1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Coffee...Đêm

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi yesterday_today_tomorrow, 14/11/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Ngay mai se la môt ngày hoan toan mới
  2. hgxinhgai

    hgxinhgai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2007
    Bài viết:
    958
    Đã được thích:
    0
    dù cơn gió ấy đã bay qua sa mạc,anh vẫn là nỗi đau duy nhất để lại trong lòng em.........
  3. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Con hẻm nhỏ dài hun húnt trong tiếng khóc của gió mùa đông bắc..Không gian tĩnh lặng làm những giọt caphe rơi thành tiếng ....Cả không gian như trùng xuống trong cái vắng vẻ đến bất ngờ của nơi này...Caphe hnay không ngon hay dúng hơn là caphê ở đây không ngon như nhúng chỗ khác ..nhưng cũng là caphe và cũng khiến người ta phải thốt lên rằng nó rất đắng...
    Bọn em lại nói truyện về anh,về những người bạn và về chính cuộc sống của bọn em...Tự nhiên nói đến truyện kết hôn..bừng tỉnh giật mình thót thót vì biết mình cũng khôg còn nhỏ nữa...Những lo toan cơm áo gạo tiền nhiều khi làm người ta không có thời gian để nghĩ về điều khác ..chỉ biết mệt mỏi ,chỉ biết phấn đấu để nhìn lên vẫn thấy chẳng bằng ai...nhìn lại thấy cuộc sống phải hi sinh nhiều quá....
    Có một chiều khi đi ngang qua chỗ ngày xưa ,cố kiếm tìm ánh mắt một ai đó để thấy được sự cảm thông ,để tìm được viễn cảnh xa xôi vẽ ra bằng tưởng tượng...Không một ai cả mặc cho anh mắt mải miết kiếm tìm...Không gian lặng thinh,gió phất phơ những cành cây hai bên đường ...Tại sao cuộc sống huyên náo như vậy mà thấy mình lạc lõng quá ..Có phải lúc đó mình đã tự đưa mình ra hẳn thế giớ này.
    Nửa năm qua ,không là dài những cũng chẳng ngắn ngủi gì cho người đếm vết thương trong tim bằng nước mắt.Lỗi tại ai?Tại nghiệt ngã cuộc đời ,tại bản thân không đủ vững vàng vào niềm tin đã có.Ở cái thế giới không cho mình một chỗ hãy rút lui để kẻ còn lại luôn có nụ cười ...?Chúc phúc cho người còn lại...
  4. ghet_ghet

