1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cùng đọc và suy ngẫm !

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi Hai_Quynh_cafe_new, 04/12/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. anhthuongcochu

    anhthuongcochu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/04/2002
    Bài viết:
    459
    Đã được thích:
    0
    Nếu có thể lên trời hái những vì sao
    Đem thả vào mắt em thay cho giọt lệ
    Nếu có thể tôi sẽ làm như thế
    Đem ánh nắng hồng tô đôi má em gầy xanh
    và tôi khóc
    Bởi những ý tưởng thơ ca kia
    Đâu có thể làm dịu đi chút nào cơn đau trong em
    Ánh nắng và những vì sao quá đỗi êm đềm
    Còn số phận em vô cùng nghiệt ngã
    và tôi khóc
    Và từng mảnh trái tim tôi vỡ tan
    Khi cơn bệnh dày vò em tàn tạ
    Khi cái nhìn em buồn bã xót xa
    Khi nụ cười em có bao nhiêu nước mắt
    KHi thực tại đổ ngang trước mặt
    Nếu có thể cầu xin một phép nhiệm màu
    Giũ sạch trong em đớn đau bệnh tật
    Nếu có thể đảo lộn bầu trời mặt đất
    Để đưa em về nguyên vẹn những ngày xưa !
    ( Kim Huy )

    Và nắng sẽ mang đi tất cả
    Những mẩu thuốc tàn nằm dưới đất thờ ơ
  2. FelixDANANG

    FelixDANANG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    ngày thơ hớt tóc miển vùa
    ngày thơ mẹ bắt đi chùa cầu ông
    đôi ta cùng học vở lòng
    dắt tay qua những cánh đồng lúa xanh
    đôi nhà hai mái sắc tranh
    chia nhau từ một quả chanh trái đào
    đêm ngồi bờ giếng ngắm sao
    trăng thanh gió mát đếm sao nhìn trời
    anh moi đất nặng tượng người
    em thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền
    mỗi ngày họp chợ mười phiên
    anh đem người đất đổi tiền lá rơi
    tiền không là lá em ơi!
    tiền là giấy bạc của đời sinh ra
    người ta giấy bạc đầy nhà
    cho nên mới được gọi là chồng em
    bi giờ những buổi chiều êm
    tui gom lá đốt khói lên tận trời
    người mua....đã bị mua rồi!
    chợ đời họp mỗi mình tui....Vui gì? ​
    Mylife is limit(hic!hic!),while knowledge is endless!!


