1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc chiến biên giới phía Bắc 1979 và bình luận

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi cu-bo, 14/02/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kuyomuko

    kuyomuko Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/04/2011
    Bài viết:
    18.374
    Đã được thích:
    26.728
    Nói chung là phải viết 1 đoạn gọn chừng vài trang trong SGK cho học trò học để biết nhìn cuộc chiến cướp đi mấy vạn sinh mang dân tộc đã diễn ra như thế nào? Lúc nào? Diễn biến chính ra sao và tại sao ta phải khép lại các cuộc chiến tranh để "làm bạn với tất cả các nước trên thế giới". Viết cả cuộc chiến này và cuộc chiến bg tây nam ***g ghép vào nhau khéo léo thì chấp nhận được. Ỉm đi là có tội với con cháu mai sau nhưng ngôn ngữ hận thù dân tộc cũng tác hại ghê gớm lắm.
    hanhgl, karate_hncu-bo thích bài này.
  2. gorko

    gorko Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/10/2013
    Bài viết:
    1.224
    Đã được thích:
    2.439
    Họa báo Trung quốc: nhớ đến tờ báo này là nhớ đến một tờ báo in giấy dày, cứng, trắng (dày hơn cả họa báo Liên Xô). Chính qua báo này mà mình biết đến những danh từ về sau trở thành quen thuộc như công xã Đại trại với ông chủ tịch buộc cái khăn bông trên đầu theo kiểu khó tả bây giờ không thấy; người thép Vương Tiến Hỷ ở mỏ dầu Đại Khánh béo tròn, được giới thiệu là khi hỏng máy khuấy anh nhảy xuống bể dầu thô khua chân múa tay cho dầu nó không bị lắng hỏng:mad:; có cả ảnh Lôi Phong chụp từng chi tiết khi anh chữa ô tô, giúp bà con gánh lúa..nhưng không chụp được lúc anh bị cột điện đè, khổ thân anh 25 tuổi chỉ biết làm việc tốt lại không thọ bằng cụ Mao uống riệu, chơi ái, hút thuốc lá tì tì.
    Họa báo TQ có giới thiệu cả các tác phẩm hội họa cổ điển TQ, nhờ nó tôi biết về Tề Bạch Thạch,Quách Mạt Nhược và Lỗ Tấn.
    Nhưng co một đặc điểm là họa báo này không có trang tranh châm biếm như của họa báo Liên Xô.
    Té ra, người Trung Quốc không biết cười.
    năm 79, chiến tranh chưa rõ nét ở thủ đô, chỉ có những hố cá nhân mọc lên rất nhiều. Những anh tự vệ được phát đủ các loại súng thời thế chiến như K50, K44...tập ngã, võ quật rồi kéo chân dang ra đạp bộ hạ, tập cả đánh gậy nhưng chả thấy tập đấm đá, thế mới lạ. Thỉnh thoảng có đơn vị bộ đội kéo về tập trong khu, lúc đó mới được thấy khẩu B40 hay RPD, mình còn thấy cả trung liên đĩa(có cái hộp tiếp đạn to bằng cái đĩa lò vi sóng, thép xanh biếc), khẩu này giờ có,đánh bóng lên mà đem trưng bày đảm bảo đẹp ngất. Tra mạng hóa ra khẩu DP đời trước của RPD:
    [​IMG]
    Các anh bộ đội cũng trẻ, có đặc điểm nói rất bậy và hay hỏi em có chị không:D
    Quên, hình như tác giả bài viết nhầm vì mình nhớ vẫn được xem số họa báo TQ có đám tang Mao(chết năm 76), có cả Giang Thanh đứng đọc diễn văn mà
    Lần cập nhật cuối: 18/02/2014
  3. gorko

