
    Em chẳng biết phải viết một điều gì cả, một bản thu hoạch hay một tờ báo cáo về những việc em dã làm suốt 10 ngày qua ?Em luôn mỉm cười khi đọc những dòng tin của anh. Em không gọi đấy là sự nhớ nhung, hay mong chờ một cái gì đấy. Chỉ là một cảm giác dễ chịu thôi. Dễ chịu vì con người chừng mực là anh.em không thích để anh là nhân vật nam chính trong những câu chuyện em sẽ viết. Bởi điều đấy là bất công đối với anh và cả em. Không nên ngốc nghếch nghĩ rằng " À, em lại đang để ý một anh chàng " - hay " tình cảm gì mà dễ thay đổi thế " bởi những điều em viết đôi khi chẳng thật tẹo nào
    Em đã nhìn thấy Mặt trời màu đỏ sáng sớm hôm nay. Em không nhớ lúc đó mình có muốn chia sẻ điều này với anh hay không? Rồi em mới nghĩ ra rằng, ở thành phố, để nhìn được mặt trời mọc có lẽ phải dậy rất sớm, đi ra khỏi nhà từ rất sớm, và chọn một toà trung cư cao vài chục tầng hoặc tới một con đường nào đấy ( đại khái là em không biết ở thành phố nếu muốn ngắm mặt trởi mọc sẽ phải làm gì )
    Rất vất vả để dỗ mình ngủ bởi những tiếng ồn ào và sự nhức mỏi của cơ thể. Em thiu thiu ngủ sau khi nghe hết 21 ca khúc trong cái điện thoại bé xíu, và chợp mắt lúc 3h28 phút sáng, rồi A lên một tiếng rất to bởi ánh bình minh màu đỏ rực và một dải xen lẫn màu cam và đỏ ở phía xa ngoài cửa sổ lúc 4h59 phút. Mọi ng vẫn đang ngủ.
    Hà Nội lúc ấy và anh chắc cũng đang thao thức
    Em trở lại Hà Nội những ngày nắng gắt, để biết rằng có một mùa trong em đã đi mãi không về. Một chút nuối tiếc, một chút hẫng hụt, một nỗi niềm mà đêm qua khi ngồi trên tàu em đã nghĩ, những ng đàn ông ăn to nói lớn, thích bông đùa mãi không thể là những người nghiêm túc. Vì thế mà cứ mải miết đi hoài.
    Mùa này không còn bằng lăng để em thao thức, cũng qua đi rồi cái tuổi nhìn hoa phượng mà cháy lòng một nỗi nhớ. Mỗi con đường đi qua, đều trả về em những phiền muộn và đau buồn, Em tự hỏi vì sao mình lại dư thừa nỗi buồn nhiều đến thế. Em chỉ cần mình được bình yên và an toàn .
    Em đang viết những điều nhảm nhỉ. chỉ cần anh biết một đìều rất thật rằng
    " Em đang ngồi ăn đào, và nghĩ về một Mặt trời, rất ấm ở trong tim "
    [ 2 kí tự ]
    - ngày không nắng, cũng không mưa
    - cứ đi hoài
    - ô và chong chóng, che ngang một bên sẽ ướt một bên, nếu ướt cả 2 chắc dễ chịu và an lòng hơn
    - ngày mai trời sẽ mưa
    - hôm nay chợt muốn làm giông bão
    [ 6 kí tự ]
    - cho tình yêu và nỗi nhớ
    - cho sự an bình và yên ổn
    - cho sự nóng bức và nhớ nhung
    - cho cảm xúc đi lạc - một ngày thôi
    - thế thôi
    Tuesday July 10, 2007 - 10:56am
    Được kid_lam_dieu sửa chữa / chuyển vào 09:43 ngày 01/04/2009
  6. kid_lam_dieu

    kid_lam_dieu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/10/2002
    Bài viết:
    7.215
    Đã được thích:
    1
    Loa kèn trắng năm nay bơ vơ rồi !
    Ai mua 22 bông cho mình cắm như mọi năm
    Mỗi năm thêm 1 bông vào 1 ngày
    Năm nay...
    Thôi chẳng cần.
    Tự mình mua cũng được
  7. rose_and_chocolate

    rose_and_chocolate Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2005
    Bài viết:
    1.820
    Đã được thích:
    0
    chúng mình mua cho nhau đi, tớ cũng thik lắm
  8. tigerfire86

    tigerfire86 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/06/2002
    Bài viết:
    5.215
    Đã được thích:
    0
    Quên à? chắc chắn không bao giờ mình quên được, bất kể một ai trong quá khứ về tình cảm, những người đi qua cuộc đời mình, mình không quên . Chỉ có người này nhớ nhiều, người này nhớ ít hơn mà thôi. Có người dấu ấn vẫn khá đậm nét, có người thì đôi chút mờ nhạt.
    Sẽ không bao giờ nên quên, nhưng cũng đừng quá đắm chìm vào nó, bởi điều gì cũng có giới hạn của nó. Cuộc sống cứ thay đổi từng ngày, tình cảm cũng thế, là thứ dễ biến đổi, nay tốt, mai có thể đã khác ngay. Nhưng đừng lãng quên, đừng cố vùi dập nó là PHẢI QUÊN bởi cứ càng QUÊN sẽ càng phải NHỚ đến. Để nó là những kỉ niệm, vui hay buồn nó cũng là một phần quá khứ, tạo nên con người mình, cho mình nhiều bài học, nhiều kinh nghiệm sau này, để mỗi khi nhớ đến, mỉm cừoi rồi lại tiếp bước với cuộc sống, với tình yêu
  9. kid_lam_dieu

    kid_lam_dieu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/10/2002
    Bài viết:
    7.215
    Đã được thích:
    1

    Bao giờ mình đủ lớn để được yêu thương, che chở, chăm sóc tới hết cuộc đời nhỉ.
    Chán như này rồi.
    Cần một bờ vai, đủ rộng để luôn thấy yên bình mà thôi.
    Đơn giản vậy thôi mà
  10. rainbow0512

    rainbow0512 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2009
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    Đi qua thương nhớ, nhưng ko quên đc nhau!

Chia sẻ trang này