    Felix
  3. maple

    maple Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0

    ... I touched the sound of silence...
  4. maple

    maple Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    SÓI VÀ SÓC
    Sóc nhảy nhót chuyền cành thế nào ngã trúng ngay vào chó sói đang ngủ. Chó sói choàng dậy tóm được sóc, định ăn thịt. Sóc bèn van xin:
    - Xin ông thả cháu ra.
    Sói trả lời:
    - Thôi được, tao sẽ thả mày, có điều mày hãy nói cho ta hay, vì sao họ nhà sóc chúng mày lúc nào cũng vui vẻ như vậy. Ta thì lúc nào cũng buồn rũ, còn chúng mày thì lúc nào cũng thấy đùa nghịch nhảy nhót trên tán cây cao.
    Sóc nói:
    - Ông cứ thả cháu lên cây đã, trên đó cháu sẽ nói cho ông rõ, chứ không cháu sợ ông quá.
    Sói thả sóc ra, thế là sóc tót lên cây và nói chõ xuống:
    - Ông buồn rũ là vì ông độc ác, cái độc ác nó bóp thắt tim gan ông lại. Còn đằng này bọn ta vui vẻ là vì bọn ta hiền lành và chẳng làm điều ác cho ai cả.
    Sao sóc lại ?otót lên cây?, và lại ?onói chõ xuống?, như vậy là vô lễ lắm. Cháu mà là sóc thì cháu chẳng nói thế đâu. Sói đã tha cho sóc thì sói đâu có độc ác lắm. Cháu sẽ nói: ?oông sói ơi, nếu ông không ăn thịt cháu, ông tha cho cháu thì bây giờ cháu là bạn của ông. Nếu ông cũng lại tha các bạn cháu như cháu, thì các bạn cháu cũng sẽ là bạn của ông. Chúng cháu sẽ chơi với ông, như vậy là ông sẽ vui, hết buồn rũ thôi mà.? Cháu không thích chuyện này.
    (Đúng là ngốc).
    SƯ TỬ VÀ CHUỘT
    Sư tử ngủ. Chuột chạy qua trên người sư tử. Sư tử choàng tỉnh và tóm được chuột. Chuột lên tiếng van xin sư tử tha nó ra.
    Chuột nói:
    - Nếu ông tha cháu ra, cháu sẽ làm điều tốt cho ông.
    Sư tử bật cười vì chuột nhắt hứa sẽ làm điều tốt cho nó, nhưng cũng thả chuột ra.
    Về sau những người thợ săn tóm được sư tử và lấy dây trói sư tử vào thân cây. Chuột nhắt nghe thấy tiếng sư tử gầm, chạy đến cắn đứt dây thừng và bảo:
    - Ông có nhớ là khi ấy ông cười, ông không nghĩ là chuột nhắt cháu lại có thể làm cho ông điều tốt, còn bây giờ thì ông thấy đấy, có khi chuột nhắt cũng làm được việc tốt chứ.
    Cháu thích truyện này, không ai bị bắt hết. Ai cũng làm điều tốt, ai cũng là người tốt.
    (Ôi trời ơi, sư tử với chuột là người ???!!!!)
    KIẾN VÀ CHIM BỒ CÂU
    Kiến tìm xuống suối: nó khát nước. Sóng nước trào lên cuốn kiến đi và suýt nữa dìm chết nó. Bồ câu đang tha cành cây; chim nhìn thấy kiến chết đuối đến nơi, bèn nhả cành cây cho xuống suối cho kiến. Kiến bò được lên cành cây và thoát chết. Về sau người thợ săn chăng lưới bắt bồ câu mái và sắp chụp lưới. Kiến bò đến chỗ người thợ săn, đốt vào chân bác ta. Người thợ săn giật mình đánh rơi lưới. Bồ câu cất cánh và bay thoát.
    Nếu cháu là kiến cháu sẽ cứu bồ câu dù bồ câu không cứu cháu vì cháu thích bồ câu. Và cháu với bồ câu sẽ là bạn rất thân. Mà bác nông dân ác quá. Bồ câu vừa trắng, vừa đẹp, vừa hiền, lại là biểu tượng của hòa bình vậy mà bác lại đánh lừa nó, chăng lưới bắt nó. Bác không phải là người tốt.
    (Ôi trời ơi???!!!...)
    Hìhì, cái này không đáng để "đọc và suy ngẫm" . Chỉ vì ranh rỗi, giở lại mấy trang sách cũ, vô tình đọc lại những suy nghĩ ngớ ngẩn của trẻ con thấy buồn cười quá, cho đại vào đây. Đúng là trẻ con. Đúng là ngốc nghếch, buồn cười quá, hihi...
    ... I touched the sound of silence...
  5. anhthuongcochu

