1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cùng đọc và suy ngẫm - Mỗi ngày một câu chuyện ...

Chủ đề trong 'Hải Phòng' bởi ha_kennic, 01/10/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    Một Câu Chuyện Đẹp ​

    Đây là một câu chuyện mà Mẹ Teresa kể lại trước khi Mẹ đi vào thế giới vĩnh hằng.
    Khi tôi đảm nhận một người từ hè phố, họ đói, tôi cho họ bánh mì. Nhưng một người đang cảm thấy chán nản, cô đơn, mặc cảm, lại là người muốn bước ra hè phố. Đó là một người thiếu nghị lực. Nghèo về tinh thần là điều khó khăn hơn để vượt qua những nghịch cảnh của cuộc đời. Có thể những người nghèo không có của cải, nhưng họ lại thấy cuộc đời đầy thú vị và ấm áp biết bao.
    Một buổi tối nọ tôi ra ngoài và đón nhận bốn người ăn xin, một trong số họ đang trong tình trạng nguy kịch. Tôi báo với người cùng đi là hãy chăm sóc ba người kia, còn tôi sẽ mang người đó về nhà, đặt lên giường, nhưng mắt người đó nhắm nghiền, tuy vậy nụ cười vẫn trên môi, nắm lấy bàn tay tôi và cô ta thốt lên ?ocảm ơn?, sau đó nhắm mắt và ra đi vĩnh viễn.
    Tôi không thể làm gì hơn nhưng tự hỏi lòng mình: ?oTôi sẽ nói gì nếu tôi trong tình trạng giống cô ta??. Và tôi cũng tự trả lời rất đơn giản: ?oTôi sẽ phải cố gắng làm mọi cách để mọi người chú ý đến mình và cho tôi ăn, tôi sẽ nói tôi lạnh, đau đớn??.
    Nhưng cô ta đã cho tôi thấy nhiều hơn nữa, đó là tình yêu, sự cảm kích của mình. Cô ta chết với nụ cười sung sướng.
    Sau đó có lần tôi đón nhận một người đàn ông từ một ống cống, nửa người của anh ta đã bị ruồi nhặng phá hoại. Sau khi mang anh ta về nhà, anh ta chỉ nói: ?oTôi đã sống như một con thú và tôi sắp chết như một thiên thần, đã được yêu mến và chăm sóc?, sau đó anh chết vẫn với một nụ cười trên môi.
    Điều đó quả thật tuyệt vời,
    anh ta đã không đổ lỗi cho hoàn cảnh, bất cứ ai hay so sánh với điều gì. Như một thiên thần ?" giàu có về lòng thương, tình nhân ái ngay cả khi nghèo khổ về của cải.

    ? Cuộc sống như một cơ may,
    hãy nắm lấy nó
    ? Cuộc sống thì rất đẹp,
    hãy chiêm ngưỡng nó
    ? Cuộc sống như một giấc mơ,
    hãy đón nhận nó
    ? Cuộc sống như một thử thách,
    hãy đáp ứng nó
    ? Cuộc sống như một trò chơi,
    hãy chơi với nó
    ? Cuộc sống như một gia tài,
    hãy giữ gìn nó
    ? Cuộc sống như một tình yêu,
    hãy thưởng thức nó
    ? Cuộc sống như một nỗi buồn,
    hãy vượt qua nó
    ? Cuộc sống như một lời hứa,
    hãy cố thực hiện
    ? Cuộc sống như một sự bí ẩn,
    hãy khám phá nó
    ? Cuộc sống như một sự phiêu lưu,
    hãy can đảm lên
    ? Cuộc sống như một bài ca,
    hãy reo hò cùng với nó
    ? Và cuộc sống thì vô cùng tuyệt vời,
    đừng bao giờ phá hủy nó


  2. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    Tình Thương Không Lời ​

