1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cổ Long tiểu luận

Chủ đề trong 'Kiếm hiệp cốc' bởi Loving, 27/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. RedDevil7

    RedDevil7 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2003
    Bài viết:
    1.722
    Đã được thích:
    0
    Cổ Long luận về đàn bà
    Tình cảm đàn bà thật kỳ lạ,nếu anh không giành được sự tôn trọng của họ,cũng sẽ không thể có tình yêu ở họ.Đàn ông có thể yêu do xót xa và thương tình,nhưng đàn bà chỉ yêu người đàn ông được họ tôn trọng.Nếu bạn thấy một người đàn bà do thương tình mà yêu một người đàn ông,bạn có thể khẳng định tình yêu ấy tuyệt nhiên không chân thật,và chắc chắn không thể dài lâu.
    Rượu thường làm đàn ông nhớ đến đàn bà.Rượu có khiến đàn bà nhớ đến đàn ông không?Có đấy.Điều duy nhất khác là sau khi người đàn ông nốc vào sẽ nghĩ đến đàn bà đủ dạng,đủ kiểu,nghĩ đến rất nhiều đàn bà khác nhau.Còn đàn bà sau khi uống rượu,họ thường chỉ nghĩ về một người đàn ông,phần lớn truờng hợp họ nghĩ về nguời đàn ông đã bỏ rơi họ.
    Đàn bà khi yêu thì luôn mong muốn nguời yêu của mình phóng khoáng,rộng rãi,nhưng đàn bà khi đã kết hôn thì lại luôn muốn chồng mình chắt bóp,tằn tiện!
    Phần lớn người đàn bà đều có sức kiên nhẫn và thiên tính chấp nhận vận mệnh của mình.Về mặt này họ quả có mạnh hơn đàn ông nhiều.
    Chỉ có lòng kiêu hãnh và sự tự tin mới là thứ trang sức tốt nhất cho nguời đàn bà.Một ngưòi đàn bà thiếu niềm tin,thiếu hy vọng thì cho dù họ có xinh đẹp cũng tuyệt nhiên không thể có được sức cuốn hút làm lay động lòng người.Điều này cũng giống như là trong con mắt người đàn bà,người đàn ông thành đạt nhất thiết không thể là xấu xí.Chỉ có thành đạt trong sự nghiệp mới là trang sức tốt nhất cho người đàn ông.
    Người đàn bà thật thà chưa hằn đã dễ thương,người đàn bà dễ thương chưa chắc đã thật thà.Chỉ cần anh cảm thấy cô ta đáng yêu thì mặc cho mọi lời nói của cô ta là thật hay giả,anh đều nên tin.Nếu không anh sẽ không phải là người đang ông thông minh ,cũng không phải là người đàn ông biết vui sống.
    Nếu một người đàn bà đã có tình ý với người đàn ông,họ hoàn toàn không cần phải có lý do gì cả,hơn nữa,lý do của đàn bà,vĩnh viễn đàn ông chẳng bao giờ hiểu nổi.
    Người đàn bà thật sự thông minh đều biết rằng dù là khi họ đang nói chuyện với người đàn ông nào ,cái họ hiểu đều nên ít hơn người đàn ông ấy một chút.
    Chỉ khi nào anh đã yêu một người đàn bà,cô ta mới có thể làm tổn thương được anh.Phần lớn đàn bà chỉ làm thương tổn được người đàn ông thật sự yêu họ.
    Người đàn bà thông minh đều biết được thứ chiến lược tốt nhất để đối phó với đàn ông ,đó là để cho đàn ông cảm thấy rằng họ yếu đuối.Bởi vậy,thực ra ngay những người đàn bà trông có vẻ yếu đuối nhất cũng còn cứng rắn hơn khối người đàn ông.
    Đàn ông nếu để cho bạn gái chờ đợi,sẽ không phải là người đàn ông tốt.Nhưng nếu đàn bà muốn để cho bạn trai phải đợi,điều đó chẳng sao,nhưng tốt nhất là họ hãy nhớ rằng,đàn ông không mấy có tính nhẫn nại,dù cho cô có đáng để cho anh ta chờ đợi mấy đi nữa ,anh ta cũng không thể chờ qua lâu được.
    Kết một câu của Kim Dung,ngẫm thật chí lý:
    Đàn bà càng đẹp,lừa người càng giỏi!


