1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

có một ngày tôi muốn...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi manly_202, 10/10/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. manly_202

    manly_202 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2004
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    1 ngày thức dậy như mọi ngày, đêm qua mình có 1 giấc ngủ bình thường, chìm sâu vào , ko mộng mị và chẳng có điều gì có thể đánh thức mình dậy đc. thấy vui vui 1 chút. Sáng, tự dưng có 1 cơn gió lùa vào . vậy là mình tỉnh dậy, chạy ùa ra ban công , hít vào ng ... những thứ cần hít, tự dưng bật cười 1 mình. nhấn máy gọi cho H , nghe cái giọng ngái ngủ thấy ngố ngố, yêu thế nhỉ , hì hì, nghe giọng anô, anô, mình buồn cười quá ,mấy lần suýt phì cười dưng mà bài hát vẫn chưa đến đoạn cần hát thế là cứ im im , rồi tự dưng hát ầm ĩ vào máy khiến H bật ngã người rồi hai đứa lại phá ra cười" này anh ơi, hãy nói yêu em tận trong trái tim ..." Nghe giọng càu nhàu của H, nói là chẳng để H ngủ mình thấy cứ khoai khoái trong lòng, cho chết, ai bảo mấy lần trêu mình giờ trêu lại thế là công bằng .
    vào phòng, kiểm tra lại máy, thế là đã sang ngày 12 rồi, chủ nhật này là sinh nhật cô bé đó, mình nghĩ chẳng biết H đang nghĩ gì, hai sự việc đến cùng 1 lúc thì sẽ như thế nào, mình biết chắc H sẽ bị phân tâm, có lẽ chủ nhật này mình sẽ gọi điện cho L , có nên ko nhỉ ? mình thực sự ko thích lắm, tại sao mình lại phải bận tâm lo về 1 ng như thế, trong khi họ vẫn sống tốt và chẳng có gì phải phiền lòng thì việc gì mình phải coi trọng ng như thế, mình mà lại phải hạ mình đi nói với 1 ng như thế ah ? có đáng ko ? thôi, cứ để đến lúc đấy hẵng hay , tính sau . trưa, xem xong bộ phim , thấy 1 đôi yêu nhau , cưới nhau vì tình yêu , rút cục cũng chia tay trong khi vẫn còn yêu nhau , tình cảm thật là phức tạp, chả muốn nghĩ nữa, tắt tv đi ngủ, đang ngủ thì lại bị dựng dậy , điều mình ko ngờ nhất là số đt đấy nhưng ng gọi lại ko phải ng đấy, ngộ thật, riêng cái đấy cũng đủ biết là u muốn nói điều gì rồi, lại nghe giọng nói, mình thấy .... có lẽ sẽ khó nói chuyện hơn mình tưởng, nhưng thôi , cứ nghĩ mọi cái thoáng hơn 1 chút , có lẽ sẽ qua thôi..
    3h00: chúc anh tôi mọi điều tốt lành , và 1 cuộc sống mới thật tốt

  2. manly_202

    manly_202 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2004
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0

