1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cô đơn trên mạng

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi Sota, 20/05/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. fangdi

    fangdi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Bài viết:
    2.371
    Đã được thích:
    0

    Với bố mẹ thì Andrzej là lý do để họ luôn hài lòng .Mà còn là lý do duy nhất .Bản thân họ chẳng đạt được gì nhiều nhặn .Người ta thì đi nghỉ hè ở Bungari , mua ôtô và đồ gỗ , còn họ thì chỉ có mỗi Andrzej .Cậu là niềm tự hào , là sự thanh minh duy nhất cho sự không thành đạt của họ . Một màn công diễn của tính di truyền .Chúng tôi không thành đạt trong cuộc đời , nhưng chúng tôi có con trai là một học sinh đầu bảng . Với một áp lực lớn như vậy của những kỳ vọng ,nếu là con gái , thì chí ít Andrzej cũng mắc chứng biếng ăn .
    Andrzej học hai năm kiến trúc ở Wroclaw . Anh không được ở ký túc xá . Mẹ anh giúp việc trong dàn đồng ca nhà thờ nên giải quyết được cho anh một phòng trong khu nhà của các thầy dòng . Nhưng chỉ trong vòng một tháng . Trước khi học tìm được một nơi nào đấy . Như vậy được hai năm . Adrzej học , chơi đàn cho các buổi lễ cầu nguyện , cầu nguyện cùng với các tu sĩ và càng ngày càng rời xa thế giới thực .
    Ngay sau lễ Phục sinh , anh chuẩn bị một túi du lịch nhỏ , lên tàu và đi Krakow . Anh tham gia vào tăng hội của dòng tu Domentic và hội thảo của các tăng lữ . Anh giam mình trong am . Cuối cùng thì anh đã hạnh phúc . Đầy ắp sự hài hoà và tĩnh tâm . Bố mẹ anh , khi hiểu được điều gì đã xẩy ra , suốt hai tuần liền không dám giáp mặt xóm giềng ngoài cầu thang . Bởi tăng hội so với kiến trúc quả là sự mất giá ghê gớm . Bà mẹ thôi không giúp việc trong dàn đồng ca và trong khu nhà của các thầy dòng nữa .
    Trong khi đó hàng đêm Andrzej quì trước Thánh giá lâu hơn tất cả .Hết đêm này sang đêm khác . Anh chỉ thôi khi những vết thâm trên đầu gối nứt ra , rỉ máu dây cả xuống nền nhà bằng đá . Là anh , người hay nằm sấp, tay giang ngang như thánh giá nhất trong nhà thờ . Là anh , người từ cô đơn dẫn đến trò chuyện và hợp nhất với Chúa mà tạo nên triết lý sống của mình .
    Em có biết rằng sự cô đơn, đó là loại sầu muộn tồi tệ nhất trong sự nhận thức tội lỗi của con người ? Đó là phổ quát cho toàn thế giới . Ở New York cũng như ở New Guinea , con người sợ hãi trước sự cô đơn và bị bỏ rơi . Em có biết rằng theo một trong những thần thoại cổ nhất của Ấn Độ , thì Tạo hoá tạo ra thế giới chỉ vì Người cảm thấy cô đơn ? Em có biết rằng các sách hướng dẫn về thần kinh của Mỹ phân loại việc tu hành như một dạng của bệnh điên ?
    Ngoài sự cô đơn thì tri thức cũng được anh coi như một cái gì đó có thể làm hài lòng Chúa . Anh ta học sáu thứ tiếng , là một nhà thần học và triết học tài năng . Anh ta đến Nigeria tám tháng để cầu nguyện .Anh ta nhận được học bổng của Học viện Giáo hoàng và đã đi Rome . Ba năm sau , với bằng tiến sĩ anh trở về Krakow vào tháng năm . Tháng chín anh ta tổ chức một nhóm thanh niên hành hương đến Czestochowa .
    Ai ai cũng yêu quí Andrzej . Anh cùng với họ hát những bản nhạc trữ tình về Chúa , chiếu cho họ xem những băng video về những buổi hoà nhạc theo sách Phúc âm , chơi guitar trong những đêm lửa trại và chơi phong cầm trong những nhà thờ dọc đường đi . Những buổi lễ sớm với anh là những cuộc trò chuyện thực sự với Chúa . Trong những cuộc trò chuyện đó , người ta nhận được câu trả lời cho những câu hỏi mà người ta rất muốn hỏi nhưng chưa bao giờ biết cách diễn đạt như thế nào . Cả phụ nữ cũng yêu quí Andrzej . Một số người hoàn toàn không phải vì những buổi cầu nguyện , guitar và kèn oboa .
    Đến một hôm , khi mọi người đã ở rất gần Czestochowa - một cái xe ủi đi qua đoàn người hành hương đã làm hai người bị thương nặng . Trong bệnh viện địa phương ở Poczesna không có ai . Bác sĩ đang nghỉ phép xa ở Myszkowa . Thế là người ta dẫn đến bệnh viện một viên bác sĩ thú y . Đi cùng bác sĩ thú y là xơ Anastazja .Một nữ tu dòng Carmel ở Lublin .Người bị thương thứ hai thuộc nhóm của ni cô .
    Cô gái trẻ , có vẻ mất bình tĩnh, mặc bộ đồ xơ mùa hè màu xám , đi giầy môca buộc dây và đeo kính gọng mảnh . Cô nói rất khẽ .Gần như là nói thầm .