    anhthuongcochu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/04/2002
    Bài viết:
    459
    Đã được thích:
    0
    Sách để trong nhà chẳng lợi chi
    Mời người cùng đọc cùng suy ngẫm
    Dẫu không ăn uống nhưng mà quý
    Ẩm thực qua mồm chẳng đáng chi
    --------
    Thanh niên Kajo sau khi thất vọng về đường công danh, tình yêu, sự nghiệp bèn tìm đến một tu viện trên non cao và thưa với Tu viện trưởng :
    - Thưa ngài ! Con đã thấy rõ bộ mặt thật của đời nên con mong muốn giải thoát khỏi những đau khổ. Thế nhưng, con không có khả năng hành trì một thứ gì lâu dài. Không bao giờ con có thể sống nhiều năm trong thiền định, học tập, giới luật hay cái gì nghiêm túc tương tự như vậy. Con sẽ thối chí và rơi trở vào cuộc đời, dẫu biết rằng mình không còn chịu đựng được . Quyên sinh là biện pháp hay nhất, có lẽ .
    Thưa ngài ! vậy thì con đường nào ngắn nhất, dễ dàng nhất dành cho những kẻ như con hay không ?
    - Có chứ ! Tu viện trưởng một thoáng lạ lùng nhìn người thanh niên rồi trả lời - nếu con trung thực ! Nhưng hãy cho ta biết là con đã học những thứ gì ? Sở tri ra sao ? Có thể có những khả năng như thế nào ? Con thường hay tập trung tâm ý nhiều nhất vào chuyện gì ?
    Kajo có vẻ nghĩ ngợi, sau đó, y thở dài thườn thượt :
    - Ôi ! thực sự thì không có thứ gì ! Con chưa nghĩ là mình phải như thế này hay như thế khác ! Vả chăng, mục đích của sự học cũng chỉ đưa đến chổ hư vô và phú phiếm ! Công danh, sự nghiệp giữa cuộc đờo này cũng chỉ là giấc mộng đầu hôm . Hiện giờ gia đình con lại khá giả nên con chẳng cần phải làm việc . Riêng về sở thích thì ... tuyệt, con thích đánh cờ nhất ! Cả đời, giường như tâm trí con chỉ tập trung vào đó thôi. Trong và cuộc tranh giải gồm những kỳ thủ già dặn bốn phương, thỉnh thoảng con cũng giật được phần thưởng ưu hạng .
    - Rất tốt ! Tu viện trưởng gật đầu - chưa đến nỗi phải bỏ đi. Nhưng mà điều này mới thật là quan trọng, con có niềm tin vào nơi ta không chứ ?
    - Con đã lựa chọn - Kajo trả lời .
    - Thế nào ?
    - Ngài là Kiếm vuơng - Thanh niên Kajo chợt nói lớn - lại là Kỳ vương nữa . Ngài đã dùng sức mạnh của đạo đức và trí tuệ để thu phục nơi tu viện này những con ngựa hung hăng nhất, những tay giang hồ kiêu ngạo và bạc hãnh nhất...Không cần phải nói rằng người ta tín phục ngài như thế nào, ngài Tu viện trưởng ạ !
    - Hỡi con Kajo ! Ta muốn hiểu cường độ tín phục ấy ở nơi riêng con thôi .
    Nghe gọi đúng tên mình, Kajo rúng động cả châu thân . Bất giác, thanh niên đưa mắt nhìn Tu viện trưởng, và y cảm thấy một sức thu hút kì lạ không cưỡng được .
    Kajo gật gật :
    - Tín phục, con hoàn toàn tín phục .
    Tu viện trưởng quay qua bảo thị giả :
    ( còn nữa )

    Người điên biết nói
    Người tỉnh không biết nghe
    Và nắng sẽ mang đi tất cả
    Những mẩu thuốc tàn nằm dưới đất thờ ơ
    Được anhthuongcochu sửa chữa / chuyển vào 11:45 ngày 07/01/2003
  6. anhthuongcochu

