1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Công nghệ nhà máy điện hạt nhân Việt Nam (sắp xây dựng) và tính toán dài lâu cho nền quốc phòng quốc

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi vannienthanh, 19/09/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    - Tỉ lệ tái sinh là bao nhiêu?
    Lò VVER ở Ninh Thuận, theo công bố của Rosatom, là kiểu lò giống nhà máy Kudankulam/ Ând Độ giai đoạn đầu, công suất 950MW-1000MW. Như vậy đây là loại lò nước nhẹ nén ít nén mật độ phản ứng, có tỷ số tái sinh cao gần nhất trong các lò nước nhẹ nén. Nhưng lò nước nhẹ nén nói chung là những lò có tỷ số tái sinh thấp nhất, vì bản chất là dùng H1 thay U238 để tận dụng đồ thị hấp thụ đặc trưng của H1 ở cận 300 độ C, dễ điều khiển và chế tạo, nhỏ rẻ. CBR của kiểu này là 0,6=rất cao so với nước nhẹ nén. EPR nói CBR=0,6 là láo, đó là mô đi phê từ tỷ số tái sinh pluton, mà nó dùng MOX 50, suy ra con số trên là 0,3.
    Mặt khác, loại lò này có chu kỳ thay đảo 1 năm, hơi ngắn, nhưng tạo thuận lợi cho việc ngăn pluton cháy bớt đi. Có nhiều chế độ nhiên liệu cho loại lò này, nhưng cả Mỹ Pháp Nhật Nga đều thích Ninh Thuận sẽ dùng kiểu làm giầu 2,5%-3,5%, khi đó công suất giảm đi một chút so với MOX 4,5%. Một kiểu nữa là uran 4,5% nhưng giá nhiên liệu cao. Với kiểu đầu, khả năng thu hồi pluton (tức tỷ số tái sinh thực tế) đạt từ 0,2-0,5.
    Nhiên liệu được đặt trong lò , sau khi hoạt động ổn định, tức là sau hoạt động liên tục 3 năm, sẽ ở trong lò 3-5 năm, đến lúc đó bắt đầu thu hồi nhiên liệu. Nhiên liệu phát nhiện mạnh trong năm đầu, sau dó nó được chuyển dần ra ngoài, giảm phát nhiệt và giảm bã phóng xạ, để chở đi và tái chế an toàn. Sau khi về trungt âm tái chế, nó tiếp tục được ủ trong nước vài năm rồi mới chế. Như vậy, yên tâm là còn lẩu còn lâu sau mới chẳng may biết tin chúng.
    Nếu là RBMK, AGR, Candu... thì người ta thu hồi pluton nhanh hơn bằng cách cắm các thanh DU hay nhiên liệu cũ của lò kiểu khác vào và lấy ra với tấn số cao hơn thay đảo nhiên liệu, trong khi nhiên liệu làm giầu mức cao, cái này tăng giá thành phát điện lên nhưng lại được bù lỗ bởi quân sự, hay dùng hồi chiến tranh lạnh.
    - Phần tái sinh đó được sử dụng như thế nào? Việt Nam sẽ chịu sự giám sát của ai để sử dụng lại nó?
    Đương nhiên của IAEA là thứ nhất, thứ 2 là chính ta, thứ 3 là nhà thầu. Tiếp đến , thông qua IAEA, là những nước cứng đầu không chịu khuất phục Vịt như Tầu , và đến khách hàng ăn Pluton kiểu vừa mua vừa cướp là Pháp Mỹ.
    Phần đó đương nhiên là nhà thầu khâu tái chế sử dụng, ta chỉ có quyền duy nhất là thông báo cho những ai là.... bạn ta cần thông tin. Vì có nhiều người giám sát nên cái quyền đó khí rẻ mạt. Phần tái chế của nhà máy 1 được chuyển về những trung tâm tái chế ở Tomsk, Krasnoyarsk và sau đó được dự trữ ở Krasnoyarsk trước khi chuyển sang dự trữ nhiên liệu đã chế biến ở Yakut, lúc đó thì hàng nhà ta đã là nước hoà vào biển.
    Nếu nhà máy 2 có ai đó thắng thầu tái chế, thì sẽ chuyển về những trung tâm tái chế khác, như Idaho Mỹ, La Haye (đặt tại Normandie) Pháp, Bắc Nhật Bản, Toronto Canada. Người mua pluton lớn nhất là Mỹ, sau đó là Pháp Nhật.
    - Vấn đề mua U của Việt Nam?
    Do nhà thầu cung cấp món này , nhà máy 1 là Rosatom. Trước đây đám đốt đít cỡn lên là ta có uran, chẳng qua não chúng bé quá, uran nhà ta không ép thành than tổ ong được, tốt nhất là bảo ngu dân tham nhũng bán cho tầu. Uran mỏ sau khi khai thac tinh chế, thì rất ít nước chế tạo được thanh nhiên liệu: Mỹ, Pháp, Nhật, Tầu (mới đây, 2009), Canada , Anh (biết làm nhưng không làm), Ấn, Nga và vài nước linh tinh....
    Nhiên liệu Nga làm chủ yếu là uran Nga, một Nga nhập từ Canada, châu Phi, Ấn Độ, Mông Cổ, Kazacstan, ucraina..... theo các hợp đồng khai thác tài nguyên, trao đổi nhiên liệu, tái chế nhiên liệu, làm giầu thuê (Nga chiếm 40% sản lượng làm giầu toàn cầu, hiện đang chịu thuế bán phá giá bên Mỹ).....
    VN chưa khảo sát kỹ, nhưng là vùng đất ngèo uran, mới tạo thành từ đáy biển về sau này, các vùng đất giầu uran là các vùng trung tâm lục địa cổ có tên Đại Lục Đia. Thêm nữa, các sa khoáng có thể có uran đã bị đào vàng đãi titan từ tám kiếp, cũng chả tiếc nhiều, vì thật ra không đáng kể. Ở Phú Thọ thì từ lâu, cái gã bợm nhậu lấy **** về làm vợ đã bán đến những vỉa quặng chỉ bằng cái chiếu cho Tầu, cha này ăn bẩn được vì ô dù to vãi.
    http://www.laodong.com.vn/Home/Dau-co-hoang-mang/20069/3115.laodong
  2. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    - Tỉ lệ tái sinh là bao nhiêu?
    Lò VVER ở Ninh Thuận, theo công bố của Rosatom, là kiểu lò giống nhà máy Kudankulam/ Ând Độ giai đoạn đầu, công suất 950MW-1000MW. Như vậy đây là loại lò nước nhẹ nén ít nén mật độ phản ứng, có tỷ số tái sinh cao gần nhất trong các lò nước nhẹ nén. Nhưng lò nước nhẹ nén nói chung là những lò có tỷ số tái sinh thấp nhất, vì bản chất là dùng H1 thay U238 để tận dụng đồ thị hấp thụ đặc trưng của H1 ở cận 300 độ C, dễ điều khiển và chế tạo, nhỏ rẻ. CBR của kiểu này là 0,6=rất cao so với nước nhẹ nén. EPR nói CBR=0,6 là láo, đó là mô đi phê từ tỷ số tái sinh pluton, mà nó dùng MOX 50, suy ra con số trên là 0,3.
    Mặt khác, loại lò này có chu kỳ thay đảo 1 năm, hơi ngắn, nhưng tạo thuận lợi cho việc ngăn pluton cháy bớt đi. Có nhiều chế độ nhiên liệu cho loại lò này, nhưng cả Mỹ Pháp Nhật Nga đều thích Ninh Thuận sẽ dùng kiểu làm giầu 2,5%-3,5%, khi đó công suất giảm đi một chút so với MOX 4,5%. Một kiểu nữa là uran 4,5% nhưng giá nhiên liệu cao. Với kiểu đầu, khả năng thu hồi pluton (tức tỷ số tái sinh thực tế) đạt từ 0,2-0,5.