    gorko Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/10/2013
    Bài viết:
    1.224
    Đã được thích:
    2.439
    Tác giả có vẻ thích đặt câu hỏi để đi đến hoang mang, nói thẳng là ở góc độ dân thường không thể có câu trả lời: Cứ nhìn thời thế chiến 2, cụ Chamberlain với Daladier cũng chiều Hitler như chiều vong, ký được cái hiệp định Munich giơ lên khoe "Hòa bình là đây", cuối cùng Hít nó cho các cụ lỗ mũi ăn trầu cả lượt:rolleyes:
    Còn đừng có mang cái câu chú gì Thái khoe không bao giờ bị chiếm vì né khéo, bố khỉ, cứ thử có bờ biển nhiều chỗ làm cảng, làm đầu cầu đổ bộ xem có thoát được không .
    Theo tôi nghĩ, việc tốt nhất có thể làm là phải có những nhà sử gia có phương pháp nghiên cứu khoa học, thuần lý, không tư vị, được tiếp cận với các tư liệu gốc, thậm chí là mật ở thời điểm đó.
    Khi họ đã nghiên cứu, đã đưa ra các tác phẩm có chiều sâu, có sức thuyết phục về học thuật thì lúc đó người thường mới có cái nhìn rộng hơn về thời đó.
    Nhưng với tình trạng ráo dục kiểu "học xong quên ráo" thì người thường không thể mong ông sử gia kiểu ấy mọc ra ngay được, khả năng phải thuê tây, mà thuê thì ai dám thò tư liệu cho nó.
    Thế là quẩn:confused:
  4. gaume1

    gaume1 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/01/2011
    Bài viết:
    1.153
    Đã được thích:
    365
    Bác có tư liệu, bài báo hay gì đó về trận này (7/1/1987)không? Nếu có thể, bác kể lại cũng được. Cảm ơn!
  5. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Tại bác không để ý tìm hiểu, nhiều tài liệu đến giờ đã được "bật mí' rồi!
    Rất nhiều học giả phương tây đã nhận xét: "sau thắng lợi ở Điện Biên Phủ, Việt Nam (CP Việt Nam Dân chủ Cộng hoà hồi đó) không việc gì phải đến Giơ Ne Vơ nghe các cường quốc họp hội nghị, họ hoàn toàn có thể nói chuyện và yêu cầu người Pháp trao trả lại độc lại cho họ và rút hết quân Pháp về nước!
    Thực tế phái đoàn ta đã đến Hội nghị Giơ Ne Vơ, nhưng máy nước lớn họ thoả thuận với nhau trên lưng chúng ta (có chương trình tv của VN hiện nay chỉ dùng chữ "cường quốc") để chúng ta phải chấp nhận chia đôi VN để sau đó Mỹ (tham gia nhưng không ký vào bản hiệp định) đưa Ngô Đình Diệm từ Mỹ về, không tổ chức tổng tuyển cử, can thiệp vào VN!
    Thực ra nếu VN đuổi thẳng được quân đội Pháp thì có lợi cho Bắc Kinh hơn, nhưng nguy cơ Mỹ can thiệp vào sẽ cao, với thực lực Bắc Kinh hồi đó họ tính cứ cắt VN làm 2 thì an toàn hơn nên chấp nhận với Mỹ (và Pháp) giải pháp này (đọc tài liệu Zhou Enlai's Diplomacy and the Neutralization of Indo-China, 1954-55).
    Cái ông GS Thayer cũng chưa đúng khi nói về nguyên nhân cuộc chiến 2/1979. Khi VN giải phóng hoàn toàn MN thì đã phá hỏng những gì nhà cầm quyền Bắc Kinh hứa với Mỹ trong chuyến thăm Bắc Kinh của TT Mỹ Nickson. Họ đã xúi dục khơ me đỏ tấn công VN khá lâu trước khi VN ký hiệp ước Hoà bình với Liên Xô.
    Lần cập nhật cuối: 18/02/2014
  6. tuanquynh123

    tuanquynh123 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/08/2006
    Bài viết:
    340
    Đã được thích:
    134
    http://vtc.vn/phong-su-kham-pha/chien-tranh-bien-gioi-1979-nhung-hoai-niem-khong-quen-578954.html

    Quan tài gỗ gạo
    Chiến tranh biên giới bắt đầu từ Lạng Sơn, Cao Bằng, Lào Cai và chính thức lan đến quê tôi – Vị Xuyên (Hà Giang), mạnh nhất là vào những ngày đầu Hạ. Lúc đó tôi còn bé, chỉ biết chiến tranh từ câu nói sau bữa ăn tối rất vội của bố với mẹ: “Anh phải lên cơ quan”.

