1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO, TÌNH YÊU VẪN ĐẸP SAO

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi theloveoflife, 03/08/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. orecazzzzzzzzz

    orecazzzzzzzzz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2005
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên.
    Cây me ríu rít cặp chim chuyền
    Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
    Thu đến nơi nơi - động- tiếng huyền.
    Con đường nho nhỏ, gió xiêu xiêu,
    Lả lả cành hoang nắng trở chiều.
    Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn.
    Lần đầu rung động nỗi thương yêu
    Em bước điềm nhiên không vướng chân,
    Anh đi lững thững chẳng theo gần ,
    Vô tâm - nhưng giữa bài thơ dịu,
    Anh với em như một cặp vần.
    Mây biếc về đâu bay gấp gấp,
    Con cò trên ruộng cánh phân vân,
    Chim nghe trời rộng dang thêm cánh,
    Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.
    Ai hay tuy lặng bước thu êm,
    Tuy chẳng bZng nhân gạ tỏ niềm
    Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy
    Lòng anh thôi đã cưới lòng em.
    [​IMG]
    Được Orecazzzzzzzzz sửa chữa / chuyển vào 16:26 ngày 16/10/2005
  2. Mytomorrow

    Mytomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Tôi yêu Hà Nội
    Những sớm mùa thu
    Soi gương mặt hồ
    Xanh biếc trời mây
    Khi xa Hà Nội
    Càng thấy yêu hơn
    Tôi yêu Hà Nội
    Có những người con
    Đi xa ngàn dặm
    Theo tiếng gọi thiêng
    Tên anh để lại
    Nhớ thương cho mọi người
    Hà Nội ngàn xưa
    Năm cửa ô mỗi ngày thêm mới
    Hà Nội của tôi
    Trang sách khuya thức với sao đêm
    Hà nội của tôi
    Trí tuệ xanh và con tim bốc cháy
    Ngọn đuốc sáng
    Trên con đường mà tôi đang bưóc đi
    Hà Nôi Thủ đô
    Ôi đẹp sao mỗi một tên phố
    Bồi hồi lòng ta
    Đêm pháo hoa nhớ tháng năm xa
    Một bản tình ca
    Máu và hoa ngàn năm tươi sáng mãi
    Và nơi đó
    Có một người, người mà tôi mến yêu.
  3. Mytomorrow

    Mytomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Em có nghe chăng tiếng thu đang gọi
    Xào xạc kìa em, lá vàng rơi
    Mong nắm chặt tay ai tôi khẽ nói
    Em yêu ơi, mùa thu đã về rồi...
    Em ơi em mùa thu đã về rồi
    Thu về theo tiếng gọi tình yêu
    Anh biết lòng anh thu rất hiểu
    Lá vàng lại rơi, em yêu ơi...
    Thu ơi giúp ta nhắn một lời
    Rằng ta yêu mãi chỉ em thôi
    Thu sẽ nói và ta cũng nói
    Thu sẽ vui nếu biết em yêu tôi.
    Mong nắm tay em bước chung đôi
    Đi trên con đường nắng vàng tươi
    Xào xạc tiếng thu theo nhịp bước
    Lá rơi kìa em, lá thu rơi...
    Mong ước bên em mãi muôn đời
    Thu ơi, thu có hiểu lòng tôi
    Yêu em nhiều lắm, yêu nhiều lắm.
    Lá rơi, em ơi, lá thu rơi...
  4. Mytomorrow

    Mytomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Mùa thu về sao lòng nghe bối rối
    Tiếng lá rơi hoà trong tiếng mưa rơi
    Ngày trở về, đôi chân bước vội
    Để mong tìm lại chút kỷ niệm xưa
    Nhớ ngày nào cũng vào lúc giao mùa
    Khi sắc vàng phủ kín trời Hà Nội
    Khi bước chân bỗng ngập ngừng bối rối
    Khi thoáng nhìn một bóng người qua.
    Mùa thu qua và kỷ niệm phai màu
    Em có giữ chút gì ngày xưa cũ?
    Để lại anh cô đơn với bao điều ấp ủ
    Nhưng chẳng bao giờ anh có thể nói ra.
    Em ở đâu ?
    Có nhớ về một khoảng khắc xa xưa
    Những bài thơ mùa thu dang dở
    Bởi thiếu đi hình bóng của một người
  5. Mytomorrow

    Mytomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Anh vẫn nhớ, anh vẫn chờ vẫn đợi
    Thời gian trôi, bốn mùa vẫn chuyển dời
    Cầm chiếc lá trong tay anh nhớ tới
    Một phút giây êm dịu buổi chiều thu
    Dưới hàng cây kỷ niệm của ngày xưa
    Cứ mỗi chiều, mỗi chiều anh vẫn đợi
    Và một ngày, bất chợt em có tới?
    Và một ngày, bất chợt lá thôi rơi...
    Bao nỗi buồn xa cách
    Thay vào đó sẽ là niềm vui gặp gỡ
    Một tình yêu tưởng chừng như đã lỡ
    Lại trở về, lại bỏng cháy trong tim
    Tình yêu ơi, ta sẽ mãi giữ gìn
    Cám ơn mùa thu, mong mang em trở lại
    Em yêu ơi, mùa thu có phải
    Mùa tình yêu, hạnh phúc của lứa đôi?
  6. moonmoonhanoi

    moonmoonhanoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2005
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Nắng lên rồi.... bát cơm thơm mùi nắng mớiiii
    Nắng lên rồi.... đàn chim bay bay bay rồi thổi thổi
    Ḱa bông hoa nở, tung trong nắng chiều cô em cười
    Xinh trong nắng... xinh ghê
    Nhà em hôm nay có tiếng chim kêu, con chim phương Nam tránh rét
    Nhà em hôm nay có đoá hoa tươi, hoa thơm hương đêm hoa trời
    Nắng lên nào....... nắng lên.... Nắng lên nào........ nắng lên......
    Nắng cho em kiêu sa
    Nắng cho em thướt tha
    Ôiii vườn em ngập nắng.... Ôiii ḷng em ngập nắng.... nắng lên.... nắng lên..... nắng lên nào, nắng lên.
    Hãy cảm nhận cuộc sống xung quanh mình đi nào.Ơi cuộc sống mến thương!Đúng rồi cuộc đời vẫn đẹp chứ,đẹp lắm!
  7. L1P

