1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

có hay không TÌNH YÊU VĨNH CỬU

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi tiencosac_bg, 04/05/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. dr_slums

    dr_slums Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.531
    Đã được thích:
    2
    Tiếp đi bác ơi ! sao mọi ngày post dài hôm nay post ít thế ! em nóng lòng lắm rồi ! em xin tặng bác 5*
  2. RAGNAROK

    RAGNAROK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    3.891
    Đã được thích:
    1
    sao cái topic này lại biến thành kể chuyện thế này nhỉ, cố gắng đi đúng vào chủ đề topic và nội dung của diễn đàn anh em nhé
  3. dr_slums

    dr_slums Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.531
    Đã được thích:
    2
    Chẳng sao cả ! chuyện này rất hay ! đã đọc xong đâu mà vội kết luận thế hả bác RAG ? ??
  4. tiencosac_bg

    tiencosac_bg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/12/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    oài topic này vừa mỏ xẻ tâm lý con người , vừa tham khảo những chuyện tình đẹp
    đọc chuyện cũng là giả thiết để các vị dự đoán kết luận mừ !!
    Tui rất ủng hộ hình thức đặt giả thiết để mò kết luận , vì nhìu người sợ kể thật về mình ! đúng kô nhỉ ? hehhehhehe
  5. dr_slums

    dr_slums Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.531
    Đã được thích:
    2
    Bác lancelot đâu rồi ! ( giờ rồi mà chẳng thấy bác post bài gì cả ? em đợi dài cổ để nghe chuyện của bác ddấy
    mình nghiện chuyện này rồi. Tò mò quá không biết thế nào? Lúc nãy vào còn thấy bác ý ở đấy em tưởng đang viết nên cố đợi giờ thì bài không mà người cũng không.
    Được dr_slums sửa chữa / chuyển vào 10:01 ngày 09/05/2006
  6. lancelots

