1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cùng đọc và suy ngẫm :)

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi Nokia8890, 04/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Nokia8890

    Nokia8890 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2001
    Bài viết:
    7.668
    Đã được thích:
    0
    Cùng đọc và suy ngẫm :)

    Truyện thứ nhất
    Những vết đinh​

    Một cậu bé nọ có tính rất xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm, cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh rồi nói với cậu: "Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cái đinh lên chiếc hàng rào gỗ".

    Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần, cậu bé đã tập kiềm chế dần cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng lên hàng rào ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng một cây đinh lên hàng rào.

    Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào trong suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo: "Tốt lắm bây giờ nếu sau mỗi ngày mà con không hề giận với ai dù chỉ một lần, con hãy nhổ cây đinh ra khỏi hàng rào".

    Ngày lại ngày trôi qua rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng đã không còn cây đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu liền đến bên hàng rào. Ơ' đó, ông nhỏ nhẹ nói với cậu:

    "Con đã làm rất tốt nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh còn để lại trên hàng rào. Hãng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ. Những lời nói ấy cũng giống như những lỗ đinh này, chúng để lại những vết thương khó lành trong lòng người khác. Cho dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn lại mãi. Con hãy luôn nhớ: vết thương tinh thần còn đau đớn hơn những vết thương thể xác. Những người xung quanh ta, bạn bè ta là những viên đá quý. Họ giúp con cười và giúp con mọi chuyện. Họ nghe con than thở khi con gặp khó khZn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình ra cho con. Hãy nhớ lấy lời cha..."

    Có một khoảng không nào đo chiều dài nỗi nhớ .Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu
  2. Nokia8890

    Nokia8890 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2001
    Bài viết:
    7.668
    Đã được thích:
    0
    Truyện thứ 2
    Hoa hồng tặng mẹ​
    Nhân ngày 8/3, anh đến đ?Zng ký dịch vụ điện hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khá xa. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
    - Cháu muốn mua một bông hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một bông hồng đến 2 đô la.
    Anh mỉm cười và nói với nó:
    - Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
    Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó ngập ngừng nhìn anh trả lời:
    - Dạ chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
    Rồi nó chỉ đường cho anh lái xe đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
    - Đây là nhà của mẹ cháu. Nói xong, nó ân cần đặt bông hoa hồng lên mộ.
    Chứng kiến cảnh tượng cảm động đó, lập tức anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa đ?Zng ký và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã phóng xe một mạch về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa đó
    Có một khoảng không nào đo chiều dài nỗi nhớ .Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu
  3. Nokia8890

    Nokia8890 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2001
    Bài viết:
    7.668
    Đã được thích:
    0
    Truyện thứ 3
    Bài học từ bầy ngỗng​
    Vào mùa thu, khi bạn thấy bầy ngỗng bay về phương nam để tránh đông theo hình chữ V, bạn có tự hỏi những lý lẽ khoa học nào có thể rút ra từ đó. Mỗi khi một con ngỗng vỗ đôi cánh của mình, nó tạo ra một lực đẩy cho con ngỗng bay ngay sau nó. Bằng cách bay theo hình chữ V, đàn ngỗng tiết kiệm được 71% sức lực so với khi chúng bay từng con một.
    Khi là thành viên của một nhóm, người ta cùng chia sẻ những mục tiêu chung, người ta sẽ đi đến nơi họ muốn nhanh hơn và dễ dàng hơn vì họ đang đi dựa trên sự tin tưởng lẫn nhau.
    Mỗi khi một con ngỗng bay lạc khỏi hình chữ V của đàn, nó nhanh chóng cảm thấy sức trì kéo và những khó kh?Zn của việc bay một mình. Nó sẽ nhanh chóng trở lại đàn để bay theo hình chữ V như cũ, và được hưởng những ưu thế của sức mạnh từ bầy.
    Nếu chúng ta cũng có sự cảm nhận tinh tế của loài ngỗng, chúng ta sẽ chia sẻ thông tin với những người cũng đang hướng đến cùng một mục tiêu như chúng ta.
    Khi con ngỗng đầu đàn mỏi mệt, nó sẽ chuyển sang vị trí bên cánh và một con ngỗng khác sẽ dẫn đầu.
    Chia sẻ vị trí lãnh đạo sẽ đem lại lợi ích cho tất cả, và những công việc khó kh?Zn nên được thay phiên nhau đảm nhận.
    Tiếng kêu của bầy ngỗng từ đằng sau sẽ động viên những con đi đầu giữ được tốc độ của chúng.
    Những lời động viên sẽ tạo nên sức mạnh cho những người đang ở đầu con sóng, giúp họ giữ vững tốc độ, thay vì để họ mỗi ngày phải chịu đựng áp lực công việc và sự mệt mỏi triền miên.
    Cuối cùng, khi một con ngỗng bị bệnh hay bị thương và rơi xuống, hai con ngỗng khác sẽ rời khỏi bầy để cùng xuống với con ngỗng bị thương và bảo vệ nó. Chúng sẽ ở lại cho đến chừng nào con bị thương lại có thể bay hoặc là chết, và khi đó chúng sẽ nhập vào một đàn khác để tiếp tục bay về phương nam.
    Nếu chúng ta có tinh thần của loài ngỗng, chúng ta sẽ sát cánh bên nhau khi khó kh?Zn.
    Lần sau có cơ hội thấy một đàn ngỗng đang bay trên bầu trời, bạn hãy nhớ...
    Bạn đang hưởng một đặc ân khi là thành viên của một nhóm.
    hôm nay theo tin nhắn của bác Bob vào làm mấy bài thế đã
    Có một khoảng không nào đo chiều dài nỗi nhớ .Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu
  4. viethoa

