1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Công nghệ nhà máy điện hạt nhân Việt Nam (sắp xây dựng) và tính toán dài lâu cho nền quốc phòng quốc

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi vannienthanh, 19/09/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Lò Mèo của liệt não được yêu mến thế à, thế seo Mèo nhà liệt não nó không xây lò của chính nó dùng cho nó. Lợn nhể, người mèo ngu lợn nhể, thế seo phắc không cần lỗ không ở bẻn phắc não cho người Mèo đi, dốt tiếng Anh quá à, thế thì theo ông Lên đi học tiếng Anh tiếng Pháp đi.
    Làm chó dại mà cũng thất nghiệp, chán nhờ. Ngu si đến mức làm ngu làm dại không nổi, chán nhờ.
    Các đoạn PR nhan nhản này được bọn ngoại bang thuê bọn tiên chỉ ở đình miếu, hiểu đúng sự việc này thế nèo, là bọn tiên chỉ ấy bán nước từng mẩu. Thê à quen à, thế thì bạn phắc không lỗ hỏi lão lân ấy thế này, cái lò này nó phát điện bi nhiu kw.
    http://ttvnol.com/forum/quansu/1204144/trang-30.ttvn#16246110
    Nhân tiện, hỏi lão ấy thu tiền mãi lộ mãy X quang với lò vi sóng được bi nhiu, mà phải đi bán nước từng mẩu như thế. Nhưng kiểu bán nước như lão lại tạo ra giới liệt não mới như con chó dại này, thế là ngu dân liệt não sinh sôi nảy nở, nối đời nhau. Vậy nên ngu dân liệt não, bán nước và nô tỳ thân thiết lắm lắm
    Thế phắc không lỗ ơi, pà con thầy trò thế nào với bọn đốt đít ấy đấy ? Nhắn hộ rằng, chúng nó ngu dân trình thấp hơn gián, nhận hợp đồng PR nèo thì sang lại cho HP, chứ bán nước từng mẩu ngu thô như thế, rồi ăn cái tiền mãi lộ máy X quang không trôi đâu.
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 16:26 ngày 03/04/2010
  2. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Những nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ nhất ra đời ở Anh và Pháp vào giữa những năm 50 của thế kỷ XX dùng nhiên liệu là urani tự nhiên, chất làm chậm nơtron là graphit, chất làm lạnh và tải nhiệt là khí CO2. Loại lò phản ứng thuộc thế hệ thứ nhất này được ký hiệu là GCR ( Gas cooled reactor ?" lò phản ứng làm lạnh bằng khí).
    Thật tởm lợm cho bọn bán nước từng mẩu. Bi h, chúng ta đanh giá cái bằng tiến sỹ của lũ lợn này nhể, để xem xem, chúng rẻ tiền mức nèo. HP có đói ăn phải đi bắn nước cũng bán cho khách khôn, khách giầu (được khách xinh thì tốt), chứ bán nước cho liệt não phắc không lỗ chăn bốc mùi thì tởm lắm.
    Năm 1965, Pháp mới có kế hoạch xây lò phát điện đầu tiên, mua kỹ thuật Mèo. Điều này thì ai cũng biết, vậy nên, chiện con ngu dân tên Lân lấy thông tin 195x Pháp xây lò phát điện than chì ở đâu, chũng ta không cần bàn. Bạn nèo có thông tin thì cung cho anh em bít, mỗi post này, bọn bán nước thu bi nhiêu. Mình xác định là bọn này giá rẻ bèo, vì sản phẩm của chúng cho liệt não chó dại ăn mừ, đắt ai mua.
    http://news.bbc.co.uk/2/hi/science/nature/7030536.stm
    Đây là cái lò ANh-Pháp thập niên 195x, đây là kiểu lò hiện đại hoá của Chicago Pine, cái lò của Anh được đặt theo tên đó, là Windscale Piles . Nhờ phắc não thất nghiệp hòi bà con Lân xem cái lò này phát điện bi nhiêu. Việc nó ghê tởm đến mức phun thẳng hơi lõi lò ra không khí, cũng nên hỏi Tiến Sỹ Lân một chút, phắc não nhé.
    Nếu bạn phắc không lỗ hỏi được vụ này, có được kiến thức này, mìn sẽ giới thiệu bạn sang Mèo phắc não người mèo, bán lò PWR. Ai đời, lò của Mèo mà không bán nồi cho dân Mèo, cần phắc não gấp, tuyển phắc não chuyên nghiệp lương cao theo thoả thuận. Tâu Phú Lãnh Sa trả lương cho Tiens Sỹ Lân thì cũng hơn gì, người Tây không dám dùng EPR Tây, bán cho Phần Lan thì nứt vỏ, lỗ hơn 2 tỷ eu (3 tỷ $) để thằng Siemens nó chạy sang Rosatom, rồi sau Thổ Nhĩ Kỳ thì Areva cũng bò theo vì đói.
    [​IMG]
    Cũng có nhiệm vụ như lò Anh Quốc, chiếc lò đầu tiên người Pháp xây dựng được đặt tên kiểu là UNGG == Uranium naturel-graphite-gaz . Cũng nhờ người bà con chuyên phắc não của tiến sỹ ngu dân hỏi xem cái lò này phát điện bi nhiu kw.