    Bố đi, nhoáng cái về. Thay cho cờ – lê, tuốc – nơ – vít của một kĩ sư cơ khí hàng ngày, sau lưng đã đeo khẩu súng, loại tiểu liên cực nhanh hay còn gọi là K43 đầy ự đạn. Bố gấp gáp bảo với mẹ: “Em sửa soạn đưa các con vào núi tránh pháo. Anh phải đi đây”.

    Bố tôi – một công nhân nhanh chóng trở thành một chiến sĩ. Thế mới biết tinh thần Việt khi có giặc thế nào. Cùng mẹ, chúng tôi chạy thục mạng, nhằm khu núi đá bên Đội 4, chỗ định cư của tướng lĩnh và hậu duệ Vương Chí Sình để trốn. Rồi pháo Trung Quốc cấp tập nã sang.
    [​IMG]
    Thiếu tướng Nguyễn Đức Huy thắp hương tưởng nhớ đồng đội tại nghĩa trang liệt sĩ Hà Giang (tháng 4-2013). (Ảnh: Quân đội nhân dân)

    Cũng may xã tôi nằm giữa tầm đạn pháo nên không bị oanh kích và thương vong nhiều. Trong đời, có lẽ thứ không dọa, mà trẻ con vẫn phải biết sợ đấy là tiếng đạn pháo rít trên không. Không biết, không hình dung được nhưng ai cũng sợ. Bọn trẻ chúng tôi khóc thét, đái cả ra quần. Náu pháo được 2 ngày, đói quá chúng tôi lại phải về. Làm lụng, đi học và nhổ sắn trong tầm đạn pháo. Thế rồi quen dần, nhanh chóng thích nghi với tiếng ì oàng suốt ngày đêm.
    Nhà tôi lúc đó ở gần Tiểu đoàn 2 của Sư 314. Đây là một thung lũng và nhanh chóng trở thành chỗ tập kết quân của ta. Những xe vận tải quân sự, nhiều nhất là xe có biển số TH ngày đêm lăn bánh. Những chiếc xe quân sự bịt kín lặng lẽ đến, đổ quân xuống, toàn là những bộ đội trẻ măng.

    Thời chiến, doanh trại làm không kịp, bộ đội vào nhà dân ở. Hồi đó ngôi nhà gỗ 5 gian của gia đình đầy bộ đội. Bộ đội đến, mắc võng ngủ từ trong nhà, ngoài hiên, thậm chí cả gốc cam. Chẳng có cảm giác chật chội, quân dân nhanh chóng thích nghi và có những bữa ăn chung với nhau.

    Đôi ba ngày xe bịt bạt lại đến. Các chú bộ đội trẻ măng vừa đến lại vội vã lên xe. Vài ngày sau những chỉ huy ở nhờ, đưa quân trở về. Chúng tôi hỏi những chú bộ đội mới làm quen thì chỉ nghe thấy những câu nói nhỏ: “Chú ấy mất rồi!”. Mất nhiều hơn còn.

    Cách nhà tôi 4km là nơi Trung đoàn phẫu tiền phương ở, nay toàn bộ khu đất ấy trở thành nghĩa trang của thị trấn Việt Lâm. Thỉnh thoảng đi học, chúng tôi ghé vào. Nhà lá, vách liếp nhưng băng ca chồng bằng ca. Những bộ đội bị thương nằm đó, chờ sơ cứu rồi chuyển đi tuyến dưới.

