1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Con hủi ( Tredowata ) _ Helena Mniszek

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi lavender0707, 05/07/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Xtefchia cắn môi .
    - Hai người cãi nhau đi ! Đã lâu em ko được nghe hai người cãi nhau rồi đấy ! - Luxia thốt lên .
    - Cô bé , ngồi yên đấy , cẩn thận kẻo ngã , anh sắp cho ngựa fi đây.
    Xtefchia nhìn chàng khẩn khoản , nàng thì thầm van nài .
    - Đừng ,đừng , chúng hay ***g lên lắm ! Rồi chúng lại chồm lên cho mà xem .
    Valđemar nhìn nàng hồi lâu , đôi mắt nheo nheo .
    - Vậy " đzi đzi " sẽ ngoan chứ ? - chàng dài giọng hỏi .
    Nàng cười .
    - Sẽ ngoan , chỉ xin ông trao cương cho tôi .
    Xtefchia lại cầm cương , Valđemar vừa ngắm nàng vừa xoa xoa đôi bàn tay đau dần .
    Chiếc xe ngựa lao nhanh vào cổng lâu đài đúng lúc fu nhân Iđalia đang ngồi cùng cha bên cửa sổ mở rộng trong fòng làm việc . Mắt vốn kém , bà ko nhận ra những người vừa tới .
    - Cha ơi ! Có ai đến thăm nhà ta kìa !
    Cụ Machây ngó ra ngạc nhiên .
    - Valđemar đến !
    - Thế còn mấy tiểu thư nào đó nữa .
    - Luxia và Xtefchia , Xtefchia cầm cương nữa chứ . Chắc nó gặp dọc đường rồi chở hai đứa cùng về .
    Ngựa dừng lại . Người xà ích xuất hiện ngay , như vừa từ dưới đất chui lên . Cả ba người trên xe tươi cười nhảy xuống . Các tiểu thư chạy về buồng riêng . Valđemar bước vào fòng làm việc . Sau vài lời chào hỏi , cụ Machây hỏi :
    - Các cháu quần lũ ngựa đến mệt dừ ở đâu thế ? Trông chúng như vừa lôi từ dưới nước lên .
    - Mấy con thi thần hơi ***g lên chút đỉnh thôi ạ .
    - Sao ? ***g à ? - fu nhân Iđalia kêu lên .
    - Xin cô đừng lo , mọi chuyện đều yên ổn . Bằng chứng rõ ràng nhất là chúng cháu đều sống nguyên .
    - Chắc Luxia hoảng lắm !
    - Cô ấy kêu như mất hồn .
    - Anh có biết hôm nay chúng ta có ngày lễ thánh ko ? - cụ Machây hỏi , đưa mắt nhìn xuống đôi giày của mình .
    - Chính vì thế cháu mới đến đây - Valđemar giọng hơi xẵng .
    - Và thay cho hoa , anh tặng cô nàng một mẻ sợ - nam tước fu nhân bật cười .
    Cụ Machây cúi đầu . Việc đứa cháu xuất hiện đột ngột và những lời chàng vừa thốt ra khiến cụ lo ngại . Phu nhân Iđalia tiếp lời :
    - A propos ! Hôm nay con muốn làm gì đó cho Xtefchia thêm vui . Kìa, Valđy , sao anh nhìn cô ghê thế ?
    Đang đi đi lại lại trong fòng, chàng đột nhiên đứng sững giữa fòng kinh ngạc nhìn cô .
    - Có gì làm anh ngạc nhiên ghê vậy , Valđy ? - Bà nhắc lại .
    - Sự chăm lo của cô đối với tiểu thư Xtefchia . Thật là điều chưa từng thấy !
    Chàng nhún vai , nhưng rõ ràng những lời của bà cô đã làm chàng rất hài lòng . Chàng sôi nổi hẳn lên .
    - Tiens ! Cô rất mến con bé - nam tước fu nhân thốt lên - Ở nó có gì đó bắt người ta tự nhiên fải yêu mến . Hôm nay cô rất fân vân , ko biết nên tặng Xtefchia thứ gì , cô định chọn sáu tập thơ Hainơ en luxe (1) Có lẽ cũng được , fải ko ?
    - Nhưng liệu những tập thơ ấy có đủ trang ko đã chứ?
    - Anh nói vớ vẩn gì thế , Valđy ?
  2. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    - Có gì đâu ạ ! Chuyện đó là chuyện thường tình trong các tập sách của cô mà ! Các vị tác giả , dưới dạng từng trang rời rạc tha hồ lang thang trên thế gian của Chúa . Cháu đã có lần đc thấy Buôcgiê đánh nhau với Sêcxpia ( 2 ) trên tấm thảm trong fòng khách riêng của cô . Rồi Rôsơfucô , Đickenx , Zôla ( 3) thì chu du thoải mái cùng nhau xuống gầm bàn gương , dưới đivăng , cho tới khi gã hầu fòng tống tất tần tật vào sọt rác , để rồi tất cả bọn họ cùng tiến vào một cuộc tự thiêu trong tình hoà thuận mẫu mực .
    Cụ Machây bật cười , nhưng nam tước fu nhân thì sa sầm mặt.
    - Lúc nào anh cũng là kẻ khó chịu ! - Bà nói , đứng fắt dậy .
    Valđemar vội nhẩy đến , giữ bà lại vừa cười vừa nói :
    - Kìa cô , thôi cháu xin ! Đâu fải lỗi của cháu nếu các tác giả của cô giàu nhiệt tình đến thế . Thôi , ko nói về họ nữa nhé ! Bây giờ ta cùng bàn xem nên tổ chức thế nào cho tiểu thư Xtefchia đc vui .
    - Một mình anh bàn lấy ! - Bà sầm mặt đáp .
    Valđemar ôm ngang lưng bà , dìu bà xoay mấy vòng theo nhịp vanxơ .
    - Voyons , Valđy , tu es fou ! ( Anh làm gì thế ...anh điên rồi ! ) Có chuyện gì cháu vui thế ?
    - Sáu tập thơ Hainơ en luxe và cô của cháu ... người mà hôm nay quả là tuyệt vời !
    Phu nhân Iđalia bật cười , nhưng cha của bà lại sầm mặt lại . Cụ hiểu vì cái gì mà người cô ruột vốn ko được ưa thích đã chinh fục được lòng Valđemar .
    Mọi người ngồi vào bàn ăn thì gia nhân báo tin tiểu thư Rita đến . Nàng chạy vào, lanh chanh , vui vẻ ko cần nhìn ai , lao tới bên Xtefchia nồng nhiệt chúc mừng . Ko cần giữ lễ nghi , nàng ôm hôn Xtefchia thân thiệt .
    - Tôi mang đến cho tiểu thư cả một ôm những lời chúc ! - Nàng thốt lên , lắc mãi tay Xtefchia .
    - Thế mà tôi cứ nghĩ là tiểu thư sẽ mang đến tặng một con ngựa nòi Anh cơ chứ , chúc suông thì bõ gì ! - Đại công tử đùa .
    - Thế ông có định tặng con Apôlô của ông ko ? _nàng hỏi với vẻ tò mò nghịch ngợm .
    - Tôi ? Tôi nói làm gì ? - chàng biện bạch , nhún vai .
    - Ông ko tặng con Apôlô a` ? Thật đáng xấu hổ , thưa ông !
    - Apôlô thì ko, nhưng bốn con thi thần thì hôm nay tôi đã được tự tay điều khiển - Xtefchia cười vui .
    - Chúng hưng fấn vì chuyện ấy đến nỗi lông dựng đứng cả lên .
    - Xin ông chớ đùa .
    - Tôi nghe chuyện các vị cứ như nghe tiếng Phạn ấy thôi ! - Rita kêu lên .
    Xtefchia thuật lại cho nàng câu chuyện xảy ra trong cuộc dạo chơi ban sáng .
    - Thế viên attaché ( Tuỳ viên , người tuỳ tùng ) của tiểu thư đâu rồi ? - Valđemar hỏi .
    Tiểu thư Rita đưa mắt nhìn quanh .
    - Treska ấy à ? Thế ông ta chưa đến đây sao ?
    Mọi người fá lên cười .
    Trong bữa ăn , Rita nói với Xtefchia :
    - Dì tôi gửi đến tiểu thu những lời chúc tốt đẹp nhất . Cả Đôbrysia cũng gởi lời chào tiểu thư , dẫu mới đc quen biết tiểu thư chưa nhiều .
    - Chưa quen chút nào . Ai thế nhỉ ? - Xtefchia hỏi .
    - Một bạn hầu của dì tôi .
    - Ồ fải rồi ! Tôi nhãng quen đi mất !
    - Bà Đôbrysia kỳ diệu với vẻ mặt kỳ diệu , bởi có đủ cả ría mép lẫn râu cằm - Valđemar đùa .
    - Xin ông chớ giễu cợt, bởi đó là một người bạn lớn của ông , lúc nào bà cũng muốn cưới vợ cho ông .
    - Một cô vợ cũng có ria giống bà ?
    - Ko, mà là tiểu thư Barxka kia .
    Valđemar nhíu mày , nhưng chàng vẫn cười đáp :
    - Tôi sẽ giới thiệu cho cô ta người khác .
    Tiểu thư Rita bật lên một tiếng cười cụt lủn , rồi lại bắt đầu công kích :
    - Còn dành cho ông thì tôi chẳng mang gì cho công tước fu nhân gửi gắm cả, bởi rất tiếc tôi ko được biết trước là sẽ gặp ông ở đây .
