1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cuộc đời em trải dài theo con đường em đi và em chọn

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi ca_chua_do, 28/04/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ca_chua_do

    ca_chua_do Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời em trải dài theo con đường em đi và em chọn

    Viết lên những cảm xúc của mình nhiều lúc cảm thấy nhẹ nhàng trong suy nghĩ .Vào forum đã lâu nhưng chả bao giờ viết đc gì tại chưa muốn viết cũng như lúc đó thấy cuộc đời còn màu hồng quá, còn nồng nàn với ta quá, cho nên có gì để viết , để than thở, để tâm sự mình ta với ta đây.Nhưng bây giờ đôi khi cảm thấy bế tắc , cảm thấy ko còn ai nương tựa, để yêu , để nhớ, thì lại nghĩ đến viết và chỉ viết .

    Đầu tiên , trước những lời tâm sự hãy cho phép đc xưng Em (em ở đây có nghĩa là xưng với ngôi thứ 2, đc cảm giác như đang tâm sự với 1 người chị , hoặc ng anh và cảm thấy mình bé bỏng cần đc bao bọc )trong cuốn nhật kí này, điều đó nó tiếp sức mạnh lớn để em có thể viết ra , em viết ra nhưng điều em thấy, em gặp trong cuộc sống hàng ngày và khi em buồn cũng như khi em vui, để rồi 1 ngày nào đó cuốn nhật kí này sẽ kết thúc khi có những niềm đam mê mới , những sự kiện trọng đại , tức là khi em đã gặp đc 1người đó là "anh"_cuốn nhật kí này cũng ko fải dành cho anh, giống như bao nhiêu topic khác với tiêu đề là dành cho anh, nhưng điều đó chỉ là 1 fần anh ạ, em viết cho em , và trong đó anh là xúc tác chính, anh tạo cho em niềm đam mê mới, anh đem cho em niềm tin mới trong cuộc sống, và tình yêu chân tình nhất anh dành cho em, tất cả điều đó em sẽ hi vọng 1 ngày nào đó em gặp đc anh_anh sẽ đem lại cho em ánh bình mình của buổi sớm và cơn gió mát của mùa hè , bởi em là cô gái nhạy cảm và yếu lòng lắm anh ơi.

    Anh ở đây chính là người theo em cả cuộc đời, anh sẽ là ai trong những ng em đã gặp và những ng em sẽ gặp trong tương lai, anh làm nghề gì? anh trông ra sao . Đó là hàng trăm cũng như hàng nghìn câu hỏi em đặt lên trong đầu khi nghĩ tới tương lai của em. Ngày xưa mọi ng nhìn em và thưòng nói em sẽ lấy chồng sớm nhất lớp cho mà xem, em cũng chẳng biết thế nào nữa, em cứ ngỡ điều đó là đúng ,nhưng đến thời điểm này em cũng ko biết ra sao, bởi em vừa đánh mất 1 điều gì đó thiêng liêng trong trái tim em, em đã ko biết giữ gìn nó cũng như vun trồng xây dựng nó, mà ngược lại em đã đạp đổ nó đi bởi chính em , em buồn và ân hận nhiều nhưng người ta bảo người tính ko bằng trời tính thì vì điều đó mà có lẽ sau này em mới gặp đc anh chẳng hạn , chứ ko fải người khác anh nhi?

    Qua những thất bại , em sẽ có những kinh nghiệm mới , em sẽ biết giữ gìn tình yêu của mình, giờ em thấy câu nói yêu thì dễ nhưng giữ gìn mới thật là khó , em đã sai lầm 1 lần, nhưng em ko thể phạm sai lầm lần nữa đc . Em sẽ thay đổi trở nên tốt hơn , em sẽ làm mọi cách để có đc ng em yêu, chứ em ko để đánh mất 1 cách vô nghĩa đc.

    Em viết lên đây, sau này ko biết có nên cho anh xem ko, tại vì trong đó em có nhắc đến chuyện ngày xưa, nhưng thôi , em sẽ giấu kĩ, em viết lên bởi em cần giải toả, em cần niềm hi vọng mới tiếp bước cho em, em cần relax thật sự tại em đã từng hi vọng nhiều và khi đánh mất em cũng đau khổ nhiều .

