1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Con sói và nàng tiên

Chủ đề trong 'Văn học' bởi TDCT, 09/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TDCT

    TDCT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/05/2001
    Bài viết:
    1.183
    Đã được thích:
    0
    Con sói và nàng tiên

    Cuộc sống này vốn bộn bề và phức tạp hơn người ta tưởng... Có những điều ta dự định và mong muốn từ lâu nhưng vẫn chưa làm được... Có những điều thoáng qua và trở thành hiện thực... Có những nỗi buồn lặng câm không bao giờ hiểu nổi... Có những nỗi đau thét lên vẫn chưa thấy nguôi ngoai... Có những người đi qua cuộc đời ta để lại tiếng cười... Có người để lại nước mắt... Có người để lại niềm hạnh phúc khó quên... Có người để lại vết cắt buốt tận đáy tim không thể nào không nhớ... Có những điều suốt đời con người ta vẫn cứ băn khoăn... Tình yêu ư, bạn bè ư, liệu điều đó có phải là sự thật? Những yêu thương có hẳn không bao giờ có những mũi dao, những thù hận đâu chắc không mang hoa hồng theo nó... Cả dao và hoa hồng đều làm con người đứt tay, và rỉ máu...

    Con sói hoang một đời cô độc, sống giữa rừng hoang, tìm mãi trong ánh trăng một bóng người tri kỷ... Tiếng rú đêm trăng con sói tru lên giữa cánh rừng hoang vu và tăm tối. Tiếng tru da diết khiến muôn thú và con người phải rùng mình run sợ... Con sói cũng rùng mình run sợ trước nỗi cô đơn chực ập xuống đầu mình... Tháng ngày vạn lý độc hành, rừng không tri kỷ, người không buông tha... Đời con sói cứ thế cô đơn và lặng lẽ, như giữa cuộc đời, tình yêu cứ lặng lẽ đến và đi, người yêu cứ lặng lẽ đến và đi, chưa kịp nhớ tên, không kịp nhớ tên... Chỉ có sói và một nửa tình yêu ở lại, chỉ có sói và một nửa tình yêu cô đơn, chỉ có sói và một nửa tình yêu hiểu nỗi buồn và nỗi đau không bật ra thành tiếng mà âm ỉ trong từng thớ thịt, âm ỉ trong tiếng tru, âm ỉ trong trái tim...

    Tôi một mình như con sói lạc giữa cuộc đời này. Bằng linh tính của loài thú hoang, tôi nghe được nỗi cô đơn tuôn chảy trong huyết quản của mình, ngay giữa đám đông cợt đùa, cười vui, trông chừng rất rôm rả và không kém phần náo nhiệt. Tôi như con sói hoang lang thang đi tìm chiếc bóng của mình, đi tìm một nửa tình yêu, đi tìm vầng trăng có thể hiểu những tiếng tru tưởng như điên cuồng của nó. Em là một nàng tiên giữa cuộc đời này. Tiên thì thanh thoát, và cao sang, nên khó hiểu được những ngôn từ trong tiếng tru, nói gì đến tiếng rên não nề của sói. Một ngày con sói bị thương, nằm nép mình trong góc khuất cuộc đời, đưa ánh mắt lấm lét nhìn quanh những đám đông điên loạn. Nàng tiên mỉm cười, hỏi thăm, vuốt ve và xoa đầu sói. Con sói nằm im, phần vì nó sợ người lạ đến gần, phần vì nó nàng tiên bỏ đi. Nó không dám rên, cũng chẳng còn sức để tru. Nó nghe đâu đó nỗi đau đang bùng dậy. Nó nghe bằng linh tính của con sói hoang. Vết thương có thật. Nàng tiên sau đó lại mỉm cười, hay nhỏ vài giọt nước mắt gì đấy, rồi bay đi, cũng là thật. Còn nó với nỗi cô đơn, thật hơn cả bất kỳ sự thật nào. Nàng tiên bay đi về với thế giới của sự thanh thoát và cao sang. Nàng tiên về với thế giới của ngọt ngào và lãng mạn. Dù ở nơi ấy, đã có lần nàng rỉ máu. Viên kẹo tình yêu vẫn ngọt ngào, thế giới lãng mạn vẫn lung linh, máu vẫn mặn, con sói vẫn nằm im trong một góc khuất của cuộc đời. Nó chỉ có thể cho nàng tiên vị mặn, nhưng đó là máu của chính nó. Nó chỉ có thể cho nàng tiên ánh trăng, nhưng đó là niềm tin của nó. Nàng tiên có lẽ thích kẹo ngọt và ánh đèn hơn. Sói dường như hiểu được điều đó. Nó liếm máu của nó và tắm ánh trăng của nó. Máu vẫn mặn như cách của nó và trăng vẫn sáng theo cách của nó. Con sói quyết định bỏ đi. Nó không thể chờ đợi điều diệu kỳ mà đối với nó là quá ư xa xỉ. Con sói vẫn cô đơn lê bước ra khỏi góc tối của cuộc đời. Dưới ánh sáng mặt trời, muôn loài sẽ tung hô nó bởi vì nó không còn là sói, hay bởi vì nó chính là sói? Nó không biết, nàng tiên không biết, tôi cũng không biết, và chắc em cũng không biết. Chỉ có một điều tôi có thể chắc với em rằng, nếu nàng tiên đừng bỏ mặt đi, con sói đã có thể được chữa lành vết thương nhờ một phép màu kỳ diệu. Người ta gọi phép màu đó là tình yêu. Linh tính của sói nói cho nó biết điều đó. Nhưng nàng tiên không biết, cũng có thể là không muốn biết. Có lẽ vì nàng thích kẹo ngọt và ánh đèn hơn.
  2. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Đêm chẳng có việc gì phải vội vã, ngồi nhẩn nha đọc kỹ bài này thấy hay. Mặc dù tiên với sói gì thì cũng chẳng liên quan gì đến tớ.
  3. Namdinh80

