1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

co nen de cho benh nhan tu quyet dinh cuoc doi cua ho khong?

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi bluestarvn, 02/02/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bluestarvn

    bluestarvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Cacban than men,toi co mot noi dau ma den gio toi van khong the tha thu cho minh duoc.hay giup toi voi'
    Gia dinh toi dang dinh cu tai nuoc ngoai.Bo toi mat da duoc 4 nam vi can benh ung thu phoi.Bo toi la nguoi nghien thuoc la tu thoi trai tre,den khiphat benh vabac si cho biet la bo toi da bi ung thu va`sau cac xet nghiem cua benh vien bac si cho biet la ung thu chua co hien tuong lan qua
    nhung bo phan khac trong co the...Giadinh toi da~giau bo toi ve can benh cua nguoi`va`quyet dinh cho BS mo^?,BS da cat bo mot phan ba la phoi ben phai va mot phan tu phoi ben trai..sau khi giai phau bo toi da~phuc hoi nhanh trong vong 6 thang.Trong lan tai kham BS lai thong bao cho gd chung toi biet la benh da~lan sang 5 cho^~nua...ungthu da lan qua phan xuong va bo toi khong song dc bao lau nua~.Mot so nguoi`than len an gd toi la da biet la ung thu ma con cho mo^? ,se~chet nhanh hon khi dc giai?phau~.
    Lan nay khong the giau Bo^'toi duoc nua~cung toi quyet dinh cho bo toi biet ve benh trang cua?nguoi`...Lan`dau tien
    toi nhin thay Bo toi khoc..toi xin loi~Bo toi vi`da~giau viec Bo toi bi benh ung thu...sau khi bo toi mat ..toi cu tu dan vat khong biet toi da lam nhu the dung hay sai. Tu quyet dinh cuoc doi cho nguoi`benh vanhat la giau benh nhan ve benh trang cua ho la`sai hay dung.Vi neu nhu khong giai phau chi?chay dien thoi thi`Bo toi cung co the song them duoc vai`nam nua~.Tu luong tam toi khong the tha thu cho cai chet cua Bo toi.hay giup toi voi.Co phai toi da~lam sai trong chuyen nay?

    bluétả
  2. hungjun

    hungjun Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/06/2001
    Bài viết:
    7.756
    Đã được thích:
    1
    Trong trường hợp này thì phải đến 99% số người sẽ quyết định như gia đình bạn , bởi vì thực ra tinh thần hết sức quan trọng đối với cả người bệnh , bởi vậy giấu người bệnh thực trạng bênh của mình cũng là 1 giải pháp . Thực ra , bạn và gia đình đã làm hết khả năng của mình để giúp bố mình có thể kéo dài tuổi thọ hơn nên bạn không phải dằn vặt vì những gì bạn đã làm . Hãy cứ nghĩ là ông trời có thể hơi bất công với bạn với gia đình bạn và với cả bố bạn nữa . Ai chẳng muốn người thân mình sẽ sống được lâu hơn trong thực trạng của căn bệnh như vậy , nhưng đâu phải cứ muốn là được . Bạn hãy sống làm sao cho xứng đáng với người bố đã mất của bạn , với chính bản thân bạn . Đừng cố dằn vặt vì những gì đã xảy ra , bạn không đáng bị như vậy vì thực tế bạn luôn luôn mong muốn bố bạn được sống lâu hơn cơ mà . Hãy can đảm bượt qua cái mặc cảm không nên có của bạn , chúc bạn thành công .

    True love doesn't have a happy ending. That's because true love doesn't have an ending.
  3. hiEu_tAihAi

    hiEu_tAihAi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/10/2001
    Bài viết:
    803
    Đã được thích:
    0
    tôi thấy người ta thường giấu ko cho người thân của mình biết là họ bị ung thư cũng hợp lý . Mắc phải bệnh này thì chỉ có chết mà chẳng có ai là lại ko sợ chết cả. Nếu họ biết được sự thật thì sẽ bị suy sụp, và nhanh chóng dẫn đến cái chết hơn. Còn tôi thấy nguời phương Tây thì họ lại thường nói thẳng cho người bệnh biết. Không biết là làm cách này thì có gì hay. Nhưng theo ý tôi thì làm như vậy, người bệnh sẽ có ý thức về bản thân mình hơn, những gì mà trước đây chưa làm được thì sẽ cố gắng thực hiện trong phần cuối cuộc đời này. Tôi nghĩ được như vậy thì cũng hay, nhưng chỉ tốt với những người có nhiều nghị lực thôi
    that la taihai!
  4. bluestarvn

    bluestarvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Cam on hai ban da co y kien giup toi.Rat tran trong nhung dieu ay..theo toi neu toi sap chet ..xin hay dung giau..boi toi muon thuc hien nhung dieu can lam truoc khi chet.
    bluétả
  5. hiEu_tAihAi

    hiEu_tAihAi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/10/2001
    Bài viết:
    803
    Đã được thích:
    0
    sao bac lam nhung dieu bac muon ngay tu bay gio, chu ko phai la de den luc sap chet thi moi nghi den?
    that la taihai!
  6. entersadman

    entersadman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Sao xanh à...có chuyện này tôi muốn kể với sao xanh...Chú ruột của tôi cũng bị ung thư phổi.Cho đến trước khi chú tôi mất,chỉ có một người biết được điều này...người đó chính là tôi !Khi chú tôi phải nằm viện điều trị,tôi đã đến thăm và ông ấy nói với tôi rằng bệnh của ông ấy sẽ không qua khỏi dược.Tôi hiểu ra...chú tôi đã yêu cầu tôi giữ kín chuyện đó cho đến khi nào không thể dấu dược nữa.Năm 1995,chú tôi qua đời...tôi hiểu rằng ông ấy không muốn làm cho mọi người trong gia đình cảm thấy quá lo lắng và đau đớn.Cho nên tôi không nghĩ rằng sao xanh và gia đình đã làm sai,vì bạn và mọi người đã làm tất cả những gì có thể làm được cho người thân của mình.Hơn nữa,thậm chí ngay cả người bệnh ,nếu biết , cũng sẻ hành động như vậy. Bạn không nên cảm thấy dằn vặt vì điều đó...Hãy cố gắng chăm sóc mẹ và và các em thật chu đáo để ở nơi xa kia,người cha của bạn luôn mỉm cười và tự hào vì đã có một người con như bạn !Thế nhé !
    vhai
  7. soul_of_stone

    soul_of_stone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.257
    Đã được thích:
    2
    Cuộc dời là một chuỗi luẩn quẩn !!! Trong cuộc đời ai cũng có nhũng lúc fải quyết định một điều gì đó quan trọng và thưòng khi quyết định xong ngưòi ta luôn hối tiếc vì lựa chọn của mình,dằn văt mình trong những..."giá như..."Chẳng ai trên đời này có thể trả lời được chính xác là bạn đã đúng hay đã sai!!bởi nếu "o thế này ..thì chắc gì đã thế kia.."? Tất cả là số fận !!!chính vì thế hãy học cánh cứng rắn ,đương đầu với những gì mà mình đã lựa chọn cho dù diều đó là đúng hay sai(bởi dằng nào thì cũng o thể thay đổi) Mất đi những người thân yêu quả là một nỗi đau không thể tả xiết nó như là một vết thương lâu lành,nhưng cứ mãi tự dằn vặt trách tội mình như thế thì cho đến bao giờ...đây??ấy fải nhớ là ấy vãn còn nhiều người thân o xung quanh nưa cơ mà!!Nếu như ấy cứ vẫn mãi ân hận thì theo tớ dó mới chính là diều sai lầm nhất mà ấy đã làm chứ o fải cái quyết định kia! ấy hãy thử một lần thay đổi quan niêm về sự sốngdi xem nào!sống o cứ là fải hít thở,fải tồn tại như một thưc thể sống động!đó chỉ là cuộc sống hữu hạn trên cõi đời!còn cuộc sống vô hạn và bất tử,đó chính là cuộc sống từ nơi sâu thẳm trái tim mỗi người
    ấy đừng buồn nữa!bố ấy vẫn sống !và đừng làm bố ấy buồn vì những dằn vặt của ấy!Để mỗi sớm mai thức dậy khi mở mắt ra ấy sẽ luôn thấy Ngưòi đang ngồi đó nhìn ấy với nụ cười hạnh phúc trên môi !!