    Viên bác sĩ thú y bảo rằng một người phải được truyền máu , còn người kia phải đưa đi Myszkowa .Cả hai đều tuyên bố sẽ cho máu .Mấy phút sau , viên bác sĩ thú y từ phòng thí nghiệm ở phía sau đi ra và nói :
    -Các anh chị có cùng nhóm máu . Và chỉ số Rh giống nhau .
    Với vẻ hài lòng , anh ta nhìn Anastazja cởi áo khoác , vén tay áo để cho máu , những giọt máu chảy chầm chậm vào cái túi plastic
    Cho tới khi kết thúc cuộc hành hương , hai con người cho tới lúc đó không hề để ý đến sự tồn tại của mình , đã luôn ở bên nhau .Tại các buổi cầu kinh sớm của Andrzej , trong dám đông , Anastazja quì bên khu cắm trại của họ và cùng anh ta cầu nguyện .Hai người bỗng nhiên cùng chuẩn bị các bữa ăn .Trong các đêm lửa trại ,xơ giữ một khoảng cách , nhưng bao giờ cũng ở cạnh .
    Ngày hôm sau là họ sẽ đến Czestochowa .Đó là buổi cắm trại cuối cùng .Andrzej đến một nhà thờ nhỏ ở rìa ngôi làng mà họ định dựng trại để cầu nguyện .Trước ban thờ , trên nền bục xi-măng , Anastazja đang quì , đầu cúi , tay phải đặt lên ngực trái và cầu nguyện .
    Anh ta khẽ đi đến và quì xuống bên cạnh cô .Điều đó hoàn toàn nằm ngoài dự định ! Anh ta tuyệt nhiên không muốn để thân thể họ chạm vào nhau .Nhưng anh ta quì xuống quá nhanh và người họ đã chạm vào nhau .Cô ta không dịch ra .
    Cả hai đều cầu nguyện cùng một điều .Sau đấy họ đã kể lại với nhau như vậy .Một mặt họ muốn cảm nhận sự gần gũi ấy . Mặt khác họ lại cầu xin Chúa giải thoát cho họ khỏi nỗi thèm khát đó .Cũng ở lần ấy , ngay tại đó , ngay từ giây phút đầu tiên, trong ngôi nhà thờ thôn dã ấy lần đầu tiên họ cảm nhận được hiểm hoạ của thế giới .Người trông coi nhà thờ đột ngột bước vào để tắt nến .Họ hoảng hốt dịch ra xa nhau .Ngay ở đấy , ngay trong những phút đầu tiên họ đã biết rằng thế giới không chấp nhận điều đó .
    Khi vẫn còn ở Czestochowa , ngay trước khi cuộc hành hương kết thúc , anh ta đã chạm vào tay cô ta .Để cảm nhận .Và để nhớ.Ngay sau đó anh ta chạy trốn và cầu nguyện suốt đêm . Anh dằn vặt với tình trạng tiến thoái lưỡng nan mà anh không muốn tin
    Em có tưởng tượng ra sự phản bội Đấng Toàn năng ? Điều này thì không cách gì giấu nổi . Ở đây không muốn nói là không thể giấu được các hành vi . Mà là không thể giấu được ý nghĩ ! Những khát khao , cảm xúc , ước mơ .
    Sau đó họ giết chết mối tình đó bằng mọi cách có thể .Anh ta chạy sáng Rome .Xin một học bổng khoa học ba tháng .Cuộc trốn chạy đó chẳng ích gì .Sáng nào anh ta cũng dậy từ sớm và chờ thư của cô ta.
    Lẽ ra anh ta không được chờ ! Anh ta đã chờ .
    Lẽ ra cô ta không được viết ! Cô ta đã viết .
    Anh ta không thể chịu đựng nổi khi cô ta mở đầu bức thư :"Thưa cha Andrzej"
    Anh ta từ Rome về bằng tàu hoả .Anh ta không xuống Krakow .Mà đến tận Lublin mới xuống . Anh ta muốn nói với cô rằng lẽ ra không nên như thế . Anh ta đã chuẩn bị tất cả. Ngay từ lúc tàu còn ở Viên , anh ta đã tập những gì sẽ nói với cô ta . Từng từ một .
    Anh ta đứng trước tu viện của cô ta . Cô ta đi đến chỗ anh ta .Anh ta thậm chí không bắt đầu . Không thốt lên một lời nào .Họ đứng trong cổng và không nhìn nhau . Họ đứng cúi đầu như những tội đồ , nhìn xuống đất . Sợ cả những ý nghĩ của chính mình . Chỉ riêng việc họ ở đó , đã là một tội lỗi . Tội lỗi là anh đã nghĩ về cô ta không ngưng nghỉ kể từ cái nhà thờ ở Czestchowa ấy . Tội lỗi là anh đã mơ thấy cô ta . Tội lỗi là cô ta hoàn toàn không phải là xơ Anastazja .Tội lỗi là trong mơ cô ta đã có làn môi mà anh ta đã chạm tay vào .
    Rồi Anstazja lùi vào trong tu viện .Một lát sau lại quay ra . Cô ta nắm tay anh ta và họ chạy . Họ dừng lại trong một công viên nào đó . Cô ta đứng sau gốc cây , đưa môi mình vào sát môi anh ta . Cô ta dùng lưỡi để lách vào miệng anh ta rồi đẩy nó qua hai hàm răng nghiến chặt vì kinh ngạc và hưng phấn . Một xơ trong bộ áo thầy tu hôn một giáo sĩ trong bộ áo thầy tu dưới gốc cây ở trung tâm Lublin !