    - Hôm nay nhất thiết fải có mặt .
    - Ông vốn là người fản đối những buổi lễ tên thánh kia mà ?
    - Có những trường hợp mà điều đó ko thể áp dụng được .
    - À ! Hẳ...ẳn ... rồi !...
    Bữa ăn trưa trôi qua vui vẻ . Gần cuối bữa anh chàng Trestka mới xuất hiện , đc mọi người chào đón bằng những lời trêu chọc và một dịp cười vui vẻ .
    Họ chơi tennix , Xtefchia và Trestka thua Valđemar và tiểu thư Rita một ván .
    Sau đó các đấu thủ đổi cặp . Valđemar đứng cạnh Xtefchia , thì thầm điều gì đó với nàng vẻ rất chăm chú . Trông thấy thế , Trestka liền thì thào với người cùng bên :
    - Rất tiếc là tôi ko mang máy ảnh . Tôi sẽ chớp ngay lấy fa này !
    - Pha tiếp theo có thể thú vị hơn - cau trả lời vang lên , trầm đục .
    - Tôi ko nghĩ thế .
    - Tại sao ?
    - Ca n''''ira pas plus haut ( Chuyện ấy ko vượt xa hơn đc đâu )
    - Nhưng ông có tin sự hoà hợp ấy có thể lâu bền đâu kia chứ ?
    - Vì tiểu thư , tôi sẵn sàng tin , thậm chí sẵn sàng góp sức .
    - Họ chẳng cần đến sức của ông đâu !
    - Vậy chẳng nhẽ ko chút hi vọng nào ư ?...
    - Ông thật đáng ngán . Phát bóng đi thôi . Sân chơi tennix ko fải là chỗ thích hợp để than vãn như thế ...
    Trestka bước lui ra thầm mang một hi vọng mới , nhưng mặt ỉu xìu . Anh chàng ném cho đại công tử một ánh mắt trách móc như muốn bảo : " Tại anh đấy ! "
    Buổi chiều , mọi người tụ tập chuyện trò thân mặt trong căn fòng khách nhỏ của fu nhân Iđalia . Cụ Machây kể lại vài câu chuyện thời trai trẻ , khi cụ còn fục vụ trong quân ngũ . Cụ ko nhắc lại chuyện riêng tư. chỉ có đôi lời đả động đến những gì từng diễn ra trong lòng *****i ấy .
    Mọi người chăm chú lắng nghe , bao trùm lên tất cả là một bầu ko khí yên ả , thật hiếm thấy trong lâu đài . Lắng nghe câu chuyện của cụ, mỗi người đều thầm nghĩ về bản thân và những gì đang chờ đợi trong đời . Những nẻo đường nào sẽ dệt thành mạng đường đời cho mình lần bước , những dây đàn nào sẽ rung ngân tạo nên thanh âm về sự tồn tại của mình ; điều gì sẽ dành cho mình đây - những ban mai trong lành , tinh khiết e ấp hạnh fúc và hương thơm tháng năm hay những hoàng hôn u ám với vầng trăng ủ ê nhợt nhạt ? Những ngày hạ nóng nung tranh đấu hay những cơn bão tuyết băng giá nghiệt ngã của số fận ?
    Bầu ko khí trang nghiêm nảy sinh bất ngờ , nhung mạnh mẽ . Cụ già râu tóc bạc fơ đã chinh fục hoàn toàn những mái đầu người nghe đang cúi lặng . Lời cụ nói gõ vào tâm linh họ , gây nên những tiếng đồng vọng trong tim , tiếng đồng vọng xa xăm của những trận chiến đấu hào hùng , những tư tưởng cao siêu , những nhiệt tình yêu nước cháy bỏng , những bi kịch đau đớn , làm dậy lên những cơn rùng mình ko yên , và mang lửa đến cho đôi mắt họ .
    (1) Tiếng Pháp : Xuất bản loại sang trọng . Heienrich Heine ( 1797 - 1856 ) - thi hào Đức .
    (2) Paul Buorget ( 1852 - 1935 ) - nhà văn Pháp .
    Wiliam Shakespeare ( 1564 - 1616 ) - đại thi hào và kích gia kiệt xuất người Anh .
    (3) Rochfoucauld - nhà văn Pháp .
    Charles Dickens ( 1812 - 1870 ) - văn hào Anh .
    Emile Zola ( 1840 - 1902 ) - văn hào Pháp

  3. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    - Có gì đâu ạ ! Chuyện đó là chuyện thường tình trong các tập sách của cô mà ! Các vị tác giả , dưới dạng từng trang rời rạc tha hồ lang thang trên thế gian của Chúa . Cháu đã có lần đc thấy Buôcgiê đánh nhau với Sêcxpia ( 2 ) trên tấm thảm trong fòng khách riêng của cô . Rồi Rôsơfucô , Đickenx , Zôla ( 3) thì chu du thoải mái cùng nhau xuống gầm bàn gương , dưới đivăng , cho tới khi gã hầu fòng tống tất tần tật vào sọt rác , để rồi tất cả bọn họ cùng tiến vào một cuộc tự thiêu trong tình hoà thuận mẫu mực .
    Cụ Machây bật cười , nhưng nam tước fu nhân thì sa sầm mặt.
    - Lúc nào anh cũng là kẻ khó chịu ! - Bà nói , đứng fắt dậy .
    Valđemar vội nhẩy đến , giữ bà lại vừa cười vừa nói :
    - Kìa cô , thôi cháu xin ! Đâu fải lỗi của cháu nếu các tác giả của cô giàu nhiệt tình đến thế . Thôi , ko nói về họ nữa nhé ! Bây giờ ta cùng bàn xem nên tổ chức thế nào cho tiểu thư Xtefchia đc vui .
    - Một mình anh bàn lấy ! - Bà sầm mặt đáp .
    Valđemar ôm ngang lưng bà , dìu bà xoay mấy vòng theo nhịp vanxơ .
    - Voyons , Valđy , tu es fou ! ( Anh làm gì thế ...anh điên rồi ! ) Có chuyện gì cháu vui thế ?
    - Sáu tập thơ Hainơ en luxe và cô của cháu ... người mà hôm nay quả là tuyệt vời !
    Phu nhân Iđalia bật cười , nhưng cha của bà lại sầm mặt lại . Cụ hiểu vì cái gì mà người cô ruột vốn ko được ưa thích đã chinh fục được lòng Valđemar .
    Mọi người ngồi vào bàn ăn thì gia nhân báo tin tiểu thư Rita đến . Nàng chạy vào, lanh chanh , vui vẻ ko cần nhìn ai , lao tới bên Xtefchia nồng nhiệt chúc mừng . Ko cần giữ lễ nghi , nàng ôm hôn Xtefchia thân thiệt .
    - Tôi mang đến cho tiểu thư cả một ôm những lời chúc ! - Nàng thốt lên , lắc mãi tay Xtefchia .
    - Thế mà tôi cứ nghĩ là tiểu thư sẽ mang đến tặng một con ngựa nòi Anh cơ chứ , chúc suông thì bõ gì ! - Đại công tử đùa .
    - Thế ông có định tặng con Apôlô của ông ko ? _nàng hỏi với vẻ tò mò nghịch ngợm .
    - Tôi ? Tôi nói làm gì ? - chàng biện bạch , nhún vai .
    - Ông ko tặng con Apôlô a` ? Thật đáng xấu hổ , thưa ông !
    - Apôlô thì ko, nhưng bốn con thi thần thì hôm nay tôi đã được tự tay điều khiển - Xtefchia cười vui .
    - Chúng hưng fấn vì chuyện ấy đến nỗi lông dựng đứng cả lên .
    - Xin ông chớ đùa .
    - Tôi nghe chuyện các vị cứ như nghe tiếng Phạn ấy thôi ! - Rita kêu lên .
    Xtefchia thuật lại cho nàng câu chuyện xảy ra trong cuộc dạo chơi ban sáng .
    - Thế viên attaché ( Tuỳ viên , người tuỳ tùng ) của tiểu thư đâu rồi ? - Valđemar hỏi .
    Tiểu thư Rita đưa mắt nhìn quanh .
    - Treska ấy à ? Thế ông ta chưa đến đây sao ?
    Mọi người fá lên cười .
    Trong bữa ăn , Rita nói với Xtefchia :
    - Dì tôi gửi đến tiểu thu những lời chúc tốt đẹp nhất . Cả Đôbrysia cũng gởi lời chào tiểu thư , dẫu mới đc quen biết tiểu thư chưa nhiều .
    - Chưa quen chút nào . Ai thế nhỉ ? - Xtefchia hỏi .
    - Một bạn hầu của dì tôi .
    - Ồ fải rồi ! Tôi nhãng quen đi mất !
    - Bà Đôbrysia kỳ diệu với vẻ mặt kỳ diệu , bởi có đủ cả ría mép lẫn râu cằm - Valđemar đùa .
    - Xin ông chớ giễu cợt, bởi đó là một người bạn lớn của ông , lúc nào bà cũng muốn cưới vợ cho ông .
    - Một cô vợ cũng có ria giống bà ?
    - Ko, mà là tiểu thư Barxka kia .
    Valđemar nhíu mày , nhưng chàng vẫn cười đáp :
    - Tôi sẽ giới thiệu cho cô ta người khác .
    Tiểu thư Rita bật lên một tiếng cười cụt lủn , rồi lại bắt đầu công kích :
    - Còn dành cho ông thì tôi chẳng mang gì cho công tước fu nhân gửi gắm cả, bởi rất tiếc tôi ko được biết trước là sẽ gặp ông ở đây .
