1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có nên sống với quá khứ ???

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi diemxua, 21/02/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. LonelyBlackrose

    LonelyBlackrose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Người sống mà không có quá khứ không phải là sống.
    Theo tôi thì quá khứ đó là một cái gì đó như là "nền tảng" của tương lai có quá khứ thì mới có tương lai được.Đôi khi quá khứ là dộng lực để mình tiến tới trong tương lai.Có ai đã từng trong những lúc buồn ngồi gặm nhấm quá khứ những kỷ niệm vui buồn lẫn lộn và dể rồi sau đó chính chúng lại giúp mình trở nên vững trãi hơn lạc quan hơn và sống có ích hơn.Tóm lại là dừng bao giờ để quá khứ chi phối bạn hãy sống cho tương lai nhưng đừng bao giờ quên quá khứ, vì quá khứ chính là "lịch sử" của mỗi con người.
    BLACKROSE
  2. Mozali

    Mozali Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/12/2001
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    Vậy mà sao lúc này tui ghét quá khứ quá. Có lúc thì nghĩ tới nó là có thể ngủ được mà sao giờ thì không.
    Walk on walk on, With hope in your heart, And you'll never walk alone
  3. diemxua

    diemxua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2002
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Lâu quá rồi tôi không vào xem chủ đề của mình đã đến đâu . Các bạn biết không , cái quá khứ mà tôi nuối tiếc giống y hệt như một bài thơ mà tôi tình cờ đọc được :
    TRÒ TRẺ
    Rồi một ngày sẽ hết những câu thơ
    Ta viết tặng riêng ta - mười tám tuổi
    Ta viếtcho những tháng ngày tuổi thơ rong ruổi
    Để đối diện với mình - thảng thốt nghĩ suy
    Rồi một ngày như kẻ đa nghi
    Ta không tin những gì đã có
    Rồi một ngày ánh đèn vàng đại lộ
    Soi giọt mưa hắt chéo bước hai người
    Rồi một ngày ta thờ ơ nở nụ cười
    Xốc ba lô trên vai rảo bước
    Vẫy tay chào hai người rồi đi trước
    Có điều gì chống chếnh sau lưng
    Rồi một ngày vơi dần những bâng khuâng
    Ta phác hoạ ra ta thành kẻ khác
    Mũ lưỡi trai và thùng thình áo khoác
    Nguỵ trang mình kiêu ngạo thản nhiên
    Rồi tình cờ gặp nhau trong quán quen
    Loa thùng cũ và những bài ca cũ
    Ta mỉm cười giả đò : Chao buồn ngủ
    Tớ phải về , hai ấy ở lại vui
    Một mình đi trên vỉa hè quen rồi
    Không đợi nữa tiếngphanh xe đánh két
    và nếu có ta cũng đâu cần biết
    Ta hôm nay đã khác hôm qua
    Bạn bè quen gặp hỏi : quên rồi à
    Cái thằng hay đi cùng lần trước
    Ta mỉm cười vẫy tay cất bước
    Tớ bây giờ phớt hết , bye bye ...
    Cơn mưa mùa đông hôm nay chợt lạnh vai
    Thèm đến khóc một người để tin cậy
    Chiếc ô đó trong tay như dấu phẩy
    Ngắt giữa chừng : niềm kiêu hãnh ngã nhoài ....
    Có thể các bạn nghĩ đó chỉ là chuyện trẻ con , nhưng đối với tôi , với nhân vật ta đó đã trở thành niềm ân hận cho đến tận bây giờ ...
    Để
    Em bây giờ như hạt mưa lang thang
    Thèm rơi ướt một vòm trời xua cũ
    Nếu em được ào rơi về quá khứ
    Có còn anh ướt lạnh đứng chờ em ....
    [blue]
    diemxua

Chia sẻ trang này