1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Công Cha nghiã Mẹ sinh thành ...

Chủ đề trong '1981 Gà -Hà Nội' bởi vietbinh1981, 08/08/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Cunhat

    Cunhat Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    785
    Đã được thích:
    0
    vui lên nào,đừng nghĩ nhiều về những chuyện buồn như thế!
  2. ebunba

    ebunba Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2003
    Bài viết:
    1.498
    Đã được thích:
    0
    Mới sáng ra đọc topic này, vừa thấy buồn vừa cảm thấy mình may mắn vì vẫn có mẹ ở bên . . .
  3. ebunba

    ebunba Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2003
    Bài viết:
    1.498
    Đã được thích:
    0
    Gửi mẹ của con: Con biết tối qua con đã về khá muộn. Trên đường về lúc tắc đường, con thật sự lo lắng, con sợ mẹ giận con, con sợ mẹ vẫn còn thức để chờ con về ... Về đến nhà bố mẹ đã ngủ hết, con cảm thấy an tâm phần nào.
    Mẹ ơi, mẹ biết không? khi đọc được dòng chữ của mẹ trên giấy note bảo con uống côc nước cam trong tủ lạnh, tự dưng con........... Với mẹ, con luôn là một đứa trẻ, một đứa trẻ bướng bỉnh phải không mẹ? Nhiều lúc con thấy khó chịu vì mình thì đã lớn mà mẹ cứ theo sát con hoài. Nhưng thật sự như lúc này đây, con cảm thấy hạnh phúc vì điều đó. Con chợt cảm thấy hoảng sợ nếu một ngày nào đó, không được nghe mẹ mắng con, không được ăn những món ăn mẹ nấu, không được uống cốc nước cam của mẹ. Con sợ lắm mẹ ạ ..................
    Sáng ra như thường lệ 6h30 con dậy, đã thấy mẹ lúi húi tắt cái máy tính của con( chắc hôm qua chát chít xong con quên không tắt -- hi hi ... mẹ mà biết con gái mẹ hay hoạt động gián điệp chát chít về đêm chắc mẹ lại nhốt nó vào tủ 1 tháng giống như cái máy desktop quá, lần sau con sẽ cẩn thận hơn kekeke ...). Con đang định lắp bắp nói với mẹ là hôm qua tắc đường những nửa tiếng đồng hồ nên con về hơi muộn .Nhưng chưa kịp nói thì mẹ đã nói rồi. Mẹ hiểu con gái mẹ quá. Mẹ bảo: " Hôm nay chắc là đi cả ngày phải không? có cắt cơm bữa nào không?Lần sau về muộn thì đừng có dùng vi tính nữa, đi ngủ luôn đi". Con yêu mẹ lắm .............
    Mẹ ơi, con quyết định rồi. Trong 3 ngày nghỉ, con phải dành lấy một ngày cho mẹ, cho gia đình. Ngày mai con sẽ cancel hết các cuộc hẹn. Con sẽ ở nhà với mẹ, sẽ đi siêu thị cùng mẹ, sẽ nấu ăn cùng mẹ.... Có được không mẹ ơi ....!??
  4. Koxinhnhungmaduyen

    Koxinhnhungmaduyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2003
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Cho mẹ thân yêu của con.
    Con xin lỗi vì tất cả,xin lỗi đã làm mẹ buồn. Con biết mẹ yêu con, yêu lắm,nhưng 2 mẹ con mình quá giống nhau, bảo thủ và ngang nghạnh. Từ khi bố mất đến giờ con chưa làm gì được cho mẹ. Cuộc sống thì bề bộn,ngày ngày đi làm về con lại đi chơi với bạn,dành quá ít thời gian cho mẹ. Con hiểu hết những gì mẹ làm cho con. Những khi cuối tháng thấy ví mình lại có tiền con hiểu mẹ đã cho vào đó mà lẳng lặng kô nói gì cả. Con thật sự thương mẹ vì những thiệt thòi mà mẹ phải ghánh chịu. Những hôm con về muộn mẹ gọi vào máy đến hết cả pin mà con vẫn ko nghe máy,con biết mẹ giận con, giận rồi mẹ lại khóc,mẹ đừng khóc thế mà,con ko sợ gì cả chỉ sợ mẹ khóc thôi. Nhớ những lúc con ko có nhà, ngày nào cũng điện thoại về cho mẹ,nhớ mẹ phát điên, đến khi về nhà thì lạic hẳng mấy khi 2 mẹ con ngồi nói chuyện được với nhau. Mẹ đừng buồn nữa nhé, con sẽ thay đổi mẹ ạ, yêu mẹ lắm mẹ biết ko?
  5. tinhbien1911