    Câu trả lời là, con ngu dân ten Lân hoàn toàn sủa ra những lời bịa đặt mà Tây thực dân nó mớm cho. Cũng như Chicago Pine, các lò này không hề phát điện, có cấu tạo hết sức đơn giản, hoạt động cực kỳ kinh tởm vì phun trực tiếp hơi lõi ra môi trường. Chức năng duy nhất của chúng là chế ra plutonium từ uran tự nhiên. Uran tự nhiên lúc đó còn rẻ bèo rẻ bọt, mà làm giầu thì rất tốn kém, chỉ Liên Xô và Mèo chơi, vậy nên những quả bom đầu tiên của Anh Pháp tởm như thế này. Một cái lò tởm như cái lò này, mà có loại la liếm ở miếu ở đình, có biển tiến sỹ.... vẫn có thể la liếm được.
    Ba lò đầu tiên, G1, G2, G3 được xây dựng ở Marcoule. Chiếc lò G1 được Committee for the Military Applications of Atomic Energy khởi công năm 1956, nhưng ngay sau đó gặp sự cố đặc biệt nguy hiểm. Năm 1960, Pháp thử thành công bom hột nhơn.
    Cũng như bên Mèo, các lò chuyên chế tạo P này được định hướng tận thu nhiệt, mang tính chất phát nhiệt thử nghiệm. Bên Mèo, sau này người ta thấy quá kinh tởm khi đem chúng về khu đông dân, nên dừng sau các thử nghiệm ban đầu. Vậy nên, Liên Xô mới vượt lên phát điện trước.
    Thế nhưng ở Anh Pháp, sự việc hơi khác, vào thập niên 1960 người ta cải tiến các lò UNGG này để tận thu điện.
    Về cấu tạo, UNGG có cấu tạo chả khác gì nhiều Windscale Piles của Anh, và khá khác Chicago của Enrico Fermi. Thanh nhiên liệu bút chì được làm từ hợp kim magnesium-zirconium, đặt ngang trong các ống rỗng giữa khối than chì, khí CO2 thổi qua đó làm nguội. Trong khi đó, Chicago 1942 có tấm nhiên liệu dẹt, nên công suất rất nhỏ chỉ dùng thử nghiệm, do tải nhiện rất kém.
    Sang thập niên 1960, Anh và Pháp cải tiến lò tái sinh P này để dận dụng nhiệt. Thiết kế cải tiến của Anh là Magnox, thiết kế của tây Phú Lãng Sa vẫn có tên UNGG đó . Cấu tao vẫn vậy, nhiên liệu và thanh hấp thụ điều khiển đặt trong khối than chì, nhưng khí thổi không xả thẳng ra nữa, mà được quạt vòng quanh sấy ống dẫn nước lõi, nước sinh công được cách ly ở máy sinh hơi. Kiểu lò này an toàn hơn lò nước sôi ghê tởm mà sau này Anh Pháp Nhật Mỹ dùng, vì nó cách ly hơi sinh công về lý thuyết.
    Magnox Anh Quốc, nó có nhiên liệu đặt đứng và dùng hợp kim magnesium-aluminium , khác với lò Tây Phú.
    http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/1/10/Magnox_reactor_schematic.svg
    Bên Tây Phú, nhà máy Chinon có 3 lò A1 A2 A3, được khởi công 2-57, 8-59 và 3-61. Trong đó, lò thử nghiệm đầu tiên A1 được khởi công từ 1957 với nhiệm vụ là chế tạo P đồng thời thử phát nhiệt, điều này cũng giống như các EBR (lò tái sinh tử nghiệm) bên Mèo, chúng phát điện được 4 bòng đèn và một khu phố, nhưng phải ở sa mạc, nên chưa phải là nhà máy điện hột nhơn. Không có sa mạc, nên Anh Pháp chấp nhận chi thêm tiền để dùng lò than chì, trong khi Mèo cố phát điện nước sôi. Kết quả, lò than chì Anh Pháp tuy về nguyên lý là an toàn nhất, nhưng thất bại và bỏ cuộc vì thiếu tất cả các mặt kỹ thuật.
    Tây phú Chinon A1.
    [​IMG]
    Chinon A1 được xây từ năm 1957, nhưng vì ban đầu nó chuyên chế P như các lò trước, nên sang 196x mới cải tạo và phát điện 70MW năm 1964 mang tính chất tử nghiệm, đúng như người Mèo phát điện thử nghiệm trên EBR những năm 1951, 1953.
    Cũng y hệt như Phượng Hoàng với Siêu Phượng Hoàng sau này, khi Chinon A1 chưa hề phát điện thử nghiệm, Tây Phú đã khởi công A2 A3 có tính chất phát điện kinh tế !! và dễ hiểu, sau này Phượng hoàng chết thế nào thì UNGG chết cùng nghuyên nhân. Đầu 1965 và cuối 1966 A2 A3 phát điện với công suất lưới cỡ 210 và 480 MW. Khi phát điện lớn A2 A3 chưa hoàn thành thì lại xây Bugey 1 540 MW 1965, hoàn thành 1972, Vandellòs 1 xuất khẩu sang Tâu Bán Nhà cũng có công suất và lịch trình như thế và cả hai lò đều dừng 1990 do dân chúng giết sống.
