1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO, TÌNH YÊU VẪN ĐẸP SAO

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi theloveoflife, 03/08/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. BlueCandy_Rose

    BlueCandy_Rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    Miền đất nào hấp dẫn thế?
    Good luck
    Quà cho do (người nhận chú ý, quà này chỉ dùng để chiêm ngưỡng)
    [​IMG]

  2. BlueCandy_Rose

    BlueCandy_Rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    Hi hi... Rất ấn tượng
    10 tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ cara! có đường kính 1.500 km, nằm cách trái đất 50 năm ánh sáng
    Thế này thì đúng là rất chuẩn để chỉ chiêm ngưỡng rồi
    Cám ơn ohsadm
  3. luoihocqua

    luoihocqua Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/10/2007
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    3
  4. BlueCandy_Rose

    BlueCandy_Rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
  5. BlueCandy_Rose

    BlueCandy_Rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    LOVE CAKE
    - 1 cốc tình bạn
    - 4 cốc chung thủy
    - 5 cốc tình yêu
    - 3 cốc hy sinh
    - 3 cốc thành thật
    - 3 cốc thương yêu
    - 3 cốc tha thứ
    - 3 cốc tôn trọng
    - 5 muỗng hy vọng
    - 3 muỗng âu yếm
    - 3 muỗng chăm sóc
    - 1 muỗng xa cách
    - 10 lít nụ cười
    - 10 lít niềm tin
    - 1 túi thẻ gọi điện thoại
    Cách làm:
    Trộn tình yêu với thành thật một cách tỉ mỉ, rồi cho thêm vài câu chuyện phone. Nhồi một chút sự xa cách cho lanh tay, rồi ủ cho tới để thành thật thấm sâu vào tình yêu. Nhớ đừng lỡ tay cho xa cách nhiều, bánh sẽ bị chua. Kế đó cho vào sự âu yếm, ân cần và hiểu biết, thêm niềm tin và hi vọng. Cuối cùng, rắc nhiều nụ cười và trộn đều.
    Lò nướng phải đặt ở chỗ sáng sủa, có ánh nắng mặt trời (không được đặt lò trong bóng tối che khuất, vì như vậy, men thành thật sẽ bay đi hoặc có khi biến thành giả dối, bánh vẫn nướng và dùng được nhưng coi chừng bị bệnh trầm cảm sau này). Trước khi để vào lò thì phải nếm thử, nếu thấy không đủ ngọt là vì thiếu sự thương yêu, âu yếm, còn có vị đắng thì phải thêm vào thật nhiều tha thứ. Nếu bánh có bị rạn nứt thì phải nhớ tráng bánh bằng sự hy sinh. Thời gian nướng lâu hay mau thì không thành vấn đề, song cũng đừng đốt cháy giai đoạn. Giai đoạn chăm lửa này là nghệ thuật của bạn, bạn nên biết lúc nào nên cho lửa non hay lửa già. Bánh có ngon hay không là còn tùy thuộc vào người nướng có giỏi và cho gia vị có hợp lý không! Còn dư vị của bánh thì tùy thuộc vào sự chín chắn và nghiêm túc của bạn trong việc nướng bánh.
    Khi thấy bánh khác thường thì phải có mặt kịp thời để làm cho bánh tươi lại. Nhớ là mỗi ngày phải phone cộng thêm với nụ cười. Muốn giữ bánh được lâu thì phải giữ trong tình thương yêu và sự săn sóc . Trong khi nấu nhớ sắp đặt lòng tôn trọng xung quanh nếu không thì bánh rất dễ bị khét và như vậy thì phải đòi hỏi thêm nhiều tha thứ hơn nữa! Nấu xong nhớ tắt lửa, dọn dẹp gọn gàng.
    Lưu ý, món này chỉ nấu cho 2 người ăn mà thôi và do hai người cùng nhau nấu (Nếu có người thứ ba thì coi như xong). Dùng món này hàng ngày với sự độ lượng.
    Thực tế cho thấy, có người ghiền món này đến độ răng long đầu bạc vẫn còn ăn, có người chỉ một đôi lần là dẹp lò, đổ bột. Do đó, phải xác định cụ thể, rõ ràng, rằng bạn chỉ tính nếm thử cho vui hay nghiêm túc nấu bánh! Hãy cẩn thận vì bạn sẽ bị bỏng đấy!!!
    (xì tin quá, đúng là có người mãi k lớn được, phen này thì k dám cãi )
  6. L1P

