1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có đôi khi chợt nghĩ suy..................

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi ao_mong, 22/01/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tigerfire86

    tigerfire86 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/06/2002
    Bài viết:
    5.215
    Đã được thích:
    0
    Biết kết quả thi,mình ko tin vào mình nữa.Chán thật 12 năm học vào cái kết quả thi cuối cùng thì lại ko được.Do ai nhỉ?,do ai nữa do lười học do coi thường thi đây mà.Chán ,cảm giác như 1 cái gì đó trong người bị mất mát ghê gớm,cảm thấy có lỗi với bố mẹ.Cảm thấy tự nhiên những đồng tiền mẹ bỏ ra cho mình ăn học giờ mất đi như ko thương tiếc,như mình vứt xuống sông hết 1 cách lãng phí quá đáng.Sao nhỉ?,lạ thật đấy làm bài đâu đến nỗi nào đâu sao điểm lại thế,môn mình hi vọng thì lại đến nỗi thế này,sao đây.Minh biết mọi người ko nói mình chẳng qua ko muốn mình tủi thân,nhưng thà mọi người cứ nói còn hơn,còn cứ thế này làm mình thấy mình càng có tội buồn ko thể chịu được.Trước mắt là cả 1 tương lai,thi tiếp hay sao đây.Đã từ lâu mình chưa quyết định cho mình 1 việc gì to tát cả,đã bao h đâu cơ chứ,bây h trước tương lai,do chính mình quyết định phải theo hướng nào.Quả thực khó quá!
  2. Snickers

    Snickers Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Có đôi khi...thèm được như gió
    Đã gần hết hè rồi cơ đấy, hè năm nay trôi nhanh cùng với nắng và gió nóng khủng khiếp...chao ôi! thèm một cơn mưa rào đến thế...thứ hai này đi học rồi, một năm học mới bắt đầu trong tâm trạng chán chường và mỏi mệt, vẫn phải cố gắng gượng để cười, để vui...
    Nếu mình ra trường và có một công việc ổn định, nghĩa là ổn định mặt tài chính thì có lẽ cuộc sống sẽ khả dĩ hơn, vẫn biết phải chịu đựng và chịu đựng...
    Phù !! may mà mọi cái vớ vẩn mình đã vượt qua được...dù sao mình vẫn phải chờ đợi và chờ đợi....
  3. Snickers

    Snickers Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Có đôi khi...thèm được như gió
    Đã gần hết hè rồi cơ đấy, hè năm nay trôi nhanh cùng với nắng và gió nóng khủng khiếp...chao ôi! thèm một cơn mưa rào đến thế...thứ hai này đi học rồi, một năm học mới bắt đầu trong tâm trạng chán chường và mỏi mệt, vẫn phải cố gắng gượng để cười, để vui...
    Nếu mình ra trường và có một công việc ổn định, nghĩa là ổn định mặt tài chính thì có lẽ cuộc sống sẽ khả dĩ hơn, vẫn biết phải chịu đựng và chịu đựng...
    Phù !! may mà mọi cái vớ vẩn mình đã vượt qua được...dù sao mình vẫn phải chờ đợi và chờ đợi....
  4. thu_trong_mat_em

    thu_trong_mat_em Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    889
    Đã được thích:
    0
    Nghĩ cũng thấy mình hơi ngu ngốc, mưa gió vậy mà cũng hì hục chạy ra ngoai thu đĩa làm quà cho hăn,để rồi bây giờ bị ốm :(( Mà còn không biết là hắn có gừi không hay là hắn vứt nó đi nữa chứ :(
    Đúng là đồ dở hơi !!
  5. thu_trong_mat_em

    thu_trong_mat_em Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    889
    Đã được thích:
    0
    Nghĩ cũng thấy mình hơi ngu ngốc, mưa gió vậy mà cũng hì hục chạy ra ngoai thu đĩa làm quà cho hăn,để rồi bây giờ bị ốm :(( Mà còn không biết là hắn có gừi không hay là hắn vứt nó đi nữa chứ :(
    Đúng là đồ dở hơi !!
  6. brave_cloudy

    brave_cloudy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    1.476
    Đã được thích:
    0
    Bạn nói rằng mình cần sống thực dụng hơn. Đừng có mong muốn làm người hùng trong cái thời buổi kinh tế thị trường này nữa. Hãy cố gắng mà làm đi, khi nào khấm khá thì rồi đi mà làm từ thiện.
    Bạn nói cần phải đả thông cái tư tưởng tinh tướng của mình, bạn muốn mình cần phải biết mình là ai.
    ...Tôi là ai, là ai...mà sao yêu quá đời này.
    Cái cuộc đời củ chuối, đầy dãy những bất công,...vậy mà mình vẫn phải cố gắng, vẫn phải yêu nó, vẫn phải chấp nhận...Bạn nói mình phải học cách sống quen với sự bất công đi.
    Ừ, có lẽ mình là đứa sống chưa biết mình là ai mà dám tinh tướng, cứ hy vọng với cái sức nhỏ bé của mình mà biến đổi cả một xã hội to lớn. Có phải là vì mình không biết lượng sức mình không? Có lẽ tại mình cũng chưa thực sự biết mình là ai...
  7. brave_cloudy

