1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

CỔ TÍCH CHO NHỮNG HY VỌNG KHÔNG THÀNH!!!

Chủ đề trong '1986 Hà Nội' bởi congdanguongmau, 24/01/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. congdanguongmau

    congdanguongmau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    CỔ TÍCH CHO NHỮNG HY VỌNG KHÔNG THÀNH!!!

    Mình thấy đây cũng là những câu chuyện nhỏ hay và cảm động, mọi người đọc thử xem nhé! bởi vì sao mình hay post chuyện? mình thấy mọi người ít post chuyện cho nhau đọc với lại mình muốn bên cạnh những lúc vui vẻ chúng ta cũng có những phút suy nghĩ nhiều hơn về bản thân mình, về những người xung quanh ta.


    Câu chuyện 1:
    1. Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói :
    _ Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. hãy ở lại với tôi. Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.
    Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng.

    Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.
    _ Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.
    Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân là tất cả. Và anh ra đi.
    Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt.

    Một thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu
    _ Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.
    _ Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.
    Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói :
    _ Tại sao con không yêu Mùa Xuân ? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc.
    _ Không mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.
    Và họ ra đi.

    Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rôì, bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh :"Ôi tại sao mình phải khóc chứ ? Mình còn rất trẻ, và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn ?"
    Và mọi thứ như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc....


    Đây chỉ là một câu chuyện cổ tích của Nga thôi. Nhưng những gì đọng lại thì nhiều lắm... Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì không dành cho mình ? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế ? Và có bao nhiêu người như Mùa Xuân, nhận ra con đường phía trước ?......
  2. caycaobongca3859

    caycaobongca3859 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Ý nghĩa câu chuyện này rất sâu sắc và chỉ có chủ nhân của lòng mình mới hiểu được...........tất cả mọi thứ đã qua thì cũng không trở lại tội gì ma đau buồn....cười lên cho mọi người cùng vui.Khi ta hát dù giọng ta không hay nhưng giữa một khu rừng thì điều đó sẽ không quan trọng vì......chỉ có mình ta mà thôi!
  3. congdanguongmau

    congdanguongmau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện 2:
    Mặt trăng và Mặt Trời tranh cãi với nhau về Trái Đất. Mặt Trời nói : "Lá và cây cối, tất cả đều màu xanh". Nhưng Mặt Trăng thì lại cho rằng, tất cả chúng mang một ánh bạc lấp lánh. Mặt Trăng nói rằng, con người trên Trái Đất thường ngủ. Còn Mặt Trời lại bảo con người luôn hoạt động đấy chứ.
    _ Con người hoạt động, vậy tại sao trên Trái Đất lại yên ắng đến vậy ?- Mặt Trăng cãi.
    _ Ai bảo là trên Trái Đất yên lặng ?- Mặt Trời ngạc nhiên- Trên Trái Đất mọi thứ đều hoạt động, và còn rất ồn ào, náo nhiệt nữa.
    Và họ cãi nhau rất lâu, cho đến khi Gió bay ngang qua.
    _ Tại sao các bạn lại cãi nhau về chuyện này chứ ? Tôi đã ở bên cạnh Mặt Trời khi Mặt Trời nhìn xuống Trái Đất, và tôi cũng đi cùng Mặt Trăng khi Mặt Trăng xuất hiện. Khi Mặt Trời xuất hiện, mọi thứ là ban ngày, cây cối màu xanh, con người hoạt đông. Còn khi Trăng lên, đêm về, mọi người chìm vào giấc ngủ.
    Nếu chỉ nhìn mọi việc dưới con mắt của mình, thì mọi thứ chẳng có gì là hoàn hảo, chọn vẹn cả. Không thể đánh giá Trái Đất chỉ bằng con mắt của Mặt Trời hoặc Mặt trăng được. Cũng vậy khi đánh giá một con người, một sự việc nào đó, không thể nhìn từ một phía được...
  4. chewlinh

    chewlinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    câu chuyện ngụ ngôn về "thiếu " và " đủ":
    Có một viên đá , hắn bị thiếu một góc, hắn rất buồn vì điều đó, và một ngày hắn lên đường đi tìm góc còn thiếu của mình , hắn vừa đi vừa hát:
    - Ô, ta lên đường tìm góc thất lạc
    Tìm góc thất lạc của ta.
    Có lúc, hắn bị nắng thiêu đốt., lúc lại gặp mưa lạnh, lúc bị tuyết làm cho lạnh cóng..... nhưng sau đó mặt trời lại hiện ra và sưởi ấm hắn.
    Có lẽ vì hắn thiếu một góc nên hắn không lăn nhanh được...., nên hắn dừng lại nói chuyện với bác giun hoặc... hít hà hương thơm của hoa...có lúc hắn lăn nhanh vượt wa bọ cánh cứng,có khi lại để bọ cánh cứng vượt wa, khi vui là lúc đùa giỡn cùng lũ ****.
    Hắn tiếp tục đi, vượt wa cả biển lớn.. vượt wa cả ao sâu rừng rậm, trè đèo trượt dốc
    Cho đến một ngày hắn tìm được một cái góc , hắn reo lên:
    -Ta đã tìm được góc thất lạc của ta!
    - Chờ chút đã- cái góc nói - Tôi ko phải là góc của anh, tôi ko phải là cái góc của ai cả , tôi là góc của riêng tôi
    -Xin lỗi đã làm phiền - hắn buồn rầu thốt lên và tiếp tục đi
    Hắn lại tìm thấy một góc khác.... nhưng nhỏ quá.....có cái lại lớn quá.... ,có những góc quá nhọn ... , có góc lại wa'' vuông vắn,.....một lần có một cái vừa xinh, nhưng hắn giữ không chặt nên để tuột mất, khi thì hắn giữ quá chặt khiến cái góc gỡ vụn....
    Hắn vẫn tiếp tục lên đường, gặp không ít nguy hiểm , khi rớt xuống vực, lúc đụng vô tường đá, rồi một ngày hắn gặp một cái góc có vẻ rất hợp.
    -Halo - hắn chào
    -Halo
    -cậu là góc thất lạc của ai phải không?
    -không
    -vậy cậu chỉ là góc của cậu thôi ah`?
    -không , tôi có thể là góc thất lạc của ai đó, mà cũng có thể là góc của riêng tôi.
    -cậu không muốn làm một góc của tôi phải không
    -không hẳn thế
    .... và thế là cái góc và hắn hợp làm một, hắn rất vui. Vì không còn khuyết một góc nên hắn lăn rất nhanh , chưa bao giờ lăn nhanh đến vậy , nhanh đến mức không dừng lại được.
    Hắn lăn nhanh wa'' nên không thể nói chuyện với bác giun, không thể hít hà hương hoa , **** cũng không thể đậu lên mình hắn, hắn cung không thể hát thoải mái như trước nữa.
    Hắn không thiếu thốn gì, vậy mà sao hắn không còn hát được, không vui vẻ như trước.
    Hắn suy ngẫm một chút, rồi nhẹ nhàng thả góc thiếu ra, và ung dung đi tiếp, hắn lại vừa đi vừa hát:
    -Aha lên đường thôi
    Ta đi tìm góc thất lạc
    Ta đi tìm góc thất lạc của ta
    vì thiếu một góc hắn lăn chậm lại, hắn nói chuyện với bác giun, hít hương hoa, chơi với lũ **** , và lại tiếp tục hát ........
  5. chewlinh

    chewlinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    trong cuộc sống mỗi người đều được thượng đế vạch cho một vạch khuyết, dù bạn có chối bỏ nó nhưng nó sẽ luôn theo bạn như hình với bóng...
    và nếu không buồn khổ chúng ta sẽ không bao giờ có thể đồng cảm, để an ủi những người xung quanh ta....
    đừng ngưỡng mộ những gì người khác có , hãy kiểm tra lại nững gì thượng đế dành cho bạn, bạn sẽ thấy những gì bạn có nhiều hơn so với những gì bạn không có.....
    nếu bạn là một con trai, bạn có muốn đau đớn để rồi có một viên ngọc quí hay chấp nhận không có ngọc để cócuộc sống yên lành ?
    nếu bạn là chú chuột bị sập bẫy và bên cạnh lá mẩu bánh thơm phức bạn sẽ ăn nó hay bỏ đó
    bạn là người thông minh, bạn đoán được người khác nghĩ gì, tuy lần nào cũng đoán đúng nhưng bạn luôn thấy không thoải mái
    người ngốc nghếch cởi mở tấm lòng- họ bị cười nhạo nhưng có được tấm lòng của mọi người
    chẳng ai là hoàn hảo cả
    và tui cũng không mún làm người hoàn hảo
  6. siro-ngot-ngao

    siro-ngot-ngao Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/07/2002
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    Hay thật lâu ko vào ttvnol đọc thay hay ghe.Tự nhiên thấy thoải mái ra bao nhiu.Mình cũng có mấy câu chuyện kiểu đọc rùi suy ngẫm nhưng mà giờ lười viết quá thui mọi người post tui đọc ké vậy
  7. congdanguongmau