    viethoa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/09/2001
    Bài viết:
    643
    Đã được thích:
    0
    Cảm nghĩ
    Đôi lúc rôi không biết mình sinh ra để làm gì ? Cuộc sống quá nhàm chán , đôi lúc tôi phải tự tạo niềm vui cho mình .Có lẽ những suy nghĩ của tôi lệch lạc nhưng sự thật đó chính là tôi .Tôi nhớ mình đã được nghe một câu nói : ??o Hoàn cảnh tạo nên con người như chính con ngườI tạo nên hoàn cảnh???.Tôi biết mình chưa đủ thông minh , chưa đủ sâu sắc để hiểu hết ý nghĩa của câu nói trên nhưng tôi thấy nó cũng rất đúng đối vớI cuộc sống này.Chính tôi tạo nên cuộc sống của mình ,chính tôi quyết định tương lai của tôi nhưng cũng chính tương lai về sau sẽ đưa đẩy bản thân tôi .Lúc nãy ,tôi nhớ lại những điều mình đã trải qua. Có những việc tôi thấy mình thật sai lầm ,thật ngu ngốc khi làm việc ấy ,cũng có những việc tôi tự trách sao mình không làm tốt hơn ,việc ấy trong tầm tay của mình mà .RồI tôi chợt mỉm cườI với chính mình . Tôi thấy mình sung sướng vì mình đã có được những kỷ niệm , những kỷ niệm riêng của chính bản thân mình .Có lẽ bạn thấy tôi mâu thuẫn quá phải không .Tôi vừa bảo cuộc sống nhàm chán ,rồi tôi lại bảo cảm thấy sung sướng .Chính tôi còn không cảm nhận được chính mình nữa???.Tôi tự nhận thấy rằng mình là ngườI có 2 gương mặt, một gương mặt bề ngoài và một bên trong .Cái gương mặt thứ hai chỉ xuất hiện khi tâm hồn tôi trở nên lặng đóng lạI ,lúc đó chính cái gương mặt này dạy cho tôi biết những điều xung quanh tôi , nó chỉ cho tôi cách sống ,cách nhìn nhận sự đờI và thật là chua xót vì cũng chính nó đã lột trần cái xã hộI mà tôi đang sống .Thế nhưng các bạn ạ! Tôi vẫn sống ,vẫn yêu đời ,yêu cái cuộc đời nhàm chán vô vị của mình bởi có lẽ tôi là người lạc quan .Tục ngữ cổ TQ có viết : ??o Tháng 2 hoa đào đã nở nhưng đến tháng 9 hoa cúc mới nở .Nên nhớ rằng mỗi loài đều phải chờ đến đúng thời điểm của mình !???.Bạn thấy nó có đúng không ? Riêng tôi thì tôi thấy nó rất đúng. Cái gì đến sẽ đến ,chủ yếu là ta có bắt kịp nó không ? Và điều đó thì tùy bạn .Tôi không biết mình đang viết gì ?Tôi chỉ biết rằng những điều mà mình vừa viết ra là những điều mình vừa suy nghĩ trong đầu .Tôi hy vọng rằng bạn sẽ đọc và hiểu tôi là người như thế nào và hãy nói cho tui biết suy nghĩ của bạn về tôi ????????????
    NG
    Veno's member
    www.venonet.com
    Được sửa chữa bởi - viethoa vào 07/04/2002 14:04
  5. viethoa