    L1P Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay hai cha con Tít đi vắng, được hôm rảnh rỗi, nhẩn nha ăn cơm, nghe nhạc rồi lôi quyển chuyện mới tậu ra nghiền. Chợt nhớ đến cô BC_R nên mẹ cháu lại chui vào đây.
    My dear, always be a person of young mind. I am so proud that you can fly. it is a thing I can''''t

    "Một người đàn bà đã ngồi vào chiếc ghế cao cạnh chỗ Jonathan . Họ nhã nhặn chào nhau . Mái tóc màu bạch kim của bà khiến anh nghĩ ngay tới mẹ mình . Có quãng đời mà ký ức chúng ta lưu giữ về cha mẹ không thay đổi , như thể tình yêu tước đoạt từ chúng ta ký ức về tuổi già của họ .

    Người đàn bà nhìn vào vạt trong áo vét của Jonathan nơi cài chiếc thẻ anh quên chưa gỡ ra , nhờ đó bà ta biết tên anh cũng như việc anh là một chuyên gia thẩm định tranh có hạng .

    - Giai đoạn nào vậy ? Bà ta hỏi thay cho câu chào .

    - Thế kỷ thứ XIX , anh trả lời và cầm ly lên .

    - Một giai đoạn tuyệt vời , người đàn bà tiếp lời và nhấp một ngụm rượu buốc-bông mà người phục vụ vừa rót đầy ly . Tôi đã dành phần lớn những nghiên cứu của mình cho giai đoạn này .

    Bị kích thích bởi trí tò mò , tới lượt Jonathan cúi người để xem chiếc thẻ bà đeo trên cổ . Người ta có thể thấy trên đó tên hội nghị chuyên đề về các khoa học huyền bí mà bà tham dự . Jonathan để lộ sự ngạc nhiên của mình bằng một cái lắc đầu nhè nhẹ .

    - Anh không thuộc loại người làm gì cũng chăm chăm vào tử vi , số má của mình phải không nào ? Người đàn bà hỏi anh .

    Bà hớp một ngụm nữa và nói thêm :

    - Nói để anh yên tâm , tôi cũng không !

    Bà quay người trên chiếc ghế và chìa tay về phía anh , ngón áp út đeo chiếc nhẫn nạm một viên kim cương lớn .

    - Chiếc nhẫn này được chế tác theo kiểu cổ , bà nói tiếp , nó gây ấn tượng hơn trọng lượng thực của nó tính bằng ca-ra . Nhưng đây là một viên đá gia truyền , và tôi đặc biệt yêu nó . Tôi là giáo sư , tôi phụ trách một phòng thí nghiệm tại trường đại học Yale .

    - Bà nghiên cứu về đề tài gì ?

    - Về một hội chứng .

    - Một căn bệnh mới ư ?

    Đôi mắt ánh lên sự ranh mãnh , bà trấn an anh .

    - Hội chứng " đã từng gặp " !

    Đã lâu nay , chủ đề này thu hút trí tò mò của Jonathan . Cái cảm giác đã từng trải nghiệm những gì đang đến với mình không hề lạ lẫm .

    - Tôi nghe nói chính não bộ của chúng ta có thể lường trước được sự kiện sẽ xảy ra .

    - Ngược lại , đó chính là sự biểu đạt của tiềm thức .

    - Nhưng nếu chúng ta chưa từng trải qua sự kiện đó , thì làm sao chúng ta có thể nhớ về chúng được ?

    - Ai bảo anh biết rằng anh chưa từng trải qua ?

    Bà bắt đầu nói chuyện với anh về cuộc sống trong tiền kiếp và Jonathan tỏ vẻ gần như giễu cợt . Người đàn bà hơi lùi lại và nhìn anh dò xét .

    - Anh có cái nhìn thật hay . Anh có hút thuốc không ?

    - Không .

    - Tôi cũng đoán thế , mùi thuốc có làm anh khó chịu không ? Bà ta hỏi và rút từ trong túi ra một bao thuốc .

    - Cũng không luôn , Jonathan trả lời .

    Anh với lấy một bao diêm đặt trên quầy , quẹt một que và đưa về phía bà ta . Điếu thuốc bắt lửa . Ngọn lửa cũng vụt tắt .

    - Bà có dạy học không ? Anh hỏi .

    - Thỉnh thoảng tôi cũng có một giảng đường đông nghẹt . Nếu anh không tin vào cuộc sống trong kiếp trước , thì tại sao lại đưa mình vào thế kỷ XIX ?