    Nụ hôn ấy như một sự khởi đầu . Sau đó chỉ còn lại tội lỗi . Họ gặp nhau hầu như khắp mọi nơi của Ba Lan . Càng xa Lublin và Krakow càng tốt .Chỉ cần vắng người , là hai người lại tay trong tay .Ở chỗ đông người , họ chỉ vụng trộm đụng nhẹ vào nhau . Họ để cho nhau biết rằng họ khát nhau . Họ không nói về Chúa , cho dù lúc nào cũng cảm thấy bị Người quở trách .Mãi cho đến sau cái đêm đầu tiên , một năm kể từ nụ hôn trong công viên , đêm đầu tiên thực sự loã thể , mãn nguyện và không e thẹn , anh ta mới nói với cô ta rằng anh ta yêu cô ta hơn là sợ bị trừng phạt .Bất kể đó là sự trừng phạt nào .
  2. camellia7966

    camellia7966 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2006
    Bài viết:
    312
    Đã được thích:
    0
    Thế giới thiếu vắng anh của em bỗng trở nên im ắng quá ...
    Đọc cả truyện, đến câu văn này, tớ thấy lạnh cả gáy. Tớ cũng không biết sao nữa, nhưng có lẽ chưa lúc nào tớ được đọc một câu văn gợi tả như vậy.
    Tớ không thích văn học châu Âu, đặc biệt là văn học Đông Âu, nhưng đọc truyện này thì...
    Trong cuộc sống của tớ, thời gian online nhiều hơn là thời gian sống thực, vì vậy, "Cô đơn trên mạng" giống như một thế giới chung cho những kẻ ưa sống ảo.
    Muốn thoát ra khỏi cuộc sống ảo.
    Nhưng cuộc sống thực còn cô đơn hơn gấp bội.
    Vì thế, tớ đành chịu cuộc sống trên mạng, dù cô đơn, vẫn có nhiều kẻ cô đơn giống tớ, cũng lang thang hiện hữu đâu đó trong từng ngóc ngách, để đọc những dòng này...
  3. giotlowen

    giotlowen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2007
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Tôi đã đọc tác phẩm này ...nó ảo nhưng lại rất thực ..bỡi câu chuyện xoay quanh về tất cả chúng ta những người đang on line trên mạng ...Ở một góc độ nào đó ta tìm thấy hình ảnh của mình ..qua lăng kính , qua từng nhân vật ..qua hơi thở và qua từng lời nói ...
    Thật ra cô đơn trên mạng không hẳn chỉ là một bức tranh để soi mình mà nó chuyển tải nhiều lắm cái cô đơn và dục vọng cái khả năng tiềm ẩn của con người là ..tình yêu ....
    Câu chuyện bạn post lên chưa kết thúc và mình sẽ rất muốn đọc lại đọan kết ...mình đã thất lạc cuốn chuyện này một lần..ai đó cho mình hỏi làm sao để có thể mua lại quyển sách này
    Thân
    Giotlowen
  4. camellia7966

    camellia7966 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2006
    Bài viết:
    312
    Đã được thích:
    0
    Bạn có thể ra Đinh Lễ, ở cửa hàng sách nào cũng có cuốn này.
  5. linhlinhlengkeng

    linhlinhlengkeng Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/04/2006
    Bài viết:
    532
    Đã được thích:
    0
    Mình thực sự ko thích văn học Đông âu nhưng từng câu văn trong truyện cứ cuốn mình đi suốt 4trang, mình như tìm được 1 góc cạnh suy nghĩ, nhưng điều mình muốn nói mà ko thể. Chiều qua vào tiệm sách đã rinh 1cuốn về xem, 1phần vì nôn nóng muốn đọc mà chờ bạn post lâu wá, 1phần cảm giác được đọc 1cuốn sách hay thật thoải mái. Thanks bạn Sota đã post truyện này, hay lắm
  6. fangdi

    fangdi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Bài viết:
    2.371
    Đã được thích:
    0

    Người phụ trách các nữ tu ở Lublin biết được chuyện tình của xơ Anastaja qua một bức thư nặc danh do một sĩ quan SB , người đã theo dõi cha Andrzej từ lâu , gửi . Cha Andrzej là một đối tượng của nhiều chuyện giật gân . Những chuyến đi Rome , những cuộc viếng thăm của đại diện giáo hội Mỹ , mối quan hệ với phong trào thanh niên công giáo . Hay cha Andrzej đã từ chối hợp tác ? Thật trẻ con và lãng mạng . Giờ đây cha không còn từ chối .GIờ đây cha không còn lặp lại cái trò khiêu khích trong trại quân sư .Khi ấy cha thoả hiệp hoàn toàn với họ . Đã vài người phải khốn khổ với cha , mà lại ngay ở Rakowiecka ở Varszawa .
    Cha Andrzej bị gọi đi trại quân sự trái với luật pháp . Hồi ấy đang là thời chiến . Luật pháp có thể được đưa ra tối nay và thay đổi vào sáng mai . Cha nhận được giấy triệu tập đến trại quân sự dành cho những người đang dự hội thảo thần học . Đó là một sự khiêu khích trắng trợn .Một trong hàng loạt các sự ngược đãi nhằm đánh gục anh ta. Bởi không được phép gọi các tu sĩ đi bất cứ một trại huấn luyện quân sự nào .
    Những người như anh ta khác nhiều . Họ bị đưa đến một bãi tập ở gần Drawska .Cả một trung đội . Toàn những tu sĩ ngây ngô và ít thông tin như anh ta .
