1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cô đơn...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi lalamafia, 11/07/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. toyotomi

    toyotomi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/07/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Hihi, đúng là chị cũng có thời gian suy nghĩ như em. Gia đình chị không hạnh phúc. Ba mẹ suốt ngày cãi nhau, và sau cùng là li dị. Lúc đó chị đã nghĩ, chẳng ai hiểu ta, chẳng ai thương ta. Nên chị luôn bấu víu vào 1 tình cảm nào khác. Nhưng cho đến lúc chị về ở với mẹ, với em trai, chị mới thấy, gia đình luôn là nơi ở bên cạnh ta, không bao giờ quay lưng hay bỏ đi, cũng ko làm ta đau như zai được.
    Từ đó luôn tâm niệm để tình cảm gia đình lên đầu tiên. Chị mong em cũng vượt qua được và có 1 gia đình êm đẹp, em gái ạ. Ngoan ngoan nhé
    À, còn 1 điều nữa... hiz.. chị mới iu 1 lần thôi, sao bảo nhiều kinh nghiệm tình trường
  2. lalamafia

    lalamafia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2009
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Bố mẹ em k li dị nhưng vẫn sống là để chịu đựng nhau. Và trong mắt họ thì em là 1 đứa k ra gì mặc dù em chẳng bao h nói lấy 1 câu bậy bạ, em cũng học hành như ai... Vấn đề ở đây là sự khác biệt giữa 2 thế hệ, Em đã thử nc với bố mẹ em nhiều lần, viết thư cũng có nhưng rốt cuộc chẳng đc cái gì. Họ vẫn luôn cho rằng họ đúng và em thì chẳng ra gì. Và cái quan điểm "thương cho roi cho vọt" vẫn luôn là hàng đầu trong gia đình em. Và họ đã k thể biết được em đã tổn thương dường nào... Ngày nào cũng vậy, về đến nhà là chửi mắng, quát tháo, rồi rêu rao với hết ng này ng kia... Nhiều lúc em chỉ muốn chết đi cho nhẹ lòng nhưng rồi lại nghĩ đến thằng em em, nó mới học lớp 4, rồi đây khi bước vào giai đoạn dậy thì nó sẽ sao đây??? Và ròi lại chẳng thể chết được. Chắc em vẫn còn nợ đời nhiều quá.
    Nếu em nhớ k nhầm chị có topic "Vì em hứa sẽ níu kéo khi anh ra đi". Trong đó viết sau khi chia tay chị đã yêu ng khác mà, k phải vậy sao? Dù sao thì đàn ông k phải là cái giống có thể tin được, chẳng thế mà ng ta nói "đàn ông nông nổi giếng khơi, đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu", chị nhỉ.
  3. mafiaht

    mafiaht Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2008
    Bài viết:
    290
    Đã được thích:
    0
    Năm mới đã đến. Mong là mọi người sẽ hết cô đơn
  4. toyotomi

    toyotomi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/07/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Đúng là chị đã có 1 người khác. Một người rất "khác" . Và vì khác như thế, nên trái tim chị luôn vẫn hướng về ngày xa xưa.
    Tình yêu đâu dễ quên. Chỉ có điều, nay chị đã dành hết tình cảm về cho gia đình rồi. Vì như chị đã nói, zai nó cũng chỉ là 1 người đi ngang qua đời ta thôi. Dành cho nó 1 phần ít ỏi còn lại, đề thấy cuộc đời ta vẫn còn niềm vui lãng mạn. Chỉ vậy thôi em à, ko thì sẽ phải khóc nhiều lắm.
    Hy vọng em vẫn luôn lên diễn đàn chia sẻ với mọi người. Vài năm nữa nhìn lại topic này, em sẽ thấy khác. ^^
  5. NghjaMobile