    Bộ đội hy sinh nhiều lắm. Gỗ đóng quan tài không đủ, người ta phải chặt cả những cây gạo do Pháp trồng dọc tuyến Quốc lộ số 2 để đóng quan tài. Gỗ ấy dễ mục nhưng chả biết làm thế nào. Mùa xuân, gạo nở hoa, bị đốn làm gỗ hạ huyệt cho lính, rải hoa đỏ ứa máu dọc đường. 6 tháng cao điểm, 3 sư đoàn gom lại không đủ một trung đoàn và là cái để làm nên một nghĩa trang gần 2000 ngôi mộ có tên Nghĩa trang liệt sĩ Vị Xuyên ngày nay.
    [​IMG]
    Nghĩa trang liệt sỹ Vị Xuyên

    Ngày ấy, ngôi trường tôi học gần nghĩa trang này. Mỗi tuần, huyện đội cùng trường và chúng tôi lên phát cỏ, thắp hương. Một xe chở đầy hương lên, cả trường chúng tôi chia nhau thắp. Khói hương quạnh quẽ với gió núi cùng tiếng đạn pháo vẫn ì oằng nã từ bên kia biên giới sang.

    Ở Hà Giang bây giờ, cuộc chiến đã qua đi đến hơn 20 năm rồi nhưng rất nhiều nhà còn giữ lại những chiếc bể ngầm có cửa rất to. Bình thường thì nó là vật dụng đựng nước. Nhưng nếu chiến tranh nó sẽ trở thành hầm để tránh pháo. Nhà tôi cũng có bể chứa này. Khi xây, gia đình cũng cố đặt vào nơi khuất nhất và có núi đất để che.

    Báo chí thời chiến

    Hồi chiến tranh biên biên giới xảy ra, đúng lúc báo chí chúng ta đang thiếu lực lượng nhất. Những thông tin cần biết về cuộc chiến này, thắng đâu, thua đâu, Trung Quốc tàn ác thế nào... nhiều người dân ngoài vùng chiến sự và kể cả người dân trong vùng chiến đều rất muốn biết. Nhưng hầu như lúc ấy chúng ta không đáp ứng được.

    Lúc này, Báo Nhân dân và Quân đội nhân dân cử phóng viên lên. Truyền hình Việt Nam triển khai sau một chút. Nhưng các phóng sự của VTV vẫn hết sức ấn tượng. Nhiều người nói, 35 năm trôi qua mà vẫn bị ám ảnh bởi những hình ảnh đau thương, hùng tráng và giọng đọc trong các phóng sự của VTV.
    [​IMG]
    Thông cáo của Bộ Quốc phòng đăng trên Báo Nhân dân số ra ngày 20/3/1979

    Nhưng bất chấp khó khăn, các báo, đài lớn của đất nước, của địa phương cũng nhanh chóng vào cuộc quyết liệt nhất: Thông tấn xã Việt Nam, Đài tiếng nói Việt Nam, rồi báo Hoàng Liên Sơn…

    Nhà tôi ngày ấy ở ngay Trung tâm đầu não của Sư đoàn 356 đóng. Chỉ huy Sư này lúc đó là ông Hoàng Điếm, người Hòa Bình. Ông này to và trắng như Tây, nổi tiếng không sợ Trung Quốc. Hồi ấy, Trung Quốc phao tin ai lấy được đầu tướng Điếm thì sẽ cho cả tỉnh… Vân Nam. Nhưng không ai lấy được.

    Tướng Điếm chỉ huy Sư 356, Sư này được Trung Quốc mệnh danh là “anh cả đỏ” vì chúng đã bị 356 quại cho một trận đỏ máu bên Lào Cai. Sau khi các Sư 313, 314… bị thiệt hại nhiều, Sư này đã được Bộ quốc phòng điều sang tăng cường cho vùng phên dậu Hà Giang. Đây là một Sư đoàn đủ, ngoài bộ binh còn có cả tăng thiết giáp và lính phòng hóa.

    Tướng Điếm liều mạng và coi thường Trung Quốc lắm. Ông này sống rất giản dị, chỉ thích ăn cơm trắng với cà, và ra trận cũng rất ngông. Ông chọn ai làm cận vệ và liên lạc thì người đấy phải sợ. Vì ông ra trận như lính, nằm hầm, căng tăng dù ra chỉ huy chứ không bao giờ chỉ đạo ở tuyến sau.