    Cha tôi dường như không biết thể hiện tình yêu thương của mình. Cả gia đình tôi sống vui vẻ và thoải mái, tất cả cũng là nhờ mẹ tôi. Hàng ngày cha cứ sáng sớm đi làm, chiều tối về nhà. Thế nhưng sau khi nghe mẹ tôi kể về những tội mà chúng tôi đã phạm phải trong ngày thì cha lại không ngớt lời rầy la chúng tôi. Có lần tôi ăn trộm một cây kẹo ở cửa tiệm nhỏ đầu phố. Cha biết chuyện và nhất định bắt tôi đem trả. Không những thế cha còn bắt tôi đến quét dọn cửa tiệm để chuộc lại lỗi lầm. Lần ấy duy chỉ có mẹ hiểu bởi dù sao tôi cũng chỉ là đứa trẻ mà thôi.
    Tôi chơi bóng sơ ý gãy chân. Trên đường đến bệnh viện, người ôm tôi vào lòng là mẹ, cha dừng xe hơi của ông trước cửa phòng cấp cứu, nhưng người bảo vệ yêu cầu ông đậu xe nơi khác vì chỗ đó chỉ dành cho những xe cấp cứu đỗ mà thôi. Cha nghe xong liền nổi giận: thế ông tưởng xe của chúng tôi là xe gì? Xe du lịch chắc?!
    Trong những buổi tiệc mừng sinh nhật của tôi, cha chẳng giống một người cha chung với tôi chút nào. Cha chỉ mải lo thổi bong bóng, bày bàn tiệc hoặc làm những việc phục vụ vặt vãnh. Vẫn là mẹ cắm nến lên bánh kem và đưa đến cho tôi thổi. Xem những album ảnh, bạn bè thường hỏi: cha bạn ở đâu vậy? Chỉ có trời mới hiểu nổi, vì lúc nào cha cũng là người cầm máy chụp hình. Còn mẹ và tôi thì luôn cười tươi như hoa và ảnh chụp dĩ nhiên là vô số. Tôi còn nhớ có lần mẹ tôi nhờ cha tôi dạy tôi tập đi xe đạp. Tôi xin cha hãy khoan buông tay ra, nhưng cha tôi nói, đã đến lúc cha không nên vịn xe cho tôi nữa. Và thế là cha buông tay. Tôi té xuống đất, mẹ vội chạy lại đỡ tôi dậy, còn cha thì khoát tay bảo mẹ tránh ra. Lúc đó tôi rất giận, và nhất định phải chứng tỏ cho cha thấy tôi cũng không cần sự giúp đỡ. Nghĩ vậy tôi lập tức gắng leo lại lên xe và chạy một mình cho cha xem. Lúc ấy cha chỉ đứng yên và nở một nụ cười. Tôi vào đại học, tất cả thư từ đều do mẹ viết cho tôi. Cha chỉ gửi tiền ăn học và duy nhất một bức thư ngắn trong vòng bốn năm trời, nội dung chỉ vẻn vẹn vài dòng về chuyện tôi rời khỏi nhà đi học xa nên chẳng còn ai đá bóng trên thảm cỏ trước nhà nữa khiến thảm cỏ của cha ngày một tươi tốt. Mỗi lần tôi gọi điện về nhà, cha dường như đều rất muốn nói chuyện với tôi nhưng cuối cùng ông lại nói: cha gọi mẹ lại nghe điện nhé! Thế rồi tôi cũng kết hôn, lại vẫn là mẹ khóc, cha chỉ sụt sịt mũi vài cái rồi bước ngay ra khỏi phòng.
    Từ bé đến lớn, cha chỉ thường nói với tôi những điều như: con đi đâu đấy? Mấy giờ về ? xe còn đủ xăng không? Không, không được đi?.
    Cha hoàn toàn không biết thể hiện tình yêu thương của mình. Trừ phi? trừ phi? phải chăng cha đã thể hiện rất nhiều nhưng tôi lại vô tình không cảm nhận được tình thương yêu bao la đó?
  3. pham_tu