    Jonathan bị chạm tự ái , anh suy nghĩ môt lúc rồi nghiêng sang bà ta .

    - Tôi có mối liên hệ gần như đam mê với một họa sĩ thời đó .

    Bà ta cắn vụn một viên đá đang ngậm trong miệng và đưa mắt nhìn về phía các giá chất đầy rượu .

    - Người ta quan tâm tới những kiếp trước bằng cách nào vậy ? Jonathan hỏi tiếp

    - Bằng cách nhìn vào đồng hồ và cảm thấy không hài lòng với những gì được ghi trên đó .

    - Chính thế , đây là một quan điểm mà tôi đã thử tìm mọi cách để giải thích cho người bạn thân nhất của tôi hiểu . Ngoài ra , tôi cũng chẳng đeo đồng hồ bao giờ !

    Người đàn bà nhìn anh chăm chú và Jonathan cảm thấy mất tự nhiên .

    - Xin bà thứ lỗi , Jonathan lại nói , tôi không hề có ý chế nhạo bà .

    - Thật hiếm thấy một người đàn ông xin lỗi . Chính xác là anh làm gì trong lĩnh vực hôi họa ?

    Mẩu tàn thuốc cong trĩu sắp rụng xuống quầy bar . Jonathan đẩy chiếc gạt tàn hứng phía dưới ngón tay trỏ vàng khè của người đang nói chuyện với anh .

    - Tôi chuyên về thẩm định .

    - Vậy là nghề nghiệp buộc anh đi nhiều nơi .

    - Quá nhiều .

    Người đàn bà có mái tóc màu bạch kim mân mê mặt kính chiếc đồng hồ đeo tay .

    - Thời gian cũng chu du đây đó . Nó chuyển từ địa điểm này sang địa điểm khác . Chỉ trong đất nước này thôi đã có đến bốn múi giờ khác rồi .

    - Tôi không thể chịu nổi những sự lệch giờ này nữa , cả cái dạ dày của tôi cũng vậy . Có những tuần tôi dùng bữa sáng vào giờ ăn tối .

    - Nhận thức của chúng ta về thời gian bị lệch lạc . Thời gian là một chiều không gian chứa đầy những hạt năng lượng . Mỗi loài vật , mỗi con người , mỗi nguyên tử xuyên qua chiều không gian này bằng một cách khác nhau . Có thể một ngày nào đó tôi sẽ chứng minh rằng chính thời gian mới chứa đựng vũ trụ , chứ không phải ngược lại .

    Đã khá lâu rồi Jonathan không gặp một người đam mê một vấn đề đến độ anh hoàn toàn bị hút vào cuộc trò chuyện . Người đàn bà tiếp tục chủ đề của mình .

    - Chúng ta cũng từng tin rằng trái đất bằng phẳng , và mặt trời quay quanh chúng ta . Đa số con người chỉ tự hài lòng vào những gì mình nhìn thấy .Một ngày nào đó chúng ta sẽ hiểu ra rằng thời gian luôn vận động , nó cũng quay như trái đất và không ngừng giãn nở .

    Jonathan trở nên bối rối . Để che giấu điều đó , anh lục các túi áo vét của mình . Người đàn bà tóc trắng ghé sát mặt anh

    - Cho tới khi chúng ta chấp nhận xét lại vấn đề những lý thuyết tự mình phát minh ra , chúng ta sẽ hiểu thêm rất nhiều điều về độ dài tương đối và thực chất của một kiếp sống .

    - Đó là điều bà giảng trên lớp phải không ? Jonathan hỏi và hơi lùi lại .

    - Trông mặt anh kìa ! Anh có hình dung nổi nét mặt những sinh viên của tôi nếu hôm nay tôi tiết lộ với họ thành quả nghiên cứu của tôi không ? Chúng ta còn quá sợ hãi , chúng ta vẫn chưa sẵn sàng . Và cũng ngu muội như chính tổ tiên chúng ta , chúng ta quy tất cả những gì vượt tầm hoặc gây nhiễu hiểu biết của chúng ta thành siêu linh hoặc bí hiểm . Chúng ta là một sinh vật say mê tìm hiểu nhưng lại sợ khám phá . Chúng ta trả lời nỗi sợ hãi của mình bằng các đức tin , cũng hơi giống như các thủy thủ thời xưa từ chối ý tưởng đi du lịch và tin chắc rằng nếu rời xa những điều họ nằm lòng thì thế giới sẽ rơi vào một vực sâu không đáy .

