1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có một thời như thế

Chủ đề trong '1984 Hà Nội' bởi chuot_u, 16/01/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. chuot_u

    chuot_u Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    Có một thời như thế

    Nó có đòi hỏi gì nhiều đâu, khi chỉ cần mỗi ngày được thấy người ta cười một lần. Nhưng người ta ko cười với nó. Nó có mong ước gì cao siêu đâu, khi chỉ cần sáng sáng đi học gặp người ta trên đường. Nhưng người ta lẩn trốn nó. Người ta và nó là hai kẻ xa lạ, nó và người ta là hai đường thẳng song song. Nó nhủ thầm: " Người ta thật tệ mạt, thật đáng ghét". Nhưng gió cứ mơn man nói rằng gió yêu ánh mắt của người ta và nắng thì thủ thỉ nắng nhớ nụ cười của người ta. Gió xoà tóc nó rối tung và nắng làm hai má nó ửng đỏ. Nó lại tẩn ngẩn cười: "ừ thì yêu và nhớ"... Tình yêu dạo bước thật nhẹ nhàng và ai đó chỉ kịp nhận ra mình đang yêu khi một ngày kia bỗng dưng biết nhớ. Nó cứ ngồi đếm từng lần nó thấy ngưòi ấy cười dường như sợ bỏ sót một lần nào đó, nó bấm tay đếm lại 1,2 ,3... chao ôi là nhớ! Nó thấy lao xao và rộn ràng trong lòng sao đó, để rồi lại chìm trong một khoảnh khắc buồn vô tận....

    Be friend for good
  2. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    nhóc con. ta biết nói cái gì với mi bây giờ nhỉ. sao đưa cái này lên đây? hay nhưng chỉ để mấy đứa biết thôi chứ. mới cả.....
  3. The_worst_things

    The_worst_things Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    459
    Đã được thích:
    0
    Chuot_u chán viết kịch quay sang viết tiểu thuyết rồi à !

    Đã là nguời thì không bao giờ bó tay chịu thua. Con người có thể bị tiêu diệt chứ không chiụ khuất phục

  4. ngo_ngan

    ngo_ngan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    tui mà là nhóc đó hoặc là thằng đó thì đã khác rùi
    tung

    Được ngo_ngan sửa chữa / chuyển vào 20:36 ngày 16/01/2003
  5. nguoi_tang_hinh

    nguoi_tang_hinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2003
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    doc may kieu nay nhieu nham qua roi, chuyen the loai di chan qua
    HE HE HE...
  6. hitori_vodanh

    hitori_vodanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.716
    Đã được thích:
    0
    không có vẻ là tiểu thuyết vì tiểu thuyết có đặc trưng là đi rất sâu vào nội tâm nhân vật... cái này có lẽ nên gọi là bút kí... hi hi!!
    ---------------
    But only love can say -- try again or walk away...
    But I believe for you and me...
    The sun will shine one day...
    So I'll just play my part...

  7. The_worst_things

    The_worst_things Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    459
    Đã được thích:
    0
    Chú học khối D à mà biết, tiểu thuyết thì cũng có nhiều loại. Đọc thử tiểu thuyết của Quỳnh Dao xem, bi thương sầu thảm nhưng ít đi vào nội tâm nhân vật mà chỉ quan tâm miêu tả tình tiết và diễn biến câu truyện! Hê hê,cái mở đầu của chuot_u hứa hẹn sẽ cho chúng ta một bộ tiểu thuyết hay cỡ Quỳnh Dao!

    Đã là nguời thì không bao giờ bó tay chịu thua. Con người có thể bị tiêu diệt chứ không chiụ khuất phục

  8. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    chuyện này chấm dứt ở đây. đề nghị các ấy không buôn về nó nữa. đó là kỉ niệm, là một mẩu chuyện được viết để dành riêng cho người bạn ... dù có là gì thì cũng xì tốp hia...
  9. chuot_u

    chuot_u Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    Hè tới rồi. Phượng đã cháy đỏ rực trên những cành cây ven hồ. SẮp tới sinhnhật nó. Nó vốn dĩ rất yêu cái màu phượng đỏ, yêu sự hoà quyện ngọt ngào giữa màu đỏ thắm của hoa vf màu xanh mướt của lá. Thế mà hôm nay, khi nhìn thấy những cánh hoa đaàu tiên đỏ thắm hé mở, nó chợt cảm thấy sợ. Nó bắt gặp trong từng cánh hoa những khuân mặt bạn bè thân quen, những ngày tháng cắp sáchh tới trường, những kỉ niệm ngày ấy. nó và lũ bạn cứ vô tư vui đùa mà quên mất rằng mìngh cần phải tận hưởng những giây phút quý gía bên nhau. Mỗi người cứ đâm đầu vào "ma trận" của bản thân mình mà ko biết rằng mình đang bỏ lỡ một thời vô tư ngây dại. Màu thắm đỏ của cánh hoa kia như xoáy saau vào tâm trí nó, cuốn lấy ánh mắt của nó. Chính trong giây phút này đây, nó bỗng cảm nhận thật rõ bước đi của thời gian, hiểu cái cảm giác "nhanh len chứ vội vàng lên với chứ" của Xuân Diệu. Thời gian ko chờ đợi một ai. người ta cứ để thời gian vùn vụt qua đi để rồi lại nuuối tiếc
    Be friend for good
  10. chuot_u

    chuot_u Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    Cánh phượng đỏ thắm bỗng tới, vội vàng quá kéo dần đi tất cả. Nó giơ tay níu lại mà ko sao với nổi cành cây. Hoa đang hé mở còn tuỏi hồn nhiên kia lại đang dần dần khép lại. Bánh xe lăn chầm chậm, hai đứa ko nói với nhau câu gì, tay nắm chạt tay, cả hai cùng hiểu, tình bạn của chúng ra là vĩnh cửu. Từ đâu đó trong tâm khảm nó cất lên : Thời gian trôi qua mau, chỉ còn lại những kỉ niệm...
    Be friend for good

Chia sẻ trang này