1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cửa tùng đôi cánh gài

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Tv_ngay_nang_len, 24/10/2020.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    Hãy xem chi phí cho một gia đình có 1-2 con cơ bản ở thành phố/tháng

    1. Thuê giúp việc 6tr
    2. Tiền điện, nước, nét, truyền hình cáp, phí dịch vụ chung cư, đỗ xe 4tr
    3. Học phí mẫu giáo 7tr/1 cháu/1 tháng
    4. Chi phí ăn uống, tiêm phòng, bệnh tật,..: 10tr/tháng

    Tổng cơ bản: 27tr-34tr/tháng

    Để có được mức thu nhập vậy thì phải làm việc khá cực nhọc. Bởi vì đến cả bầu trời sao của thành phố cũng không thể nào mua nổi, nếu mua phải trả rất nhiều $

    Cuộc sống là một chuỗi dài tất bật mưu sinh. Người nghèo lo cái nghèo, người giàu lo cái giàu... Đến khi nhắm mắt xuôi tay, thứ mang theo chỉ là hai bàn tay trắng.....

    Cuộc sống có vẻ mệt mỏi quá nhỉ ?

    Càng sinh ra trong hoàn cảnh khá giả người ta càng áp lực, áp lực để không bị bỏ lại phía sau, áp lực để đuổi theo người phía trước,....

    Bạn có nguyện dành hết cả cuộc đời mình, để kiếm tiền và sống vô thức như mọi người xung quanh, hay là dừng lại một chút suy ngẫm thấu đáo xem mình muốn sống một cuộc đời như thế nào ?
  2. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    Bạch Thầy,

    Thầy đã rời xa con hơn 2 năm rồi. Con không còn Thầy và gia đình tâm linh bên con nữa. Con cũng không còn bạn bè. Gia đình huyết thống cũng thật mờ nhạt. Nên có lẽ con là một người hoàn toàn đơn độc trong cuộc đời này. Tất cả mọi điều trên cuộc đời này đến với con sau này, đều phải tự mình đối diện và vượt qua.

    Bạch Thầy,

    Thầy có thấy con ủy mị không ?

    Mấy hôm nay con mới có thời gian cho chính mình. Không còn quay cuồng với công việc nữa. Nên con xem một bộ phim truyền hình dài tập. Và rồi con cảm thấy thế giới quan của họ khác xa với thế giới quan của con quá. Con tự tò mò về thế giới quan và các vấn đề khổ đau mà những người xung quanh con đang gặp phải

    Con rất muốn hỏi họ suy nghĩ thật của họ về cuộc đời này. Nghe những lời thật lòng khi họ khó khăn khổ đau. Nhưng con nghĩ hình như ai cũng phải đeo một tấm mặt nạ, và hẳn là sẽ không ai sẵn lòng chia sẻ với con, nếu có thì nhân sinh quan khác nhau vậy sao con hiểu nổi ....


    Con là một người đã thức tỉnh. Một người giác ngộ một phần nào....

    Hẳn rồi nên sự tử tế, tế nhị của con không hẳn người khác có. Họ cũng không thể nào cùng một tầng thứ giống con

    Ai có thể giống với một người. Dù bản thân trở thành vô sản, chỉ có 3 bộ quần áo và một bộ bát, ngủ ở đâu cũng được....

    Ai có thể sống vô vi như vậy đây. Con đã sống như vậy và rất hạnh phúc. Nên có gì với con là lớn lao và được mất.

    Năm nay con về quê ăn tết, dù công việc trước đó thật vất vả và căng thẳng nhưng con về khá sớm, vì con nghĩ bố mẹ con chẳng còn bên con dài lâu. Không còn nhiều lần nên con cố gắng có mặt....

    Con mới hiểu thực ra con trong gia đình con nhạt nhòa biết bao nhiêu. Dù có đưa bao nhiêu $ hay mua bao nhiêu thứ.... bố mẹ tuyệt đối sẽ không biết con thích ăn món gì hoặc đi chợ mua thêm một món gì đó chỉ để nấu cho con một bữa ngon trong một dịp hiếm hoi.... Ngày bình thường ăn cơm văn phòng đã là sang chảnh, về quê ăn tết còn đói hơn..... Con tự mua, con tự nấu nhưng vì gia đình không ai ăn nên chính thế...