    Thời ấy, Báo Nhân dân hay Quân đội Nhân dân cử phóng viên lên họ được lo lắng và bảo vệ ác lắm. Có xe đặc chủng chở đi, đến biên giới bao giờ cũng được cẩn vệ cẩn thận. Mỗi lần họ lên, chúng tôi chỉ biết họ qua những chiếc máy ảnh đeo trước cổ. Họ lên rồi về, chắc có bài vở nhưng chẳng bao giờ chúng tôi được đọc.

    Dù sao cũng cám ơn người anh cả Liên Xô. Ngày chiến tranh biên giới họ cho và giúp mình nhiều lắm. Cái đói của người dân biên giới chúng tôi hồi ấy nhờ họ cũng phần nào đỡ hơn. Họ viện trợ gạo, thịt, súng đạn cho lính, lính lại viện trợ cho dân.

    Tôi nhớ nhất là những thứ gạo sấy của họ (đổ nước vào thành cơm) và những tảng thịt bò đã rim tẩm đủ chất của họ. Đói, vào lính xin, về đổ nước và có tý lửa hâm nóng thịt bò là sống được cả ngày. Ngoài những thứ trên, họ còn cử cả chuyên gia quân sự và đặc biệt là báo chí sang giúp ta viết bài, đưa tin.

    Bài viết của họ được dịch, được đọc rất nhiều trên hệ thống loa phát thanh trực tuyến của quê tôi. Nghe thích và căm hận quân thù lắm. Trong các bài ấy tôi nhớ nhất là hai bài với tít dẫn: “Lò vôi thế kỷ” và “Cối xay thịt”. Hai bài này được đọc trên hệ thống loa phát thanh vào mỗi buổi sáng, khi chúng tôi chân trần đi học trong tầm đạn pháo.

    Cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc đã qua đi 35 năm. Cho đến giờ, chúng ta và nhân loại tiến bộ không ai mong muốn chiến tranh, và thậm chí không muốn nhắc đến hai từ “chiến tranh”. Thế nhưng, lịch sử vẫn rất cần được tôn trọng nhằm rút ra những bài học cần thiết để chúng ta và những nước lân bang, nói rộng ra là cả thế giới này được sống trong hòa bình vĩnh hằng.

    Đơn Thương
  7. cu-bo

    cu-bo Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/05/2012
    Bài viết:
    388
    Đã được thích:
    322

    Tháng 2/1979: Liên Xô cảnh cáo "Không được đụng đến Việt Nam!"
    [​IMG]

    Bắt sống tù binh Trung Quốc

    35 năm trước, khi chiến tranh biên giới Việt - Trung nổ ra, Liên Xô đã tỏ rõ là sẽ không ngần ngại áp dụng những biện pháp cao nhất để “khôi phục hòa bình và công lý”.

    LTS: Ngày 17/2/1979, Trung Quốc bất ngờ đưa quân ồ ạt tấn công các tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam. Quân và dân Việt Nam một lần nữa phải bước vào cuộc chiến bảo vệ chủ quyền. Trong những tháng ngày hào hùng và bi tráng ấy, sự giúp đỡ của nhân dân tiến bộ thế giới, đặc biệt là Liên Xô đã góp phần vào thắng lợi của Việt Nam.

    Hôm nay, kỷ niệm 35 năm ngày nổ ra cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc, xin trân trọng giới thiệu tới quý độc giả một tài liệu lược thuật từ báo Phòng thủ Đường không và Vũ trụ Nga (VKO), điểm lại những sự giúp đỡ quý báu ấy.

    Đầu năm 1979, tại biên giới với Việt Nam, phía Trung Quốc hình thành mặt trận gồm 15 sư đoàn thê đội 1 (*) , 6 sư đoàn dã chiến quân thê đội 2, và 3 sư đoàn dự bị. Tổng quân số cụm quân được động viên để tham chiến chống Việt Nam lên tới 29 sư đoàn…

    3h30 ngày 17/2/1979, trên một số hướng, sau 30 -35 phút pháo hỏa chuẩn bị, quân Trung Quốc đã xâm nhập nhập qua 20 đoạn biên giới Trung - Việt vào lãnh thổ Việt Nam.