    - Nghề của tôi cũng có những khía cạnh khoa học của nó . Thời gian làm phai nhạt màu sắc trong tranh và khiến cho nhiều thứ không thể nhìn được bằng mắt thường . Bà không thể hình dung được những điều kỳ diệu chúng tôi đã khám phá trong quá trình phục chế một bức tranh đâu .

    Người đàn bà chợt túm lấy cánh tay anh . Bà nhìn anh chằm chằm . Hai đồng tử màu nước biển của bà chợt như lóe sáng .

    - Ông Gardner , ông vẫn chưa nắm bắt được tầm vóc của vấn đề. Nhưng tôi không muốn quấy rầy ông bằng hàng mớ lời lẽ. Tôi cứ thao thao bất tuyệt mỗi khi đề cập đến vấn đề này.

    Jonathan ra hiệu cho người phục vụ quầy tiếp thêm rượu cho bà. Dưới bóng tối của đôi mí nặng trĩu, ánh mắt bà dõi theo cử chỉ của người phục vụ. Bà nhìn chăm chú theo thứ nước màu hổ phách đang sóng sánh dọc thành chai bằng pha lê. Bà lắc lắc những viên đá trong chiếc ly và uống cạn một hơi. Rồi dường như thấy Jonathan đang chờ nghe tiếp, bà tiếp tục :

    - Chúng ta vẫn còn chờ đợi các nhà thám hiểm mới của chúng ta, những vị khách qua đường của thời gian. Một nhúm Magellan, Copernic, Galilee mới thôi là đủ. Mọi người sẽ coi họ là kẻ dị giáo, sẽ cười nhạo họ nhưng chính họ là những người mở những con đường của vũ trụ, chính họ sẽ làm hiện diện linh hồn của chúng ta.

    - Đó quả là một đề tài đặc biệt đối với mốt nhà khoa học, khoa học và tâm linh thường không mấy khi hoà hợp được với nhau !

    - Hãy dẹp những thứ chung chung ấy đi ! Lòng tin là một vấn đề tôn giáo, tâm linh phát sinh từ ý thức của chúng ta, cho dù chúng ta có là ai hoặc có tưởng mình là ai.

    - Bà thật sự tin rằng sau khi chúng ta chết, linh hồn khiến chúng ta tiếp tục tồn tại ?

    - Không phải bất cứ cái gì mắt thường không nhìn thấy là không tồn tại .

    Bà ta đã nói về linh hồn , Jonathan nghĩ về linh hồn của một hoạ sĩ già người Nga đã sống trong anh kể từ một ngày chủ nhật trời mưa , khi bố anh đưa anh đi thăm bảo tàng . Trong căn phòng rộng với trần cao mênh mông , một bức tranh của Vladimir Radskin đã hút hồn anh . Xúc cảm từ bức tranh đó đã mở rộng những cánh cửa của thời niên thiếu và vĩnh viễn dẫn dắt cuộc đời anh .

    Người đàn bà nhìn anh chăm chú , đôi mắt màu xanh của bà ngả sang đen . Jonathan cảm thấy như bà đang đánh giá anh . Bà quay sang nhìn ly rượu của mình .

    - Những gì không phản chiếu được ánh sáng đều trong suốt , bà nói bằng giọng khàn khàn , nhưng điều đó không có nghĩa là chúng không tồn tại và chúng ta cũng không thể nhìn thấy sự sống khi nó rời khỏi cơ thể của chúng ta .

    - Tôi phải thú thật với bà rằng nhiều khi tôi còn chẳng nhìn thấy nó trong cơ thể của một số người đang sống như chúng ta .

    Người đàn bà mỉm cười và im lặng.

    - Nhưng rồi ai cũng phải chết thôi , Jonathan nói tiếp , vẻ hơi ngượng nghịu .

    - Mỗi người trong chúng ta tồn tại và phá bỏ sự tồn tại ấy và tự " rút lui " theo một nhịp riêng . Chúng ta không già đi theo thời gian , mà theo cách năng lượng chúng ta tiêu thụ và tái tạo để có thể tiếp tục .

    - Bà cho rằng chúng ta hoạt động nhờ vào một kiểu ắc-qui mà chúng ta sử dụng rồi lại nạp đầy chăng ?

    - Đúng , gần như vậy .

    Nếu như chiếc thẻ đeo trên người không chứng nhận tư cách khoa học của người đàn bà này , Jonathan đã cho rằng anh đang tiếp xúc với một trong những kẻ lạc loài cô độc vẫn thường chầu chực ở các quán bar tìm người để trút bầu tâm sự điên rồ của họ .Lúng túng , anh lại ra hiệu cho người phục vụ tiếp thêm rượu cho bà . Bà lắc đầu từ chối lời mời .