    Anh ta ở cái đơn vị gàn Drawska ấy được đúng mười một giờ đồng hồ . Trong buổi điểm danh tối , tay hạ sĩ say khướt ra lệnh cho họ cầu nguyện . Hắn hô như ra lệnh tập bằng một giọng khàn khàn Cha của chúng con rồi bắt mọi người đồng thanh nhắc lại . Anh ta đứng ở đó cùng với những người khác và im lặng , nén trong lòng sự khinh bỉ chính mình , rằng mình vẫn cứ đứng đó . Nhưng rồi tay hạ sĩ hô:
    -Amen . Tôi bảo amen , lũ gà trống . To hơn , mẹ kiếp , amen.
    Khi ấy anh ta bước ra khỏi hàng , đi đến chỗ tay hạ sĩ và cho hắn một cái tát như trời giáng . Ngay sau cú đấm đầu tiên vào mặt , anh ta ngã lăn quay . Bị đá , bị gãy xương sườn , bị quật vào đầu bằng dây thắt lưng quân sự , máu chảy từ mũi từ tai , anh ta được đưa vào một gian nhà tồi tàn cạnh dãy lều để băng bó .Đến đêm thì anh ta ngất đi vì mất máu .Mọi người buộc phải đưa anh ta đến bệnh viện. Nhưng đã thành công . Đức giám mục đã can thiệp . Một esbek(*) quan trọng nào đó ở Rakowiecka ở Varszawa đã phải đi phép ít ngày , còn cha Andrzej , cho dù trái với mong muốn , đã đi vào lịch sử của phe đối lập ở Ba lan .
    Nhưng đó chỉ là trò nghiệp dư của những tay thám tử địa phương Krakow , như ở Varsawa người ta nói . Giờ thì người ta ký mà chẳng cần một cú đấm nào , một giọt máu nào . Họ sẽ chẳng cần phải bẻ của anh ta một cái răng nào . Còn giám mục ? Giám mục thậm chí chẳng cần phẩy ta ra hiệu . Bởi giám mục sẽ không để cho mọi người biết rằng "tu sĩ với bằng tiến sĩ của Vatican đã tự do trăng hoa với nữ tu sĩ ở Lublin"
    Người phụ trách tu viện gửi Anastazja đến một làng nhỏ ở Bieszczady nửa năm và một bức thư cho người phụ trách tu viện ở Krakow .Ông này chẳng làm gì vì ông ta không đọc thư .Dọc đường nó bị SB nhận mất .Cuộc tình phải tiếp diễn . Không bị quấy rối . Chủ yếu vì lý do ý thức hệ .
    Và nó đã tiếp diễn . Trong những căn lều hoang ở Bieszczady , trong khách sạn ở Rzeszow , ở Krakow , nơi mà Anastazja chỉ mất hai giờ đi xe là đến .Nó tiếp diễn cũng nhờ những bức thư bị đọc và những cuộc điện thoại bị nghe trộm .
    Người phụ trách tu viện không yên tâm với việc không có phản hồi gì từ phía Krakow nên đã đích thân đến đó . Một tuần sau thì cha Andrzej bị chuyển đi Swinoujcie . Phải làm sao để xa Bieszczady nhất và hạ nhục nhất .
    Anh ta không thể dự lễ cầu nguyện. Hai khoa .Học viện giáo hoàng .Những bài thuyết giáo hay nhất ở Krakow . Một mục sư như vậy chưa từng có ở ba Lan .Khi anh ta đến Swinoujscie thì có một người nào đó vô tình , đương nhiên , ném vào phòng ăn của tu viện một lá thư nặc danh của SB . Thế giới phải biết về họ .Và đã biết . Xơ Anastazja đã trở thành một gánh nặng .Gánh nặng về ý thức hệ .Với lại đây là một sự thật hiển nhiên nhất .Không thể hăm doạ cả tôn giáo chỉ vì một ả cuồng dâm nào đó mặc áo tu , kẻ không thể giải quyết vấn đề này là một cách khắc hơn .
    Tự nhiên không một ai nói chuyện với cô ta . Cô ta không được phép đến nhà nguyện vào buổi tối , việc mà từ trước tới giờ cô ta vẫn làm .Việc gì cô ta cũng bị nhắc nhở .Người ta chọc ngoáy cô ta theo từng bước chân .Một hôm , trên bàn trong phòng ăn có một bức thư của anh ta để ngỏ .Đầy ắp tìnhh cảm , tình yêu và những lời tỏ tình .Khi ngồi vào chỗ của mình , cô ta có cảm giác như tất cả mọi người đều nhìn mình ghê tởm .
    Nỗi khủng khiếp đó kéo dài chừng nửa năm .Cô ta không hề nói với anh ta . Nguợc lại , với mỗi lần bị hạ nhục , với mỗi nỗi khó chịu cô lại càng cảm thấy rằng mình phải yêu anh ấy .
    Anh ta nếm trải thế giới của mình còn tồi tệ hơn nhiều . Một hôm , một cái bao cao su đã sử dụng được ném vào phòng xưng tội , nơi anh ta vẫn ngồi nghe xưng tội . Một ai đó đã nhét vào hòm thư ở nhà linh mục một phong bì không dán , trong đó đầy những mẩu báo với hình ảnh những em gái vị thành niên đang bị xâm hại ******** . Các nữ giáo dân "phẫn nộ" đều đặn gửi thư cho linh mục . Trong vòng sáu tháng , anh ta bị chuyển chỗ mấy lần .Cho dù vậy , anh ta vẫn yêu cô ta không ngưng nghỉ với một tình yêu không thay đổi . Anh ta chờ đợi . Không biết chờ đợi cái gì , nhưng anh ta tin rằng chuyện này rồi sẽ kết thúc . Giống như quãng thời gian trong ngục luyện . Đến một lúc nào đó nó sẽ kết thúc và sau đó là sự cứu rỗi .