    … Nhưng trước tinh thần chiến đấu anh dũng của quân và dân Việt Nam, kế hoạch của ban lãnh đạo Bắc Kinh, dùng xung đột quân sự để nhanh chóng đập tan sự kháng cự của quân đội Việt Nam, buộc Việt Nam phải từ bỏ đường lối đối ngoại không lệ thuộc vào Trung Quốc, trước khi Liên Xô kịp can thiệp đã bất thành. Ý đồ của Bắc Kinh đảo ngược tình hình ở Campuchia cũng không đạt được.

    Cuộc biểu dương lực lượng hùng hậu của Liên Xô

    Trong thời gian từ 12 đến 26/3/1979, nhằm kiên quyết tạo áp lực quân sự lên Trung Quốc, theo chỉ thị của BCH TW Đảng Cộng sản Liên Xô, các Quân khu biên giới phía Đông (các vùng đất tiếp giáp với Trung Quốc của Liên Bang Xô Viết), tại lãnh thổ Mông Cổ và Hạm đội Thái Bình Dương đã tiến hành tập trận.

    [​IMG]
    Hạm đội Thái Bình Dương (Liên Xô) tập trận năm 1979

    Tổng cộng đã có 20 sư đoàn binh chủng hợp thành và không quân tham gia, với tổng quân số lên tới hơn 200.000 sĩ quan, chiến sĩ, hơn 2.600 xe tăng, gần 900 máy bay, 80 tàu chiến các loại.
    Diễn tập bắt đầu bằng lệnh động viên, và chuyển các đơn vị vào tình trạng sẵn sàng chiến đấu cao nhất. Đã động viên 52.000 quân nhân dự bị, huy động hơn 5.000 xe máy của nông nghiệp sang phục vụ yêu cầu sẵn sàng chiến đấu.

    Các cuộc diễn tập quy mô lớn nhất diễn ra trên lãnh thổ Mông Cổ, huy động tới 6 sư đoàn bộ binh cơ giới và sư đoàn tăng, trong đó có 3 sư đoàn được điều động tới Mông Cổ từ Sibir và Zabaikal. Trong khuôn khổ cuộc diễn tập này còn có sự góp mặt gần 3 sư đoàn không quân, 2 lữ đoàn độc lập và một số liên binh đoàn và đơn vị tăng cường.

    Cùng lúc, trong các cuộc diễn tập ở Viễn Đông và Đông Kazakhstan (có đường biên giới với Trung Quốc), ngoài các đơn vị cấp sư đoàn trở lên bộ đội hiệp đồng binh chủng, còn có các đơn vị bộ đội biên phòng Liên Xô tham gia.

    Tại các vùng có đường biên giới với Trung Quốc, lực lượng Xô Viêt đã diễn tập các phương án tổ chức phòng ngự, đánh trả đội hình tiến công của đối phương, phản kích, và chuyển sang phản công.

    Từ lãnh thổ Ukraina và Belorussia, các trung đoàn không quân chiến đấu đã sang triển khai lực lượng tại các sân bay của Mông Cổ.

    Đồng thời với các cuộc diễn tập, chỉ trong 2 đêm, các trung đoàn không quân không chỉ từ các quân khu lân cận, mà cả từ vùng Prikarpatia, cũng đã điều động ra phía đông (phía khu vực tiếp giáp hai lục địa Á - Âu).

    Các cuộc chuyển quân trên của Không quân Xô Viết không chỉ liên quan đến đội hình chiến đấu cấp trung đoàn, với các phi công được huấn luyện tốt nhất, mà là cuộc di chuyển của toàn trung đoàn, kể cả các đơn vị và phân đội bảo dưỡng kỹ thuật trên không và mặt đất. 5 quân khu đã tham gia tiếp dầu cho cuộc diễn tập này.