    Sự thật là con nhạt nhòa và không ai bận tâm cả.

    Tết với con mệt lắm vì luôn ăn, luôn nấu, dọn dẹp, mua sắm,... còn không thích tết.... con cảm thấy suy cho cùng mình cũng chỉ là osin hơi cao cấp mà thôi.


    Con bị nhiễm lạnh mà. Chiều 30 tết vì không để ai lo lắng, con đi tìm 1 tiệm thuốc dưới cái mưa rét cắt da cắt thịt 12 độ C. Còn bắt buộc phải tìm được tiệm thuốc và mua ít thuốc dự phòng bởi vì con đang sốt và con thì không được phép ốm. Vì con ốm thì ai làm đây ????


    Giờ viết ra con thấy nước mắt mình rơi, thì ra không phải là mình không đau lòng, chính là có....

    Đúng rồi, con luôn bị thua thiệt nữa.... con cảm thấy hình như như vậy là không ổn. Mình tỉnh thức, mình tử tế, mình tốt bụng nhưng vậy đâu có nghĩa mình là đồ rẻ tiền để nta lợi dụng. Mình không phải là tấm giẻ lau và phương án dự phòng...

    Sau này con sẽ bớt kỳ vọng vào sự tử tế của mọi người. Vì họ không cần thế và cũng không cần thương con nữa. Vì tần sóng và cách sống của con đã khác họ rồi không phải sao ?
  3. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    Hôm nay lướt qua toktok con thấy một vị trí thức phát biểu rằng

    Ngồi thiền sẽ khiến người ta điên loạn, ngồi thiền không phát sinh trí tuệ, ngồi thiền không thể thành phật....

    Con chỉ nghe một xíu thôi và con thấy quan điểm đó giống quan điểm người thân của con quá, thưa Thầy. Dù họ đã từng được đảnh lễ Thầy

    Những người như con tôn trọng quyền tự do ý chí và không can thiệp vào đâu. Chỉ là đó là quan điểm của một người chỉ trên bề mặt tư duy, luôn chạy ra bên ngoài. Thế giới bên ngoài thực ra trong tâm trí cho chính ta tạo ra, mỗi người sẽ thấy thế giới cách xa hoàn toàn với thực tại, vì thế giới đó từ những gì nghe thấy nếm ngửi và những trải nghiệm người đó trải qua....

    Vậy nên muốn biết về thế giới đích thực phải quay vào bên trong để chứng kiến được cách tâm trí tạo dựng thế giới và nhân sinh quan. Từ đó vượt thoát các trói buộc tường ngăn do các khái niệm, sự phóng đại và quan điểm gây ra. Khi đó mới cảm thấy được sự mênh mông tĩnh lặng và sâu sắc của chính mình....

    Có nhiều điều tưởng là sai chỉ là do ta chưa chạm được đến nó...
  4. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    Bạch Thầy,

    Khi con còn Thầy, con thấy mình bình an và bớt sân si hơn. Lúc ấy con có thể đi thiền hành thật lâu khi tâm con sân si giận hờn. Con thấy hoa sen nở trong hồ, hương ngọc lan, hương hoa mộc, hương lộc vừng nở thơm rực vào buổi sáng hay buổi chiều muộn... con nghe hát và con hát, con quỳ xuống mỗi ngày tạ ơn đất mẹ vì đã cho con được sống....

    Bạch Thầy,

    Giờ con lại thấy mình hơi nhàn rỗi mà con lại chẳng buồn làm bất cứ gì để thay đổi nó cả.

    Bạch Thầy,

    Trước đây con là người vô thần và con thấy hãnh diện. Nhưng từ lâu lắm rồi con đã có Thầy...