    NghjaMobile Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2010
    Bài viết:
    2.562
    Đã được thích:
    0
    Ngày 20/2/2010
    Vậy là đã 14 ngày,từ cái hôm 23/chạp ấy,đêm nào cũng vậy,tôi không ngủ được.
    Mà cũng chẳng phải là không ngủ được,chỉ là ngủ 1 giấc,thành 4 đến 5 giấc. Cứ 1 chốc lại tự tỉnh giấc,rồi lại cố gắng đưa mình vào giấc ngủ. Rồi 1h hoặc 30'' lại tỉnh giấc.Tôi không biết làm sao tôi lại rơi vào tâm trạng này.Nhưng những đêm nằm không có em-từ hổi cưới-không đêm nào tôi ngủ ngon được.Lạnh lẽo,trông vắng,cô đơn.và nghĩ đến em,tôi lại hình dung ra cảnh em đang nói chuyện,chỉ là nói chuyện thôi,với 1 người đàn ông khác,cũng tình cảm như tôi vậy.Tôi lại đau.Đau.Đau...
    Sáng nay,đột nhiên em sms,em nói muốn đòi lại nhẫn cưới,ôi,chiếc nhẫn cưới,cứ bao giờ tôi nhìn vào,nó,bao nhiêu kỉ niệm của 2 đứa,tôi không thể nào quên được.Cho đến bây giờ,tôi có còn giữ được cái gì của em đâu? Một cái kẹp tóc,1 cái dây buộc tóc,1 chiếc nhẫn cưới,và 1 khung cảnh cưới vô hồn.Đợt tết tôi ốm nằm trên gác,tết dùng N73 hy vọng chụp đc nhiều ảnh,nhưng có đi đâu đâu mà chụp ảnh? Tôi không mang sạc về nhà.Mượn tạm sạc của bố.Có 1 lần tôi lên phòng,thấy ảnh cưới của 2 đứa úp vào tường chứ không xoay ra ngoài,tôi hiểu rằng.Bố đã lên phòng lấy sạc,nhìn ảnh cưới lúc nào cũng chiếu vào mặt tôi mỗi khi tôi ngủ.Bố biết rằng đêm tôi không ngủ đc.Ngắm ảnh em mờ mờ ảo ảo.Tôi lại khóc...
    Có những lúc,tự nhiên nhặt đc 1 đồ của em ở trên phòng,tôi thấy nhớ em biết bao,tôi cầm chiếc buộc tóc của em ôm vào lòng,tôi có ngửi xem có còn mùi của em không. Đã từ lâu lắm rồi,chiếc buộc tóc giờ đây vô tri và ngu ngốc. Những quyển tiểu thuyết Sydney Sheldon :Nếu còn có ngày mai,Không gì là mãi mãi,Sáng trưa đêm... Bố già - mariopuzzo.Tất cả giờ đây còn có nghĩa lý gì.Tất cả đều là vô nghĩa - khi không có em.
    Lại nói lại nói về chuyện em đòi lại nhẫn cưới,em ác thay,em có biết đâu rằng,tôi giờ chỉ giữ lại của em có mấy thứ thôi.mà quan trọng hơn nữa,tôi đã nói rồi,tôi không chịu được sự chia tay,tôi đàn bà,tôi lụy tình.Tôi biết rằng em đã mãi mãi xa tôi rồi.Không còn 1 chút giận hờn,không còn bên nhau kể chuyện sớm trưa.Nhưng tôi không chịu đc chuyện ấy.Mùng 4 tết,tôi quyết định nghĩ rằng. HẾT RỒI.Nhưng cả đêm ấy.Tôi không tài nào ngủ được. Tôi biết rằng tôi đang suy sụp,và sẽ gục ngã và không thể chịu đựng được sự chia tay. Nên tôi phải lừa dối bản thân,tôi vẫn tự nhủ rằng,em đang giận tôi,có thể,sau 1 thời gian,em sẽ quay lại,vui cùng niềm vui và nỗi buồn thì tôi vẫn cứ giữ 1 mình như trước.Tôi biết là hết rồi,nhưng tôi không chấp nhận đc sự thật.Tôi sẽ đeo chiếc nhẫn này mãi mãi,và rồi có việc gì xảy ra,tôi vaaxn cứ đeo nó.Em hỏi tôi,"thế lúc lấy người khác anh vẫn đeo ah" - Tôi đã" Em biết được rằng anh sẽ lấy người khác?".
    Tôi không muốn nói điều đó cho em nghe đâu.Em nghe rồi cũng sẽ hiểu: Tôi không thoát khỏi em được.Nhưng tôi 1 lần nữa,lại đánh mất mình. và tôi cũng nói rồi,tôi không cần em thượng hại,ha ha ha,tôi cần em quay lại.Nói vui vậy thôi mà cũng là nói thật,tôi không muốn em thương hại tôi nữa,nhưng tôi không hiểu sao tôi vẫn cứ làm em thương hại tôi,để rồi em lại sỷ nhục tôi.
    Nếu có thể,tôi sẽ nói điều này với em:Nếu tôi chấp nhận chia tay,thì tôi sẽ đau không chịu nổi.Và tôi biết là mất em mãi mãi.Nhưng tôi vẫn hy vọng,rằng có 1 ngày em sẽ trở lại bên tôi.6 tháng.1 năm .2 năm hay là 5 năm.Có lẽ thế sẽ dễ chịu hơn.Mà sự thật là thế ...
    Tôi sẽ trích 1 đoạn này lên mạng,1 chút này thôi,tôi muốn mọi người sẽ chia sẻ vs tôi.Và có thể,em sẽ đọc được,em sẽ lại coi thường tôi.Nhưng,tôi mới phải là người coi thường em chứ ...
  6. lalamafia