    Trong tiến trình diễn tập, có những khoảng thời gian trong không trung có tới 10 trung đoàn không quân tuyến 1 (đội hình chiến đấu) hoạt động. Các kíp bay đã bay tổng cộng 5.000 giờ, đã sử dụng tới 1.000 trái bom và tên lửa trong diễn tập bắn đạn thật.

    Tại biển Đông, và biển Hoa Đông, gần 50 chiến hạm của Hạm đội Thái Bình Dương, trong số đó có 6 tàu ngầm đã trực chiến sẵn sàng chiến đấu và tiến hành tập trận đánh tiêu diệt hải quân đối phương. Tại vùng Primorie (ven biển Viễn Đông) đã diễn ra các cuộc đổ bộ của Thủy quân lục chiến Liên Xô.

    Trợ chiến

    Không quân Xô Viết còn cử các đơn vị của mình sang công tác tại Việt Nam để giải quyết vấn đề trinh sát đường không chống quân xâm lược trên lãnh thổ Việt Nam. Các đơn vị thuộc không quân vận tải Liên Xô(các phi đội AN-12, AN-26, MI-8…) làm nhiệm vụ vận chuyển đường không trong lãnh thổ Việt Nam.

    [​IMG]
    Bộ đội Việt Nam ở Campuchia chờ lên máy bay về nước chi viện cho biên giới phía Bắc

    Với thực lực trang bị còn tương đối hạn chế, nhưng Không quân chiến thuật Liên Xô đã vận hành rất hiệu quả cầu hàng không giữa Liên Xô và Việt Nam. Trong khuôn khổ diễn tập tại Liên Xô và trong lúc thực hiện nhiệm vụ chuyên chở vũ khí, trang thiết bị cho Việt Nam, lực lượng này đã vận chuyển tổng cộng 20 ngàn quân, hơn 1.000 đơn vị trang bị xe máy, 20 máy bay và trực thăng, 3 ngàn tấn quân dụng, đạn dược.

    Viện trợ quân sự

    Riêng về mặt quân sự, viện trợ cho Việt Nam là một nhiệm vụ trọng đại, nhằm mục tiêu gia tăng nhanh chóng tiềm lực quân sự cho Việt Nam.

    Chỉ trong giai đoạn từ khi cuộc xung đột bắt đầu (giữa tháng 2) đến cuối tháng 3/1979, bằng đường thủy, Liên Xô đã đưa sang Việt Nam hơn 400 xe tăng và xe bọc thép, xe chở quân, 400 cỗ pháo và súng phóng lựu, 50 dàn phóng đạn phản lực 40 nòng, cỡ 122 mm “Grad”, hơn 100 cỗ pháo cao xạ, 400 đồng bộ cao xạ di động cùng hàng ngàn tên lửa đi theo, 800 súng chống tăng của bộ binh, 20 máy bay tiêm kích.

    Dù việc chuyển giao gấp rút, nhưng các vũ khí và trang bị này đều đã được thẩm định về chất lượng sẵn sàng chiến đấu bởi một ủy ban gồm các chuyên gia có kiến thức và kinh nghiệm của quân đội Xô Viết.

    Đòn cân não

    Sự kháng cự kiên cường của quân đội Việt Nam cùng thái độ kiên quyết ủng hộ Việt Nam của Liên Xô và phản ứng của dư luận thế giới đã khiến Trung Quốc phải chịu tổn thất to lớn.

    Một loạt các hành động quân sự - chính trị của Liên Xô dưới dạng các bước chuẩn bị cho việc tiến quân vào lãnh thổ Trung Quốc, cùng với mâu thuẫn trong giới cầm quyền Trung Quốc, cũng như các sai lầm nghiêm trọng trong chỉ đạo và tác chiến của quân đội nước này… đã dẫn đến việc ngày 5/3/1979, Bắc Kinh phải ra quyết định rút quân, và 20/3/1979 phải thực hiện rút quân ra khỏi lãnh thổ Việt Nam.