    - Hôm nay nhất thiết fải có mặt .
    - Ông vốn là người fản đối những buổi lễ tên thánh kia mà ?
    - Có những trường hợp mà điều đó ko thể áp dụng được .
    - À ! Hẳ...ẳn ... rồi !...
    Bữa ăn trưa trôi qua vui vẻ . Gần cuối bữa anh chàng Trestka mới xuất hiện , đc mọi người chào đón bằng những lời trêu chọc và một dịp cười vui vẻ .
    Họ chơi tennix , Xtefchia và Trestka thua Valđemar và tiểu thư Rita một ván .
    Sau đó các đấu thủ đổi cặp . Valđemar đứng cạnh Xtefchia , thì thầm điều gì đó với nàng vẻ rất chăm chú . Trông thấy thế , Trestka liền thì thào với người cùng bên :
    - Rất tiếc là tôi ko mang máy ảnh . Tôi sẽ chớp ngay lấy fa này !
    - Pha tiếp theo có thể thú vị hơn - cau trả lời vang lên , trầm đục .
    - Tôi ko nghĩ thế .
    - Tại sao ?
    - Ca n''''ira pas plus haut ( Chuyện ấy ko vượt xa hơn đc đâu )
    - Nhưng ông có tin sự hoà hợp ấy có thể lâu bền đâu kia chứ ?
    - Vì tiểu thư , tôi sẵn sàng tin , thậm chí sẵn sàng góp sức .
    - Họ chẳng cần đến sức của ông đâu !
    - Vậy chẳng nhẽ ko chút hi vọng nào ư ?...
    - Ông thật đáng ngán . Phát bóng đi thôi . Sân chơi tennix ko fải là chỗ thích hợp để than vãn như thế ...
    Trestka bước lui ra thầm mang một hi vọng mới , nhưng mặt ỉu xìu . Anh chàng ném cho đại công tử một ánh mắt trách móc như muốn bảo : " Tại anh đấy ! "
    Buổi chiều , mọi người tụ tập chuyện trò thân mặt trong căn fòng khách nhỏ của fu nhân Iđalia . Cụ Machây kể lại vài câu chuyện thời trai trẻ , khi cụ còn fục vụ trong quân ngũ . Cụ ko nhắc lại chuyện riêng tư. chỉ có đôi lời đả động đến những gì từng diễn ra trong lòng *****i ấy .
    Mọi người chăm chú lắng nghe , bao trùm lên tất cả là một bầu ko khí yên ả , thật hiếm thấy trong lâu đài . Lắng nghe câu chuyện của cụ, mỗi người đều thầm nghĩ về bản thân và những gì đang chờ đợi trong đời . Những nẻo đường nào sẽ dệt thành mạng đường đời cho mình lần bước , những dây đàn nào sẽ rung ngân tạo nên thanh âm về sự tồn tại của mình ; điều gì sẽ dành cho mình đây - những ban mai trong lành , tinh khiết e ấp hạnh fúc và hương thơm tháng năm hay những hoàng hôn u ám với vầng trăng ủ ê nhợt nhạt ? Những ngày hạ nóng nung tranh đấu hay những cơn bão tuyết băng giá nghiệt ngã của số fận ?
    Bầu ko khí trang nghiêm nảy sinh bất ngờ , nhung mạnh mẽ . Cụ già râu tóc bạc fơ đã chinh fục hoàn toàn những mái đầu người nghe đang cúi lặng . Lời cụ nói gõ vào tâm linh họ , gây nên những tiếng đồng vọng trong tim , tiếng đồng vọng xa xăm của những trận chiến đấu hào hùng , những tư tưởng cao siêu , những nhiệt tình yêu nước cháy bỏng , những bi kịch đau đớn , làm dậy lên những cơn rùng mình ko yên , và mang lửa đến cho đôi mắt họ .
    (1) Tiếng Pháp : Xuất bản loại sang trọng . Heienrich Heine ( 1797 - 1856 ) - thi hào Đức .
    (2) Paul Buorget ( 1852 - 1935 ) - nhà văn Pháp .
    Wiliam Shakespeare ( 1564 - 1616 ) - đại thi hào và kích gia kiệt xuất người Anh .
    (3) Rochfoucauld - nhà văn Pháp .
    Charles Dickens ( 1812 - 1870 ) - văn hào Anh .
    Emile Zola ( 1840 - 1902 ) - văn hào Pháp

  4. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Lúc này đây , những con người ấy ko còn tên họ , tước vị mà cùng chung một dòng máu sôi sục , nhiệt thành . Họ gắn bó nhau bởi dòng thác tình yêu tổ quốc ; nhưng bi kịch của quê hương khiến lòng họ tràn ngập nỗi bi thương . Tất thảy đều là con cháu của mảnh đất này - mảnh đất có những vết thương khiến họ đau đớn như vết thương trên chính cơ thể mình , hay hơn thế - như vết thương của một người mẹ trẻ đang hấp hối . Các tước hiệu bề ngoài đều biến mất , ẩn kín đâu đó trong những lớp vải quí trang trí nội thất và những bức chạm trổ trên tường . Thay vào đó là vị thiên sứ bình yên vừa nhẹ nhàng bay xuống , gắn bó những con người này như trong một gia đình , được ấp ủ dưới đôi cánh mênh mông của vị cha già tóc bạc khiến ***g ngực họ cùng chung nhịp đập , khiến lòng họ cùng có chung một niềm hi vọng và tâm trí như có chung những suy nghĩ giống nhau - bởi lẽ tất cả , theo những cách khác nhau , đều cảm thấy cùng một niềm khao khát , một cơn đói hạnh fúc như nhau . Dưới tác động của những tình cảm ruột thịt , dường như vẻ ngoài của họ cùng bị biến đổi .
    Phu nhân Iđalia , một tín đồ nghiêm khắc của fẩm tước và đẳng cấp ko để ý rằng Luxia đang ngồi dưới thảm tựa đầu vào gối Xtefchia , còn Xtefchia đang chăm chú lắng nghe , mái tóc buông lơi, trong lúc ngồi bên nàng , Valđemar đang trầm tư mặc tưởng tay đùa với bông hoa vừa rơi khỏi mái tóc nàng . Bà ko nhận thấy tiểu thư Rita tựa hai khuỷu tay trên mặt bàn , giấu khuôn mặt nhợt nhạt trong lòng bàn tay , còn Trestka thì ngẩng đầu nhìn lên trần , người chìm sâu trong ghế , như đang tìm trên trần nhà những ngôi sao hi vọng mà trên trần thế quá hiếm hoi .
    Sự bình yên và khác lạ của giây fút này, rất đỗi xa cách với ko khí thường nhật , đã làm mờ đi trong lòng họ tính cách đặc thù đại quý tộc , gạt hết sự cao sang cùng fẩm tước ra một bên .
    Giữa cảnh bài trí xa hoa nơi đây , nhóm người đang tụ họp giống như một gia đình hạnh phúc ấm êm đang gặp mặt nhau trong lâu đài quý tộc nho nhỏ , trong những bức tường trắng tinh và mùi hương mộc tê thảo toả ra từ chậu hoa đặt trên bệ cửa sổ , nơi trong buổi hoàng hôn êm đềm này , vị cha già đang kể chuyện cổ tích trong tiếng lũ dế đệm theo và tiếng rì rào của những cây lê già nua khẽ động trên mái rạ . Chỉ riêng sự lộng lẫy của fục trang là khác lạ . Hai chị em Xtefchia và Luxia ăn mặc hợp với cảnh tượng chung . Cả hai đều mặc những bộ váy áo dài màu trắng fẳng fiu , cài hoa trên tóc , có thể hợp với những bức tường cao kênh kiệu của lâu đài hay với những tường thấp của toà gia trạch nơi thôn dã .
    Đúng lúc đó , bức rèm nhung chợt xao động và giọng nói trang trọng cứng nhắc của viên chưởng bộc vang lên , đạp mạnh vào nhóm người đang ngồi lặng lẽ , nghe như tiếng kêu vang động rền rĩ xen vào giọng sáo đan réo rắt :
    - Thưa các vị , bữa tối đã dọn xong !
    Cảnh tượng êm ả của toà gia trạch thôn dã chợt tan biến , viên chưởng bộc trong bộ đồng fục bóng lộn lại khiến người ta nhớ đến lâu đài , đánh thức sự cao sang đại quý tộc . Tước hiệu lại trườn ra sàn diễn . Phu nhân Iđalia là người đầu tiên chợt tỉnh và chia tay ra đón . Bà đứng lên , lịnh sự nhấc tà váy dài , đưa mắt fê fán nhìn khắp mọi người đang ngồi trong những tư thế thoải mái .
    - Kìa quý vị , hãy tỉnh thôi , tới giờ ăn tối rồi ! - bà lên tiếng , giọng hơi cáu kỉnh .
    Cụ Machây thở dài nhổm dậy , thầm tiếc cho giây fút vừa qua . Bị thiêu đốt bởi ánh mắt của mẹ Luxia đỏ mặt bật dậy , Xtefchia đưa tay sửa tóc . Trestka nóng nảy đưa tay đeo lại chiếc kính mũi . Chàng ta đứng lên, đau đớn ngó Rita , nàng buông tay khỏi mặt , đưa mắt mơ màng nhìn Valđemar .
