1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có phải chúng mình đang già?

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi atomichurricane, 09/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. atomichurricane

    atomichurricane Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0
    Có phải chúng mình đang già?

    Mệt mỏi với những lo âu về công việc, gia đình, tình yêu, bạn bè, chợt nhận ra mình chẳng còn lãng mạn như xưa, suy nghĩ già đi nhiều quá, thấy bọn trẻ post bài cứ ngây thơ, trong sáng lại nghĩ mình già đi rồi. Chẳng còn cả thời gian đến với bọn trẻ làng Canh, Sao Mai, chẳng còn thời gian để nấu cơm giúp mẹ. Hồi xưa thì mong muốn lớn nhanh, kiếm việc, có tiền giúp gia đình, thế mà bây giờ chỉ muốn sống lại khoảnh khắc trẻ con dù chỉ một ngày.
  2. nhv20

    nhv20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.088
    Đã được thích:
    0
    ..........ui thế kơ à..........kin kin thảo nào trông già thế,thế kái hôm bảo già sao đấm tớ kái biêu cả chán ra............hớ hớ hớ hớ.......này nói 1 kách ko nịnh bợ thì so với mặt bằng chung nhìn ấy già nhỉnh hơn kác bạn 1 chút đấy.........cứ than thở nhìu vào rồi kòn già nữa.
    To live is to die
  3. bille

    bille Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ chị mới nhận ra là thế ư ! chậm rồi nhưng cũng không phải là muộn
    Cuộc đời là thế mà làm sao ta co thể khác đi được,đôi lúc em cũng quá mệt mỏi vì điều đó .............nhưng em có một cách đó hãy giành một chút thời gian với 80f ,chị sẽ được sống lại những giây phút của một thời đã xa
    TÌNH CHỈ ĐẸP KHI TÌNH DANG DỞ
    ĐỜI MẤT VUI KHI VẸN CÂU THỀ
  4. But_chi_new

    But_chi_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/02/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Cháu của bà cũng già hết rồi thì làm sao mà bà còn trẻ được cơ chứ hả bà Atomic. Lói chung là ai khi mới đi làm đều thế hết, cảm thấy mệt mỏi khi phải thay đổi, cảm thấy khô cứng khi phải gò mình vào khuôn phép ko được thoải mái như trước nhưng dần rồi sẽ quen và cảm thấy thích thú khi không còn như ngày xưa nữa.
    Áo gỗ ruột than
    Bút chì là ta đó
    Vạch những đường mờ nhạt
    Lên trang giấy cuộc đời

  5. CAFE_MOT_MINH

    CAFE_MOT_MINH Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    560
    Đã được thích:
    0
    Thích thú cái nỗi gie`. Mệt bỏ xừ
    TÌNH BẠN NHƯ NGỌN LỬA HỒNG TRONG ĐÊM GIÁ LẠNH
  6. nhv20

    nhv20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.088
    Đã được thích:
    0
    ..............thế mới biết tất kả đều ko như trong kái giấc mơ của hồi bé....................trên đe dưới búa,cuộc sống fải tính toán, cũng biết so đo, cũng biết thiệt hơn....................nhìu quá......vô tư với kái quái gì đây.Thế cũng mới biết kái thủa kắp sách tới trường nó yên bình thế nào...........học hành đến mệt nhưng dốt tí cũng chẳng chết ai-vẫn còn mẹ ta nuôi mẹ ta thương................hết tiền thì mẹ ta lại cho,ko cho thì ta sin tiền học mà kái sự học thì biết bao khoản cho vừa.Nhớ kái thủa yên vui đó mà đến tiếc.............nhưng mà sao chăm thế........học ở nhà hăng say nắm lúc ngất trên bàn học vì ngủ quên.............lên lớp thì lao vào fát biểu xây dựng bài............về đến nhà thì nhẩy lên giường vồ lấy quyển sách..................sướng thật
    Chẳng fải già gì đâu...........kụ Hồ chẳng có câu "tuổi nhỏ làm việc nhỏ,tuỳ theo sức của mình"...............tuổi nào việc đó mà, làm sao thay đổi được khi mà kái tuổi nó đuổi kái xuân.............già rồi thì là kầm chắc,3 năm nữa tớ ko cưới thì là ế-atomic 2 năm nữa mà chưa có gì cũng là kó vấn đề.................Ôi kái thời gian nó như bóng câu,như kái mũi tên bật khỏi kánh kung chẳng quay lại được................tớ là tớ cứ tiếc đấy chẳng biết có còn kịp làm kái khỉ gì to tát nưã ko??????????????
    To live is to die
  7. atomichurricane

    atomichurricane Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0
    Mới 1 năm trước đây, tham gia vào Box 80 đầy nhiệt tình và trách nhiệm, tìm thấy ở đây những người trẻ tuổi với những ý tưởng sáng tạo, mình đã có một thời gian rất vui vẻ, bổ ích, mở mang ra rất nhiều, thậm chí có thời gian tham gia với 80 nhiều đến nỗi mẹ còn thắc mắc sao lại có người nhiệt tình đến thế với một hội bạn mà theo mình kể thì quen trên mạng !!!.Nhưng rồi những sự thay đổi trong quan điểm của mỗi người cùng với thời gian, cùng với sự thay đổi về công việc và những biến đổi trong hoàn cảnh từng người mà dường như ta cảm thấy ít tìm thấy sự đồng cảm ở các bạn, mình không thích tham gia vào những buổi nhậu của các bạn (dù rằng những khi tham gia mình ko uống rượu thì ngồi phá mồi ), mình dường như chỉ tham gia vào các buổi họp box, nhất là từ khi đi làm, mình ít thời gian để online, không theo kịp những thông tin update của box, tự cảm thấy xấu hổ khi hỏi thăm Night về Andrei thì bạn đã vào SG từ lúc nào ko biết. Những lúc thảnh thơi, nhớ lại một số kỉ niệm của box mà tự cười, sao hồi đó vui thế.
  8. cat_vang

    cat_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/08/2002
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    Mình đang già đi thật đấy, đôi khi cảm thấy sợ vì mình đang để thời gian trôi qua vô ích.

    sand

  9. But_chi_new

    But_chi_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/02/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Hãy thích những gì mình có chứ đừng tìm kiếm cái gì mình thích. Hãy tập thích những gì mình làm chứ đừng làm những gì mình thích. Nói thế thui chứ khó lém, đã thử roài nhưng ko sao mà làm được.
    Bảo là già thì không đúng nhưng chúng ta không còn trẻ nữa.
    Áo gỗ ruột than
    Bút chì là ta đó
    Vạch những đường mờ nhạt
    Lên trang giấy cuộc đời

    Được but chi sửa chữa / chuyển vào 12:18 ngày 10/05/2003
  10. The_Leaf

    The_Leaf Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Mỗi khi trả lời về tuổi của mình, tôi đều thảng thốt. Mình đã từng này tuổi rồi sao. Tôi đã đến cái tuổi không còn lông bông nữa. Tôi đã đến cái tuổi phải tự lập, phải tự quyết định về cuộc sống của mình rồi.
    Tôi sợ điều đó. Nhiều khi như muốn chạy trốn sự thật. Bạn bè tôi đã lớn cả rồi. Còn tôi...
    Hỡi chiếc lá nào bay về trời. Có gửi lời với tôi.
    Hãy giữ lấy giùm tôi nụ cười và đức tin ở con người

Chia sẻ trang này