    Một hôm , xơ Anastazja bỗng dưng biến mất . Cùng ngày hôm ấy , một ai đó đã đưa cái ôtô trong gara của tu viện ra . Cô đi Czestochowa . Trên đường về , tại một đoạn đường thẳng , khô ráo , cách phòng khám ở Poczesna hai cây số , xe của cô đi lấn sang lề đường bên trái . Lao thẳng vào một cái xe lạnh Đan Mạch khổng lồ . Không hề có dấu phanh xe . Xe của cô lao chính xác vào gầm khoang lạnh của chiếc xe tải . Cô chết ngay tại chỗ .Bẹp dí . Không một ai ở Lublin đến để nhận dạng cô .
    SB cố sao để kết quả xét nghiệm tử thi được biết đến rộng rãi trong khu vực và ở Lublin . Trong máu của Anastazja có cồn và chất an thần , còn trong dạ con là vòng tránh thai .
    Một tháng sau đó là Giáng Sinh . Sau Đại lễ đêm giáng sinh , khi mọi người đã ở trong nhà mình và đón chào Jezus mới chào đời , cha Andrzej đến một nhà thờ nhỏ ở Bialowieza . Anh ta lấy nước trong chậu nước thánh bằng đá ở trước cửa nhà thờ cho vào cái vỏ chai nước cam . Rồi đến cạnh ban thờ , để lên đó chai nước thánh , chai rượu và một lọ mực tàu nhỏ . Anh ta đổ ra một vốc thuốc . Lấy chiếc kim dùng để xăm từ túi áo khoác ra . Trộn mực tàu với nước thánh ở trong lọ . Tựa người vào bàn . Anh ta đứng chính xác đối diện với cây thánh giá . Và bắt đầu xăm .
    (*) Esbek: Từ viết tắt chỉ nhân viên an ninh với nghĩ tiêu cực .
  7. fangdi

    fangdi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Bài viết:
    2.371
    Đã được thích:
    0
    Sáng ra ,mấy người phụ nữ đến thắp nến trước lễ cầu nguyện .Họ ngửi thấy hơi rượu và tìm thấy cha Andrzej cạnh ban thờ . Trên cánh tay trái rớm máu của anh ta có thể đọc được dòng chữ không rõ mấy : không có Chúa...
    Chị hộ lý ngừng kể . Cửa phòng khám mở và anh hộ lý trong chiếc áo choàng trắng đầy chiếc xe có người đàn ông ngồi trên đó ra . Trong khoảnh khắc , anh có cảm giác như Adrzej cười với anh khi đi ngang qua . Chị hộ lý dụi điếu thuốc hút dở trong cái chậu dương xỉ úa vàng , đến chỗ cái xe và đẩy ra khỏi phòng chờ .
    Anh hộ lý nhìn anh và đứng ở cửa , đợi anh vào . Anh đã không vào .
    Trong phòng đợi ấy anh ngộ ra rằng nếu thậm chí anh có đau khổ vì tình yêu với Natalia , thì tình yêu ấy đã rất đẹp , đã được mãn nguyện và không một ai có thể thay thế được cô ấy .Tình yêu luôn như vậy .Nhà thờ đã chẳng dạy thế sao .Có lẽ điều này không phù hợp với Tòa thánh giáo hội .Nên phải huỷ diệt nó , phải giẫm nát , phỉ báng , bạc đãi ,bôi nhọ và hạ nhục nó . Tốt hơn cả là huỷ diệt tình yêu đó nhân danh tình yêu đối vớiChúa . Điều này đã được lịch sử chứng minh biết bao nhiêu lần .
    Ngay tối hôm ấy , theo đề nghị của anh , cha anh đã lấy xe cứu thương đưa anh về nhà . Căn phòng của anh chờ anh . Cái bàn làm việc của anh , nhưng cuốn sách của anh , bức ảnh mẹ phía trên công tắc điện , những bức thư của Natalia , được bó lại bằng sợi dây màu xanh lá cây trên giá sách chờ anh . Ga trải giường sạch sẽ , thơm tho .Anh cảm thấy một cái gì đó , cái mà người ta thường gọi là niềm vui . Có lẽ chỉ thoáng qua , nhưng anh biết rằng nó lại ở trong anh .Anh đã trở về , với một quyết tâm :đẩy cái lỗ đen ấy trong tâm hồn ra . Đẩy ra , rồi hàn kín lại và sống sao cho nó không bao giờ mở ra nữa
    Anh trở nên khác hẳn .Lặng lẽ .Ít nói . Suy tư . Bị rút phép thông công . Anh không uống . Anh đọc . Tỉnh dậy là anh đọc . Đến tận tối.
    Em có biết là sách cũng có thể có tác dụng như băng thương hay thạch cao ?
    Cha anh quen dần với sự im lặng của anh .ông vào phòng và ngồi cùng anh . Không nói gì , chỉ ngồi . Ông vui .
    Một hôm , chuông cửa reo . Không có ai ngoài cửa. Trên tấm thảm chùi chân có một gói nhỏ bọc giấy xám , được quấn dây chun hồng . Cha anh đưa cái gói ấy vào phòng cho anh .Anh mở gói . Hai quyển học bạ của anh được bọc bằng một tờ giấy đánh máy . Đó là quyết định của hai trưởng khoa ở cả hai trường trả lại cho anh quyền sinh viên . Đơn giản vậy . Không một lời giải thích .