    pham_tu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/06/2006
    Bài viết:
    2.973
    Đã được thích:
    0
    Lời nói muộn màng
    Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong 1 đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong 1 ngày cuối tuần mát mẻ....
    - Chán thật đấy_Linh nói. Ước em có 1 người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui...
    - Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản
    Cả hai im lặng một lúc lâu
    - Này! Em có 1 ý kiến, hãy chơi 1 trò chơi đi!_Linh nói
    - Trò chơi gì cơ???
    - Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao??
    - .....Đ..được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng ko có kế hoạch gì cả_Việt trả lời
    - Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào??
    - Em nghĩ sao về 1 bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem 1 bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu...
    - Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu
    Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên ko có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang ng iu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ.
    Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh......
    Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung 1 cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau
    Ngày thứ sáu, cả hai leo lên 1 ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước....
    Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó..
    ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua 1 ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có 1 bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai:"các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà
    Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng
    Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có 1 ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm
    1h23
    - Em khát quá_Linh nói
    - Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào??
    - Mua cho em 1 chai nước khoáng đi
    1h45
    Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh:
    - Này em, vừa rồi ở ngoài kia có 1 người bị oto đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh ko nhầm thì đó là bạn của em
    Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến 1 chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ
    11h51 trưa
    Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra.
    - Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được 1 lá thư trong túi áo của anh ấy.
    Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có 1 cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc
    Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là 1 cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là ko được nghĩ đến gì khác ngoài 1 trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em 1 điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh. anh yêu em!!!
    [​IMG]
    11h58
    Việt à..._Linh bật khóc_....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng ko..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh ko thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh...
    Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!
    u?c thankiemvdk s?a vo 15:40 ngy 07/02/2007
  4. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    lâu lắm ko có bài viết sưu tầm nhỉ?
  5. cau_tac_nhan

    cau_tac_nhan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/12/2006
    Bài viết:
    392
    Đã được thích:
    0
    À Vậy kô có bài nhưng cũng Nghiêm cấm sang box " mỗi ngày một cấu chuyên copy ....chứ bác Khôi ! ........... chuyện của bác hay lắm nhưng sao thấy ....." quen quen " ....liệu có phải trích dẫn bản quyền không ! ac ec
  6. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    chú em đừng ăn nói kiểu giọng như vậy ...lần sau đọc hay xem bất kỳ 1 bài viết nào chú lên đọc kĩ và xem rõ rồi hãng soi mói nha , chú có đọc kĩ từng câu từng chữ ngay từ trang 1 ...thâm chí ngay bài viết trên chú thôi đấy ...anh có nói anh "ăn cắt" à ..
    Khỏi cần phải nhắc anh cái kiểu đá đểu đấy nha ..lần sau anh xoá bài đi đấy ..
    Bản quyền gì nhỉ? trong khi anh chả biết tác giả là ai? thế lên anh đã phải dùng đến 2 chữ "sưu tầm" ( có vẻ như 2 từ này chú chưa hiểu thì phải? có cần anh giải thích rõ ko? )
    Được thankiemvdk sửa chữa / chuyển vào 19:28 ngày 08/03/2007
  7. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    Thư của Thượng Đế gởi cho Phụ Nữ ​

    Ta cho phép người đàn ông say giấc để anh ta không quấy rầy sự sáng tạo và để ta có thể kiên trì hoàn thiện vẻ ngoài của ngươi?
    Từ một mảnh xương, ta tạo ra ngươi. Ta chọn phần xương sườn - dùng bảo vệ cuộc đời người đàn ông, bảo vệ trái tim và lá phổi của anh ta, phần xương nâng đỡ anh ta- đúng nghĩa với điều ngươi phải làm. Ta tạo hình ra ngươi, một cách hòan hảo và xinh đẹp. đặc điểm của ngươi là một cái xương sườn, mạnh mẽ lẫn yếu đuối mỏng manh. Ngươi phải bảo vệ phần mỏng manh nguyên thủy nhất trong người đàn ông- đó là trái tim của anh ta. Trái tim là trung tâm của người đàn ông, lá phổi cho anh ta hơi thở.
    Khung xương sườn sẽ bị gãy trước khi trái tim bị hủy họai. Ngươi phải nâng đỡ đàn ông như khung xương sườn nâng đỡ cơ thể. Ngươi không đuợc lấy từ chân- phần ở dưới của anh ta, cũng không được lấy ra từ đầu- phần trên của anh ta. Nhưng ngươi được lấy ra từ bên cạnh để ngươi luôn kề bên và sát cánh với anh ta.
    Ngươi là thiên thần hòan hảo của ta, cô gái nhỏ xinh đẹp ạ! Ngươi sẽ trở thành người phụ nữ lộng lẫy thông minh. Ta nhìn thấy đức hạnh chứa đầy tim ngươi. Đôi mắt ngươi đẹp, đội môi của ngươi sẽ đáng yêu làm sao khi ngươi thổi những lời nguyện cầu. Đôi tay ngươi sẽ thật thanh nhã để nâng đỡ anh ta. Ngưoi rất đặc biệt bởi ngươi là phần mở rộng của ta. Đàn ông tượng trưng cho vẻ ngòai của ta , đàn bà tượng trưng cho cảm xúc của ta. Cả hai tượng trưng cho thượng đế.
    Vì thế, người đàn ông hãy cư xử tốt với người phụ nữ. Yêu cô ấy, tôn trọng cô ấy bởi cô ấy rất mỏng manh. Làm tổn thương cô ấy, anh làm tổn thương ta. Làm đau đớn cô ấy chính là anh đang hủy họai trái tim mình.
    Còn người đàn bà, hãy khiêm nhường cho anh ấy thấy quyền năng của cảm xúc ta đã cho ngươi. Trong sự điềm đạm nhã nhặn, hãy chứng tỏ sức mạnh của ngươi. Trong tình yêu, hãy cho người đàn ông biết ngươi là chiếc xương sườn bảo vệ phần bên trong của anh ta.