    lancelots Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    218
    Đã được thích:
    0
    Tiếp đây nè
    Cả ngày không thấy em gọi, buổi chiều, tôi quyết định gọi cho em thì không có em ở nhà. Nhắn lại vào máy em mấy câu hỏi thăm xã giao rồi tắc tịt. Băn khoăn không biết có chuyện gì xảy ra với em không? Lúc này mới thấy tiếc không lấy số điện thoại của Bạch Tuyết. Ra vào không yên trong một vài hôm tiếp theo, không muốn rơi vào cái vòng luẩn quẩn của những người bị em chinh phục nên cũng không liên lạc lại cho em nữa. Thỉnh thoảng cũng có lượn qua công viên nhưng chẳng thấy ai ngồi. Tâm trạng gì mà vẽ vời nữa.
    Đến ngày thứ 3, tôi gần như đã khẳng định tôi là một ngôi sao gắn thêm trên ngực áo của em thì tôi nhận được thư. Thư tay hẳn hoi. Ở cái thời mà internet, nhắn tin, chat và vô vàn các công cụ khác đang dần dần thay thế và khoả lấp những ngại ngần của loài người thì một lá thư viết tay chẳng khác gì một người mặc quần áo trong cả thế giới cởi truồng. Mỗi khi căng thẳng tay tôi lại run như lúc đó nhưng cảm giác như chuẩn bị nghe một tin xấu nó khác hẳn. Tôi quyết định không đọc thư vội. Ăn uống, dọn nhà cửa sạch sẽ, tắm rửa tất cả những việc bình thường ít khi tôi làm cùng một trong một ngày xong, tôi nghĩ đã đến lúc đối diện vơí sự thật. Nhưng để tăng thêm phần éo le tôi còn cho một điã jazz buồn và chuyển hẳn sang đèn vàng để gặm nhấm cái cảm giác mà không biết là mình cũng có. Yêu cũng nhiều, chia tay cũng lắm nhưng mấy khi tôi có được cảm giác này. Cuộc sống như một món ăn. Có người chỉ cần no, có người chỉ thích nấu còn có người lại muốn thưởng thức nó. Tôi không đến nỗi ấu trĩ như vậy. Tôi vừa muốn tự nấu, vừa muốn thưởng thức và vừa muốn no. Không phải món nào ngọt cũng là ngon và đắng cay cũng là dở...
    Em có vẻ cân nhắc và suy nghĩ rất kỹ trước khi viết thư vì loại giấy em dùng chắc chắn phải đi mua mơí có. Một người như em tôi có thể cá là sẽ không thể có sẵn giấy viết thư ở nhà. Chữ em viết lúc đầu có phần nắn nót, gẫy gọn nhưng sau đó thì xiên xiên và có chiều hướng nhích lên trên. Chắc lúc đó cảm xúc đã vượt ra ngoài sự kiểm xoát. Nếu không vì mất hành lý khi về nước, có lẽ đó là một trong những kỷ vật được tôn trân trọng nhất về em.
    Đại khái trong thư em viết em không đủ can đảm để gặp tôi, em đến với tôi bằng một động cơ không trong sáng và em chỉ muốn quan hệ của tôi và em dừng ở đó. Nêú được em sẽ gặp tôi ngay và chúng tôi sẽ có một kỷ niệm đáng nhớ. Đừng hành hạ em bởi những cảm giác mà em chưa bao giờ biết và không bao giờ muốn biết. Em không xứng đáng có được những điều đó đâu. Đó là quả báo từ những việc em đã làm với những người đàn ông trước....
    Trong thư em còn có những chỗ nhòe đi mà sau này tôi băn khoăn không biết có phải là Heineken hay không? Nhưng cảm giác trung là tôi thấy em đang ở trong một trạng thái cảm giác không an toàn. Tôi không thể tin em chưa bao giờ có cảm giác yêu thật sự nhưng trên thực tế thì có vẻ là như vậy. Em vẫn thường rất chủ động trong các mối quan hệ. Chợt đến lúc này không còn quyền kiểm soát cảm giác của chính mình, lạc lối và mất phương hướng em muốn bóp nghẹn và thay thế cảm giác đó bằng một điều trần tục....
    Các bác có thể cho tôi là bất cứ thứ gì ở thời điểm này nhưng mặc dù tôi biết tôi không yêu em nhưng cảm giác của tôi giành cho em vẫn rất nhiều. Tôi đã quyết định sẽ mang lại cho em ít nhất là lần cảm giác được yêu thương thực sự nên tôi viết ngay một lá thư không cần suy nghĩ. Tôi viết không dài, cũng không còn nhớ tôi đã viết gì vì lúc đó đâu có nghĩ gì nhiều. Nhưng tôi nhớ tôi có gửi kèm một bài hát mà tôi tình cờ biết. Tôi nói với em rằng nêú em hiểu được những gì anh muốn nói qua bài hát này. Em chỉ việc gọi anh bất kỳ lúc nào, anh sẽ ở bên em dù chỉ để mang lại cho em một giây hạnh phúc. Các bác cùng nghe bài hát này với tôi và chia xẻ cảm giác của em lúc nhận được nó nhé.
    How Can I not love you!
    written by George Fenton, Babyface, Robert Kraft (1999)
    performed by Joy Enriquez
    Can not touch
    Can not hold
    Can not be together
    Can not love
    Can not kiss
    Can not have each other
    Must be strong, and we must let go
    Can not say what our hearts must know
    How can I not love you
    What do I tell my heart
    When do I not want you
    Here in my arms
    How does one waltz away
    From all the memories
    How do I not miss you
    When you are gone
    Can not dream
    Can not share
    Sweet and tender moments
    Can not feel
    How we feel
    Must pretend it''s over
    Must be brave, and we must go on
    Must not say, what we''ve known all along
    How can I not love you
    What do I tell my heart
    When do I not want you
    Here in my arms
    How does one waltz away
    From all the memories
    How do I not miss you
    When you are gone
    How can I not love you
    (còn nữa)
    có ai biết cách post file mp3 lên không? Tôi cố gắng đưa lên cho mọi người chia sẻ cảm xúc cùng tác giả nhưng không được ....
  7. dr_slums

    dr_slums Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.531
    Đã được thích:
    2
    Vẫn ngắn quá viết dài nốt đi em sốt ruột lắm rồi ! Bác nào muốn nghe bài hát thì vào đây down về nhé ! không biết có đúng bài đó không ?
    http://www.sendspace.com/file/1tb37u
  8. lancelots

