1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Có phải điều đáng sợ nhất là không biết mình muốn gì?

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi Thanhtu79, 11/02/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Soi_Dong_Hoang_new

    Soi_Dong_Hoang_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    ko phải bạn đang bối rồi mà bạn đang e sợ. Nửa muốn an toàn, nửa muốn tiến thân.
    Nhưng bạn à, trong tất cả mọi thành công đều có sự thất bại, trong tất cả mọi cơ hội đều có sự rủi ro.
    Biết chấp nhận và vượt qua rủi ro sẽ đạt đến điều mình mong muốn, còn nếu không, cứ yên thân nơi cái vỏ cứng cáp mà ngay vừa mới vào đời bạn đã chui vào.
    Một lời khuyên thế này "Hãy chơi theo sức mình"
    Điều đáng sợ nhất ư ? Đó là không dám nhìn nhận mình là ai !
    T.
    Một kiếp hinh hồn nhỏ
    Mang mang thiên cổ sầu
  2. khongquen25

    khongquen25 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/05/2002
    Bài viết:
    2.543
    Đã được thích:
    127
    Bạn ạ, tôi đánh giá cao những suy nghĩ của bạn nhưng tôi cũng có những suy nghĩ hơi khác. Hiểu mình không ai hơn chính mình phải không bạn? Chính bạn mới biết đâu là ưu khuyết điểm của mình.Tôi sẽ kể các bạn nghe 1 phần cuộc sống của tôi, hy vọng qua những lời tâm sự này các bạn sẽ có những quyết định riêng chính xác.
    Trước khi làm ở đây tôi đã từng là nhân viên phòng kinh doanh của FPT, nhưng cũng với suy nghĩ như bạn tôi thi vào công ty hiện tôi đang làm - 1 công ty nhà nước về viễn thông với suy nghĩ để ổn định và tôi rời bỏ FPT. Thời gian qua dần, tôi dần hiểu đâu là mặt mạnh đâu là mặt yếu của các doanh nghiệp Nhà nước. Bạn có thể không phải lo lắng gì về lương, hàng tháng lĩnh 3.000.000, hàng quý kiếm thêm vài triệu nữa, không phải cạnh tranh, không phải lo lắng quá nhiều. Quá tốt phải không? Nhưng bạn ạ, cuộc sống đâu chỉ là tiền lương, đâu phải là sự bình yên như thế. Bạn xyz1 thân mến, bạn là phụ nữ nên tôi có thể hiểu suy nghĩ rất chính đáng của bạn. ở Xh VN ta trừ 1 số ít phụ nữ thật nhiều tham vọng, đa phần PN muốn có 1 cuộc sống thanh bình, một cuộc sống bên gia đình yên ấm và sự nghiệp lớn nhất là chăm sóc gia đình, chăm sóc những người thân yêu. Tôi nghĩ đó là cũng chính là mặt mạnh nhất của người PN VN. Tuy nhiên đàn ông và 1 số phụ nữ họ có suy nghĩ khác. Ước muốn mình tự lập tự cường, mình thành 1 nhân vật quan trọng luôn tồn tại trong con người chúng ta. Tôi cũng đã tự hào biết bao khi hoàn thành những công trình đầu tiên, nó rất nhỏ bé nhưng tự mình làm chủ. Niềm hạnh phúc đó lớn hơn hạnh phúc khi 1 công trình lớn mà mình chỉ đóng vai trò nhỏ rất nhiều. Khi tôi nhận được những đồng lương ít ỏi lần đàu tiên và sử dụng chúng tôi không bao giờ quên mình đã mua gì chứ không như bao đồng tiền bố mẹ đã cho tôi khi tôi còn đi học. Vất vả nhưng làm đúng việc mình say mê sẽ cho ta cảm giác thật hạnh phúc và đó cũng là mục đích của cuộc sống đối với tôi. Tôi đồng ý với các bạn khi vào Nhà nước công việc sẽ ổn định nhưng nhiều doanh nghiệp ổn định lại đồng nghĩa với sự trì trệ. Trì trệ về tác phong, về suy nghĩ ,về tính năng động vì ta nghĩ việc đó đã có người lo, ta không cần quan tâm.