    (.ST)
  8. romaboyvn

    romaboyvn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/03/2002
    Bài viết:
    489
    Đã được thích:
    0
    truyện ngắn 100 chữ ( thể loại đang thịnh hành )
    cứ đọc và ngẫm !

    Chuyện của nội
    Nhận vé máy bay, cả nhà mừng tíu tít... Dường như nội cũng mừng lắm. Nội vào ra, hết sờ cái cột sửa thân bầu, lại bứt mấy đọt mồng tơi nấu canh. Con cháu cười nội lẩm cẩm...
    Từ ngày lên máy bay cho đến khi đinh cư nơi trời Tây, nội luôn săm soi một gói giấy, vẻ quí lắm. Chiều đông ảm đạm nội ra đi, tay vẫn nắm chặt cái gói nhỏ. Bố nhẹ nhàng gỡ ra, một cục đất màu nâu rơi xuống, vỡ tan...
    (Nguyễn Quốc Việt)
  9. romaboyvn

    romaboyvn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/03/2002
    Bài viết:
    489
    Đã được thích:
    0
    NGÀY SINH NHẬT ĐẦU TIÊN VÀ CUỐI CÙNG
    DIỆU AN
    Chưa đến ngày sinh nhật, còn đến khoảng hai, ba tháng, vợ đã lo nghĩ đến sinh nhật của chồng, con. Rồi chồng lo sinh nhật của vợ con, và con lo ngày mừng tuổi cho ba mẹ. Duy chỉ một người, không ai lo đến - ông nội già yếu. Và cho đến một ngày - ngày ông nội mất.
    Chồng hỏi vợ: Sinh nhật ông ngày nào?
    Vợ hỏi lại chồng: Ngày nào là ngày sinh của ông?
    Con cái hỏi cha mẹ: Ông sinh ngày tháng nào?
    Vậy là cả con, dâu, cháu, chắt phải đi tìm ngày sinh cha ông trong chứng minh nhân dân đề làm bia mộ cho ông...
    Đó là ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng của ông !!!
  10. pham_tu

