1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Công nghiệp Quốc phòng Vn ?

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi great_sephiroth, 30/10/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. matkinhbu

    matkinhbu Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    1.602
    Đã được thích:
    716
    câu đầu tiên của bác ấy đã là đùa rồi mà bác, chả lẽ lại nuôi hổ vì không biết nuôi mèo [:D]

    lúc đầu coi em cũng nghĩ y như bác.

    sau đó em lại nghĩ giống bác này :-bd:-bd
  2. Founding_Father

    Founding_Father Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/11/2011
    Bài viết:
    847
    Đã được thích:
    0
    Em cũng nghĩ vậy, nhà ta cưỡng chế toàn vụ to, phải sắm những thứ này mới tuơng xứng :D (ý em là đồ Mỹ thì chống bạo động tốt, vì bên xứ Mỹ cũng hay biểu tình, vd như phản chiến dẫn đến Mỹ cút khỏi VN đó) :P
  3. m-k

    m-k Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2012
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    10
    Em thấy bài này trên Tiền Phong cọp về cho các bác coi . Có trùng mod xóa giúp . Trong bài bác Trà có đề cao 2 yếu tố :
    1. Lòng dân
    2 . Phát triển công nghệ quốc phòng .

    Có đoạn em thấy bác ấy nói sao giống bài của bác tướng nào ở QK mấy em không nhớ cũng đại để là không dùng quân đội để trấn áp dân .

    Biên giới vững, đất nước sẽ ổn định

    TP - Đại tướng Phạm Văn Trà, nguyên UV Bộ Chính trị, nguyên Bộ trưởng Bộ Quốc phòng đã dành cho PV Tiền Phong gần 2 giờ đồng hồ chia sẻ những suy nghĩ của ông về ngày thống nhất, về quân đội và người lính trong thời bình.