    viethoa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/09/2001
    Bài viết:
    643
    Đã được thích:
    0
    Phút suy tư
    Có tiếng ai đó mách bảo tôi hãy nhìn lên bầu trời xanh thẳm .Và kìa ! Đôi chim câu trắng chao liệng trong khoảng không bao la ,vô tận với những gam màu trắng xanh lẫn lộn . Mặt trời vui vẻ và hào phóng rót mật vàng trên con đường trãi dài vô tận . Tôi lại thả hồn mình vào cõi phiêu du .
    Là tôi đấy ư , con chim câu tự do tung cánh trên nền trời xanh biếc ? Vô tư ,vui vẽ ,yêu đời , tôi hoà mình vào thế giới mà trong đấy ,tôi là nàng công chúa xinh đẹp, tôi hoà mình vào thế giới mà trong đấy , tôi là nàng công chúa xinh đẹp , dịu hiền đang bị kẻ thù bắt giữ . Và kìa ,chàng hoàng tử của lòng tôi đã đến ! Chàng đã cứu tôi , đưa tôi đến một thế giới mớI , nơi có biết bao hoa thơm cỏ lạ, cùng tôi sống cuộc đời hạnh phúc giữa những cung điện tráng lệ.
    Vụt tắt ! tôi trở thành cô bé bán diêm nghèo khó , chân tay lạnh cóng ,cố nép vào một góc tối của khu phố nhỏ .Xung quanh tôi , màn đêm đen bao trùm lên tất cả , tôi cô đơn, lạnh ,lạnh và đói ???..
    Giật mình .Phải rồi ??? tôi vẫn là tôi ,là cô học trò nhỏ đang độ tuổI cắp sách đến trường.Hai giấc mơ , hai hoàn cảnh trái ngược nhau nhưng đều là tôi cả đấy ! Có những lúc nghèo hèn ,có những lúc giàu sang , có những lúc sướng vui , có những khi đau khổ .Bánh xe thời gian vô tình cứ quay đều , quay đều, đong đầy trong tôi những tiếc nối ,mang tôi đến một tương lai vô định . Cuộc sống đôi khi thật vô vị và nhàm chán quá ! Tôi thật sự hoảng loạn , tôi muốn thoát khỏi cái cõi âm u , mờ ảo này .Hãy nói cho tôi biết tôi đang ở đâu ? Đây là thiên đường xinh tươi hay địa ngục ảm đạm ? Tôi là ai đây ? Là nàng công chúa hay là cô bé lọ lem ? Tôi chẳng biết nữa nhưng có lẽ tôi không cần phảI biết ???.Bởi tôi vẫn đang nhìn đời vớI những sắc màu lung linh , huyền ảo đấy thôi !Tôi vô tư quá ư , lạc quan quá ư ? Có lẽ đúng là như thế ! Tôi vẫn sống ,vẫn yêu quí và trân trọng những gì mà hiện tại tôi đang nắm giữ .Tôi đã sống thật lòng mình và tôi tự hào vì điều đó . Có ai tin tưởng điều tôi nói không nhỉ ? Ồ có đấy , người đó chính là tôi !
    Có ai thấy rằng tôi quá mâu thuẫn không ? PhảI rồi ,vì cái xã hộI này vốn dĩ đã chứa đựng quá nhịều mâu thuẫn rồi mà !
    Có một thoáng mắt buồn
    Thoảng một niềm luyến tiếc
    Có một lời từ biệt
    Để mãi mãi không quên ??????
    Kỷ niệm như ngôi đền
    Gợi những niềm hoài cổ
    Thời gian như nỗi nhớ
    Cất vào miền không tên
    CG
    Veno's member
    www.venonet.com
  6. sometime