    Anh đến bên cửa sổ . Dưới đường , cha của Natalia đang đi , tay chống gậy .Ông không ngoảnh lại . Đến bãi dỗ xe gần lò bánh mì , ông vào chiếc Volga đên và đi
    Tháng mười , mọi chuyện lại như cũ . Chỉ không có Natalia . Có nghĩa là có , chỉ có điều cô ấy không thể đến được . Anh tự xác định cho mình như thế . Anh tự xác định rằng đơn giản là cô ấy không thể cùng với anh được . Nhưng nói chung vẫn có cô ấy . Thỉnh thoảng anh quên và lại nhìn quanh tìm cô ấy . Nhất là sau các môn thi . Anh ra khỏi phòng thi và tìm .Đó là thói quen .Anh muốn được cô ấy ônm lấy mình . Cô ấy luôn làm như vậy mà .
    Anh không đến nhà ăn nữa . Chỉ có một lần . Ngay hồi tháng mười .Hai tuần sau khi khai giảng năm học mới . Họ cho ăn đúng loại súp . Anh đã bị lên cơm hen .
    Em có biết rằng những người hen bắt buộc phải ra ngoài khi bị lên cơn ? Thậm chí cả nếu như nơi họ đi ra còn ít không khí hơn thì họ vẫn cứ phải đi . Đó là hội chứng chạy theo oxy . Thật là một sự ngược đời , bởi bản thân cuộc chạy trốn và việc chạy trốn đã ngốn mất nhiều oxy .
    Em có biết là ngay trong nhà tù , những người bị hen cũng được phép ra khỏi phòng giam khi lên cơn hen ? Đôi khi chỉ là sang một phòng khác nhỏ hơn không hề có cửa sổ . Nhưng kể cả như vậy cũng vẫn có tác dụng . Bởi đó chỉ là hội chứng , và chỉ ở trong não chứ không phải ở phổ hay phế quản .
    Anh chỉ ra ngoài một lát rồi quay lại . Không ăn gì , mà chỉ ngồi trước ô cửa phát súp cho tới hết bữa trưa . Tay giữ chặt mặt bàn , nhưng không chạy . Mấy bà cấp dưỡng nhìn anh cười .Đó là chiến thắng thực sự đầu tiên của anh trước sự sợ hãi .Cái tay tâm lý liệu pháp ấy trong nhà thương điên ở ngoại thành Wroclaw đã có lý . Chỉ có đối đầu với sự sợ hãi mới là phương pháp cho sự sợ hãi . Điều đó có tác dụng .Chính xác theo nguyên tắc tiêm phòng . Bạn tiêm phòng cho mình tiềm thức .
    Về hình thức thì anh đã mất cả một năm đại học . Ở cả hai trường ,.Chỉ cách đây không lâu ,với anh chuyện ấy chẳng có ý nghĩa gì . Chẳng mảy may quan trọng. Nhưng bây giờ thì không . Học đã trở thành toàn bộ cuộc sống của anh . Những con yêu quái đã điếc hoặc im tếng . Học đã lấp đầy thời gian của anh một cách tuyệt vời ! Anh không thể gặp được một liệu pháp nào tốt hơn là việc học đồng thời hai trường đại học .
    Anh có cảm tường là nếu anh cho phép "họ" -thực sự thì anh không biết chính xác ai là "họ" ở đây - lấy đi của anh năm học ấy , thì cũng như anh đã cho phép cái thằng nhân viên ngân hàng còm cõi , bỡ đợ , ngu xuẩn và bốc mùi hôi thối xa hàng kilômét với tất cả những vụn bánh mì và cà chua của hắn cười và phỉ nhổ một lần nữa vào mặt mình .
    Anh đã không cho . Đến tháng mười hai thì cả hai trường đều cho phép anh theo học khoá đặc biệt . Cuối tháng chín năm sau thì anh trả môn nợ cuối cùng ở bách khoa .
    Ngày hôm đó trên mộ Natalia có những hạt dẻ . Natalia cực kì thích hạt dẻ . Chắc chắn là mẹ Natalia đã để đấy vào buổi sáng . Anh đến kể với cô ấy về bài thi . Chắc cô ấy phải tự hào về anh . Cô ấy bao giờ cũng tự hào về anh . Hai ngón tay trỏ hai lần dưới xương đòn , sau đó hai lần về phía người đối thoại . "Anh yêu em".
    Đơn giản biết bao ...
    TB.Em hãy hết sức bảo trọng nhé.
    Jakub.
  8. lyenson

    lyenson Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    3.005
    Đã được thích:
    0
    @Sota & fangdi: Các bạn đã có files text hoàn chỉnh của tác phẩm này chưa?
    Nếu còn đang type dang dở, thì để tôi phụ các bạn đưa lên nhé!
  9. Sota

    Sota Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    3.401
    Đã được thích:
    0
    Chưa có file text bạn ạ, bọn tớ type đến đâu post luôn đến đó thôi. Nếu bạn đã có rồi thì up lên luôn cho các fan của CĐTM đỡ sốt ruột ^^
    Được Sota sửa chữa / chuyển vào 17:20 ngày 17/06/2007
  10. lyenson

    lyenson Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    3.005
    Đã được thích:
    0
    - Anh có thể đứng dậy một lúc được không? Chỉ một lúc thôi. Em muốn hút bụi qua chỗ ấy - anh nghe thấy một giọng phụ nữ ở sau lưng.