    Nhiên liệu được đặt trong lò , sau khi hoạt động ổn định, tức là sau hoạt động liên tục 3 năm, sẽ ở trong lò 3-5 năm, đến lúc đó bắt đầu thu hồi nhiên liệu. Nhiên liệu phát nhiện mạnh trong năm đầu, sau dó nó được chuyển dần ra ngoài, giảm phát nhiệt và giảm bã phóng xạ, để chở đi và tái chế an toàn. Sau khi về trungt âm tái chế, nó tiếp tục được ủ trong nước vài năm rồi mới chế. Như vậy, yên tâm là còn lẩu còn lâu sau mới chẳng may biết tin chúng.
    Nếu là RBMK, AGR, Candu... thì người ta thu hồi pluton nhanh hơn bằng cách cắm các thanh DU hay nhiên liệu cũ của lò kiểu khác vào và lấy ra với tấn số cao hơn thay đảo nhiên liệu, trong khi nhiên liệu làm giầu mức cao, cái này tăng giá thành phát điện lên nhưng lại được bù lỗ bởi quân sự, hay dùng hồi chiến tranh lạnh.
    - Phần tái sinh đó được sử dụng như thế nào? Việt Nam sẽ chịu sự giám sát của ai để sử dụng lại nó?
    Đương nhiên của IAEA là thứ nhất, thứ 2 là chính ta, thứ 3 là nhà thầu. Tiếp đến , thông qua IAEA, là những nước cứng đầu không chịu khuất phục Vịt như Tầu , và đến khách hàng ăn Pluton kiểu vừa mua vừa cướp là Pháp Mỹ.
    Phần đó đương nhiên là nhà thầu khâu tái chế sử dụng, ta chỉ có quyền duy nhất là thông báo cho những ai là.... bạn ta cần thông tin. Vì có nhiều người giám sát nên cái quyền đó khí rẻ mạt. Phần tái chế của nhà máy 1 được chuyển về những trung tâm tái chế ở Tomsk, Krasnoyarsk và sau đó được dự trữ ở Krasnoyarsk trước khi chuyển sang dự trữ nhiên liệu đã chế biến ở Yakut, lúc đó thì hàng nhà ta đã là nước hoà vào biển.
    Nếu nhà máy 2 có ai đó thắng thầu tái chế, thì sẽ chuyển về những trung tâm tái chế khác, như Idaho Mỹ, La Haye (đặt tại Normandie) Pháp, Bắc Nhật Bản, Toronto Canada. Người mua pluton lớn nhất là Mỹ, sau đó là Pháp Nhật.
    - Vấn đề mua U của Việt Nam?
    Do nhà thầu cung cấp món này , nhà máy 1 là Rosatom. Trước đây đám đốt đít cỡn lên là ta có uran, chẳng qua não chúng bé quá, uran nhà ta không ép thành than tổ ong được, tốt nhất là bảo ngu dân tham nhũng bán cho tầu. Uran mỏ sau khi khai thac tinh chế, thì rất ít nước chế tạo được thanh nhiên liệu: Mỹ, Pháp, Nhật, Tầu (mới đây, 2009), Canada , Anh (biết làm nhưng không làm), Ấn, Nga và vài nước linh tinh....
    Nhiên liệu Nga làm chủ yếu là uran Nga, một Nga nhập từ Canada, châu Phi, Ấn Độ, Mông Cổ, Kazacstan, ucraina..... theo các hợp đồng khai thác tài nguyên, trao đổi nhiên liệu, tái chế nhiên liệu, làm giầu thuê (Nga chiếm 40% sản lượng làm giầu toàn cầu, hiện đang chịu thuế bán phá giá bên Mỹ).....
    VN chưa khảo sát kỹ, nhưng là vùng đất ngèo uran, mới tạo thành từ đáy biển về sau này, các vùng đất giầu uran là các vùng trung tâm lục địa cổ có tên Đại Lục Đia. Thêm nữa, các sa khoáng có thể có uran đã bị đào vàng đãi titan từ tám kiếp, cũng chả tiếc nhiều, vì thật ra không đáng kể. Ở Phú Thọ thì từ lâu, cái gã bợm nhậu lấy **** về làm vợ đã bán đến những vỉa quặng chỉ bằng cái chiếu cho Tầu, cha này ăn bẩn được vì ô dù to vãi.
    http://www.laodong.com.vn/Home/Dau-co-hoang-mang/20069/3115.laodong
  3. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    - Tỉ lệ tái sinh là bao nhiêu?
    Lò VVER ở Ninh Thuận, theo công bố của Rosatom, là kiểu lò giống nhà máy Kudankulam/ Ând Độ giai đoạn đầu, công suất 950MW-1000MW. Như vậy đây là loại lò nước nhẹ nén ít nén mật độ phản ứng, có tỷ số tái sinh cao gần nhất trong các lò nước nhẹ nén. Nhưng lò nước nhẹ nén nói chung là những lò có tỷ số tái sinh thấp nhất, vì bản chất là dùng H1 thay U238 để tận dụng đồ thị hấp thụ đặc trưng của H1 ở cận 300 độ C, dễ điều khiển và chế tạo, nhỏ rẻ. CBR của kiểu này là 0,6=rất cao so với nước nhẹ nén. EPR nói CBR=0,6 là láo, đó là mô đi phê từ tỷ số tái sinh pluton, mà nó dùng MOX 50, suy ra con số trên là 0,3.
    Mặt khác, loại lò này có chu kỳ thay đảo 1 năm, hơi ngắn, nhưng tạo thuận lợi cho việc ngăn pluton cháy bớt đi. Có nhiều chế độ nhiên liệu cho loại lò này, nhưng cả Mỹ Pháp Nhật Nga đều thích Ninh Thuận sẽ dùng kiểu làm giầu 2,5%-3,5%, khi đó công suất giảm đi một chút so với MOX 4,5%. Một kiểu nữa là uran 4,5% nhưng giá nhiên liệu cao. Với kiểu đầu, khả năng thu hồi pluton (tức tỷ số tái sinh thực tế) đạt từ 0,2-0,5.
    Nhiên liệu được đặt trong lò , sau khi hoạt động ổn định, tức là sau hoạt động liên tục 3 năm, sẽ ở trong lò 3-5 năm, đến lúc đó bắt đầu thu hồi nhiên liệu. Nhiên liệu phát nhiện mạnh trong năm đầu, sau dó nó được chuyển dần ra ngoài, giảm phát nhiệt và giảm bã phóng xạ, để chở đi và tái chế an toàn. Sau khi về trungt âm tái chế, nó tiếp tục được ủ trong nước vài năm rồi mới chế. Như vậy, yên tâm là còn lẩu còn lâu sau mới chẳng may biết tin chúng.
    Nếu là RBMK, AGR, Candu... thì người ta thu hồi pluton nhanh hơn bằng cách cắm các thanh DU hay nhiên liệu cũ của lò kiểu khác vào và lấy ra với tấn số cao hơn thay đảo nhiên liệu, trong khi nhiên liệu làm giầu mức cao, cái này tăng giá thành phát điện lên nhưng lại được bù lỗ bởi quân sự, hay dùng hồi chiến tranh lạnh.
    - Phần tái sinh đó được sử dụng như thế nào? Việt Nam sẽ chịu sự giám sát của ai để sử dụng lại nó?