    All I ask of you is Believe



  2. kieuphong

    kieuphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/01/2002
    Bài viết:
    5.781
    Đã được thích:
    0
    Tại hạ mạn phép @Loving huynh đổi tên chủ đề thành "Cổ Long tiểu luận" và đưa vào Kiếm hiệp cốc đồ.
    Phong tiêu tiêu hề, Dịch thủy hàn,
    Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn.
  3. Loving

    Loving Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2002
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Cổ Long luận về thống khổ và tử vong
    Nếu mình không thể không nghi ngờ người gần mình nhất, mình tin tưởng nhất, đấy thật là một chuyện thống khổ.
    Thống khổ vốn có thể kích thích thần kinh con người, làm cho phản ứng của họ thêm nhạy bén, cũng có thể phát huy tiềm năng của họ ... dù là một con ngựa, lúc mình gia roi vào nó, làm cho nó đau đớn, nó cũng biết chạy cho nhanh hơn một chút. Dã thú bị thương cũng thông thường đều hung mãnh hơn lúc bình thường!
    Cái thống khổ lớn nhất của con người, không chừng cũng chính là chuyện không thể khống chế được tư tưởng của mình. Mình ráng hết sức đi nghĩ đến những kỷ niệm thú vị một chút xíu, nhưng thay vì vậy cứ nghĩ đến những chuyện chua cay thống khổ, lúc đó, mình sẽ thấy trong lòng như đang có cây kim đâm vào thật nhức nhối.
    Nếu một người thấy người khác còn thống khổ hơn mình, cái thống khổ của họ sẽ giảm đi.
    Một người hoàn toàn không có thống khổ, làm sao chân chính thưởng thức được cái mùi vị của sung sướng.
    Một người lúc chân chính thống khổ, không những họ không còn cái lực lượng và tôn nghiêm để từ chối, họ còn mất đi cái dũng khí để từ chối.
    Cái thống khổ lớn nhất của con người, là cứ đi nghĩ những chuyện mình không nên nghĩ, cũng không muốn nghĩ.
    Chỉ có những người chân chính vô tình, mới không có thống khổ.
    Lúc không có biểu tình gì có nghĩa là một thứ biểu tình đầy thống khổ.
    Chỉ lúc mình chân chính yêu một người nào đó rồi, mình mới chân chính thống khổ.
    Mình không muốn chết, thông thường cũng không muốn người khác chết.
    Câu này nếu nói ở một phương diện khác cũng chính xác.
    Nếu mình muốn giết người ta, phải chuẩn bị sẽ bị người ta giết.
    Tử vong, rất công bình. Trước mặt tử vong, người có vĩ đại bao nhiêu cũng đều biến thành bình phàm.
    Những chuyện người chết có thể nói cho mình nghe được, không chừng còn nhiều hơn cả người còn sống, không những vậy còn tin cậy hơn.
    Mỗi người ai ai sớm muộn gì cũng sẽ có lúc nằm xuống. Bất kể lúc trước y hiển hách ra sao, đợi đến lúc y nằm xuống rồi, xem ra cũng giống người khác.
    Một người lúc đã kinh nghiệm hết bao nhiêu đó "sống" và "chết", tâm tính biến đổi ra sao nhất định không thể ai cũng tưởng tượng được ra.
    Sinh mệnh mỹ hảo như vậy, một người chỉ cần còn sống đó, đã là chuyện đáng ăn mừng rồi.
    Người không muốn chết, cũng sẽ chết. Người càng không muốn chết, có lúc lại ngược lại chết càng nhanh.
    Chỉ cần mình chân chính yêu rồi, thống khổ cũng là đáng để chịu.
    Trong những nơi hoan lạc, tại sao không có những chuyện quá khứ thống khổ ?
    Nếu không có hoan lạc, làm sao có thống khổ được ?
    Khoảng cách giữa thống khổ và hoan lạc, không phải chỉ là một đường chỉ hay sao ?
    Dù là Thần là Phật, chỉ e không khỏi có cái thống khổ của riêng họ, khuôn mặt tươi cười của bọn họ, không chừng chỉ bất quá là cố ý đưa ra cho thế nhân thấy đó thôi.
    Thống khổ trong lòng người, có lúc cũng như miệng vết thương đang làm mủ, mình càng không đi đụng vào nó, nó càng ung thối sâu thêm, nếu mình hằn học cho nó một đao, nó sẽ chảy máu chảy mủ, không chừng ngược lại nó sẽ lành.