    pham_tu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/06/2006
    Bài viết:
    2.973
    Đã được thích:
    0
    -ằ Liỏằu Thuỏằ'c Cho TrĂi Tim ô-
    Khi cĂnh cỏằĐa hỏĂnh phúc 'ang 'óng lỏĂi , mỏằTt cĂnh cỏằĐa khĂc mỏằY ra , nhặng ta thặỏằng nhơn quĂ lÂu vào cĂnh cỏằĐa 'ang 'óng mà không thỏƠy 'ặỏằÊc mỏằTt cĂi cỏằĐa khĂc 'anh mỏằY ra cho ta.
    Ta không biỏt ta có gơ 'ỏn khi ta 'Ănh mỏƠt và ta câng không biỏt ta thiỏu gơ cho 'ỏn khi nó 'ỏn.
    Đỏằông bao giỏằ nói lỏằi tỏĂm biỏằ?t nỏu bỏĂn còn muỏằ'n cỏằ' gỏng , 'ỏằông bao giỏằ bỏằ cuỏằTc nỏu bỏĂn vỏôn cỏÊm thỏƠy có thỏằf tiỏp tỏằƠc , 'ỏằông bao giỏằ nói không còn yêu nỏằa nỏu nặỏằ>c mỏt cỏằĐa ngặỏằi kia vỏôn có thỏằf giỏằ chÂn bỏĂn .
    Có nhỏằng 'iỏằu bỏĂn không bao giỏằ 'ặỏằÊc nghe tỏằô ngặỏằi mà bỏĂn muỏằ'n nghe , nhặng câng 'ỏằông giỏÊ 'iỏc khi mỏằTt ngặỏằi khĂc nói 'iỏằu 'ó vỏằ>i cỏÊ trĂi tim.
    Chỏằ? mỏƠt mỏằTt phút 'ỏằf quẵ ai 'ó , mỏằTt giỏằ 'ỏằf thưch ai 'ó , mỏằTt ngày 'ỏằf yêu ai 'ó , nhặng sỏẵ là cỏÊ 'ỏằi 'ỏằf bỏĂn quyên 'i mỏằTt ngặỏằi mà bỏĂn yêu.
    HÊy luôn thỏằư 'ỏãt mơnh vào 'ôi giày cỏằĐa ngặỏằi khĂc. Nỏu bỏĂn cỏÊm thỏƠy 'au , nó câng có thỏằf làm 'Âu hỏằ .
    HÊy mặĂ nhỏằng gơ bỏĂn muỏằ'n mặĂ , tỏằ>i 'Âu bỏĂn muỏằ'n tỏằ>i , trỏằY thành nhỏằng gơ bỏĂn muỏằ'n , bỏằYi bỏĂn chỏằ? có mỏằTt cuỏằTc sỏằ'ng và mỏằTt cặĂ hỏằTi 'ỏằf làm tỏƠt cỏÊ nhỏằng gơ bỏĂn muỏằ'n .
    MỏằTt 'iỏằu 'Ăng buỏằ"n trong cuỏằTc 'ỏằi là khi yêu mỏằTt ai 'ó mà không 'ặỏằÊc 'Ăp lỏĂi , nhặng 'iỏằu 'Ăng buỏằ"n hặĂn là khi yêu mỏằTt ai 'ó mà không bao giỏằ tơm thỏƠy lòng can 'ỏÊm 'ỏằf cho ngặỏằi khĂc thỏƠy 'ặỏằÊc cỏÊm xúc cỏằĐa bỏĂn.
    Có nhỏằng khoỏÊnh khỏc trong cuỏằTc 'ỏằi khiỏn bỏĂn nhỏằ ngặỏằi ta thỏưt nhiỏằu , 'ỏn nỏằ-i bỏĂn chỏằ? muỏằ'n kâo ngặỏằi ta ra khỏằi giỏƠc mặĂ và ôm hỏằ thỏưt chỏãt . HÊy mặĂ vỏằ ai 'ó 'ỏãc biỏằ?t cỏằĐa bỏĂn .
    Dành cho mỏằTt ngặỏằi tỏƠt cỏÊ tơnh yêu cỏằĐa bỏĂn , không có nghâa là hỏằ sỏẵ yêu lỏĂi bỏĂn . Đỏằông hi vỏằng tơnh yêu sỏẵ 'ặỏằÊc 'Ăp lỏĂi . HÊy cho nó thỏằi gian 'ỏằf nó lỏằ>n lên trong trĂi tim hỏằ . Nhặng nỏu không , hÊy hài lòng vơ nó 'Ê lỏằ>n lên trong bỏĂn .
    Tơnh yêu 'ỏn vỏằ>i ngặỏằi vỏôn hi vỏằng mỏãc dạ hỏằ 'Ê tỏằông thỏƠt vỏằng , nhỏằng ngặỏằi vỏôn có niỏằm tin mỏãc dạ hỏằ 'Ê bỏằi bỏĂn , 'ỏằf rỏằ"i cuỏằ'i cạng nhỏưn ra rỏng hỏằ sinh ra không phỏÊi 'ỏằf cho bỏĂn và chỏằ? có thỏằf 'ỏằf hỏằ 'i .....
    Tôi mong bỏĂn có 'ỏằĐ hỏĂnh phúc 'ỏằf trỏằY lên ngỏằt ngào , có 'ỏằĐ thỏằư thĂch 'ỏằf trỏằY lên vỏằng mỏĂnh , có 'ỏằĐ nỏằ-i buỏằ"n 'ỏằf giỏằ bỏĂn là con ngặỏằi , có 'ỏằĐ niỏằm tin 'ỏằf bỏĂn vui vỏằ và có 'ỏằĐ tơnh yêu 'ỏằf dÂng hiỏn cho 'ỏằi .
    éu?c thankiemvdk s?a vo 19:51 ngy 19/03/2007

Chia sẻ trang này