    Lúc viên chưởng bộc bước vào , Valđemar đã vò nhàu một cánh hoa trong tay , khẽ rít lên qua hai hàm răng :
    - Quỷ tha ma bắt ngươi đi !...
    Lúc này chàng đâm cáu với fu nhân Iđalia khi bà nhắc lại lần nữa : " Tỉnh đi thôi , quí vị " - chàng mím môi thì thầm :
    - Thật là một bà cô điên khùng !
    Và bằng cách ấy, chàng đã đón tiếp sự trở lại của đẳng cấp trong hình hài fu nhân Iđalia .
    Sau bữa tối , ko một ai muốn chơi đùa vui vẻ nữa . Chẳng mấy chốc tiểu thư Rita và Trestka ra về . Ngay cả Valđemar cùng ko muốn ngủ lại . Chàng trở về bên nhà trong tâm trạng u ám , nhưng lòng đã hé rạng bình minh .
    Được lavender0707 sửa chữa / chuyển vào 09:12 ngày 23/03/2005
  5. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Lúc này đây , những con người ấy ko còn tên họ , tước vị mà cùng chung một dòng máu sôi sục , nhiệt thành . Họ gắn bó nhau bởi dòng thác tình yêu tổ quốc ; nhưng bi kịch của quê hương khiến lòng họ tràn ngập nỗi bi thương . Tất thảy đều là con cháu của mảnh đất này - mảnh đất có những vết thương khiến họ đau đớn như vết thương trên chính cơ thể mình , hay hơn thế - như vết thương của một người mẹ trẻ đang hấp hối . Các tước hiệu bề ngoài đều biến mất , ẩn kín đâu đó trong những lớp vải quí trang trí nội thất và những bức chạm trổ trên tường . Thay vào đó là vị thiên sứ bình yên vừa nhẹ nhàng bay xuống , gắn bó những con người này như trong một gia đình , được ấp ủ dưới đôi cánh mênh mông của vị cha già tóc bạc khiến ***g ngực họ cùng chung nhịp đập , khiến lòng họ cùng có chung một niềm hi vọng và tâm trí như có chung những suy nghĩ giống nhau - bởi lẽ tất cả , theo những cách khác nhau , đều cảm thấy cùng một niềm khao khát , một cơn đói hạnh fúc như nhau . Dưới tác động của những tình cảm ruột thịt , dường như vẻ ngoài của họ cùng bị biến đổi .
    Phu nhân Iđalia , một tín đồ nghiêm khắc của fẩm tước và đẳng cấp ko để ý rằng Luxia đang ngồi dưới thảm tựa đầu vào gối Xtefchia , còn Xtefchia đang chăm chú lắng nghe , mái tóc buông lơi, trong lúc ngồi bên nàng , Valđemar đang trầm tư mặc tưởng tay đùa với bông hoa vừa rơi khỏi mái tóc nàng . Bà ko nhận thấy tiểu thư Rita tựa hai khuỷu tay trên mặt bàn , giấu khuôn mặt nhợt nhạt trong lòng bàn tay , còn Trestka thì ngẩng đầu nhìn lên trần , người chìm sâu trong ghế , như đang tìm trên trần nhà những ngôi sao hi vọng mà trên trần thế quá hiếm hoi .
    Sự bình yên và khác lạ của giây fút này, rất đỗi xa cách với ko khí thường nhật , đã làm mờ đi trong lòng họ tính cách đặc thù đại quý tộc , gạt hết sự cao sang cùng fẩm tước ra một bên .
    Giữa cảnh bài trí xa hoa nơi đây , nhóm người đang tụ họp giống như một gia đình hạnh phúc ấm êm đang gặp mặt nhau trong lâu đài quý tộc nho nhỏ , trong những bức tường trắng tinh và mùi hương mộc tê thảo toả ra từ chậu hoa đặt trên bệ cửa sổ , nơi trong buổi hoàng hôn êm đềm này , vị cha già đang kể chuyện cổ tích trong tiếng lũ dế đệm theo và tiếng rì rào của những cây lê già nua khẽ động trên mái rạ . Chỉ riêng sự lộng lẫy của fục trang là khác lạ . Hai chị em Xtefchia và Luxia ăn mặc hợp với cảnh tượng chung . Cả hai đều mặc những bộ váy áo dài màu trắng fẳng fiu , cài hoa trên tóc , có thể hợp với những bức tường cao kênh kiệu của lâu đài hay với những tường thấp của toà gia trạch nơi thôn dã .
    Đúng lúc đó , bức rèm nhung chợt xao động và giọng nói trang trọng cứng nhắc của viên chưởng bộc vang lên , đạp mạnh vào nhóm người đang ngồi lặng lẽ , nghe như tiếng kêu vang động rền rĩ xen vào giọng sáo đan réo rắt :
    - Thưa các vị , bữa tối đã dọn xong !
    Cảnh tượng êm ả của toà gia trạch thôn dã chợt tan biến , viên chưởng bộc trong bộ đồng fục bóng lộn lại khiến người ta nhớ đến lâu đài , đánh thức sự cao sang đại quý tộc . Tước hiệu lại trườn ra sàn diễn . Phu nhân Iđalia là người đầu tiên chợt tỉnh và chia tay ra đón . Bà đứng lên , lịnh sự nhấc tà váy dài , đưa mắt fê fán nhìn khắp mọi người đang ngồi trong những tư thế thoải mái .
    - Kìa quý vị , hãy tỉnh thôi , tới giờ ăn tối rồi ! - bà lên tiếng , giọng hơi cáu kỉnh .
    Cụ Machây thở dài nhổm dậy , thầm tiếc cho giây fút vừa qua . Bị thiêu đốt bởi ánh mắt của mẹ Luxia đỏ mặt bật dậy , Xtefchia đưa tay sửa tóc . Trestka nóng nảy đưa tay đeo lại chiếc kính mũi . Chàng ta đứng lên, đau đớn ngó Rita , nàng buông tay khỏi mặt , đưa mắt mơ màng nhìn Valđemar .
    Lúc viên chưởng bộc bước vào , Valđemar đã vò nhàu một cánh hoa trong tay , khẽ rít lên qua hai hàm răng :
    - Quỷ tha ma bắt ngươi đi !...
    Lúc này chàng đâm cáu với fu nhân Iđalia khi bà nhắc lại lần nữa : " Tỉnh đi thôi , quí vị " - chàng mím môi thì thầm :
    - Thật là một bà cô điên khùng !
    Và bằng cách ấy, chàng đã đón tiếp sự trở lại của đẳng cấp trong hình hài fu nhân Iđalia .
    Sau bữa tối , ko một ai muốn chơi đùa vui vẻ nữa . Chẳng mấy chốc tiểu thư Rita và Trestka ra về . Ngay cả Valđemar cùng ko muốn ngủ lại . Chàng trở về bên nhà trong tâm trạng u ám , nhưng lòng đã hé rạng bình minh .
    Được lavender0707 sửa chữa / chuyển vào 09:12 ngày 23/03/2005
  6. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    CHƯƠNG XXIII
    .................
    Những đám đông công chúng tụ tập trên bãi biểu diễn lớn ở trung tâm khu triển lãm . Tại đây sẽ có cuộc đua ngựa . Chung quanh hàng rào vây lấy trường đua nhấp nhô như một vòng hoa dày đặc những bộ trang fục của đàn ông và đàn bà . Bên trên hàng người nhiều màu sắc đang dao động ấy là lễ đài đc trang trí bằng những tràng hoa và những lá cờ . Gần lễ đài là những lô đặc biệt , óng ánh những bộ quần áo sang trọng của các bà các cô , thoảng tiếng trò chuyện xì xào , chủ yếu là bằng tiếng nước ngoài . Đó là nơi tập trung toàn giới quý tộc - một đám người chọn lọc , fục trang lịch sự vui vẻ , với nét mặt đặc trưng của giới thượng lưu .
    Từ dưới những tay áo viền đăng ten là những đôi bàn tay trắng trẻo mang găng tay lịch sự hoặc để trần , đeo đầy đồ trang sức . Những dái tai lóng lánh kim cương , những bộ ngực nhấp nháy sắc dây chuyền vàng . Những chiếc mũ xinh xắn đầy tự hào dựng trên những mái tóc kiểu cách . Những đôi mắt long lanh , những môi cười tươi tắn . Tràn ngập trong lô những lời chuyện trò khe khẽ ý tứ và những câu đùa tinh ranh . Những lô ghế thanh lịch , thơm fức và vui vẻ mang dáng vóc vui tươi và yên lặng nhất , trong khi trên các khán đài khác đầy tiếng huyên náo , còn làn sóng công chúng chân trần thì xao động . Cuộc đua bắt đầu .
    Từ các tàu ngựa , dáng thanh lịch của các kỵ sĩ trên những con ngựa nòi tiến lại gần vạch xuất fát . Công tước Gierstorf đội mũ lễ , mặc áo bành tô dài hai vạt , tập trung họ đến trước mặt ông . Tay ông cầm bản danh sách ghi tên những kỵ sĩ và những con tuấn mã dự cuộc đua , cứ theo danh sách đó ông cho từng nhóm bốn người một ra đường đua . Những con ngựa bước đi duyen dáng , rồi fóng vượt chướng ngại vật, mức độ thành công tuy có khác nhau nhưng nói chung là tốt . Thỉnh thoảng cũng có con làm bật ván chướng ngại hoặc bị vướng móng , nhưng trước khi người kỵ sĩ tiếp theo fi đến , những người fục vụ đã sữa chữa lại ngay . Trên một sàn diễn riêng biệt, dàn nhạc chơi sôi động và công chúng thảy đều vui náo nức . Tại một trong những lô ghế lớn là đoàn người Xuôđkôvxe , công tước fu nhân Pôđhôrexka và Rita , nàng ăn mặc rất đỏm dáng nhưng lại nhấp nhổm ko yên . Vilus sẽ cưỡi con ngựa của nàng . TIểu thư Rita như đang fát sốt . Nàng ngồi cạnh Xtefchia than thở :
    - Ko hiểu liệu Vilus có vượt qua đc chướng ngại vật ko ?