    Được manly_202 sửa chữa / chuyển vào 20:03 ngày 12/10/2004
  3. manly_202

    manly_202 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2004
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    giờ thì mình thấy nhẹ nhõm hơn, ng con gái đó .. lạ thật.mọi cái đã ko như mình nghĩ , nói ra đc những điều đấy thấy nhẹ nhõm hơn , rất nhiều . thật là may , vì mọi cái vẫn tốt đẹp , ko hiểu giờ này H đang làm gì nhỉ ? đáng lẽ giờ này mình phải học mới phải, thế mà lại ....chả ra sao cả, nhưng ko hiểu sao mấy hôm nay chẳng có hứng học hành gì , ghét mấy môn kế toán quá đi mất, giờ mới biết là chọn cái ngành này chẳng hợp với mình, giá mà mình có chút năng khiếu có lẽ mình đã chọn những ngành liên quan đến nghệ thuật, như vậy có lẽ sẽ hợp hơn, thoải mái làm những gì mong muốn, 1 không gian ko bó buộc . dạo này mình có vẻ cởi mở hơn. giờ thì mọi cái đơn giản hơn so với những suy nghĩ của mình, chợt nhớ có 1 ng từng nói, cứ sống vô tư rồi mọi cái sẽ đến theo lẽ tự nhiên mà thôi , chẳng hiểu sao muốn đi uống rượu quá, lạ thật . hôm trc nghe ông anh nói ko biết uống bia rượu, ko thuốc lá, mình hơi ngạc nhiên , lạ thật , mình cũng chẳng hay thế, nhưng .. những lúc như thế này đáng để uống lắm chứ, giá mà tìm đc 1 ng bạn thực sự có lẽ hai đứa sẽ cùng vui , uống 1 mình chắc buồn lắm. thời gian quá nhanh, cứ trôi vùn vụt , mình chẳng làm đc gì cả, rồi đến lúc quay lại , mình sợ cái cảm giác khi mọi cái đến rồi mọi dự định sẽ biến mất,để rồi lại hối tiếc về những gì chưa kịp làm . mình vừa ngồi hồ tây về, chẳng thấy nhẹ nhõm hơn chút gì cả, có lẽ thời tiết hôm nay ko như ngày hôm qua,cứ có cái gì đấy bức bối, quán này lại mở mấy bài nhạc sến, chán quá , thôi , về học ,ko nghĩ nữa.có lẽ nên tạt qua hàng đĩa mua cái đĩa rock mới đc, tự dưng muốn la hét quá, ngộ thật . quán lại vừa mở bài " nightmare" , hay thật , cái quán này, cứ đến lúc mình muốn về thì y như rằng nó lại mở đúng bài hát mình thích , chẳng ra sao , còn nhớ lần đầu vào cái quán, bé tí, cứ như cái hầm hồi xưa chiến tranh , nghe 1 ng gọi tên thằng trông quán là H , lúc đấy mình chột dạ tự dưng quay ra hỏi thằng đấy , ấy tên H hả ? " nó lại nhe răng ra cười, bảo ko phải , thế mới điên , bực mình , về luôn , chẳng ra làm sao , khéo nó tưởng mình dở hơi. Đã định chả thèm quay lại , dưng mà thấy cái quán trông hay hay , thế là cứ đến, lần nào nó cũng mở những bài nghe ...hì hì, cảm giác như tìm đc chỗ hợp sở thích, khoái .
    Được manly_202 sửa chữa / chuyển vào 20:07 ngày 12/10/2004
  4. manly_202

    manly_202 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2004
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0

    Được manly_202 sửa chữa / chuyển vào 17:58 ngày 13/10/2004
  5. manly_202

    manly_202 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2004
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0