    Đấy là toàn bộ các lò các bon ních của tây Phú. Chinon A1 dừng 1973, A2 1985.Chinon A3 , Bugey 1 và Vandellòs dừng năm 1990.
    Bân Anh. Nó không dừng chương trình như Tây, mà đến thời dùng U làm giầu trộn P cho gọn nó vẫn đưa ra Advanced Gas Cooled Reactors= Hinckley Point 2.
    Như vậy, riêng về mục khởi động của Tây Phú Lãng Sa và Anh Quốc, lão tiến sỹ bán nước từng mẩu đã bố láo các điểm sau:
    Tây phát điện lần đầu 1964, không phải 195x.
    Không có lò phát điện nào trước 1964 cả, lúc đó chúng là lò tái sinh chế P.
    Lò phát điện kiểu anh cho đến nay là Magnox là lò than chì làm mát nước như Liên Xô, không dùng CO2, sau này có một vài lò Anh mua kỹ thuật CO2 bên tây Phú.
    Một mớ lộn xộn được một thằng ngu dân nèo đó ngu lâu hơn cả phắc không lỗ chế ra, được ông Lân ký tên, thu tiền bán nước từng mẩu, đẹp mặt nhể.
    Về sự thể. Các lò Anh Pháp này về nguyên lý an toàn hơn lò than chì Liên Xô, lò nước sôi Nhật Mỹ, trừ giai đoạn đầu phun thằng ra ngoài. Ở đây, thiếu kỹ thuật, hai nước này đã không nuôi sống được nhánh riêng của mình và lệ thuộc lò nước sôi Mèo hết sức kinh tởm. Bên Mèo, nỗ lực nước nhẹ nén ra cùng Liên Xô, cũng như natri.... nhưng đều thất bại và lại nước sôi.
    Bên Nhật Bổn, năm 1959 cũng có lò nước nhẹ nén, nhưng cả khối tây đều không giải quyết được, nên vẫn nước sôi tởm lợm đến nay.
    Thập niên 197x với Three Mile Island, lò nước nhẹ nén Tây đã tiến bộ dài, rồi sự cố sai vài tháng hoạt động do thiết kế ăn cắp đã giết chết công nghiệp xây lò Mỹ như thế.
    200x, Tây Phú chết sau đội mồ sống dậy với Gen III EPR, thì 2008, 2009 lại lỗ chống vó ở Phần Lan và Siemens bỏ đi, hết đời EPR vừa mới đẻ.
    À, bạn phắc không lỗ khi gặp ông Tiến Sỹ bà con này nhớ cho hỏi thăm cái Siêu Phượng Hoảng nhờ.
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 18:41 ngày 03/04/2010
  3. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165

    Những nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ nhất ra đời ở Anh và Pháp vào giữa những năm 50 của thế kỷ XX dùng nhiên liệu là urani tự nhiên, chất làm chậm nơtron là graphit, chất làm lạnh và tải nhiệt là khí CO2. Loại lò phản ứng thuộc thế hệ thứ nhất này được ký hiệu là GCR ( Gas cooled reactor ?" lò phản ứng làm lạnh bằng khí).
    Buồn cười, cái mớ lộn xộn của thằng ngu dân nèo viết cho ông Lân kỹ, cái thằng ngu dân này nó ngu dân nhiều quá, đến mức nhiễm luôn vi khuẩn ngu và ngu hơn cả bạn phắc không lỗ.
    Trên kia mình đã nói, bên Pháp không có lò phát điện nèo trước 1964. Còn đến post này mình lại trình bầy tiếp, bên Anh đúng là có lò phát điện 195x, dưng cơ mừ lại không phát. Một cái đống rác thối hốn tạp thường thấy của những kẻ ngu hơn lợn ị ra.
    Windscale Pile là lò ban đầu của Anh Quốc, không hề phát điện, mà chỉ làm P, sau tai nạn 10-1957 thì nhiều người biết rằng nó phun phì phì khí động tự nhiên thoải mái.
    [​IMG]
    Calder Hall được xây dựng năm 1953, có 4 lò Magnox than chì như trên, phát điện đến 2003, mỗi lò 50MW, phát điện lần đầu cuối năm 1956. Thật ra, yêu cầu phát điện chỉ là phụ, mục tiêu chính là chế bom, và thật ra ngoài biểu diễn thì chúng không phát điện có tính kinh tế. Một thời gian sau khi các lò khác đã nhiều, những Calder Hall còn lại tham gia vào chu trình nhiên liệu năm 1964. Lò được dùng qua thập niên 199x vì nhu cầu vũ khí
    Như vậy, gọi Calder Hall là nhà máy điện là sai, nhưng chấp nhận được, và đương nhiên nó không làm mát khí như con ngu dân tên Lân nói ở chốn miếu đình. Cái chốn miếu đình nhà Vịt đáng tiếc là bãi thải rác thối tởm lợm như vậy, thoả sức ị bậy.