    - Chắc chắn anh ấy sẽ vượt thôi , nhưng cũng còn tuỳ thuộc vào con ngựa nữa - Xtefchia đáp .
    - Phụ thuộc nhiều chứ ! Vilus cũng ko fải là một kỵ sĩ giỏi giang gì cho lắm . Hơn nữa , con Bơckingham lại hay giở chứng .
    - Sao ko để cho ai khác cưỡi có hơn ko ? Thí dụ như ....
    - Trestka fải ko ? Ồ ko , xin cảm ơn thôi ! Chắc chắn ông ta sẽ làm cho con ngựa của tôi trở chứng ngay . Vả lại ... tôi ko muốn thế , mà Vilus thì cứ khăng khăng . Tôi chỉ kịp dặn nó cách đối xử với con Bơckingham mà thôi .
    - Các vị chú ý , đại công tử xuất fát kìa ! - nam tước Veyher nhô mình ra khỏi một lô ghế cạnh đó kêu lên .
    Xtefchia quay về fía đường đua , cả người nàng như nhô ra fía trc . Nom nàng thật tuyệt vời trong bộ váy áo màu kem và chiếc mũ trắng duyên dáng . Nàng ko đeo trên người thứ đồ trang sức nào . Chỉ cài ở ngực đôi bông hồng . Các đại diện fái đẹp ở các lô khác nhìn nàng chăm chăm . MỘt số ngạc nhiên trước vẻ thân thiện của nàng với tiểu thư Rita , sự ân cần của cụ Machây , Luxia , thậm chí cả fu nhân Iđalia khó tính . Cô thiếu nữ trẻ mang cái họ " khác đẳng cấp " , nhưng vui vẻ , biết chuyện trò rất mạnh bạo nói đùa với Trestka , kẻ có tiếng là một người hăng hái bảo vệ đẳng cấp - đã khiến cho người ta chú ý , thậm chí làm một số kẻ bực mình . Nàng ăn mặc đẹp , lại xinh , ko hề có điều gì đáng trách ngoài cái họ " không quý tộc " - nhưng thế cũng đủ để người ta nhìn nàng xiêu vẹo . Nhưng điều đó ko dày vò Xtefchia . Có được sự ủng hộ của những người trong vùng lân cận Xuôđkôvxe , nhiều người trong số đó đc xem là những nhân vật hàng đầu trong giới thượng lưu , nên nàng vẫn cảm thấy thoải mái trc ánh mắt thiếu thiện cảm của bao kẻ khác . Lúc này, khi nàng nhô cả người ra khỏi lô để nhìn xuống đường đua , ko ai để mắt đến nàng , bởi họ cũng đang mai mê xem .
    Bốn kỵ sĩ xuất fát : Valđemar , Trestka , Giơnhin và Brôkhơvich . Tất thảy đều cưỡi những con ngựa của đại công tử , chàng cưỡi con Apôlông . Trong bộ quần áo bó sát người , với đôi ủng ống cao vàng bóng , những đôi găng tay trắng , chàng ngồi vững vàng trên lưng ngựa , bình tĩnh và tự tin. Nom chàng mới tuyệt vời sao ! ...
    Cuộc đua bắt đầu . Mặc dù cả bốn người xuất fát cùng lúc , con Apôlông vượt lên trước ngay tức khắc . Nhó nhả qua chướng ngại vặt với vẻ thật ngoạn mục , ko chút khó khăn , như một quả bóng vừa bay vụt lên trời . Phi qua những hàng lô , Valđemar duyên dáng giơ mũ lên chào . Đáp lại chàng , là những làn song khăn tay nồng nhiệt của giới fụ nữ ngưỡng mộ . Xtefchia ngồi yên ko động đậy , riêng sắc hồng trên mặt nàng càng đậm thêm , và mắt nàng như thẫm lại bởi những ấn tượng nội tâm .
    Chàng kỵ sĩ ấy mới đẹp làm sao ! Cả tâm hồn nàng như đang cùng lao theo chàng , trăm ngàn lời như đang fóng theo đường đua , nhưng môi nàng vẫn nín lặng . Nàng ngồi yên đó, tự nhủ với lòng mình : " Ko thể ! " . Chàng kỵ sĩ ấy là Valđemar Mikhôrôvxki , đại công tử Guenbôvitre , chủ nhân trong các chủ nhân , đại quý tộc số một trong những quý tộc hàng đầu cả nước , chàng đc mang tên họ quý fái lâu đời , với tước công trên gia huy , trong vầng hào quang của biết bao thủ lĩnh , thượng nghị sĩ , tể tướng và tổng trấn . Còn nàng , Ruđexka - chỉ là con gái của một điền chủ quý tộc nhỏ , cũng lâu đời và ko chút điều tiếng xấu , nhưng dẫu sao cũng chỉ là Ruđexka . Lòng nàng trào sôi cơn fẫn nộ , nàng tự hỏi tại sao nàng ko thể bày tỏ tự nhiên niềm ngưỡng mộ của mình đối với chàng , như những tiểu thư quý fái kia . Ngay cả trên những khán đài khác, nơi dành cho trí thức ko fải quý tộc , và thậm chí trong những đám bình dân đông đảo đang vây quanh trường đua kia - người ta cũng vẫn đang nhiệt thành bày tỏ niềm fấn hứng khi thấy đại công tử xuất hiện đó thôi ! Nhưng Xtefchia cảm thấy rằng nếu ngồi ở những nơi ấy , nàng mới có thể chân thành biểu lộ tình cảm của mình . Còn ở đây - nàng ko có quyền .
    Con Apôlông fóng vượt chướng ngại kiên cường , về đích trước tiên .
    ...................
  7. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    CHƯƠNG XXIII
    .................
    Những đám đông công chúng tụ tập trên bãi biểu diễn lớn ở trung tâm khu triển lãm . Tại đây sẽ có cuộc đua ngựa . Chung quanh hàng rào vây lấy trường đua nhấp nhô như một vòng hoa dày đặc những bộ trang fục của đàn ông và đàn bà . Bên trên hàng người nhiều màu sắc đang dao động ấy là lễ đài đc trang trí bằng những tràng hoa và những lá cờ . Gần lễ đài là những lô đặc biệt , óng ánh những bộ quần áo sang trọng của các bà các cô , thoảng tiếng trò chuyện xì xào , chủ yếu là bằng tiếng nước ngoài . Đó là nơi tập trung toàn giới quý tộc - một đám người chọn lọc , fục trang lịch sự vui vẻ , với nét mặt đặc trưng của giới thượng lưu .
    Từ dưới những tay áo viền đăng ten là những đôi bàn tay trắng trẻo mang găng tay lịch sự hoặc để trần , đeo đầy đồ trang sức . Những dái tai lóng lánh kim cương , những bộ ngực nhấp nháy sắc dây chuyền vàng . Những chiếc mũ xinh xắn đầy tự hào dựng trên những mái tóc kiểu cách . Những đôi mắt long lanh , những môi cười tươi tắn . Tràn ngập trong lô những lời chuyện trò khe khẽ ý tứ và những câu đùa tinh ranh . Những lô ghế thanh lịch , thơm fức và vui vẻ mang dáng vóc vui tươi và yên lặng nhất , trong khi trên các khán đài khác đầy tiếng huyên náo , còn làn sóng công chúng chân trần thì xao động . Cuộc đua bắt đầu .
    Từ các tàu ngựa , dáng thanh lịch của các kỵ sĩ trên những con ngựa nòi tiến lại gần vạch xuất fát . Công tước Gierstorf đội mũ lễ , mặc áo bành tô dài hai vạt , tập trung họ đến trước mặt ông . Tay ông cầm bản danh sách ghi tên những kỵ sĩ và những con tuấn mã dự cuộc đua , cứ theo danh sách đó ông cho từng nhóm bốn người một ra đường đua . Những con ngựa bước đi duyen dáng , rồi fóng vượt chướng ngại vật, mức độ thành công tuy có khác nhau nhưng nói chung là tốt . Thỉnh thoảng cũng có con làm bật ván chướng ngại hoặc bị vướng móng , nhưng trước khi người kỵ sĩ tiếp theo fi đến , những người fục vụ đã sữa chữa lại ngay . Trên một sàn diễn riêng biệt, dàn nhạc chơi sôi động và công chúng thảy đều vui náo nức . Tại một trong những lô ghế lớn là đoàn người Xuôđkôvxe , công tước fu nhân Pôđhôrexka và Rita , nàng ăn mặc rất đỏm dáng nhưng lại nhấp nhổm ko yên . Vilus sẽ cưỡi con ngựa của nàng . TIểu thư Rita như đang fát sốt . Nàng ngồi cạnh Xtefchia than thở :
    - Ko hiểu liệu Vilus có vượt qua đc chướng ngại vật ko ?
    - Chắc chắn anh ấy sẽ vượt thôi , nhưng cũng còn tuỳ thuộc vào con ngựa nữa - Xtefchia đáp .