    Giờ em đang cố gắng thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn, em sẽ thay đổi thành 1 con người mới, em tự tin vào bản thân em, em ko cần mọi ng an ủi, bởi vì em của anh cũng có những giá trị riêng mà .

    Hôm nay em ko có cours học, em đc nghỉ và sáng nay em ngồi nhà, em thức dậy lúc 11h30 , trong lòng cảm thâý trống trải quá, em cần fải tạo cho mình nguồn sống mới, nên em đã lập ra topic này , em cần fải cố gắng trong cuộc sống cũng như học tập, bởi có nhiều ng hi vọng vào em quá.Sao moi ng ko hiểu em là ng bình thường , em cũng cần đc bao bọc thương yêu , đc chăm sóc , đc hạnh phúc nhỉ, có lẽ em đòi hỏi quá nhiều chăng mà khi chưa có đc ,em lại bực bội vậy. Nhưng có lẽ mọi chuyện chưa đến thôi nhỉ , hãy chờ đợi, rồi thời gian sẽ chứng minh, chuyện gì đến sẽ đến nhỉ.

    Vừa rồi vừa nói chuyện với cái Ng, nó cũng đang buồn như em, tội nghiệp , nó cắt đứt hết liên lạc chỉ để suy nghĩ lại, em an ủi nó bảo rằng, trên đời này nếu ai cũng như em thì nửa thế giới ko liên lạc với nhau ah, chuyện chia tay, chuyện chấm dứt nó xảy ra 1 cách thường tình và dĩ nhiên mà , chỉ có điều đó là sự kết thúc hạnh phúc , hay dở dang, hay trong đau khổ mà thôi.Cuộc sống là vậy, fải biết chấp nhận, nếu ko mình ko thể làm chủ đc mình , và ko cẩn thận sẽ mất đi chính bản thân mình .

    Những đôi yêu nhau thật hạnh phúc nếu như họ có kết cục tốt đẹp đó là 1 đám cưới đầy hoa và mật ngọt ,nhưng cũng có những ng yêu nhau mà ko đến đc với nhau, biết làm sao đc ."Có duyên mà ko có phận" là thế đó , thông cảm cho nhưng đôi như vậy và em đã trải qua rồi, em thấm đượm sự mất mát , nhưng hi vọng dập tắt và hơn hết đó là em cảm thấy em vừa bị mất 1 cái gì đó trên cơ thể mình, em ko biết là nó ở đâu, chỉ biết rằng đau âm ỉ , đau hết ngày này qua ngày khác mà thôi .