    L1P Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội thu là một khát khao thèm thuồng của bao người xa quê, phải lang bạt chân trời góc bể, thậm chí dằng dặc xứ người. Đi trong đêm heo may, sương chưa đến nỗi làm ẩm mái đầu, nhưng đêm thu có sức mạnh làm mềm mại lại hồn ta sau những giờ căng thẳng vì cuộc sống. Nghe một món rao đêm, ăn một miếng ngon Hà Nội, ấy là lúc Hà Nội nhất và Hà Nội của riêng ta nhất.
    Sen Hồ Tây chưa tàn nhưng nắng đã mật ong. Gió thì thầm khiến nước Hồ Gươm rùng mình trong xao xuyến, phải gợn lên niềm tri âm. Sáng ra, ta đợi một ngày bất chợt nắng lạnh ra sao thì vẫn cứ là gặp thu gõ vào khung cửa sổ cho ta biết có một mùa mới đang về? có thể còn ngập ngừng trên lưng chừng Tam Đảo, có thể còn nơi biên giới Lạng Sơn, Cao Bằng, rong du cùng sông Kỳ Cùng, sông Nho Quế, sông Bằng Giang hay đỉnh Hoàng Liên? mà cũng có thể thu về đến nơi con trâu vàng đang nằm nghỉ nghe tiếng nghé gọi mẹ, nhưng trâu không ***g lên nữa mà nhẩn nha nhai lại những con sóng biếc nghìn năm, nghe lại nhịp chày giã vỏ dó làng Yên Thái, ngắm con tàu xanh không bao giờ đắm mang tên Cố Ngự - Cổ Ngư - Thanh niên và bắt gặp những chiếc thoi thuyền lao đi, chở nặng tình yêu trai gái, những lá buồm mong manh như hư ảo, mà chắc trong số đó, có một lá buồm vô định chở hồn một người 32 tuổi, chứa chan yêu Hà Nội, đã hoá thân vào sóng nước Tây Hồ từ ngôi nhà ven bờ có cây liễu thướt tha nhạy cảm như hồn người đó. Hồn người tạc ra nét ?oBăm sáu phố phường? bằng câu, bằng chữ, nhưng trước hết bằng tâm tưởng, bằng tha thiết thương yêu. Đó là Thạch Lam, người ra đi năm 1942 từ làng Yên Phụ, bên bờ ao Vả, nhưng hồn không tan, cứ phiêu diêu trong triệu hồn người Hà Nội?
    Thật sự thì thu đã về rồi khi ta nhớ về mùa Cách mạng. Cô hàng cốm đã quen thuộc mấy trăm năm, đi vào từng phố, bán những viên ngọc lưu ly, thơm như hương trinh nữ, mềm như mây chiều và thơm mát như lời tỏ tình đầu tiên trong hương hoa hoàng lan chỉ thức lên khi lòng ta ngập tràn âu yếm.
    Trịnh viết bài Thu Hà Nội, với cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ? chưa phải lúc này. Phố Tràng Thi, đường Quán Thánh bàng vẫn mướt xanh từng chiếc là hình cây quạt ba tiêu để che đi những chùm quả chín, quả bàng mỡ, bàng đào, vừa chát, vừa ngọt, đậm tuổi học trò, ăn xong còn cầm hòn gạch vỡ đập hạt khêu nhân, có khi là phải ăn hàng triệu quả mới no, nhưng bao thế hệ người Hà Nội đã cùng ăn như thế, ăn để cho thích, ăn để cho nhớ, ăn để hoá mình vào thu, ăn để nhìn vào mắt nhau và hoài niệm đến kiếp sau?
    Hàng cây cơm nguội trên đê Yên Phụ, lối rẽ xuống khách sạn Cu Ba xây dựng cho ta mang tên Thắng Lợi, đã có một thời đứng như cọc tiêu màu xanh, đi vào hội hoạ và nhiếp ảnh. Cây đã qua tuổi dậy thì, đã vào thu đời mình cho những thu Hà Nội, kiên cường vượt qua thách thức. Phố Lý Thường Kiệt cũng là phố cây cơm nguội, nhưng một chút phôi pha, đã xen vào đây là phượng vĩ, xà cừ vì qua mùa tươi non, cây cơm nguội chịu nhiều vất vã với nắng mưa tơi tả. Cũng không sao. Hà Nội có những loài cây mang tên Hà Nội, mang dáng Hà Nội, mang hình Hà Nội. Mùa này những hàng sấu đang non tơ mơn mởn như không hề biết bão tố là gì. Qua mùa ăn món canh sấu nấu thịt nạc, qua rồi ghé vào chợ Đồng Xuân, chợ Hàng Da, chợ Hôm ăn món sấu dầm, mà phải ăn bằng chiếc bát gốm mới đúng là ăn được tinh tuý thứ quả xanh nhưng đã thành mỹ vị qua bàn tay khéo léo của người Hà Nội?
    Những cây sấu không có hoa thơm, nhưng rười rượi bóng mát đầy kỳ thú. Khi chúng ta đi ngủ thì đã có những hàng cây hoàng lan, cành nằm ngang, tay cây xoã xuống, xức nước hoa cho Hà Nội nhè nhẹ và thấm sâu một loài hương mỏng manh, một loài hương khác hoa sen, hoa nhài, càng xa hoa móng rồng, dạ hợp? cũng khác hẳn thứ hương mùa thu là hoa sẽ thức lên sau hoàng hôn. Cách đây một phần ba thế kỷ, người viết bài này đã đưa hoa sữa lên sâu khấu để nói đến tình yêu nồng nàn người Hà Nội, sau đó mới là nhạc sĩ Hồng Đăng ngợi ca thứ hương mê mệt ấy, thứ hương có thể làm nhức đầu ai đó nhưng cũng gây nỗi tương tư cho nhiều ai đó nữa.
    Tiếc một điều cứ như nhìn theo con tàu rúc lên hồi còi mang bạn ta đi, đi một lần là đi biệt. Đó là những cô hàng cốm mặc áo dài vải đồng lầm nâu thắt vạt, mà trên vai các cô nàng là con thuyền đuôi én, mà mảnh thuyền rồng nhẹ tênh. Đó là chiếc đòn gánh cong một đầu (chỉ một đầu thôi) làm bằng cả một gốc tre và củ tre đào lên, chẻ đôi và gọt giữa như một tác phẩm chạm khắc công phu và tài hoa, là tiếng nói của món quà có một không hai khi mùa thu đến. Nay chiếc đòn gánh cong một đầu ấy hình như đã thành một nẻo hồn quá khứ, gặp Thạch Lam nơi cuối chân trời, gặp cả Vũ Bằng nằm lại đất phương Nam. Người ta thay nó bằng chiếc đòn gánh bình thường, dùng gánh thóc, gánh cỏ?