    Namdinh80 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    6.244
    Đã được thích:
    2.696
    Chả hiểu anh Te là mod mà lại có bài thế này.
    Là sao ạ? Rep theo kiểu Úc à?
    (Giá thử có em nào mượn chữ tả tình tả linh tinh thì cũng ..... thôi chứ anh nhể!)
  4. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Gì đâu, lâu lâu cũng phải spam lung tung cho thoải mái. Bao giờ có đ/c nào than phiền lại đi quét rác.
  5. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Ờ .. bây giờ mới biết box Văn toàn những rác ! eheheheheheh.... Tê cu lá đểu thật .
  6. TDCT

    TDCT Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/05/2001
    Bài viết:
    1.183
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay, con sói hẹn gặp na?ng tiên. Nó nghe thiên hạ kê? chuyện cô? tích va? nó muốn thư? tin va?o điê?u đó. Thế giới cô? tích có nhưfng phép ma?u ma? thế gian không bao giơ? có. Va? hơn thế nưfa, thế giới cô? tích thươ?ng la? nhưfng câu chuyện có hậu, trong khi thực tế thươ?ng phu? pha?ng nhiê?u hơn. Cuối cu?ng, có lef nó đaf biết được ră?ng: thế giới na?y không pha?i la? thế giới cô? tích. Thi? thôi, nó lâ?m lufi quay vê? với thực tại cu?a mi?nh. Có một điê?u gi? đó vư?a chết trong trái tim cu?a sói...
    Sói hẹn na?ng tiên tại một đô?i cao, nơi tư? đây nó va? na?ng có thê? nhi?n thấy trăng bên trên va? nhưfng đám đông chen chúc nhau bên dưới. Nó hy vọng ơ? đây ánh trăng cu?a nó có thê? sánh được với ánh đe?n điện lung linh rực rơf sắc ma?u. Nó tặng na?ng một bông hô?ng thu?y tinh. Nó nghe ngươ?i ta hát ră?ng "vi? ti?nh yêu kia mong manh như thu?y tinh, anh không muốn trong đơ?i thiếu em"... Ti?nh yêu đôi khi mong manh hơn ca? thu?y tinh. Va? điê?u nó muốn không pha?i lúc na?o cufng la? sự thật. Hôm nay không có trăng, chi? có đe?n đươ?ng va? đe?n tư? nhưfng ngôi nha? ngoa?i phố. Cufng giống như trái tim na?ng tiên không có sói, hay đúng hơn la? nó chưa tư?ng hiện hưfu trong phâ?n rung động cu?a trái tim na?ng. Nó tặng na?ng tiên bông hô?ng ke?m theo lơ?i ngo? vu vơ. Nó không quên đê? cho na?ng một lựa chọn ma? có lef na?ng sef thích hơn: nếu không chấp nhận thi? na?ng cứ giưfa bông hô?ng kia la?m ky? vật. Nó đem tất ca? hy vọng dô?n va?o lâ?n na?y. Nếu na?ng hiê?u được nhịp đập trái tim sói, na?ng sef có câu tra? lơ?i. Bơ?i đó la? tất ca? nhưfng gi? nó muốn nói va? nó có thê? la?m. Nhưng chă?ng may thay, cufng như bao nhiêu điê?u không mắn mắn trong cuộc đơ?i na?y, na?ng không biết. Có thê? la? na?ng chưa biết. Có lef na?ng co?n phân vân giưfa máu va? kẹo ngọt, giưfa ánh trăng va? ánh đe?n. Vị ngọt nga?o va? ánh sáng lung linh đối với na?ng có lef khó quên thật. Ma? với bao nhiêu ngươ?i khác cufng vậy thôi. Điê?u như dươ?ng như la? sự thật hiê?n nhiên, ít ra la? đối với họ. Va? na?ng tiên cufng nă?m trong số ấy. Con sói chua chát nhận ra điê?u na?y. Na?ng không biết, có thê? na?ng