    lancelots Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2006
    Bài viết:
    218
    Đã được thích:
    0
    Lại tiếp nữa nè
    Lại kể đến những chuỗi ngày chờ đợi em trả lời. Viết thư tay có rất nhiều điểm lợi nhưng hại cũng không phải ít. Trong thời đại thông tin, có những phương tiện giúp người ta gần nhau đến mức kỳ lạ. Chat thì khỏi phải bàn rồi, ngay cả email cũng chỉ mất trong ngày và nhắn tin thì mất vài phút để có trả lời. Thế nhưng những lá thư tay thì mất đến cả tuần. Cũng rất nóng ruột nhưng vì tôn trọng quyết định của em, tôi đành im lặng và chờ đợi.
    Mỗi ngày 2 lần đều như vắt chanh, tôi ngồi cửa đợi gã đưa thư đáng ghét lúc nào cũng nhăn nhở khi nhìn thấy tôi mặt dài như cái bơm nhận từ tay gã một đống quảng cáo và hoá đơn các loại. Mãi rồi cũng thành một thói quen. Vả rồi cũng vào một buổi sáng như vậy, sau khi làm đủ các trò để giết thời gian chờ đến giờ đưa thư đúng lúc ra cửa thì có điện thoại. Không biết ai gọi sớm thế, kệ, ra ngóng thư đã. Sau khi thất thểu đi vào khi vẫn không có thư em tôi lại nghe thấy điện thoại réo. Có lẽ vì quá mong đợi thư em nên quên mất rằng em cũng có thể gọi điện. Vì vậy khi nhấc máy tôi chỉ cụt lủn. Nghe. Đầu kia im lặng đủ để tôi có cảm nhận rằng đó là em. Tôi chơi một quả liều: Nói gì với anh đi Vick. Lại một khoảng lặng Gặp em ở chỗ cũ nhé, em đang chờ. Bao nhiêu kìm nén đợi chờ từ mấy ngày nay như oà vỡ. Tự nhiên tôi không biết làm gì, nói gì. Luống cuống mất một lúc, tôi mới định thần được. Ôn lại trong đầu những dự định sẽ làm khi gặp em một lượt. Các trường hợp giả định sẽ diễn ra và cách giải quyết. (mấy hôm đó rảnh quá mà, có biết làm gì đâu) Tôi còn chuẩn bị cả một chiếc nhẫn cho em. Lúc đầu định mua nhẫn kim cương nhưng có vẻ nghiêm trọng quá nên cuối cùng chọn một chiếc nhẫn có mặt hình chữ nhật, che 1 đốt ngón tay màu xanh ngọc rất dễ thương. Tất nhiên là không quên mang theo kể cả trong lúc vội vàng chạy ra công viên.
    Mặc dù đang ở trong trạng thái vội vã nhưng khi gần tơí nơi tôi vẫn chậm lại để kịp ngắm em. Em vẫn vậy, thật thư thái ngồi đọc sách vào đúng chỗ mà đã bao nhiêu lần tôi có dịp chiêm ngưỡng em. Thật thanh thản. Aó em trắng sáng tạo nên một vầng sáng xung quanh em làm tôi ngơ ngẩn (hu hu nhớ em quá)
    Như có linh cảm, em nhìn về phía tôi, vẫn khuôn mặt đó, vẫn mùi hương đó và vẫn vóc dáng đó nhưng tôi hồi hộp còn hơn lần đầu. Biết rằng mình đang đứng trước một bước quyết định thôi không vội vàng gì lên tiếng. Em đột ngột cười thật tươi và xòe tay ra hỏi : Hoa của em đâu. Tôi ớ người ngay tại chỗ. Em ác thật, vẫn chứng nào tật nấy muốn đẩy tôi vào hoàn cảnh gà mắc tóc. Vẫn cười và không rút tay về, em nhìn tôi tinh quái. Nhưng lần này tự nhiên thông mình đột xuất tôi rút bút ra, kéo em ngồi xuống ghế và bắt bắt đầu vẽ một bông hoa hồng vào lòng bàn tay em. Em có vẻ nhột, định rụt về nhưng tôi vẫn giữ cho đến khi hoàn thành xong tác phẩm của mình. Trong lúc đó, tôi biết em đang nhìn tôi chăm chú. Không để em trở lại thế chủ động, tôi quyết định làm theo kế hoạch. Chỉ còn vài nét nữa là hoàn thành tôi lóng ngóng làm rơi bút xuống đất. Em còn chưa kịp hiểu gì tôi đã cúi xuống nhặt, nhanh tay lấy chiếc nhẫn trong túi ra, quỳ 1 gối trước mặt em, vẫn giữ tay em và lấy hết can đảm nói một câu..... Các bác nghĩ là câu gì?