    Anh giật mình, quay phắt lại. Cô tạp vụ trẻ đang đứng sau ghế anh. Ngồi ngoảnh lưng ra cửa nên anh không nghe thấy lúc cô ta vào. Cô gái Thổ Nhĩ Kỳ, thắt một chiếc khăn nhỏ trên đầu, đã làm thay cho chị tạp vụ cũ ở đây từ mấy ngày nay. Cô ta đứng, tay cầm cái ống hút bụi và cười. Cô ta nhìn anh và đi ngay ra phía cửa.
    - Xin lỗi anh. Rất xin lỗi - Cô ta nói nhanh, giọng lo lắng. - Em cứ nghĩ là giờ này thì không còn ai ở văn phòng. Bao giờ em cũng gõ cửa. Để mai em hút vậy. Cũng chẳng phải việc cấp bách gì. Anh làm việc thoải mái đi nhé.
    Và cô vừa đóng cửa vừa nói thêm:
    - Và không nên khóc. Mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi mà.
    Anh đến bên giá sách cạnh cửa sổ. Mở cửa thông gió. Tiếng ồn ào đều đặn bình yên từ đường cao tốc ùa vào phòng. Anh lấy cuốn sách mới mua tháng trước đang nằm chờ đến lượt mình trong chồng sách cao những cuốn "cần phải đọc".
    Anh quyết định không về nhà. Hôm nay anh không muốn sự trống trải ở nhà. Ở đây ít ra anh cũng có Internet . Anh cảm thấy hôm nay mình muốn ở gần Internet hơn. Anh cảm thấy nhớ cô và rằng anh ước gì đã là sáng hôm sau.
    Đọc bao giờ cũng giúp ta chờ đợi - anh nghĩ.
    Lần đầu tiên anh muốn đợi qua đêm. Để gặp cô. Nhanh nhất.
    : Cô đợi anh. Hôm nay cô thấy xúc động lạ lùng. Hơn thường ngày. Khi anh đột ngột ra khỏi mạng ở giữa chừng câu để đi họp, cuộc họp mà anh chợt nhớ đến vào phút chót, cô bỗng thấy trống trải và im ắng. Nghe thế có vẻ lâm ly quá, nhưng lại là sự thật: từ một thời điểm nào đó, thế giới của cô thực sự trống trải và im ắng khi thiếu anh.
    Cái thế giới của ICQ, của chat và Internet này chỉ tưởng như im ắng thế thôi. Âm thanh, đó cũng là vấn đề của trí tưởng tượng. Bởi người ta có thể trải nghiệm âm thanh và giọng nói mà không cần phải nghe thấy chúng. Internet cùng với anh luôn đầy ắp âm thanh. Cô cười, thậm chí nhiều khi bật cười to. Cô thầm thì với anh nhưng khi anh làm cô xúc động. Cô hét lên - những khi một mình ở văn phòng, đương nhiên -khi anh làm cô nổi cáu hay khiêu khích cô. Cô dùng bàn phím hay chuột để gõ lên mặt bàn những lúc sốt ruột chờ câu trả lời hay bình luận của anh. Cô nghe nhạc mỗi khi anh bảo. Cô nói thành tiếng những từ mà đôi khi theo anh, chúng chỉ có nghĩa khi được nói lên thành tiếng hoặc thầm thì chứ không chỉ được đọc. Với anh hiếm khi im lặng.
    Do vậy mà gần đây, khi anh biến mất, hoặc - thường hay xảy ra nhất - cô rời khỏi máy tính, thì trong thế giới của cô bỗng im ắng như trên một sân vận động không người. Nhưng hoàn toàn không phải là sự im ắng ấy. Và sự trống trải ấy. Cô biết mà.
    Khi viết cho anh cái câu cuối ấy, hơi tình cảm quá, như một lát sau cô nhận thấy, về sự "im ắng trong thế giới của cô", thì cô chợt hiểu rằng cô muốn đến đây, đến văn phòng này cả vào thứ bảy và chủ nhật. Mà cô sẵn lòng đến nhất là vào ban đêm. Anh hay làm việc về đêm. Cô thường hay nghĩ là dẫu chỉ một lần thôi, Cô muốn có anh ở đầu bên kia cả một đêm. Công việc ở văn phòng này là một cái gì đó ở hàng thứ tư. Giải quyết thật nhanh việc mà nó cho phép mình được yên ổn với sếp, với cô thư ký và với tụi bạn gái makerting trong một khoảng thời gian nào đấy rồi ngay lập tức quay lại với Jakub. Anh lúc nào cũng có sẵn : ICQ, chat, e-mail. Chính anh dạy cô rằng trong Internet, tất cả "đều ở trong tầm tay". Chỉ cần biết phải đưa cánh tay đó ra như thế nào. Cô đã biết và biết ngày một nhiều. Chỉ có bìa của cái tập dày cộp mà cô đọc từ một tuần nay là có đầu đề "phân tích thị trường". Còn bên dưới, là một của một cuốn sách hoàn toàn khác, để đánh lừa cô thư ký hay thóc mách, rất hấp dẫn như là Internet Unleased, mà dịch thoải mái thì có nghĩa kiểu như là Internet được giải phóng. Và nghĩ rằng mới chỉ cách đây không lâu cô còn không thể, bởi cô không muốn đọc bản hướng dẫn sử dụng chỉ vài trang, làm thế nào cho cái máy quay video gia đình hoạt động.
