1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

...có một ngôi nhà mới...

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi away, 10/09/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Satori

    Satori Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2004
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Uh... cai_dang cho Satori hỏi thăm chút... "Cuộc sống ko ở đây" bản dịch tiếng Việt của ai thế ạ? Cũng NXB Văn Học?
    Lúc trước đi nhà sách hay mong ngóng truyện của Milan Kundera, muh mua được mỗi một cuốn gồm 3 truyện in chung và cuốn Điệu valse giã từ (ko biết có chủ quan ko, nhưng Cao Việt Dũng dịch "Điệu valse giã từ" ko hay.)
    "Cuộc sống ko ở đây" Satori có bản tiếng Anh (dịch từ tiếng Pháp :D) tựa là "Life is elsewhere". Hôm rồi nghe cái tên cứ ngờ ngợ, giờ thì chắc rùi, cảm ơn cai_dang nhé :)
  2. cai_dang

    cai_dang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2005
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
  3. sea_breeze

    sea_breeze Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2005
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Anh away dạo này hay bị phản đối nhỉ, gửi docdau là sea_breeze thích đọc thơ anh away ở đây. em có phải bà con họ hàng đâu, chỉ là độc giả thôi. Gửi away, bạn em kinh doanh thư pháp, em muốn nó viết thơ anh có được ko?
  4. sea_breeze

    sea_breeze Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2005
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm rồi ko đọc thơ away, nhưng đọc lại vẫn có thấy sến đâu ( đương nhiên là vẫn rất điên điên). Mà sea_breeze vẫn sẽ ủng hộ anh away mà. Cố lên, cố lên. Lúc đầu em cũng nghĩ post thơ lên đây cũng là một hình thức quảng cáo, nhưng chỉ đơn thuần là quảng cáo thì tội gì nhọc công và nhiệt tình thế. Dù sao vẫn viết đi nhé, thơ anh có người đọc mà, ông docdau nói nhảm đó
  5. sutsit

    sutsit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Đọc thích quá!
  6. Satori

    Satori Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2004
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Ngôi nhà của Away trông thích nhỉ, nhìn đâu cũng thấy chữ của bạn viết đầy trên tường, thích nữa là có chữ thiên hạ chua thêm vào đấy... Người ta vẫn luôn dừng chân lại và quan tâm tới Away đấy chứ ;-) Thế là có người cười thầm trong bụng, mừng thầm trong lòng rằng mình thật ra cũng không cô đơn thế đâu...
    Tớ thì thấy nhà thơ nhà văn đầy bạn, mà lúc nào cũng cô đơn, hoặc ngược lại.
    Tớ cũng muốn viết mấy dòng lên tường nhà bạn... Nhưng từ nãy đến giờ ko hiểu sao chỉ nghĩ hoài đến một vài câu thơ. Tớ hy vọng nghe chúng nó ko giống thơ của ai khác. Buồn nhất là ai đó đọc cái gì đấy mình viết mà nói: " Nghe cứ quen quen như đọc ở đâu rồi" hay "Cũng chẳng có gì lạ". Buồn hơn là họ chẳng biết cái "ở đâu rồi" và cái "chẳng lạ" ấy là gì, ở đâu để cho mình học hỏi :-(
    Tặng bạn nè:
    Em biết anh đang nhìn em
    Nên tuy trong lòng đã nguôi ngoai quá nửa
    Em cứ khóc
    Vì em biết anh đang nhìn em...