    Thật ra, ban đầu, Calder Hall được thiết kế để phát điện với thiết kế hết sức dơn giản là vớt nhiệt của Windscale Pile. Nhưng trong suốt cuộc đời của nó, nó không tham gia phát điện kinh tế ngoài một vài làn biểu diễn. Trong chu trình chế P, nước ngâm tái sinh tải nhiệt vứt đi. Để tiếp kiệm P, người ta tháo nhiên liệu ra tần suất cao, không cho P mới sinh cháy đi, vậy nên, lò không phát điện được với giá rẻ hơn vài lần than đá, hoạt động không đều, vì vậy rất khó bán điện và thực tế là không bán.
    Nguyên nhân của sự việc là sau 10-1957, Windscale Pile bị phát hiện việc xả tầm bậy, thậm chí cho đến nay, người ta vẫn để ngỏ giả thiết là cháy cố ý, để có tác dụng như thùng cá trên xe Tần Thuỷ Hoàng. Sau khi dừng các Windscale Pile thì Calder Hall tiếp quản vị trí này.
    http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/1/10/Magnox_reactor_schematic.svg
    Magnox là têm một hợp kim, Magnesium non-oxidising, gồm Magnesium và nhôm, chứ không dùng Zr như sau này. Magnesium có diện tích mục tiêu với N nhỏ hơn, nhưng dễ chảy và rất hoạt hoá.
    Về lý thuyết, lò Magnox cách ly hoàn toàn nên nó an toàn hơn lò than chì Liên Xô. Bắc Cao Ly cũng đã tham khảo cái lò này và chế tạo. Lò cũng chiếm một tỷ lệ không nhỏ ở Anh sau này và phát triển thành AGR.
    Chúng ta dễ dàng tưởng tượng, lò khí tải nhiệt này dễ dàng đóng kín như như máy tủ lạnh. Khí CO2 ít hấp thụ phóng xạ và tham gia làm chậm. Nhược điểm duy nhất của loại lò khí này là nó không đề kháng được sự cố hỏng bơm (quạt). Trong thực tế, sự cố này được đánh giá cao nên lò không phát triển được. Người Đức tìm các chất khí có khả năng tải nhiệt cao khắc phục và vẫn đang thử nghiệm.
    Lò phản ứng phát điện thật sự ở Anh Quốc là Oldbury khởi công 1962 và hoàn thành 1967, cũng loại lò này nhưng to cỡ 4-5 trăm MW. Số lò Magnox không nhiều. Chương trình Magnox ban đầu dự tính 6GW, nhưng thực tế chỉ có 1,4GW. Lúc đó, sự nguy hiểm do không khắc phục được hỏng bơm chưa được đánh giá là sống còn như sau Three Mile Island. Nguyên nhân Magnox bị đào thải chính là cái Magnox, hợp kim quá tệ cả về tính tin cậy và hiệu suất phát điện, do nhiệt độ làm việc quá thấp.
    Sau đó, thì thế hệ mới dùng nhiên liệu giều hơn được phát triển, cái tên A được thêm vào đầu vẫn giữ phong tục đến nay ở các nước khác. Đương nhiên là Zr được dùng cho khỏi mang tiếng... chả giống ai. Dùng nhiên liệu giầu thì mình nói rồi, nó là bước phát triển tiếp theo khi đã nhiều nhiên liệu, tăng công suất lò, giảm giá thành điện.
    AGR == Advanced Gas-cooled Reactor
    http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/e/e1/AGR_reactor_schematic.svg
    1. Charge tubes
    2. Control rods
    3. Graphite moderator
    4. Fuel assemblies
    5. Concrete pressure vessel and radiation shielding
    6. Gas circulator
    7. Water
    8. Water circulator
    9. Heat exchanger
    10. Steam
    Sau này, sau các tai nạn đáng kính trọng, đủ cả kiểu bùng nổ, kiểu chảy lõi.... thì Pháp chào thua con đẻ đút ruột sinh ra. Mặc dù, về nguyên lý, lò khá tin cậy. Nhưng cái bế tắc của An Pháp Nhật Mỹ cho đến nay là thiếu khả năng toán học, thời đó chưa có máy tính lớn, để mô phỏng phản ứng. Việc mô phỏng này còn đòi hỏi quy mô thí ngiệm rất lớn để xem xét các tính chất phản ứng hạt nhân của mọi loại hạt nhân có trên đời, hàng ngàn loại, với hàng trăm hàng ngàn kiểu phản ứng.
    Thiếu khả năng nghiên cứu quy mô, Anh Pháp đã để con đẻ chết và đi theo Mèo, ban đầu chạy nước sôi, rồi dần tiến lên nước nhẹ nén. Đến 1979, Mèo chết nốt, thì khoa học xây lò Anh Pháp bơ vơ rệu rã dần, mặc dù thị trường rộng mở. Chính vị sự rệu rã mọi mặt, nên Areva đội mồ sống lại mới liên tiếp thất bại ở Tầu, Phần Lan, và chỉ sống bằng bú mớm.
    Nước Anh vẫn lấy lò này làm lò chủ lực đến hết 198x. Ở đây, chũng ta dễ dàng hiểu được tại seo ANh lại dùng thọ hơn Pháp.