    Bạn ạ sau nhiều năm tôi nhìn lại mình và thất vọng về mình ghê gớm. Ngày nay tôi là ai? tôi chỉ là 1 anh kỹ sư tầm thường trong hàng trăm con người. Tôi đâu còn là chàng trai trẻ đầy nhiệt tình mơ ước năm xưa, ngày mà khi tôi bảo vệ đồ án tốt nghiệp đã có lãnh đạo doanh nghiệp đến đề nghị về làm. Còn đâu ước muốn khẳng định mình khi vượt qua rất nhiều ứng viên tuyển dụng khắt khe của FPT. Tôi chỉ còn là 1 công chức bình thường với mức lương đủ sống....
    Bạn ạ, nếu bạn đang làm cho 1 doanh nghiệp nhà nước thi lời khuyên của tôi dành cho bạn là hãy phấn đấu hết mình, thực tế và nhẫn nhịn. Bạn đừng coi thường chuyện công đoàn, văn thể và nhất là Đảng. Chuyên môn giởi trong doanh nghiệp Nhà nước chưa phải là tất cả. Khi làm việc trong doanh nghiệp NN bạn phải sống khôn. Trong DNNN nếu bạn nôn nóng làmg giầu bạn sẽ thất bại, khi vào đây bạn phải xác định cho mình mục tiêu phấn đầu dài hạn ---> chuyên môn, quan hệ với sếp , Đảng,... Khi có vai trò nhất định bạn mới có quyền nghĩ đến những lợi ích về sau.
    Bạn xyz1 nói rất đúng nếu quyết đinh hãy dũng cảm quyết định càng sớm càng tốt, khi càng nhiều tuổi sức ý sẽ tỉ lệ thuận với lòng nhiệt tinh đấy, thêm nữa cơ hội đến nhưng không có nghĩa nó luôn đến, nhiều khi nó chỉ đến có 1 lần.
    Bây giờ đây tôi cũng có 1 cơ hội lớn và tôi cũng cân nhắc rất lâu, so sánh thiệt hơn rất nhiều. Tôi hình dung nếu tôi không ra đi tôi sẽ là ai trong 3 năm tới, có vẫn là kẻ kỹ sư tầm thường kia không? nếu không phải vậy thì tôi phải làm sao để tiến lên, cơ hội nào cho tôi nếu tôi đi tiếp con đường đã 7 năm tôi rảo bước. cai sai là tôi không vạch kế hoạch cụ thể cho mình suốt 7 năm qua, tôi quá thụ động. Liệu những năm tới tôi có thay đổi được mình không? ai là người có thể bày cho tôi con đường tiến thân.
    Cuối cùng tôi quyết định làm đơn xin nghĩ, tôi sẽ ra ngoài làm và trở lại làm tôi ngày xưa. Tôi chấp nhận tự trả lương cho mình để có thể tự làm được những gì tôi đã ước mơ khi xưa, tôi không thể chỉ là như thế? Tôi rất thích 1 câu nói có lần tôi nghe được thế này : Nếu làm bạn chưa chắc thành công nhưng không làm bạn chắc chắn thất bại. Tôi có thể thất bại nhưng rất có thể tôi sẽ tìm lại được mình và trở nên quan trọng. Tham vọng không phải là điều xấu - tôi nghĩ vậy!

    Tôi xin tặng bạn những mẩu chuyện nhỏ ở đây : những điều tôi suy nghĩ từ cuộc sống http://www.ttvnnet.com/forum/t_92044/?0.7331052
    http://www.ttvnnet.com/forum/t_158262/?0.4167007
    Ăn xong liếm mép quèn quẹt!

Chia sẻ trang này