1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Coffee...Đêm

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi yesterday_today_tomorrow, 14/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Khi đêm là đêm thì mọi thứ cũng chẳng có gì khác biệt......!
  2. nhocquai

    nhocquai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    Đêm...
    Con phố dài hun hút...
    Hàng cây soi bóng dưới lòng đường qua ánh đèn vàng vọt...
    Góc phố có con ngõ nhỏ... tối...
    ......
    Có làn khói thuốc, ly Cafe, và tiếng thở dài ...
  3. unique_kiss2003

    unique_kiss2003 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu có những đoạn quanh co.Chúc em hạnh phúc.
  4. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    không hiểu rằng đêm nay có cần đến caphê không nữa....?đau đầu quá...!
  5. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Đêm qua ,tôi không uống caphê như những đêm khác nhưng hình như thiếu vắng cái hương vị đó đêm không còn mông lung nữa .Tôi thấy bình yên trỏng cảm giác mềm mại của cái chăn ấm .như một con thú trú mưa lâu ngày gặp trời ấm áp ,lòng thanh thản và nhẹ nhàng ....Phiêu riêu bao nhiêu rồi cũng thành bọt nước ,không có gì vĩnh cửu ...tôi hiểu điều đó và chấp nhận điều đó ....
  6. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Dạo này không được uống thấy nhớ cái đắng ngắt của caphe...
    Em gọi một ly cam nóng thay cho cái số 4 nâu quen thuộc ,chị ngồi đối diện mắt mông lung nhìn lên trần nhà ...không hiểu lúc đó chị nghĩ gì...?
    Cuộc sống này luôn có những khúc quanh chẳng ai biết trước ...em nhìn chị rồi nghĩ về đời mình...tự nhiên em thấy sợ ...song em hiểu chị và em cũng đồng tình với cách làm của chị ...cuộc đời nên ở cạnh kẻ yêu ta.Ngày cưới mắt chị đượm buồn như nắng mùa thu ...chị không cười ,chẳng hân hoan như bao cô dâu khác ...chị khóc ....khóc vì cuộc sống đã không để chị được ở cạnh kẻ chị yêu....Tình yêu...?một thứ tình cảm đặc biệt mà không ai có thể nhìn hết được sắc màu cũng như cuộc sống không ai biết trước được khúc quanh...
    Nhiều đêm rồi em băn khoăn vì điều đó ,....song băn khoăn thì được cái gì ...tất cả đã an bài ,đã được xếp đặt gọn gàng ......
  7. sieuchanhhadong

    sieuchanhhadong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/10/2004
    Bài viết:
    6.768
    Đã được thích:
    0
    Dạo này cà phê nhiều quá . Hôm nay Hà cháy nói mình mới để ý là mắt mình thâm quầng Nhưng mà ko thể ko uống được nữa . Nghiện mất rồi
    Cà phê đắng nhưng mà ngọt ....
  8. dbnnho

    dbnnho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2007
    Bài viết:
    241
    Đã được thích:
    0
    Cà fê, những lúc buồn, mượn cái vị đắng ngăn ngắt đó để giải thóat...
    Phải chăng đã đến lúc dừng lại??
    Không cafe nữa, lãng quên đi vị ngọt đắng day dứt đó.
    Không mãi đợi chờ một kẻ ta yêu... Dừng lại, tìm bình yên bên một kẻ yêu ta??
    Tuổi trẻ muốn sống như mình mong muốn, nhất định phải đi tìm nửa kia thực sự, dù có phải đợi bao lâu ta cũng sẽ không thể thay đổi. Nhìn những người đến với mình bằng con mắt vô cảm, thực sự ta không cần tất cả họ, trừ khi ta yêu họ. Nhưng không ai cả...Trừ... một vài người...cũng đã xa...
    Có phải ta đã ước mơ, đã kỳ vọng quá nhiều vào một tình yêu không?
    Để rồi phải khóc suốt từ khi bắt đầu đến khi kết thúc một tình cảm đầu tiên. Và nhận ra rằng tình yêu không hề như ta mong đợi.
    Giờ bước chân đã mỏi mệt, rã rời mà bóng dáng tình yêu vẫn ở xa vời quá.
    ''... đến một ngày bước chân mỏi mệt, bỗng nhìn lại không còn ai đứng bên ta...''
    Giờ ta bỗng thấy mình cần một bến bờ bình yên hơn là một mối tình đầy sóng gió, mệt rồi.
    Vĩnh biệt.
    Sẽ ngủ quên trong hạnh phúc bình yên bên một người yêu ta, rồi sẽ có ngày hiểu ra rằng đó chính là tình yêu trong đời, phải không??
    Trước nay đã kịch liệt phản đối việc này, thà chết còn hơn bên một người không yêu.
    Nhưng giờ lớn hơn lên mới hiểu đời hơn một chút, rằng ta sẽ không được sống ngang tàng như mong muốn nữa, đã đến lúc cần nghe bài ''Bình yên'' rồi.
    Sẽ học cách yêu người đó như họ đã yêu ta??
    Không biết nữa....Vẫn sống bên đời...Phẳng lặng...Nhưng đâu đó trong lòng sóng vẫn còn nhấp nhô, nhấp nhô(?)... Để sắp đến nơi bình yên muôn đời(?)...
    Không biết....
  9. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    Lại một mùa thi mới ,ngày nào ta ước mơ trở thành một nghệ sĩ với những bài thơ con cóc củ chuối nhất thế gian ...rồi hôm nay ta sắp trở thành một cử nhân kinh tế ....ta có buồn không về ước mơ của mình ....?
    Ngày rồi ngày trôi qua ,đã có bao thay đổi xung quanh ta và ta nhận ra hình như mình cũng đã thay đổi một cái gì đó không rõ ràng lắm ....Đêm ...không bình yên và sâu lắng như những gì ta tưởng tượng ....ta thấy chống chếnh với cái chơi vơi khủng khiếp của cảm xúc ...ta muốn đi đâu đó ...suy ngẫm lại những được mất cuộc đời ...Đêm vẫn mãi là đêm....
    Thành phố này nhộn nhịp và ngột ngạt nó không hợp với ta ...ta muốn được hít cái lạnh toát pha với mùi đất nồng nàn của quê hương ,muốn ngửa mặt lên trời cảm nhận cái mát lạnh của sương đêm...lâu rồi không được tận hưởng không khí đó...
    Giảng đường vẫn nhộn nhịp ...ta vẫn chơi vơi...
    Được yesterday_Today_tomorrow sửa chữa / chuyển vào 11:03 ngày 23/04/2007
  10. yesterday_today_tomorrow

    yesterday_today_tomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2006
    Bài viết:
    1.132
    Đã được thích:
    0
    chị tôi hàng đêm vẫn khóc thầm đếm ướt đầm gối vì chị day rứt không yên với chính bản thân mình ...Mắt chị quầng thâm ,chị không ngủ ,không ngủ để nhủ với lòng mình rằng "phải sống sao cho đúng với người chồng hết lòng yêu chị.."...
    Hoa hướng dương vẫn nở trên khu vuờn ngày nào ,có gió mát có người chị yêu song tât cả đã là ảo mộng ..Tuổi trẻ chị đã yêu hết mình và sống hết mình trong tình yêu ..chị không ân hận vì những gì đã quyết định ..chị vẫn bảo thế mà ...mong rằng khi em quay về nhà thăm chị ..những quầng thâm trên mi mắt sẽ không còn...

Chia sẻ trang này