    [​IMG]
    Đại tướng Phạm Văn Trà Ảnh: P.V . Bờ có mạnh thì đảo mới vững
    Mỗi năm đến ngày 30- 4, điều Đại tướng nghĩ đến đầu tiên là gì?
    Tôi nhớ đến những đồng đội và những người dân đã nuôi sống mình. Từ năm 1963 tôi đã vào Nam, sống là nhờ dân nuôi. Dân vĩ đại lắm.
    Lực lượng Quân khu 9 của chúng tôi không được trực tiếp vào giải phóng Sài Gòn, mà chủ yếu dưới Quân khu với nhiệm vụ ngăn chặn không cho địch về miền Tây Nam Bộ cố thủ.
    Chúng tôi ở xen kẽ, sát đồn địch. Miền Tây Nam Bộ không có dân thì bộ đội không chiến đấu được. Chúng tôi sống chiến đấu được là nhờ dân. Chiến thắng của chúng ta, cụ thể là trung đoàn chúng tôi là nhờ có dân. Quân đội và mỗi người chiến sỹ phải thương dân, giúp nhân dân.
    Đại tướng cho rằng điều quan trọng nhất để bảo vệ Tổ quốc là lòng dân, vậy làm sao để phát huy được tinh thần dân tộc, lòng yêu nước trong thời bình?
    Điều hệ trọng nhất là chính sách của nhà nước. Chính sách phải lo cho người nghèo, lo cho nông dân. Ông Putin, sau khi lên tổng thống, chính sách trước hết là lo cho người nghèo, cựu chiến binh. Cán bộ nhà nước phải là những người tận tụy giúp dân, lo cho dân. Tôi lo bây giờ không ít cán bộ quan liêu, hạch sách dân.
    Nội trị là quan trọng lắm. Nếu chính quyền chưa thuận, còn ấm ức nơi dân thì chỉ cần sơ suất một chút là hàng nghìn người dân phản ứng.
    Trước đây, thời thực dân Pháp, người dân sống quá khổ cực, có lúc đến cỏ không có mà ăn. Người dân không thể chịu đựng được nữa nên chỉ cần Đảng phát động là sống chết phải giành lấy chính quyền, sẵn sàng ra đi hy sinh vì đất nước. Lớp trẻ bây giờ khác, điều kiện tốt hơn rồi, không hình dung được những khó khăn.
    Vậy làm sao phát huy được tinh thần của tuổi trẻ trong xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, thưa Đại tướng?
    Tôi quay lại là, cần chính sách cho tốt đối với người nghèo. Gia đình được quan tâm thì người lính sẽ an tâm. Muốn bảo vệ tổ quốc, hải đảo thì trước hết phải lo cho hậu phương. Hậu phương, gia đình có no đủ thì mới động viên con cháu sẵn sàng hy sinh. Bờ có mạnh thì đảo mới vững. Nếu bờ không mạnh, gia đình khó khăn, thì làm sao người lính yên tâm chiến đấu.
    Phải lo cho vùng miền núi, biên giới ổn định. Cuối cùng dân vẫn là gốc, không có dân là không làm gì được đâu. Hồi tôi làm Tư lệnh Quân khu, những điểm nóng là tôi trực tiếp xuống. Như vụ việc tại Cẩm Giàng, Hải Hưng, hai làng đánh nhau, Bí thư tỉnh ủy yêu cầu Tỉnh đội đưa một tiểu đoàn xuống.
    Tỉnh đội trưởng lên báo cáo, tôi bảo không được. Đây là dân chứ có phải địch đâu, không thể huy động quân đội được. Tôi lên gặp Bí thư tỉnh ủy, đồng chí Bí thư hỏi, sao chính quyền yêu cầu quân đội không chấp hành, tôi bảo không, quân đội chỉ đi đánh giặc, dân không phải là đối tượng. Quân khu, Tỉnh đội không chấp hành được bởi muốn huy động quân đội phải báo cáo Bộ Tổng Tham mưu.
    Tôi trực tiếp đi xe xuống làng đó, đến gần 2 km người dân đánh kẻng báo động, tôi cứ chạy xe vào giữa làng. 30 phút sau có một ông lão đến, mời tôi vào hỏi chuyện. Ông già cho biết, mình là Bí thư chi bộ suốt từ thời kỳ chống Mỹ, mới nghỉ, cái sai ở đây là sai của chính quyền trong chia ruộng đất.
    Chính sách không thống nhất nên hai làng ganh nhau, đánh nhau. Sau đó, tôi cho 100 bộ đội không đeo súng, quân hàm cùng công an vào vận động chỉ hai ngày là giải quyết yên ổn. Tôi đúc kết, nguyên nhân do cán bộ quan liêu, như mới đây nhất vụ việc tại Tiên Lãng, Hải Phòng cũng là quan liêu, không xuống với dân.
    Quân đội mất lòng dân là mất hết, không còn gì nữa. Tôi luôn nói với anh Thanh (Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh-PV), làm gì thì làm quân đội phải giữ niềm tin trong dân. Dân mà mất niềm tin là mất hết, không còn gì.
    Trong thời bình, ranh giới giữa tiêu cực và tích cực đan xen nhau, che giấu rất tinh vi. Đã là sỹ quan quân đội phải tuyệt đối trung thành với đất nước, bất kể trong tình huống nào, thì mới giữ được đất nước, giữ được Đảng.
    Người dân giữ biên giới là cách bảo vệ tốt nhất
    Trong chiến tranh người chiến sỹ cầm súng chiến đấu bảo vệ Tổ quốc, còn trong thời bình, theo Đại tướng, đâu là khó khăn, thách thức của Quân đội nhân dân Việt Nam?