    Đương nhiên của IAEA là thứ nhất, thứ 2 là chính ta, thứ 3 là nhà thầu. Tiếp đến , thông qua IAEA, là những nước cứng đầu không chịu khuất phục Vịt như Tầu , và đến khách hàng ăn Pluton kiểu vừa mua vừa cướp là Pháp Mỹ.
    Phần đó đương nhiên là nhà thầu khâu tái chế sử dụng, ta chỉ có quyền duy nhất là thông báo cho những ai là.... bạn ta cần thông tin. Vì có nhiều người giám sát nên cái quyền đó khí rẻ mạt. Phần tái chế của nhà máy 1 được chuyển về những trung tâm tái chế ở Tomsk, Krasnoyarsk và sau đó được dự trữ ở Krasnoyarsk trước khi chuyển sang dự trữ nhiên liệu đã chế biến ở Yakut, lúc đó thì hàng nhà ta đã là nước hoà vào biển.
    Nếu nhà máy 2 có ai đó thắng thầu tái chế, thì sẽ chuyển về những trung tâm tái chế khác, như Idaho Mỹ, La Haye (đặt tại Normandie) Pháp, Bắc Nhật Bản, Toronto Canada. Người mua pluton lớn nhất là Mỹ, sau đó là Pháp Nhật.
    - Vấn đề mua U của Việt Nam?
    Do nhà thầu cung cấp món này , nhà máy 1 là Rosatom. Trước đây đám đốt đít cỡn lên là ta có uran, chẳng qua não chúng bé quá, uran nhà ta không ép thành than tổ ong được, tốt nhất là bảo ngu dân tham nhũng bán cho tầu. Uran mỏ sau khi khai thac tinh chế, thì rất ít nước chế tạo được thanh nhiên liệu: Mỹ, Pháp, Nhật, Tầu (mới đây, 2009), Canada , Anh (biết làm nhưng không làm), Ấn, Nga và vài nước linh tinh....
    Nhiên liệu Nga làm chủ yếu là uran Nga, một Nga nhập từ Canada, châu Phi, Ấn Độ, Mông Cổ, Kazacstan, ucraina..... theo các hợp đồng khai thác tài nguyên, trao đổi nhiên liệu, tái chế nhiên liệu, làm giầu thuê (Nga chiếm 40% sản lượng làm giầu toàn cầu, hiện đang chịu thuế bán phá giá bên Mỹ).....
    VN chưa khảo sát kỹ, nhưng là vùng đất ngèo uran, mới tạo thành từ đáy biển về sau này, các vùng đất giầu uran là các vùng trung tâm lục địa cổ có tên Đại Lục Đia. Thêm nữa, các sa khoáng có thể có uran đã bị đào vàng đãi titan từ tám kiếp, cũng chả tiếc nhiều, vì thật ra không đáng kể. Ở Phú Thọ thì từ lâu, cái gã bợm nhậu lấy **** về làm vợ đã bán đến những vỉa quặng chỉ bằng cái chiếu cho Tầu, cha này ăn bẩn được vì ô dù to vãi.
    http://www.laodong.com.vn/Home/Dau-co-hoang-mang/20069/3115.laodong
  4. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    - Tỉ lệ tái sinh là bao nhiêu?
    Lò VVER ở Ninh Thuận, theo công bố của Rosatom, là kiểu lò giống nhà máy Kudankulam/ Ând Độ giai đoạn đầu, công suất 950MW-1000MW. Như vậy đây là loại lò nước nhẹ nén ít nén mật độ phản ứng, có tỷ số tái sinh cao gần nhất trong các lò nước nhẹ nén. Nhưng lò nước nhẹ nén nói chung là những lò có tỷ số tái sinh thấp nhất, vì bản chất là dùng H1 thay U238 để tận dụng đồ thị hấp thụ đặc trưng của H1 ở cận 300 độ C, dễ điều khiển và chế tạo, nhỏ rẻ. CBR của kiểu này là 0,6=rất cao so với nước nhẹ nén. EPR nói CBR=0,6 là láo, đó là mô đi phê từ tỷ số tái sinh pluton, mà nó dùng MOX 50, suy ra con số trên là 0,3.
    Mặt khác, loại lò này có chu kỳ thay đảo 1 năm, hơi ngắn, nhưng tạo thuận lợi cho việc ngăn pluton cháy bớt đi. Có nhiều chế độ nhiên liệu cho loại lò này, nhưng cả Mỹ Pháp Nhật Nga đều thích Ninh Thuận sẽ dùng kiểu làm giầu 2,5%-3,5%, khi đó công suất giảm đi một chút so với MOX 4,5%. Một kiểu nữa là uran 4,5% nhưng giá nhiên liệu cao. Với kiểu đầu, khả năng thu hồi pluton (tức tỷ số tái sinh thực tế) đạt từ 0,2-0,5.
    Nhiên liệu được đặt trong lò , sau khi hoạt động ổn định, tức là sau hoạt động liên tục 3 năm, sẽ ở trong lò 3-5 năm, đến lúc đó bắt đầu thu hồi nhiên liệu. Nhiên liệu phát nhiện mạnh trong năm đầu, sau dó nó được chuyển dần ra ngoài, giảm phát nhiệt và giảm bã phóng xạ, để chở đi và tái chế an toàn. Sau khi về trungt âm tái chế, nó tiếp tục được ủ trong nước vài năm rồi mới chế. Như vậy, yên tâm là còn lẩu còn lâu sau mới chẳng may biết tin chúng.
    Nếu là RBMK, AGR, Candu... thì người ta thu hồi pluton nhanh hơn bằng cách cắm các thanh DU hay nhiên liệu cũ của lò kiểu khác vào và lấy ra với tấn số cao hơn thay đảo nhiên liệu, trong khi nhiên liệu làm giầu mức cao, cái này tăng giá thành phát điện lên nhưng lại được bù lỗ bởi quân sự, hay dùng hồi chiến tranh lạnh.
    - Phần tái sinh đó được sử dụng như thế nào? Việt Nam sẽ chịu sự giám sát của ai để sử dụng lại nó?
    Đương nhiên của IAEA là thứ nhất, thứ 2 là chính ta, thứ 3 là nhà thầu. Tiếp đến , thông qua IAEA, là những nước cứng đầu không chịu khuất phục Vịt như Tầu , và đến khách hàng ăn Pluton kiểu vừa mua vừa cướp là Pháp Mỹ.
    Phần đó đương nhiên là nhà thầu khâu tái chế sử dụng, ta chỉ có quyền duy nhất là thông báo cho những ai là.... bạn ta cần thông tin. Vì có nhiều người giám sát nên cái quyền đó khí rẻ mạt. Phần tái chế của nhà máy 1 được chuyển về những trung tâm tái chế ở Tomsk, Krasnoyarsk và sau đó được dự trữ ở Krasnoyarsk trước khi chuyển sang dự trữ nhiên liệu đã chế biến ở Yakut, lúc đó thì hàng nhà ta đã là nước hoà vào biển.
    Nếu nhà máy 2 có ai đó thắng thầu tái chế, thì sẽ chuyển về những trung tâm tái chế khác, như Idaho Mỹ, La Haye (đặt tại Normandie) Pháp, Bắc Nhật Bản, Toronto Canada. Người mua pluton lớn nhất là Mỹ, sau đó là Pháp Nhật.
    - Vấn đề mua U của Việt Nam?
    Do nhà thầu cung cấp món này , nhà máy 1 là Rosatom. Trước đây đám đốt đít cỡn lên là ta có uran, chẳng qua não chúng bé quá, uran nhà ta không ép thành than tổ ong được, tốt nhất là bảo ngu dân tham nhũng bán cho tầu. Uran mỏ sau khi khai thac tinh chế, thì rất ít nước chế tạo được thanh nhiên liệu: Mỹ, Pháp, Nhật, Tầu (mới đây, 2009), Canada , Anh (biết làm nhưng không làm), Ấn, Nga và vài nước linh tinh....