    Chúa Giê su là một người với mức độ tiến hóa ở cấp độ 8, Đức phật ở cấp độ 10. Còn con thì chỉ đang trong hình thái của cấp độ 3. Thế mà trước đây cứ nghĩ mình chỉ cần cố mấy năm là thành cấp độ 10 :). Có lúc cũng nghĩ là Đức Phật Di Lặc đức Phật tương lai không phải chỉ vài trăm vài nghìn năm nữa sẽ đản sinh ư. Lúc ấy xin hãy làm đệ tử của đấng ấy. Nhưng sau mới biết người cũng phải hơn 5 triệu năm nữa mới đến.

    Từ cấp độ 3 đến cấp độ 10 chắc hẳn không phải chỉ cần tin suông thôi là được...

    Cuộc sống như con sóng xô bên này, bên kia. Mọi thứ như quả lắc lắc bên này lắc bên kia... làm sao thành thánh nhân đc đây... mà ép mình làm thánh nhân
  5. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    Nhiều khi con thấy nhiều người thời nay thật bệnh hoạn, suy ngẫm mà vẫn không hiểu rõ nguồn cơn...

    Ở ngoài đời họ kỳ thị người thuộc cộng đồng LGBT, nếu gặp một chàng trai LGBT họ sẽ có những suy nghĩ phán xét kiểu, Ồ, thì ra người đó là Gay... họ tò mò, tọc mạch, đôi chút ghê tởm...

    Nhưng trong thế giới ảo, từ nhu cầu nhục dục của bản thân họ lại thích xem những bộ phim BL, sau khi xem những bộ phim đó họ ghép đôi diễn viên với nhau ( dù diễn dở hay diễn đạt, dù ăn ý hay không). Kể cả nhiều lần diễn viên cố gắng nói với họ đó chỉ là một vai diễn, diễn viên đã thoát vai từ lâu, mà công chúng vẫn còn gắn chặt vào bắt họ diễn cả vai diễn ấy ngoài đời thực. Nếu các bạn ở bên nhau, cp có tư bản chống lưng thì tôi yêu các bạn, còn không thì bye bye xé

    Thực ra thứ ta đang đuổi theo là thứ ta đang muốn. Khi người ta cố nói với chúng ta sự thật, chúng ta chỉ nguyện tin vào thứ mình muốn mà thôi....

    Tôi yêu đương với ai, có đẹp đẽ đến bao nhiêu vốn chỉ là chuyện của 2 người 2 đương sự. Gặp gỡ chia xa vốn bình thường nhưng khi chúng ta nguyện tin cùng chống lưng của tư bản. Chúng ta ép 2 người phải bên nhau, vẽ nên những hồi ức không thực có....

    Con thấy họ thật ấu trĩ và buồn cười...

    Kể cả bản thân con, khi con tan vỡ mối tình , con chỉ việc chữa lành chính mình và bước tiếp, có khi một hai năm sau chẳng nhớ nỗi quá khứ và cảm xúc của mình rồi, ngoài sự lạnh nhạt

    Vậy mà giờ có một núi người lại suốt ngày lôi những thứ cũ kỉ mục nát đó ra để tiếc nuối. Chúng ta đang sống trong thì hiện tại mà !!!

    Hồi trước con thích DBSk lắm, con thích vì giữa họ có tình bạn thật là dễ mến, nếu một người xông pha giữa đời mà bên cạnh mình có tận 4,5 người luôn giúp đỡ và thấu hiểu thì hẳn là tuyệt lắm. Nên con thích họ ngoài âm nhạc thì có thể ngưỡng mộ thứ mà con ao ước và nâng niu chăng.

    Rồi một thời gian, tất cả bước sang lứa tuổi 20,... họ đứng trước lựa chọn con đường nhân sinh của mình, có người thích sự tự do, có người lại cảm thấy đủ với sự chăm sóc của công ty quản lý...mỗi người một vấn đề, một hoàn cảnh,... và họ tách nhau ra. Khi họ tách nhau ra, không ai chấp nhận họ cả. Vì sự không chấp nhận đó, nó trở thành vết sẹo sâu trong đời họ. Vì quá khứ mãi mãi trở thành điều hối tiếc trong cuộc đời mỗi họ...

    Nhưng mà khi đứng trước sự lựa chọn, ai có thể có lựa chọn thập toàn thập mỹ. Lúc nào chẳng có chút gì không vẹn toàn.... như câu xin lỗi anh rất tốt nhưng mà em rất tiếc....