    Người phục vụ đặt chai rượu buốc-bông xuống mặt quầy bar .

    - Bà nghĩ rằng một linh hồn có thể sống lại nhiều lần ư ? Jonathan hỏi tiếp và kéo chiếc ghế lại gần .

    - Một số thôi , đúng vậy .

    - Khi tôi còn nhỏ , bà tôi kể rằng các vì sao là linh hồn của những người đã lên trời .
    Ánh sáng của một ngôi sao không cần đến thời gian để tới với chúng ta , chính thời gian đã dẫn đường cho nó . Cần phải hiểu bản chất của thời gian là gì , đó là phương tiện cho một chuyến du lịch trong chiều của thời gian . Thân xác của chúng ta bị giới hạn bởi những sức mạnh vật lý đối kháng với chúng , nhưng linh hồn của chúng ta có thể vượt qua được .

    - Thật tuyệt vời khi hình dung rằng chúng ta không bao giờ chết . Tôi biết linh hồn của một hoạ sĩ ...

    - Đừng quá lạc quan , đa số các linh hồn sẽ kết thúc bằng cách tắt lịm . Chúng ta thì già đi , còn linh hồn , chúng thay đổi kích cỡ , theo trình tự mà chúng ghi nhớ .

    - Chúng ghi nhớ lại gì ?

    - Chuyến du hành của chúng trong vũ trụ ! Ánh sáng mà chúng hấp thụ được ! Các tế bào của sự sống ! Đó là thông điệp mà chúng mang theo , từ lúc còn vô cùng bé cho tới khi trở thành vô cùng lớn , cũng là điều mọi linh hồn đều mơ ước đạt được . Chúng ta sống trên một hành tinh mà rất ít người trong số chúng ta đã đi hết một vòng đời của mình , và cũng rất ít linh hồn đạt được mục đích của chuyến du hành : đi hết vòng tròn của tạo hoá . Linh hồn là những sóng điện . Chúng được hình thành bởi hàng triệu hạt li ti , giống như tất cả những gì làm nên vũ trụ của chúng ta . Giống như vì sao của bà cậu , linh hồn cũng sợ sự tan rã của chính nó , tấc cả đối với nó chỉ là vấn đề năng lượng . Chính vì lý do ấy mà nó cần có một thân thể trên mặt đất , nó vây bọc lấy cơ thể ấy , tự tái tạo trong cơ thể và tiếp tục cuộc hành trình trong chiều thời gian . Khi cơ thể không còn đủ năng lượng nữa , nó liền rời bỏ và tìm đến một nguồn sống mới cho phép tiếp tục chuyến du lịch của mình .

    - Và nó sẽ tìm kiếm trong bao lâu ?

    - Một ngày , hay một thế kỷ ? Điều này tuỳ thuộc vào sức mạnh và nguồn năng lượng mà nó đã tái tạo nên trong một cuộc sống .

    - Thế nếu thiếu thì sao ?

    - Nó sẽ tắt !

    - Thế năng lượng mà bà nói đến là gì ?

    - Nguồn gốc của cuộc sống : tình cảm !

    Peter làm Jonathan giật mình khi đột ngột đặt tay lên vai anh .

    - Rất xin lỗi vì đã cắt ngang , anh bạn ạ , nhưng họ sẽ không giữ chỗ cho chúng ta đâu . Để có thể tìm được một bàn khác , sẽ là cả một nỗi phiền toái , nơi này lúc nhúc toàn những kẻ quê mùa đói lả .

    Jonathan hứa lát nữa sẽ tới nhà hàng tìm Peter . Peter chào người đàn bà rồi ra khỏi quán bar , vừa đi vừa ngước mắt nhìn trời .

    - Ông Gardner , người đàn bà lại nói , tôi không hề tin vào sự ngẫu nhiên .

    - Sự ngẫu nhiên thì có liên quan gì ở đây ?

    - Tầm quan trọng quá mức mà chúng ta dành cho nó thật đáng sợ . Trong tất cả những gì tôi nói với ông , chỉ nên nhớ một điều duy nhất . Có khi hai linh hồn gặp nhau chỉ để hợp thành một . Chúng sẽ phụ thuộc vào nhau mãi mãi . Chúng không thể tách rời nhau và sẽ liên tục tìm kiếm nhau , từ kiếp này sang kiếp khác . Nếu như trong một quá trình tồn tại trên mặt đất , một nửa bị tách rời khỏi nửa kia , phá bỏ lời thề đã gắn kết chúng , cả hai linh hồn sẽ cùng tắt ngay lập tức . Linh hồn này sẽ không thể tiếp tục chuyến du hành mà không có linh hồn kia .