    Nhiên liệu Nga làm chủ yếu là uran Nga, một Nga nhập từ Canada, châu Phi, Ấn Độ, Mông Cổ, Kazacstan, ucraina..... theo các hợp đồng khai thác tài nguyên, trao đổi nhiên liệu, tái chế nhiên liệu, làm giầu thuê (Nga chiếm 40% sản lượng làm giầu toàn cầu, hiện đang chịu thuế bán phá giá bên Mỹ).....
    VN chưa khảo sát kỹ, nhưng là vùng đất ngèo uran, mới tạo thành từ đáy biển về sau này, các vùng đất giầu uran là các vùng trung tâm lục địa cổ có tên Đại Lục Đia. Thêm nữa, các sa khoáng có thể có uran đã bị đào vàng đãi titan từ tám kiếp, cũng chả tiếc nhiều, vì thật ra không đáng kể. Ở Phú Thọ thì từ lâu, cái gã bợm nhậu lấy **** về làm vợ đã bán đến những vỉa quặng chỉ bằng cái chiếu cho Tầu, cha này ăn bẩn được vì ô dù to vãi.
    http://www.laodong.com.vn/Home/Dau-co-hoang-mang/20069/3115.laodong
  5. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    - Tỉ lệ tái sinh là bao nhiêu?
    Lò VVER ở Ninh Thuận, theo công bố của Rosatom, là kiểu lò giống nhà máy Kudankulam/ Ând Độ giai đoạn đầu, công suất 950MW-1000MW. Như vậy đây là loại lò nước nhẹ nén ít nén mật độ phản ứng, có tỷ số tái sinh cao gần nhất trong các lò nước nhẹ nén. Nhưng lò nước nhẹ nén nói chung là những lò có tỷ số tái sinh thấp nhất, vì bản chất là dùng H1 thay U238 để tận dụng đồ thị hấp thụ đặc trưng của H1 ở cận 300 độ C, dễ điều khiển và chế tạo, nhỏ rẻ. CBR của kiểu này là 0,6=rất cao so với nước nhẹ nén. EPR nói CBR=0,6 là láo, đó là mô đi phê từ tỷ số tái sinh pluton, mà nó dùng MOX 50, suy ra con số trên là 0,3.
    Mặt khác, loại lò này có chu kỳ thay đảo 1 năm, hơi ngắn, nhưng tạo thuận lợi cho việc ngăn pluton cháy bớt đi. Có nhiều chế độ nhiên liệu cho loại lò này, nhưng cả Mỹ Pháp Nhật Nga đều thích Ninh Thuận sẽ dùng kiểu làm giầu 2,5%-3,5%, khi đó công suất giảm đi một chút so với MOX 4,5%. Một kiểu nữa là uran 4,5% nhưng giá nhiên liệu cao. Với kiểu đầu, khả năng thu hồi pluton (tức tỷ số tái sinh thực tế) đạt từ 0,2-0,5.
    Nhiên liệu được đặt trong lò , sau khi hoạt động ổn định, tức là sau hoạt động liên tục 3 năm, sẽ ở trong lò 3-5 năm, đến lúc đó bắt đầu thu hồi nhiên liệu. Nhiên liệu phát nhiện mạnh trong năm đầu, sau dó nó được chuyển dần ra ngoài, giảm phát nhiệt và giảm bã phóng xạ, để chở đi và tái chế an toàn. Sau khi về trungt âm tái chế, nó tiếp tục được ủ trong nước vài năm rồi mới chế. Như vậy, yên tâm là còn lẩu còn lâu sau mới chẳng may biết tin chúng.
    Nếu là RBMK, AGR, Candu... thì người ta thu hồi pluton nhanh hơn bằng cách cắm các thanh DU hay nhiên liệu cũ của lò kiểu khác vào và lấy ra với tấn số cao hơn thay đảo nhiên liệu, trong khi nhiên liệu làm giầu mức cao, cái này tăng giá thành phát điện lên nhưng lại được bù lỗ bởi quân sự, hay dùng hồi chiến tranh lạnh.
    - Phần tái sinh đó được sử dụng như thế nào? Việt Nam sẽ chịu sự giám sát của ai để sử dụng lại nó?
    Đương nhiên của IAEA là thứ nhất, thứ 2 là chính ta, thứ 3 là nhà thầu. Tiếp đến , thông qua IAEA, là những nước cứng đầu không chịu khuất phục Vịt như Tầu , và đến khách hàng ăn Pluton kiểu vừa mua vừa cướp là Pháp Mỹ.
    Phần đó đương nhiên là nhà thầu khâu tái chế sử dụng, ta chỉ có quyền duy nhất là thông báo cho những ai là.... bạn ta cần thông tin. Vì có nhiều người giám sát nên cái quyền đó khí rẻ mạt. Phần tái chế của nhà máy 1 được chuyển về những trung tâm tái chế ở Tomsk, Krasnoyarsk và sau đó được dự trữ ở Krasnoyarsk trước khi chuyển sang dự trữ nhiên liệu đã chế biến ở Yakut, lúc đó thì hàng nhà ta đã là nước hoà vào biển.
    Nếu nhà máy 2 có ai đó thắng thầu tái chế, thì sẽ chuyển về những trung tâm tái chế khác, như Idaho Mỹ, La Haye (đặt tại Normandie) Pháp, Bắc Nhật Bản, Toronto Canada. Người mua pluton lớn nhất là Mỹ, sau đó là Pháp Nhật.
    - Vấn đề mua U của Việt Nam?
    Do nhà thầu cung cấp món này , nhà máy 1 là Rosatom. Trước đây đám đốt đít cỡn lên là ta có uran, chẳng qua não chúng bé quá, uran nhà ta không ép thành than tổ ong được, tốt nhất là bảo ngu dân tham nhũng bán cho tầu. Uran mỏ sau khi khai thac tinh chế, thì rất ít nước chế tạo được thanh nhiên liệu: Mỹ, Pháp, Nhật, Tầu (mới đây, 2009), Canada , Anh (biết làm nhưng không làm), Ấn, Nga và vài nước linh tinh....
    Nhiên liệu Nga làm chủ yếu là uran Nga, một Nga nhập từ Canada, châu Phi, Ấn Độ, Mông Cổ, Kazacstan, ucraina..... theo các hợp đồng khai thác tài nguyên, trao đổi nhiên liệu, tái chế nhiên liệu, làm giầu thuê (Nga chiếm 40% sản lượng làm giầu toàn cầu, hiện đang chịu thuế bán phá giá bên Mỹ).....
    VN chưa khảo sát kỹ, nhưng là vùng đất ngèo uran, mới tạo thành từ đáy biển về sau này, các vùng đất giầu uran là các vùng trung tâm lục địa cổ có tên Đại Lục Đia. Thêm nữa, các sa khoáng có thể có uran đã bị đào vàng đãi titan từ tám kiếp, cũng chả tiếc nhiều, vì thật ra không đáng kể. Ở Phú Thọ thì từ lâu, cái gã bợm nhậu lấy **** về làm vợ đã bán đến những vỉa quặng chỉ bằng cái chiếu cho Tầu, cha này ăn bẩn được vì ô dù to vãi.
    http://www.laodong.com.vn/Home/Dau-co-hoang-mang/20069/3115.laodong
  6. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    - Tỉ lệ tái sinh là bao nhiêu?