    sometime Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/11/2001
    Bài viết:
    582
    Đã được thích:
    0
    TRI TIM - BỘ ÓC VÀ CÁI LƯỠI
    Một ngày kia, trái tim, bộ óc cái lưỡi đồng ý với nhau sẽ không bao giờ nói những lời đơn sơ bé nhỏ nữa.
    Trái tim: 'Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm bận rộn ta thôi. Chúng làm cho ta trở nên yếu đuối. Sống trong thời buổi này, trái tim phải trở nên cứng rắn, cương quyết chứ không thể mềm nhũn dễ bị xúc động được.'
    Bộ óc đồng tình: 'Vâng, đúng thế, thời buổi này chỉ có những tư tưởng cao siêu, những công thức tuyệt vời, những chương trình vĩ đại mới đáng cho bộ óc suy nghĩ tới. Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm mất thời giờ, mà thời giờ là vàng bạc.'
    Cái lưỡi nghe trái tim bộ óc nói thế không khỏi hãnh diện và tự cảm thấy mình trở nên rất quan trọng, mặc dù cái lưỡi chỉ là bộ phận bé nhỏ của thân thể. Vì thế lưỡi cũng nhất trí: 'Hai anh quả thật đã đạt được tột đỉnh của sự khôn ngoan. Nếu hai anh nghĩ thế thì kể từ nay tôi sẽ chỉ nói những từ cao siêu, những câu văn hoa bóng bẩy, những bài diễn văn sâu sắc hùng hồn.'
    Kể từ dạo ấy, trái tim chỉ gửi đến lưỡi những lời nói cứng cỏi, bộ óc chỉ sản xuất và gửi xuống lưỡi những tư tưởng cao siêu và lưỡi không còn nói những lời đơn sơ nhỏ bé nữa.
    Thời gian trôi đi. Mặt đất trở nên tẻ nhạt như cảnh vật vào mùa đông : không một chiếc lá xanh, không một cánh hoa đồng nội và lòng người cũng trở nên chai đá như những tháng hè nóng bức.
    Nhưng những ông già bà cả vẫn còn nhớ những lời đơn sơ nhỏ bé. Đôi lúc miệng họ vô tình bật nói ra chúng. Lúc đầu họ sợ bị bọn trẻ chê cười. Nhưng kìa, thay vì chê cười, những lời nói đơn sơ nhỏ bé lại được truyền từ miệng này sang miệng khác, từ bộ óc này sang bộ óc khác, từ trái tim này qua trái tim nọ. Cuối cùng chúng xuất hiện như những đóa hoa phá tan lớp băng tuyết giá lạnh để vươn cao làm đẹp cho đời.
    C'est toi que j'attends depuis longtemps
  7. Nokia8890

    Nokia8890 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2001
    Bài viết:
    7.668
    Đã được thích:
    0
    Trẻ em học được gì từ môi trường sống?

    --------------------------------------------------------------------------------
    * Những đứa trẻ sống giữa những người phê phán thì học lên án.
    * Những đứa trẻ sống trong bầu không khí thù địch thì hay đánh nhau.
    * Những đứa trẻ sống trong sự hãi hùng thì học được thói sợ sệt.
    * Những đứa trẻ sống trong cảnh đau xót thì học được sự đồng cảm.
    * Những đứa trẻ sống trong bầu không khí đố kỵ thì học được thế nào là tham vọng.
    * Những đứa trẻ sống trong bầu không khí khoan dung thì học được sự nhẫn nại.
    * Những đứa trẻ sống giữa những nguồn động viên thì học được lòng tin.
    * Những đứa trẻ sống giữa những lời khen tặng đúng lúc thì học đánh giá cao những gì bao quanh chúng.
    * Những đứa trẻ sống trong niềm tự hào thì học cách phấn đấu.
    * Những đứa trẻ sống trong sự trung thực và sự công minh thì học được chân lý và lẽ công bằng.
    * Những đứa trẻ sống trong hạnh phúc thì học được rằng thế giới là nơi tốt đẹp để sống.
    (Sưu tầm)

