1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO, TÌNH YÊU VẪN ĐẸP SAO

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi theloveoflife, 03/08/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. theloveoflife

    theloveoflife Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0
    CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO, TÌNH YÊU VẪN ĐẸP SAO

    Lâu không ghé qua đây, hôm nay trở lại thấy nhiều Tâm sự quá, tâm sự của mình, của người khác, vui, buồn, day dứt, rồi nuối tiếc,... nhưng dường như nỗi buồn nhiều hơn niềm vui. Lại nhớ, khi chiều đi dạo quanh hồ gần nhà, trời rất trong. Hà Nội tuy chỉ chớm vào thu nhưng thời tiết đã nhiều thay đổi, trời cao xanh hơn, nắng cũng vàng hơn, cây cối cũng một màu ngan ngát, đằm thắm. Một không gian tĩnh lặng khiến hồn người lắng lại trong khoảnh khắc giao mùa, chút gì như bâng khuâng, chút gì như lưu luyến. Khoảnh khắc giao mùa bao giờ cũng lạ, đẹp mà chông chênh như một cuộc sum vầy ngắn ngủi, sum vầy để rồi lại chia xa. Giữa khi đó ta nhìn thấy em, cậu nhỏ bán hàng bên đường. Trên đôi vai gày, giỏ hàng có nặng không? Em bé bỏng ơi, sớm dãi dầu mưa nắng, tuổi thơ em sẽ trôi về đâu? Trên con đường dài phía trước, liệu em có "chân cứng đá mềm"?. Cuộc đời vẫn thế, cuộc đời không phải chỉ một màu hồng. Em đứng đó đơn côi, nhỏ bé, mắt ta bỗng ướt từ bao giờ. Tại ta mãi không vẫn hay mau nước mắt hay tại khoảnh khắc giao mùa này. Ba mà nhìn thấy chắc lại bảo con gái lớn rồi mà sao yếu đuối còn mẹ sẽ mỉm cười yêu thương. Ta chợt nhớ cảm giác những lúc được sà vào lòng mẹ, được mẹ vỗ về. Ta nhìn em mà không biết rằng em cũng đang nhìn ta rồi em nhoẻn miệng cười. Nụ cười thơ trẻ sáng lên. Mong em sẽ mãi giữ nụ cười trên môi.
    Chợt cám ơn ba mẹ tuy cuộc sống vất vả nhưng ba mẹ đã yêu thương con, truyền cho con niềm tin yêu cuộc sống.

    Khoảnh khắc giao mùa, chắc lại tại khoảnh khắc giao mùa mà tôi lan man quá. Tôi rất muốn tạo ra góc riêng để mọi người có thể giãi bày những tâm sự vui, buồn..., những sợi nhớ, sợi thương trong tim, trong lòng nhưng là để hướng tới một tinh thần tràn đầy lạc quan, tin tưởng, tha thiết sống, tha thiết yêu.
    Và mỗi chúng ta lại có thể thốt lên náo nức "Ơi cuộc sống mến thương",
    để "mắt sáng trong như mắt năm xưa",
    để "nắng soi môi thơm"
    để " hãy yêu như chưa yêu lần nào, hãy yêu như khi yêu lần đầu"

    để " CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO, TÌNH YÊU VẪN ĐẸP SAO"