    Lò VVER ở Ninh Thuận, theo công bố của Rosatom, là kiểu lò giống nhà máy Kudankulam/ Ând Độ giai đoạn đầu, công suất 950MW-1000MW. Như vậy đây là loại lò nước nhẹ nén ít nén mật độ phản ứng, có tỷ số tái sinh cao gần nhất trong các lò nước nhẹ nén. Nhưng lò nước nhẹ nén nói chung là những lò có tỷ số tái sinh thấp nhất, vì bản chất là dùng H1 thay U238 để tận dụng đồ thị hấp thụ đặc trưng của H1 ở cận 300 độ C, dễ điều khiển và chế tạo, nhỏ rẻ. CBR của kiểu này là 0,6=rất cao so với nước nhẹ nén. EPR nói CBR=0,6 là láo, đó là mô đi phê từ tỷ số tái sinh pluton, mà nó dùng MOX 50, suy ra con số trên là 0,3.
    Mặt khác, loại lò này có chu kỳ thay đảo 1 năm, hơi ngắn, nhưng tạo thuận lợi cho việc ngăn pluton cháy bớt đi. Có nhiều chế độ nhiên liệu cho loại lò này, nhưng cả Mỹ Pháp Nhật Nga đều thích Ninh Thuận sẽ dùng kiểu làm giầu 2,5%-3,5%, khi đó công suất giảm đi một chút so với MOX 4,5%. Một kiểu nữa là uran 4,5% nhưng giá nhiên liệu cao. Với kiểu đầu, khả năng thu hồi pluton (tức tỷ số tái sinh thực tế) đạt từ 0,2-0,5.
    Nhiên liệu được đặt trong lò , sau khi hoạt động ổn định, tức là sau hoạt động liên tục 3 năm, sẽ ở trong lò 3-5 năm, đến lúc đó bắt đầu thu hồi nhiên liệu. Nhiên liệu phát nhiện mạnh trong năm đầu, sau dó nó được chuyển dần ra ngoài, giảm phát nhiệt và giảm bã phóng xạ, để chở đi và tái chế an toàn. Sau khi về trungt âm tái chế, nó tiếp tục được ủ trong nước vài năm rồi mới chế. Như vậy, yên tâm là còn lẩu còn lâu sau mới chẳng may biết tin chúng.
    Nếu là RBMK, AGR, Candu... thì người ta thu hồi pluton nhanh hơn bằng cách cắm các thanh DU hay nhiên liệu cũ của lò kiểu khác vào và lấy ra với tấn số cao hơn thay đảo nhiên liệu, trong khi nhiên liệu làm giầu mức cao, cái này tăng giá thành phát điện lên nhưng lại được bù lỗ bởi quân sự, hay dùng hồi chiến tranh lạnh.
    - Phần tái sinh đó được sử dụng như thế nào? Việt Nam sẽ chịu sự giám sát của ai để sử dụng lại nó?
    Đương nhiên của IAEA là thứ nhất, thứ 2 là chính ta, thứ 3 là nhà thầu. Tiếp đến , thông qua IAEA, là những nước cứng đầu không chịu khuất phục Vịt như Tầu , và đến khách hàng ăn Pluton kiểu vừa mua vừa cướp là Pháp Mỹ.
    Phần đó đương nhiên là nhà thầu khâu tái chế sử dụng, ta chỉ có quyền duy nhất là thông báo cho những ai là.... bạn ta cần thông tin. Vì có nhiều người giám sát nên cái quyền đó khí rẻ mạt. Phần tái chế của nhà máy 1 được chuyển về những trung tâm tái chế ở Tomsk, Krasnoyarsk và sau đó được dự trữ ở Krasnoyarsk trước khi chuyển sang dự trữ nhiên liệu đã chế biến ở Yakut, lúc đó thì hàng nhà ta đã là nước hoà vào biển.
    Nếu nhà máy 2 có ai đó thắng thầu tái chế, thì sẽ chuyển về những trung tâm tái chế khác, như Idaho Mỹ, La Haye (đặt tại Normandie) Pháp, Bắc Nhật Bản, Toronto Canada. Người mua pluton lớn nhất là Mỹ, sau đó là Pháp Nhật.
    - Vấn đề mua U của Việt Nam?
    Do nhà thầu cung cấp món này , nhà máy 1 là Rosatom. Trước đây đám đốt đít cỡn lên là ta có uran, chẳng qua não chúng bé quá, uran nhà ta không ép thành than tổ ong được, tốt nhất là bảo ngu dân tham nhũng bán cho tầu. Uran mỏ sau khi khai thac tinh chế, thì rất ít nước chế tạo được thanh nhiên liệu: Mỹ, Pháp, Nhật, Tầu (mới đây, 2009), Canada , Anh (biết làm nhưng không làm), Ấn, Nga và vài nước linh tinh....
    Nhiên liệu Nga làm chủ yếu là uran Nga, một Nga nhập từ Canada, châu Phi, Ấn Độ, Mông Cổ, Kazacstan, ucraina..... theo các hợp đồng khai thác tài nguyên, trao đổi nhiên liệu, tái chế nhiên liệu, làm giầu thuê (Nga chiếm 40% sản lượng làm giầu toàn cầu, hiện đang chịu thuế bán phá giá bên Mỹ).....
    VN chưa khảo sát kỹ, nhưng là vùng đất ngèo uran, mới tạo thành từ đáy biển về sau này, các vùng đất giầu uran là các vùng trung tâm lục địa cổ có tên Đại Lục Đia. Thêm nữa, các sa khoáng có thể có uran đã bị đào vàng đãi titan từ tám kiếp, cũng chả tiếc nhiều, vì thật ra không đáng kể. Ở Phú Thọ thì từ lâu, cái gã bợm nhậu lấy **** về làm vợ đã bán đến những vỉa quặng chỉ bằng cái chiếu cho Tầu, cha này ăn bẩn được vì ô dù to vãi.
    http://www.laodong.com.vn/Home/Dau-co-hoang-mang/20069/3115.laodong
  7. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    - Tỉ lệ tái sinh là bao nhiêu?
    Lò VVER ở Ninh Thuận, theo công bố của Rosatom, là kiểu lò giống nhà máy Kudankulam/ Ând Độ giai đoạn đầu, công suất 950MW-1000MW. Như vậy đây là loại lò nước nhẹ nén ít nén mật độ phản ứng, có tỷ số tái sinh cao gần nhất trong các lò nước nhẹ nén. Nhưng lò nước nhẹ nén nói chung là những lò có tỷ số tái sinh thấp nhất, vì bản chất là dùng H1 thay U238 để tận dụng đồ thị hấp thụ đặc trưng của H1 ở cận 300 độ C, dễ điều khiển và chế tạo, nhỏ rẻ. CBR của kiểu này là 0,6=rất cao so với nước nhẹ nén. EPR nói CBR=0,6 là láo, đó là mô đi phê từ tỷ số tái sinh pluton, mà nó dùng MOX 50, suy ra con số trên là 0,3.
    Mặt khác, loại lò này có chu kỳ thay đảo 1 năm, hơi ngắn, nhưng tạo thuận lợi cho việc ngăn pluton cháy bớt đi. Có nhiều chế độ nhiên liệu cho loại lò này, nhưng cả Mỹ Pháp Nhật Nga đều thích Ninh Thuận sẽ dùng kiểu làm giầu 2,5%-3,5%, khi đó công suất giảm đi một chút so với MOX 4,5%. Một kiểu nữa là uran 4,5% nhưng giá nhiên liệu cao. Với kiểu đầu, khả năng thu hồi pluton (tức tỷ số tái sinh thực tế) đạt từ 0,2-0,5.
