1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc đời đấy có bao lâu mà hững hờ?!!

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi sen_ha, 04/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sen_ha

    sen_ha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2006
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Hoa hồng không gai
    Từ ngày cha mẹ sinh tôi ra chẳng hiểu sao khuôn mặt tôi lúc nào cũng nhăn nhó, cáu kỉnh. Chỉ cần người khác làm chút gì trái ý với tôi thôi là tôi đã lớn tiếng quát nạt.
    Trong lớp, tôi luôn bị cô lập trong thế giới riêng của mình, vì thế tôi ngày càng trở nên khó chịu. Bàn tôi ngồi luôn được chừa một chỗ trống vô hình, vì chẳng ai muốn ngồi gần con bé khó chịu như tôi.
    Cho đến một ngày, cái chỗ trống vô hình ấy bỗng dưng được lấp đầy bằng một bó hoa hồng đỏ thắm. Tôi vô tình không động đến, vì nghĩ rằng nó dành cho ai đó chứ nào phải cho mình. Nhưng khi liếc qua tấm thiệp nhỏ với những dòng chữ nắn nót: ?oThương tặng Ngân, chúc một ngày vui tươi, hạnh phúc và nụ cười luôn nở trên môi bạn?. Tôi giận tím mặt vì cho rằng ai đó đang mỉa mai mình. Tôi ném bó hồng vào sọt rác rồi quay lưng đi thẳng.
    Hôm sau, tôi đến lớp sớm hơn thường lệ để xem coi có ai đó đang có ý đồ gì đối với chỗ ngồi của mình không. Lớp học đã được tổ trực nhật quét dọn sạch sẽ, thùng rác đã được đổ đi. Nhưng bó hồng đỏ thắm hôm qua vẫn được họ giữ lại. Tôi cầm lấy nó, vò mạnh rồi lại vứt xuống sân. Buổi học ấy đối với tôi thật nặng nề vì đầu óc tôi chứa đầy sự giận dữ.
    Tan học, khi tôi ra về, bó hồng vẫn nằm đó nở đẹp một cách hoàn mỹ nhất. Sao nó không khô héo khi không được cắm vào bình nước nhỉ? Thì ra có ai đó đã cột dưới mỗi cành hoa một ống nước nhỏ, họ còn cẩn thận cắt hết những gai nhọn nên sáng này dù tôi có vò cũng không bị đau tay. Ừ nhỉ, hoa hồng không gai đẹp biết chừng nào. Thế mà sao lúc nào tôi cũng cứ thích mình là những cái gai nhọn hoắt. Tại sao tôi cứ cáu kỉnh với mọi người. Nhỏ Hoa ngồi bàn trên dễ thương lắm, nó lại có khiếu thẩm mỹ nữa. Chắc chỉ có nó mới bó được một bó hoa đẹp đến vậy. Còn nhỏ Lan nữa, nó tỉ mỉ lắm. Chỉ có nó mới nghĩ đến chuyện cắt hết những gai nhọn. Còn Hùng, anh chàng này viết chữ đẹp nhất lớp, hay là những dòng chữ trên tấm thiệp xinh xắn kia là của Hùng. Ai cũng có thể là người tặng hoa cho mình, vậy thì tại sao mình lại cáu kỉnh với mọi người thế nhỉ.
    Tôi mỉm cười, cám ơn những bông hồng không gai giúp tôi tìm ra một cách sống mới.

  2. sen_ha

    sen_ha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2006
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    CÀ RỐT, TRỨNG VÀ CÀ PHÊ
    Một người phụ nữ trẻ đi về nhà mẹ, than vãn với mẹ về những khó khăn trong cuộc sống hiện tại của mình. Cô không biết sẽ phải làm gì và muốn từ bỏ tất cả. Cô cảm thấy mệt lả vì phải đối phó với mọi thứ, cứ việc này vừa giải quyết xong thì lại có việc khác phát sinh ngay lập tức.
    Mẹ của cô bèn dẫn cô vào bếp. Bà đổ đầy nước vào 3 cái ấm. Rồi bà cho cà rốt vào cái ấm thứ nhất, trứng vào ấm thứ hai, và hạt cà phê vào ấm cuối cùng. Sau đó bà bắc 3 ấm lên bếp đun sôi mà không nói lời nào. Khoảng 20 phút sau, bà tắt bếp và lần lượt múc từng loại ra tô. Quay lại con gái, bà hoi: "Hãy nói cho mẹ nghe con đã thấy những gì?"
    "Cà rốt, trứng và cà phê". Cô trả lời.
    Bà bảo cô hãy tiếp xúc gần hơn và cho biết cảm giác. Cô làm theo và thấy cà rốt rất mềm. Cô lấy một quả trứng, đập và bóc vỏ, sau lớp vỏ cứng, trứng đã đông đặc lại. Cuối cùng cô nhấp một ít cà phê, mùi vị của nó thật thơm ngon dễ chịu.
    Cô hỏi mẹ: "Vấn đề là như thế nào vậy mẹ?". Mẹ cô mới từ tốn giải thích rằng, mọi vật đều phải đối mặt với những tai hoạ -chẳng hạn như nước sôi- nhưng mọi vật đều có những cách phản ứng hoàn toàn khác nhau. Cà rốt từ dạng cứng nhưng sau khi luộc trong nước sôi thì nó mềm nhun và trở nên yếu đuối.
    Trong khi trứng rất mỏng manh dễ vỡ nhờ vào vỏ bọc ngoài để bảo vệ lớp chất lỏng bên trong. Nhưng sau khi luộc trong nước, lớp chất lỏng bên trong đông đặc và cứng lại. Chỉ có cà phê là đặc biệt, chúng đã làm thay đổi mùi vị của nước. "Vậy con sẽ là loại nào?" - bà hỏi con gái - "Khi con gặp những điều không may, con sẽ phản ứng như thế nào? Con sẽ là cà rốt, trứng hay cà phê?"
    Hãy nghi về điều này : Bạn sẽ là loại nào khi gặp những tai hoạ, bất mãn trong cuộc sống?
    Liệu bạn có giống như cà rốt cứng rắn nhưng khi gặp nỗi đau và tai hoạ thì trở nên mềm yếu, đánh mất sức mạnh của mình?
    Liệu bạn có giống như quả trứng có một trái tim yếu mềm, một tâm hồn nhạy cảm, mong manh nhưng khi chịu nhiệt, chịu thử thách thì trở nên khô khan, cứng nhắc dù vỏ bọc ngoài không thay đổi? Hay bạn giống những hạt cà phê đã làm thay đổi mùi vị của nước nóng, thay đổi hoàn cảnh đã đem lại đau thương cho mình, làm toát ra một mùi vị thơm nồng nàn. Nếu bạn giống như những hạt cà phê thì dù trong những hoàn cảnh xấu nhất bạn vẫn cảm thấy dễ chịu.
    Vậy bạn là cà rốt, trứng hay hạt cà phê???
    Điều đáng nói là phải can đảm đối mặt và hoà nhập với thực tế, dù nó không theo ý muốn của mình.

Chia sẻ trang này