1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO, TÌNH YÊU VẪN ĐẸP SAO

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi theloveoflife, 03/08/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Mytomorrow

    Mytomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0

    Một buổi sáng đẹp trời tháng tư, tôi đã nhìn thấy cô gái trăm-phần-trăm-hoàn-hảo trên một phố nhỏ chạy qua khu Harajuku. Nói thẳng thắn, nàng không đẹp đến mức chim sa cá lặn. Nàng không thu hút sự chú ý một cách đặc biệt. Nàng không diện mốt mới nhất. Trên gáy, tóc nàng còn hơi rối vì giấc ngủ, và nàng thậm chí không còn trẻ trung mơn mởn. Nàng hẳn đã sắp ba mươi tuổi. Người ta không còn có thể gọi nàng hoàn toàn là một "cô gái", mà đã gần như là một "thiếu phụ". Thế nhưng năm mươi mét trước khi đi ngang qua nàng, tôi đã biết: nàng là cô gái trăm-phần-trăm-hoàn-hảo với tôi. Ngay lúc nhìn thấy dáng hình nàng, trái tim tôi đã bắt đầu rung lên như thể đang có động đất, miệng tôi khô đắng lại như đang ngậm đầy cát.
    Mỗi người thích một kiểu đẹp của phụ nữ, đồng ý. Một số thích những cô gái có mắt cá chân thật thanh mảnh, những người khác thích những cô mắt to, lại có người chỉ thích những cô tay đẹp, và một số khác lại thích những cô ăn thật chậm, tôi cũng chẳng biết tại sao nữa. Chính tôi cũng có những tiêu chí riêng của mình.
    Chỉ có điều không ai có thể xếp cô gái trăm-phần-trăm-hoàn-hảo vào bất cứ hạng nào hết. Nhất định tôi không sao nhớ nổi mũi của nàng như thế nào. Tôi còn không biết liệu nàng có mũi không nữa. Tôi chỉ nhớ không hẳn là nàng đẹp. Mà lạ.
    Tôi đã nói với một người bạn:
    - Hôm qua tôi vừa nhìn thấy cô gái trăm-phần-trăm-hoàn-hảo.
    - Phì, trăm-phần-trăm-hoàn-hảo ấy à? Chắc là đẹp lắm, phải không?
    - Ờ... Cũng không hẳn.
    - Thế chắc là rất ưa mắt anh?
    - Tôi không nhớ nữa. Tôi không nhớ mắt nàng ra sao, ngực nàng lớn hay nhỏ, tôi không nhớ gì cả.
    - Thế thì kỳ quặc đấy.
    - Kỳ quặc?
    - Rồi sao? - Người đối thoại với tôi lộ vẻ mệt mỏi - Anh đã làm gì đó chứ, đã nói chuyện với cô ta, hay đi theo cô ta chẳng hạn?
    - Không, tôi chỉ đi qua bên cạnh nàng thôi.
    * * *
    Nàng đi từ đông sang tây, còn tôi từ tây sang đông. Đó là một buổi sáng tháng tư dễ chịu.
    Nhẽ ra tôi phải thích trò chuyện với nàng, dù chỉ trong nửa giờ đồng hồ. Nhẽ ra tôi phải hỏi han nàng, nói về tôi với nàng. Và nhất là, nhẽ ra tôi phải thích nói về những bất trắc của số phận đã khiến chúng tôi bắt gặp nhau vào một buổi sáng đẹp trời tháng Tư năm 1981 trên một phố nhỏ khu Harajuku. Một cuộc gặp như thế hẳn là phải dồn nén một bí mật nào đó, một cỗ máy cũ kỹ sinh ra từ thời thế giới còn sống trong hoà bình.
    Sau khi trò chuyện một lúc, nhẽ ra chúng tôi phải đi ăn trưa với nhau, rồi đi xem một bộ phim của Woody Allen, sau đó đi uống ****tail ở quầy bar một khách sạn nào đó. Rồi... ai mà biết được, nếu như may mắn, thậm chí tôi còn có thể được ngủ với nàng.
    Rất nhiều khả năng đến gõ cửa trái tim tôi.
    Chúng tôi chỉ còn cách nhau chừng mười lăm mét.
    Phải làm cách nào để tiếp cận nàng bây giờ?
    - Xin chào, cô có thể cho tôi nửa giờ đồng hồ để trò chuyện không?
    Lố bịch. Kiểu đại lý bảo hiểm.
    - Xin thứ lỗi, cô có biết cửa hàng giặt nào gần đây không?
    Lố bịch gần bằng. Thậm chí tôi còn không mang theo túi đựng quần áo bẩn. Ai tin được một lời đùa cợt như thế?
    Có lẽ tốt hơn hết là đi thẳng vào vấn đề:
    - Xin chào. Với tôi, cô là cô gái trăm-phần-trăm-hoàn-hảo.
    Không, sẽ không được đâu. Nàng sẽ không tin tôi. Và ngay cả nếu tin, có lẽ nàng cũng sẽ không muốn nói chuyện với tôi. Nàng sẽ trả lời: Có thể với anh, tôi là cô gái trăm-phần-trăm-hoàn-hảo; nhưng với tôi, anh không phải là chàng trai trăm-phần-trăm-hoàn-hảo, tôi rất tiếc. Rất nhiều khả năng mọi việc sẽ xảy ra như thế. Và nếu nàng trả lời tôi như vậy, tôi tin mình sẽ vô cùng bối rối. Tôi sẽ không bao giờ gượng dậy nổi khỏi cơn bẽ bàng đó. Tôi đã ba mươi tuổi, đang già đi rồi.
    Chúng tôi đi ngang qua nhau trước một cửa hàng hoa. Tôi cảm thấy một làn không khí nhẹ vờn qua da. Vỉa hè hơi láng nước, có mùi hoa hồng. Không thể nói với nàng được. Nàng mặc một chiếc áo pull trắng và cầm trên tay trái một chiếc phong bì trắng chưa dán tem. Nàng đã viết thư cho ai đó. Vì nàng có vẻ rất mệt mỏi, tôi cho rằng nàng đã thức đêm để viết thư. Có lẽ chiếc phong bì trắng này chứa đựng những bí mật của nàng.