    anhthuongcochu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/04/2002
    Bài viết:
    459
    Đã được thích:
    0
    ... Hãy cho gọi Muji đến đây cùng đánh cờ với y .
    Người được gọi là một tu sĩ trẻ, rất trẻ, vóc người tầm thước, dáng dấp nho nhã, khuôn mặt sáng rỡ,tròn trặn đầy phúc hậu .
    - Muji con ! Bao nhiêu năm con theo thầy học đạo. Con mời cơm, ta ăn. Ta gọi , con dạ. Ta giẫy cỏ, con cuốc đất. Tình thầy trò giữa chúng ta thật không có gì đáng phải phàn nàn cả chứ ?
    - Dạ, quả thế thật .
    - Ta còn muốn hỏi rõ hơn nữa. Từ trước đến nay, con không hề mảy may nghi ngờ gì nơi ta chứ ?
    - Phải nói ngược lại, bạch Thầy - giọng tu sĩ trẻ chợt như viên đá ngàn cân- phải nói là con tuân phục Thầy một cách tuyệt đối .
    - Rất tốt ! Vậy thì Muji ! Ngay bây giờ ta yêu cầu ở nơi con một sự tuân phục " Kim cương bất hoại " đó .
    - Xin vâng .
    Tu viện trưởng - chính là thiền sư Daisokim - chợt đứng dậy, bước tới bức tường phía đông. Ở đó có treo một thanh kiếm cổ, vỏ nạm bạc khảm xà cừ, nhưng tuế nguyệt đã phủ lên đấy một lớp bụi đục. Gần nữa thế kỷ nay, ngài không đụng đến thanh kiếm ấy. Cái thời Kiếm vương trai tráng oanh liệt dường như mới hôm qua đây thôi. Ngài thò tay, mpột tiếng động khẽ vang lên. Kiếm đã ra khỏi vỏ. Mũi kiếm sắt lạnh ngời ánh thép xanh biếc .
    Thiền sư Daisokim quay lại, đứng thẳng như một cỗi tùng gân guốc . ( chà...giống chuyện Kim Dung quá ..hhh)
    - Này Muji ! Ngài nói chậm rãi - Con hãy chơi cớ với chàng than niên này. Và nghe đây ! Nếu con thua, ta sẽ chém đầu con. Nhưng ta hứa là sẽ được tái sanh vào một cõi lạc phúc. Nếu con thắng, ta sẽ chém đầu chàng thanh niên kia. Suốt đời anh ta mê mải ham thích trò chơi đó, nếu để thua thì chém đầu y chẳng oan tí nào .
    Hai người lạnh toát sống lưng nhìn Tu viện trưởng, và trong thoáng giây đó, họ hiểu rằng ngài nói thật .
    Thanh niên Kajo đứng trân bất động, loáng thoáng theo hơi gió buốt lạnh câu nói xa xưa của Kiếm vương : " Ta ít khi rút kiếm ra khỏi bao, rút ra là phải chém ! " . Bất giác, thanh niên đưa tay sờ lêncổ mình, mồ hôi lấm tấm, gai lạnh. Tu sĩ Muji chỉ thoáng một giây sợ hãi như tí gợn trên mặt hồ rồi mất . Trọn đời bằng vào đức tin tuyệt đối nơi Thầy, nên việc giao phó định mệnh không phải là điều đáng suy nghĩ lâu .
    Giữa thiền đường, lư trầm nghi ngút. Cơn gió lạnh lẽo lùa qua liếp cửa. Thiền sư Dasokim ngồi xuống sau làn khói lung linh mờ ảo, tay nắm chặt đốc kiếm trịnh trọng với phong độ của một bậc tôn sư. Không khí đọng lại, trang nghiêm và tĩnh mịch đến ghê người .
    Cả hai hoàn toàn bị khiếp phục .
    Họ bắt đầu bước vào ván cờ sinh tử .
    Ván cờ không còn là trò chơi nữa. Là cái gì nghiêm trọng nhất trên đời này. Ván cờ chính là cuộc đời. Ván cờ chính là sinh tử. Và cả hai hoàn toàn tập trung tâm ý vào đó không một mảy may xao lãng .
    Chỉ vài nước khởi đầu, thanh niên đã sớm hiểu là mình đang đối đầu với một địch thủ kỳ tài và già dặn. Tu sĩ trẻ lại un đúc được đức trầm tĩnh của một thiền môn. Đó là những yếu tố đáng ngại. Mồ hôi từ trán chàng thanh niên chảy dài xuống ngực. Tu sĩ Muji chiếm ưu thế mất rồi. Và như một lão ngựa tự tin, sung sức - chỉ cần sải từng bước đều đặn giữ khoảng cách đầu ngựa .
    Chiến thắng chỉ còn là thời gian .
    Kajo quên ngoại cảnh, quên bản thân, quên cả việc sống chết. Ngay giây phút này - tình yêu, công danh, sự nghiệp, ưu hận - là những đám mây đen bị xua tan một cách nhanh chóng. Tâm trí Kajo hoàn toàn chú mục vào cái đam mê duy nhất của đời mình . Phong độ, sinh lực, thiện xảo, sự thông minh dễ dàng trở lại với chàng. Thế là Kajo khôn khéo gỡ từng thế một. Tuy nhiên, tu sĩ Muji vẫn tranh tiên. Rất chậm, vững chãi, từng bước vây hãm thành trì, không một sơ hở tối thiểu để chàng thanh niên lập lại thế quân bình .
    Đột nhiên, thanh niên Kajo bỏ thủ, bỏ thành trì, hy sinh quân mã, tung những đòn chớp giật. Lớp chết, lớp khác xông lên với khí thế quyết tử . Lấy công làm thủ là chiến thuật bình thường, nhưng tự hy sinh quá đột ngột, liếu lĩnh và táo bạo như vậy thì quả là Muji mới thấy lần đầu . Đến lượt tu sĩ trẻ toát mồ hôi, từng giọt, từng giọt nhỏ xuống bàn cờ. Kajo chỉ chờ có thế. Chỉ cần một thoáng bối rối lưỡng lự của đối thủ là y chém đông, chém tây những thế táo bạo - nhưng chỉ là hư chiêu - rồi rút về an toàn, bình chân như vại .
    ( ct )