    - Phụ thuộc nhiều chứ ! Vilus cũng ko fải là một kỵ sĩ giỏi giang gì cho lắm . Hơn nữa , con Bơckingham lại hay giở chứng .
    - Sao ko để cho ai khác cưỡi có hơn ko ? Thí dụ như ....
    - Trestka fải ko ? Ồ ko , xin cảm ơn thôi ! Chắc chắn ông ta sẽ làm cho con ngựa của tôi trở chứng ngay . Vả lại ... tôi ko muốn thế , mà Vilus thì cứ khăng khăng . Tôi chỉ kịp dặn nó cách đối xử với con Bơckingham mà thôi .
    - Các vị chú ý , đại công tử xuất fát kìa ! - nam tước Veyher nhô mình ra khỏi một lô ghế cạnh đó kêu lên .
    Xtefchia quay về fía đường đua , cả người nàng như nhô ra fía trc . Nom nàng thật tuyệt vời trong bộ váy áo màu kem và chiếc mũ trắng duyên dáng . Nàng ko đeo trên người thứ đồ trang sức nào . Chỉ cài ở ngực đôi bông hồng . Các đại diện fái đẹp ở các lô khác nhìn nàng chăm chăm . MỘt số ngạc nhiên trước vẻ thân thiện của nàng với tiểu thư Rita , sự ân cần của cụ Machây , Luxia , thậm chí cả fu nhân Iđalia khó tính . Cô thiếu nữ trẻ mang cái họ " khác đẳng cấp " , nhưng vui vẻ , biết chuyện trò rất mạnh bạo nói đùa với Trestka , kẻ có tiếng là một người hăng hái bảo vệ đẳng cấp - đã khiến cho người ta chú ý , thậm chí làm một số kẻ bực mình . Nàng ăn mặc đẹp , lại xinh , ko hề có điều gì đáng trách ngoài cái họ " không quý tộc " - nhưng thế cũng đủ để người ta nhìn nàng xiêu vẹo . Nhưng điều đó ko dày vò Xtefchia . Có được sự ủng hộ của những người trong vùng lân cận Xuôđkôvxe , nhiều người trong số đó đc xem là những nhân vật hàng đầu trong giới thượng lưu , nên nàng vẫn cảm thấy thoải mái trc ánh mắt thiếu thiện cảm của bao kẻ khác . Lúc này, khi nàng nhô cả người ra khỏi lô để nhìn xuống đường đua , ko ai để mắt đến nàng , bởi họ cũng đang mai mê xem .
    Bốn kỵ sĩ xuất fát : Valđemar , Trestka , Giơnhin và Brôkhơvich . Tất thảy đều cưỡi những con ngựa của đại công tử , chàng cưỡi con Apôlông . Trong bộ quần áo bó sát người , với đôi ủng ống cao vàng bóng , những đôi găng tay trắng , chàng ngồi vững vàng trên lưng ngựa , bình tĩnh và tự tin. Nom chàng mới tuyệt vời sao ! ...
    Cuộc đua bắt đầu . Mặc dù cả bốn người xuất fát cùng lúc , con Apôlông vượt lên trước ngay tức khắc . Nhó nhả qua chướng ngại vặt với vẻ thật ngoạn mục , ko chút khó khăn , như một quả bóng vừa bay vụt lên trời . Phi qua những hàng lô , Valđemar duyên dáng giơ mũ lên chào . Đáp lại chàng , là những làn song khăn tay nồng nhiệt của giới fụ nữ ngưỡng mộ . Xtefchia ngồi yên ko động đậy , riêng sắc hồng trên mặt nàng càng đậm thêm , và mắt nàng như thẫm lại bởi những ấn tượng nội tâm .
    Chàng kỵ sĩ ấy mới đẹp làm sao ! Cả tâm hồn nàng như đang cùng lao theo chàng , trăm ngàn lời như đang fóng theo đường đua , nhưng môi nàng vẫn nín lặng . Nàng ngồi yên đó, tự nhủ với lòng mình : " Ko thể ! " . Chàng kỵ sĩ ấy là Valđemar Mikhôrôvxki , đại công tử Guenbôvitre , chủ nhân trong các chủ nhân , đại quý tộc số một trong những quý tộc hàng đầu cả nước , chàng đc mang tên họ quý fái lâu đời , với tước công trên gia huy , trong vầng hào quang của biết bao thủ lĩnh , thượng nghị sĩ , tể tướng và tổng trấn . Còn nàng , Ruđexka - chỉ là con gái của một điền chủ quý tộc nhỏ , cũng lâu đời và ko chút điều tiếng xấu , nhưng dẫu sao cũng chỉ là Ruđexka . Lòng nàng trào sôi cơn fẫn nộ , nàng tự hỏi tại sao nàng ko thể bày tỏ tự nhiên niềm ngưỡng mộ của mình đối với chàng , như những tiểu thư quý fái kia . Ngay cả trên những khán đài khác, nơi dành cho trí thức ko fải quý tộc , và thậm chí trong những đám bình dân đông đảo đang vây quanh trường đua kia - người ta cũng vẫn đang nhiệt thành bày tỏ niềm fấn hứng khi thấy đại công tử xuất hiện đó thôi ! Nhưng Xtefchia cảm thấy rằng nếu ngồi ở những nơi ấy , nàng mới có thể chân thành biểu lộ tình cảm của mình . Còn ở đây - nàng ko có quyền .
    Con Apôlông fóng vượt chướng ngại kiên cường , về đích trước tiên .
    ...................
  8. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    .................................
    Đúng lúc ấy , cạnh lô của họ có tiếng fụ nữ trẻ thốt ra một câu tiếng Pháp , đồng thời vang lên nhịp cười làm duyên đầy vui vẻ . Xtefchia nhìn về fía đó .
    Một cô tiểu thư trẻ , cao , da rám nắng , tóc hung , rất xinh đẹp, trang fục duyên dáng , đang bước giữa một người đàn ông đứng tuổi và hai thanh niên trẻ hơn . Xtefchia nhận ra một trong hai người đó là công tước Zanhexki . Tiểu thư Rita cũng nghiêng người ra , rồi vội thụt vào ngay lại bặm môi .
    - Đó là Barxka cùng với cha ! - cô thì thầm bảo Xtefchia .
    Hai người cùng thụt sâu vào trong lô . Bá tước tiểu thư bước lên những bậc tam cấp . Phu nhân Iđalia chào hỏi cô trước tiên , vô cùng nồng hậu , công tước fu nhân Pôđhôrexka lịch thiệp nhưng nghiêm nghị , Luxia lạnh lùng . Mấy người đàn ông cũng đứng lên , môi nở những nụ cười kiểu cách , bước đến chào . Bá tước tiểu thư mặt mày hớn hở . Vờ như ko thấy , ko nghe gì hết , tiểu thư Rita nghiêng người sang fía Xtefchia thốt lên :
    - Chị thấy đám người kia ko ? ... Ồ , chị thấy ko ? ... Chị nhìn kìa .... Ngựa fi tuyệt chưa ! ... Chị thử nghe Iđalia tình cảm chưa kìa , cứ như với con trai ko bằng ... Ngựa tuyệt quá ! ... Cứ để mặc cô ả fởn chí , chẳng được quái gì đâu ! A , cuộc triển lãm này thật là ...
    Xtefchia vừa nghe vừa buồn cười , nàng cũng sa vào giọng thế , cũng hỏi và đáp chẳng đâu vào đâu . Hai cô tiểu thư làm ra vẻ như đang chăm chú xem ... triển lãm !
    Nhưng trong khi chào hỏi mọi người , bá tước tiểu thư đã tới qúa gần , ko thể giả vờ lâu hơn nữa , nhất là khi bá tước Barxki kêu to :
    - Ah ! Mademoisell Marquerite ! Bonjour ! ( A ! Tiểu thư Magơrit ! Xin chào ! ) Tôi rất mê con Bơckingham . Một con ngựa tuyệt vời !
    Rita vờ ngạc nhiên rất đạt :
    - Bá tước ở đâu vậy ? Tôi ko nom thấy ông trong các lô .
    - Chúng tôi ngồi trong lô cạnh khán đài dành cho giám khảo . Cả Melanhia nữa . Nó đây này !
    Trong lúc hai cô tiểu thư chào hỏi nhau , bá tước liếc xéo sang Xtefchia ko biết nàng là ai nên cũng ko biết fải chào hỏi ra sao cho fải . Tiểu thư Rita đã giúp ông ta thoát khỏi sự bối rối .
    - Bá tước Barxki ... Tiểu thư Ruđexka .
    Cách giới thiệu ấy khiến bá tước chào hỏi Xtefchia như một người cùng giới , thậm chí nàng còn khiến ông ta thấy cảm tình . Ông cố nghĩ xem nàng ở đâu lại . Nhíu mày , điểm qua trong óc danh bạ quý tộc của Nhesiexki , ông cố tìm cái họ Ruđexki . Tiểu thư Rita cũng giới thiệu Xtefchia với bá tước tiểu thư theo cách ko có gì đáng ngờ . Bá tước tiểu thư rất vui , nhưng hình như thoáng một chút bất ngờ . Cô ko điểm lại danh bạ Nhesiexki như cha , nhưng cũng như ông , cô cố đoán xem vị tiểu thư này là ai , bởi ngay từ đầu cô đã bị nhan sắc của Xtefchia khiến cho khó chịu .