    Có một khoảng không nào đo chiều dài nỗi nhớ .Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu
  8. Nokia8890

    Nokia8890 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2001
    Bài viết:
    7.668
    Đã được thích:
    0
    õ? Nỏ??u bỏ?Ăn biỏ??t rỏ??ng m?ơnh không biỏ??t nhiỏằ?u - bỏ?Ăn thông minh hặĂn phỏ?Đn lỏằ>n mỏằ?i ngặ?ỏằ?i
    õ? Nhà sỏằư hỏằ?c cho ta biỏ??t vỏằ? qu?Ă khỏằâ còn nhà kinh tỏ?? hỏằ?c cho ta biỏ??t vỏằ? tặ?ặĂng lai. Chỏằ? có hiỏằ?n tỏ?Ăi làm cỏ?Ê hai bỏằ'i rỏằ'i
    õ? Tỏ?Ơt cỏ?Ê chúng ta ?'ỏằ?u thành ?'ỏ?Ăt nỏ??u nhặ? chúng ta làm theo nhỏằ?ng lỏằ?i chúng ta khuy?ên ngặ?ỏằ?i kh?Ăc
    õ? Tai hoỏ?Ă cho loài ngặ?ỏằ?i là chỏằ? nhỏằ?ng ngặ?ỏằ?i không nỏ??m quyỏằ?n lỏằ?c mỏằ>i biỏ??t c?Ăch giỏ?Êi quyỏ??t nhỏằ?ng vỏ?Ơn ?'ỏằ? lỏằ>n
    õ? Thỏằ?i ?'ỏ?Ăi cỏằĐa c?Ăc hiỏằ?p s?â vỏ?ôn chặ?a qua ?'i: ngày nay, nỏ??u mỏằTt nỏằ? sinh làm rặĂi mỏằTt cuỏằ'n s?Ăch th?ơ sỏ?ẵ có ngay mỏằTt nam sinh ?'?Ă nó lỏ?Ăi cho cô ta
    õ? Tỏ?Ăi sao ngặ?ỏằ?i ta ti?êu tiỏằ?n chặ?a kiỏ??m ?'ặ?ỏằÊc ?'ỏằf mua nhỏằ?ng thỏằâ hỏằ? không cỏ?Đn chỏằ? nhỏ??m g?Ây ỏ?Ơn tặ?ỏằÊng vỏằ>i nhỏằ?ng ngặ?ỏằ?i hỏằ? không th?ưch
    õ? T?ơnh y?êu làm cho mỏằTt ngặ?ỏằ?i ?'àn ông ngh?â vỏằ? cô g?Ăi c?âng nhiỏằ?u nhặ? ngh?â vỏằ? bỏ?Ên th?Ân m?ơnh
    õ? Tr?ên xe bu?ẵt, mỏằTt ngặ?ỏằ?i ?'àn ông nhặ?ỏằ?ng chỏằ- cho mỏằTt phỏằƠ nỏằ?. Bà ta ngỏ?Ơt xỏằ?u. Khi tỏằ?nh dỏ?ưy, bà ta c?Ăm ặĂn ông ta. Đỏ??n lặ?ỏằÊt ông ta ngỏ?Ơt xỏằ?u
    õ? Trặ?ỏằ>c khi có c?Ăc phặ?ặĂng tiỏằ?n giao thông và giao tiỏ??p hiỏằ?n ?'ỏ?Ăi, mỏằTt nỏằưa thỏ?? giỏằ>i không hỏằ? biỏ??t nỏằưa b?ên kia sỏằ'ng ra sao. Còn giỏằ? ?'?Ây, trong thỏằ?i ?'ỏ?Ăi ?Ănh s?Ăng này, mỏằTt nỏằưa thỏ?? giỏằ>i chỏ??ng th?ăm quan t?Âm ?'ỏ??n viỏằ?c nỏằưa kia sỏằ'ng ra sao
    õ? Vào lúc chúng ta quyỏ??t ?'ỏằCó mỏằTt khoỏ?Êng không nào ?'o chiỏằ?u dài nỏằ-i nhỏằ> .Có khoỏ?Êng m?ênh mông nào s?Âu thỏ??m hặĂn t?ơnh y?êu
  9. su_su_