    Vài bước sau quay đầu nhìn lại, nàng đã biến mất vào dòng người.
    Giờ đây, hiển nhiên là tôi biết chắc nhẽ ra mình nên nói chuyện để tiếp cận nàng. Nhưng vì dù sao chuyện đó cũng có thể kéo rất dài, chắc tôi sẽ không thể nói hết được mọi điều với nàng. Các ý tưởng của tôi luôn thiếu thực tế.
    Dù thế nào đi nữa, câu chuyện của tôi cũng sẽ bắt đầu bằng "Ngày xửa ngày xưa" và kết thúc với "Cô không thấy nó buồn quá ư?".
    * * *
    Ngày xửa ngày xưa, tại một đất nước nọ, có một chàng thanh niên hai mươi tuổi và một cô gái mười sáu tuổi. Họ chỉ là hai con người cô đơn - như rất nhiều người khác. Nhưng mỗi người đều tin rằng ở đâu đó vẫn tồn tại, với chàng là nàng, với nàng là chàng, trăm-phần-trăm-hoàn-hảo, và là một nửa của người kia, sinh ra là để dành cho nhau. Họ là những kẻ tin vào điều kỳ diệu. Và một hôm, điều kỳ diệu đã tới.
    Hôm đó, hai người gặp nhau ở một góc phố.
    - Thật là may mắn! Tôi tìm em từ lâu lắm rồi! Có thể em không tin tôi, nhưng với tôi em là người con gái trăm-phần-trăm-hoàn-hảo!- Chàng thanh niên nói với cô gái.
    Và cô gái trả lời:
    - Với em, anh cũng là chàng trai trăm-phần-trăm-hoàn-hảo, anh giống hệt với tưởng tượng của em... Em có cảm giác mình đang ở trong mơ...
    Hai người ngồi xuống một ghế đá công viên, cầm tay nhau và nói với nhau, nói mãi không ngừng. Họ không còn đơn độc trong đời nữa. Họ đã tìm thấy một nửa trăm-phần-trăm-hoàn-hảo của mình. Điều đó thật sự tuyệt diệu. Một điều kỳ diệu lớn lao.
    Nhưng một niềm nghi ngờ, một niềm nghi ngờ nhỏ len lỏi chạy qua trái tim hai người. Họ tự hỏi mình, rồi hỏi nhau: liệu một giấc mơ có thể thành sự thật dễ dàng đến thế chăng?
    Chàng trai đề nghị:
    - Chúng mình cần được thử thách. Nếu anh và em quả là trăm-phần-trăm-hoàn-hảo với nhau, thì nhất định một ngày nào đó, ở một nơi nào đó, chúng mình sẽ gặp lại nhau. Khi ấy, anh và em sẽ biết chắc chắn là mình thực sự được sinh ra là để dành cho nhau. Chúng mình sẽ làm đám cưới ngay lập tức. Em đồng ý không?
    - Em đồng ý! - cô gái nói.
    Và họ chia tay nhau. Một người đi về phía đông, người kia về phía tây.
    Cuộc thử thách này thực ra là vô ích, họ chẳng việc gì phải thực hiện nó, bởi vì họ thực sự là trăm-phần-trăm-hoàn-hảo với nhau, và cuộc gặp gỡ của họ quả thực là một điều kỳ diệu của cuộc đời. Nhưng khi ấy, họ còn quá trẻ để có thể hiểu được điều đó. Và những đợt sóng vô tình của số phận đã cuốn lấy họ, đẩy họ xô dạt...
    Một mùa đông, hai người ở hai nơi đều mắc bệnh cúm và ốm thập tử nhất sinh, sau nhiều tuần mới khỏi. Nhưng họ không còn nhớ gì về quá khứ nữa. Thật lạ kỳ! Khi thức dậy, đầu họ trống rỗng giống hệt túi tiền của D. H. Lawrence hồi còn trẻ. Nhưng họ là những người thực sự kiên nhẫn và dũng cảm, nhờ cố gắng họ đã khôi phục được trí tuệ và tình cảm để có thể tiếp tục sống trong xã hội. Chúa ơi, họ thật là những con người đáng khen! Họ lại có thể đi tàu điện ngầm, đổi tuyến, gửi thư nhanh, và họ có những kinh nghiệm tình ái hoàn hảo ở mức bảy mươi nhăm phần trăm, có khi đến tám mươi nhăm phần trăm.
    Chàng trai đã ba mươi hai tuổi, còn cô gái hai mươi bảy. Thời gian trôi nhanh đến không ngờ. Và rồi một hôm, một buổi sáng tháng tư, chàng trai đi từ đông sang tây trên một phố nhỏ khu Harajuku để uống một cốc cà phê buổi sáng, và cô gái đi cùng con đường, nhưng từ tây sang đông, đến bưu điện để gửi một bức thư nhanh. Họ nhìn thấy nhau ở giữa đường. Những ký ức đã bị đánh mất rọi chiếu một ánh sáng nhẹ nhàng vào trái tim họ, làm trái tim họ đập rộn ràng. Và họ biết.
    Chàng biết nàng là cô gái trăm-phần-trăm-hoàn-hảo của mình. Nàng biết chàng là chàng trai trăm-phần-trăm -hoàn-hảo của mình.
    Nhưng ánh sáng trong trái tim họ sáng lên quá yếu ớt, những suy nghĩ không còn sáng sủa được như mười hai năm về trước. Họ đi qua nhau không nói một lời và biến mất vào dòng người, mỗi người về một hướng. Và mãi mãi.
    Cô không thấy nó buồn quá ư?
    Nhẽ ra, tôi phải nói với nàng như thế
  2. gonewiththetime