    tinhbien1911 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/03/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    Mỗi người nói một câu như thế cũng đủ để hiểu rõ về nhau rồi nhé, hiểu nhau hơn thì sau này có gì thông cảm với nhau hơn,có gì tránh thì nên tránh mỗi người một cách nghĩ, có một khái niệm xem trọng khác nhau,bạn bè cả thôi mà, mỗi người nói một câu cho sướng mồm rồi, bây giờ mỗi người nhịn nhau một câu, thế là box mình càng đoàn kết....................... thế nha, không để trong lòng nữa nhé, để mọi người còn tiếp tục bài viết, tớ đọc cái topic này cũng thấy mọi người viết hay lắm...........
  6. vietbinh1981

    vietbinh1981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2004
    Bài viết:
    365
    Đã được thích:
    0
    Giá trị của 20 đồng
    Vị giám đốc già trao cho người lính trẻ một tờ bạc và nói: "Cậu cầm lấy mà về thăm mẹ. Tôi không cho cá nhân cậu. Đây là phần đóng góp của tôi đối với đất nước". Người lính trẻ nhận niềm vui bất ngờ không phải từ tờ bạc mà từ nỗi xúc động trước một tấm lòng. Chuyện kể rằng...
    Mấy chục năm trước tôi từng là trợ lý cho một vị giám đốc già. Giữa tôi và ông thường có những cuộc tranh luận về đầu tư, về nghĩa vụ của một doanh nhân với quốc gia... Là một kế toán, bệnh nghề nghiệp khiến tôi rất chặt chẽ trong chi phí, vì vậy có nhiều chuyện tôi không đồng ý với ông.
    Thế nhưng, đã có một kỷ niệm với ông khiến tôi không thể nào quên, dù thời gian đã lùi xa...
    Hôm đó, trên đường công tác cùng nhau, thời gian chờ đổi máy bay chúng tôi ở tại một phi trường lớn. Trong lúc chờ đợi, tôi mở cuốn sách dở dang ra đọc tiếp, còn sếp, ông đi tìm chỗ gọi điện thoại. Các con ông đã lớn và ra ở riêng, ở nhà ông chỉ còn một mình vợ ông.
    Dù đi xa hay gần, một ngày thế nào ông cũng gọi cho bà dăm bận, khi thì nhắc bà uống thuốc, lúc dặn bà khóa bếp ga cho kỹ, khi thì hỏi xem hôm đó con gái có đưa cháu về thăm bà hay không... Tôi trân trọng tình cảm của ông, nhưng nhiều khi cũng thấy... sốt ruột: già rồi mà...
    Đọc sách một lúc, chợt nghe tiếng loa thông báo chuyến bay của chúng tôi sắp khởi hành, nhìn quanh không thấy sếp, tôi vội đi tìm. Tôi đã tìm thấy ông ở trong buồng điện thoại công cộng. Nghĩ ông không nghe tiếng loa thông báo, tôi đến gần lấy tay làm dấu. Lần thứ nhất không thấy ông có phản ứng gì, tôi gõ vào cửa kiếng và làm dấu lần thứ hai, nhưng lúc này tôi mới nhận thấy thì ra ông không nhìn tôi mà đang nhìn sang buồng điện thoại bên cạnh.
    Ở buồng bên, một chú lính trẻ khoác chiếc ba lô căng trên lưng, đang hối hả nói vào máy nghe: "Mẹ ơi, mẹ nói nhanh đi... Con muốn... nhưng người ta không chịu đổi vé... Mẹ gọi lại cho con nhé. Con hết tiền rồi... Số ở đây là 356...". Người lính nói chưa dứt câu, từ máy điện thoại phát ra tiếng kêu tít tít...
    Từ buồng điện thoại bước ra, với vẻ ân cần của người cha, ông tới bên người lính trẻ: "Có chuyện gì buồn vậy, chú em?". "Cháu thiếu 20 đồng nữa mới đủ tiền đổi vé máy bay về thăm mẹ. Cháu đi phép. Người ta mua vé cho cháu về nhà, nhưng mẹ cháu lại tới chơi nơi chị cháu sống. Bà mệt nên phải ở lại đó. Mà cháu chỉ có 5 ngày phép..." - người lính bẽn lẽn xốc lại ba lô.
    Sếp tôi thò tay vào túi rút ra một tờ bạc: "Cậu cầm lấy mà về thăm mẹ. Tôi không cho cá nhân cậu. Đây là phần đóng góp của tôi đối với đất nước". Cậu lính trẻ rụt rè đưa tay ra nhận tiền nhưng khuôn mặt thì rạng ngời bởi nụ cười rộng toác.
    Tôi thầm tự hỏi: Liệu có khoản chi nào trong cả một năm tài chính của một doanh nghiệp giá trị hơn 20 đồng bạc mà sếp tôi đã dùng để giúp chú lính nọ về với mẹ?
    (st)
  7. vietbinh1981