    Chũng ta đã biết, ban đầu người ta dùng loại lò kinh tởm khủng thế nèo mà vẫn được chấp nhận. Nó phi thẳng khí làm mát lõi ra ngoài. Đến nay, người ta vẫn để ngỏ 10-1957 cố ý gây cháy.
    http://news.bbc.co.uk/2/hi/science/nature/7030536.stm
    Ở bên Mèo, các EBR nước sôi, natri đã đủ khả năng phát điện, đã phát điện to. Nhưng rõ ràng, chỉ có thể phát điện trong sa mạc, trong tầu ngầm hột nhơn chứa zoombie đã bán não, không đem về vùng đông dân được. Vì vậy, sau các thử nghiệm biểu diễn, chúng không tham gia phát điện. Và Liên Xô vượt lên hàng đầu.
    Bên Anh, thì lò này sống được, vì chúng tốt hơn hơn Windscale . Bên Anh có nhiều biển, làm lò ở bờ biển là xong chiện. Đến năm 1979 mà chưa chết tươi chưa được đền cơ mừ !!!! dân chúng tuyệt chủng cũng không được đền, vừ tuyệt chủng mà không chết tươi. Bên Pháp thì không cơ bờ biển nèo thưa dân mà gió chỉ ... thổi đi.
    http://ttvnol.com/forum/quansu/1204144/trang-30.ttvn#16245955
    Sau này, khi các lò AGR thì có lẽ kỹ thuật đã không đến nỗi nèo. AGR chỉ bị đào thải vì lý do duy nhất là không thể khắc phục được sự cố dừng bơm (quạt). Các AGR ANh Quốc thiết kễ cỡ 1,1 GW, xuất khẩu sang một số nước, cả kỹ thuật và xây lò, có cả Bắc Kim Chi.
  4. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    http://en.wikipedia.org/wiki/Advanced_gas-cooled_reactor
    Trên cái wiki liệt não thì hiệu suất phát điện ARG là 41%, PWR. Cái máy này nó ăn cắp não mọi nơi mọi chỗ. Lò đốt than hiệu suất cao hơn nhiều lò hột nhơn chỉ dám mơ 20-30%. Cái wiki này cũng giống như các tiến sỹ bán nước từng mẩu, dễ dàng ị ra đủ thứ từ đằng mồm, bồi mõm bồi lưỡi giá rẻ.
    Thật ra, AGR Anh Quốc là lò có hiệu suất cao, sánh ngang với các lò nước sôi cải tiến (quá nhiệt), và cao hơn PWR, như đương nhiên là vẫn thua xa than đá. Hiệu suất cao vì nhiệt độ hơi đến 600 độ C, trong khi VVER chỉ tròn 300, lò than chì Liên Xô RBMK cũng có nhiệt độ hơi thấp, trong khi nhiệt độ nhiên liệu vẫn ngang AGR.
    Dungeness B khởi công 1965 sau khi hội đồng cho thấy nó có giá điện đủ cạnh tranh. Lò này đã chứng minht rình độ nghiên cứu rất thiếu của Anh, và Pháp ra đi vì thế. Windscale AGR là thử nghiệm đầu tiên có kỹ hiệu WAGR. Khi phóng to, Dungeness gặp nhiều vấn đề, liên tục đình đốn và sau gần 20 năm xây dựng, nó phát điện 1983. Lò Hinkley Point B chạy năm 1976 do giải quyết các khâu tài chính phát sinh nhanh hơn, cụ thể là vị trí của nó bán điện dễ hơn. Với chi phí tăng lên, sức cạnh tranh của ARG bấp bênh và chỉ đến cuối 198x chứng mới chạy nhiều.
    Các vẫn đề đến từ đủ lý do, không làm được nồi hơi, không làm được vỏ lò, thậm chí không có cẩu đủ cẩu thùng lò vào vị trí (Hinkley Point B ).
    Mình nhấn mạnh cái 20 năm delay của AGR để các bạn thấy, việc phát triển lò khó khăn đến thế nèo. Khi Anh Quốc tích đủ các kinh nghiệm điều khiển lò khí CO2, thì lại có chế tạo máy, và 20 năm mới đủ nghiên cứu xong khâu này với thành quả bấp bênh, thiết kế lò sớm lụi tàn.
    Chính vì thế, việc copy một cách ngu ngốc như Tây Phú và Tầu là điều hết sức nguy hiểm, cả cho người dùng và hãng xây lò. Họ làm lò mà không hiểu biết những gì diễn ra trong đó, rồi xử lý chúng. Sau sự cố Đài Sơn-Lĩnh Áo, vì lợi nhuận và ngu dân, Tầu vẫn tiến hành copy cái lò đó thành CPR. Tiếp theo, Tây Phú lại làm nứt lò Phần Lan và do đặt làm lại, công trường lỗ trên 2 tỷ EU.
  5. tuanquynh123

    tuanquynh123 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/08/2006
    Bài viết:
    340
    Đã được thích:
    134
    Công nghệ nào cho điện hạt nhân Ninh Thuận?
    SGTT - Ngày 25.11.2009, Quốc hội đã chính thức thông qua chủ trương xây dựng hai nhà máy điện hạt nhân ở Ninh Thuận. Mỗi nhà máy sẽ có hai lò phản ứng, mỗi lò công suất 1.000MW với khả năng sẽ phát triển lên 4.000MW. Tuy nhiên đây chỉ là quyết định nguyên tắc, còn những vấn đề cụ thể về đào tạo nhân lực, nguồn vốn, chọn lựa công nghệ và chọn lựa đối tác xây dựng và vận hành những nhà máy vẫn còn bỏ ngỏ.