    Bá tướcBarxki đưa mắt theo dõi các cô gái trò chuyện , rồi nhân lúc thuận tiện , ông vừa hỏi Zanhexki vừa dướn mày trỏ Xtefchia :
    - Qui est ca ( Ai đấy ? )
    - Gia sư và là dame de compagnie của cô bé Elzônôvxka , mademoiselle Stéphanie Rudecka ( Bạn chơi , tiểu thư Xtefchia Rudexka )
    Bá tước nổi đoá . Đôi mắt ốc nhồi to tướng của ông như bạc đi vì cáu giận .
    - Gia sư ? ... Cái cô Rita này định làm trò gì thế này ko biết ? Đánh lừa à ? ...
    Zanhexki nở một nụ cười đầy hiểu biết thì thầm với bá tước :
    - Cô ta đc coi trọng lắm đấy . On l''acceple tre`sbien ( Được đối xử rất tốt ) nhất là cụ Mikhôrôvxki và ... đại công tử .
    Barxka ném cho Zanhexki một ánh mắt sắc lẹm , lo ngại . Đôi môi dày hãnh diện của vị đại quí tộc bĩu ra diễu cợt .
    - Tôi nghĩ là mọi người , chứ ko riêng họ . Que c,est ridicule ( Thật nực cười ) ! Thế quê cô ta ở đâu ?...
    - Con gái một người bên vương quốc .
    - À ! Thế là trang chủ vườn cũng sánh ngang tỉnh trưởng đấy fải ko ? Thời ấy qua rồi , mà trong thực tế cũng chưa bao giờ tồn tại .
    - Mais ellle n''est pas mal ? ( Nhưng cô ta có xấu đâu ? )
    - Oui , pas mal ( Vâng , ko xấu ) . Có điều cái cô Rita này ...
    Bá tước nhăn mặt , ko nói nốt ý nghĩ là tiểu thư Rita đã fạm sai lầm lớn trong khi giới thiệu . Bởi có thể tiếp xúc với những " người khác giới " , nhất là ở nơi công cộng , nhưng bao giờ cũng cần biết rõ đó là ai . Bá tước fảy tay như muốn nói :
    - Vả lại cũng chẳng thể đòi hỏi điều đó ở Sêligianka .
    Và cái đầu to tướng của ông Barxki đắc thắng ngẩng lên .
  9. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    .................................
    Đúng lúc ấy , cạnh lô của họ có tiếng fụ nữ trẻ thốt ra một câu tiếng Pháp , đồng thời vang lên nhịp cười làm duyên đầy vui vẻ . Xtefchia nhìn về fía đó .
    Một cô tiểu thư trẻ , cao , da rám nắng , tóc hung , rất xinh đẹp, trang fục duyên dáng , đang bước giữa một người đàn ông đứng tuổi và hai thanh niên trẻ hơn . Xtefchia nhận ra một trong hai người đó là công tước Zanhexki . Tiểu thư Rita cũng nghiêng người ra , rồi vội thụt vào ngay lại bặm môi .
    - Đó là Barxka cùng với cha ! - cô thì thầm bảo Xtefchia .
    Hai người cùng thụt sâu vào trong lô . Bá tước tiểu thư bước lên những bậc tam cấp . Phu nhân Iđalia chào hỏi cô trước tiên , vô cùng nồng hậu , công tước fu nhân Pôđhôrexka lịch thiệp nhưng nghiêm nghị , Luxia lạnh lùng . Mấy người đàn ông cũng đứng lên , môi nở những nụ cười kiểu cách , bước đến chào . Bá tước tiểu thư mặt mày hớn hở . Vờ như ko thấy , ko nghe gì hết , tiểu thư Rita nghiêng người sang fía Xtefchia thốt lên :
    - Chị thấy đám người kia ko ? ... Ồ , chị thấy ko ? ... Chị nhìn kìa .... Ngựa fi tuyệt chưa ! ... Chị thử nghe Iđalia tình cảm chưa kìa , cứ như với con trai ko bằng ... Ngựa tuyệt quá ! ... Cứ để mặc cô ả fởn chí , chẳng được quái gì đâu ! A , cuộc triển lãm này thật là ...
    Xtefchia vừa nghe vừa buồn cười , nàng cũng sa vào giọng thế , cũng hỏi và đáp chẳng đâu vào đâu . Hai cô tiểu thư làm ra vẻ như đang chăm chú xem ... triển lãm !
    Nhưng trong khi chào hỏi mọi người , bá tước tiểu thư đã tới qúa gần , ko thể giả vờ lâu hơn nữa , nhất là khi bá tước Barxki kêu to :
    - Ah ! Mademoisell Marquerite ! Bonjour ! ( A ! Tiểu thư Magơrit ! Xin chào ! ) Tôi rất mê con Bơckingham . Một con ngựa tuyệt vời !
    Rita vờ ngạc nhiên rất đạt :
    - Bá tước ở đâu vậy ? Tôi ko nom thấy ông trong các lô .
    - Chúng tôi ngồi trong lô cạnh khán đài dành cho giám khảo . Cả Melanhia nữa . Nó đây này !
    Trong lúc hai cô tiểu thư chào hỏi nhau , bá tước liếc xéo sang Xtefchia ko biết nàng là ai nên cũng ko biết fải chào hỏi ra sao cho fải . Tiểu thư Rita đã giúp ông ta thoát khỏi sự bối rối .
    - Bá tước Barxki ... Tiểu thư Ruđexka .
    Cách giới thiệu ấy khiến bá tước chào hỏi Xtefchia như một người cùng giới , thậm chí nàng còn khiến ông ta thấy cảm tình . Ông cố nghĩ xem nàng ở đâu lại . Nhíu mày , điểm qua trong óc danh bạ quý tộc của Nhesiexki , ông cố tìm cái họ Ruđexki . Tiểu thư Rita cũng giới thiệu Xtefchia với bá tước tiểu thư theo cách ko có gì đáng ngờ . Bá tước tiểu thư rất vui , nhưng hình như thoáng một chút bất ngờ . Cô ko điểm lại danh bạ Nhesiexki như cha , nhưng cũng như ông , cô cố đoán xem vị tiểu thư này là ai , bởi ngay từ đầu cô đã bị nhan sắc của Xtefchia khiến cho khó chịu .
    Bá tướcBarxki đưa mắt theo dõi các cô gái trò chuyện , rồi nhân lúc thuận tiện , ông vừa hỏi Zanhexki vừa dướn mày trỏ Xtefchia :
    - Qui est ca ( Ai đấy ? )
    - Gia sư và là dame de compagnie của cô bé Elzônôvxka , mademoiselle Stéphanie Rudecka ( Bạn chơi , tiểu thư Xtefchia Rudexka )
    Bá tước nổi đoá . Đôi mắt ốc nhồi to tướng của ông như bạc đi vì cáu giận .
    - Gia sư ? ... Cái cô Rita này định làm trò gì thế này ko biết ? Đánh lừa à ? ...
    Zanhexki nở một nụ cười đầy hiểu biết thì thầm với bá tước :
    - Cô ta đc coi trọng lắm đấy . On l''acceple tre`sbien ( Được đối xử rất tốt ) nhất là cụ Mikhôrôvxki và ... đại công tử .
    Barxka ném cho Zanhexki một ánh mắt sắc lẹm , lo ngại . Đôi môi dày hãnh diện của vị đại quí tộc bĩu ra diễu cợt .
    - Tôi nghĩ là mọi người , chứ ko riêng họ . Que c,est ridicule ( Thật nực cười ) ! Thế quê cô ta ở đâu ?...
    - Con gái một người bên vương quốc .
    - À ! Thế là trang chủ vườn cũng sánh ngang tỉnh trưởng đấy fải ko ? Thời ấy qua rồi , mà trong thực tế cũng chưa bao giờ tồn tại .
    - Mais ellle n''est pas mal ? ( Nhưng cô ta có xấu đâu ? )
    - Oui , pas mal ( Vâng , ko xấu ) . Có điều cái cô Rita này ...
    Bá tước nhăn mặt , ko nói nốt ý nghĩ là tiểu thư Rita đã fạm sai lầm lớn trong khi giới thiệu . Bởi có thể tiếp xúc với những " người khác giới " , nhất là ở nơi công cộng , nhưng bao giờ cũng cần biết rõ đó là ai . Bá tước fảy tay như muốn nói :
    - Vả lại cũng chẳng thể đòi hỏi điều đó ở Sêligianka .
    Và cái đầu to tướng của ông Barxki đắc thắng ngẩng lên .
  10. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    CHƯƠNG XXIV
    ..........................................
    Hôm sau, fu nhân Iđalia cùng Xtefchia và Luxia trở về bằng chiếc xe lanđô của Valđemar . Chàng ngồi fía trước , bên cạnh Luxia . Khi họ bước vào khách sạn , người nhân viên Thuỵ Sĩ đưa cho Xtefchia chiếc fong bì có đề địa chỉ . Vừa nhìn qua, nàng đã reo lên :
    - Của ba tôi !
    Nàng vội bóc thư , đưa mắt đọc ngấu nghiến .
    - Cha tôi hiện đang ngụ tại khách sạn Châu Âu ... Người có tới đây , nhưng ko gặp tôi ... - nàng lắp bắp , nhìn phu nhân Iđalia khẩn khoản - Phu nhân cho fép tôi tới gặp cha chứ ạ ?
    - Được thôi , nhưng đến đêm cô nhớ về chứ ?
    - Ồ , vâng !
    - Tôi hi vọng là cha tiểu thư sẽ lại thăm chúng tôi ...
