Cửa sổ tâm hồn Cây, Lá và Gió Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó? đầu tiên hãy yêu người đó trước đã... Cây Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ 1 cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có 1 người tôi rất mến, rất mến nhưng lại ko có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài,không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường. Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó? Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói ?o cứ tự nhiên? trước khi chạy đi.Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ ?và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn 1 tiếng Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn ko phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy. Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một ngừời con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài. Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy? Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó, nó nói ?o lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại? Lá Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm.Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu? chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình ko thể có ?" Sự ghanh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi.Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được. Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh cấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình? Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. 3 năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thỏang, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm. Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi 1 tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi,anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn?cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại. Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại?? Gió Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khỏang 1 tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy. Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi ?oTrái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu? ?oKhông phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây? Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi. Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy ?o em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết vậy?, cô ấy nói ?o Đầu của em đau lắm? ?ohả?? ?ođầu em đau lắm? cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng?.và từ hôm đó?chúng tôi là một cặp . Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?...
Đó là một ngày đi làm bình thường như bao ngày khác. Anh ngồi đọc mấy xấp tài liệu vừa in từ máy ra , lâu lâu lơ đãng gõ mấy ngón tay vào bàn phím vi tính. Công việc của anh chẳng mấy thú vị nhưng đó là một công việc để Anh kiếm đủ tiền trang trải cho sinh hoạt , mua nhà riêng và đặc biệt là có thể sống cho một cuộcđời Anh muốn. Đúng , đó là một công việc , nhưng chán kinh khủng. Anh vừa sửa xong một chương trình máy tính bị nhiễm virus và đang cho chạy thử lại chương trình. Anh thầm nghĩ nếu chương trình chạy suôn sẻ, Anh sẽ nghỉ tay một chút. Có lẽ Anh sẽ đi pha một tách cà phê ở tầng dưới hoặc chuồn xuống căn tin dưới đường mua một vài cái bánh ngọt lên ăn. Anh nhấn nút cho chạy chương trình , máy báo một ít lỗi nhưng Anh lờ đi, vẫn cho máy chạy tiếp đến khi mẫu lệnh " Hoàn toàn thành công" xuất hiện trên máy. Mấy lỗi nhỏ sẽ sửa sau, Anh lầm bầm. Đi pha cà phê uống thôi, Anh nhủ thầm và đứng dậy, đóng xấp tài liệu và màn hính máy, Anh nhanh chân bước xuống tầng dưới nơi có đặt máy pha ca phê mới. Xuống