    Chẳng có nhiều vị thơ. Nó lại càng thiếu chất thơ hơn nếu bạn biết tớ nghĩ đến mấy câu ấy khi đang ngồi ăn ở nhà ăn của trường. Lúc nào cũng ngồi một mình, và rồi để ý thế này : nếu tớ cứ vừa ăn vừa nhìn quanh, chẳng ai đến ngồi ăn với tớ. Nếu tớ cứ cắm đầu ăn chẳng thèm ngó ngàng gì, tự nhiên có ai đó tới chào hoặc ngồi chung :-( Có người còn nói "mình thấy bạn ngồi một mình....". Ko biết là đã thấy tự lúc nào. Mấy lần rồi nên tớ mới để ý. Và rút ra được một câu thế này: Khi mình ko còn quan tâm việc có ai nhìn mình không, sẽ luôn có một ai đó dõi theo mình.
    Hồi mới tập tọng viết, lúc nào cũng canh cánh mong có ai đó quan tâm để ý đến mình, khen mình, thích những gì mình viết. Thế mà chả ai khen.
    Bây giờ, cứ buồn là viết, vui là viết. Cứ thế mà viết, viết, viết. Thế mà lâu lâu lại được khen :-(
    Hôm rồi trong bài essay tớ có viết một câu thế này: " The more you write, the less you speak." Prof của tớ khoanh câu đấy lại và ghi bên lề là, đôi khi ngược lại mới đúng.
    Hoh... hơi hơi chạnh lòng, nhớ gần 3 năm trước có người bảo, sao trên mạng em nói nhiều thế, trên điện thoại toàn để anh nói thôi.
    Khổ nhất là lúc gác máy, mình lại còn nói thế này nữa chứ: " Dạ, vậy em out đây."
    T_T
    To Away: (có lẽ câu này hơi thừa với bạn... nhưng tớ vẫn cứ muốn nói... nên tớ bất chấp bạn có muốn nghe ko :D - Satori xấu!) No matter what you write, never lose your voice.
    Bạn tin không, đôi lúc tớ nhớ khôn nguôi giọng nói của mình. Uh... đôi lúc, cứ tự hỏi ai đang nói đấy, có phải là mình không?
    P.S. Tớ cá với bạn đang có ai đó tự nhủ, con này thần kinh có vấn đề. Chậc, vướng vào thi ca mà ;-) Tự dưng nghĩ ra câu này, viết luôn:
    The most amazing present Love gave Life is a Voice. I heard my voice for the first time when it said something like this to you: " I love you."
    Đã trót điên thì điên cho trót!
    Được Satori sửa chữa / chuyển vào 13:11 ngày 10/10/2005
  7. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    Bạn dung_hoang,
    Hêhê, đúng là phải cảm ơn DocDau thật. Nhờ DocDau mà cu way được bênh và dỗ dành như trẻ con. Thấy mình trẻ ra. Về phương diện chữ nghĩa, với tôi, chê mà nhạt nhẽo thì vẫn không khác mấy khen nhạt nhẽo. Cái tôi cần là những lời khen chê khiến người đọc tìm đọc tác phẩm của tôi. Khi phát hiện ra điều này, tôi đỡ vu cho sự ít xúc động trước khá nhiều lời khen chê là do mình vô cảm.
    Sea_breeze,
    Còn học Ngoại Thương đúng không? Muốn ra trường không thành gà như tôi thì tự nâng cấp khả năng nhìn sự thay đổi màu lưỡi dư luận nhé. Tôi đang có cảm giác lo hãi nào đó vì lâu nay quá ít bị phản đối. Cuộc sống cứ trôi êm đềm, dịu ngọt mà không có mấy phản biện đối với những nhận thức tôi đưa ra, những cạnh khóe bên lề chỉ chứng tỏ một sự lười đọc. Tôi yêu sự yên bình nhưng tôi cũng biết tôi chỉ đang ở trong một cái hốc yên bình trước những biến động dữ dội của đời sống và môi trường.
    Thơ của tôi mọi người cứ dùng tự nhiên, chỉ yêu cầu sự chính xác khi đã đề tác giả là tôi và tránh những sự đụng chạm bản quyền với những nhà xuất bản. Nếu dùng thơ tôi để bán thì chia lợi nhuận cho tôi theo những luật phù hợp. Phần được trả của tôi có thể gửi cho tôi hoặc dùng làm từ thiện.
    sutsit,
    Satori,
    Đọc bài của Satori luôn tìm được những điểm thú vị . Tôi khá nhiều lần nghĩ về giọng nói trong đầu. Nó thật lạ, nó là một thứ âm thanh câm. Nó là tiếng động của dòng sông tư duy. Nó tự hỏi tha nhân có giọng nói trong đầu không, cảm giác của họ về nó thế nào? Tại sao giọng mình vang ra ngoài lè nhè, đều đều, lởm chởm thế này mà giọng nói ấy lại trong trong, thật thà và ngơ ngẩn? Có lúc mình ghét vì nó có vẻ mềm quá nhưng cũng có lúc hiểu ra nó là thứ vuốt ve tâm hồn phải mặt nạ hóa để thích ứng với đời sống. Con người đánh mất nốt âm nhạc ấy, trở thành động vật, thực vật. Tôi rất thích câu này của Trịnh Công Sơn: ?otiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi?. Nó gần với nỗi nhớ của Satori.
    Tư duy của Satori hoàn toàn bình thường mà. Sự bình thường của thế giới là sự bền bỉ khai hóa cái tôi nhưng không hủy diệt các cái tôi khác. Chính điều đó sẽ đem lại tự do và điều thiện cho cộng đồng. Người tầm thường thì sẽ làm ngược lại, vì không tự khai hóa nên ưa hủy diệt.
    Satori phải cực kỳ cần thận với sức khỏe của mình đấy . Tôi già rồi, thế hệ của Satori sẽ làm được nhiều điều cho bản thân và cho mọi người hơn thế hệ tôi. Nhưng phải khỏe. Hehe, khụ? khụ?
    V,