    vậy là cho đến thời điểm này mình đã có 1 quyết định rõ ràng, thấy buồn quá, cũng chẳng muốn làm phiền 1 ai nữa, có lúc muốn gọi muốn đi gặp nhưng lại sợ nên có lẽ lại quay trở về với thời gian trc thì tốt hơn , u còn có quá nhiều việc phải lo toang , những suy nghĩ của mình rồi sẽ đi đâu về đâu , rồi cũng sẽ thế mà thôi, và mình sẽ tự giải quyết 1 mình vậy , muốn quá, nhưng lại sợ nên .......Anh .. em rất muốn , rất muốn hét lên rằng giờ em ko biết mình làm như vậy có nên ko ? có nên ko ? thế nhưng ... lại ko thể nói đc, tại sao lại vậy ? mình đã cố gắng, thế nhưng vẫn phải bỏ, mọi việc cứ dồn lại , biết đến bao giờ mới xong đây ?? ngày hôm qua, cũng ngồi ở nơi mình hay ngồi, nhưng ... cũng thấy hợp hợp nhưng ... sao mọi cái ko thanh thản gì hết. ôi, giá như ... mình có quá ích kỉ ko ? thèm đc ùa vào lòng 1 ng bạn để khóc, như trc kia, thèm dc ở gần bên để mắng nhiếc, để trách mắng, nhưng sao lại ko thể ? tại sao mọi cái cứ diễn ra như vậy ?? ko, mình ko đc phép như thế, phải vượt qua thôi. nhất định thế. Giờ mình đang làm gì đây ? ngồi trong góc nhỏ của quán , nhìn xung quanh , mọi việc vẫn đang diễn ra bình thường, nhìn những con ng xung quanh , thấy họ vô tư lạ , nếu con ng ko biết suy nghĩ thì có lẽ mọi cái đã ko như thế này . bây giờ mới là bc đầu của 1 chặng đường dài, sẽ là rất lâu để phải nối tiếp những bc đi tiếp theo, sẽ là rất lâu , sẽ là thế.....em sẽ là em hay là ai vậy em ?vẳng bên tai 1 bài hát , xưa lắm rồi, mình ko còn nhớ nổi đã từng nghe ở đâu,nhưng cũng chẳng làm mình có thể sắp xếp mọi suy nghĩ 1 cách có thứ tự đc như mong muốn . Đêm qua, mình tự hứa sẽ là lần cuối cùng mình như vậy , sẽ ko gọi điện nữa, mình ko muốn , ko muốn cứ làm phiền như thế, mọi cái phải tự mình giải quyết , như vậy sẽ tốt hơn . Ngày mai, ngày mai ... rồi sẽ đến , và rồi sẽ qua, mình ko hiểu là mình co thể làm ngơ đc ko ? mình thấy tiếc , tiếc cho tất cả sự cố gắng trc đây, nhưng ko làm thế nào khác đc cả. quay trở ra, nhìn cái topic, đã là bài số 13 , đúng bằng ngày hôm nay, vậy là mình đang đếm từng ngày, từng ngày, để rồi biết chắc rằng khi mình đứng trc H mình sẽ chẳng làm đc gì cả. Trưa nay nằm mơ, tự dưng lại muốn đc trở về ngôi nhà xưa ở, mọi cái giờ đã thay đổi rất nhiều, có lẽ thế, con ng có vậy ko nhỉ ? bạn bè giờ chẳng còn ai, anh mình nói, cứ thế này thì sẽ chẳng còn ai bên mình, mình đang cảm giác mọi cái dần dần tuột khỏi tay , đau lắm, nhưng tự ái cao quá nên ko muốn níu keó nếu họ ko muốn nữa, ngay cả anh mình cũng thế, rồi đến 1 ngày cũng sẽ thế mà thôi, mình biết điều đấy chứ, thế nên...quán này hôm nay toàn mở mấy bài hát chẳng ra làm sao. còn nhớ hồi trc, khi còn làm , mình có thể mở bất cứ bài gì mình thích, cả quán phải nghe, chẳng hiểu cái gu âm nhạc của mình ra làm sao , nhưng hình như chẳng giống với 1 cơ số ng , nên đâm ra, đi đâu cũng hay có từ hâm bên cạnh , ngay cả H cũng đã từng bảo thế, mình biết là nói yêu thôi, cũng chẳng nghĩ ngợi gì, thế nhưng .... mình còn 3 phút để làm tất cả những gì có thể vào ngày hôm nay, cắt dứt mọi dòng suy nghĩ để khỏi phải lúc nào cũng thế này ...mọi cái cứ khó hiểu quá, đâm ra ngay cả bây h mình cũng chẳng hiểu từ nãy giờ mình nói những gì và viết những gì nữa, kệ vậy .một thằng bé bc vào quán, trông nó nhỏ quá ... tự dưng nhìn mình thấy nhớ hoà thế, ko hiểu giờ này em làm gì, thèm nghe cái giọng huế của em, ở ngôi nhà đấy, em là ng duy nhất nói ngôn ngữ đấy, cũng sắp sinh nhật em rồi còn gì, ko hiểu em còn giữ hộp bút chì ngày nào ko , thỉnh thoảng ngồi nhìn vu vơ mọi thứ trong phòng, mắt mình vẫn chạm phải bức tranh cát đó, nhớ lại cái cảm giác trong trẻo đấy , nhớ giọng em cười, nhớ đôi má phính lúc nào cũng muốn véo, em thật là lạ, trong ngôi nhà đấy em ko có chút gì làm mình nhớ tới H, hai khuôn mặt , khác nhau, hoà sôi nổi, ngây thơ, còn H ,là như thế nào nhỉ, bất chợt lúc thật vui , bất chợt lúc ko thể nào hiểu đc H đang nghĩ gì trong đầu. giờ sẽ rời khỏi nơi này, đến ngôi trường đó, làm nốt những gì đã đặt ra trong 1 ngày , và kết thúc mọi thứ, trở về nhà , với những gì như trc kia, khi mọi cái chấm dứt , nhất định mình sẽ đi tìm lại những tình bạn đã mất, nhất định thế, ko đc tự ái nữa, có lẽ sẽ là rất khó ,nhưng ...ko thể để vậy đc.về thôi, N, về thôi.
    Được manly_202 sửa chữa / chuyển vào 18:06 ngày 13/10/2004
  6. flying_dance