    Thống khổ chân chính, ngược lại không cho người ta có cảm giác là có thống khổ.
    Trên đời này trừ thù hận ra, còn có một thứ tình cảm còn đáng sợ hơn ... thống khổ. Thù hận làm cho ta muốn hủy diệt chỉ bất quá là kẻ thù, nhưng cái thứ tình cảm này, làm cho ta muốn hủy diệt chính mình, muốn hủy diệt cả toàn thế giới.
    Ngươi ta sở dĩ có thống khổ, mà vì người ta là động vật có tình cảm. Mình chỉ có ở lúc yêu người nào đó chân chính mới bị chân chính thống khổ. Đấy vốn là một trong những điều bi ai nhất của loài người.
    Trong lòng mình tuy có bi ai, nhưng mình không muốn cho người khác lại chịu dùm cái bi ai và thống khổ của mình ... bi ai, vĩnh viễn chỉ thích hợp cho một mình mình tự gậm nhấm lấy.
    Chết, thường thường dễ dàng hơn là sống nhiều.
    Chết, không phải thống khổ, thống khổ là cái khoảng thời gian phải chờ chết.
    Có những người không chừng không hề biết mình sống để làm gì thật, nhưng còn có người khác đáng thương hơn, bọn họ thậm chí còn không biết mình vì sao mà chết.
    Nếu một người chuyện gì cũng ở trong ý liệu của mình, không phải y sống không khác gì đã chết rồi không ?
    Một người bệnh nặng, sống hay không sống nổi, ít nhất có một nửa là phải xem chính y có muốn sống nữa nay không.
    Y không để mắt vào thành bại, y mạo thị tử vong, lại càng khinh bỉ cái hư danh tài phú trên đời, nhưng y không cách nào chạy trốn được cái tình cảm ẩn tàng tự đáy lòng mình. Y có dũng khí, đối diện bất cứ chuyện gì, y có thành trường kiếm bén nhọn của mình, y tung hoành thiên hạ, nhưng y chặt không đứt tơ tình trong lòng mình.
    Kẻ thù thần bí nhất tàn bạo nhất không những vậy còn không tránh né được của loài người ... tử vong.
    Đối với lịch sử của sinh mệnh con người mà nói, không phải tử vong là một thứ du hí thần bí không ai suy đoán nổi. Người ta chỉ biết sơ luyến có một lần, cũng chính như tử vong cũng chỉ có một lần.
    Chết, không đáng sợ, cũng không đáng bi ai. Đáng sợ đáng bi ai là những người sống trong cái thế giới "sống cũng như chết".
    Trên trời dưới đất, không có chuyện gì chân thực hơn chết.
    Một người sống không phải vì chính mình, thế giới này có rất nhiều người sống vì người khác. Nếu mình đã quảy gánh nặng lên, thì không nên tùy tiện bỏ nó xuống.
    Chết, quý giá làm sao, chỉ có một lần, không có hai lần.
    Giá trị sinh mệnh bản thân, tuyệt đối bình đẵng. Không ai có quyền cho rằng sinh mệnh của mình đáng giá để sống hơn người khác, không ai có quyền cho rằng sinh mệnh của mình quý giá hơn.
    Lời nói không kinh người, chi bằng đừng nói; người không khoái hoạt, chi bằng chết quách.
    Người đang sống, có lúc còn đáng thương hơn người đã chết nhiều lắm đấy.
    Loving
  4. vinhattieu

    vinhattieu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/01/2002
    Bài viết:
    2.169
    Đã được thích:
    0
    Cái gì của Caesar thì hãy trả lại cho Caesar... Văn tuyển này của Mr Tưởng dịch và post ở NMQ, thiết tưởng post một cái link là đủ, để những người có hứng thú tự đi tìm tòi, há chẳng hay hơn sao...
  5. symour1

    symour1 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/11/2001
    Bài viết:
    920
    Đã được thích:
    0
    Tại hạ vừa mới đọc xong bộ Lục Tiểu Phụng thấy quả thật tuyệt hảo , nay so sánh vói bài luận của vị bằng hữu loving kia lại thấy chuẩn xác vô cùng . Ở đây có vị bằng hữu nào đọc Lục Tiểu Phụng chưa nhỉ ?
    Bản chất tốt nhưng bị đời xô đẩy
  6. Loving