    Em viết dài quá, em dừng thôi
  2. ca_chua_do

    ca_chua_do Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là thứ 7, có lẽ vẫn còn dư âm của kì nghỉ xuân nhỉ, thấy mình chưa thực sự vào guồng cuộc sống bình thường trở lại, vẫn ham đi đú đởn lắm , mà cũng đúng thôi, còn nốt tuần này, tuần sau chuẩn bị học mà thi thôi ; thôi thì tranh thủ nốt , thứ 2 là 1-5 lại là ngày sinh viên , công chức đc nghỉ, đáng nhẽ nếu em mà vui vẻ thì em đã có những chuyến đi dã ngoại tuyệt vời rồi chứ ko fải em ngồi đây thở dài và bực bội.
    Phải, sáng nay em lại bực bội, vẫn là câu chuyện đó, vết thương chưa lành ngay đc, nó vẫn còn lại của sự đau đớn âm ỉ, chỉ cần nhắc đến thoảng qua , em cũng có thể gục đi trong bực tức, tại sao em fải làm khổ em thế? em ko vững vàng đc , có lẽ em quá tự tin vào mình để rồi khi mất đi em thấy mình đáng ghét quá chừng, em ko đủ khả năng để gìn giữ , em sai lầm lớn quá. Em ko muốn ng ta giúp đỡ em, em ko muốn ng ta quan tâm đến em, em ích kỉ quá chăng , có lẽ em ích kỉ thật , em ko có lòng cao thượng. vậy thì đừng giúp em nữa, hãy tránh xa em ra , nhưng ng ta k tránh xa em, em mắng chửi ng ta, ng ta vẫn ngồi đó nghe là sao, em cảm thấy em bất lực trước cái dằn vặt và dày vò và tự cao của em, nó là 1 đống hỗn lộn , làm em càng như chui vào mạng nhện , em giằng co để thoát ra nhưng em ko thoát đc, em lại gào lên trong tiếng nấc cụt , em gào cái gì , em cũng ko rõ chỉ biết gào lên mới thấy sự bực bội giảm xuống và khi ngồi lại 1 mình em thấy mình nhẹ nhàng hơn, em lại viết và viết .
    Có lẽ em đòi hỏi quá nhiều điều ở cuộc sống, khi em ko đạt đc em cảm thấy thất vọng chính mình và điều đó làm em dằn vặt thế này ư.
    Em luôn tự nhủ lòng mình rằng ko có khó khăn nào ko vượt qua, em có thể ngẩng cao đầu lên bước tiếp , nhưng lần này em chưa có đủ sức để đứng dậy , nó giường như là 1 cái "bóng đè" , nó làm em cảm thấy mệt mỏi, em muốn đứng dậy nhưng ko đủ sức.trong khi đó em còn quá nhiều việc để làm, khiến em ko tập trung thật sự, em lại giận mình, tại sao ko vui vẻ để sống tốt hơn ,nhưng khó quá, có lẽ em ko bao giờ làm đc đâuem vẫn vậy thôi .
    "anh" ơi, có lẽ sau này em gặp anh, anh sẽ thông cảm cho em nhỉ, em ko thật sự như vậy ,nhưng hoàn cảnh làm em thế , em nghĩ mình đủ tự tin để đc yêu thương nồng nàn đúng ko anh?Và anh sẽ hiểu em hơn , em sẽ cố gắng để hoàn thiện mình nhiều hơn.Em tin rằng em vấp ngã 1 lần nhưng em sẽ có những bước vững chãi tiếp theo .bởi vì chúng ta là 1 nửa còn thiếu của nhau, chẳng qua chúng ta chưa tìm thấy bây giờ mà thôi, em tin sẽ có ngày em gặp đc anh tình cờ , và chúng ta nhận ra nhau qua ánh mắt và nụ cười biết nói đó, bởi ai cũng hiểu trong ý nghĩ rằng là "em(anh) là 1 nửa của nhau đây rồi" Và khi đó em có những điều mới mẻ để viết, nó tràn ngập hạnh phúc , nhí nhảnh đúng theo kiểu của em, chứ ko tâm sự trong bực bội thế này, và biết đâu sau này em quá ít thời gian để viết vì em dành quá nhiều thời gian cho anh thì sao, em sẽ dừng viết vì em phải đi đến bến đỗ cuối cùng anh nhỉ
    Mai chủ nhật, em sẽ fải làm gì đây ? tối qua em đi lượn, hôm nay ở nhà ư?có lẽ tại em đang buồn lắm.Em chưa thấy cuộc đời trở lại như trước , nó xám xịt quá, nhưng em lại có niềm tin vào tương lai