    So sánh chiến tranh giải phóng với chiến tranh bảo vệ Tổ quốc thì cách đánh hoàn toàn khác nhau. Nếu bây giờ mang cách đánh của chiến tranh giải phóng ra áp dụng với chiến tranh bảo vệ Tổ quốc là không phù hợp.
    Quan điểm của tôi, sau khi hòa bình, Bộ Quốc phòng phải hết sức chú ý đến biên giới. Biên giới ổn thì đất liền ổn. Thường bạo loạn, bất ổn đều từ biên giới vào, như ở một số nước Bắc Phi vừa qua. Vua chúa ngày xưa gả con gái cho tù trưởng vùng biên ải để giữ biên giới. Các cụ ngày xưa đã nhận thấy biên giới quan trọng như thế nào, bây giờ cũng phải vậy.
    Ở Việt Nam hay bất cứ nước nào, thời bình mà không quan tâm đến biên giới thì không được. Phải lo cho dân yên tâm bảo vệ biên giới. Khi còn là Tư lệnh Quân khu 3, tôi đi thấy dân Trung Quốc ở sát biên giới, trong khi ta khu vực vành đai biên giới quản lý rất chặt chẽ.
    Tôi bảo không được, biên giới phải có dân mới vững chắc được, chứ mình lực lượng biên phòng làm sao chắc được. Khi đó, ở Quân khu 3, mất một cái cột mốc. Lực lượng, kể cả Biên phòng đi tìm không được. Khi hỏi một cụ già người dân tộc sống gần khu vực mới biết thực ra cột mốc tụt xuống suối. Tôi hỏi tại sao cụ biết. Cụ trả lời, từ Pháp, mỗi gia đình được giao quản lý 2 mốc, mất thì báo cho quan huyện biết. Để thấy, cho dân giữ biên giới là tốt nhất. Hai bên biên giới, có cái hay là dân quan hệ rất chặt.
    Sau chiến tranh biên giới, tôi lên Thất Khê, Cao Bằng, hỏi tại sao dân không biết thông tin. Họ trả lời, thực ra có người nhà bên kia thông báo nên đã biết trước nửa tháng nhưng báo cán bộ xã thì cán bộ không nghe, nói là gây hoang mang. Do vậy, việc đưa dân sống lên giữ biên giới là cách bảo vệ tốt nhất.
    Trong nội địa thì có công an, quân đội thì phải lo biên giới, hải đảo. Giữ cho chắc phên dậu thì đất nước sẽ ổn định. Đi cùng với đó là chính sách quan tâm đến người nghèo. Ta sợ nhất là chính sách không lo cho người nghèo.
    Như vậy, sức mạnh lớn nhất là huy động toàn dân bảo vệ Tổ quốc, thưa Đại tướng?
    Đúng vậy! Bởi muốn đất nước vững không chỉ có quân đội mạnh. Quân đội mạnh đến như Liên Xô nhưng chính quyền không vì dân vẫn mất chế độ.
    Trong nền quốc phòng toàn dân, thứ nhất là phải xây dựng Đảng thật mạnh, Đảng được lòng dân, có chính sách cho dân.
    Thứ hai, chính quyền phải vì dân.
    Thứ ba, kinh tế phải phát triển, mọi người dân được hưởng từ thành quả phát triển đó.
    Thứ tư, giáo dục quốc phòng, truyền thống yêu nước. Thứ năm, xây dựng lực lượng vũ trang.
    Thứ sáu, xây dựng công nghiệp quốc phòng, tiềm lực quốc phòng.
    Thứ bảy, xây dựng công trình phòng thủ.
    Chứ nếu cứ xác định quân đội mạnh chưa chắc đã mạnh. Bởi, Đảng, chính quyền mà yếu, mất lòng dân thì sẽ mất tất cả.
    Quan điểm của tôi, không chỉ có đầu tư vũ khí mạnh, bởi đầu tư cho quân đội cần nguồn lực rất lớn. Nếu các nguồn lực thu hút vào quốc phòng mà dân đói là nguy hiểm.
    Tôi suy nghĩ, Liên Xô mất còn vì chạy đua vũ trang với Mỹ, trong khi dân mất niềm tin. Trong thời bình này, không có cái gì bằng Đảng mạnh, dân mạnh, kinh tế mạnh, quân đội mạnh. Đây là kế sách giữ nước tốt nhất, không có gì hơn được.
    Vậy theo Đại tướng với điều kiện của Việt Nam thì đầu tư cho quốc phòng như thế nào?
    Theo tôi phải xây dựng công nghiệp quốc phòng để hiện đại hóa quân đội. Nếu không sản xuất được phải đi mua thì không bao giờ đủ tiền. Đầu tư cho công nghiệp quốc phòng mới là đầu tư chiều sâu, đầu tư chính.
    Không có gì đắt bằng công nghệ quốc phòng, một quả tên lửa có bao nhiêu sắt, thép đâu mà tới 2 triệu USD, máy bay Su-27 tới 30 triệu USD.?Phải chủ động sản xuất thì mới có tiềm lực. Ngoài tiềm lực của dân thì phải có nền công nghiệp quốc phòng mạnh thì đất nước mới mạnh được.
    Ngoài ra, công nghiệp quốc phòng cũng chi phối, hỗ trợ công nghiệp khác trong nước, giúp phát triển kinh tế.
    Thưa Đại tướng, ngoài đối nội, thì trong đối ngoại, quốc phòng cũng giúp giải quyết nhiều tình thế khó khi chúng ta quan hệ với nhiều nước lớn?
    Thực tế, những nước nhỏ thường bị các nước lớn chi phối. Cho nên, cần phải học ông cha ta, phải giữ cho được độc lập tự chủ. Nếu nghiêng chính sách đối ngoại về một phía là đất nước lập tức không ổn định, do vậy phải cân bằng, khôn khéo. Các cụ ta, đánh rồi còn đi sứ nhưng giữ được biên giới.
    Xin cám ơn Đại tướng!
  4. nhoccongsan