lầu thì hơi xa hơn chỗ Anh ngồi một chút nhưng cà phê ở đây uống ngon hơn. Đang loay hoay thò tay vào túi kiếm mấy đồng xu lẻ cho vào máy pha cà phê, Anh vô ý đụng cái rầm vào một dáng người đang lui cui hứng cà phê từ máy. Anh lí nhí mấy câu xin lỗi khi thấy người phụ nữ ngước mắt lên nhìn Anh tỏ vẻ giận dữ vì cà phê văng toé lên cả người cô. Anh lại lí nhí xin lỗi , trong đầu tự hỏi sao mình chưa gặp cô này bao giờ. Anh nghĩ Anh biết mặt hết tất cả các nữ nhân viên xinh đẹp ở đây vì dù gì Anh cũng còn độc thân và những bữa tiệc Giáng Sinh ở văn phòng là cơ hội tốt để bắt đầu một mối quan hệ. Anh hay nghe mọi người ở văn phòng nói thế chứ bản thân Anh thấy mấy bữa tiệc đó dạo gần đây cũng nhạt nhẽo dần. Anh rót đầy ly cà phê, trở lại chỗ làm việc cũng vừa lúc nhận ra đã đến giờ ăn trưa. Anh ngồi vào bàn dọn dẹp lại đống tài liệu, mọi người trong phòng đã tản xuống căn tin ăn trưa. Anh nhấp một ngụm cà phê và ngồi dán mắt vào máy vi tính. Anh nhấp chuột vào mạng , Anh thích tranh thủ vào mạng chat vào giờ ăn trưa hơn là vừa ăn trưa vừa tán gẫu với các đồng nghiệp ở căn tin. Anh vào diễn đàn trò chuyện trên mạng như thường lệ với nick name Chàng Mắt Xanh. Có vài người thường chat với Anh qua mạng cũng đang ở đó , có cả nam lẫn nữ. Một tên mới xuất hiện, Thiên Thần Giấu Mặt . Đây là lần đầu tiên cô xuất hiện trên diễn đàn này nên cũng như những người khác , anh gõ vào dòng chào cô. Khi chat với cô , Anh có cảm giác rất lạ nhưng Anh vột gạt qua một bên, cho rằng đó chỉ là cảm giác đầu tiên khi gặp người mới thôi. Như thường lệ, Anh cũng hỏi vài câu xã giao và tìm hiểu sơ sơ về gu của người bạn chat mới . Cô chạc tuổi Anh và cũng khá hóm hỉnh. Anh gõ máy chat liên tục cho đến khi đến khi nghe tiếng mọi người lục tục kéo về phòng làm việc. Mấy ngày sau đó, mỗi khi lên mạng là Anh chat với Thiên Thần Giấu Mặt nhiều nhất . Anh được biết cô sống ở cùng thành phố với Anh nhưng không biết chính xác ở khu nào. Cô ta có vẻ lưỡng lự không muốn cho anh biết chỗ ở chính xác. Rồi mấy tháng trôi qua , mùa Giáng Sinh thoắt cái lại đến. Văn phòng Anh rộn rịp chuẩn bị tiệc Giáng Sinh cho nhân viên. Anh kể cho Thiên Thần Giấu Mặt nghe bữa tiệc sắp tới bên văn phòng Anh , Anh nói chắc Anh chỉ ghé qua cho có mặt một chút nhưng không chắc sẽ phải ở lại trong bao lâu. Thiên Thần Giấu Mặt nói chỗ cô làm việc cũng tổ chức tiệc vào ngày đó, chắc cô cũng chỉ ghé qua cho có mặt. Có mấy lần Anh sắp xếp hẹn gặp mặt Thiên Thần Giấu Mặt nhưng cô cứ lần lừa , viện cớ rằng cô rất ngại gặp mặt những người bạn trò chuyện trên mạng. Càng trò chuyện , họ càng thân thiết và hiểu nhau hơn , người này đều biết rõ người kia thích cái gì và ngược lại. Vào đêm tiệc Giáng Sinh , Anh cũng đến. Không khí khá vui , nhạc xập xình và mọi người dìu nhau ra nhảy coi vui vẻ xôm tụ. Anh định bụng sẽ chuồn về vào khoảng giữa buổi tiệc nhưng mấy ly bia và tiếng nhạc xập xình kéo chân Anh ở lại lúc nào cũng không hay. Buổi tối càng thêm thú vị khi Anh bất ngờ chạm mặt cô gái Anh gặp ở chỗ pha cà phê cáh đó mấy tháng , và lần đầu tiên Anh nhận ra cô gái trông khá xinh. Có chút men bia và lâng lâng trong không khí Giáng Sinh vui v3, Anh lấy hết can đảm tiến đến chỗ cô gái bắt chuyện. Cô nói chuyện rất có duyên và quyến rũ . Ngay lập tức họ nói chuyện hút lấy nhau như thế cả hai đã quen nhau lâu lắm rồi . Cô làm ở phòng phục vụ khách hàng ở tầng dưới. Họ tán gẫu , ôm nhau khiêu vũ và khi bản nhạc cuối cùng trỗi lên trước khi tiệc tàn , Anh hôn cô say đắm trong điệu nhảy. Tim Anh đập thình thịch như tiếng trống chầu. Anh đưa cô về nhà , hôn cô lần cuối khi chào giã biệt. Tay họ chẳng muốn rời nhau nhưng cô lại từ chối khi Anh mời cô đi uống cà phê lần gặp