    flying_dance Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2003
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Có 1 ngày tôi muốn đi xa, xa thật xa,.................
    Nhưng tôi sợ cái cảm giác 1 mình trên thành phố xa lạ, tôi sợ chính nơi xa lạ vẫn gợi nhớ đến "ngày xa xưa".............Tôi sợ 1 mình lẻ loi trên đường phố, sợ những chiều tan tầm mọi người tìm về tổ ấm của mình, còn riêng tôi trở về đối diện với 4 bức tường im ắng........trống không...............
    Hà Nội 1 ngày đẹp trời , nhưng sao bức bối đến thế..............
  7. manly_202

    manly_202 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2004
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    ôi , thế là xong , mọi cái cũng chẳng kinh khủng quá như mình đã nghĩ, tối đến lớp, nghe mọi ng nói mà phát hoảng, 1 đống hình thức điểm danh , dã man, mình có khi cũng teo rồi, chả biết thế nào nữa, thôi kệ vậy thi cho xong bên kia đã, cái trường này thì làm ăn đc cái gì, đôi khi chẳng hiểu sao cứ phải cố tình làm cho mình thêm bận rộn như thế chứ . lúc về, ngang qua đường hoàng diệu , ko khí ở đây thích thật, dạo này do có mấy lão to to đến đâm ra cái đường này dc cải tiến, có điều chả hiểu sao vẫn ko có nhiều ng đi nhỉ, kệ, nó mà có nhiều ng đi thì mình lại phải biến ra chỗ khác, bắt đầu thấy hâm hâm rồi đây. Chẳng hiểu sao , cứ qua đường này , mình lại thấy bứt rứt tay chân , thế là lại móc ra gọi ,hét ầm ĩ cả đường , chả bù cho lúc nãy, chả ra sao cả, bảo với H , đang đói, có đi đâu chơi thì nhớ kéo N theo, ai lại đi 1 mình thế, keo ko chịu đc, nghe giọng H buồn cười thế, lại còn bảo ko thích mình về muộn , cái kiểu gì mà lạ thế, mới có 9h mà bảo muộn , còn bản thân thì có hơn gì mình đâu, lượn 1 lúc lại đứng trc cửa hàng bán bật lửa.MÌnh thích cái bật lửa đấy thế ko biết, có cái gì cổ cổ, mặc dù biết thừa nó là đồ rởm làm gì có chuyện nó thật , nhưng mà vẫn thích đứng nhìn nó, cũng muốn mua, có điều ,mua rồi thì lại có ng hút , chả ra sao , thôi cứ để thế, mình thích cái cảm giác thứ mình thích nằm gần tay với, chứ ko thích nó nằm trong tay mình, có như vậy mới thấy nó có ý nghĩa. cái con như mình là cái con gì nhỉ?? tâm lý gì mà cứ như là chong chóng, chả ra sao .... hôm qua, anh mình nói , mình sẽ chẳng bao giờ làm đc như ng ta, mình sẽ chứng minh điều ngc lại , sao mình lại ko thể làm dc chứ? ng khác làm đc mình cũng sẽ làm đc,quyết định thế rồi, H sẽ té ngửa ra cho mà xem . để xem ai biết tay ai . học thôi, mai thi rồi, cố lên .
  8. small_porcupine