    Nhưng quân Trung Quốc sau đó vẫn ngoan cố đóng lại ở một số phần đất (sâu 1km vào lãnh thổ Việt Nam và rộng 2 km), mà trước đó Trung Quốc cố tình gọi là “đất tranh chấp” ở vùng biên giới hai nước.

    Bài báo của VKO cho rằng sở dĩ Liên Xô đã chơi rắn đến cùng như vậy, vì việc Trung Quốc xâm lược vùng biên giới phía Bắc của Việt Nam khơi dậy nguy cơ chiến tranh lớn trên “hai mặt trận”, do vừa ký kết Hiệp định hợp tác toàn diện Việt - Xô).

    Nhìn lại thời kỳ này, năm 2009, tướng Vũ Xuân Vinh, nguyên thủ trưởng kỳ cựu của ngành đối ngoại quân sự Việt Nam chia sẻ, ông vẫn vô cùng ấn tượng về cách Liên Xô đã chọn hồi đầu năm 1979, bằng ý chí và hành động, cảnh cáo “không được đụng đến Việt Nam”.

    (*) Thê đội là bộ phận của đội hình được sắp xếp theo bậc thang để hành động theo thứ tự kế tiếp nhau vì mục đích đã định trong kế hoạch. Thê đội được gọi theo thứ tự hành động trước sau: Thê đội 1, Thê đội 2... Một đội hình chiến đấu (chiến dịch, chiến lược) có thể có 1 đến 3 thê đội.
    Link
    JICKLEcuongcalo thích bài này.
  8. gorko

    gorko Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/10/2013
    Bài viết:
    1.224
    Đã được thích:
    2.439
    Chắc là K63 chứ nhỉ? Mình chưa nghe ở ta có khẩu súng nào là K43. Chưa nói tiểu liên cực nhanh là nhà mình gọi khẩu AR15/M16 chứ. thời đấy nếu không nhầm quân ta hay dùng lựu đạn chày chứ chưa có nhiều lựu quả na như bây giờ.
  9. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Tôi trực tiếp đứng trên đồi chứng kiến 3 trận địa pháo tầu pháo kích từ tảng sáng đến tối mịt vào 1 trận địa pháo 105 của ta ngay ven bờ sông Lô. Đi qua thường xuyên chỗ này nên tôi biết hầm pháo họ làm nắp rất mỏng (mà hầm pháo họ đắp nổi chứ không chìm như hầm cho người), đứng trên đồi thấy pháo bắn mà lo lắng cho hội pháo thủ. Tối đi tải đạn qua ghé vào, hố pháo ken đặc xịt, chin chít nhưng họ bảo chỉ có 1 sỹ quan bị thương và 1 khẩu pháo bị hỏng.
    Còn chỗ chúng tôi tải đạn qua hàng ngày ven sườn 812 là trận địa bắn thẳng của mình (đầu tiên là pháo 76ly2 sau thay bằng pháo 85), đối diện phía bên kia (nhìn rất rõ) là các hầm pháo bắn thẳng của tầu. Cả thời gian tôi ở trên ấy không thấy có khẩu pháo nào bị hỏng cả!
    Chẳng biết pháo tầu đo bằng ra đa gì, tối tối chở hàng từ Hà Giang vào làng Ping do mặt đường bị pháo bắn nham nhở nên xe toàn bật đèn pha (đường từ cây số 4 pháo tầu bắt đầu bắn, chỗ rẽ vào làng Ping là cây số 18). Cả thời gian tôi ở trên ấy chỉ có 1 xe chở thịt hộp bị bắn hỏng, do lái xe thấy pháo bắn sợ quá, bỏ xe trên đường chui rúc xuống gầm cầu.
    Có hôm đi nhờ xe từ Hà Giang vào tới nơi ông lính cùng ngồi trên thùng xe bị mảnh đạn hy sinh từ lúc nào không biết!
  10. Tran-Trung

    Tran-Trung Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/11/2010
    Bài viết:
    1.437
    Đã được thích:
    563
    [​IMG]
    karate_hnyetkieu thích bài này.

Chia sẻ trang này