    gonewiththetime Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    No1.
    "Thời gian rồi cũng qua đi, những cuộc chiến tranh sẽ thôi gầm thét, các cuộc cách mạng sẽ im ắng dần, chỉ còn không phôi pha là tấm lòng nhẫn nại dịu dàng và chan chứa tình yêu thương"
    Những tình cảm đẹp sẽ luôn sưởi ấm tâm hồn mỗi người, khắc ghi mãi suốt cuộc đời. Cầu cho những người chân tình được hạnh phúc
    Tôi yêu em đến nay chừng có thể
    Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
    Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
    Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
    ...
    Cầu cho em gặp được người tình như tôi đã yêu em

    [​IMG]
    [​IMG]


    Màu thời gian không xanh, màu thời gian tím ngát
    Hương thời gian không nồng, hương thời gian thanh thanh

    Được gonewiththetime sửa chữa / chuyển vào 09:03 ngày 16/02/2006
  3. theloveoflife

    theloveoflife Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Thế là mùa xuân đã thực sự đến rồi.
    Sau mấy ngày mưa gió, trời lại hửng nắng. Ấm áp.
    Chỉ tiếc, trận cảm cúm tuần trước làm mình không thể ngắm nhìn hoa Sưa. Bây giờ lại không nỡ nhìn hoa rụng. Cùng với đào phai và những cành violet tím duyên dáng, những bông hoa riêng của mùa xuân, ta vẫn luôn mong chờ khi năm mới về. Rồi nồi nước mùi tối tất niên.
    Tất cả, từng chút, từng chút là hương vị của mùa xuân.