    vietbinh1981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2004
    Bài viết:
    365
    Đã được thích:
    0
    Khi bạn lên một, mẹ chăm sóc bú mớm cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách quấy khóc suốt đêm.
    Khi bạn lên hai, mẹ dạy bạn chập chững tập đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chạy thật xa khi mẹ gọi.
    Bạn lên ba, mẹ sửa soạn cho bạn những bữa ăn ngon với tất cả lòng yêu thương. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hất tung thức ăn xuống sàn.
    Bạn được bốn tuổi, mẹ cho bạn những mẩu bút chì. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tô vẽ lung tung lên bàn ăn.
    Bạn được năm tuổi, mẹ mặc cho bạn thật đẹp để đi nghỉ. Bạn cảm ơn bằng cách rơi tỏm vào vũng nước bẩn.
    Khi bạn được sáu tuổi, mẹ dẫn bạn đến trường. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào toáng lên: "Không đi! Không đi!"
    Khi bạn được bảy tuổi, mẹ mua cho bạn một quả bóng. Bạn cảm ơn bằng cách ném nó vào cửa kính nhà bên.
    Khi bạn tám tuổi, mẹ cho bạn một que kem. Bạn cảm ơn bằng cách để kem dây bẩn đầy váy áo.
    Khi bạn chín tuổi, mẹ cho bạn học đàn piano. Bạn cảm ơn bằng cách chẳng khi nào màng đến việc luyện tập.
    Khi bạn tròn mười tuổi, mẹ luôn mang bạn theo cùng, từ sân chơi thể thao đến những bữa tiệc sinh nhật. Bạn cảm ơn bằng cách nhảy ra khỏi xe chẳng thèm ngoái đầu nhìn lại bao giờ.
    Khi bạn mười một tuổi, mẹ dẫn bạn và cả bạn bè đi xem phim. Bạn cảm ơn bằng cách đòi ngồi ở dãy ghế khác.
    Khi bạn mười hai, mẹ khuyến cáo bạn không được xem một vài chương trình truyền hình. Bạn cảm ơn bằng cách chờ cho mẹ đi khỏi là xem cho thỏa thích.
    Khi bạn mười ba, mẹ muốn tự cắt tóc cho bạn. Bạn cảm ơn bằng cách nói rằng mẹ không khéo tay gì cả.
    Khi bạn mười bốn, mẹ cho bạn được đi cắm trại hè cả tháng dài. Bạn cảm ơn bằng cách quên không viết cho mẹ một dòng nào.
    Khi bạn mười lăm, mẹ chỉ mong được ôm con khi từ sở làm trở về. Bạn cảm ơn bằng cách luôn khóa cửa phòng riêng im ỉm.
    Khi bạn mười sáu, mẹ dạy bạn lái xe. Bạn cảm ơn bằng cách giành lấy xe mỗi khi có dịp.