    Người điên biết nói
    Người tỉnh không biết nghe
    Và nắng sẽ mang đi tất cả
    Những mẩu thuốc tàn nằm dưới đất thờ ơ
  7. anhthuongcochu

    anhthuongcochu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/04/2002
    Bài viết:
    459
    Đã được thích:
    0
    Đệ tử vây Ngụy cứu Triệu, hao tổn tâm cơ là chỉ mong cái thế bảo toàn - Kajo thở phào nói - Thật ra, nếu đệ tử không thất vọng tình đời thì không đi những thế tuyệt mạng như vậy . Vì từ bi, vì trung hậu và chân chất mà tiểu Sư phụ mới thất thế thượng phong. Hiện giờ tiểu Sư phụ dẫu hơn quân, nhưng chuyện thắng bại khó biết phần ai .
    Lợi dụng quân mã của tu sĩ đang tản mạn đó đây, thanh niên kéo đôi pháo giăng về giữ trung quân . Binh lính và ngựa ngăn ở ven sông. Một xa chợt đông, chợt tây, chợt tấn, chợt thoái xông xáo giữa chốn thiên binh vạn mã .
    Tu sĩ trẻ bắt đầu thấy mình yếu thế. Tự tin một thoáng lay động là phía tả liền bị viên hổ tướng của địch phá vỡ. Lão ngựa già của đối phương được hai chốt hộ vệ chặc chẽ, hờm sẳn đã lâu, bây giờ hung hăng nhảy đến thí mạng. Thế là đôi pháo bất khuất kiên cường của tu sĩ bị loại bỏ khỏi vòng chiến .
    Muju đã rơi vào thế thủ. Thỉnh thoảng vẫn đánh trả những đòn đầy trầm tĩnh và nội lực, nhưng thanh niên vẫn đón đỡ dễ dàng. Và phút bất ngờ nhất, thanh niên Kajo tung quân dự bị. Hai pháo giữ nhà đồng loạt vọt qua sông, tung đòn tối hậu.
    Tu sĩ đã nguy cơ thập tử nhất sinh.

    Người điên biết nói
    Người tỉnh không biết nghe
    Và nắng sẽ mang đi tất cả
    Những mẩu thuốc tàn nằm dưới đất thờ ơ
  8. anhthuongcochu