  3. ca_chua_do

    ca_chua_do Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Chủ nhật ngày 30-4 , em vùi đầu vào chăn và ngủ cả ngày, ko tiếp xúc với ai, ko liên lạc với ai, hôm nay là ngày nghỉ, mai cũng đc nghỉ , ko có hứng đi chơi , cho dù là gặp bạn bè.
    Chắc tối có thể tranh thủ đi dạo quanh phố dưới nhà 1 tí, hít thở ko khí trong lành, chứ ko thể nào tự giam mình trong căn phòng với 4 bức tường trắng xoá thế này đc, điều đó chỉ làm em thấy buồn thêm thôi, em đang cố gắng quên đi và vui trở lại mà .
    Em phải chấp nhận số phận của em thôi, em ko thể phản kháng và bắt mình fải suy nghĩ nhiều cả, ngẫm nghĩ cũng có nhưng đôi vợ chồng ko hợp nhau , ng ta còn chia tay, nói gì đến những đôi yêu nhau, khi cảm thấy ko hợp nhau thì chia tay thôi, điều đó cũng đúng, khi còn yêu nhau ai chả mong ng còn lại hạnh phúc , em thì chưa có lòng cao thượng đó, em ích kỉ lắm.Chính vì lẽ đó chia tay là cách tốt nhất bây giờ, nhưng mà chưa nghĩ nó đơn giản đc, nghĩ nó vẫn còn nặng nề lắm .Em hi vọng sau này em gặp đc ng hiểu em , vâng chỉ cần hiểu em là anh sẽ yêu em đc thôi.
    Em chưa giở sách vở, em chưa tập trung đc việc gì cho ra hồn , em cảm thấy mình như đang từ trên 9 tầng mây bỗng chốc em hụt hẫng vì thấy đang ngồi dưới 1 gốc cây, xung quanh là bóng tối , cả 1 rừng cây heo hút, ko 1 bóng ng , có lẽ em cảm thấy cô đơn quá chăng?em hoang mang và luôn tự giấu mình với mọi ng rằng em bình thường nhưng trong lòng em tan nát , và hơn hết là tự trách mình rất nhiều.Em cố tìm kiếm 1 ánh sáng , nhưng ko fải lúc này, bởi em cảm giác rừng cây này rất dài và rộng, chỉ có cách là em fải kiên nhẫn tự tìm cho mình lối thoát thì may ra em có thể tìm thấy ánh sáng cuối chân trời, và trước khi bắt tay vào công cuộc tìm ánh sáng, em fải yêu đời và tự tin vào bản thân mình thi em nghĩ em làm đc.
    Em ko đc quyền trách cứ mình, em fải biết tự yêu bản thân mình trước thì mới có động cơ để em thoát khỏi cái bóng tối ảm ảnh em 1 thời gian này mới đc .
    Hôm qua nói chuyện con bạn ở nhà, nó thông báo tin vui nó mới có ng yêu đc 1 tháng, nó đang hạnh phúc, em chúc mừng nó, hi vọng cuộc tình của nó bền vững , nhưng em cũng lo bởi nó cũng yếu đuối lắm, nếu có chuyện gì sợ nó ko vượt qua đc, em sợ nhưng thôi, phải chia vui cùng nó chứ.
    Chắc fải vài năm nữa em mới về nhà đc, lúc đó cũng còn trẻ, và trong cuộc sống có lúc nào đó em sẽ gặp đc anh, chỉ có anh là ng hiểu đc em, trông em trẻ trung vô tư, nhưng em lại là ng có nhiều suy nghĩ, nhạy cảm . Anh cũng khó mà chiều đc em đấy; bởi em cũng ko dễ bị bắt nạt , hihi; em đi dạo 1 tí đây, em muốn hít thở , muốn ngắm nhìn cuộc sống tốt đẹp đang diễn ra, chứ ko muốn ngủ vùi vào chăn nữa đâu, thật vô ích , vì em còn muốn làm nhiều điều nữa mà

  4. ca_chua_do

    ca_chua_do Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    Em muốn thay đổi , ko thể nào buồn mãi đc, em muốn đc đánh thức , muốn đc chia sẻ , nhưng hình như em bất lực rồi, em ko thể , vì em cảm thấy cô độc lắm , giống như là em mất đi 1 nguồn sống vậy, nhưng vẫn đang ngoi ngóp thở và giành giật lấy sự sống , đấu tranh để đc sống đc yêu...
    Có lẽ em muốn chấm dứt cái sự buồn này ngay lập tức bằng cách em ko nên ngồi ngăm nghĩ nữa, càng nghĩ càng đau và càng buồn mà thôi , giờ đây em cảm thấy mình như mất trẵng tay , còn gì đọng lại trong em , khi em cần sự chia sẻ cũng ko có nổi , em thấy mình đáng ghét , đừng cố tạo ra vỏ bọc để lừa mọi ng và chính mình, nhưng em ko thể gục ngã trong mắt mọi ng , em cứng rắn lắm , em ko thể ....em cần sự chia sẻ, cần sự bù đắp ; nhưng có lẽ chỉ có thơì gian mới trả lời đc cho em....
    E ko dám đọc lại những gì em viết, em sợ nỗi buồn ám ảnh em , em viết ra em mong em sẽ quên đi
    rồi sẽ đến 1 ngày nào đó em sẽ quên đc và tiếp bước công cuộc tìm kiếm hạnh phúc , em hứa em sẽ tìm thấy anh

    Được ca_chua_do sửa chữa / chuyển vào 03:28 ngày 06/05/2006

Chia sẻ trang này