  2. blueroseinblue

    blueroseinblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/02/2004
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    ....
    -Này, Daniel này, bác nghĩ ra rồi-Grigơ nói-Bác sẽ cho cháu một món quà thú vị. Nhưng không phải ngay bây giờ, mà độ mười năm nữa.
    Daniel đập hai tay vào nhau :
    -Ôi thế thì lâu quá !
    -Cháu hiểu không, bác còn phải làm ra nó đã chứ !
    -Nhưng nó là cái gì kia, bác ?
    -Sau này cháu sẽ biết.
    ....
    Grigơ sáng tác về cái đẹp vô cùng của lòng trinh trắng và của hạnh phúc. Ông viết và trông thấy cô gái có đôi mắt xanh đang nghẹn ngào vì sung sướng, chạy đến với ông. Grigơ nói với cô gái :
    "Cháu như mặt trời. Cháu như làn sóng êm dịu, như buổi sáng tươi mát. Một bông hoa trắng ngần đã bừng nở trong tim cháu và làm tràn ngập thân cháu hương ngát mùa xuân. Ta rất hiểu cuộc đời. Cháu ạ, dù người ta có nói với cháu những gì đi nữa thì cháu hãy cứ tin rằng cuộc đời thật là kỳ diệu và đẹp đẽ. Ta già rồi, nhưng ta đã hiến tất cả cuộc đời ta, sự nghiệp và tài năng của ta cho tuổi trẻ. Ta đã hiến tất cả mà không đòi trả lại. Vì thế có thể ta còn hạnh phúc hơn cả cháu nữa kia, Daniel !
    Cháu là đêm trắng với ánh sáng huyền ảo của nó. Cháu là hạnh phúc, là ánh lấp lánh bình minh. Tiếng nói của cháu làm trái tim mọi người rung động. Cầu Chúa ban phước lành cho mọi vật chung quanh cháu, cho tất cả những gì chạm tới cháu và những gì cháu chạm tới, những gì làm cháu sung sướng và bắt cháu phải trầm ngâm suy nghĩ
    ....
    Năm mười tám tuổi, Daniel học hết trung học...
    Lần đầu tiên Daniel được nghe một bản giao hưởng. Bản nhạc gợi lên trong lòng cô một nỗi xốn xang kỳ lạ. Những âm thanh chuyển tiếp và những hồi sấm của dàn nhạc gợi lên trong trí Daniel không biết bao nhiêu là giấc mơ
    ....
    Tiếng tù và mục đồng rúc lên trong buổi sớm tinh sương và dàn nhạc dây khẽ giật mình, đáp lại bằng hàng trăm tiếng hát. Điệu nhạc du dương lớn dần, cất mình lên cao, nó bay nhanh qua các ngọn cây, như một luồng gió, quất vào mặt người những giọt nước nhỏ xíu mát rượi. Daniel cảm thấy có một luồng không khí do âm nhạc dấy lên phả đến.
    Phải, đó đúng là cánh rừng của nàng, quê hương nàng. Đó là những ngọn núi của nàng, những bài hát của những chiếc tù và, những tiếng động của biển quê. Những con tàu bằng thủy tinh làm nước sủi bọt. Gió reo ca trong những dây buồm. Từ lúc nào không biết, tiếng hát đó đã chuyển thành tiếng những quả chuông nhỏ trong rừng đổ hồi, tiếng đàn chim đang nhào lộn trên không huýt gió, tiếng trẻ con gọi nhau trong rừng thành bài hát về người con gái mà lúc bình minh, chàng người yêu đã ném một vốc cát vào cửa sổ phòng nàng. Bài hát đó Dannie đã nghe trên những ngọn núi quê hương...
    Vậy ra đó chính là bác ấy. Chính cái ông già đã giúp cô bé Daniel mang lẵng quả thông về đến tận nhà. Đó là Êdua Grigơ, người nhạc sĩ làm ra phép lạ ! Thì ra đó chính là món quà mà ông đã hứa cho nàng mười năm sau.
    Daniel khóc, không giấu giếm những giọt lệ biết ơn. Bản nhạc đã không còn ca hát. Nó đang kêu gọi. Nó kêu gọi con người hãy đi theo nó đến một xứ sở, nơi không đau khổ nào có thể làm nguội lạnh tình yêu, nơi mặt trời sáng chói như vầng hào quang trên đầu các nàng tiên trong cổ tích.
    Trong dòng âm thanh cuồn cuộn chảy trôi ấy bỗng vang lên một giọng nói quen thuộc : "Cháu là hạnh phúc. Cháu là ánh lấp lánh của bình minh."
    Daniel đi trên những đường phố vắng tanh. "Bác ấy mất rồi ư ?-Daniel nghĩ- Vì sao ?" Giá mà nàng được gặp lại ông ! Nếu ông lại hiện ra ở đây ? Hẳn nàng sẽ chạy ào ngay lại ôm chầm lấy ông, và nói trong đẫm nước mắt chỉ một câu : "Cảm ơn bác"-"Cháu cảm ơn ta vì lẽ gì chứ ?", hẳn ông sẽ hỏi như thế. "Cháu cũng chả biết nữa...-hẳn nàng sẽ trả lời- Vì bác đã không quên cháu. Vì lòng hào hiệp của bác. Vì bác đã cho cháu thấy cái tuyệt mỹ, mà con người thì phải sống bằng cái tuyệt mỹ ấy".
    Daniel đi ra bờ biển. Biển vẫn còn ngủ say, không một tiếng sóng vỗ. Daniel nắm chặt hai bàn tay lại và run lên vì một cảm giác -cảm giác về cái đẹp của cuộc đời.
    -Cuộc sống ơi, hãy nghe đây ! - Daniel nói khẽ - Ta mến yêu người !
    Và nàng cười, mở to mắt nhìn những ngọn hải đăng trên những con tàu biển đang chậm rãi ngả nghiêng nơi nước xám và trong vắt.
    ....
  3. Sweet_Pride