    Chân
    em giúp anh hơi bình tâm sống chậm
    khi sức anh chưa đủ để sống nhanh
    anh là đứa trẻ chân bị gẫy
    hồn tung tăng khi em đến dỗ dành
    anh ích kỷ, anh biết anh ích kỷ
    chỉ vì chưa tìm được cách yêu thương
    những người sống và chặt chân lũ trẻ
    khi bản thân bị chắn hết nẻo đường
    29.09.05
  8. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    Bao giờ em biết
    khi anh không ngủ được
    vì thiếu một bầu trời
    ước mơ cứ vỗ cánh
    mặc lòng người bắn rơi
    anh không muốn viết nữa
    về điều anh biết rồi
    thế bao giờ em biết
    cho anh bình tâm thôi
    14.06.04
  9. Satori

    Satori Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2004
    Bài viết:
    143
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ away mới post đó làm Satori nhớ lại, có nhiều lúc cứ day dứt khi mình biết một điều gì đó mới mẻ mà ko có honey bên cạnh để chia sẻ. Nhiều khi cũng chẳng phải điều gì to tát, chỉ là được may mắn ăn một cái kem cực ngon, cứ thấy bứt rứt là mình ăn mình biết ngon mình mình thôi, ko bít làm sao chia sẻ được với anh ấy :D (Hồi đấy my honey ở xa, thành ra Satori toàn (đuợc) ăn một mình (có người gọi là ăn mảnh nhưng hình như ko chính xác T_T) )
    Muh cũng có thể là lúc sung sướng đọc được một cái gì đó rất thú vị, muốn kể ngay nhưng biết chắc người ta chẳng quan tâm đến vậy, thế lá tiu nghỉu như trẻ con.
    Bạn có thấy ko, bạn hơn Satori có mấy tuổi mà cứ bảo là "tôi già rồi", Satori lớn rồi vẫn thi thoảng thấy mình trẻ (con).
    Yêu trẻ con kinh khủng, nhất là khi biết trẻ con từng tả hương vị như thế này: It smells like moon.
    Smell like MOON..........................
    Tớ viết từng ấy năm không ra nổi một câu ấy. Câu của trẻ con :(
    Thế thì tớ già với ai...
    Hay vì tớ đã già quá rồi nên không còn nhớ hương vị của trăng là thế nào nữa? Mà tớ có từng biết ko? Hay là cứ cắm cúi đi mà ko để ý trăng vằng vặc trên đầu?
    Và nghe một hương vị?
  10. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    Satori,