    small_porcupine Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/06/2004
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    Có một ngày, à không có một đêm nằm nghĩ lại thấy mình mất tự do thói quen đi lung tung như ngày xưa. Cái khuôn phép ở quê làm mình phải theo và dường như quên mất dần sở thích, mong muốn đó. Mong muốn những đêm như thế này trèo lên xe đạp chạy vòng vòng Sài Gòn lkúc 1, 2 giờ khuya, vừa đi vừa hát. Đi đến khi nào mệt về nhà trọ quăng xe ngủ! Xong! nhà trọ đóng cửa không về được leo vào khách sạn Mini đánh một giấc đến sáng leo lên xe đạp về nhà tắm rửa, đi làm y như chẳng có chuyện gì xảy ra. ĐÃ
  9. manly_202

    manly_202 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2004
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    sáng dậy đã định chẳng viết lách gì cả, thế nhưng ... giờ thì mình thấy thêm 1 điều, khi ng ta có đc 1 chút hạnh phúc, tốt nhất là đừng nên cố gắng níu kéo cái hạnh phúc đó dài lâu thêm phút nào, và vì thế, mọi việc mình đã làm, dường như trở nên vô nghĩa, mặc dù hôm trc đã nghe khẳng định là ko phải, nhưng ... mình vẫn có cảm giác mà mình nghĩ là đúng, ko hiểu có phải thế ko , nhưng cứ có 1 cái gì đấy thôi thúc mình , bắt mình hiểu rằng những gì mình cảm nhận ko có gì là sai cả , nên... tự dưng dấy lên trong lòng 1 cái gì đấy.Giờ mình biết cái cảm giác đấy ko hiện hình nhưng ... nó ko thể mất đi như chưa bao giờ tồn tại đc. Có đôi khi , lại nghĩ giá như thà cứ như trc kia, có lẽ đến bây h ko thây tổn thương nhiều như bây h . Đã 1 lần nói thẳng ra rồi , nên bây h , chẳng muốn nói thêm 1 điều gì nữa, cái gì đến thì để nó đến vậy . Chỉ thấy rằng, nhiều lúc , có những chuyện cũng chẳng quá quan trọng thế nhưng ... lại đc biết 1 cách nhanh chóng, đâm ra ... ko hiểu phải làm và cư xử thế nào nữa. Những lúc thế này, thèm đc ở bên H thế, cái cảm giác bình yên và chân thành luôn có ở H , thế nhưng .... lại biết rằng điều đấy là xa vời. Đọc bài viết của ng khác, mình lại nghĩ, có bao giờ mình viết đc như thế ko ? tuần tự kể ra những sự việc hằng ngày, những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, để sau này có cái mà nhìn lại chăng ? ko , mình ko muốn thế, và cũng ko muốn bắt mình theo 1 giới hạn đã đề ra, mình ko muốn cứ phải lặp đi lặp lại những điều ko muốn có, mình muốn viết , và chỉ vậy thôi, và giá như .... chẳng ai hay biết, có lẽ là tốt hơn cả.
    Ngày hôm qua, mình thấy thất vọng cho bản thân quá nhiều, nói ra đc những câu nói tưởng chừng như vô tình, cảm giác rất vô duyên như 1 sự cố tình vậy , nhưng sao ..... thấy lòng ko thanh thản chút nào .... mình còn nhớ H đã nói, đừng khi nào cố tình sống khác là mình.... vì vậy có lẽ sẽ cố để ko bao giờ như 1 ngày hôm qua lặp lại nữa. MÌnh cũng sẽ ko nhắn tin nữa, cho dù là có cái gì xảy ra cũng đc.Ngay từ đầu , mình đã sợ cái cảm giác này, mọi cái đến quá nhanh rồi cũng sẽ ra đi nhanh mà thôi, điều này làm mình chợt nghĩ đến H , nếu như ngày xưa ấy cũng gặp nhau sớm, cũng biết nhau nhiều hơn thực tế, thì có còn tồn tại đến bây h ko ? Có lẽ cứ để mọi cái trôi đến đâu thì chạy đến đấy vậy , đừng cố níu kéo hay tìm hiểu làm gì, đôi khi nó cũng chẳng thể nào tạo đc ra kết quả như ý muốn , có khi lại càng làm mình trở nên thất vọng hơn mà thôi.
    Ra khỏi nhà vào lúc sáng sớm, mấy ngày hôm nay mình cứ cố tìm cho mình 1 nơi như trc kia mình đã có , thế nhưng .... cái mảnh đất này quá nhỏ bé để dung chứa 1 con ng như thế này sao ? quá nhỏ bé để chỉ tìm 1 góc mà ko ai hay biết? mình có tham lam quá ko ? trở lại chỗ cũ, giờ đã khác xưa quá nhiều , mình buồn, ừ mình thấy buồn nhiều, trc đây đã có lúc hồ hởi nói lên những suy nghĩ cho 1 ng, thế nhưng ... giờ đây có lẽ cũng lại quay trở về trạng thái cũ mà thôi. Bất chợt gặp đc 1 câu nói , thấy nó xa lắm nhưng lại gần gũi " Trong vô bờ vũ trụ , hai chân tôi đuổi mãi tay tôi. Cho đến khi tôi ngã, khát vọng vẫn ko cho tôi đc gặp ng " . Bỗng dưng trong đầu mình lại hiện lên mấy câu thơ của Hàn mạc tử đã từng đọc ,có chút gì đấy đau thương , có chút gì đấy tưởng chừng như chua xót, như yếu đuối, nhưng thực ra ... cái mà mình phục nhất ở ông , có lẽ là cho đến khi ông chết, vẫn chưa bao giờ làm mất đi niềm tin ở mình, sống với tất cả hoài bảo mà mình có thể có đc, và như vậy là chẳng còn gì phải hôí tiếc. Mình cũng muốn như thế, và ko bao giờ vì 1 ai đó, hay vì 1 điều gì muốn làm mất đi chính mình . Cho đến ngày hôm nay , mình đã tự hỏi, mình đã tìm và có đc những gì sau tất cả những gì đã làm, có lẽ là chẳng có gì, cứ mãi đắm chìm trong những thứ hư vô, trong 1 vòng tròn đồng tâm để rồi ko bao giờ tìm thấy 1 điểm cắt mà cũng ko thể nào tìm đc lối ra cho riêng bản thân. thôi , dừng lại ở đây thôi, thế là quá nhiều cho 1 con ng trong ngày hôm nay rồi .