    Sweet_Pride Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không?
    Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi
    Gió cuốn đi cho mây qua giòng sông
    Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông
    Ôi trái tim đang bay theo thời gian
    Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian
    Những khi chiều tới cần có một tiếng cười
    Để ngậm ngùi theo lá bay
    Rồi nước cuốn trôi, rồi nước cuốn trôi
    Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối tình
    Chỉ lặng nhìn không nói năng
    để buốt trái tim, để buốt trái tim
    Trong trái tim con chim đau nằm yên
    Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
    Một sớm mai chim bay đi triền miên
    Và tiếng hót vang trong trời gió lên
    Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
    Còn cuộc đời ta cứ vui
    Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai​
  4. Sweet_Pride

    Sweet_Pride Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Tôi vẫn nhìn thấy em
    Giữa đám đông xa lạ
    Vì em mang trong mắt
    Nỗi yêu đời thiết tha
    Tôi vẫn nhìn thấy em
    Giữa đám dông xa lạ
    Vì trong đôi mắt đó
    Có quê hương bạn bè
    Em đã đến giữa quê hương
    Có những nghìn năm xưa
    Hoá thân em bây giờ
    Nên tôi vẫn nhìn thấy em
    Giữa đám đông xa lạ
    Vì em như chim trắng
    Giữa trống đồng bước ra
    Tôi vẫn nhìn thấy em
    Giữa đám đông xa lạ
    Vì em như hoa lá
    Giữa thiên nhiên hiền hòa​
    Được Sweet_Pride sửa chữa / chuyển vào 22:29 ngày 05/08/2005
  5. Sweet_Pride

    Sweet_Pride Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0

    Trời ươm nắng cho mây hồng
    Mây qua mau em nghiêng sầu
    Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm
    Mây âm thầm mang gió lên
    Người ngồi đó trông mưa nguồn
    Ôi yêu thương nghe đã buồn
    Ngoài kia lá như vẫn xanh
    Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng
    Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
    Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
    Em đi về cầu mưa ướt áo
    Đường phượng bay mù không lối vào
    Hàng cây lá xanh gần với nhau
    Người ngồi xuống mây ngang đầu
    Mong em qua, bao nhiêu chiều
    Vòng tay đã xanh xao nhiều
    Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiếm du
    Người ngồi xuống xin mưa đầy
    Trên hai tay cơn đau dài
    Người nằm xuống nghe tiếng ru
    Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ​
  6. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Sáng dậy , nếu mà được nhìn em , em nở 1 nụ cười tươi rói . Cả ngày hôm đó mình phấn chấn hẳn lên . Yêu lắm nụ cười của em ....
    Được onggiachayratnhanh sửa chữa / chuyển vào 09:55 ngày 15/08/2005
  7. tothefuturenow

    tothefuturenow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0

    CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO, TÌNH YÊU VẪN ĐẸP SAO
    Em và tôi, một đêm trăng sáng,
    một ngày chiều tàn.
    Em - sao mai đầu non
    Còn tôi - sao hôm mỗi tối.
    Em và tôi, xa nhau thấy nhớ gần nhau giận hờn
    Em và tôi, những tiếng ca vui, những khúc nhạc buồn.
    Hát đi em hát lên những lời trái tim
    Để với tiếng ca bỗng như ta gần nhau thêm.