    Thời gian dần trôi, họ không còn gắn kết nữa, từ bạn bè thủa thiếu thời họ trở thành đồng nghiệp, mỗi người đi một con đường, người lên thiên đường, kẻ xuống địa ngục...

    Suy cho cùng không thể vì thích ai đó mà bắt họ sống theo hình mẫu ta muốn đâu. Thứ ta thích ở họ vốn là nhu yếu nào đó mà ta đang thiếu...
    --- Gộp bài viết: 24/04/2024, Bài cũ từ: 24/04/2024 ---
    Kỳ lạ nhỉ, sao lại đau lòng vì một CP không thật ?

    Người trong cuộc còn chưa xác minh rõ ràng.... mà cái gì không rõ ràng thì người ta mới thích phỏng đoán dàn dựng nhé. Còn ai rõ ràng rồi còn chẳng thèm ship.

    Người đời thật lạ, thích 2 chàng trai thẳng diễn vai bê đê giữa đời, còn trai bê đê giữa đời lại là thứ gì đó....hơi hốt hoảng....

    Cần gì phải đau lòng chứ, vì mộng ước tan vỡ hay sao ?

    Trương Quốc Vinh bên người yêu đồng giới của mình bao năm, cuối cùng người đó không thể nào giúp anh ấy vượt qua trầm cảm ( mà có lẽ chính đó là lí do anh ấy trầm cảm), nếu cuộc tình ấy đẹp thế, cuộc đời đang đẹp thế, anh ấy việc gì phải nhảy từ tầng lầu cao xuống chết không đẹp mắt thế ? Mà người đời sau cứ nhắc mãi không nguôi.

    Nam giới thời nay cảm thấy quá áp lực khi phải sống cùng một người phụ nữ, nên họ chọn lựa bên nhau, cũng là một kiểu tránh né. Trong tiềm thức họ đã chọn. Dù chọn thế nào, vẫn luôn có được và mất...
  6. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    Con người và văn hóa các nơi trên thế giới ( theo cảm nhận cá nhân)

    1. Người Tây Âu như Đức... sống đơn giản, giản dị, đề cao sự độc lập, tự do ý chí. Người dân thích cuộc sống yên ả, bình lặng và không xô bồ

    2. Người Hàn Quốc. Trước đây họ là một dân tộc rất thích trữ tình và lãng mạn. Hình mẫu tiêu chuẩn do các nhà tư bản Chaebol định hình, rất thích câu chuyện lọ lem hoàng tử....

    Sau này, do sự phân cực và biến đổi chính trị từ nền chính trị thù địch, các đảng cầm quyền luôn tìm cách bôi xấu nhau nên làm xã hội trở thành hỗn loạn. Nhân sinh trở nên lưỡng cực và biến dạng. Quyền lực, tiền tài, sắc đẹp là tiêu chuẩn của xã hội.

    3. Người Nhật. Kỹ tính, tinh tế, tự lập nhưng văn hóa trung trinh trc nay chỉ có một dòng họ Thiên Hoàng, tinh thần samurai võ sĩ đạo,... đã bào mòn tinh thần của những người trẻ lẫn người già. Họ giả tạo, giả vờ chăm chỉ, giả vờ thân thiện,... một xã hội tinh tế từng cái nhỏ nhất nhưng mãi vẫn suy thoái do sự trung thành giả tạo có thể khiến nta mất động lực sáng tạo....

    4. Người Trung Quốc. Một đảng cộng 1 một người lãnh đạo giỏi tập trung được toàn bộ sức lực phát triển đất nước. Trước thì ban hành chế độ đạo đức, mỗi công dân có điểm đạo đức, khi ra đường phạm lỗi giao thông trừ điểm đạo đức, ăn cắp vặt phát hiện trừ điểm đạo đức,....điểm đạo đức thấp cơ bản ko ngóc đầu dậy nổi. Nên nta ít làm ra việc như vi phạm giao thông, .... dân số đông, áp lực cạnh tranh lớn, khắp nơi chỉ cần giỏi, mạnh dạn, dám xông pha,.... là có thể khởi nghiệp được. Nên người giàu rất nhiều. Đất nước rất thịnh vượng. Coi như thời kỳ thịnh vượng nhất trong mấy trăm năm qua...
    5. Việt nam, người Việt dễ tính, Không có con mắt nhìn xa, vô kỷ luật,... cuộc sống nhiều khi khá xô bồ, khá hỗn loạn nhưng nhiều khi khá nhiệt huyết và vui vẻ. Ko áp lực lắm vì ko có nhà thành phố thì về quê đào ao thả cá. Mức độ hạnh phúc khá ổn áp....