  10. manly_202

    manly_202 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2004
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    vậy là ngày hôm nay mình bắt đầu đọc thêm những điều khác, chả hiểu sao , cứ những lần như vậy mình lại chẳng có 1 cảm giác tin tưởng gì cả, có đôi khi đọc 1 câu chuyện nghe có vẻ thương tâm nhưng... ngay khi đó trong đầu mình xuất hiện ngay ý tưởng nghi ngờ, và buông 1 câu :" chả tin " . đã có lúc mình biết tin vào 1 điều gì đấy, thế nhưng ... có quá nhiều cái làm cho sự thất vọng ngày càng tăng dần. Ngồi nghe, chị nói về những con ng xungquanh , chả hiểu sao mình lại có thể dửng dưng như thế, trong đầu ko 1 chút cảm xúc và cũng chẳng nghĩ ngợi. như vậy có phải là mình quá vô tâm ko nhỉ? ngày hôm nay mình chẳng cố tình tìm cho mình một niềm vui , nhưng ... mọi cái cứ trôi đi 1 cách bình thản và mình chẳng thấy có gì đáng hối tiếc . thế là mọi cái đến như những gì mình đoán trc, và cũng chẳng quá ngạc nhiên , có điều ko quá đau như những gì mình nghĩ . thôi thế là xong , chả phải băn khoăn là bao giờ nó đến nó đến nữa. mệt mình thật .giờ lóc cóc đến điểm danh, về nhà, xem phim , lăn ra ngủ thế là hết 1 ngày , mình sẽ cố mà sống như thế trong mấy ngày nữa , có khi thời gian sẽ qua nhanh hơn . vèo 1 phát là đến thôi, rồi cũng vèo 1 phát là qua, chắc sẽ nhanh lắm, ngày hôm nay tự dưng mình nghĩ nhiều đến cái chết, sợ nhất cái cảm giác chưa chết mà đã bị chôn , có bao giờ mình như thế ko nhỉ ? lạy trời , dù mình có ăn ở thất đứt thế nào thì cũng đừng trừng phạt mình thế gì thì gì mình cũng muốn chết 1 cách thanh thản và xinh tươi. hik, về thôi, đến giờ phải đi rồi

Chia sẻ trang này