Cùng nhau vượt qua bão tố (Hoathuytinh.com) Một công ty nọ tổ chức thi tuyển nhân viên.Câu hỏi cuối cùng trong phần thi viết khiến hầu hết thí sinh ngạc nhiên. Câu hỏi như sau: Bạn đang lái xe hơi đi trong một đêm bão tố cấp 12. Xe bạn chạy qua một quãng đường vắng và bạn phát hiện thấy có 3 người đứng trên ven đường vẫy tay xin đi nhờ xe. Họ gồm một bà cụ đang bị bệnh nặng, một bác sĩ giỏi dư sức cứu tính mạng của bạn nếu bạn mắc bệnh hiểm nghèo, và người thứ ba là cô gái bạn yêu. Họ mong bạn cứu giúp họ, bạn rât muốn nhưng rất tiếc xe bạn chỉ có thể chở thêm được một người. Bạn sẽ chọn chở người nào? Hãy giải thích lí do của sự chọn lựa ấy. Tới đây, chắc bạn sẽ hiểu rằng đây là một câu hỏi đánh giá nhân cách của bạn bởi mỗi sự lựa chọn đều phản ánh quan điểm của bạn về sinh mạng con người. Bạn có thể đưa bà cụ lên xe. Mặc dù bà cụ có thể (và có lẽ là sẽ như thế) không đủ sức qua được cho tới khi bạn gặp một bệnh viện, nhưng dù sao thì cứu người vẫn là trên hết. Còn một tia hi vọng le lói vẫn phải làm. Nhưng đứng từ góc độ hơn thiệt, bạn sẽ chọn ông bác sĩ. Bạn cứu ông ta để ông ta cứu bạn - một hành động thiết thực có tính chất đầu tư cho tương lai. Việc chở bà cụ nói cho cùng chỉ để lương tâm của bạn khỏi bị cắn rứt. Có thể bạn sẽ tự vấn: Tại sao lại không chở người yêu của bạn? Bà lão đã già, các bạn còn trẻ, tương lai ở phía trước. Bác sĩ giỏi trong thiên hạ cũng không phải là quá hiếm. Trong cuộc đời cơ hội gặp được người bạn đời như ý hầu như là duy nhất. Bỏ qua cơ hội cứu được người bạn yêu cũng có nghĩa là phần đời còn lại của bạn không chắc đã trôi qua trong hạnh phúc. Trong số hơn 200 ứng viên tham gia cuộc thi tuyển, chỉ có một người duy nhất có câu trả lời được ban giám khảo nhất trí lựa chọn, cho dù thí sinh này không đưa ra lời giải thích nào cho phương án của mình. Vậy thí sinh này đã trả lời ra sao? Phương án của thí sinh này là?. ?oĐưa chì khoá xe cho bác sĩ. Ông ta sẽ chở bà cụ thới bệnh viện. Tôi sẽ cùng người bạn gái của tôi lội bộ vượt qua bão tố?.
Truyện này rất cảm động. Tôi đã đọc cách đây ba bốn năm và "tâm phục khẩu phục" trước sự chọn lựa của chàng trai kia. Nay đọc lại, vẫn còn rất cảm động. Tự nhiên, trong đầu lóe lên một giải pháp mới: Nếu tôi là chàng trai đang đi ô tô, tôi sẽ xuống xe và nhường cho cụ bà lên xe. Tôi sẽ chắc chắn rằng trong lúc chờ xe bus, người bác sĩ đã làm mọi thứ để giúp bà cụ qua khỏi cơn nguy kịch. Nếu để bác sĩ lái xe, nhiều khả năng anh ta sẽ giúp được bà cụ, nhưng không chắc chắn, vì anh ta không có đầy đủ dụng cụ và con người, đồng thời lại phải lái xe để đến được bệnh viện gần nhất. Tôi sẽ đưa chìa khóa cho người con gái tôi yêu, cô ta sẽ được chỉ dẫn đường đến bệnh viện. Trong đêm mưa gió, tôi sẽ cùng người bác sĩ tìm một nơi trú ngụ nào đó. Bởi vì, là một chàng trai đang yêu, tôi sẽ chẳng thể nào để người yêu đi trong mưa gió, dù chỉ là một giây một phút nào.
"the road is long , there are mountains in our way but we climb step eveyday " , đây là 1 câu trong quyển stick paper mua từ hồi nào ko biết nữa , nó là đồ trung quốc , in còn sai lỗi chính tả , mà tự dưng lúc này nhìn thấy cảm giác thật ý nghĩa . Tiếc rằng kiếm được 1 người con gái cùng đi với mình trên chặng đường gian nan cũng thật không đơn giản , cuộc sống ơi , ta sẽ cố gắng , từng bước từng bước một ........!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Anh chàng này chạy xe hơi mà 2 chỗ chắc chắn đây là cái ôtô thể thao ,chắc là Ferrari modena 360 hay Porsche 911 gì đây mà.Bởi thế chỉ chở được có 2 người.Không sao! nhét thằng cha bác sĩ vào thùng xe,(để tay bác sĩ mà để ngồi gần cô gái thì sẽ không hay hehehehehe) còn bà già thì ngồi sát cô gáiCuối cùng thì tôi có thể chở mọi người đến nơi 1 cách an toàn. xe mắc tiền đưa vào tay bác sĩ hắn sẽ 1 đi không trở lại,ngu gì mà giao xe cho hắn ta.Lần sau đi cái xe nào nhiều chỗ hơn!