    Thời tiết sao dễ chịu. Nhưng ngay cả khi giá rét, ta vẫn cảm thấy trong không khí mùa xuân một sức sống mới, âm thầm và mãnh liệt. Và ánh mắt ta lại bừng lên hân hoan khi ngắm nhìn những búp bàng mập mạp, những màu xanh lá non tươi mới. Thật xúc động.
    Chỉ có điều:
    Xuân đang đến là xuân sẽ qua
    Xuân còn non là xuân sẽ già

    To be or not to be
    To be or not to be
    Được theloveoflife sửa chữa / chuyển vào 12:15 ngày 03/03/2006
  4. orecazzzzzzzzz

    orecazzzzzzzzz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2005
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
    Tặng người cười nhiều nhưng lòng thì buồn
    Chúc mừng 8-3
    [​IMG]
    Dẫu một đời bôn ba lặn lội
    Mà không giữ được tri kỉ hồng nhan
    Thì dù cho có nắm được tất cả giang san
    Vẫn cảm thấy xót xa ân hận.

  5. Rainbow7Cs

    Rainbow7Cs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Tặng theloveoflife nè, bạn ở Hanoi sao không vào HHX bên sở thích chơi

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    8-3
    Chúc vui
    * Nguồn HHX-ttvnol
    Được Rainbow7Cs sửa chữa / chuyển vào 12:24 ngày 08/03/2006
  6. Mytomorrow

    Mytomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên
    Được Mytomorrow sửa chữa / chuyển vào 07:43 ngày 09/03/2006
  7. theloveoflife

    theloveoflife Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0

    Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy
    Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối
    Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành
    Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng
    Cần tay níu để thấy anh còn gần
    Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng
    Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ
    Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu
    Đã cần thế, thương gần rồi
    Vẫn như anh còn xa rất xa
    Vì đã vùi hết những ước mơ dịu ngọt
    Em thêm cần anh đến muôn lần
    Thế tình nhé, xin về gần
    Nối thêm yêu thương vào với nhau
    Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng
    Nối em vào anh chiếc hôn nồng

    http://nhacso.net/Music/Song/Nhac%2DNhe/2006/03/05F607B3/
    [​IMG]
  8. theloveoflife

    theloveoflife Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0
    Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay
    Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời
    Tay măng trôi trên vùng tóc dài
    Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này
    Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may
    Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai
    Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời
    Xin cho tay em còn muốt dài
    Xin cho cô đơn vào tuổi này
    Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài
    Em xin tuổi nào còn tuổi nào cho nhau
    Trời xanh trong mắt em sâu
    Mây xuống vây quanh giọt sầu
    Em xin tuổi nào
    Còn tuổi trời hư vô
    Bàn tay che dấu lệ nhòa
    Ôi buồn!
    Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu
    Tuổi nào mơ kết mây trong sương mù
    Xin chân em qua từng phiến ngà
    Xin mây xe thêm mầu áo lụa
    Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ...
    [​IMG]
  9. gonewiththetime

    gonewiththetime Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
    Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc
    Mẹ ru con yêu con tha thiết
    Mong cho con luôn luôn ngoan hiền giấc no say
    Vì đàn con thơ ngây bao yêu dấu
    Đã hy sinh cho con bao nhiêu tuổi đời
    Mẹ đã bên con Mẹ đã cho con lớn lên
    Luôn bên con khuyên răn con nên người
    Mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống
    Mong cho con luôn luôn yêu đời sống vui tươi
    Tình thương cho con bao la biết mấy
    Những đêm ôm con trong tay khóc ướt vai con
    Mẹ có biết con yêu mẹ nhiều
    Dù câm nín nhưng con thật lòng muốn nói
    Ánh sao đêm cho con sáng soi là mẹ yêu
    Khúc hát ru con trong giấc mơ là mẹ yêu
    Mẹ là ca''''nh chim cho con bay thật xa
    Mẹ sưởi ấm cho tâm hồn con mẹ yêu
    Dắt con đi qua bao nỗ đau là mẹ yêu
    Tiếng con yêu gọi tên suốt đời là mẹ yêu
    Mẹ đừng mãi ra đi cho con mồ côi ôi mẹ yêu

    http://nhacso.net/Music/Song/Nhac%2DNhe/2006/06/05F6161D/
    [​IMG]
    Được gonewiththetime sửa chữa / chuyển vào 22:19 ngày 02/08/2006
  10. cuocsong_menthuong

    cuocsong_menthuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2006
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Mừng SN cái Topic này tròn 1 tuổi
    Đọc Topic này làm mình thấy yêu cuộc sống hơn. Cố gắng hết mình nào .... rôi sẽ thành công !!!
    Chúc mọi người luôn vui vẻ!
    Được cuocsong_menthuong sửa chữa / chuyển vào 00:29 ngày 03/08/2006

Chia sẻ trang này