    6. Thái lan. Đất nước theo phật giáo mà tôn trọng tự do ý chí vs bản chất tự nhiên, hợp thức hóa mại dâm, chuyển giới,... đất nước người dân theo đạo phật nên có ngũ giới, tự giữ được bản tâm....

    ....
  7. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    Bạch Thầy,

    Nay con xem bộ phim Tòa Án Vị Trẻ Thành Niên. Nước mắt con rớt thật nhiều. Bộ phim nói về vấn đề của xã hội Hàn Quốc mà lòng con thấy buồn quá

    Bạch thầy,

    Thầy đã đi qua bao nhiêu quốc gia, lắng nghe bao nhiêu câu chuyện, giúp đỡ cho bao nhiêu cuộc đời, tha thứ cho bao nhiêu lỗi lầm....

    Bạch Thầy,

    Những người như con buông bỏ thật dễ dàng. Con cho rằng khi thật sự có vấn đề nào đó khó khăn xảy ra, tất cả mọi người trong gia đình hãy ngồi lại nói chuyện chân thành với nhau để chấp nhận nhau...

    Thành thật và rồi hãy quyết định. Bất kỳ khó khăn gì đi chăng nữa, buông bỏ luôn là điều dễ dàng nhất. Cứ thừa nhận và buông bỏ nó có khó khăn gì đâu.... còn đã từng có tài sản, có công việc, .... sau đó con chẳng còn gì nữa ngoài mỗi tháng tiền túi 200k, vài bộ quần áo và một cái bình bát... kể cả khi không có bất kỳ gì thì cuộc sống vẫn có thể trôi qua rất đẹp đẽ, có lời kinh, có hoa ngọc lan, hoa sen, hoa lộc vừng, hoa quỳnh, hoa mộc... vướng vít khắp nơi, con có thể ngồi thiền, đi thiền hành, trồng rau, may quần áo, nấu cơm, ăn cơm, hát ca, vẽ vời, sáng tác thơ, sáng tác nhạc, làm bạn, được lắng nghe, được yêu thương và yêu thương, biết cho đi và nhận lại, con biết tập mười động tác chánh niệm, yoga, biết tập thái cực quyền, biết võ thiếu lâm....

    Dù con không có bất cứ gì, cuộc đời con thật tươi đẹp....

    Rồi khi con buông bỏ chúng, con quay lại đời sống thường nhật, bắt đầu với chỉ ba bộ quần áo,... rồi công việc,....

    Bạch thầy,

    Trước đây công việc, công danh, thành công hay sự chấp nhận của mọi người xung quanh với con rất quan trọng, còn bây giờ con chẳng bận tâm. Con chỉ bận tâm bản thân con cảm thấy thế nào mà thôi....

    Con may mắn vì còn không phải đặt mình trong hoàn cảnh khó khăn. Cuộc đời không xô đẩy bắt con phải làm trái với điều con muốn....

    Bạch thầy,

    Con thấy con người thời nay họ thích nói về công bằng và họ đòi công bằng tuyệt đối. Để cho một đứa trẻ lớp 12 chỉ vì nhỡ lấy được đề thi bị nhỡ cuộc đời.... với những người như con có lẽ bao dung hơn chăng, con sẽ không cần công bằng tuyệt đối vì con biết cuộc đời này vĩnh viễn không có thứ công bằng đó. Còn lẽ phải hay công lý ư, để nhân quả nghiệp báo tự làm việc của nó. Công việc của con là học các bài học từ cuộc đời chứ không phải là làm thẩm phán để phán xét người khác. Dù con cũng đôi khi cảm thấy chán ghét người nào đó vì thói quen và nhân sinh quan của họ....