chưa biết. Nhưng nó biết. Nó biết pha?i la?m gi? nhưng nó lại không biết pha?i la?m như thế na?o. Nhưng nó biết. Nó biết pha?i chấp nhận sự thật nhưng nó lại không biết sự thật ấy đau đến mức na?o. Nhưng nó biết. Nó biết trong trái tim nó có một điê?u gi? đó vư?a tắt lịm đi. Sức một con sói chưa đu? đê? nó cứu sống một ti?nh yêu, du? nó muốn điê?u ấy đến tê dại ca? ngươ?i. Sự thật có lef thươ?ng cay đắng va? nghẹn nga?o như thế. Nó muốn tru lên. Nó muốn ga?o lên. Nó muốn hét toáng lên. Nó muốn gục xuống. Nó muốn ngaf sóng xoa?i. Nó muốn lăn lộn. Nó muốn quay cuô?ng. Nó muốn nô?i điên lên được. Nhưng nó vâfn ngô?i đó. Nôfi đau thươ?ng âm i? va? quă?n quại hơn la? ngươ?i ta thươ?ng vâfn nghif va? hi?nh dung. Nó nghe được vết cứa tươ?ng đaf yên nay nhận thêm một đo?n chí mạng buốt tận đáy tim. Nó nghe được nôfi đau tư? máu như thấm qua tư?ng thớ thịt. Bơ?i nó hiê?u ră?ng, na?ng chưa biết có nghifa la? na?ng chưa muốn biết va? không câ?n pha?i biết. Khi con sói đặt trọn niê?m tin, hy vọng va? sức lực cu?a mi?nh vâfn chưa thê? sánh được với nhưfng ma?n biến hóa a?o thuật cu?a thế gian na?y, nó biết đó không pha?i la? ti?nh yêu da?nh cho nó. Khi hai thực thê? thuộc vê? hai thế giới khác nhau, cách họ định lượng đương nhiên cufng khác nhau. Điê?u thực sự có ý nghifa trong thế giới na?y không hă?n có thê? gây rung động trong thế giới khác không thuộc vê? nó. Một con sói lang thang giưfa cuộc đơ?i có lef không bao giơ? nên yêu một na?ng tiên thuộc thế giới cu?a nhưfng giấc mơ ngọt nga?o va? ấm áp. Linh tính một con sói lef ra pha?i giúp nó hiê?u được điê?u na?y. Ma? nó đaf hiê?u đấy chứ. Nó đau bơ?i vi? nó cố ti?nh không hiê?u. Nó đau vi? nó tự cắn va?o lý trí cu?a chính mi?nh. Nó mệt mo?i vi? mâu thuâfn. Nó raf rơ?i vi? rốt cuộc chă?ng ai hiê?u nó, ma? nó cufng chă?ng hiê?u nô?i chính mi?nh.
    Chắc chă?ng có phép ma?u có thê? la?m cho ti?nh yêu sống lại. Va? lại, phép ma?u trong thế giới na?y chắc cufng linh nghiệm gi? trong thế giới khác. Sói sống trong thế giới thực, va? nó mong muốn phép ma?u tư? thế giới cô? tích. Sai lâ?m cu?a sói la? vậy. Du? sao thi? có lef ti?nh yêu cu?a nó đaf chết thật rô?i. Chính nó đaf tự vu?i ti?nh yêu cu?a nó da?nh cho na?ng. Thậm chí co?n đau hơn khi nó tự cắn va?o lý trí cu?a mi?nh, nhưng có lef như vậy lại la? tốt, cho nó va? cho na?ng. Nó đaf câ?u cứu na?ng một phép ma?u cho ti?nh yêu cu?a nó da?nh cho na?ng. Nhưng có lef na?ng vâfn thích kẹo ngọt va? ánh đe?n hơn, nên khó có thê? chấp nhận lơ?i đê? nghị na?y. Máu va? ánh trăng ư? Trong thế giới cu?a na?ng, nhưfng thứ như vậy không hă?n có giá trị cao lắm, với ngươ?i ta cufng chă?ng hơi đâu ma? quan tâm đến. Co?n trong thế giới cu?a nó, kẹo ngọt va? ánh đe?n chi? la? nhưfng thứ vặt vafnh, ngươ?i ta vâfn du?ng nhưng chă?ng đê? cao giá trị cu?a chúng bao giơ?. Đơn gia?n chi? vi? chúng quá đơn gia?n. Ai cufng có thê? mua kẹo ngọt