    Chúng tôi đã nêu những vấn đề nhân lực cần giải quyết trong một bài trước (Sài Gòn Tiếp Thị ngày 7.12.2009). Trong bài này xin bàn về công nghệ và những đối tác sẽ xây và vận hành nhà máy tương lai.
    Không phải công nghệ nào cũng như nhau
    Năng lượng điện hạt nhân ảnh hưởng đến môi trường tùy cách xử lý mỗi khâu của chuỗi nhiên liệu (Trong ảnh: một nhà máy điện hạt nhân đang xây dựng tại tổ hợp hạt nhân lớn nhất Hàn Quốc ở Gori, một thành phố ven biển). Ảnh: AFP
    Trong uranium tự nhiên, tỷ số hạt nhân U-238 quá cao nên sau mỗi phản ứng phân hạch hạt nhân U-235, quá nhiều neutron thế hệ hai bị hấp thụ và trung bình còn quá ít neutron để duy trì dây chuyền phản ứng. Để giải quyết vấn đề đó, có năm công nghệ chính thể hiện bằng năm loại lò phản ứng: UNGG (Unranium Naturel Graphite Gaz) của Pháp, CANDU (Canadian Deuterium Uranium) của Canada, RBMK (Reaktor Bolshoy Moshchnosti Kanalniy, lò phản ứng công suất lớn có ống chịu tải) của Liên Xô cũ, BWR (Boiled Water Reactor, lò phản ứng nước sôi) và PWR (Pressurized Water Reactor, lò phản ứng nước nén). UNGG, CANDU, PWR, BWR hay RBMK là những công nghệ khác nhau vì nguyên tắc vật lý để thiết kế, xây dựng và vận hành khác nhau. Mỗi hãng cũng dùng ký hiệu riêng làm thương hiệu, tỷ dụ EPR là thương hiệu lò phản ứng loại PWR của hãng Pháp Areva có nghĩa là European Pressurized Reactor (lò phản ứng nước nén âu châu). Những nhà máy UNGG và CANDU rất an toàn và chạy bằng uranium tự nhiên nên chi phí điều hành thấp. Nhưng những nhà máy này cần vốn đầu tư cao. Một nhà máy có đời sống kỹ thuật 40 năm, phải hoạt động trong hơn một chục năm mới hoàn lại được năng lượng bỏ ra để xây ra nó!
    Sau khi xây vài nhà máy UNGG, Pháp ngưng không xây tiếp nữa và chuyển sang công nghệ lò phản ứng nước nhẹ. Canada chỉ xuất khẩu vài nhà máy rồi ngưng vì loại lò phản ứng này cho phép lén lút rút một vài thanh nhiên liệu để xử lý lấy plutonium chế tạo vũ khí hạt nhân. Những nhà máy RBMK bây giờ chạy cầm chừng cho hết đời sống kỹ thuật vì ba lý do: lò phản ứng chạy không ổn định, loại lò phản ứng này cũng cho phép lén lút rút một vài ống nhiên liệu để xử lý lấy plutonium và lò phản ứng bị tai nạn ở Tchernobyl là loại lò này. Những lò phản ứng loại PWR và BWR có mật độ công suất lớn nhất và được coi là an toàn nhất. Những lò này chạy bằng uranium đã được làm giàu. Lò loại PWR có ba vỏ cách ly uranium nên được coi là an toàn hơn lò BWR chỉ có hai vỏ. Rút cục bây giờ người ta chỉ xây những nhà máy điện hạt nhân theo công nghệ PWR thôi.
    Về chiến lược công nghệ, người ta phân biệt ba giai đoạn khai triển: thế hệ một khi tiềm năng công nghệ mới được nghiên cứu trong các phòng thí nghiệm; thế hệ hai khi có những nguyên mẫu được chế tạo hay xây dựng để thử nghiệm và xác định những thông số kỹ thuật, kinh tế; và thế hệ ba khi đã có một thị trường toàn cầu với những kiểu mẫu được tiêu chuẩn hoá và tối ưu hoá để đưa vào sản xuất hay xây dựng một cách công nghiệp. Trên nguyên tắc, một công nghệ không có thế hệ bốn. Nhiều khi người ta gọi nội bộ thế hệ bốn một công nghệ mới đang được khai triển để thay thế công nghệ đang thịnh hành. Tỷ dụ, trong ngành năng lượng hạt nhân, người ta gọi Generation 4 (thế hệ 4) nhóm 12 cường quốc đang hiệp sức để nghiên cứu sáu loại lò phản ứng để sau này sẽ chọn loại lò tận dụng tất cả những hạt nhân U-235 cũng như U-238 của uranium tự nhiên. Bây giờ những lò phản ứng loại PWR đều thuộc thế hệ ba. Hãng Areva nói rằng lò phản ứng EPR của họ thuộc thế hệ bốn là chỉ huênh hoang thôi.
    Hợp tác với ai?
    ?oĐối tác cung cấp nhà máy điện hạt nhân đầu tiên phải là đối tác sẵn sàng giúp chúng ta tiến tới độc lập về công nghệ năng lượng hạt nhân vào năm 2035?