    Bạch thầy,

    Một xã hội đòi hỏi và làm như có sự công bằng tuyệt đối như hàn quốc thực ra lại là xã hội thiếu điều đó nhiều nhất. Ở Việt nam đúng ra dễ chịu hơn. Khi người ta nhân từ và bao dung hơn.

    ....

    Con xót xa cho những đứa trẻ sinh ra thiếu thốn tình yêu thương, tiền bạc,... nhưng mà này, nếu như chúng ta không đặt trọng tâm quá nhiều vào thứ mà chúng ta thiếu, mà đặt trọng tâm vào những gì chúng ta đang có, thì cuộc đời chẳng phải tươi đẹp hơn sao....

    Có bao người trong chúng ta đều có những khổ đau, tổn thương,.... có em bé tổn thương trong quá khứ,

    Ta có thể tự chữa lành cho chính mình bằng cách buông bớt những suy nghĩ phóng đại và tiêu cực....

    Khó khăn nào cố gắng rồi sẽ vượt qua,
  8. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    20 năm trước diễn đàn Ttvol lớn bao nhiêu. Thật mừng vì qua 20 năm ttvnol vẫn có người duy trì

    Bạch Thầy,

    Con đc raise lương ở cty mới tăng 50%. Lại nhận thêm 2 jobs ở bên tư vấn cho đỡ buồn. Khối lượng công việc ko nhiều mà nhận nhiều xèng nên con thấy ngại. Có lúc kiềm nén để ko bảo họ ko cần phải trả như thế

    Con người mâu thuẫn thật. Nếu thấy ngại thì tử tế làm việc tốt hơn là đc rồi

    Nay thời tiết thay đổi. Đau người quá.
  9. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    Trời nóng quá con không ngủ được....

    Có lẽ con trốn chạy và chưa đủ thành thật với chính mình....

    Con cảm thấy một cuộc sống bình yên, hàng ngày dậy lúc 3h45 đi ngồi thiền, tập thể dục, quét sân, ăn cơm, công khóa... cũng không có gì là tệ cả. Nếu có thể sống mãi thế con thấy sống cuộc đời vậy cũng không tệ, thong dong tự do tự tại...

    Bạch Thầy, chỉ là tại vì con tốt nghiệp trường KTQD, làm hơn 6 năm kiểm toán và 5 năm tài chính trước khi làm đệ tử của Thầy, nên con có bao nhiêu lạc quẻ....

    Con cơ bản không biết tụng kinh và sử dụng pháp khí dù con có ở trong đó bao lâu. Lần đầu tiên cúng ngọ chỉ có con vs sc chị, cả 2 đã phải phì cười đến không nổi vì giọng tụng kinh của cả 2. Học bao nhiêu buổi linh khánh chuông mõ con vẫn kém như vậy.... có lẽ ko thực sự kém vì khi con để tâm con làm khá tốt nhưng sau đó thì nó vẫn xập xì vì con chưa từng thấy nó quan trọng với sự thực tập và tu tập....

    Ở Việt Nam con chẳng thể nào làm nổi một thầy tu đi giúp đời nếu con còn chẳng biết gõ mõ. Ko ai tưởng tượng được một thầy tu ko biết sử dụng mõ....Người đã ở dưới xem concert của TVXQ ở Hàn Quốc, xem Xiah Junsu ở Thái Lan, xem JYJ ở Sài gòn làm sao hiểu được mõ khánh linh thật sự có ý nghĩ gì....

    Con khiêm cung quá, nên quá khiêm nhường, sống âm thầm và lặng lẽ, con chỉ muốn sống hết mình và thực tập cho tốt, làm tốt công việc của mình mà thôi.... nhưng mà cuộc sống đông người thực không dễ dàng.... đa phần nhiều người là chị/ anh của con đều chưa tốt nghiệp phổ thông... con không chê họ kém mà họ chê con buồn cười, họ không thực sự hiểu điều con nói, những người tốt nghiệp tốt một chút trường đại học thì lại quá tự mãn và hay thể hiện, con không biết làm sao cân bằng giữa họ. Vì những người đó rất ít người từng thành công hay thành tựu gì lớn mà lại luôn thể hiện ra mình ở tầng chóp vũ trụ. Con khiêm cung với họ nhưng nhiều khi sự bướng bỉnh trong con khiến con không phục họ.....