    Nhiên liệu được đặt trong lò , sau khi hoạt động ổn định, tức là sau hoạt động liên tục 3 năm, sẽ ở trong lò 3-5 năm, đến lúc đó bắt đầu thu hồi nhiên liệu. Nhiên liệu phát nhiện mạnh trong năm đầu, sau dó nó được chuyển dần ra ngoài, giảm phát nhiệt và giảm bã phóng xạ, để chở đi và tái chế an toàn. Sau khi về trungt âm tái chế, nó tiếp tục được ủ trong nước vài năm rồi mới chế. Như vậy, yên tâm là còn lẩu còn lâu sau mới chẳng may biết tin chúng.
    Nếu là RBMK, AGR, Candu... thì người ta thu hồi pluton nhanh hơn bằng cách cắm các thanh DU hay nhiên liệu cũ của lò kiểu khác vào và lấy ra với tấn số cao hơn thay đảo nhiên liệu, trong khi nhiên liệu làm giầu mức cao, cái này tăng giá thành phát điện lên nhưng lại được bù lỗ bởi quân sự, hay dùng hồi chiến tranh lạnh.
    - Phần tái sinh đó được sử dụng như thế nào? Việt Nam sẽ chịu sự giám sát của ai để sử dụng lại nó?
    Đương nhiên của IAEA là thứ nhất, thứ 2 là chính ta, thứ 3 là nhà thầu. Tiếp đến , thông qua IAEA, là những nước cứng đầu không chịu khuất phục Vịt như Tầu , và đến khách hàng ăn Pluton kiểu vừa mua vừa cướp là Pháp Mỹ.
    Phần đó đương nhiên là nhà thầu khâu tái chế sử dụng, ta chỉ có quyền duy nhất là thông báo cho những ai là.... bạn ta cần thông tin. Vì có nhiều người giám sát nên cái quyền đó khí rẻ mạt. Phần tái chế của nhà máy 1 được chuyển về những trung tâm tái chế ở Tomsk, Krasnoyarsk và sau đó được dự trữ ở Krasnoyarsk trước khi chuyển sang dự trữ nhiên liệu đã chế biến ở Yakut, lúc đó thì hàng nhà ta đã là nước hoà vào biển.
    Nếu nhà máy 2 có ai đó thắng thầu tái chế, thì sẽ chuyển về những trung tâm tái chế khác, như Idaho Mỹ, La Haye (đặt tại Normandie) Pháp, Bắc Nhật Bản, Toronto Canada. Người mua pluton lớn nhất là Mỹ, sau đó là Pháp Nhật.
    - Vấn đề mua U của Việt Nam?
    Do nhà thầu cung cấp món này , nhà máy 1 là Rosatom. Trước đây đám đốt đít cỡn lên là ta có uran, chẳng qua não chúng bé quá, uran nhà ta không ép thành than tổ ong được, tốt nhất là bảo ngu dân tham nhũng bán cho tầu. Uran mỏ sau khi khai thac tinh chế, thì rất ít nước chế tạo được thanh nhiên liệu: Mỹ, Pháp, Nhật, Tầu (mới đây, 2009), Canada , Anh (biết làm nhưng không làm), Ấn, Nga và vài nước linh tinh....
    Nhiên liệu Nga làm chủ yếu là uran Nga, một Nga nhập từ Canada, châu Phi, Ấn Độ, Mông Cổ, Kazacstan, ucraina..... theo các hợp đồng khai thác tài nguyên, trao đổi nhiên liệu, tái chế nhiên liệu, làm giầu thuê (Nga chiếm 40% sản lượng làm giầu toàn cầu, hiện đang chịu thuế bán phá giá bên Mỹ).....
    VN chưa khảo sát kỹ, nhưng là vùng đất ngèo uran, mới tạo thành từ đáy biển về sau này, các vùng đất giầu uran là các vùng trung tâm lục địa cổ có tên Đại Lục Đia. Thêm nữa, các sa khoáng có thể có uran đã bị đào vàng đãi titan từ tám kiếp, cũng chả tiếc nhiều, vì thật ra không đáng kể. Ở Phú Thọ thì từ lâu, cái gã bợm nhậu lấy **** về làm vợ đã bán đến những vỉa quặng chỉ bằng cái chiếu cho Tầu, cha này ăn bẩn được vì ô dù to vãi.
    http://www.laodong.com.vn/Home/Dau-co-hoang-mang/20069/3115.laodong
  8. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    - Tỉ lệ tái sinh là bao nhiêu?
    Lò VVER ở Ninh Thuận, theo công bố của Rosatom, là kiểu lò giống nhà máy Kudankulam/ Ând Độ giai đoạn đầu, công suất 950MW-1000MW. Như vậy đây là loại lò nước nhẹ nén ít nén mật độ phản ứng, có tỷ số tái sinh cao gần nhất trong các lò nước nhẹ nén. Nhưng lò nước nhẹ nén nói chung là những lò có tỷ số tái sinh thấp nhất, vì bản chất là dùng H1 thay U238 để tận dụng đồ thị hấp thụ đặc trưng của H1 ở cận 300 độ C, dễ điều khiển và chế tạo, nhỏ rẻ. CBR của kiểu này là 0,6=rất cao so với nước nhẹ nén. EPR nói CBR=0,6 là láo, đó là mô đi phê từ tỷ số tái sinh pluton, mà nó dùng MOX 50, suy ra con số trên là 0,3.
    Mặt khác, loại lò này có chu kỳ thay đảo 1 năm, hơi ngắn, nhưng tạo thuận lợi cho việc ngăn pluton cháy bớt đi. Có nhiều chế độ nhiên liệu cho loại lò này, nhưng cả Mỹ Pháp Nhật Nga đều thích Ninh Thuận sẽ dùng kiểu làm giầu 2,5%-3,5%, khi đó công suất giảm đi một chút so với MOX 4,5%. Một kiểu nữa là uran 4,5% nhưng giá nhiên liệu cao. Với kiểu đầu, khả năng thu hồi pluton (tức tỷ số tái sinh thực tế) đạt từ 0,2-0,5.
    Nhiên liệu được đặt trong lò , sau khi hoạt động ổn định, tức là sau hoạt động liên tục 3 năm, sẽ ở trong lò 3-5 năm, đến lúc đó bắt đầu thu hồi nhiên liệu. Nhiên liệu phát nhiện mạnh trong năm đầu, sau dó nó được chuyển dần ra ngoài, giảm phát nhiệt và giảm bã phóng xạ, để chở đi và tái chế an toàn. Sau khi về trungt âm tái chế, nó tiếp tục được ủ trong nước vài năm rồi mới chế. Như vậy, yên tâm là còn lẩu còn lâu sau mới chẳng may biết tin chúng.
    Nếu là RBMK, AGR, Candu... thì người ta thu hồi pluton nhanh hơn bằng cách cắm các thanh DU hay nhiên liệu cũ của lò kiểu khác vào và lấy ra với tấn số cao hơn thay đảo nhiên liệu, trong khi nhiên liệu làm giầu mức cao, cái này tăng giá thành phát điện lên nhưng lại được bù lỗ bởi quân sự, hay dùng hồi chiến tranh lạnh.
    - Phần tái sinh đó được sử dụng như thế nào? Việt Nam sẽ chịu sự giám sát của ai để sử dụng lại nó?
    Đương nhiên của IAEA là thứ nhất, thứ 2 là chính ta, thứ 3 là nhà thầu. Tiếp đến , thông qua IAEA, là những nước cứng đầu không chịu khuất phục Vịt như Tầu , và đến khách hàng ăn Pluton kiểu vừa mua vừa cướp là Pháp Mỹ.