    õ?oõ?Ưcó thỏng em bỏằ'n tuỏằ.i
    bỏÊo bông cỏằ biỏt cặỏằi
    bỏÊo hai nỏằ't muỏằ-i 'ỏằ't
    câng 'uỏằ.i nhau nhặ ngặỏằi...õ?
    Tôi nhỏ**. Thỏng bâ ỏằY thỏằi 'iỏằfm tôi viỏt bài thặĂ mỏằ>i chỏằ>m 3 tuỏằ.i. Thỏằ?nh thoỏÊng tôi lỏĂi nghâ chỏc nhiỏằu ngặỏằi câng nghâ: cỏằâ theo lâ trỏằ mà ghi lỏĂi nhỏằng lỏằi cỏằĐa chúng thơ 'ặỏằÊc rỏƠt nhiỏằu thặĂ hay, nhỏƠt là khi thặĂ vỏĐn không phỏÊi sỏằ lỏằa chỏằn duy nhỏƠt.
    Ngặỏằi lỏằ>n thơ thua kâm trỏằ con nhiỏằu rỏằ"i. HặĂn mỏằ-i cĂi là tỏĂo ra 'ặỏằÊc trỏằ con. Thi Hoàng thơ viỏt: õ?oTrỏằ con có mỏằ-i mỏằTt tỏằTi õ?" là do ngặỏằi lỏằ>n sinh raõ?.
    Tỏằô chuyỏằ?n ngặỏằi lỏằ>n, trỏằ con, rỏƠt nhiỏằu cÂu hỏằi và sỏằ so sĂnh 'ặỏằÊc 'ỏãt ra giỏằa sĂng tỏĂo mà không biỏt mơnh sĂng tỏĂo và sĂng tỏĂo vỏằ>i ẵ thỏằâc nung nỏƠu lÂu dài, giỏằa khỏÊ nfng thiên phú và sỏằ chfm chỏằ?...
    Tôi nghâ, so sĂnh thơ cỏằâ so sĂnh, chỏằ? cỏĐn không tuyỏằ?t 'ỏằ'i hóa cĂi nào là 'ặỏằÊc. Con ngặỏằi luôn thiỏu nên thăm mỏằTt sỏằ hòa hỏằÊp giỏằa cĂi trỏằi cho và cĂi mơnh tỏằ làm, 'ặỏằÊc nhỏưn và 'ặỏằÊc cho, 'ặỏằÊc làm trỏằ con và cỏÊ làm ngặỏằi lỏằ>n.
    Satori không smell 'ặỏằÊc smth like moon nhặng lỏĂi có thỏằf hear your voice và wanna share nên cỏằâ vui vơ 'iỏằu 'ó ỏằY mơnh.
    =============================================

    ?

    bài thặĂ vỏằôa viỏt qua loa
    còn thiêm thiỏp giỏằa bông hoa cuỏằ'i hỏằ"n
    'ỏằf bÂy giỏằ cỏằâ bỏằ"n chỏằ"n
    lỏƠy hay không lỏƠy sinh tỏằ"n ỏƠy ra
    'ỏằf kỏằ? nó nhặ nó là
    cho thặĂ và chỏằ lỏĂ xa
    hay hoà trỏằTn giỏằa bao la?
    cĂi là là cĂi còn là khĂc cặĂ
    vư dỏằƠ hỏằ"n gieo mỏĂ thặĂ
    mỏằc trên ruỏằTng chỏằ bỏƠt ngỏằ tĂi sinh
    'ỏằc là gỏãt nhỏằng lúa tơnh
    xôn xao là tỏằ hỏằ"n mơnh nỏƠu cặĂm
    nhặ vỏĐy thặĂ thỏằ'i hoỏãc thặĂm
    còn tuỏằ 'ỏằTc giỏÊ 'ỏằ't rặĂm thỏ nào
    tặỏằYng là chỏằ? là là sao
    là là cỏằTng hặỏằYng biỏt bao không là
    07.09.04
    Nguỏằ"n: http://gio-o.com/NguyenTheHoangLinhUMNNB.html

Chia sẻ trang này