    nhoccongsan Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/03/2007
    Bài viết:
    1.551
    Đã được thích:
    101
    MGL xài còn chả tốt hơn hay sao mà phải sx mới M-79 đi làm việc này, lý do ko hợp lý [r24)]
  5. terminaterx300

    terminaterx300 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    2.245
    Đã được thích:
    1
    thế bạn thấy nước nào dùng multiple phóng lựu bắn đạn hay không, nó sẽ rất phản cảm [:P]

    bắn tường viên một, tháo ra nạp viên khác vào sẽ đẹp hơn khi lên TV =))
  6. nhoccongsan

    nhoccongsan Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/03/2007
    Bài viết:
    1.551
    Đã được thích:
    101
    Nếu cậu đùa thì thôi :-ss. Còn nếu nói thật thì :-"

    1/ Sx dây chuyền chỉ để dùng mục đích dẹp bạo động quá hoang phí
    2/ Muốn ví dụ ? Israel đấy, đó là tớ mới nhớ mỗi nó (vì thằng này hay đi dẹp nên tranh ảnh nhiều).
    3/ Đẹp với ko đẹp, dân nó ùa đến nạp đạn ko kịp nó táng Kotex vào đầu chứ ở đó mà đòi lên TV :))
  7. tvm303

    tvm303 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/08/2005
    Bài viết:
    1.973
    Đã được thích:
    6
    Tuy rằng khẩu MGL hơn khẩu 1 nòng dạng M79 nhiều nhưng nếu so sánh gọn và nhẹ sợ M79 có ưu thế hơn, ngoài gia còn ưu thế về giá cả nữa, trang bị hàng loạt đỡ xót cái ruột hơn. Nhưng phải thừa nhận khẩu MGL cầm tay khi giao chiến nó rất chi là bá đạo vì nó có thể chụp lên đầu mục tiêu đến vài quả trong thời gian rất ngắn hoặc giả như nó bắn phá tan tành chỗ ẩn nấp của địch, điều mà M79 phải làm với vài lần lên đạn.
  8. hoangkeo5

    hoangkeo5 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/07/2009
    Bài viết:
    2.057
    Đã được thích:
    2
    Vấn đề là tại sao các bác trên Bộ cứ thích duy trì phóng lựu cỡ 30ly vs 40ly nhỉ sao ko quy về một chuẩn 40ly luôn cho dễ mua đạn, bảo quản, sản xuất ? :))
  9. tvm303

    tvm303 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/08/2005
    Bài viết:
    1.973
    Đã được thích:
    6
    Thực ra họ hàng nhà đạn phóng lựu nó cũng nhiêu khê bác ạ. Như dòng PL Liên thanh thì hầu như là đạn riêng, ví dụ ông Ngố chơi 30mm còn ông Mỹ tuy chơi 40mm nhưng mà là 40x53mm), đạn phóng lựu xách tay lại khá giống nhau khi cả 2 phe đều là 40mm nhưng một đằng là đạn ko vỏ, một đằng là 40x46mm có vỏ. Như vậy, hiện nay nhà ta đang chơi liên thanh thì 30mm mà cầm tay thì lại dùng 40x46mm có vỏ. Lưu ý là 40x46 và 40x53 ko lắp lẫn cho nhau được.
  10. quangvu.cnsth

    quangvu.cnsth Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2012
    Bài viết:
    404
    Đã được thích:
    0
    Theo em nghĩ thì dùng khẩu MGl liên thanh tăng cường hỏa lực cho bộ binh nhiều hơn, không cần phải một tiểu đội một khẩu( quá sang[:D] ) thì một trung đội 1 khẩu như vậy thì hỏa lực bộ binh tăng lên đáng kể, còn vấn đề cỡ đạn thì nhà mình cố gắng theo một tiêu chuẩn nào đó thích hợp cho công tác báo quản, sản xuất và trong chiến đấu nữa, nhưng có lẽ trong thời gian lâu, M79 chúng ta vẫn còn nhìu tuy chúng không tương thích với MGL nhưng không thể loại bỏ chúng để theo tiêu chuẩn của MGl được thành ra giờ chúng ta phải duy trì nhiễu cỡ đạn như hiện nay.=((

Chia sẻ trang này