    -----><-----
    ..từng ngày cuộc sống thoáng chốc lại đổi thay .bầu trời mỗi tối có biết bao sao đổi ngôi..
    Được sửa chữa bởi - soul_of_stone vào 19/03/2002 04:17
  8. SweetCranberries

    SweetCranberries Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/11/2001
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    Em thấy anh Hiếu nói đúng đấy. Sống hay chết chẳng là thật, chỉ có những cái làm được là quan trọng và là thật thôi.
    Sweet.... nói leo
    ~~~~~~~~~~~~~~
    To love is to admire with the heart, to admire is to love with the mind. Tell me how you love?
  9. hiEu_tAihAi

    hiEu_tAihAi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/10/2001
    Bài viết:
    803
    Đã được thích:
    0
    ngày trước ngoại của mình cũng mất vì ung thư phổi. Ngày ngoại mất cũng là ngày nhận được kết quả thi vào cấp 3.
    Ông là 1 trong những người tuyệt vời nhất mà tôi từng biết. Cả cuộc đời, ngoại đã ko sống cho bản thân mà luôn sống cho người khác, những người thân của mình. Tôi đã học ở ngoại sự hy sinh và luôn biết quan tâm đến người khác. Tôi vẫn thường nghe kể hồi mẹ còn nhỏ, ông phải đạp xe thồ kiếm sống, lao động vất vả nhưng ông luôn nhường cho con những miếng ăn ngon, những manh áo đẹp dù chỉ là cơm độn ngô, tấm áo rách, và tự dành cho mình những phần thiệt thòi nhất.
    Tôi nhớ nhất câu chuyện 1 lần cậu út bị ốm. Ngày thường cậu ấy vẫn ao ước là được ăn 1 bát phở, lần ấy cậu bị ốm cũng khá nặng, ông tôi thương quá liền nghiến răng đưa tiền cho mẹ tôi đi mua cho cậu 1 bát. Nhưng đến khi ra chợ, có lẽ vì cả năm cũng chưa bao giờ biết phở là gì, cộng thêm tuổi còn nhỏ, chưa biết gì, nên mẹ tôi đã trót ăn mất bát phở đó. Vậy mà khi về đến nhà, ông biết chuyện cũng chỉ lặng người đi rồi lại lấy tiền đưa mẹ tôi mua 1 bát khác cho em mà ko hề trách mắng 1 câu nào. Có thể là câu chuyện rất nhỏ nhưng 1 tháng ròng đi đạp xe thồ, số tiền kiếm được đủ nuôi cả gia đình cũng chỉ mua được có vài bát phở mà thôi.
    Sau này ngay cả khi ngoại phải nằm ốm liệt giường, tôi rất cảm động khi lúc nào ông cũng hỏi thăm tình hình học hành thi cử của tôi.
    Trước mặt mọi người ông vẫn cố mỉm cười, có lẽ là để cho mọi người biết là ông lạc quan, ông tin là 1 ngày nào đó mình sẽ khỏi bệnh? Nhưng 1 lần tình cờ đi ngang qua cửa sổ phòng ông, cháu thấy ông đang khóc. Có lẽ là vì ông đã đoán ra được căn bệnh của mình. Có phải là vì ông khóc khi nghĩ đến cái chết ko. Ông không muốn chết. Cháu cũng ko muốn ông phải chết. Cháu vẫn nhớ những lần ông kéo cháu vào lòng nhưng cháu luôn giãy ra vì cháu ngộp thở bởi mùi mồ hôi khét lẹt của ông. Ông nói với cháu là ông sẽ còn sống đến khi nào ông có chắt, vậy mà sao ông ra đi sớm quá. Chính căn bệnh ung thư đã cướp ông đi.
    Ngày tiễn ông, cháu đã tự đặt ra quyết tâm là sau này sẽ cố gắng thi vào trường Y, vậy mà cuối cùng vẫn chẳng làm nên được trò trống gì. Chắc là ông cũng thất vọng về cháu lắm.
    ông ơi
    that la taihai!

Chia sẻ trang này