va? ánh đe?n. Sói có lúc cufng muốn tâ?m thươ?ng hóa chính mi?nh như vậy đê? đến với na?ng tiên, biết đâu như thế na?ng sef dêf chấp nhận hơn. Nhưng nó không muốn ti?nh yêu cu?a nó xây nên bă?ng nhưfng điê?u tâ?m thươ?ng như vậy. Trước sóng gió bafo táp cu?a cuộc đơ?i na?y, liệu ti?nh yêu như vậy có thê? na?o hiên ngang đứng vưfng hay không. Nó biết câu tra? lơ?i, nên nếu na?ng không chấp nhận, tha? nó tự vu?i ti?nh yêu da?nh cho na?ng tha?nh tro, đê? ti?nh yêu ấy vâfn thuâ?n khiết như nhưfng gi? nó đaf da?nh cho na?ng. Ti?nh yêu ấy giơ? đây du? đaf lụi ta?n, nhưng nó vâfn đặt trang trọng ơ? một góc nho? trong trái tim mi?nh. Có lef không co?n phép hô?i sinh na?o cho ti?nh yêu xấu số ấy. Nga?y mai, có thê? một na?ng tiên khác trong thế giới cu?a nó sef đến. Va? ti?nh yêu nga?y xưa có thê? sef mafi mafi trơ? tha?nh dif vafng. Đó la? chuyện cu?a nga?y mai. Co?n đêm nay, sói biết ră?ng nó sef không ngu? được. Trong sâu thă?m trái tim, nơi lý trí chắc cufng chă?ng bao giơ? rọi đến nô?i, nó vâfn chơ? một phép ma?u hô?i sinh. Chi? có na?ng tiên mới có thê? la?m điê?u đó. Nhưng đê? la?m được điê?u na?y, na?ng pha?i bước chân va?o thế giới cu?a nó, va? thô?i bu?ng lại ngọn lư?a thiêng tư? đống tro ta?n kia bă?ng sự thấu hiê?u va? rung động cu?a trái tim na?ng da?nh cho nó. Tiếc thay, cô? tích vâfn cứ la? cô? tích. Nhưng con sói lại cứ muốn tin va?o cô? tích. Cho nên, trốn tránh lý trí cu?a chính mi?nh, trong sâu thă?m trái tim nó, một tia hy vọng du? mong manh như bông hô?ng thu?y tin vâfn đang le lói chơ? phép lạ. Đêm nay nó ngô?i đợi tiếng gọi cu?a na?ng, dâfu nó biết ră?ng giơ? na?y chắc na?ng đang ngu? say, cufng có thê? đang mơ nhưfng giấc mơ ngọt nga?o va? lung linh lắm. Tin va?o cô? tích, nhưng con sói hiê?u sự thật. Hiê?u sự thật, nhưng con sói cứ trông chơ? va?o cô? tích. Con sói thơ? da?i. Có lef sáng mai thôi, nhưfng tia hy vọng ấy cufng sef dâ?n dâ?n tắt ngóm. Lý trí sef biết câ?n pha?i la?m gi?. Ư?, thi? thôi, chứ biết la?m sao được... Con sói lại thơ? da?i. Dươ?ng như nó vư?a đánh mất thứ gi? đó rất quan trọng. Như thươ?ng lệ, có lef na?ng tiên không biết, không muốn biết, hoặc la? không thê? biết. Nhưng khi sói nắm tay na?ng, im lặng, va? rút tay vê?, nó biết nó đaf tự có sự lựa chọn cho mi?nh, khi lef ra bất cứ ai cufng pha?i nhân cơ hội đấy nói va?i câu thật ngọt nga?o va? lafng mạn, hay ít ra cufng la? một lơ?i níu kéo. Mục đích cu?a sói khác, suy nghif cu?a sói khác, nên ha?nh động cu?a nó cufng khác. Nó tin la? na?ng sef hiê?u. Nó muốn tin. Nhưng đê? sự thật phuf pha?ng không phuf pha?ng hơn, nó tự nhu? với lo?ng mi?nh na?ng không hiê?u...
    Có thê? rô?i đây cuộc sống vâfn trôi qua bi?nh thươ?ng va? chă?ng có phép ma?u na?o xa?y ra... Đơn gia?n chi? vi? đó la? cuộc sống, không pha?i la? phim. Đó la? thật, không pha?i la? a?o. Đó la? nhật ký, không pha?i la? truyện ngắn.

Chia sẻ trang này