1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có khi nào cảm xúc nhạt phai ?

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi lovestory_no9, 14/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. pearlpine

    pearlpine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/01/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    ...Tưởng rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên
    Tưởng rằng đã quên, tay em vẫn còn
    Dựng đời bão lên
    Làm từng vết thương hồn nhiên...
    Mọi thứ sẽ không phai mờ. Nó vẫn ở đó và bị che khuất. Một ngày gió thổi bức màn đi, nó lại hiện ra mồn một, an nhiên.
    ...Tưởng rằng đã quên, nhưng tim yếu mềm...
  2. TieuBao

    TieuBao Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    643
    Đã được thích:
    0
    Nhiều lúc thấy lòng quá hững hờ, phải chăng cảm xúc đã nhạt phai? Có lẽ hắn đã quen với cảm giác thất bại và cô độc.
    Tối qua mơ về một người đã xa lắm, tưởng rằng đã quên, thế mà...Có lẽ đó là sự ám ảnh của quá khứ.
  3. dtmttvn

    dtmttvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2004
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Những người yêu nhạc Trịnh thường là những người có tâm hồn sâu sắc và nhạy cảm, chính vì vậy những hồi ức, những thành công hay thất bại và muôn vàn thứ khác đôi khi lại trở thành một "cảm giác" khó giải thích..... đó là tâm hồn đấy bạn ạ! Hãy giữ nhé!
    Được dtmttvn sửa chữa / chuyển vào 13:18 ngày 22/04/2004
  4. lovestory_no9

    lovestory_no9 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/01/2003
    Bài viết:
    708
    Đã được thích:
    0
    Quên là cái tất yếu thôi.Con người nào cũng cần quên.Quên để có thể đón nhận cái mới,quên cũng là 1 liều thuốc giảm đau.Ông em thân mến ạ.Cảm xúc nhạt phai thì cũng đừng tiếc nuối nữa.Chị cũng đang quên.Chúc mừng chị đi ,ông em thân mến.
  5. lovestory_no9

    lovestory_no9 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/01/2003
    Bài viết:
    708
    Đã được thích:
    0
    Ha ha ha, quên xong thì vô tư lự nhất trên đời bà chị nhỉ .
    Tình xa như trời ... Tình buồn như mây ... Lãng đãng là thích nhất, đời cho đến đâu thì hưởng thế ... vậy đó .
  6. lovestory_no9

    lovestory_no9 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/01/2003
    Bài viết:
    708
    Đã được thích:
    0
    Em yêu tôi vậy thì tôi tồn tại .
  7. nguoiyeucodon

    nguoiyeucodon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    863
    Đã được thích:
    0
    Tao chợt nhận ra rằng mày mau quên quá, những điều tưởng chừng không thể quên thì mày cũng đã quên rồi .
  8. lovestory_no9

    lovestory_no9 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/01/2003
    Bài viết:
    708
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi mình nhầm lẫn giữa cảm giác chán chường và tuyệt vọng...
    - Anh nghe ra sao, toàn thứ tình yêu không toàn vẹn, em thích những lời hẹn ước thiên đường ở trên kia .
    - Nó cho anh biết được: có em là điều hạnh phúc nhất đời .
  9. marble_eyes

    marble_eyes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/04/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Có khi nào cảm xúc nhạt phai?<------ câu hỏi tuy ngắn gọn nhưng để trả lời được nó không phải là điều đơn giản.
    Có nhiều lúc ngồi một mình ,thường tự hỏi lòng không biết cảm xúc của mình có còn như trước không?... Ngày xưa vẫn vậy và có lẽ bây giờ vẫn thế, nhưng hình như nó đã chuyển tông sang một cái thứ cảm xúc khác rồi thì phải... Vẫn yêu, vẫn nhớ chỉ có điều yêu khác , nhớ khác...Chả biết diễn tả thế nào nữa...Sống ở hiện tại vẫn mang trong lòng những niềm tiếc nhớ về quá khứ_ một thời đã xa.
    At the moment, chỉ ước một điều nho nhỏ rằng mình sẽ dần quên đi được những cái gì không đáng để nhớ...chỉ cần vậy thôi.
  10. witch141v

    witch141v Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    5.882
    Đã được thích:
    0
    Thời gian!
    " Mệt quá đôi chân này
    Tìm đến chiếc ghế nghỉ ngơi"
    Chắc là vậy mà em cũng không bao giờ hy vọng bác có thể đọc được những dòng này của em. Thời gian đủ để cho người ta chuyển từ cảm giác thích sang chán, chán bởi vì người đó không chịu chia sẽ với mình như mình đã giành cho họ. Họ đã làm cho mình tin vào lời họ nói, mình đã mở lòng ra nhưng từ lúc đó mình lại dường như cảm thấy rằng tình cảm của họ đối với mình hình như phai nhạt, mình không chịu nói thật lòng mình hay họ không còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi. Chuyện của em và bác đã ai nói lời bắt đầu đâu nhỉ mà em đã vội nói lời chia tay. Lời đã nói ra rồi thì em không bao giờ rút lại, nhưng tình cảm đâu phải là cái mà cứ nói chấm dứt là nó dừng ngay được đâu. Em buồn. Đúng vậy, hiện giờ thì trong lòng em có rất nhiều điều khó nói, em cẩn thận quá chăng, hay trong lòng em luôn lo sợ rrằng trái tim mình đặt không đúng chỗ. Thôi có nói gì thì giữa em và bác cũng vẫn vậy, 2 đường thẳng song song sẽ chẳng gặp nhau bao giờ. Nhưng em vẫn cám ơn bác, cám ơn bác đã cho em biết thế nào là rung động thế nào biết nghĩ đến một người.
    Rồi mai này,ừ mai này đây
    Sẽ có người nâng em từng bước
    Dạy em biết đặt niềm tin vào phía trước
    Vào con người vào sức mạnh của tình yêu
    Người ấy sau này dù mạnh mẽ biết bao nhiêu
    Biết giận, biết cười, biết nâng em khi ngã
    Người ấy sau này dù biết làm tất cả
    Nhưng em vẫn nhớ rằng : " Đó không phải là Anh"

Chia sẻ trang này