    Khi một công nghệ đã đi vào thế hệ ba thì những xí nghiệp cùng ngành có xu hướng sáp nhập để liên đới củng cố địa vị. Số những đối tác cung cấp công nghệ năng lượng hạt nhân bây giờ rất giới hạn. Mỗi nước chỉ có tối đa một xí nghiệp. Có khi xí nghiệp hai cường quốc khác nhau, tỷ dụ Westinghouse của Mỹ và Toshiba của Nhật, phải liên doanh để có thể cạnh tranh với những đối thủ khác.
    Năng lượng hạt nhân ảnh hưởng đến môi trường tùy cách xử lý mỗi khâu của chuỗi nhiên liệu. Ở khâu sản xuất năng lượng thì những lò phản ứng loại PWR của hãng nào cũng đều ảnh hưởng đến môi trường như nhau. Ngược lại độ an toàn của một lò phản ứng hạt nhân, dù theo công nghệ nào chăng nữa, thì tuỳ ở kết cấu hệ thống kiềm chế an toàn.
    Mỗi bên cung cấp nhà máy điện hạt nhân sẽ có hệ thống kiềm chế an toàn riêng của họ. Để đánh giá độ an toàn một lò phản ứng và những thiết bị phụ cận thì phải có kỹ sư tự động học chuyên về an toàn những hệ thống phức tạp.
    Giá thành toàn bộ một nhà máy gồm giá bán và kỳ hạn thanh toán tài chính những hạng mục nhà thầu chính cung cấp, những hạng mục các nhà thầu phụ cung cấp và những hạng mục tự mình cung cấp. Khi thương lượng với các đối tác chào hàng thì phải có kỹ sư về thiết kế xây dựng những cơ sở công nghiệp. Một nhà máy điện hạt nhân giá trị cả tỉ đôla Mỹ. Chúng tôi không biết nước ta bây giờ có bao nhiêu chuyên gia về thiết kế xây dựng công nghiệp. Nhưng, khi ôn lại diễn tiến của dự án nhà máy lọc dầu Dung Quất, chúng tôi e ngại về khả năng chúng ta sẽ bị ép giá.
    Giá thành chỉ là một yếu tố tuyển chọn đối tác cung cấp. Yếu tố quan trọng là an ninh nguồn cung cấp uranium đã được làm giàu và chuyển giao công nghệ. Về an ninh nguồn cung cấp uranium đã được làm giàu, chúng tôi đã có dịp đề nghị chúng ta xây trên lãnh thổ Việt Nam một nhà máy làm giàu uranium chung với các nước thuộc khối ASEAN và với sự giúp đỡ của IAEA (International Atomic Energy Agency ?" cơ quan Năng lượng nguyên tử quốc tế). Nếu việc này khó có thể thực hiện được ngay trước mắt thì phải chọn đối tác cung cấp nhà máy điện hạt nhân đầu tiên có thể bảo đảm nguồn cung cấp nhiên liệu hạt nhân trong suốt đời sống kỹ thuật của nhà máy. Chúng tôi ước lượng, năm 2035, Việt Nam phải có 37 lò phản ứng hạt nhân, tổng cộng 46.000MW, để thoả mãn 70% nhu cầu điện của thời điểm đó. Để đạt số lượng đó, không những phải có đủ nhân lực chuyên môn mà còn phải độc lập về công nghệ năng lượng hạt nhân trên tất cả chuỗi xử lý nhiên liệu. Nếu không có chính sách để đạt mục tiêu đó thì nhà máy điện hạt nhân đầu tiên dự tính đưa vào hoạt động năm 2020 chỉ có công dụng thoả mãn tự ái những người được phân công đi động thổ và khánh thành nhà máy thôi: năm 2035 nhân loại vẫn có thể sản xuất điện với giá phải chăng bằng những công nghệ cổ điển. Vậy, đối tác cung cấp nhà máy điện hạt nhân đầu tiên phải là đối tác sẵn sàng giúp chúng ta tiến tới độc lập về công nghệ năng lượng hạt nhân vào năm 2035.
    Sớm muộn gì thì chúng ta cũng phải có nhà máy điện hạt nhân để bảo đảm an ninh năng lượng. Ở trạng thái khoa học kỹ thuật hiện nay, nhà máy điện hạt nhân đầu tiên của chúng ta chỉ có thể là một nhà máy công nghệ PWR. Giá thành của nhà máy chỉ là một yếu tố quan trọng tuyển lựa đối tác giúp ta xây và vận hành nhà máy. Nhưng, với nhu cầu điện rất lớn, không những chúng ta phải có nhà máy, có đủ nhân lực, có nguồn nhiên liệu được bảo đảm mà lại còn phải độc lập về công nghệ năng lượng hạt nhân. Vì thế phải chọn đối tác nào sẽ giúp ta đạt được sự độc lập đó.
    Đặng Đình Cung, kỹ sư tư vấn

    Các đại ca đâu vào tư vấn tiếp đi nào. đánh nhau sứt đầu mới ra chân lý.