    Khi bạn mười bảy, mẹ đang chờ một cuộc gọi quan trọng. Bạn cảm ơn bằng cách gọi phone cho bạn bè suốt tối.
    Khi bạn mười tám, mẹ sung sướng reo to ở lễ tốt nghiệp trung học của bạn. Bạn cảm ơn bằng cách mải vui chơi với bè bạn đến tận sáng hôm sau mới trở về.
    Khi bạn mười chín, mẹ trả tiền học phí cho bạn, chở bạn đến tận trường đại học, mang vác giỏ xách cho bạn đến tận ký túc xá. Bạn cảm ơn bằng cách chào mẹ tít bên ngoài cổng để khỏi phải xấu hổ trước bạn bè.
    Khi bạn đã hai mươi, mẹ dò hỏi bạn có để ý đến ai chưa. Bạn cảm ơn bằng cách trả lời: "Đó không phải là việc của mẹ".
    Khi bạn hai mươi mốt, mẹ gợi ý một vài nghề nghiệp chuẩn bị cho tương lai. Bạn cảm ơn bằng cách đáp lại rằng: "Con không muốn làm nghề giống mẹ".
    Khi bạn hai mươi hai tuổi, mẹ ôm chặt bạn trong lễ tốt nghiệp đại học. Bạn cảm ơn bằng cách hỏi xem mẹ có thể thưởng bạn một chuyến du lịch châu Âu.
    Khi bạn hai mươi ba, mẹ sắm sanh vật dụng cho căn hộ riêng của bạn. Bạn cảm ơn bằng cách nói với bạn bè chúng thật xấu xí.
    Khi bạn hai mươi bốn, mẹ gặp mặt người bạn đời tương lai của bạn và hỏi han bạn về kế hoạch mai sau. Bạn cảm ơn bằng cách nổi cáu rền rĩ: "Thôi mà, mẹ, xin mẹ...".
    Khi bạn hai mươi lăm, mẹ giúp bạn trang trải chi phí tiệc cưới, và mẹ vừa khóc vừa nói rằng mẹ yêu bạn biết chừng nào. Bạn cảm ơn bằng cách đi hưởng tuần trăng mật một vòng đất nước.
    Khi bạn đã ba mươi, mẹ gọi điện cho bạn để khuyên bảo về chuyện con cái. Bạn cảm ơn bằng cách trả lời: "Thời nay mọi việc đã khác xưa!"
    Khi bạn bốn mươi, mẹ gọi điện cho bạn để nhắc nhở sinh nhật của một người họ hàng. Bạn cảm ơn bằng cách nói rằng bạn đang bận rộn ghê lắm.
    Khi bạn năm mươi, mẹ cảm thấy tuổi già cần được sự chăm nom của con cái. Bạn cảm ơn bằng cách đọc cho mẹ nghe về gánh nặng cha mẹ già đối với con cái như thế nào.
    Và rồi, một ngày, mẹ đi xa. Và mọi điều bạn chưa kịp làm như một cái gì thật khủng khiếp dội vào tim bạn.
    Nếu mẹ vẫn còn, đừng bao giờ quên yêu mẹ hơn bao giờ hết...
    Nếu mẹ không còn nữa, hãy luôn nhớ đến tình yêu vô điều kiện của mẹ và hãy mãi khắc ghi... Hãy luôn kính yêu mẹ, bởi vì chúng ta chỉ có duy nhất mẹ trong đời
  8. Madxd