    Phần đó đương nhiên là nhà thầu khâu tái chế sử dụng, ta chỉ có quyền duy nhất là thông báo cho những ai là.... bạn ta cần thông tin. Vì có nhiều người giám sát nên cái quyền đó khí rẻ mạt. Phần tái chế của nhà máy 1 được chuyển về những trung tâm tái chế ở Tomsk, Krasnoyarsk và sau đó được dự trữ ở Krasnoyarsk trước khi chuyển sang dự trữ nhiên liệu đã chế biến ở Yakut, lúc đó thì hàng nhà ta đã là nước hoà vào biển.
    Nếu nhà máy 2 có ai đó thắng thầu tái chế, thì sẽ chuyển về những trung tâm tái chế khác, như Idaho Mỹ, La Haye (đặt tại Normandie) Pháp, Bắc Nhật Bản, Toronto Canada. Người mua pluton lớn nhất là Mỹ, sau đó là Pháp Nhật.
    - Vấn đề mua U của Việt Nam?
    Do nhà thầu cung cấp món này , nhà máy 1 là Rosatom. Trước đây đám đốt đít cỡn lên là ta có uran, chẳng qua não chúng bé quá, uran nhà ta không ép thành than tổ ong được, tốt nhất là bảo ngu dân tham nhũng bán cho tầu. Uran mỏ sau khi khai thac tinh chế, thì rất ít nước chế tạo được thanh nhiên liệu: Mỹ, Pháp, Nhật, Tầu (mới đây, 2009), Canada , Anh (biết làm nhưng không làm), Ấn, Nga và vài nước linh tinh....
    Nhiên liệu Nga làm chủ yếu là uran Nga, một Nga nhập từ Canada, châu Phi, Ấn Độ, Mông Cổ, Kazacstan, ucraina..... theo các hợp đồng khai thác tài nguyên, trao đổi nhiên liệu, tái chế nhiên liệu, làm giầu thuê (Nga chiếm 40% sản lượng làm giầu toàn cầu, hiện đang chịu thuế bán phá giá bên Mỹ).....
    VN chưa khảo sát kỹ, nhưng là vùng đất ngèo uran, mới tạo thành từ đáy biển về sau này, các vùng đất giầu uran là các vùng trung tâm lục địa cổ có tên Đại Lục Đia. Thêm nữa, các sa khoáng có thể có uran đã bị đào vàng đãi titan từ tám kiếp, cũng chả tiếc nhiều, vì thật ra không đáng kể. Ở Phú Thọ thì từ lâu, cái gã bợm nhậu lấy **** về làm vợ đã bán đến những vỉa quặng chỉ bằng cái chiếu cho Tầu, cha này ăn bẩn được vì ô dù to vãi.
    http://www.laodong.com.vn/Home/Dau-co-hoang-mang/20069/3115.laodong
  9. forestspider

    forestspider Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2008
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Tiện thể cho hỏi luôn với:
    Việt Nam mình hình như có quặng U mà ko biết có xài dc ko nữa? Hồi trước có đọc dc ít tài liệu và nghe mấy anh lớn tuổi trong ngành nói đoàn địa chất 10 (?) có thăm dò một số khu vực thuộc Quảng Nam (hình như là Quế Sơn) có quặng phóng xạ. Sau này mình có dịp lang thang vùng rừng Quảng Nam mà chỉ thấy khai thác vàng.
  10. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Các mỏ của Vịt nhỏ, phân tán. Một số mỏ có hàm lượng khá cao 0,05% như đa phần là thấp.
    http://viencnkhoan.vn/default.asp?id=nc&catid=46&itemid=286&bv=854
    http://www.laodong.com.vn/Home/Nhung-mo-urani-la-co-that/20069/3588.laodong
    http://www.dgmv.gov.vn/default.aspx?tabid=148&ItemID=2400
    http://baodientu.chinhphu.vn/Home/Hoan-chinh-De-an-tham-do-quang-urani-tai-Quang-Nam/200910/23609.vgp
    Các vùng cát kết ở Quảng Nam cũng có, được chọn là nơi đầu tiên khai thác. Một phần trong số đó đã bị dân đãi vàng, titan phá hoại không dùng được nữa. Hiện tượng này hiện vẫn đang diễn ra ở Hoà Bình, Thanh Hoá.
    Có nhiều mỏ dân địa chất không công bố, nhưng như cái thằng bợm nhậu Phú Thọ trên, nó dùng công nghệ nhà ai mà bán từng vỉa bé tí sang Tầu sạch bách. Tất nhiên là đốt đít trên đình miếu thì một là não liệt, hai là còn tí não nào cũng bị tiền dán kín, nên không ai nói đến chuyện phá hoại các mỏ uran.
    Cái mơ mộng chế tạo thanh nhiên liệu thì cứ mơ thôi, mơ không ai cấm, còn làm giầu thì người ta cấm, tái chế người ta cấm. Người ta không dám cấm Tầu cấm Ấn, nhưng dám cấm thằng khác. Mỏ ở Vịt có nhiều điều kiện như mình nói trên, có thể thuê khai hoặc sử dụng các kỹ thuật Nga Ấn Pháp, thực ra, nếu có công nghiệp phát triển, thì quặng có giá trị gấp bội vì trong đó có nhiều thứ đi kèm. Tự mình làm thì bán rẻ bèo, nhưng mà tự đào thì dễ xà xẻo bán cho Tầu.
    Về trữ lượng uran thì có lẽ nhà ta đủ dùng. Chỉ có điều là mỏ lắt nhắt và quặng tồi. Ninh Thuận mỗi năm xời độ vài trăm tấn uran (tính theo U nguyên chất), cho ra độ vài trăm kg pluton, đủ để làm vài chục quả bom A to, nếu như chúng ta đem quân đánh chiếm được nhà máy của chúng ta.
    Mỗi năm nhà máy Ninh Thuận 1 2GW cho ra lượng điện tương đương 5 triệu tấn than đá. Thạt ra, nếu không có những chiện ******** như cấm vận Iran BTT, thì kể từ khâu khai khoáng, điện hạt nhan sạch và rẻ hơn nhiều,
    ==========================
    Thật ra, thì trong topic này mình đã nói về sự bùng phát đang diễn ra, một nửa của chiến dịch bùng phát là tầu và Cao Ly đang dẫm lại vết chân của Pháp Mỹ thập niên 1970, sẽ lại khựng lại với đám mây nước lõi TMI và tình trạng cạn nhiên liệu. Mỹ Pháp ngày nay còn nhập khẩu được, khi trong nước cạn, chứ mấy chục năm nữa, chưa đủ sức để chở uran trên mặt trăng về, nếu như có.
    Thật ra, lò nước nhẹ nén nói chung chỉ là mở đường, nó nhỏ, đơn giản, rẻ, nhưng không đủ sức tái sinh. BN mới là lò đủ tái sinh, nhưng lại chưa tiến hoàn toàn đến an toàn. BREST rất đắt, nhưng đủ cả hai mặt đó. Như vậy, con đường VVER-BN-BREST là tất yếu. Nếu không tiếc tiền chi tham nhũng, khong sợ nứt mỗi hàn lởm, mà mua OPR Cao Ly, EPR, AP.....thì không lâu nữa, như phần dưới post này mình dẫn, đã phải đóng cửa. Thì đấy, Mỹ Pháp Nhật đều có lò tái sinh, nhưng chưa có lò nào thật sự, toàn các mẫu thử nghiệm. Duy có Pháp có Super Phenix có kích cỡ thực tế (mặc dù giống BN-1200), như đó chỉ là cái ....di hài. Vừa xong, Nga Pháp vừa ký lại hiệp định hạt nhân, có nói bóng gió đến việc chạy chữa cho siêu đại bàng.