    Có tiếng hát ai như cơn gió mát
    Giọt lệ nào là dòng suối trong veo
    Hay là tôi đang ở trong em đó
    Như tim em về ngủ trong tim tôi
    Cách xa đâu là lãng quên
    Để nhớ thương nhuộm hồng trái tim.

    Em và tôi, một niềm vui mới đến,
    một nỗi buồn xa xôi
    Em - xôn xao niiềm vui
    Còn tôi - mênh mang nỗi nhớ
    Em và tôi, một bông hoa sắc thắm, một cành khô không chồi.
    Em và tôi, mỗi người một nửa cuộc đời
    Em và tôi, mỗi người một nửa cuộc đời
  8. gonewiththetime

    gonewiththetime Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0

    Nếu có ước muốn trong cuộc đời này
    Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại
    Cho bao khát vọng, đam mê cháy bỏng
    Sẽ còn mãi trong tim mọi người
    Để tình yêu... ước mơ mãi không phai...

    Nếu có ước muốn trong cuộc đời này
    Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại
    Bên nhau tháng ngày, cho nhau những hoài niệm
    Để nụ cười còn mãi lắng trên hàng mi, trên bờ môi
    Và trong những... kỷ niệm xưa .....!
    ..................................................................​
    Đặt bàn tay lên môi, giữ chặt tiếng nấc nghẹn ngào
    Thời gian sao đi mau xin hãy ngừng trôi
    Dù vẫn mãi luyến tiếc khi đã xa rồi
    Bạn bè ơi, vang đâu đây, còn giọng nói tiếng cười
    Những nỗi nhớ niềm thương gửi cho ai .....!

    Được gonewiththetime sửa chữa / chuyển vào 22:49 ngày 16/08/2005
  9. ToAmor

    ToAmor Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0

    Tôi nói với gã rằng chỉ có bông hồng đỏ mới tượng trưng cho tình yêu, rằng gã có thể thay đổi khi còn chưa muộn.
    - Nhưng nàng thích thế. Gã quả quyết - Màu xanh giúp nàng thêm mạnh mẽ. Nàng yêu màu xanh. Nàng còn bảo trên thế gian này chỉ có màu xanh là mãi mãi hồi sinh.
    [​IMG]
    Tôi lơ đãng nhìn vài cánh én bay lượn về phía cuối trời, cho đến khi chúng chỉ còn là một chấm nhỏ xíu.

    @T
  10. gonewiththetime

    gonewiththetime Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào,
    Tình Mẹ tha thiết như giòng suối hiền ngọt ngào,
    Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào.
    Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu.
    Lòng Mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu.
    Tình Mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ.
    Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ.
    Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ.
    Thương con thao thức bao đêm trường,
    Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao.
    Thương con khuya sớm bao tháng ngày.
    Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn.
    Dù cho mưa gió không quản thân gầy Mẹ hiền.
    Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền.
    Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm.
    Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên.
    Lòng Mẹ chan chứa trên bao xóm làng gần xa.
    Tình Mẹ dâng tới trăng ngàn đứng lặng để nghe,
    Lời ru xao xuyến núi đồi suối rừng rặng tre.
    Sóng ven Thái Bình im lìm khi tiếng Mẹ ru.
    Một lòng nuôi nấng vỗ về những ngày còn thơ.
    Một tình thương mến êm như tiếng đàn lời ca.
    Mẹ hiền sớm tối khuyên nhủ bao lời mặn mà.
    Khắc ghi bên lòng con trẻ muôn bước đường xa.
    Thương con Mẹ hát câu êm đềm,
    Ru lòng thơ ấu quản gì khi thức trắng đêm.
    Bao năm nước mắt như suối nguồn.
    Chảy vào tim con mái tóc trót đành đẫm sương.
    Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu.
    Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâu.
    Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt mầu.
    Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu.
    Được gonewiththetime sửa chữa / chuyển vào 18:25 ngày 19/08/2005

Chia sẻ trang này