    Madxd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2003
    Bài viết:
    320
    Đã được thích:
    0
    "Mẹ là tia nắng ấm áp sưởi ấm tâm hồn con, mẹ là dòng sông yêu thương tháng năm hiền hòa.."
    "Mẹ hỡi có biết nỗi nhớ trong con, từ khi con như chim bay xa đàn,đêm cô liêu con mong có mẹ chở che..."
    hic hic giờ con có thêm mẹ trẻ rồi mẹ ạh hic hic
  9. ThuHien83

    ThuHien83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    185
    Đã được thích:
    0
    " Con ăn cơm chưa ? Con ốm à ? Con phải tự lo cho mình chứ nếu không thì bố và mẹ không yên tâm về con chút nào cả. Bây giờ trời vào thu rồi, sáng và tối hơi lạnh, con phải ăn mặc cẩn thận không lại bị cảm đấy, nghe chưa ? "  Mẹ gọi điện cho con, con nhớ mẹ quá. Con không phải ốm đâu mẹ ạ, chỉ vì khóc nhiều nên giọng bị lạc đi thôi mà. Lúc này con đang rất cần mẹ, nếu mẹ ở bên con, chắc mẹ sẽ động viên con rất nhiều, phải không mẹ. Cách đây ba ngày mẹ còn ở bên con, đưa con đi mua đồ, con còn kể chuyện của con cho mẹ nghe, thế mà hôm nay thì mẹ ở xa con quá...
    Chắc chẳng bao giờ con quên được mùa hè năm trước. Một mùa hè thật khủng khiếp. Con đã ốm rất nặng. Khi cô y tá tiêm thuốc kháng sinh, con đau đến tê dại cả người đi, không khóc được thành tiếng,  chỉ nói được một câu: " Mẹ ơi, con đau". Mẹ đã ôm lấy con và nói: " Ừ, mẹ biết con đau rồi, cố gắng lên con nhé". Mặc dù khắp cơ thể râm ran đau đớn nhưng con vẫn cảm nhận được những giọt nước mắt của mẹ lăn trên cánh tay của con, rất nóng và rất mặn. Con muốn nói với mẹ rằng mẹ ơi, đừng khóc nữa, rồi con sẽ khoẻ lại mà, nhưng con cũng không thể nói được, cứ thế thiếp đi, chỉ biết là đêm con tỉnh dậy thì thấy mẹ vẫn đang ngồi bên con.
    Con thấy em con nói  nhiều lần nhớ con, mẹ không ngủ được, rồi lại khóc. Mẹ đừng khóc mẹ nhé. Con cũng đang nhớ gia đình và nhớ mẹ lắm. Nhưng con không khóc đâu mẹ ạ vì nếu mà con khóc, mẹ biết thì mẹ sẽ rất buồn. Mama, I love you !
  10. vietbinh1981

    vietbinh1981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2004
    Bài viết:
    365
    Đã được thích:
    0
    Tìm Vè Với Mẹ -
    Một đời gian lao vì con, mong con khôn lớn nào nguôi.
    Một đời hi sinh vì con, những mong đời con tươi sáng.
    Ngày nay đôi vai nặng gánh, suốt đêm thao thức âu lo.
    Một mình không người sẻ chia, mẹ già cô đơn quạnh hiu.
    Mẹ yêu ơi! Mẹ yêu ơi! Con đây thật quá vô tâm.
    Cuộc đời sóng gió bể dâu.
    Ôi mẹ hiền gìa yếu vì con.
    Mẹ yêu ơi! Mẹ yêu ơi!
    Biết chăng trong trái tim con.
    Mãi luôn khắc ghi công ơn mẹ suốt cuộc đời con.
    Tiền tài công danh bủa vây.
    Mấy khi con nhớ đến mẹ.
    Học đòi xa hoa giàu sang.
    Biết đâu lòng mẹ tan nát.
    Và rồi con như nhận ra thế gian sẽ chẳng là gì.
    Cuộc đời không có mẹ cha, là đời vô nghĩa mà thôi.
    Mẹ yêu ơi! Mẹ yêu ơi!
    Cho con chuộc hết lỗi lầm.
    Mẹ là ánh sáng đời con, lối con về vòng tay thương mến.
    Mẹ yêu ơi! Mẹ yêu ơi!
    Hãy tin trong trái tim con.
    Mãi luôn có mẹ.
    Công ơn mẹ không bao giờ quên.
    Khi con muốn đáp đền, thì giờ mẹ đã xa khuất.
    Mẹ yêu ơi! Con sẽ ra sao?
    http://www.nhacso.net/?nhac9=song&do=view&id=9840

Chia sẻ trang này