sau những ngày tháng tập nập vui đùa của tuổi trẻ ta vô tình vấp phải nhau a nhỉ.2 năm ko ngắn những cũng ko đủ để ta hiểu hết về nhau.nắng đầu bjo cũng nhẹ nhàng thoả mái và làm ta nhớ nhất và rồi cũng nhanh đi mất.ở bên a dù nói là hp vui vẻ cũng ko đúng bởi luôn có những lúc thăng trầm có lẽ vì thế làm e càng nhớ.chưa lúc nào e dám nghĩ mất a nhưng ngày đó cũng đã đến.chia tay nhau vì 1 lý do quá đỗi bt e đã cố níu níu a bằng mọi cách.vậy mà càng níu a lại càng xa e xa khoảng cách xa luôn cả lòng.a trong tay ng khác bỏ mặc e như dưới địa ngục tối ko ánh sáng cũng chẳng có cành cây bám víu.e đã vui lại rồi ngày đó cũng đến ko còn buồn mỗi khi ai đó nhắc đến a dù sau trong đâu đó vẫn thấy hình bóng a.a lại xin e trở lại chút hy vọng mong manh loé lên nhưng e tự nhủ rằng rồi sẽ lại ra đi thôi e khước từ mà lòng nặng chịu,4 năm rồi a nhỉ từ 1 cô bé vô tư vấp phải mùi tình e đã ttrưởn thành dù bnhieu năm vẫn nhớ a.cũng thi thoảng lúc có chút men lại nhớ a cồn cào rồi gd hỏi thăm chỉ vậy thôi.h a đã có gia đình 1 cô con gái nhỏ vậy mà thoang thoảng đâu đó e vẫn chờ a,vẫn nhớ a e biết đó là sai vs ng đang yêu thương e.nhưng ls để quên đi nỗi nhớ đó và trọn vẹn tc cho ng yêu mới.e có nên nhớ a hay lãng quên trong sự giả tạo.?