    anhthuongcochu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/04/2002
    Bài viết:
    459
    Đã được thích:
    0
    Thanh niên Kajo len lén đưa mắt nhìn vị sư. Đấy là một khuôn mặt trong sáng đầy trí tuệ. Ôi ! một dung dấp thật đẹp trong một tinh thần cao khiết. Thanh niên nghĩ - Vị tu sĩ này từ hòa và đôn hậu hết mực, mang tâm hồn trong sáng như viên bạch ngọc ; đâu có bụi bặm, hiếu chiến, táo tợn và đa sát như ta ? Ôi ! một nhânc ách như vậy mà bị kết liễu cuộc đời thật uổng lắm thay ! Ta làm gì? Một kẻ du thủ du thực, vô tich sự, ăn bám cha mẹ và xã hội ; nếp sống dơ dáy, hư hỏng, nội tâm đầy dẫy những ham muốn bất chính và hèn hạ. Giá trị đời ta chỉ có thế thôi, rơm rác còn có ích hơn ta .
    Thanh niên nhè nhẹ thở dài, và lòng từ bi khởi lên dịu dàng xâm chiếm lòng chàng . Ôi ! cuộc đời vô giá trị của ta nên hy sinh cho cuộc đời có giá trị .
    Nghĩ thế xong, thanh niên khôn khéo tạo những sơ hở kín đáo, chĩ những kì thủ trứ danh như Otdo mới biết được . Một thế, hai thế, vậy là quá đủ cho tu sĩ lấy lại quân bình rồi chiếm luôn ưu thế tấn công .
    Thanh niên Kajo biết mình sẽ thua, lát nữa thôi, nhưng chàng không đổ mồ hôi, không lạnh lưng, không lạnh gáy. Một an tĩnh mênh mông, thân thiết vây phu tâm hồn chàng. Chưa bao giờ mà chàng lại chờ đợi cái thua - nghĩa là chờ đợi cái chết một cách dịu dàng, trong sáng, bình lặng và thanh khiết như vậy .
    Tu sĩ trẻ ngần ngại . Ngón tay vừa thò xuống quân cờ định mệnh, vội rút lui...không nỡ hạ thủ .
    Bàn cờ bất động giữa hai người .
    Đối với những tay cờ ưu hạng, không có thế cuối cùng, Kajo hiểu như vậy, và vì đã nguyện hy sinh nên bèn thò tay xuống...
    Bổng làn khí lạnh lướt qua, tu sĩ Muju thoáng thấy thiền sư Dasokim đứng dậy chập chờn sau làn khói hương , và một tia chớp chụp xuống đầu chàng thanh niên, tu sĩ nhắm mắt lại khẽ tuyên Phật hiệu ...
    Thiền đường lặng lẽ như tờ .
    ( còn tiếp )

    Người điên biết nói
    Người tỉnh không biết nghe
    Và nắng sẽ mang đi tất cả
    Những mẩu thuốc tàn nằm dưới đất thờ ơ
  9. anhthuongcochu

    anhthuongcochu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/04/2002
    Bài viết:
    459
    Đã được thích:
    0
    Tu sĩ trẻ định thần mở mắt ra. Mắt y chợt tròn vo kinh ngạc. Cái đầu với tóc tai rối bù của Kajo đã bị cạo nhẵn thín . Và giọng thiền sư Daisokim trầm ấm một bên tai :
    - Chỉ cần có hai đều, Kajo con hỡi ! Ấy là sự tập trung tâm ý hoàn toàn và lòng từ bi. Hai yếu tố quan trọng nhất của ... Thế mà hôm nay con học được cả hai.
    Kajo sờ tay lên đầu mình, chàng mỉm cười.
    - HẾT -

    Người điên biết nói
    Người tỉnh không biết nghe
    Và nắng sẽ mang đi tất cả
    Những mẩu thuốc tàn nằm dưới đất thờ ơ
  10. anhthuongcochu

    anhthuongcochu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/04/2002
    Bài viết:
    459
    Đã được thích:
    0
    Này chư tử ! Thuở còn trai trẻ, làm kiếm khách áo trắng, ta ít khi rút kiếm ra khỏi bao, rút ra l2 phải chém. Hàng tục sĩ gọi ta là Kiếm vương .
    Này chư tử ! Thuở còn trai trẻ, làm giang hồ kỳ thủ, ta ít khi chơi cờ. Khi đã chơi, một quân cờ đặt xuống - trọng lượng một quả núi - sẽ kết thành định mệnh. Định mệnh không lập lại hai lần, Dòng sông đã chảy, vậy thì những quân cờ kế tục đi đến chung quyết. Không do dự . Không ngập ngừng . Người đời gọi ta là Kỳ vương .
    Này chư tử ! Kiếm vương ta cũng bỏ, Kỳ thủ ta cũng lìa, khoác tay nải, dép cỏ, nón mê lang thang học Đạo . Ba mươi năm, Kiếm vương kia thành Kiếm Đạo, Kỳ vương kia thành Kỳ đạo . tại sao như thế ?
    Này chư tử ! Con đường của một hành giả võ đạo chỉ có hai chăng : Dùng tâm sử dụng kiếm hay Tâm là kiếm, kiếm là tâm ? Này chư tử ! đừng bao giờ quên con đường " tự chiến thắng mình " .


    Người điên biết nói
    Người tỉnh không biết nghe
    Và nắng sẽ mang đi tất cả
    Những mẩu thuốc tàn nằm dưới đất thờ ơ

Chia sẻ trang này