    Hiện nay, BN vẫn chưa đủ 1:1 khi chạy thường xuyên. BN có tỷ số tái sinh 0,8-0,9 khi dùng uran không pluton dưới dạng gốm oxide, MOX 50 đạt 1. Nếu chuyển sang gốm carbide, nitride thì tỷ số này tăng lên 1-1,2. Còn nếu dùng toàn pluton thì lên 1,4. Gốm carbide và nitride đã được dùng từ lâu trên cả thanh điều khiển và nhiên liệu, qua đó, đánh giá và hoàn thiện. BOR-60 hiện vẫn dang chạy thử nitride các loại, trước đó, các lò chì của Lira class đã dùng gốm carbide và nitride. Sang năm 2011, thì nitride bắn đầu được dùng rộng rãi , trước tiên là trong các BN, còn carbide hình như chỉ còn sáng giá trong thanh điều khiển. Vừa nhỏ, an toàn, thay đảo lâu hợp tầu chiến, Lira class cũng có tỷ số tái sinh lõi 1:1 và thực chất chỉ mất nhiên liệu 2 lần đầu (do mật độ công suất lớn, bã nhiều, phải ủ rất lâu mới tái chế được).
    ADE là lò có thể đạt tỷ số tái sinh 1:1, cũng như Candu, Magnox, UNGG (bản nhái Magnox ). Nhưng khi đó chúng phát điện yếu, không kinh tế.
    Như vậy, hiện nay BN đắt. Nhưng nếu dùng BN, thì chả cần lo lắng gì trong 1 ngàn năm tới. Hồi này Mèo sang âu yếm Vịt nhiều, ta sang đấy ta xin một chút trong số nửa triệu tấn DU-0,25%, 2 ngàn tấn đi, làm vài chục con công chở về, đủ đốt Ninh Thuận 1 trong 1 ngàn năm.
    Thế thì bao lâu nữa thế giới phải dùng BN, không lâu đâu, 1/8 tuổi thọ cái Ninh Thuận, khi nó vừa nhóm lần đầu, thì cũng là lúc mặt trời nhiên liệu lặn xuống. Chính vì thế mà phong trào đội mồ sông lại Gen III mới tự nguyện tắt đài. Thế nhuwnng, có hai con cho dại là Nam Cao Ly và CPR Tầu vẫn rầm trời rầm đất lao vào cái ngõ cụt 10 năm của Mỹ Pháp thập niên 197x.
    Vì thế, dù có tiền nuôi ngu dân tham nhũng, dù không sợ mối hàn nứt phun phóng xạ....thì vẫn phải mua VVER để qua đó ve vãn cái BN, rồi lại dùng cái BN ve vãn cái BREST. Chu trình này phải được bước 2 BN trước 2025, không còn lâu la gì.
    Nhìn chung về nhiên liệu Ninh Thuận như thế, cho dù ta có mỏ uran tốt, thì vẫn phải nhập khẩu. Ta có một số mỏ uran nhưng đều nhỏ, lẻ. Một số khoáng uran đã bị hoang phí phá hoại khi khai thác titan và vàng mà không tận thu thêm uran trong đó. Một số nữa thì được cả cường hào ác bá địa phương bán lậu, lẫn các bác sư sỹ thiến bán "xạ hiếm". Đất hiếm cũng là một thành phần quan trọng của công nghiệp hạt nhân.
    Phần đá cát kết và xi măng calci nằm sâu dưới đất chưa khảo sát kỹ có thể cho hy vọng đủ nhiên lieuj uran, nhưng vẫn chỉ là theo các hợp đồng trao đổi mà Nga hay làm, tức là bảo vệ vốn đầu tư và nguồn uran của nó, nó bắt người ta phải đầu tư lại và bán lại quặng ở dạng có thể. Điều này là cần thiết và nhiều khi là bắt buộc với một nước xuất khẩu kỹ thuật lớn bậc đầu quả đất. Thật ra, trừ dầu khí, thì các hàng hoá Nga bán dược chủ yếu là kỹ thuật lõi của kỹ thuật cao, thu hồi vốn chậm, không có nền tài chính nào cõng được. Ví dụ, cùng thành lập với Ninh Thuận là GazpromViet đã phải ký hợp đồng đi khai hoang Yakutia rồi. Ấn Độ Trung Quốc đều phải cung cấp lại quăng, hợp đồng khai mỏ, hay là uran tinh chế dổi lấy nhiên liệu.
    Cát kết là hy vọng uran lớn nhất của nhà Vịt, mặt này thì Gấu, Ấn Độ thạo đào đãi. Nếu là mỏ sâu Gấu lại càng cạnh tranh. Nếu là xi măng Calci thì Pháp thạo, càng nghèo hàm lượng, Pháp mẹ ghẻ ta càng cạnh tranh. Nếu dưới 0,01% thì bà Đầm Già rất được việc. Cả trong nhà Gấu, một mỏ ở Yakutia mà mẹ ghẻ ta cũng thắng thầu vì thế. Đổi lại, mẹ ghẻ ta nhường nhin đôi phần để tháng trước, Gấu khai mỏ Namibia. Thật ra, với sức tieu thụ của Ninh Thuận thì Gấu chưa phải động não, vì nó rất thuận lợi trong việc tranh giành quyền khai thác những khai trường tốt nhất quả đất ở thiên đường quặng uran là Canada.
    Một chú nữa cũng thạo đào mỏ là Úc. Nhưng chú này chỉ ăn tấm ăn món to thôi, loại vỉa còi xương không bó nó bê máy vào ra.
    Đến bao h khủng hoảng nhiên liệu hạt nhân do bùng phát lò nước nhẹ nén sẽ đến
    http://ttvnol.com/forum/quansu/1100497/trang-93.ttvn#16450292
    Tốc độ khai thác bùng nổ và đạt đỉnh vào năm 2020, đúng thời điểm các lò nước nhẹ nén bùng phát khánh thành (cùng với Ninh Thuận), và chỉ đến 2025 thì quặng cạn. làm gì đây ? đánh nhau tranh nhau uran chứ.
    http://en.rian.ru/russia/20100609/159358869.html
    Đấy là nói thế giới, còn Mèo Pháp thì cạn mấy chục niên rồi.
    Như vậy, vừa mới ra đời, Ninh Thuận đã đứng trước nguy cơ cạn nhiên liệu và sau khi hoạt động 5 năm, rất có thể nó đứng nhìn nửa triệu tấn DU nhà Mèo mà khóc cùng các lò Mèo. Các bạn đã biết tại sao Mèo ghét đứa nào xây hột nhơn thế, giống Mèo sa mạc còn nhớ tiếng mẹ đẻ những biến dị mõm sủa dữ tợn thế.
    Chính vì thế, việc không mua được VVER để đi con đường VVER-BN-BREST chỉ có thể là biểu hiện rằng, tiền đút lót rất hiệu quả. Mà tiền đút lót bao h cũng trích ra để nuôi ngu dân, có các cỗ máy ngu dân mới đông cử tri liệt não, mới sủa át tiếng đút lót đi được.
    Ở đây mô tả việc thiếu hụt nhiên liệu vì đại hoạ bùng phát nước nhẹ nén trước 2030, công suất tăng 77% trong khi đó sản xuất nhiên liệu tăng 44%. Ở đây cũng nói đến việc, hiện nay tốc độ xây dựng lò Nga vươn lên dẫn đầu thế giới
    http://www.rustocks.com/put.phtml/aepc_122809.pdf
    Một vài hình ảnh vè công ty sản xuất nhiên liệu, người nga đang nhấn mạnh sản phẩm TVS-KVADRAT, là bộ nhiên liệu cho lò Tây.
    http://www.tvel.ru/common/img/uploaded/files/TVEL-MAIN_FACTS-eng.pdf
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 16:53 ngày 10/06/2010

Chia sẻ trang này