    Điều này trở nên nguy hiểm. Cô bắt đầu nôn nóng xích lại gần cái trạng thái, mà ở đó người đàn ông lại lấp đầy cả thế giới của cô. Cô không muốn thế. Đó phải là tình bạn. Chứ không phải tình yêu! Hôm nay là lần đầu tiên cô sử dụng từ này khi nghĩ đến Jakub. Cô không muốn bất cứ một tình yêu nào. Tình yêu chứa trong nó sự đau khổ. Không thể lẩn tránh cho dù trong những lúc chia tay. Mà họ thì chia tay nhau hàng ngày. Tình bạn - không. Tình yêu có thể tồn tại một cách đơn phương. Tình bạn - không bao giờ. Tình yêu chứa đầy sự kiêu căng, ích kỷ, thói tham lam và sự vô ơn. Nó không nhận biết công lao và không phát chứng chỉ. Ngoài ra, anh bạn cực kỳ hiếm khi kết thúc bằng tình yêu. Đây không thể là bất cứ một tình yêu nào! Cùng lắm chỉ là mối quan hệ tiệm cận. Nó làm cho hai người không ngừng xích lại gần nhau, nhưng không bao giờ đe dọa bởi sự đụng chạm.
    Mà cô đâu có yêu anh! Đây chỉ là sự hài lòng của một người vợ không được quan tâm. Hơn nữa, anh chỉ là ảo. Không thể, ừm, phạm tội với anh được. Hôm nay cô cảm thấy, dẫu sao cô vẫn muốn ra khỏi đường tiệm cận đó và chạm vào anh. Liệu đó đã phải là tội lỗi?
    Cô đợi anh, nhưng anh vẫn chưa đi họp về. Cô phải làm một cái gì đó, để cải thiện tâm trạng. Thợ làm tóc bao giờ cũng giúp ích. Cô gọi điện cho chị Ivona. Vẫn còn chỗ trống. Nhưng phải sau hai mươi giờ. Cô không vội đi đâu. Chồng cô đi vắng từ hôm qua. Anh ấy đi công tác đâu đó. Cô bảo rằng cô sẵn sàng đi kể cả muộn hơn.
    Chị Ivona là chủ một trong số những cửa hiệu hay ?" như chị tự gọi ?" "studio" tóc bất bình thường nhất ở Varszawa. Tại trung tâm, gần đại học bách khoa. Trên tầng hai của một khu nhà từ trước chiến tranh. Những tấm ký họa hiện đại trên tường, những chiếc ghế da, những nhân viên đón tiếp ở cửa, dòng chữ độc đáo trên máy tính về những qui trình làm tóc "được ưa thích nhất". Tiếng nhạc lạ tai khắp "studio" kể cả trong các tường, toilet thơm nức mùi hoa nhài của nước xịt phòng. Một góc sang trọng trên tầng hai của một tòa nhà xám xịt. Chị Ivona biết rằng thời gian ở hiệu làm tóc còn riêng tư hơn cả thời gian ở chỗ bác sĩ phụ khoa. Ở chổ chị, người ta không chỉ làm tóc. Ở chổ chị, người ta thường bắt đầu làm chương trình cho cuộc đời.
    Khi cô đến "studio" vẫn đang nhộn nhịp. Hầu như không có ghế nào trống. Ivona dừng uốn tóc cho một khách hàng để đến chỗ cô. Đã từ lâu họ gọi nhau là cậu. Cô chỉ để cho Ivona chải tóc cho mình.
    - Một lát nữa thôi. Cậu cứ uống hết ly cà phê là mình xong.
    Cô ngồi xuống cái ghế cạnh bàn để báo. Vừa lúc cô gái học việc đưa cho cô ly cà phê đặt trong một chiếc khay bạc.
    Cô nhận thấy mùi whisky ưa thích. Cô ngẩng đầu, nhìn Ivona và cười đầy biết ơn.
    - Làm sao mà chị ấy biết nhỉ - cô nghĩ.
    Ivona là một trong số những phụ nữ hấp dẫn nhất mà cô được biết. Khoảng ba mươi tuổi, tóc vàng để dài, bao giờ cũng trang điểm tinh tế không chê vào đâu được. Khi thì mặc quần bó sát, khi thì mini juýp, khi lại mặc chân váy dài xẻ cao. Hầu như bao giờ cũng trễ cổ. Những ngón tay thon thả với những cái móng tay hứa hẹn những cái cấu đau. Ngực. Bộ ngực hoàn hảo.
    Ivona biết rất rõ, tất cả những ông chồng, những anh người yêu đang chờ những người phụ nữ của mình nghĩ gì, cảm thấy gì khi nhìn cô hau háu từ phía sau những tờ báo mà họ dùng để che đi mối quan tâm thực sự của mình. Mà cả cô cũng chả lạ gì. Có lẩn, cũng vào mùa hè, Cô đến đây hoàn toàn hú họa, tức là không đăng ký trước. Đương nhiên là cô phải đợi. Hai tiếng. Ngồi chờ ở ghế, Cô đã quan sát rất kỹ những người đàn ông ấy. Với những bộ óc đã bị di rời hơi xa xuống phía dưới, họ theo dõi từng cử động của Ivona đang chải tóc cho một bà đứng tuổi nào đó. Hôm ấy cô ta che ngực bằng một dải vải màu ôliu hở bụng, một cái quần đen bó sát đến mức không thể sát hơn được nữa. Cô ta đi chân đất. Trên nền nhạc của Bryan Adams. Mải nghiêng người trên đầu bà khách hàng, Cô ta chổng mông ra. Ở giữa lưng, phía trên cái cạp nhỏ của chiếc quần đen, có thể nhìn thấy một hình xăm màu đỏ-tím than. Một bông hồng. Một nửa bị quần che khuất, một nửa lộ ra.

Chia sẻ trang này