    brave_cloudy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    1.476
    Đã được thích:
    0
    Bạn nói rằng mình cần sống thực dụng hơn. Đừng có mong muốn làm người hùng trong cái thời buổi kinh tế thị trường này nữa. Hãy cố gắng mà làm đi, khi nào khấm khá thì rồi đi mà làm từ thiện.
    Bạn nói cần phải đả thông cái tư tưởng tinh tướng của mình, bạn muốn mình cần phải biết mình là ai.
    ...Tôi là ai, là ai...mà sao yêu quá đời này.
    Cái cuộc đời củ chuối, đầy dãy những bất công,...vậy mà mình vẫn phải cố gắng, vẫn phải yêu nó, vẫn phải chấp nhận...Bạn nói mình phải học cách sống quen với sự bất công đi.
    Ừ, có lẽ mình là đứa sống chưa biết mình là ai mà dám tinh tướng, cứ hy vọng với cái sức nhỏ bé của mình mà biến đổi cả một xã hội to lớn. Có phải là vì mình không biết lượng sức mình không? Có lẽ tại mình cũng chưa thực sự biết mình là ai...
  8. ao_mong

    ao_mong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    0
    Mỗi người như một khoảng trống, cuộc đời như hoạ sĩ thì phải, vẽ nên nhưng mảng màu khác nhau. Tâm hồn người ta sâu tưởng như không đáy. Nhiều khi thấy rõ lắm, có khi lại trở nên mờ ảo, không thể nhìn rõ đâu là thực và giả.
    Mấy ngày liền, những cảm giác khác nhau chen lấn. Cứ đong đưa, không hiểu thật ra lòng mình đang muốn gì ......
    Hạnh phúc..... nhìn vào ánh mắt, chìm trong nụ hôn, ủ trong vòng tay ấm áp. Tất cả, ước gì ......... khoảnh khắc đó đứng lại. Có lẽ đó là những khoảnh khắc còn lại mãi mãi và là điểm tựa cho những vất vả, đau buồn về sau. Yêu ............
    Em lại muốn về với bình yên, không nghĩ suy, chỉ cảm nhận. Tất cả, tất cả đọng lại, lung linh và nâng em lên. Để ta có nhau, mãi. Để điều kỳ diệu lại nối tiếp điều kỳ diệu. Để trái tim cũng thấy được ngày mai rực hồng khi có nắng ấm bao quanh, trời xanh rộng và yên bình bên anh .
  9. ao_mong

    ao_mong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    0
    Mỗi người như một khoảng trống, cuộc đời như hoạ sĩ thì phải, vẽ nên nhưng mảng màu khác nhau. Tâm hồn người ta sâu tưởng như không đáy. Nhiều khi thấy rõ lắm, có khi lại trở nên mờ ảo, không thể nhìn rõ đâu là thực và giả.
    Mấy ngày liền, những cảm giác khác nhau chen lấn. Cứ đong đưa, không hiểu thật ra lòng mình đang muốn gì ......
    Hạnh phúc..... nhìn vào ánh mắt, chìm trong nụ hôn, ủ trong vòng tay ấm áp. Tất cả, ước gì ......... khoảnh khắc đó đứng lại. Có lẽ đó là những khoảnh khắc còn lại mãi mãi và là điểm tựa cho những vất vả, đau buồn về sau. Yêu ............
    Em lại muốn về với bình yên, không nghĩ suy, chỉ cảm nhận. Tất cả, tất cả đọng lại, lung linh và nâng em lên. Để ta có nhau, mãi. Để điều kỳ diệu lại nối tiếp điều kỳ diệu. Để trái tim cũng thấy được ngày mai rực hồng khi có nắng ấm bao quanh, trời xanh rộng và yên bình bên anh .
  10. ao_mong

    ao_mong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    0
    Muốn có bình yên và lại sợ chính cái khoảnh khắc bình yên ấy. Vì nó chỉ là khoảnh khắc. Không thể mãi vậy cho dù ta có muốn. Sống đâu chỉ có riêng mình. Còn bao mối quan hệ, mối liên hệ qua lại. Biết rằng yên bình là điều ngắn ngủi, tựa như phút hạnh phúc chợt đến rồi đi vậy nhưng ta vẫn ước ao và muốn nắm giữ. Toàn những điều đương nhiên và đầy vẩn vơ
    Tự hỏi, bao điều lo lắng, bao điều nghĩ suy, không hiểu hết được chính xác còn mong muốn gì nữa. Phải chăng là còn quá nhiều để rồi không tìm được chính xác ???
    Muốn có lúc đi lạc, muốn có khi mất đi những điều nghĩ suy này. Đâu chỉ đôi khi, mà là rất nhiều, nhiều lắm những nghĩ suy

Chia sẻ trang này