    ghet_ghet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    769
    Đã được thích:
    1
    Cafe ơi, cay mắt quá! Lạnh nữa...
  5. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    co lẽ topic nay da đến lúc phải dừng lại...
    trước khi đóng no lại muốn gửi cho người đàn ông tôi yêu một bài hát và chỉ muốn người đó biết rằng :"nếu một chàng trai có thể yêu một cô gái nhiều đến thế thì tôi cũng đã yêu anh nhiều hơn những gì bài hát có thể thể hiện"
    8 vạn 6 ngàn 400 lần nhớ em!
    Trình bày: Tim :heart:
    Lyric:
    Ngày tháng trôi qua anh phải sống một mình anh
    Ngày tháng trôi qua anh phải sống không có em
    Người có biết anh nhớ em nhiều nhiều lắm em biết không
    Người ơi em ở đâu trả lời anh...
    Ngày tháng trôi qua anh phải sống trong buồn đau
    Ngày tháng trôi qua anh phải sống trong nhớ thương
    Cần nghe thấy em nói cười, cần nghe thấy em vui đùa...
    Cần em... như lúc xưa ta cần nhau!
    Làm sao để cố quên em, quên ngày tháng quá êm đềm
    Làm sao để cố quên em, quên tình em...
    Làm sao để cố quên em, quên một phút giây nữa thôi
    Làm sao anh quên được em, em nói đi!
    Ngày tháng sau này, anh phải cố quên được em
    Ngày tháng sau này, anh phải cố không nhớ em
    Anh không biết anh sẽ làm được điều đó đến bao giờ
    Thật ra... anh sẽ không quên được em!
    Mỗi buổi sáng một ngân hàng sẽ mở cho anh một tài khoản và chuyển vào đó 86,400 đô la. Nhưng tất cả các trò chơi đều có luật của nó, trò chơi này có hai luật như sau :
    - Luật thứ nhất là tất cả số tiền mà anh không chi tiêu trong ngày thì đến tối sẽ bị lấy đi, anh không thể gian lận, không thể gửi số tiền ấy sang một tài khoản khác, anh chỉ có cách là chi tiêu thôi, nhưng sáng hôm sau khi thức dậy ngân hàng lại mở cho anh một tài khoản mới, với 86,400 đô la mới, để dùng trong ngày. Luật thứ hai : ngân hàng có thể chấm dứt trò chơi này mà không cần báo trước; vào bất cứ lúc nào họ cũng có thể nói với anh rằng thế là chấm dứt, rằng họ đóng tài khoản lại và sẽ không có tài khoản khác nữa đâu.
    - Vậy thì anh sẽ làm gì ? Anh không hiểu rõ lắm.
    - Nhưng đơn giản đấy chứ, đó là một trò chơi, mỗi sáng khi thức dậy người ta cho anh 86,400 đô la, với điều bắt buộc duy nhất là phải chi tiêu trong ngày, số tiền không dùng đến sẽ bị lấy đi khi anh đi ngủ, nhưng món quà trời cho hay là trò chơi này có thể ngừng lại bất cứ lúc nào, anh hiểu chứ. Vậy thì câu hỏi là : anh sẽ làm gì nếu một món quà như vậy đến với anh ?
    Anh trả lời một cách tự nhiên rằng anh sẽ tiêu từng đô la một để làm những cái gì mà mình thích, và sẽ tặng nhiều quà cho những người mà mình yêu mến. Anh sẽ tìm cách sử dụng từng đồng xu một mà cái ?ongân hàngkỳ diệu? này tặng để đem lại hạnh phúc cho đời anh và những người xung quanh anh, ?ongay cả những người mà anh không quen biết nữa, vì anh không tin rằng anh có thể chi tiêu cho mình và cho những người thân của mình hết được 86,400 đô la một ngày, nhưng em muốn dẫn đến cái gì thế ??
    Cô trả lời : ?oNgân hàng kỳ diệu này tất cả chúng ta đều có, đó là thời gian ! Chiếc vali màu nhiệm chứa đầy những giây đồng hồ điểm từng tiếng một!? Mỗi buổi sáng khi tỉnh dậy, chúng ta được cho 86,400 giây để sống trong ngày, và tối đến khi ta đi ngủ không được chuyển gì cho ngày hôm khác, tất cả những gì không được sống đã mất, ngày hôm qua vừa mới trôi đi. Mỗi buổi sáng phép màu này lại bắt đầu, chúng ta lại được 86,400 giây để sống, và chúng ta chơi với cái luật không thể lẩn tránh được này : ngân hàng có thể đóng tài khoản của chúng ta bất cứ lúc nào, và không thể báo trước : vào tất cả mọi lúc, cuộc sống đều có thể dừng lại. Vậy thì ta sẽ làm gì với 86,400 giây mà ta có hằng ngày ? ?oĐiều đó chẳng phải quan trọng hơn những đồng đô la hay sao, những giây được sống ??
    ... ?oAnh muốn hiểu một năm sống là gì : hãy đặt câu hỏi cho một sinh viên vừa thi trượt kì thi cuối năm. Một tháng sống : hãy hỏi một người mẹ vừa cho ra đời đứa con đẻ non và đang đợi nó được ra khỏi ***g kính để bà được ôm con trong vòng tay mình, bình yên vô sự. Một tuần : hỏi một người làm việc ở nhà máy hay dưới hầm mỏ để nuôi gia đình mình. Một ngày : hỏi hai người đang yêu mê mệt và đang đợi để gặp lại nhau. Một giờ : hỏi một người mắc chứng sợ bóng tối, đang bị kẹt trong cái thang máy hỏng. Một giây : nhìn vẻ mặt người vừa thoát khỏi tai nạn ôtô, và một phần nghìn giây : hỏi một vận động viên vừa đoạt huy chương bạc ở thế vận hội, chứ không đoạt huy chương vàng mà vì nó anh ta đã luyện tập suốt đời mình
    ... Vì vậy em xin anh, chúng ta hãy tận hưởng tất cả những giây phút mà chúng ta còn lại này? Arthur ôm Lauren vào trong vòng tay mình và thì thầm vào tai cô: ?oMỗi giây bên em đáng giá hơn tất cả những giây khác?.
    http://my.opera.com/ttntpnv/blog/8-ngan-6-van-4-tram-lan-anh-nho-em-86400-24-x-60-x-60-1-ngay
  6. laptop_0983050580

    laptop_0983050580 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2008
    Bài viết:
    175
    Đã được thích:
    0
    Cà Phê ngon mỗi lần Anh ghé quán
    Nhớ cà phê hay nhớ bóng hình em ?
    Thôi nhớ cả hai để khi buồn trống vắng
    Không gặp em thì Anh có cà phê
  7. AnRebel125

    AnRebel125 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/11/2007
    Bài viết:
    1.022
    Đã được thích:
    1
    Nắng nhạt,ng][ì cũ,tình xưa,cà fê đắng.fa hộ anh một ly, anh sẽ thức cùng em đêm nay
  8. AnRebel125

    AnRebel125 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/11/2007
    Bài viết:
    1.022
    Đã được thích:
    1
  9. bunmi80

    bunmi80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2004
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Chủ topic ah,bạn cứng rắn vậy mà sao lại dừng topic chứ. Tôi biết bạn luôn yêu cafe va vẫn uống nó mỗi đêm mà. Vậy hãy để các member khác trong đó có tôi chăm sóc cho topic này nhé.
  10. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    cảm ơn bunmi80....
    Thực ra tôi chưa muốn dừng topic này...Nó là một phần cuộc sống của tôi..Sau nhiều lần muốn bỏ nó đi ...toi biết tôi cũng không cần phải lần tránh chính bản thân mình như vậy....cũng chỉ là cafe và đêm thôi mà...

Chia sẻ trang này