    Loving Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2002
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Tôi là thành viên của NMQ. Tôi nghĩ đưa bài thành từng phần thế này thú vị hơn, chứ ai đọc kiếm hiệp chả từng dạo bước qua NMQ. Anh Tường đã ngừng dịch kiếm hiệp rồi, tôi không đưa link vì tôi không thích đưa link. Vậy thôi!!!
    Loving
  7. vinhattieu

    vinhattieu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/01/2002
    Bài viết:
    2.169
    Đã được thích:
    0
    Cũng chỉ là một câu nhận xét nho nhỏ, có gì mà bạn phải serious thế, "tôi không thích vì tôi không thích"...
    Luôn tiện, anh ấy tên Tưởng, không phải Tường...
  8. songoku01

    songoku01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2003
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Lục Tiểu Phụng đúng là hay rồi, nhưng huynh đã đọc Tiêu Thập nhất Lang, Giang hồ tứ quái... Cổ Long còn rất nhiều truyện đặc sắc mang đúng chất Cổ Long đọc hay lắm
  9. Leonids

    Leonids Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0
    Lục Tiểu Phụng và Sở Lưu Hương đều dở bỏ xừ, có gì mà hay!, nói chung chỉ là hay so với các tác phẩm tầm thường kiểu Ưu Đàm Hoá hay Kim Vũ thôi.
    Cả LTP và SLH đều bị trùng lặp trong tình tiết và trong mô típ rất nhiều, hơn nữa truyện trinh thám gì mà không bao quát, loại trừ được các tình huống khác.
    Ký tên
    AQ
  10. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Nếu trong lòng ta không có tình yêu, chỉ có cừu hận, địa ngục đang ở trong lòng ta đấy.
    Nếu trong lòng mình không có tình yêu, chính mình cũng đang ở trong địa ngục.
    Cừu hận cũng như mắc nợ vậy, mình hận người nào, cũng như chính mình đã mắc phải món nợ, trong lòng càng có nhiều cừu hận, thì mình sống trên đời này, vĩnh viễn không có ngày nào được sung sướng.
    Cừu hận là sau này, vi `vậy mỗi người đều có thể hận sai, chỉ có tình yêu mới vĩnh viễn không bị sai.
    Cừu hận vốn không phải trời sinh, nhưng nếu cừu hận đã mọc rễ trong lòng mình rồi, trên đời này không có thứ lực lượng nào có thể nhổ nó ra khỏi.
    Cừu hận không phải là một thứ tình cảm tuyệt đối, trong ý thức của cừu hận, có lúc cũng bao gồm cả thông cảm và tôn kính. Chỉ tiếc là kẻ thù khả ái không nhiều, kẻ thù đáng được tôn kính lại càng ít hơn.
    Yêu và hận không giống nhau nhất ở chỗ, yêu có thể làm người ta nhìn được tương lai, làm cho người ta có đầy hy vọng vào tương lai. Hận chỉ làm người ta nghĩ về quá khứ những điều thống khổ đã xảy ra.
    Khoảng cách giữa hận và yêu, vốn chỉ có một đường chỉ, yêu càng đậm, hận càng cường liệt.
    Đối với một người hận mình càng làm ra vẻ không để ý gì cả, thường thường càng làm cho người đó thêm phẫn hận.
    ==============
    Em thích những câu trên và đồng tình với chúng! Cảm ơn bác Loving nhiều! Topic này hôm nay đọc mới thấy! Phải in ra mới được Hihihi

    I can hardly wait, until I see you again Because I'm filled with love... and sweet anticipation

Chia sẻ trang này