    su_su_ Lâm Đồng Moderator

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    641
    Đã được thích:
    0
    TRÁI TIM HÒAN HẢO
    hãy tưởng tượng ***g ngực trong suốt và có thể nhìn thấy được trái tim bên trong
    Có 1 chàng thanh niên đứng giữa thị trấn và tuyên bố mình là ng` có trái tim đẹp nhất vì chẳng hề có 1 tì vếy hay rạn nứt nào.Đám đông đều đồng ý đó là trái tim đẹp nhất mà họ từng nhìn thấy.Bỗng 1 cụ già xuất hiện và nói: ??o Trái tim của anh ko đẹp bằng tráim tim tôi!???Chàng trai và đám đông nhìn ngắm trái tim của cụ. Nó đang đập mạnh mẽ nhưng đầy những vét sẹo. Có những phần của tim đã bị lấy ra và những mảnh tim khác được đắp vào nhưng ko vừa khít nên tạo 1 bề ngòai sần sùi, lởm chởm; có cả những đường rãnh khuyết vào mà ko hề có mảnh tim nào trám thay thế, Chàng trai cười nói:
    -Chắc là cụ nói đùa!Trái tim của tôi hòan hảo còn của cụ chỉ là những mảnh chấp vá đầy sẹo và vết cắt.
    -Mỗi vết cắt trong trái tim tôi tượng trưng cho 1 ng` mà tôi yêu, ko chỉ là những cô gái mà còn là cha mẹ, anh chị, bạn bè tôi???Tôi xé 1 mẩu tim mình chi họ, thường thì họ cũng sẽ trao lại cho tôi 1 mẩu tim của họ để tôi đắp vào nơi vừa xé ra. Thế nhưng những mẩu tim chẳng hòan tòan giống nhau, mẩu tim của cha mẹ trao cho tôi lớn hơn mẩu của tôi trao lại cho họ, ngược lại với mẩu tim của tôi và con cái tôi. Ko bằng nhau nên chúng tạo nên những nếp sần sùi mà tôi luôn yêu mến vì chúng nhắc nhở đến tình yêu mà tôi đã chia sẻ. Thỉnh thỏang tôi trao mẩu tim của mình nhưng ko hề được nhận lại gì, chúng tạo những vết khuyết. Tình yêu đôi lúc chẳng cần sự đền đáp qua lại. Dù những vết khuyết đó thật đau đớn nhưng tôi vẫn luôn hy vọng 1 ngày nào đó họ sẽ trao lại cho tôi mẩu tim của họ, lấp đầy khỏang trống má tôi luôn chờ đợi.
    Chàng trai đứng yên với giọt nước mắt lăn trên má. Anh bước tới, xé 1 mẩu từ trái tim hòan hảo của mình và trao cho cụ già. Cụ già cũng xé 1 mẩu từ trái tim đầy vết tích của cụ trao cho chàng trai. Chúng vừa nhưng ko hòan tòan khớp nhau, tạo nên 1 đường lởm chởm trên trái tim chàng trai. Trái tim của anh ko còn hòan hảo nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết vì tình yêu từ trái tim cụ già đã chảy trong tim anh???
    Sống là cho,đâu chỉ nhận riêng mình
  10. Nokia8890

    Nokia8890 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2001
    Bài viết:
    7.668
    Đã được thích:
    0
    Một vị vua treo giải thưởng nghệ thuật cho nghệ sĩ nào vẽ được bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều họa sĩ đã cố công. Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích có 2 bức và ông phải chọn lấy 1.
    Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh thật hoàn hảo.
    Bức tranh kia cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào.
    Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây, một con chim đang xây tổ. Ở đó giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim đang an nhiên đậu trên tổ của mình... Bình yên thật sự.
    "Ta chấm bức tranh này! - Nhà vua công bố - Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của sự bình yên."
    Có một khoảng không nào đo chiều dài nỗi nhớ .Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu

Chia sẻ trang này