    - Xe tôi sẽ đưa tiểu thư đến tận nơi - Valđemar bảo .
    - Cảm ơn ông ! Tôi đi xe ngựa thuê cũng được .
    Xtefchia tạm biệt cụ Machây và Luxia .
    - Tiểu thư cương quyết ko dùng ngựa của tôi sao ?- Valđemar hỏi .
    - Cương quyết ! Tôi muốn đi xe ngựa thuê hơn - nàng mỉm cười .
    - Một thiếu nữ rất biết điều - nam tước fu nhân nói với cha sau khi Xtefchia bước ra - Đôi khi Valđy qúa đà .
    - Nó đề nghị là fải , con bé từ chối cũng rất fải . Cả hai xứng với nhau đấy - cụ Machây đáp .
    Valđemar đưa Xtefchia tới chỗ xe ngựa .
    - Tiểu thư Xtafanhia , tiểu thư làm sao thế ? - chàng hỏi , ngắm đôi má đỏ hồng và vẻ rạo rực của nàng .
    - Tôi sắp đc gặp cha tôi mà - nàng đáp .
    - Phải rồi ! Nhưng đã mấy ngày nay tôi khó lòng nhận ra tiểu thư đấy . Hội chợ triển lãm đã tác động kỳ lạ đến tiểu thư .
    Xtefchia cắn môi .
    - Xấu hay tốt ạ ?
    - Trước hết là khác trước . Tiểu thư có điều gì băn khoăn , có điều gì lo lắng đang hành hạ tiểu thư thì fải ...
    Nàng ngước mắt thảng thốt nhìn chàng .
    - Nghĩa là tôi đoán đúng ? Đúng vậy chăng ? Nỗi lo ngại ?....
    Ko trả lời , nàng vội chạy xuống những bậc tam cấp .
    Xiết chặt tay nàng khi tạm biệt , chàng chân thành thì thầm :
    - Xin hãy vui và ... hãy tin tôi .
    - Trong chuyện gì ? - nàng ngạc nhiên hỏi lại .
    Valđemar nhíu mày , những tia lửa nhấp nháy trong mắt chàng .
    - Nghĩa là tôi đoán đúng ? Đúng vậy chăng ? Nỗi lo ngại ?...
    Ko trả lời , nàng vội chạy xuống những bậc tam cấp .
    Xiết chặt tay nàng khi tạm biệt , chàng chân thành thì thầm :
    - Xin hãy vui và .... hãy tin tôi .
    - Trong chuyện gì ? - nàng ngạc nhiên hỏi lại .
    Valđemar nhíu mày , những tia lửa nhấp nháy trong mắt chàng .
    - Tiểu thư biết rõ , chỉ có điều tiểu thư ko muốn hiểu - chàng dằn giọng .
    Ngồi trong xe , Xtefchia mới trút một hơi thở dài . Chàng đoán đc , chàng hiểu rõ nàng sợ điều gì hơn cả , điều đã lớn dậy trong nàng , điều mà nàng muốn giấu giếm ngay cả đối với chính mình .
    Nàng cảm thấy hạnh fúc như đang lạc giữa một thảo nguyên đầy hoa , nức hương , chan hoà nắng và bát ngát trời xanh . Biết là lạc lối nhưng nàng ko muốn tìm những con đường khác . Trước mắt nàng là cả khu vườn đang nở hoa , thơm ngào ngạt , nó cuốn hút nàng , chế nàng . Nhắm nghiền đôi mắt , trong đắm say , nàng lắng nghe một nốt nhạc diệu kỳ , ko để ý đến cả hoà âm , ko tiên cảm những thanh âm lạc lõng . Trước kia chỉ mến cuộc đời , giờ thì nàng yêu nó . Nàng nở xoè như một đoá hoa trắng trong dưới ánh nắng mặt trời , hút thu hơi ấm của vầng dương vào cơ thể mình . Thường khi nàng chợt rùng mình , như thể giữa ngày trời nắng vàng huy hoàng này có một luồng gió lạnh thù nghịch bỗng dưng chạm vào nàng để rồi thoắt biến đi, chỉ còn lại những tia nắng ấm áp và bầu trời xanh mê hồn . Mắt thiếu nữ nhuốm một màu lỳ lạ , trở nên biểu cảm đến mức chân thành . Toàn bộ vóc dáng bên ngoài của nàng đều biểu lộ trạng thái tâm hồn . Đôi môi nàng hồng thắm như san hô , những run rẩy đắm say bất giác lướt nhẹ qua làn môi , càng khiến nó trở nên hấp dẫn đến mê hồn . Nàng lúc nào cũng fấp fỏng sợ bị người ta nhận thấy tình cảm của nàng , nỗi e ngại ấy cộng với cái ngời ngợi trong ánh mắt càng làm cho nàng trở nên tuyệt diệu vô cùng .
    - Xtefchia ! - Ông Ruđexki vui sướng kêu to , đứng bật dậy khi thấy con gái bước vào .
    - Cha !
    Sau hồi lâu chào hỏi , Xtefchia hỏi thăm mẹ , các em , nhà cửa và láng giềng . Ông Ruđexki sung sướng nhưng có vẻ thăm dò ngắm con . Mãi sau ông mới bảo :
    - Xtefchia , con có biết mẹ nhắn gì con ko ?
    - Mẹ nhắn gì kia ạ ? - nàng hỏi .
    - Mẹ bảo cha fải đưa con về . Cha mẹ nhớ con lắm .
    Xtefchia sững người . Môi nàng hé ra như định thốt lên một tiếng kêu . Đôi đồng tử dãn rộng nhìn chằm chằm vào mặt người cha , gần như kinh hoàng .
    - Con ...về nhà ư ? ... Hở cha ?...
    - Cha đến đón con đây - ông Ruđexki nhắc lại .
    Cô gái cúi đầu . Đôi mắt nàng nhìn cha đầy thoảng thốt , sợ sệt , rồi nàng cụp hàng mi xuống . Hàng mji dài mượt chợt rủ bóng xuống khuôn mặt tái hẳn đi .
    - Ko thể đc ! - nàng lắp bắp .
    - Tại sao ?...
    - Bởi hợp đồng với fu nhân Elzenôvxka là ... một năm . Ko thể bỏ...con đã ...hứa thế rồi .
    - Cha tin là bà ấy muốn lưu con lại lâu hơn nhưng con cũng nên nghĩ đến cha mẹ chứ .
    Xtefchia đột ngột lao vào lòng cha .
    - Con biết , con biết chứ , nhưng cha thân yêu , đâu thể làm thế được ! Họ sẽ nghĩ thế nào ?... Không , không , không thể được đâu ! Cha ơi ! Con yêu cha mẹ lắm , y nguyên như ngày trước , nhưng .... bay giờ mà trở về nhà ?.... Ko thể ! .... Phải ở đến cùng cha ạ ! ...
    Nàng nói hấp tấp , rời ra khỏi ngực cha , nhìn cha khẩn khoản . Ông Ruđexki ôm con , nhưng vẻ mặt ông đầy lo lắng - những sự nghi ngờ đã bắt đầu biến thành sự thực .
    - Mẹ con lo lắm , bởi mẹ yêu thương con vô cùng . - ông thốt lên với nỗi buồn ko che đậy .
    Xtefchia vùng ra . Mặt nàng đỏ bừng , mắt long lanh lệ . Tay nàng làm một động tác như định ôm lấy đầu , đầy tuyệt vọng . Môi nàng mím chặt . Ông Ruđexki ngạc nhiên nhìn con .
    - Kìa con , con làm sao thế ?...
    - Ko có gì đâu , cha ơi , không ! ... Con chỉ muốn nói rằng nếu như ... cha mẹ nhất thiết muốn thế ... thì con sẽ về , nhưng ...
    - Xtefchia !
    Ông Ruđexki ôm nàng trong vòng tay người cha .
    - Con gái thân yêu , con gái tốt bụng của cha ... Cha đùa đấy mà ! Con sẽ ở lại ... đâu thể fá hợp đồng được , con nói fải , chúng ta đã hứa rồi . Cha chỉ muốn biết , con có ...
    Ông bối rối lắp bắp :
    - .... Con có còn yêu cha mẹ nữa ko ...
    - Cha ơi ! Cha ko tin sao ? - nàng kêu lên , đôi mắt tràn lệ .
    Nhưng trong tiếng kêu đó đã vang ngân nốt nhạc chiến thắng . Nàng âu yếm ôm lấy cổ cha , hôn vào mặt cha, áp vào người ông , lòng tràn đầy biết ơn , ko thể giấu được niềm vui sướng . Tim nàng đập nhịp lo lắng bởi đã khiến cha fiền lòng , nàng muốn đem sự âu yếm khoả lấp đi giây fút khó chịu vừa rồi .
    Mặc dù đã đoán được nhiều điều , ông Ruđexki vờ như ko thấy gì .
    Sau hồi lâu mủi lòng , Xtefchia trở nên hết sức vui vẻ . Nàng kể cho cha nghe vài chuyện vui gần đây , nàng nói tới cuộc tham quan trang Guenbôvitre , về chuyện tếu của Trestka , nàng cười đùa , khiến cho ông Ruđexki cũng vui lây . Nhưng ngắm con khi nàng nói về giới quý tộc , ông lo lắng nghĩ thầm :
    - Nó bén mùi quý tộc mất rồi ! Thế giới này đã cuốn hút nó ... Những con người lạ lùng đã tác động đến nó ... Những người , hay chỉ một người thôi ?...

Chia sẻ trang này