    Be my sky (Hãy là bầu trời của anh nhé)
    Nếu chỉ được nhớ 1 điều về em, có lẽ tôi sẽ nhớ hình ảnh em cắn môi giống lúc này và giống lúc nụ hôn sét đánh. Về sau, cũng có vài lần em cắn môi nữa và mỗi lúc như vậy trong tôi lại trào lên những cảm giác khó tả. Nó mạnh mẽ đến mức làm tôi có cảm giác đau thắt cả ***g ngực. Vừa muốn yêu em, vừa muốn bao bọc che chở em, vừa muốn lao vào cắn xé em. Nhìn em ngây thơ và đáng yêu vô tả. Em im lặng một lúc, không rút tay về, không cưỡng lại khi tôi đeo nhẫn vào tay em và cũng không nâng tôi dậy. May lúc này còn sớm nên công viên cũng ít người. Hành động của em cũng ngoại dự tính của tôi nên ngay cả tôi cũng không biết phải làm gì. Thế rồi em ôm đầu tôi vào ngực em, nhẹ nhàng kéo tôi lên ghế và dựa đầu vào vai tôi. Trong lúc ngồi dậy, chỉ một thoáng thôi tôi nhìn vào mắt em. Em không khóc nhưng chưa bao giờ tôi thấy một đôi mắt buồn đến thế, không mọng nước nhưng rất ướt và không có thần. Giống như vào giây phút đó, em đang ở cõi khác vậy. Em nói rất nhẹ nhàng, anh hát cho em nghe đi, hát bài hát giành cho chúng ta ý. Tôi đâu còn hát nổi. Không hiểu tại sao mình lại buồn đến thế. Vẫn biết sẽ cố gắng hoàn thành vai diễn của mình, vượt qua mọi ngại ngùng và rào cản để em có được cảm giác cuả một tình yêu thật sự vì tôi dám cá rằng chồng chưa cưới của em sẽ không bao giờ quỳ trước mặt em như tất cả các cô gái đều mơ ước. Nhưng sau khi làm xong tại sao tôi lại không thấy vui mà lại buồn như vậy? Em nhắc lại, anh hát đi anh, em muốn nghe anh hát. Rồi em cuộn tròn lại gối đầu lên chân tôi và nhắm mắt. Trong khi tay tôi còn chơi vơi chưa biết để đâu em ôm lấy tay tôi như trẻ con ôm gối ngủ. Lấy hết can đảm, tôi cũng ư ử giai điệu của bài hát đã làm em thay đổi. Em ngủ rất say xưa như mấy hôm liền không đuợc ngủ. Tôi cứ ngồi như vậy, trơ mặt cho thiên hạ đi qua đi lại tò mò nhìn ngó (trong đó có vài em chỉ mấy tuần trước thôi tôi còn có ý định làm quen).
    Em dậy, vươn vai giống một con mèo lại cười rất tươi. Tôi chưa bao giờ thấy một ai cho đến tận bây giờ vừa mở mắt ra mà đã cười được như em. Mắt em bừng sáng chỉ bởi nụ cười đó. Em kéo tay tôi, mình đi đi anh, em muốn anh đi cùng em đến một nơi đặc biệt... tôi không hỏi, chỉ biết đi theo em...
    (còn nữa)
  9. dr_slums

    dr_slums Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.531
    Đã được thích:
    2
    Hình như em không giục thì bác không viết hay sao ý ! Em mang bài nay đi quảng cáo cho bọn bạn em nó khen hay hết lời. 10 giờ dến nới rồi
  10. Codaikhongten

    Codaikhongten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2006
    Bài viết:
    493
    Đã được thích:
    0
    Ta có hai điều kiện có và ắt có:
    1/Xuân Quỳnh:
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
    Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
    Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
    2/Huy Cận:
    Rồi một ngày mai anh với em
    Nằm luôn lòng đất giấc im lìm
    Tai xương anh vẫn còn nghe ngóng
    Hoa lá hồn em trong lặng im.
    Từ (1) và (2)..........>dpcm.

Chia sẻ trang này