  6. porthos

    porthos Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/10/2004
    Bài viết:
    964
    Đã được thích:
    0
    thôi chết, ông KS Cung này dám chê lò Nga mà khen lò PWR tư bẩn thối nát là kinh tế và an toàn nhất. Thế thì con bệnh Trâu quỳ sẽ cho ông KS này vào chung 1 rọ liệt não với ông TS Lân mất thôi.
    Khổ thân ông quá. Chẳng biết ****ov là nhân tài đất Vịt hay sao mà dám cãi đài.
  7. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165


    Bò ơi bò hỏi lợn xem PWR và VVER khác nhau cái gì, khác nhau cái tiếng Nga tiếng Anh à.
    Dù là VVER viết bằng cách gì thì nhà Đầm nhà bạn chả phát minh ra loại lò nèo, toàn copy lai căng rồi nổ cháy vứt bỏ. Copy lai căng nên mới nứt vỏ ở Tầu với Phần Lan.
    Gớm, đến ngày làm tay sai cho Rosatom rồi Đầm vẫn có đứa nâng bi .... à quên nâng j` ấy chứ nhỉ.
  8. SSX100

    SSX100 Guest

    Đặng Đình Cung xem ra là một nhân tài đất Việt. Trên Yahoo bác bảo gọi mình là kỹ sư (tư vấn) thôi.
    Bác viết rất nhiều ở đây, đủ các thể loại từ thuỷ điện, mỏ, bô-xít, san hô cho đến hạt nhân.
    Xem cách hành văn thì đúng là VK iêu nước được đào tạo tại nước mẹ đầm vĩ đại. Có nhiều tiến bộ, hơn chán mấy gã liệt não khoác áo TS xứ Mèo, nhưng tầm nhìn thì chưa qua khỏi váy mẹ đầm.
    http://vietsciences.free.fr/design/cht_tg-dangdinhcung.htm
    Được SSX100 sửa chữa / chuyển vào 12:44 ngày 09/04/2010
  9. lambert

    lambert Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    2
    Than ôi, thời buổi nhiễu nhương, vàng thau lẫn lộn. Tiến sỹ trường làng bĩ tiến sỹ trường Tây.
    Phúc và SXX này, hai bạn kiến thức lệch trời thế sao không viết một bài kiến nghị lên chính quyền trung ương hay tổ chức một cuộc hội thảo hay họp báo gì đó để thông não cho quần chúng và chính quyền biết để mà tránh cái chính sách ngu dân của bọn tư bẩn thối tha và tránh cho con dân vịt một thảm hoạ hạt nhân,như vậy công đức của 2 bác được đời đời khắc ghi chứ chỉ ngồi đây mà ông ổng thì phỏng được gì.
  10. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    To xe lam, tư bản nhà bạn có j` bán đâu mà phải làm thế.
    Mèo thì không có gj` rồi, Westinghouse di cư sang Tầu -Nhật có chế ra cái lò, nhưng đắt gấp đôi VVER và chưa được công nhận ở châu Âu, kể cả Anh ruột nhà Mèo.
    EPR thì lỗ nặng ở Phần Lan, giờ đây bán kiểu tự bán điện bên Tầu, Ấn. Mà vụ Ấn mới hứa hẹn, chắc còn nhòm giá dầu, giá VVER, còn vụ Tầu thì thực chất là Hóng Kóng. Cùng diễn ra với nhà máy VVWR thứ 2 của Gấu, mà Gấu ký ở Ấn rồi, còn EPR vẫn là hứa.
    Nhật bản thì ông trí thức Nga giễu đấy, sang đấy mà an toàn với lò nước sôi và cái vụ biến bể hoá chất thành lò phản ứng hột nhơn bất đắc dĩ. Ngoài thị trường nội địa đóng im ỉm, thì bác Nhật Bẩn này đã xuất khẩu được cái kỹ thuật kinh tởn đời nhà bác cho ai đâu mà lo.
    Cái PWR 1000 mà Đầm đạt ở Lĩnh Áo (cạnh Đài Sơn), là phiên bản gì ? Hay phết.
    Nó là phiên bản phát triển dở dang của Three mile Island. Sau 1979, các chường trình bên Mèo dừng. Ha hà, đầm tranh thủ cơ hội nhái cái Three mile Island, chính là Lĩnh Áo đấy.
    Tầu bị cả Nga Mỹ cấm vận kỹ thuật, thế là đồ nhái này đến Lĩnh Áo.
    Tầu lại nhái lại đồ nhái, thành CPR-1000.
    Kết quả, nứt thùng lõi ở Lĩnh Áo, cái nhau ù xèng mấy năm, suý nữa nhiễm phóng xạ phải bỏ địa điểm này (nên mới làm Đài Sơn bên cạch). Hậu duệ: nứt mỗi hàn và lỗ hơn 2 B EU ở Phần Lan.
    Cái nhược điểm của VVER là công nghệ đút lót, nhồi liệt não, mút thông tin nhân sự nhà khách hàng qua đường sinh lý..... đặc sản của Hàn và Đầm. Sau vụ Thổ cuối 2009, thì VVER nhập khảu kỹ thuật đó của Areva rồi, cũng không còn yếu nữa đâu. Thời nay, không có những cái đó thì không thể lấn vào những thị trường cực kỳ đặc tham nhũng như Hàn, Mỹ.

Chia sẻ trang này