    Khuôn mặt người đàn bà đột nhiên biến đổi , các nét thoắt đanh lại , đôi mắt trở lại màu xanh nước biển sâu thẳm . Bà đứng lên và nắm lấy cổ tay Jonathan . Bà siết chặt lấy nó bằng tất cả các sức lực của mình . Giọng bà càng trở nên nặng nề hơn .

    - Ông Gardner , vào lúc này , có điều gì đó đã khiến ông đoán ra tôi không phải là một bà già mất hết lý trí . Hãy thật chú ý tới điều tôi sắp nói với ông đây : đừng bỏ cuộc ! Cô ấy đã trở lại , cô ấy đang ở đây . Ở đâu đó trên trái đất này , cô ấy đang chờ đợi ông , tìm kiếm ông . Từ giờ trở đi thời gian của cả hai người đều đang trôi dần . Nếu như một trong hai người chối bỏ người kia , điều đó còn tồi tệ hơn cả đánh mất cuộc sống , điều đó có nghĩa là cả hai người sẽ đánh mất linh hồn . Chặng cuối của chuyến du hành sẽ vô cùng uổng phí vì hai người đã tiến tới rất gần đích . Khi hai người nhận ra nhau , đừng bỏ qua nhau .


    Đây là một đoạn trong Kiếp sau của Marc Levy, mẹ Tít đang đọc, cô đọc cùng cho vui.
    Tự nhiên đọc đến đây thấy người hơi lạnh, không hiểu tại sao
    Tối mẹ cháu định dưa Tít đi chơi. Hôm qua rằm tháng 10 mà trăng sáng quá, hơn cả đêm trung thua vẫn
    Được l1p sửa chữa / chuyển vào 14:06 ngày 25/11/2007
  7. BlueCandy_Rose

    BlueCandy_Rose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    L1P bị lạnh người chứ bc_r còn run lên cầm cập ý chứ
    Marc Levy thì mình mới đọc " Nếu em k phải là giấc mơ", chắc L1P cũng đọc rồi vì đây là tác phẩm đầu tiên giúp tác giả này được công luận chú ý đến. Truyện đọc nhẹ nhàng, tình cảm, có vẻ tình yêu trong của Marc Levy mang đầy màu sắc thần bí. Thú thực đọc đến chỗ vàng đầu tiên Bc_r k hiểu lắm vì nếu đã có mối dây liên kết chặt chẽ như vậy thì làm sao lại chối bỏ nhau đuợc, đọc đến chỗ vàng thứ hai thì cũng lờ mờ hiểu chút điều tác giả muốn nói
    And I can'' fly, too. , chỉ có điều có lẽ k thể sống khác đi.
    Thế hôm ấy hai mẹ con đi chơi có vui k, Tít được mấy tuổi rồi vậy? Đúng là mấy hôm ấy trăng tròn và sáng quá

    [​IMG]
    nhiều người thường chỉ thấy trăng toả sáng đẹp dịu dàng, thơ mộng mấy ai biết trăng ở trên đấy rất lạnh nên trăng cần sự ấm áp hơn bất cứ thứ gì và hơn bất cứ ai.
  8. ohsadM

    ohsadM Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2007
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Có những chuyện không nói không được
    Vừa qua đó hỏi thăm vài câu chỉ vì sợ thành phần mong manh, ngơ ngác hiểu lầm thui
    Có những chuyện k phải cố tình tò mò biết mà tự biết thế thôi, đừng thắc mắc làm gì
  9. thuytien85

    thuytien85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/11/2007
    Bài viết:
    583
    Đã được thích:
    0
    Dù có vấp ngã, dù có đau khổ, dù trái tim có tan nát vì tình yêu...
    Dù cuộc sống còn nhiều thiếu thốn, dù công việc còn chưa có phương hướng rõ ràng, dù người đối với mình còn nhiều toan tính lọc lừa...
    Vẫn thấy cuộc đời thật đẹp, tình yêu thật đẹp.
  10. L1P

    L1P Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    My dear, đa cảm quá. thế này phải cố gắng tìm được người biết thương hoa tiếc ngọc vào

Chia sẻ trang này