1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Coffee...Đêm

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi yesterday_today_tomorrow, 14/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Trời mùa đông....rét...lạnh...được 1 ly caffee âm ấm, nong ngóng...ngồi cùng 1, 2 người bạn thì thật là tuyệt....
  2. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Caphê đã pha sẵn một ly....
    Một cảm giác rất lạ len qua,gió từng đợt thổi cho những lọn tóc cứ bay hoài trong gió.một mình lang thang trên con đường quen thuộc ....Ôi ,lâu lăm rồi mới thấy mình vui như hôm nay..
    Cuộc sống là một bản nhạc lúc thăng lúc trầm,cảm xúc con người cũng có khi thế này thế khác ...nhìn mọi người ngồi bên nhau ấm áp long không khỏi sốn sang..Caphê đêm qua chỉ là caphe của những người lâu rồi không được gặp nhau ,cười hả hê ôn lại những kỷ niệm của một thời.Caphê đêm may là caphê của trách nhiệm và nghị lực....
    Đã có những lúc uống caphê như uống nước lã giờ cũng uống nó nhiều nhưng trong một tâm trạng hoàn toàn khác...Đêm dài ,vẫn rất dài nhưng dài trong mãm nguyện của những điều đã làm đuợc,hài lòng với những thành quả được đáp đền bằng sức lực bản thân....
    Một chút gió....một chút đêm....
  3. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Caphê đã vơi ly...
    Đêm đang chuyển mình...
    Tôi kê chiếc ghế cao ra cạnh cửa xổ chợt phát hiện có những đổi thay...Thành phố này cũng đáng yêu biết nhường nào.Một toà lâu đài cổ kính<tôi gọi như thế>.Những bức tường nằm nghiêng nghiêng trong bóng chiều ảm đạm.Một vài cái điều hoà phơi mình trắng toát nổi hẳn lên so với cái nâu trầm nghiêng ngả của vết dấu thời gian .Những cành dương xỉ quắt queo mặc gió thổi tung điểm cho cái yên lặng khó tìm giữa thị thành nhộn nhịp...Mới chỉ là một chiều muộn...
    Thời gian không dừng lại ,khuya lắm tôi lại lôi cái ghế cao sát cửa xổ khi vừa kết thúc một vài bài tập..Dưới sự khơi nhờ của ánh đèn cao áp ,bức tường vẫn nghiêng ngiêng ,những vết loang lổ ,những mảng vôi đã bong hết như vết chân ai vừ qua như bơi trong yên lặng.Những nhành dương xỉ vẫn để mặc cho gió thổi như khoe chút mềm mại của thân hình,...Một cơn gió mạnh thổi ngang tôi thấy lòng mình thoải mái,dễ thở ,không còn phải cố lùa vào ***g ngực chút không khí còn sót lại....Đêm đã khuya lắm rồi...Yên bình đến lạ....
  4. zeroka

    zeroka Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2004
    Bài viết:
    4.102
    Đã được thích:
    0
    hì, cacao cho lành, muh ngon hơn nữa
  5. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0