    Thầy biết không, những kẻ ngu dốt luôn thích làm thầy người khác, luôn thích dạy kẻ khác....

    Con không biết mình có phiến diện không, nhưng có nhiều ngày con không rõ mình sẽ tiếp thu được gì. Nhiều người nói không hay nhưng thân giáo với đạo đức của họ thực khiến con hâm mộ... nhưng những người vậy thì lại thường bị đùa cợt và chê cười. Ai thích một kẻ trung thực thật thà đến ngây ngô khờ dài... mà kẻ đắc đạo lại ngây thơ và thật thà như trẻ thơ....

    Con không biết lối đi của mình. Không biết mình đi vào lối tốt hay lối xấu.... còn không hiểu được qua nhiều năm tu tập, con sẽ bớt tham sân si hay lại có nhiều hơn.....trí tuệ con sẽ rộng lớn hơn, tâm con sẽ từ bi hơn hay lại thấy lòng mình nhỏ hẹp lại....

    Thật ra thì giờ lúc nhìn lại có nhiều tổn thương và nhận thức sai lầm đã được chữa lành, nhưng có vài hạt giống sinh ra.... như là con sẽ không mong cầu vào bất kỳ sự tử tế của bất kỳ ai với mình....

    Có lẽ con bùi ngùi không nỡ. Nhưng rời đi cũng là một lựa chọn khá tốt...

    Giờ con sống cũng bình an, tránh xa tất cả những chộn rộn xô bồ của xã hội... mặc dù không còn phong phú như trước, ích kỷ hơn trước, nhưng vẫn tự do tự tại....
  10. Tv_ngay_nang_len

    Tv_ngay_nang_len Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2013
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    27
    Bạch Thầy,

    Con đang làm cho 5 công ty. 1 công ty con làm dịch vụ HR tính lương cuối tháng remote. 1 công ty chỉ cần báo cáo quý và năm. Còn 3 công ty thì làm all hết. May mắn 3 công ty nước ngoài nên giờ giấc thoải mái, mọi thứ thoải mái, chỉ cần đúng quy định, đúng deadline, con thích làm gì ra sao ko ai hỏi tới.

    Nay con làm HR cho 1 công ty Việt Nam, tính lương cỡ 130 người. Vì con nhận bàn giao từ người cũ và người đó có xác nhận với con chính sách của cty là không. Sau khi bạn nghỉ gửi bảng lương đi bạn confirm, bạn lại nói rằng chính sách công ty không có nhưng luật quy định trả trợ cấp thôi việc cho thời gian thử việc. Con từ chối trả lời mà nói bạn hãy hỏi người quản lý về công ty. Con chỉ là dịch vụ tính toán dựa trên chính sách đã có sẵn. Trong hợp đồng cũng không quy định phạm vi công việc này, nếu có phát sinh thì phải deal lại hợp đồng có trả phí thì con mới làm.

    Con trả lời vậy chính nhằm né tránh xử lý cho bạn kia. Lúc bạn được thuê ở vị trí cán bộ c&b bạn không đề xuất cho cty, đến lúc bạn nghỉ bạn email nói công ty nên tuân theo luật này nọ, với vai trò làm dịch vụ,...con cảm thấy khó xử mà phải lé mắt mà nhìn.....cách con người ta làm người....

    Con làm người không hề khôn ngoan và rất thẳng thắn. Có khi người ta nhét tiền vào mà con cảm thấy không đủ thoải mái còn từ chối chứ....nói gì theo lí lẽ người đời, nên nhiều khi con thấy cách xa nhau vài vạn dặm....

    Đúng là mong bản thân may mắn để có thể tiếp tục ở 3 cty cũ. Ko cần giàu có, chỉ cần ko trở thành gánh nặng của bất kỳ ai, một đời an yên....

Chia sẻ trang này