    lalamafia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2009
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Chia sẻ cùng anh.
    Đàn ông thì hãy mạnh mẽ anh ạ, hoặc chí ít là hãy cứ cố tỏ ra mạnh mẽ. phụ nữ họ là phái yếu mà, họ cần 1 chỗ để dựa dẫm, tin cậy. Mà thôi, chuyện của anh và chị ấy đã qua, những gì k phải của mình thì mãi mãi k phải của mình anh ạ. Đau đấy, phũ phàng đấy nhưng rồi thời gian sẽ xóa nhòa những nỗi đau và làm lành những vết thương, để rồi khi nhìn lại ta thấy mình trưởng thành hơn... Cố lên anh ạ. Chúc anh 1 năm mới nhiều niềm vui.
  7. lalamafia

    lalamafia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2009
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0

    Đúng là chị đã có 1 người khác. Một người rất "khác" . Và vì khác như thế, nên trái tim chị luôn vẫn hướng về ngày xa xưa.
    Tình yêu đâu dễ quên. Chỉ có điều, nay chị đã dành hết tình cảm về cho gia đình rồi. Vì như chị đã nói, zai nó cũng chỉ là 1 người đi ngang qua đời ta thôi. Dành cho nó 1 phần ít ỏi còn lại, đề thấy cuộc đời ta vẫn còn niềm vui lãng mạn. Chỉ vậy thôi em à, ko thì sẽ phải khóc nhiều lắm.
    Hy vọng em vẫn luôn lên diễn đàn chia sẻ với mọi người. Vài năm nữa nhìn lại topic này, em sẽ thấy khác. ^^
    [/quote] Vâng. đàn ông là đàn ông và họ k có quyền làm mình đau chị nhỉ. Em đã, đang và sẽ sống với phương châm ấy.
    Em hay lên diễn đàn lắm nhưng thỉnh thoảng mới lôi cái topic này lên. Những lúc em vào đây viết là những lúc em cô đơn nhất, cảm giác k còn lối thoát, k có 1 chỗ dựa nào cả... Còn bình thường em vẫn luôn cố gắng ở nhà thì giả câm giả điếc, đến lớp thì tươi cười như k có chuyện gì, gặp gỡ bạn bè ngoài xã hội thì cứng cỏi... Ôi! con người mà chị, mỗi đời người chỉ là 1 vở kịch mà thôi...
  8. vitgioi1

    vitgioi1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2010
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    del

Chia sẻ trang này