    Cái huyền hoặc ,lôi cuốn của đêm không thể kéo mình sâu vào giấc ngủ...Bao đêm rồi tôi phải vật lộn với bào vở ,với cảm xúc ,tất cả vẫn chơi vơi...
    Nghỉ học rồi ,thời gian trôi nhanh hơn những gì tôi đã tưởng tượng,tôi không bộn bề những suy nghĩ không đâu nữa hay đúng hơn là tôi không có thời gian để nghĩ....Đêm vẫn yên bình trôi trong anh đèn cao áp khi tôi nhìn qua cửa xổ ...Chợt có một cơn mưa...nhẹ ....làm tôi nhớ mẹ tôi,tôi nhớ những người bạn và nhớ anh...
    Tại sao đêm lại cứa dài cùng suy nghĩ..?tôi không biết hết truyện này rồi đến truyện khác ,hết tryện của tôi rồi truyện của người nhưng gói gọn lại ai cũng bảo tại tôi...Tôi đã sai sao..?chẳng lẽ không yêu một con người cũng là cái tội.Tôi chỉ có một trái tim,nó chỉ có thể là nơi ấm áp quay về của một con người ...Vậy làm sao tôi lại là người có lỗi....Người ta quay bước đi ,rồi người ta quay buớc về ...trách cứ...Người ta buông suôi cuộc sống người ta bảo ...tại tôi...Caphê sao mà chát thế....Đêm sao mà dài thế...
    Cái kiểu mâu thuẫn của suy nghĩ...cái kiểu quy trách nhiệm về cho mình để không đổ lỗi được cho ai làm tôi nhiều khi ngản ngẩm với chính bản thân..Tôi tự trách mình sao không bù lu bù loa lên hay đòi cho được những gì mình đáng được hưổng ...nhưng để làm gì...?Để an bình hơn ư? để đêm bớt dài ư...?hình như không thể....?
  6. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Lần đầu tiên trong đời được ăn một cái tát ....Đau hơn tất cả những đau thương đã trải qua....
    Một công trình người ta vùi công xây dựng để một ngày người ta lại trà đạp lên chính công sức của mình...Đời đôi khi không nên trân trọng bất cứ ai ...Bởi ai cũng có thể là người giết bạn bằng cách dễ dàng...một hai từ ....
    Đêm đen tối,mẹ ôm con vào lòng .....mẹ xin con đừng khóc nữa....lòng con quặn thắt ...tim con dừng lại mất vài nhịp....con không cầm lòng được....Đêm bất công với tất cả....
  7. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Đêm xa xôi ,đêm chơi vơi,đêm ......
    ngày và đêm,đôi khi tôi không còn phân biệt nữa ,tôi trở dậy trời gần tối ,tôi đi ngủ trời sáng mất rồi ....ôi,đêm...
  8. bonghonghoangdai943

    bonghonghoangdai943 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2006
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0

    Sáng nay café một mình,
    Sài Gòn chợt mưa chợt mưa
    Nhớ em bao nhiêu cho vừa,
    Em ơi, em ơi...!
    Sáng nay nghe mưa quanh mình,
    Trời chợt lạnh như mùa đông
    Những cơn mưa rơi ơ thờ,
    rớt trên cuộc tình mong manh
    Anh đã đi một ngày mưa buồn,
    cơn gió đông lạnh đầy đôi tay
    Anh đã đi để lại nơi này,
    đôi mắt nâu ngồi buồn xa xăm
    Như cánh chim lạc về phương nào,
    theo bước chân một ngày mưa bay
    Anh đã đi để lại nơi này,
    cơn gió đông còn buồn mênh mông
    Sáng nay mây thấp trên đầu,
    từng giọt café ngọt đắng
    Biết em nơi đâu bây giờ,
    Em ơi, em ơi...!
    Sáng nay ngồi khóc một mình,
    từng giọt sầu rơi lặng lẽ
    Biết anh ra đi thật rồi...
    Sáng nay ngồi khóc một mình,
    từng giọt sầu rơi lặng lẽ
    Biết ta xa nhau thật rồi.
    http://music.bennhac.com/NhacPham/VN/12082/Ca-Phe-Mot-Minh/review/upcoming-services.html
  9. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Một vong tay, một nụ cười ....một anh mắt ...đêm yên bình hơn những đêm qua...
  10. john_lenon

    john_lenon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    669
    Đã được thích:
    0
    Bỏ cafe đêm.
    Cả tháng vừa rồi, đêm nào cũng cafe, 1, 2 cốc, rồi cứ thế thức đến 3 giờ sáng.
    Đôi khi..phải thay đổi một chút. Chuyển thành cafe sáng, uống xong, đi ra đường và thưởng thức cái cảm giác lạnh tê tái của một buổi sáng mua đông.
    Tự dưng, bỗng nhớ cafe..bố vợ pha. Cho đến bao giờ..thành con rể chính thức, con nhất định phải học lỏm cách pha cafe của bố

Chia sẻ trang này