    congdanguongmau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện 3:
    Một hôm, Mặt Trời, Gió và Mặt trăng đến ăn tối tại nhà của bác Sấm Sét và cô Tia Chớp. Còn Mẹ của họ là Vì Sao thì ở nhà.
    Mặt Trời và Gió rất tham lam, và luôn chỉ nghĩ đến bản thân mình. Trong bữa ăn, họ ăn rất nhiều và không nghĩ gì dến người mẹ đang ở nhà cả.Còn Mặt Trăng, mỗi một món ăn, cô lại để dành mang về cho mẹ một ít. Khi bọn họ trở về nhà, Vì Sao đã hỏi :
    _ Các con yêu quý, ở đó họ cho các con ăn những gì ?
    _ Con được ăn rất nhiều món ngon mẹ ạ, và con đã ăn hết tất cả phần của mình - Mặt Trời trả lời.
    _ Con cũng đã ăn rất nhiều mẹ ạ, ăn hết tất cả - Gió nói.
    Còn Mặt Trăng, cô lấy tất cả những gì đã đẻ dành cho mẹ ra, dọn lên bàn và mời Vì Sao ăn. Và họ đã có một bữa ăn không chỉ đầy những thức ăn ngon, mà còn đầy cả lòng yêu thương nữa.
    Vì Sao rất buồn vì Mặt Trời và Gió. Bà nói :
    _ Mặt Trời, con trai của ta. Con chỉ luôn nghĩ đến mình, chỉ quan tâm đến cảm xúc của mình, mà chẳng bao giơ nghĩ đến người khác. Sau này sẽ không có ai muốn gần gũi và yêu quý con đâu. Con sẽ trở thành một con người nóng bỏng, gay gắt, để rồi tất cả mọi người, mỗi khi nhìn thấy con đều phải che mặt lại.
    Còn con, Gió yêu quý. Con rất tham lam. Con luôn sống cho bản thân. Sẽ không có ai yêu quý con cả, và mọi người luôn tránh xa con.
    Mặt trăng yêu quý của ta, con thật là một người chu đáo, ngoan ngoãn. Con sẽ trở nên trong sáng, mát dịu. Tất cả mọi người rồi sẽ yêu quý con.
    Cuộc sống luôn vậy, luôn có sự vận động nhân quả. Cho và được cho luôn tồn tại song song với nhau.
  8. congdanguongmau

    congdanguongmau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là 1 câu chuyện tớ thích nhất:
    Tia Nắng là một cô gái rất xinh xắn, dễ thương. Cô không đẹp cái vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu xa. Mà đó là cái vẻ đẹp bình dị, gẫn gũi. Lúc bấy giờ, có nhiều chàng trai để ý Tia Nắng lắm. Mặt Trời mạnh mẽ và ấm áp, chàng Gió kiêu ngạo và bướng bỉnh, Mặt Trăng nhẹ nhàng và gần gũi... Tất cả bọn họ đều mong có được Tia Nắng. Nhưng mỗi người đều thể hiện tình cảm của mình theo một cách riêng
    Mặt Trời nóng bỏng, luôn mang lại cho Tia Nắng những điều bất ngờ, thú vị, những cuộc dạo chơi bên dòng suối, trên những sườn đồi, trong những cánh rừng đầy hương hoa... Bên mặt Trời, Tia Nắng luôn thấy yêu đời, yêu cuộc sống.
    Mặt Trăng lại luôn mang cho Tia Nắng những phút giây nhẹ nhàng, êm đềm, thoải mái nhất. Bên Mặt Trăng Tia Nắng luôn có những phút giây để nhìn lại mình, để nhớ lại những gì mình đã làm, đã trải qua. Từ đó tìm ra ý nghĩa của cuộc sống.
    Còn với chàng Gió. Gió kiêu ngạo và lạnh lùng. Gió sâu sắc và tình cảm. Với Gió, Tia Nắng luôn được nhìn thấy cuộc sống ở khía cạnh khác. Một cuộc sống nội tâm, một cuộc sống không phải toàn màu hồng như với Măt Trời, không nhẹ nhàng như với Mặt Trăng. Nhưng cô sợ Gió. Bởi vì cô biết Gió không bao giờ là của cô cả. Gió kiêu ngạo lạnh lùng quá, để không thể cất lên được tiếng Yêu.
    Và kết quả thì có lẽ ai cũng biết rồi. Tia Nắng đã chọn cho mình Mặt Trời. Cuộc sống luôn vận động, luôn hướng về phía trước. Với Mặt Trăng, Tia Nắng chỉ có thể xem như một người bạn tốt, có thể trút những lo âu, phiền muộn, những khó khăn. Còn với Gió, có thể đó là một sự ngưỡng mộ, một sự đồng cảm, và cũng có thể là tình yêu nữa. Nhưng Tia Nắng đã không chọn Gió. Đơn giản bởi vì Gió quá kiêu ngạo, kiêu ngạo hay nhút nhát ? Yêu mà không dám thể hiện, hay không chịu thể hiện. Để rồi bây giờ, Tia Nắng luôn ở bên Mặt Trời, Mặt Trăng chỉ thỉnh thoảng gặp họ vào những lúc hoàng hôn. Còn Gió, ngày ngày vẫn lang thang, không nơi vô định. Gió đã đánh mất một thứ mà không bao giờ còn có thể tìm lại được nữa - TÌNH YÊU. Thời gian chẳng quay lại bao giờ.
    Có những thứ đôi khi phải cúi xuống người ta mới có thể lấy được nó.
  9. zhichiJC

    zhichiJC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2006
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Cô à, đọc truyện này có ý nghĩa đó nhưng cho cháu hỏi, cháu đã cúi gập cả người rùi mà seo vẫn chưa lấy được nó nhỉ?
  10. MagicOfDeath

    MagicOfDeath Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/01/2006
    Bài viết:
    244
    Đã được thích:
    0
    cúi xuống rùi nhờ người khác làm cho .....sợi tóc bạc to lù lù thế kia cơ mà

Chia sẻ trang này