tới . Cô cười to " Lần trước uống cà phê Anh làm đổ hết lên người em , Anh không nhớ sao ? " Vừa cười cô vừa hôn Anh lần nữa và nhanh chóng biến về phía cửa nhà trước khi Anh kịp phản ứng trả lời. Anh lái xe về nhà, không lý giải nổi cảm xúc của mình. Anh có cảm giác lạ lắm , chưa bao giờ Anh có cảm giác này. Anh lúng túng không biết làm gì Anh cần phải tâm sự với một ai đó. À phải rồi Anh sẽ tâm sự với Thiên Thần Giấu Mặt . Sáng hôm sau là Thứ Bảy, Anh dậy, ăn sáng xong là ngồi vào máy, lên mạng kiểm tra thư. Vừa vào mạng Anh đã thấy nhấp nháy báo có thư mới . Thư của Thiên Thần Giấu Mặt. Ngay khi gặp cô trên mạng , Anh đã nhận biết được sự hào hứng của cô . Cũng giống như Anh, cô kể cô gặp được một người trong bữa tiệc tối hôm trước . Cô huyên thuyên kể về người đó , Anh ta lịch sự và dễ thương như thế nào , Anh dí dỏm ra sao và cảm giác của cô khi Anh hôn cô lần đầu tiên. Tự nhiên Anh cảm thấy hơi ganh tị , nhưng cũng thông cảm vì Anh cũng đang xao xuyến với người Anh gặp tối hôm qua mà. Anh kể cho Thiên Thần Giấu Mặt nghe chuyện Anh gặp cô gái ngày hôm qua, không giấu giếm chuyện tim Anh suýt ngừng đập khi gặp lại cô ấy. Thiên Thần hẹn Anh tối lên mạng trò chuyện tiếp. Nguyên ngày hôm đó đầu óc Anh tràn đầy hình ảnh của cô gái gặp tại bữa tiệc. Anh có cảm giác thân thiết và thoải mái khi bắt chuyện với cô ta như thể hai người đã quen nhau từ lâu lắm rồi. Tối hôm đó Anh lại lên mạng gặp Thiên Thần Giấu Mặt , Anh chưa kịp mở đầu câu chuyện thì Thiên Thần đã thao thao bất tuyệt về người đàn ông cô gặp ngày hôm qua. Buổi nói chuyện cứ tiếp tục , cho đến khi Anh chợt cảm thấy có cái gì đó là lạ, cùng lúc đó Thiên Thần cũng ngưng gõ máy , không xuất hiện trên màn hình một hồi lâu . Anh giật mình , có cái gì đó trùng hợp ở đây, buổi tiệc Giáng Sinh , người mà họ gặp trong buổi tiệc , sao họ không nhận ra nhỉ ? Cô gởi Anh tin nhắn : " Có phải ? phải là Anh không ? Phải Anh không vậy ?" Im lặng , cô không biết phải nói thế nào , Anh cũng vậy . Tin nhắn xuất hiện trên màn hình lần nữa " Vui lòng gọi cho em" tiếp theo là số điện thoại của cô trên màn hình. Cô chưa bao giờ có ý định cho Anh số điện thoại của mình. Anh lập tức thoát ra khỏi mạng , với tay bấm số điện thoại. Một giọng nói nhỏ nhẹ trả lời. Tim Anh như muốn nhảy ra khỏi ***g ngực " Cô gái ở bữa tiệc phải không ?" . " Là Anh hả ? " cô run run trả lời " Đúng là Anh rồi " Anh không biết là cô vui hay buồn hay gì gì nữa. Anh không nghe cô nói gì nữa , chỉ nghe thấy tiếng nức nở nhỏ ở đầu dây. " Em chính là Thiên Thần Giấu Mặt đúng không ? đúng không em ? " Một tiếng cười nhẹ từ đầu dây : " Không phải ! " Cả hai cùng bật cười và cùng bật ra câu trả lời. Cuộc điện thoại kéo dài cả mấy tiếng sau đó, cả hai cũng không nhớ ra là họ đã nói gì sau đó. Họ hẹn gặp nhau vào tối hôm sau ở quán cà phê gần văn phòng, tán gẫu về bữa tiệc Giáng Sinh hôm nọ và bẽn lẽn nhớ lại những gì họ đã kể cho nhau nghe về người họ gặp tại buổi tiệc, không biết rằng chính là họ đang nói về nhau. Kể từ sau đó, mọi người trong văn phòng không hiểu sao cứ thấy hai người này nhìn nhau cười mỗi khi đụng mặt nhau trong văn phòng. Tin đồn râm ran cho đến khi mọi người chính thức nhận được thiệp đám cưới với tên của hai người : Chàng Mắt Xanh và Thiên Thần Giấu Mặt.
Các bác post tiếp đi những truyện tương tự đó Em thấy những truyện thế này rất tuyệt em sẽ đóng góp một số he he
Cảm ơn về câu chuyện mà mọi người đã gửi lên nhé. Câu nói hay lắm: "Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó, đầu tiên bạn phải yêu người đó trước đã..." Và lời nói mà mình nghĩ nhiều người phải suy nghĩ lại về những mối quan hệ của mình: "Lá rời cây là vì gió cuốn đi hay vì cây không giữ lá lại..."