    Mùa thu Hà Nội đành ngậm ngùi thiệt thòi chút ít. May sao, quanh Hồ Gươm đã được trồng mới, thế hệ liễu thứ ba sau chiến tranh và bão tố. Hơn 50 cây liễu không buồn như thơ Xuân Diệu "Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng", mà nó là đích thị thanh xuân Hà Nội, buông tóc vào bầu trời thu Hà Nội ....
    Cách đây ít chục năm, đường Cổ Ngư mới có các gánh bán bánh tôm rong, mùi khoai lang rán thơm lừng. Nhìn ra hoàng hôn đỏ khé phía Võng La Võng Thị, Xuân La còn nghe âm vang từng nhịp gõ mạn thuyền của ngư phủ làm ta như lại tới đào nguyên, ta thành Từ Thức, ta là thơ Đường. Tiếng gõ gọi cá vào lưới hay gọi thu hiện hình từ đáy sóng, từ đỉnh mây về cùng Hà Nội? Chỉ ăn gió mặt hồ và uống nhịp gõ ngư dân cũng đủ làm của ăn đường cho những ngày hôm sau tong tả? Cùng với thu, ta rẽ vào Quán Thánh, đi dưới bóng mát những cây muỗm cổ thụ dăm bảy trăm năm, ta nghe hồn đá thành lời. Đó là trái tim người thợ đá tên là Trùm Trọng, người đúc lên pho tượng đồng Trấn Vũ nặng đến gần bốn nghìn cân. Ông Trùm Trọng còn nguyên vết đá đục, ngồi khiêm tốn trong một góc vườn, khăn đầu rìu, đóng khố, đúng là một người thợ bình dân, phong cách dân gian, chan hoà, chia sẻ, nhưng không hiểu ai là người đầu tiên đem tôn sơn, trát mầu xanh đỏ, tím vàng, khoác lên mình đá của ông thứ vải the nhiễu điều và tôn ông lên thành Đức: Đức Ông Trọng? Đúng là kính chẳng bõ phiền. Đã mất đi một nét đá của Hà Nội bình dân mà hào hoa. Đã đến lúc phải trả ông Trùm về chỗ cũ, trả vóc dáng của ông về với vết chạm khắc chúng dân bình dị để gần, không thể thần thánh hoá một cách khiên cưỡng làm mất đi một phần nghìn năm Hà Nội. Hình như bóng muỗm cổ thụ vẫn chờ. Đức Thánh Trấn Vũ đang chờ người khai sinh thể xác mình ngồi vào chỗ cũ, nơi gần lò đúc đồng hơn, gần những thợ bạn và bà con hơn?
    Hà Nội thu cũng là Hà Nội cưới. Hình như bắt đầu từ những năm ba mươi, Hà Nội mới có người mở ra các nhà hàng kinh doanh phòng cưới. Đó cũng là kết quả, hệ quả của nhà hình ống, điển hình cho một Hà Nội cổ. Hình như tiết thu, sau mùa Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau, những giọt nước mắt nhớ thương đã đọng thành hạnh phúc, thì bầu trời đêm se lạnh, thì chăn gối mới ấm hơi thở nồng nàn, thì ngoài cửa sổ kia mới sực nức hương ngâu, hương nhài, hương dạ lan hương, khiến những mái tóc quấn vào nhau dệt thành tấm võng đu bổng người vào viễn mộng? Hà Nội rất hiếm đám cưới mùa hè, trừ khi có tiếng kẻng đánh trước bữa ăn. Chỉ mùa thu mới lan toả nhịp cười và sáng tươi ánh mắt. Nắng thu, gió thu, sương thu, đêm thu, cái gì cũng vừa đủ như một dàn nhạc đệm cho một khúc song ca.
    Tản Đà từng có khúc bi thu não ruột:
    Từ vào thu đến nay
    Sương thu bạch
    Trăng thu lạnh
    Khói thu xây thành
    Lá thu rơi rụng đầu ghềnh
    Sông thu đưa tiễn bao ngành biệt ly
    Nhạn về én lại bay đi
    Đêm thì vượn hót ngày thì ve ngâm?
    995 thu đã đi qua. Thu nay không còn buồn như thế. Thu bao giờ cũng chưa ngầm niềm hoài cảm, từ Nguyễn Khuyến đến Nguyễn Bính, Xuân Diệu? như thu nay là bức tranh lụa cho ta đi và cho ta từ trong bức tranh ấy đi ra. Lá sen còn xanh biếc, đùa trong gío heo may, chứ chưa đến nỗi:
    Lá sen tàn tạ trong đầm
    Nặng mang giọt lệ âm thầm khóc hoa
    (Tản Đà)
    Cứ qua sông Cái mà xem, những con đường tấp nập người đi, rộn ràng xe cộ. Cứ lên hướng Tây trên đường Hoà Lạc mà xem? Qua những cây cầu dân sinh là từng mạch sông đào, là dòng mương khiêm tốn, len lỏi giữa bãi ngô, cánh lúa, những vườn chuối nương dâu? mùa thu chính là tích luỹ thiên nhiên làm mật cho đời chờ bốn con trăng nữa là đến Tết.
    Mùa thu Hà Nội là mùa thu của bến bờ neo đậu bao nhiêu thương quý nhớ nhung. Đó là những con người cụ thể. Là chính ta với cái lúm đồng tiền, mầu má ửng hồng, cánh tay nuột nà, nụ cười răng khểnh? Là chính ta với gò má gồ ghề, tảng ngực vạm vỡ, dáng đi rắn rỏi, tiếng nói vang ngân? mà người tít tắp xa xôi nhớ thu Hà Nội là nhớ viên lạc rang giòn tan ăn chung nhau quanh Hồ Gươm, là món chả cá ăn với mưa thu, là đêm ấy sánh vai, ánh đèn đường biến mái tóc thành kim nhũ lấp lánh giọt tình giọt sương hay tưởng tượng?
    Đã có nghìn mùa thu đọng vào Hà Nội. Những mùa thu buồn và những mùa thu vui, nhưng mùa thu nào cũng đẹp, đẹp đến não nùng, đến run rẩy, đến mê tơi.
    Mùa thu Canh Tuất chưa xa, nó vẫn ở trong ta để rồi từ mùa thu đỏ rực màu cờ năm 1945, Hà Nội đã bao trang mới lấp lánh ánh vàng lịch sử, có câu "Tôi nói đồng bào có nghe rõ không"? đến nay, Hà Nội đến hẹn lại thu, đang toả sáng đến tận cùng chót mũi, đến Hòn Khoai, Phú Quốc, và ai cũng gật chung câu hoan hỉ: Mùa thu nước Việt là mùa thu đẹp nhất mỗi năm, nhưng thu Hà Nội là nơi đẹp nhất, yêu nhất? khiến ta sung sướng đến ngẩn ngơ được là người Hà Nội sống chung với thu Hà Nội? 995 mùa thu tràn ngập tâm hồn.

    Băng Sơn
    Được L1P sửa chữa / chuyển vào 13:47 ngày 17/10/2005
  8. theloveoflife

    theloveoflife Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0
    Mùa thu... mùa thu ...
    Mùa thu là mùa không khí ngát hương:
    cốm đầu mùa dịu ngọt,
    hương lộc vừng ấm nồng,
    hoàng lan cao nhã, ngọt ngào,
    hoa sữa nồng nàn, lắng sâu

    Và mùa thu còn là mùa hoa Quỳnh nở.
    Hoa Quỳnh chỉ nở về đêm, cánh mỏng như lụa, màu trắng ngà, nhị màu vàng đẹp lộng lẫy, tỏa hương thơm ngát, nhẹ nhàng, thanh tao, rất quyến rũ.
    [​IMG]
    Đêm
    Khe khẽ cựa mình
    Bung ra những cánh hoa
    mỏng manh trắng muốt
    Đài hoa nâng nhuỵ trắng vàng mềm mại
    Mơ hồ tựa sương thu
    Hoa quỳnh chớm nở
    Một chút dịu dàng của người thiếu nữ
    Một chút xao xuyến thoảng hoặc của ánh trăng
    Hương quỳnh là nụ hôn ngọt lành của đất trời
    được cây lá ấp ủ
    Và bay đi trong niềm kiêu hãnh vô bờ


    Nếu Quỳnh nở vào giữa tháng thì trăng rất tròn, và chỉ cần thêm một ấm trà, một chén rượu, một vài người bạn tâm giao, giữa cái tĩnh lặng của trăng của đêm, còn gì có thể thăng hoa tâm hồn ta hơn thế

  9. T_1_N

    T_1_N Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]

    Giọt mưa lặng lẽ trên nụ quỳnh
    Quỳnh hương một đóa thoáng hương thầm
    vườn đêm xao xuyến.
    Một đôi lần đến như người tình
    Để cho trời đất báo tinh lành
    vẫn bình an
    Mùa thu tới
    Cành hoa trắng ngần
    Đã ra đời
    đùa vui phút giây
    Sau một lần đến bên đời
    Khép lại tấm lòng
    nghìn năm nhớ ai
    Còn nơi nao biết những chuyện tình
    Tựa như chuyện những đoá hoa quỳnh
    một đời thương nhớ
    Người đi tìm kiếm giữa mịt mùng
    Người đi tìm kiếm suốt con đường
    tấm lòng kia​
    [​IMG]
    20 -10​
    Được T_1_N sửa chữa / chuyển vào 10:35 ngày 20/10/2005
  10. Mytomorrow

    Mytomorrow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2005
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0

    Được Mytomorrow sửa chữa / chuyển vào 21:12 ngày 20/10/2005

Chia sẻ trang này